Lời Xin Lỗi Muộn Màng

Chương 8: Hiểu Lầm

Châu Bảo Thu

21/04/2024

Sau 5 tháng khi 2 mẹ con kia trở thì thì sáng hôm sau Dương Gia quyết định tổ chức một buổi đi cắm trại để cho trẻ con trong nhà thân thiết với Tiểu Âm hơn. Sau 30 phút ngồi xe thì đã tới nơi

'' Ui không khí ở đây trong lành thật đấy khác xa so với không khí ở nhà mình luôn'' Tố Vy nói

'' Thật ấy nhở ui mọi người ở đằng kia có cây đào kìa'' Minh Điền hét lên

Lúc này mẹ con nhà Giang Lệ đang liếc mắt nhìn nhau như thể đang ra hiệu một thứ gì đó,xong Tiểu Âm liền chạy ra chỗ đám nhóc để làm quen

''Chào mọi người em là Tiểu Âm mọi người có thể gọi em là Âm Âm nhé'' Tiểu Âm nói

'' Ừ chào '' Tố Văn lạnh lùng nói

'' Cô ra đây có việc gì không ??'' Minh Điền cùng với vẻ mặt ghét bỏ nói

'' Dạ em chỉ muốn làm quen với mọi người và em gái Lạc Ni thôi ạ'' Tiểu Âm nói

''Em gái ?? mày là chị gái nó từ lúc nào đấy'' Tố Vy gằm và nói

''Tôi chỉ có mỗi chị Tố Vy là chị thôi còn cô đâu phải chị tôi'' Lạc Ni phản bác



Vừa dứt lời tự nhiên Âm Âm ngã nhào xuống đấy rồi kêu ré lên .Lúc này Đình Mặc đi tới mắng Lạc Ni Ni

'' Lạc Ni chị mới chuyển về đây được một hôm thôi mà sao con đã bắt nạt chị rồi''

'' Cậu ơi em có làm gì đâu tự nhiên cái con giời ơi đất hỡi này nó ra đây rồi nó nằm ăn vạ đấy chứ có liên quan gì đến em đâu?'' Tố Vy nói

'' Thật đấy ạ chúng cháu làm chứng là Lạc Ni không có đẩy con nhỏ này'' Tố Văn và Bách Điền cùng nói

'' Hu hu bố ơi chắc là mọi người không ưa con đấy thôi bố ạ, bố để con với mẹ trở về nước ngoài đi'' Âm Âm vừa nói vừa khóc

''Con cứ ở đây, có bố ở đây rồi không ai dám bắt nạt con đâu'' Đình mặc an ủi nó

Lúc này Dương Lão Gia và Dương Phu Nhân với bố mẹ Tố Văn,Tố Vy là bố mẹ Bách Điền ngồi cau mày và thán phục độ diễn siêu đỉnh này của Âm Âm.

Được Đình Mặc an ủi cuối cùng con bé Âm Âm cũng có đủ làn da mặt dày để đi theo sau lũ nhóc rồi cùng đi chơi . Đi ngang qua cây đào thì Lạc Ni Ni bị ai đó đẩy làm cho ngã nhào xuống đất

'' Lạc Ni em bị làm sao đấy,có sao không em '' Âm Âm giả bộ quan tâm hỏi han cô bé chứ thực chất người đẩy con bé không ai khác là Âm Âm

Lúc này Tố Văn và Bách Điền cũng quay xuống nhìn con bé. Được Tố Vy đỡ thì Lạc Ni đã đứng dậy tuy nhiên chân tay thì đã xước hết rồi

Tự nhiên có một quả đào được ai đó ném vào tay Lạc Ni theo bản năng thì cô bé ném lại ra nhưng không biết từ lúc nào nó đã rơi thẳng vào người của Âm Âm sau đó cô bé kêu lên tiếng hét này đã khiến cho cả nhà họ Dương đi về nơi đó



'' Âm Âm...Âm Âm con bị sao vậy'' Lệ Lệ hỏi han con

'' Mẹ chúng ta về nước ngoài đi mẹ ơi'' Âm Âm mếu máo nói

Lúc này Đình Mặc mới hỏi con bé là chuyện gì xảy ra

Bốp một cái một cú bạt tai đau điếng giáng thẳng vào mặt Lạc Ni

'' Mày bị điên rồi à Đình Mặc sao mày lại đánh cháu tao '' Dương Lão Gia nói

'' Mẹ hỏi xem nó dám ném thẳng quả đào vào người Âm Âm kia kìa''

'' Mày là bố nó, mày sinh ra nó chứng kiến nó lớn lên mày cũng biết nó bị dị ứng với đào giống tao còn gì nữa nó không ngu tới nỗi đi cầm quả đào để ném và người đứa con gái ngoài giá thú của mày'' Dương Phu Nhân chửi hắn

''Ôi chú ơi sao mà chú... cháu cạn lời với chú thật đấy bọn cháu đang đi chơi , Vy Vy, Văn Văn với cháu đi phía trước còn Lạc Ni với con nhỏ kia đi sau thế nào mà tự nhiên Lạc Ni ngã không phải con kia đẩy thì là ai hả chú'' Minh Điền ngán ngẩm nói

Thương cháu gái mình nên Lâm Nhã Tịnh mẹ của hắn hay còn gọi là Dương Phu Nhân trực tiếp dẫn con bé đi và phán một câu '' Thằng cha thì ngu,tình nhân thì điếm còn con gái riêng thì hãm nhà chúng mày đúng là đẹp mày mà không nuôi được con bé thì để nó cho tao nuôi ''

Nói xong bà bỏ đi luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lời Xin Lỗi Muộn Màng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook