Chương 4: Cánh Bướm
Cỏ dại
31/03/2022
Cuộc họp mau chóng thông qua cải cách nhân sự, những bè cánh của Lâm Y Nhi là những con cá bé đều đã bị lôi ra sa thải, tuy nhiên con cá lớn Tiêu Nhân thì chưa đụng tới. Dù gì Tiêu Nhân cũng có cổ phần lớn trong XZ, thời gian còn dài, sợ nhất đánh với người trong bóng tối, chứ đã biết là gì rồi, chưa vội.
Vương Nhất Bác ung dung khoan thai ngồi họp, đôi mắt chỉ nhìn qua phòng một lần, rồi đậu bên ngoài khung cửa tục rỡ ánh vàng, nơi có các ngọn mây xếp hình đủ kiểu, thu hút.
Hắn không quan tâm các vấn đề nhân sự hay chiến lược kinh doanh. Đó không phải sở trường của cậu, cũng không liên quan hắn!. Hắn chỉ họp vì là cây bài chiến lược quan trọng của công ty. Thế thôi! Nhưng với những gì diễn ra, cũng như trước khi đồng ý hợp tác, hắn biết mình nhìn nhận đúng thực tế, có khi biết rõ hơn cả Tiêu Chiến, nhưng vẫn như cũ, không liên quan hắn, Tiêu Chiến phải tự giải quyết vấn đề của mình. Hắn chỉ làm đến đó mà thôi.
Hắn chỉ là nhà khoa học, không muốn can thiệp thêm vấn đề ngoài chuyên môn, miễn là cũng không ảnh hưởng đến nguồn trả lương của hắn.
Ài, làm mà không có lương thì sống bằng gì? Dù gì mức sống và hưởng thụ của hắn cao. Không có tiền thì biết làm sao? Nhưng bây giờ thì chưa, chưa cần thiết.
Nhưng Nhất Bác không biết rằng, tâm thế đó của hắn tạo cho hắn vẻ ngạo kiều thanh lãnh, đi cùng nhan sắc quá đỗi bất công khuôn mặt hoàn hảo chiếc mũi cao, đôi mắt tròn như quả nho, lông mi dài đủ để người ta chơi đu quay trên đó, đôi môi đỏ hồng ... đôi môi mím chặt với một độ cong hoàn mỹ, nở nụ cười tinh tế, ẩn trong đáy mắt làm vài nhịp tim khẽ rụng đâu đấy! Ai biết được!
Các vấn đề kinh doanh hiện đã tốt lên rất nhiều, hợp đồng đang chất đống với các lời mời hợp tác, các vần đề xử lý hợp đồng như thế nào thì giải quyết đơn giản hơn nhiều. Nói cách khác, Vương Nhất Bác ở đây, đã là giúp công ty vượt qua giai đoạn nguy hiểm. Các nhà đầu tư đã tự nguyện quay lại, vội vã mời mọc rót vốn, một mỏ vàng, ai mà không tham lam sợ mất phần?
Tiêu Nhân suốt cuộc họp không có phản đối gì ý kiến của Tiêu Chiến, hơi khác trước đây là anh ta dù mềm mỏng nhưng vẫn sẽ có sự phản bác lại chút đỉnh, đôi khi anh ta lén nhìn qua vị giáo sư trẻ tuổi nhàn nhã thưởng trà bên cạnh - không biết là đang nghĩ gì?
Khi đã chốt xong mọi thứ, cuộc họp kết túc, nét mặt ai cũng hân hoan, ai cũng vui vẻ cúi chào Nhất Bác. Nói chứ, cứu tinh của mình, không quan tâm thì quan tâm ai.
Em có một món quà muốn tặng anh, đó là triệu vì sao, và anh sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời sao.
Nhờ vào sự trợ giúp của Vương Nhất Bác, nói cách khác, là công thức độc quyền hỗ trợ gen gốc trong chữa bệnh ung thư mà công ty XZ phất lên như diều gặp gió lộng. Tiêu Chiến là một kỳ tài thương giới, anh rơi vào tình thế hiểm nghèo là có nguyên nhân chứ không phải do tài năng, do đó, nay được trợ cánh, một tay bạo hồng, đưa thẳng XZ lên Top đầu doanh nghiệp trong ngành.
Tiêu Chiến ngoài thương nhân thiên bẩm, còn là người có bản tính thiện lương nhân hòa, nhưng anh không thích đánh bóng tên tuổi mình, nên chỉ làm tu thien trong âm thầm, nguoi ta noi “tam sao nguoi vay” nên tự bản thân anh đã tỏa ra một hào quang vô hình, rực rỡ như ánh trăng đêm rằng, tuy vậy, anh dường như không biết mình có sức hút bí ẩn ấy.
Qua đợt sóng gió, lèo lái công ty trụ vững trên đường thương nghiệp, Tiêu Chiến muốn lấy danh nghĩa công ty làm phúc lợi xã hội. Do đó, thuốc chữa bệnh ung thư của XZ luôn thấp hơn các công ty khác dù chất lượng cao hơn. Điều này làm ấm lòng xã hội, tạo nên sự kinh hỉ cực lớn, đặc biệt là các bệnh nhân nghèo, gánh nặng bệnh tật cùng với kinh tế ngặt nghèo đang bóp nghẹt họ không thở nổi.
Bạn chỉ làm điều thiện lương đúng đắn, còn lại đã có công đạo trời đất chứng giám. Năm đó công ty XZ được tuyên dương doanh nghiệp quốc dân – được ban huân chương vinh dự nhà nước. Vinh hiển không để đâu cho hết! Tất nhiên, người có lòng tốt, làm điều tốt không vì mục đích được lợi, được báo đáp, song được ghi nhận thì sẽ là niềm vui không thể diễn giải, ngoài ra, điều này còn có ý nghĩa lan tỏa, là nhiều bên cùng hưởng điều tốt. Do đó, cuối năm XZ thưởng một trận lớn cho nhân viên.
Niềm vui sẽ càng nhân đôi khi đi cùng tiền thưởng to đúng không nè?
Vương Nhất Bác ung dung khoan thai ngồi họp, đôi mắt chỉ nhìn qua phòng một lần, rồi đậu bên ngoài khung cửa tục rỡ ánh vàng, nơi có các ngọn mây xếp hình đủ kiểu, thu hút.
Hắn không quan tâm các vấn đề nhân sự hay chiến lược kinh doanh. Đó không phải sở trường của cậu, cũng không liên quan hắn!. Hắn chỉ họp vì là cây bài chiến lược quan trọng của công ty. Thế thôi! Nhưng với những gì diễn ra, cũng như trước khi đồng ý hợp tác, hắn biết mình nhìn nhận đúng thực tế, có khi biết rõ hơn cả Tiêu Chiến, nhưng vẫn như cũ, không liên quan hắn, Tiêu Chiến phải tự giải quyết vấn đề của mình. Hắn chỉ làm đến đó mà thôi.
Hắn chỉ là nhà khoa học, không muốn can thiệp thêm vấn đề ngoài chuyên môn, miễn là cũng không ảnh hưởng đến nguồn trả lương của hắn.
Ài, làm mà không có lương thì sống bằng gì? Dù gì mức sống và hưởng thụ của hắn cao. Không có tiền thì biết làm sao? Nhưng bây giờ thì chưa, chưa cần thiết.
Nhưng Nhất Bác không biết rằng, tâm thế đó của hắn tạo cho hắn vẻ ngạo kiều thanh lãnh, đi cùng nhan sắc quá đỗi bất công khuôn mặt hoàn hảo chiếc mũi cao, đôi mắt tròn như quả nho, lông mi dài đủ để người ta chơi đu quay trên đó, đôi môi đỏ hồng ... đôi môi mím chặt với một độ cong hoàn mỹ, nở nụ cười tinh tế, ẩn trong đáy mắt làm vài nhịp tim khẽ rụng đâu đấy! Ai biết được!
Các vấn đề kinh doanh hiện đã tốt lên rất nhiều, hợp đồng đang chất đống với các lời mời hợp tác, các vần đề xử lý hợp đồng như thế nào thì giải quyết đơn giản hơn nhiều. Nói cách khác, Vương Nhất Bác ở đây, đã là giúp công ty vượt qua giai đoạn nguy hiểm. Các nhà đầu tư đã tự nguyện quay lại, vội vã mời mọc rót vốn, một mỏ vàng, ai mà không tham lam sợ mất phần?
Tiêu Nhân suốt cuộc họp không có phản đối gì ý kiến của Tiêu Chiến, hơi khác trước đây là anh ta dù mềm mỏng nhưng vẫn sẽ có sự phản bác lại chút đỉnh, đôi khi anh ta lén nhìn qua vị giáo sư trẻ tuổi nhàn nhã thưởng trà bên cạnh - không biết là đang nghĩ gì?
Khi đã chốt xong mọi thứ, cuộc họp kết túc, nét mặt ai cũng hân hoan, ai cũng vui vẻ cúi chào Nhất Bác. Nói chứ, cứu tinh của mình, không quan tâm thì quan tâm ai.
Em có một món quà muốn tặng anh, đó là triệu vì sao, và anh sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời sao.
Nhờ vào sự trợ giúp của Vương Nhất Bác, nói cách khác, là công thức độc quyền hỗ trợ gen gốc trong chữa bệnh ung thư mà công ty XZ phất lên như diều gặp gió lộng. Tiêu Chiến là một kỳ tài thương giới, anh rơi vào tình thế hiểm nghèo là có nguyên nhân chứ không phải do tài năng, do đó, nay được trợ cánh, một tay bạo hồng, đưa thẳng XZ lên Top đầu doanh nghiệp trong ngành.
Tiêu Chiến ngoài thương nhân thiên bẩm, còn là người có bản tính thiện lương nhân hòa, nhưng anh không thích đánh bóng tên tuổi mình, nên chỉ làm tu thien trong âm thầm, nguoi ta noi “tam sao nguoi vay” nên tự bản thân anh đã tỏa ra một hào quang vô hình, rực rỡ như ánh trăng đêm rằng, tuy vậy, anh dường như không biết mình có sức hút bí ẩn ấy.
Qua đợt sóng gió, lèo lái công ty trụ vững trên đường thương nghiệp, Tiêu Chiến muốn lấy danh nghĩa công ty làm phúc lợi xã hội. Do đó, thuốc chữa bệnh ung thư của XZ luôn thấp hơn các công ty khác dù chất lượng cao hơn. Điều này làm ấm lòng xã hội, tạo nên sự kinh hỉ cực lớn, đặc biệt là các bệnh nhân nghèo, gánh nặng bệnh tật cùng với kinh tế ngặt nghèo đang bóp nghẹt họ không thở nổi.
Bạn chỉ làm điều thiện lương đúng đắn, còn lại đã có công đạo trời đất chứng giám. Năm đó công ty XZ được tuyên dương doanh nghiệp quốc dân – được ban huân chương vinh dự nhà nước. Vinh hiển không để đâu cho hết! Tất nhiên, người có lòng tốt, làm điều tốt không vì mục đích được lợi, được báo đáp, song được ghi nhận thì sẽ là niềm vui không thể diễn giải, ngoài ra, điều này còn có ý nghĩa lan tỏa, là nhiều bên cùng hưởng điều tốt. Do đó, cuối năm XZ thưởng một trận lớn cho nhân viên.
Niềm vui sẽ càng nhân đôi khi đi cùng tiền thưởng to đúng không nè?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.