Long Châu

Chương 167: Bắt đầu đấu giá

Shiego Tiến

17/03/2021

Chiếc xe ngựa băng băng phóng về phía Nhật Nguyệt Thành, trong thời gian này Hắc Vũ cũng tranh thủ luyện hoá linh hồn của tên Vũ Vương lục trọng kia.

Rất nhanh tu vi Hồn tu của hắn vốn đang ở Hồn Vương lục trọng hậu kì đã đột phá lên thành Hồn Vương thất trọng.

Chấn động của đột phá này lập tức khiến những người xung quanh lập tức chú ý, ngay cả Nguyên Bảo đang ở trong xe ngựa cũng cảm thấy có chút hứng thú với thiên phú của tên này, hắn đợi cho đến khi Hắc Vũ đã đột phá hoàn toàn thì mới hé cửa xe bước ra.

- Vị huynh đệ Kiến Sở này, ta thấy thiên phú của ngươi cũng khá tốt a!

Hắc Vũ nghe hắn nói thì cũng khách khí đáp lại:

- Đa ta quá khen, thiên phú của ta cũng thuộc dạng bình thường mà thôi.

Nguyên Bảo lúc này mới nói tiếp:

- Vừa rồi trong lúc chiến đấu với đám người Hắc Long Bang, ngươi cảm thấy những người trong đội hộ tống của ta thế nào?

- Mọi người đều rất mạnh, thiên phú và kĩ năng chiến đấu cũng tốt hơn những kẻ trong cùng cấp - Hắc Vũ gật đầu nói.

- Đúng vậy, thực ra những người này đều do đích thân ta tuyển chọn từ bên ngoài chứ không phải từ đệ tử của Nguyên gia.

Hắc Vũ nghe vậy thì có chút ngạc nhiên lẫn khó hiểu bên trong đó, một thế lực như Nguyên gia thiếu gì đệ tử thiên phú tốt, vậy mà tên này lại phải ra ngoài tuyển chọn đệ tử cho đoàn hộ tống.

- Những người này đều là trong những lần ta ra ngoài vô tình gặp được, bọn hắn không những có thiên phú, mà tính cách cũng trầm ổn, đức độ - Hắn nói tới đây thì ngưng lại một chút sau đó liền nói:

- Ta thấy thiên phú của ngươi cũng khá tốt, ta muốn mời ngươi gia nhập lực lượng của ta. Cứ yên tâm về đãi ngộ, Nguyên gia chúng ta là gia tộc giàu có, linh thạch, đan dược, pháp bảo, vũ kĩ,... tài nguyên để giúp người tu luyện không hề thiếu, chỉ cần ngươi gia nhập ta sẽ chỉ bảo giúp ngươi mạnh mẽ hơn hiện tại gấp nhiều lần.

Hắc Vũ lập tức hiểu ra, hoá ra tên này nói từ nãy tới giờ là đang muốn dụ hắn gia nhập lực lượng của mình, trong lòng hắn bỗng có chút buồn cười.

Tên này dám bảo sẽ chỉ bảo để giúp hắn mạnh hơn, phải biết nếu như áp chế xuống tu vi bằng nhau thì Hắc Vũ không những tự tin chiến với hắn một trận mà còn tự tin rằng mình sẽ thắng nếu bung toàn lực.

Tuy nhiên lúc này hắn không thể hiện ra mặt mà chỉ từ chối khéo.

- Đa tạ Nguyên Bảo công tử có lòng tốt, bất quá ta hiện tại không có hứng thú bất kì thế lực nào, ngược lại ta còn muốn tự tạo dựng thế lực của mình.

Đám người hộ tống nghe hắn nói thì sắc mặt liền tỏ ra cổ quái, tên này chỉ mới là Hồn Vương thất trọng, tuy là có chút thiên phú nhưng đòi lập thế lực thì có chút hư cấu và vô bổ.

Hồn Vương thì lập thế lực mạnh được bao nhiêu? Cùng làm là ngũ cấp thế lực, đó là chưa kể nhìn tên này cũng không có nhiều tài phú như vậy.



Rồi còn ai sẽ là thuộc hạ của hắn? Cấp Quân trở xuống sao? Nên biết trong trận chiến như vừa rồi thì cấp Vương như bọn hắn vẫn chưa phát huy được tác dụng chứ kể gì đến những cấp bậc nhỏ hơn.

Cả một đám hiện tại còn cảm thấy tên này nhất định có vấn đề gì về thần kinh, trước đây khi bọn hắn được Nguyên Bảo thiếu gia mời gia nhập còn mừng rỡ khôn siết mà liền đồng ý a.

- Ha ha ha! Khẩu khí rất tốt, tham vọng rất tốt! - Nguyên Bảo lúc này cười phá lên một tiếng.

Mới đầu hắn còn rất ngạc nhiên nhưng sau đó lại cảm thấy rất khâm phục khẩu khí của tên này.

...

Chiếc xe lăn bánh rất nhanh đã đến được Nhật Nguyệt Thành, đoàn người chỉ cần trả chút phí lập tức được thông qua, Nhật Nguyệt Thành là trung tâm mua bán nên đương nhiên tu sĩ cũng rất dễ vào, chỉ cần đừng làm loạn là được.

Đây đã là lần thứ hai Hắc Vũ đến Nhật Nguyệt Thành nhưng hắn cũng không khỏi cảm khái trước sự trù phú của nó, quả nhiên không hổ danh là nơi có thế lực buôn bán lớn nhất Hoàng Vũ Tinh tồn tại.

- Kiến Sở huynh đệ, chúng ta tạm thời chia tay nhau vậy! Hi vọng hai ngày nữa sẽ gặp lại ngươi ở Hội đấu giá - Nguyên Bảo chào hỏi một tiếng sau đó cả hai cũng tách ra.

Hắc Vũ cũng cáo từ với đám người sau đó rời đi, hắn cần chuẩn bị một số thứ cho hội đấu giá sắp tới.

Hiện tại hắn đang muốn tới Nhật Nguyệt thương hội để bán một số vật phẩm mà hắn lấy được từ trong tổ của Linh Nhân Nghĩ tộc để lấy chút linh thạch chuẩn bị cho đấu giá.

Tất nhiên là hắn chỉ bán một số loại linh dược và khoáng sản bình thường còn những thứ quý hiếm đều được hắn giữ lại phòng trường hợp cần dùng.

Sau khi bán xong chỗ vật phẩm cho Nhật ký Nguyệt thương hội thì hắn cũng nhận được một lượng linh thạch kha khá, có lẽ là đủ để dùng.

Hắn dạo quanh thành thêm một vòng nữa rồi tìm được một cái khách điếm để ở, trên đường đi hắn vậy mà còn gặp được vài đệ tử của Minh Long Bang nên tranh thủ nhờ những tên này báo tin về là hắn vẫn còn sống.

Hắc Vũ cũng dự định sau hội đấu giá này sẽ trở về một chuyến, dù sao hắn cũng đã biến mất mấy năm liền, nói không chừng Vu lão đang tìm kiếm hắn khắp nơi rồi.

...

Hai ngày sau, hội đấu giá cuối cũng cũng mở ra thu hút hàng nghìn tu sĩ tụ tập đến quảng trường của Nhật Nguyệt Thành.

Hắc Vũ lúc này cũng đã tới trước cổng, hắn nhìn lượng nguyên đang tiến vào phía bên trong thì không khỏi trầm trồ một phen, số lượng người này ít nhất cũng đến vài nghìn, còn bên trong đã có bao nhiêu thì hắn không biết.

Những người đến đây đầy đủ các loại, kẻ phú hào có, kẻ bần hàn cũng có, đặc biệt là tu vì có đủ loại từ thấp đến cao, cấp Tiên cũng có không ít, lác đác hắn còn cảm nhận được một số lão quái vật cấp Thánh xuất hiện.



Tất cả những những kẻ muốn vào bên trong đều phải nộp một lượng phí, mức giá cũng không quá cao nhưng không nhìn số lượng người thì cũng đủ đem về cho Nhật Nguyệt Tháp một phần lời không nhỏ.

Hắc Vũ nộp phí rồi tiến vào bên trong, hắn lập tức bị choáng bởi sự đồ sộ ở nơi này, so với đấu giá hội lần trước còn hoành tráng hơn không biết bao nhiêu lần.

Hắn bước lên đài cao rồi chọn một vị trí trống rồi ngồi xuống, ánh mắt hắn lúc này lại đảo của lên phía trên cao nơi có các căn gác sang trọng.

Bên trong lúc này đã có rất nhiều người ngồi sẵn, dựa vào y phục cũng đủ thấy bất kì ai ngồi bên trên những gian gác này đều bô cùng giàu có.

Đây cũng chính là gian thượng hạng dành cho các thế lực lớn, Hắc Vũ cũng nhận ra một vài người quen như Thanh Mộc Tông, Trọng Thế Đảo,... cùng một vài bát cấp thế lực khác.

Hắn nhìn một lát cuối cùng cũng tìm thấy gian gác mà Nguyên Bảo cùng đám người cẩm y đang ngồi.

Không để mọi người chờ lâu thêm nữa, khi các chỗ trên khán đài đã gần đầy thì cuộc đấu giá cũng chính thức bắt đầu.

Trước sân lúc này, một lão giả Vũ Tiên bát trọng bước ra, nguyên khí hoà vào khiển giọng của lão vang vọng khắp toàn trường.

- Hoan nghênh các vị quan khách đã đến với đấu giá hội thường niên do Nhật Nguyệt Tháp tổ chức, đấu giá hội lần này hứa hẹn sẽ đem lại cho các vị những vật phẩm vừa ý. Một điều đặc biệt nữa lần đấu giá này sẽ do đích thân Thánh Nữ Thiên Nguyệt chủ trì! - Lão nói xong thì liền nhường lại sân khấu.

Từ bên trong, Thiên Nguyệt bước ra, nàng mặc áo trên người bộ cung trang màu trắng khác hẳn với y phục cá tính thường ngày.

Càng khiến Hắc Vũ ngạc nhiên hơn đó là lúc này tu vi của nàng đã là Vũ Đế cửu trọng, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đột phá Vũ Tiên rồi.

Nếu như vậy thì không biết những tên thứ hạng cao hơn nàng bây giờ tu vi thế nào, có lẽ đã đột phá Vũ Tiên hết.

- Thiên Nguyệt ra mắt các vị quan khách, vì đây là lần đầu tiên Thiên Nguyệt đứng ra chủ trì đấu giá hội nên không tránh khỏi sai, sót, mong các vị bỏ qua!

Thiên Nguyệt lúc này khí chất khác hẳn lúc trước, dung nhan mĩ miều lại thêm giọng nói hạ xuống nhẹ nhàng như nước chảy khiến toàn trường lúc này có chút ôn hoà hơn.

- Trước khi bắt đầu, Thiên Nguyệt xin nhắc qua một chút về nguyên tắc của đấu giá hội để tránh những sai phạm không đáng có. Thứ nhất, khi trả giá cho vật phẩm phải có đủ khả năng thanh toán, nếu không trưởng lão của Nhật Nguyệt Tháp sẽ thanh toán kẻ đó.

Lời Thiên Nguyệt nói ra, toàn trường cũng không có ai có biểu hiện gì, điều này là quy tắc chung của các đấu giá hội, nếu như để kẻ khác tùy tiện hô bừa mà không đủ khả năng trả sẽ gây ảnh hưởng đến quá trình đấu giá.

- Thứ hai, mọi việc tranh cướp ở đây đều bị cấm, khi ra bên ngoài mọi người có thể tùy ý nhưng ở bên trong Nhật Nguyệt Thành tuyệt đối không được phép động thủ.

Điều này đương nhiên không ai phản đối, ngay cả những lão quái vật cấp Thánh có mặt ở đây cũng không chút phàn nàn, dù không có cường giả ra mặt nhưng bên trong Nhật Nguyệt Tháp cũng có không ít người chưa thèm để bọn hắn vào mắt, một chưởng cũng có thể đánh cho bọn hắn nát vụn thành nhiều mảnh.

- Nếu không còn ai phản đối thì mời các vị chúng ta bắt đầu buổi đấu giá! - Thiên Nguyệt dõng dạc tuyên bố.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Long Châu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook