Chương 1226: Chém Giết Khương Khanh
Phong Thanh Dương
20/03/2021
Chương trước phần dịch cover tại hạ đã tìm nhưng không thấy nên đành dịch chương tiếp theo, sau này tìm thấy tại hạ sẽ thêm vào sau cho các huynh.
- Ha ha ha.
Nam Cung Liệt cười lớn, tiếng cười của hắn làm cho cả phòng thí luyện chấn động. Long Thần chưa kịp nói gì, Nam Cung Liệt đã biến mất ở bên cạnh hắn, trong nháy mắt Long Thần chỉ có thể thấy phía trước mơ hồ bóng người di chuyển, mỗi lần bóng mờ lướt qua đều nghe tiếng Khương Khanh la hét thảm thiết, nửa khắc sau, rốt cuộc đình chỉ, Long Thần gương mắt nhìn Khương Khanh máu me đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, trên tay Nam Cung Liệt, nhìn bộ dáng hắn hiện tại thật thảm hại.
Nam Cung Liệt cười lớn, xách theo Khương Khanh tới trước mặt Long Thần nói:
- Thiếu chủ ta hắn mất đi năng lực chiến đấu, bay giờ có thể tùy ý ngươi xử lý.
Long Thần không quản việc Nam Cung Liệt gọi là thiếu chủ, hắn đứng trước mặt Khương Khanh, hai người bốn mắt nhìn nhau, Khương Khanh chứng kiến bộ dạng thong dong của hắn, trong mắt cuối cùng cũng toát lên vẻ sợ hãi.
Hắn cười khổ nói:
-Ta tưởng rằng sẽ giết được ngươi, không ngờ rằng người chết chính lại là ta, bọn họ gọi ngươi là thiếu chủ, hiển nhiên ngươi không phải là ngươi ta có thể chạm đến, có thể chết trong tay ngươi, nhân sinh của ta cũng tính là không tệ.
Hiện tại Khương Khanh cũng nhận thức được hắn không thể nào đánh đồng với Long Thần.
- Vũ Nguyệt ở chỗ nào?
Long Thần biết hắn đã chấp nhận cái chết, nên hắn sẽ không chê dấu gì nữa.
- Cách Tà Long Điện ba trăm dặm có một ngọn núi ta đem nàng giấu ở nơi đó.
Khương Khanh liền trả lời vấn đề của Long Thần, ánh mắt cực nóng nhìn Long Thần, hắn cũng sống đủ lâu, không có gì để luyến tiếc, cũng không cầu xin tha thứ, đối với Khương Khanh như vậy đã đủ rồi.
- Cho ta một cái chết thật thống khoái, nếu xuống âm tuyền có gặp được Phong Dương Tử, ta sẽ xin lỗi hắn.
Khương Khanh thanh âm bình tĩnh nói ra.
- Trước đây ta cũng nghĩ tới tình trạng xấu nhất khi bắt đầu cuộc chiến này rồi, chẳng qua ta không ngờ rằng…
Khương Khanh cũng không tiếc nuối, đổi lại nếu Long Thần thất bại dưới tay hắn hắn cũng không có khả năng tha thứ cho Long Thần, cái đạo lý thắng làm vua thua làm giặc này ai cũng hiểu.
Nam Cung Liệt thả Khương Khanh ra, Long Thần cầm Xích Huyết Thiên Hoang, hóa thành kiếm khí sắc bén, triển khai Thí Thần Kiếm trận, bao phủ Khương Khanh lại hướng ngay đầu hắn vạn kiếm chém tới, mới đem Vô Thượng Kim Thân triệt để giết chết hắn, hắn nhận ra nếu như không có hai người bọn họ ở đây, hắn không có khả năng đánh chết được đối phương.
Vô Thượng Kim Thân, cho chỉ còn cái đầu cũng có thể khôi phục lại, đây cũng là sự khủng bố của Thần Vũ Cảnh tầng sau đỉnh phong Vô Thượng Kim Thân.
Trong lòng Long Thần cuối cùng cũng buông xuống chuyện đáp ứng chuyện của Phong Dương Tử, nhất là Khương Khanh cũng ôm lấy mộng tưởng muốn đồ vật trên người hắn, trước sau hắn cùng Khương Khanh cũng đến một mất một còn, hôm nay Nam Cung Liệt cùng Hàn Vẫn Tinh xuất hiện, chỉ là khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng mà thôi.
Long Thần đem Xích Huyết Thiên Hoang thu lại, sau đó quay người lại nhìn hai người, Hàn Vẫn Tinh đối với hắn rất quen thuộc rồi mà Nam Cung Liệt không có chính thức nói chuyện, nhưng ở Thánh Vũ Cung, Long Thần cùng với hắn đối chiến ra cũng không có nửa lời với nhau.
Lúc này, ánh mắt Long Thần cùng Nam Cung Liệt giằng co, nếu nói Hàn Vẫn Tinh là ngôi sao thần bí thì Nam Cung Liệt là mặt trời, không dễ dàng khuất phục, Long Thần ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nam Cung Liệt không lui một bước.
Thời điểm Long Thần đánh chết Khương Khanh vô cùng quyết đoán, đã để trong lòng hắn có ân tượng mãnh liệt với Long Thần.
- Ngươi có tư cách là con trai của ân nhân ta, cũng có tư cách để Nam Cung Liệt ta gọi ngươi một tiếng thiếu chủ.
Nam Cung Liệt cười to, tiến lên bá vai Long Thần nói:
Trên người Nam Cung Liệt truyền đến một loại lực lượng khủng bố. Long Thần hít sau một hơi, nhìn qua hướng Hàn Vẫn Tinh đang cười sau đó quay sang Nam Cung Liệt nói:
- Hai vị thúc thúc có thể trợ giúp Long Thần, Long Thần rất vinh hạnh, hai vị có giao tình với cha ta, đó là việc của ông ấy, hy vọng hai vị đừng coi ta là thiếu chủ, chúng ta có thể là bằng hữu cũng có thể là huynh đệ bất quá vì bối phận ta vẫn là gọi hai vị là thúc thúc.
Long Thần kiên định nói không ai có thể thay đổi lời hắn nói.
- Xưng hô sao cũng được, ngươi hiểu tâm ý chúng ta là được, ta cũng không có thói quen gọi cái gì là thiếu chủ, chúng ta lớn tuổi hơn ngươi, gọi ngươi tiểu Thần hẳn là khôn quá phận.
Nam Cung Liệt Cười hắc hắc nói.
- Đương nhiên có thể a.
Long Thần gật đầu mỉn cười nói.
- Được.
Nam Cung Liệt rất vui vẻ, lại đánh giá Long Thần một lần nữa nói:
- Lão Hàn gia hỏa này hẳn ngươi rất quen thuộc, bất quá chúng ta cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt, thậm chí còn đánh qua một hồi, đối với ngươi ta thật bội phục a, Thần Vũ Cảnh tàng ba có thể có sức chiến đấu như vậy, cũng chỉ có ân nhân mới nuôi dưỡng được con trai như vậy a, ta thực bội phục.
Nam Cung Liệt thật sự quá nhiệt tình, Long Thần được hắn khích lệ đến đỏ mặt như nữ nhân.
- Nam Cung thúc quá khen, nếu không có cha ta để lại những thứ đó ta cung sẽ cố gắng đi từng bước một đến bước này để đứng trước hai vị thúc.
Hắn đang nói đến linh huyết tổ long mà lão cha hắn để lại.
- Rất tốt, lão Hàn ta càng ngày càng thích tiểu tử này rồi, ân nhân đã giao tiểu tử này cho chúng ta, không đem hắn huấn luyện đến vị trí thứ nhất trong tất cả đệ tử của Chân Vũ Đế cung, ta không cam lòng a.
Nam Cung Liệt cười vang.
- Long Thần con đường tu luyện chỉ có hắn tự đi, chứ đừng đem hắn huấn luyện thành tên điên suốt ngày chỉ biết đánh nhau.
Hàn Vẫn Tinh khinh bỉ nhìn hắn một cái.
- Đó là tự nhiên, chính mình bước đi mới được coi là thiên tài, bất quá tại Chân Vũ Đế cung có hai người chúng ta, ít nhất tiến vào Võ Thần Cung có thể đi ngang.
So với Hàn Vẫn Tinh mà nói, hắn nói chuyện không biết dùng não, nhưng có đầy nhiệt huyết Hàn Vẫn Tinh là người cẩn thẩn nghĩ trước nói sau, Long Thần rất thích hai người này mỗi người một tính cách khác biệt một trời một vực,
Cùng Nam Cung Liệt nói chuyện một thời gian ngắn, Long Thần rất nhanh cùng hắn thân quen như huynh đệ, nói chuyện chán che hai người lại chuyển sang đối chiến, lấy trình độ hiếu chiến của Nam Cung Liệt hắn nguyện ý chiến đấu với Long Thần cũng cho Long Thần sử dụng Chân Vũ Đế Phách.
- Thoáng chớp đã hai mươi năm trôi qua, ân nhân đã không thấy tâm hơi, lại không nghĩ tới đã gặp được con của hắn đến như lời ân nhân để lại lúc trước.
Nam Cung Liệt cảm khái.
Có thể thấy Long Thanh Lan lúc trước đã cứu bọn họ một mạng, hiện tại không thể trả ơn cho ân nhân bay giờ chỉ có thể trợ giúp con trai ân nhân.
Hàn huyên một thời gian, Hàn Vẫn Tinh nhớ tới việc lần này đến nói:
- Ta lần này tới tuyên bố thứ hạn lần thí luyện lần trước còn có phần thưởng, Tà Long Điện lần này thành tích không tệ, giữa Tam Thiên Đại Điện có thứ hạng tám trăm tám mươi tám, so với mấy lần trước vượt qua mấy điện.
Nam Cung Liệt cười nhạo một tiếng nói:
- Thứ hạn lần này tăng lên, còn không phải tiểu Thần thể hiện ra thực lực đi, nếu không dựa vào tiểu Thần mà nói người Nguyệt Ma động Quật đã thịt đám đệ tử bọn họ không còn một móng, lấy năng lực của ngươi nói không chừng một năm sau trong cuộc chiến Tiềm Long Bảng ngươi chắc sẽ được thứ hạng cao có cơ hội tiến vào Võ Thần Cung.
Cuộc chiến Tiềm Long Bảng có hơn vạn người tham gia, trong vạn người này có thể nói hai chữ thiên tài, chỉ có đạt được top ba mới có tư cách tiến vào Võ Thần Cung, có thể thấy Võ Thần Cung thu nhận người mới tàn khốc cỡ nào.
Tam thiên đại điện có hơn một tỷ đệ tử, chỉ có một vạn người tham gia, Long Thần là đệ tử mạnh nhất trong Tà Long Điện đương nhiên hắn có tư cách tham gia, nhưng trong một vạn người mà mười năm tổ chức một lần, với ba danh nghạch, trước mắt đối với Long Thần đối với hắn rất khó.
Bất quá với sự trưởng thành của hắn, hắn rất tự tin một năm sau ba danh nghạch kia sẽ có tên của hắn.
Bất quá hiện tại hắn còn có việc cần làm hướng hai người nói:
- Hai vị, kỳ thật ta có việc cần làm ngay bây giờ.
Hai người họ đương nhiên tôn trọng ý kiến Long Thần, liền hỏi:
- Ngươi có việc gì cứ nói?
Long Thần liền đem sự tình muội muội hắn Dương Linh Thanh nói ra:
- Bảy năm trước nàng bị đưa đến Thái Âm Ma Giới, ta chưa có một chút tin tức của muội muội, ta từ lãnh thổ nhỏ bé đến nơi này mục đích là đi tìm muội muội. lần trước tại Nguyệt Ma Động Quật ta gặp người Thái Âm Ma Giới hỏi tung tích muội muội ta nghe được tin tức hắn nói muội muội ta là khối u ác tính của Thai Âm Ma Giới, cho nên ta muốn đến Thái Âm Ma giới xem như thế nào.
Hàn Vẫn Tinh cùng Nam Cung Liệt liếc nhiền nhau, noi:
- Là muội muội ngươi cũng là liệt nữ của ân nhân, vậy nhất định phải đi xem như thế nào, ngươi đi tới nơi này cũng không dễ gì, hơn nữa bảy năm chưa gặp mặt, chúng ta cũng muốn đi xem liệt nữ của ân nhân.
- Đã như vậy, trước tiên đi Thái Âm Ma giới.
Nam Cung Liệt gật đầu nói.
- Bất quá,Thái Âm Ma giới không phải Chân Vũ Đế Cung ta, thế lực chúng ta cũng không kéo dài đến đó, thật không biết tình hình như thế nào. Ta nghe nói Thái Âm Ma Giới rất hỗn loạn, nên để một mình ngươi đi chúng ta không yên tâm,chúng ta sẽ cùng ngươi đi.
Long thần đương nhiên cầu còn không được, hắn biết rõ trình độ của mình tới đâu, Dương Linh Thanh trong lời nói của Ngọc Tuyết Cơ hiển nhiên địa vị rất cao, nếu thật sự có chuyện gì đó xảy ra với muội muội hắn hắn thực không biết lấy thực lực đau mà ngăn cản.
Hàn Vẫn Tinh và Nam Cung Liệt nếu chịu theo hắn, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.
- Đa tạ hai vị thúc thúc.
Long Thần cảm kích.
- Không phải gọi chúng ta là thúc thúc sao, ngươi còn cảm tạ cái rắm, tranh thủ năng cao cảnh giới, ta chờ ngươi tăng trưởng nhanh còn đánh với ta thống khoái một trận a, lão Hàn này già cả lớn tuổi rồi không thể tùy ý đánh với hắn, không thì làm gãy mấy khúc sương của hắn thì… vẫn là người trẻ tuổi đi.
Đối với việc đi Thái Âm Ma Giới Nam Cung Liệt cũng vô cùng nhiệt tình.
- Ha ha ha.
Nam Cung Liệt cười lớn, tiếng cười của hắn làm cho cả phòng thí luyện chấn động. Long Thần chưa kịp nói gì, Nam Cung Liệt đã biến mất ở bên cạnh hắn, trong nháy mắt Long Thần chỉ có thể thấy phía trước mơ hồ bóng người di chuyển, mỗi lần bóng mờ lướt qua đều nghe tiếng Khương Khanh la hét thảm thiết, nửa khắc sau, rốt cuộc đình chỉ, Long Thần gương mắt nhìn Khương Khanh máu me đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, trên tay Nam Cung Liệt, nhìn bộ dáng hắn hiện tại thật thảm hại.
Nam Cung Liệt cười lớn, xách theo Khương Khanh tới trước mặt Long Thần nói:
- Thiếu chủ ta hắn mất đi năng lực chiến đấu, bay giờ có thể tùy ý ngươi xử lý.
Long Thần không quản việc Nam Cung Liệt gọi là thiếu chủ, hắn đứng trước mặt Khương Khanh, hai người bốn mắt nhìn nhau, Khương Khanh chứng kiến bộ dạng thong dong của hắn, trong mắt cuối cùng cũng toát lên vẻ sợ hãi.
Hắn cười khổ nói:
-Ta tưởng rằng sẽ giết được ngươi, không ngờ rằng người chết chính lại là ta, bọn họ gọi ngươi là thiếu chủ, hiển nhiên ngươi không phải là ngươi ta có thể chạm đến, có thể chết trong tay ngươi, nhân sinh của ta cũng tính là không tệ.
Hiện tại Khương Khanh cũng nhận thức được hắn không thể nào đánh đồng với Long Thần.
- Vũ Nguyệt ở chỗ nào?
Long Thần biết hắn đã chấp nhận cái chết, nên hắn sẽ không chê dấu gì nữa.
- Cách Tà Long Điện ba trăm dặm có một ngọn núi ta đem nàng giấu ở nơi đó.
Khương Khanh liền trả lời vấn đề của Long Thần, ánh mắt cực nóng nhìn Long Thần, hắn cũng sống đủ lâu, không có gì để luyến tiếc, cũng không cầu xin tha thứ, đối với Khương Khanh như vậy đã đủ rồi.
- Cho ta một cái chết thật thống khoái, nếu xuống âm tuyền có gặp được Phong Dương Tử, ta sẽ xin lỗi hắn.
Khương Khanh thanh âm bình tĩnh nói ra.
- Trước đây ta cũng nghĩ tới tình trạng xấu nhất khi bắt đầu cuộc chiến này rồi, chẳng qua ta không ngờ rằng…
Khương Khanh cũng không tiếc nuối, đổi lại nếu Long Thần thất bại dưới tay hắn hắn cũng không có khả năng tha thứ cho Long Thần, cái đạo lý thắng làm vua thua làm giặc này ai cũng hiểu.
Nam Cung Liệt thả Khương Khanh ra, Long Thần cầm Xích Huyết Thiên Hoang, hóa thành kiếm khí sắc bén, triển khai Thí Thần Kiếm trận, bao phủ Khương Khanh lại hướng ngay đầu hắn vạn kiếm chém tới, mới đem Vô Thượng Kim Thân triệt để giết chết hắn, hắn nhận ra nếu như không có hai người bọn họ ở đây, hắn không có khả năng đánh chết được đối phương.
Vô Thượng Kim Thân, cho chỉ còn cái đầu cũng có thể khôi phục lại, đây cũng là sự khủng bố của Thần Vũ Cảnh tầng sau đỉnh phong Vô Thượng Kim Thân.
Trong lòng Long Thần cuối cùng cũng buông xuống chuyện đáp ứng chuyện của Phong Dương Tử, nhất là Khương Khanh cũng ôm lấy mộng tưởng muốn đồ vật trên người hắn, trước sau hắn cùng Khương Khanh cũng đến một mất một còn, hôm nay Nam Cung Liệt cùng Hàn Vẫn Tinh xuất hiện, chỉ là khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng mà thôi.
Long Thần đem Xích Huyết Thiên Hoang thu lại, sau đó quay người lại nhìn hai người, Hàn Vẫn Tinh đối với hắn rất quen thuộc rồi mà Nam Cung Liệt không có chính thức nói chuyện, nhưng ở Thánh Vũ Cung, Long Thần cùng với hắn đối chiến ra cũng không có nửa lời với nhau.
Lúc này, ánh mắt Long Thần cùng Nam Cung Liệt giằng co, nếu nói Hàn Vẫn Tinh là ngôi sao thần bí thì Nam Cung Liệt là mặt trời, không dễ dàng khuất phục, Long Thần ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nam Cung Liệt không lui một bước.
Thời điểm Long Thần đánh chết Khương Khanh vô cùng quyết đoán, đã để trong lòng hắn có ân tượng mãnh liệt với Long Thần.
- Ngươi có tư cách là con trai của ân nhân ta, cũng có tư cách để Nam Cung Liệt ta gọi ngươi một tiếng thiếu chủ.
Nam Cung Liệt cười to, tiến lên bá vai Long Thần nói:
Trên người Nam Cung Liệt truyền đến một loại lực lượng khủng bố. Long Thần hít sau một hơi, nhìn qua hướng Hàn Vẫn Tinh đang cười sau đó quay sang Nam Cung Liệt nói:
- Hai vị thúc thúc có thể trợ giúp Long Thần, Long Thần rất vinh hạnh, hai vị có giao tình với cha ta, đó là việc của ông ấy, hy vọng hai vị đừng coi ta là thiếu chủ, chúng ta có thể là bằng hữu cũng có thể là huynh đệ bất quá vì bối phận ta vẫn là gọi hai vị là thúc thúc.
Long Thần kiên định nói không ai có thể thay đổi lời hắn nói.
- Xưng hô sao cũng được, ngươi hiểu tâm ý chúng ta là được, ta cũng không có thói quen gọi cái gì là thiếu chủ, chúng ta lớn tuổi hơn ngươi, gọi ngươi tiểu Thần hẳn là khôn quá phận.
Nam Cung Liệt Cười hắc hắc nói.
- Đương nhiên có thể a.
Long Thần gật đầu mỉn cười nói.
- Được.
Nam Cung Liệt rất vui vẻ, lại đánh giá Long Thần một lần nữa nói:
- Lão Hàn gia hỏa này hẳn ngươi rất quen thuộc, bất quá chúng ta cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt, thậm chí còn đánh qua một hồi, đối với ngươi ta thật bội phục a, Thần Vũ Cảnh tàng ba có thể có sức chiến đấu như vậy, cũng chỉ có ân nhân mới nuôi dưỡng được con trai như vậy a, ta thực bội phục.
Nam Cung Liệt thật sự quá nhiệt tình, Long Thần được hắn khích lệ đến đỏ mặt như nữ nhân.
- Nam Cung thúc quá khen, nếu không có cha ta để lại những thứ đó ta cung sẽ cố gắng đi từng bước một đến bước này để đứng trước hai vị thúc.
Hắn đang nói đến linh huyết tổ long mà lão cha hắn để lại.
- Rất tốt, lão Hàn ta càng ngày càng thích tiểu tử này rồi, ân nhân đã giao tiểu tử này cho chúng ta, không đem hắn huấn luyện đến vị trí thứ nhất trong tất cả đệ tử của Chân Vũ Đế cung, ta không cam lòng a.
Nam Cung Liệt cười vang.
- Long Thần con đường tu luyện chỉ có hắn tự đi, chứ đừng đem hắn huấn luyện thành tên điên suốt ngày chỉ biết đánh nhau.
Hàn Vẫn Tinh khinh bỉ nhìn hắn một cái.
- Đó là tự nhiên, chính mình bước đi mới được coi là thiên tài, bất quá tại Chân Vũ Đế cung có hai người chúng ta, ít nhất tiến vào Võ Thần Cung có thể đi ngang.
So với Hàn Vẫn Tinh mà nói, hắn nói chuyện không biết dùng não, nhưng có đầy nhiệt huyết Hàn Vẫn Tinh là người cẩn thẩn nghĩ trước nói sau, Long Thần rất thích hai người này mỗi người một tính cách khác biệt một trời một vực,
Cùng Nam Cung Liệt nói chuyện một thời gian ngắn, Long Thần rất nhanh cùng hắn thân quen như huynh đệ, nói chuyện chán che hai người lại chuyển sang đối chiến, lấy trình độ hiếu chiến của Nam Cung Liệt hắn nguyện ý chiến đấu với Long Thần cũng cho Long Thần sử dụng Chân Vũ Đế Phách.
- Thoáng chớp đã hai mươi năm trôi qua, ân nhân đã không thấy tâm hơi, lại không nghĩ tới đã gặp được con của hắn đến như lời ân nhân để lại lúc trước.
Nam Cung Liệt cảm khái.
Có thể thấy Long Thanh Lan lúc trước đã cứu bọn họ một mạng, hiện tại không thể trả ơn cho ân nhân bay giờ chỉ có thể trợ giúp con trai ân nhân.
Hàn huyên một thời gian, Hàn Vẫn Tinh nhớ tới việc lần này đến nói:
- Ta lần này tới tuyên bố thứ hạn lần thí luyện lần trước còn có phần thưởng, Tà Long Điện lần này thành tích không tệ, giữa Tam Thiên Đại Điện có thứ hạng tám trăm tám mươi tám, so với mấy lần trước vượt qua mấy điện.
Nam Cung Liệt cười nhạo một tiếng nói:
- Thứ hạn lần này tăng lên, còn không phải tiểu Thần thể hiện ra thực lực đi, nếu không dựa vào tiểu Thần mà nói người Nguyệt Ma động Quật đã thịt đám đệ tử bọn họ không còn một móng, lấy năng lực của ngươi nói không chừng một năm sau trong cuộc chiến Tiềm Long Bảng ngươi chắc sẽ được thứ hạng cao có cơ hội tiến vào Võ Thần Cung.
Cuộc chiến Tiềm Long Bảng có hơn vạn người tham gia, trong vạn người này có thể nói hai chữ thiên tài, chỉ có đạt được top ba mới có tư cách tiến vào Võ Thần Cung, có thể thấy Võ Thần Cung thu nhận người mới tàn khốc cỡ nào.
Tam thiên đại điện có hơn một tỷ đệ tử, chỉ có một vạn người tham gia, Long Thần là đệ tử mạnh nhất trong Tà Long Điện đương nhiên hắn có tư cách tham gia, nhưng trong một vạn người mà mười năm tổ chức một lần, với ba danh nghạch, trước mắt đối với Long Thần đối với hắn rất khó.
Bất quá với sự trưởng thành của hắn, hắn rất tự tin một năm sau ba danh nghạch kia sẽ có tên của hắn.
Bất quá hiện tại hắn còn có việc cần làm hướng hai người nói:
- Hai vị, kỳ thật ta có việc cần làm ngay bây giờ.
Hai người họ đương nhiên tôn trọng ý kiến Long Thần, liền hỏi:
- Ngươi có việc gì cứ nói?
Long Thần liền đem sự tình muội muội hắn Dương Linh Thanh nói ra:
- Bảy năm trước nàng bị đưa đến Thái Âm Ma Giới, ta chưa có một chút tin tức của muội muội, ta từ lãnh thổ nhỏ bé đến nơi này mục đích là đi tìm muội muội. lần trước tại Nguyệt Ma Động Quật ta gặp người Thái Âm Ma Giới hỏi tung tích muội muội ta nghe được tin tức hắn nói muội muội ta là khối u ác tính của Thai Âm Ma Giới, cho nên ta muốn đến Thái Âm Ma giới xem như thế nào.
Hàn Vẫn Tinh cùng Nam Cung Liệt liếc nhiền nhau, noi:
- Là muội muội ngươi cũng là liệt nữ của ân nhân, vậy nhất định phải đi xem như thế nào, ngươi đi tới nơi này cũng không dễ gì, hơn nữa bảy năm chưa gặp mặt, chúng ta cũng muốn đi xem liệt nữ của ân nhân.
- Đã như vậy, trước tiên đi Thái Âm Ma giới.
Nam Cung Liệt gật đầu nói.
- Bất quá,Thái Âm Ma giới không phải Chân Vũ Đế Cung ta, thế lực chúng ta cũng không kéo dài đến đó, thật không biết tình hình như thế nào. Ta nghe nói Thái Âm Ma Giới rất hỗn loạn, nên để một mình ngươi đi chúng ta không yên tâm,chúng ta sẽ cùng ngươi đi.
Long thần đương nhiên cầu còn không được, hắn biết rõ trình độ của mình tới đâu, Dương Linh Thanh trong lời nói của Ngọc Tuyết Cơ hiển nhiên địa vị rất cao, nếu thật sự có chuyện gì đó xảy ra với muội muội hắn hắn thực không biết lấy thực lực đau mà ngăn cản.
Hàn Vẫn Tinh và Nam Cung Liệt nếu chịu theo hắn, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.
- Đa tạ hai vị thúc thúc.
Long Thần cảm kích.
- Không phải gọi chúng ta là thúc thúc sao, ngươi còn cảm tạ cái rắm, tranh thủ năng cao cảnh giới, ta chờ ngươi tăng trưởng nhanh còn đánh với ta thống khoái một trận a, lão Hàn này già cả lớn tuổi rồi không thể tùy ý đánh với hắn, không thì làm gãy mấy khúc sương của hắn thì… vẫn là người trẻ tuổi đi.
Đối với việc đi Thái Âm Ma Giới Nam Cung Liệt cũng vô cùng nhiệt tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.