Chương 1163: Cuộc chiến tôn nghiêm
Phong Thanh Dương
25/09/2018
Đi theo Tần Phong, mọi người trở ra phía ngoài, Long Thần âm thầm tính
toán trong lòng, đã quen thuộc với Chân Vũ Đế Cung rồi thì cũng nên tu
luyện thôi. Lúc này mọi người đã ra khỏi mê cung, bên ngoài cũng có
không ít người cùng hướng, thời điểm ra khỏi tháp Thí Luyện còn chưa kịp mở lời thì chợt cảm giác được phía trước có động tĩnh rất lớn.
"Có người đang đánh nhau, chẳng lẽ không biết, ngoài tháp Thí Luyện không thể chém giết thực sự sao."
Đây là quy định của Chân Vũ Đế Cung, lúc trước khi Long Thần lên núi, những cảnh đánh nhau mà hắn thấy chỉ là đang luận bàn võ đạo, không có làm ầm ĩ gì lớn. Nhưng mà bây giờ ở phía trước, hẳn là đang có người liều mạng chiến đấu, thì mới gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Ở chỗ này, đám người Tần Phong đều là Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, thần thức mở ra có thể kéo dài bảy tám dặm, động tĩnh kia khiến cho bọn họ có dự cảm xấu trong lòng. Bởi vì cái hướng kia, chính là hướng Khương Linh Văn rời đi lúc trước.
"Không xong, là Dương Vũ, hắn muốn giết lão ngũ." Tần Phong sợ hãi kêu một tiếng, sắc mặt tái nhợt. Những người khác cũng cảm giác được chuyện ở phía bên kia, ngoại trừ Long Thần, bởi vì chuyện xảy ra cách Long Thần hơn một dặm. Nhưng hắn là người phản ứng nhanh nhất, từ trong lời nói của Tần Phong, hắn biết Khương Linh Văn xảy ra chuyện.
Lúc này, vẻ mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
"Mau đi qua, Dương Vũ ra tay thật độc ác."
"Ca." Lo lắng nhất chính là huynh đệ ruột của Khương Linh Văn - Khương Linh Vũ, hắn cũng nhìn thấy chuyện tàn khốc, lúc này đã đỏ mắt, tựa như nổi điên phóng tới hướng kia. Trên đường vốn có rất nhiều cũng đi về phía đó, lúc này lại vội vàng nhường đường cho Khương Linh Vũ.
Mặc dù lúc trước chiến đấu một trận với Khương Linh Văn và Khương Linh Vũ, nhưng trải qua mấy ngày này sống chung, Long Thần đã coi bọn họ thành người nhà mình. Người như Khương Linh Văn vẫn mang tâm tính trẻ con, mặc dù tuổi Long Thần không lớn hơn hắn, nhưng Long Thần vẫn đối xử với Khương Linh Văn như đệ đệ.
Hắn đương nhiên coi mình là một phần của đám người Tần Phong rồi.
Hôm nay bọn họ nhiệt tình giới thiệu về Chân Vũ Đế Cung cho mình, nhưng lại có người ra tay với Khương Linh Văn, dựa vào tính khí của hắn, đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Lúc mọi người đều nóng nảy vọt tới trước, tốc độ của Long Thần đã vượt qua tưởng tượng của mọi người. Hắn vốn ở sau cùng, trong nháy mắt tăng tốc độ thì hóa thành một tia chớp màu vàng, lập tức vượt qua cả Khương Linh Vũ chạy đầu, bóng người biến mất trước mặt mọi người.
"Mới vừa rồi là... Lão thất..." Tất cả mọi người có chút sửng sốt, chỉ là chuyện của Khương Linh Văn khiến bọn họ vô cùng lo lắng, không có thời gian quan tâm đến chuyện vì sao tốc độ của Long Thần lại đạt tới trình độ như vậy.
Ở phía trước, đang xảy ra một chuyện khiến cho bọn họ vô cùng bi phẫn.
Tên Dương Vũ này, thật là phách lối tới cực điểm.
Nếu bàn về tốc độ, trong Tà Long điện này cũng chỉ có nhân vật cấp phó điện chủ mới có thể so sánh với Long Thần, hắn cũng gần như là người đầu tiên chạy tới chỗ xảy ra chuyện. Phệ Linh Yêu Đồng của hắn cũng đã miêu tả tình huống cơ bản, một dặm với Long Thần mà nói, chỉ là trong nháy mắt.
Phía trước là một thác nước, ở bên cạnh thác nước trong núi rừng tụ tập hơn trăm đệ tử, gần như đều là người tới vây xem, mà trong đó đang tiến hành một trận tranh đấu thảm thiết. Long Thần vẫn tới trễ, chỉ có thể trách bọn họ lưu lại trong tháp Thí Luyện thời gian có chút dài, lúc này Khương Linh Văn đã bị đánh tới trọng thương. Mặc dù cảm tình của Long Thần đối với Khương Linh Văn chưa bằng đối với Tiểu Lang và Diệp Hiên, nhưng khi thấy hắn thê thảm như vậy, trong lòng cũng dâng lên ngọn lửa phẫn nộ.
Trong vòng vây mọi người, Khương Linh Văn toàn thân nhuốm máu, ánh mắt đỏ bừng, nhất là cánh tay phải là một vũng máu, có thể nhìn ra được cánh tay hắn bị xé đứt xuống. Hiện giờ Khương Linh Văn đang nằm ngã trên đất, từ hình dạng hai chân của hắn có thể thấy đã bị đánh gãy hoàn toàn, cong thành một kiểu rất dữ tợn.
Trước đó mấy khắc, đây còn là một người vui sướng, nhưng hiện tại lại vô cùng thê thảm, máu tươi và nước mắt trộn lẫn, sắc mặt nhợt nhạt, hắn dường như đã sắp không chịu nổi.
Mà người làm ra những chuyện này, là một tên thiếu niên vênh váo hung hăng, tuổi không lớn lắm, thậm chí còn nhỏ hơn một chút so với Khương Linh Văn, trên người mặc trường bào màu bạch kim, mắt ngọc mày ngài, gương mặt trắng trắng nộn nộn, mi mục thanh tú. Nếu người này đổi nữ trang thì chắc chắn là một thiếu nữ xinh đẹp vô song, nhưng thiếu niên này hiện tại đang dùng một đôi mắt ác độc lại kiêu ngạo nhìn Khương Linh Văn bị hắn giẫm ở dưới chân, còn nhổ một bãi nước miếng xuống.
Thiếu niên này, chắc là Dương Vũ.
Dương Vũ là ai, Long Thần không có hứng thú biết, trong mắt hắn tên đó cũng chỉ là thằng nhóc ranh.
Nhưng thằng nhóc ranh này quả thực quá ác độc rồi, ở trong Tà Long điện lại ra tay độc ác như vậy. Nhưng bàn về ác độc, Long Thần còn mạnh hơn tên này nhiều, chỉ là Long Thần chưa bao giờ làm nhục người khác, hắn đều giết sạch gọn. Mà Dương Vũ còn làm nhục Khương Linh Văn như vậy ở trước mặt Lý Anh, thế này còn khiến hắn khó chịu hơn giết hắn.
Không sai, lúc này Lý Anh đứng bên cạnh Dương Vũ, nàng ta nắm ống tay áo tên kia, nhìn Khương Linh Văn, trên mặt là vẻ không đành lòng, nhưng chỉ có vậy chứ không có những biểu cảm gì khác, cánh tay kéo Dương Vũ cũng mềm nhũn không ra sức. Cái bộ dạng này diễn cho Khương Linh Văn xem, có lẽ sẽ càng làm hắn thương tâm thêm thôi.
Ở trong đầu Long Thần hiện lên chuyện lúc nãy, Lý Anh buồn bực cắm đầu đi đằng trước, nói có chuyện quan trọng muốn nói với Khương Linh Văn. Khương Linh Văn không biết chuyện gì vẫn luôn dùng mặt nóng áp mông lạnh, hình ảnh kế tiếp sau đó chính là chuyện đang xảy ra trước mặt Long Thần. Từ sắc mặt của Lý Anh hiện giờ, Long Thần cũng đại khái đoán được chuyện gì xảy ra rồi.
Hắn thật sự cảm thấy bi ai dùm Khương Linh Văn.
Khương Linh Văn chẳng những thua, thua rất thảm, hơn nữa còn bị sỉ nhục như vậy, lúc này chân của Dương Vũ đang đạp trên đầu Khương Linh Văn, từ trên cao nhìn xuống, đưa ra một ngón út tới trước mặt Khương Linh Văn, cái tay còn lại thì ôm lấy Lý Anh bên cạnh vào trong ngực, vênh váo nói: "Khương Linh Văn, ngươi chỉ là một đống cứt, cũng dám khiêu chiến với Dương Vũ ta, dám cướp nữ nhân của ta sao. Sao ngươi không tìm một bãi nước tiểu mà nhìn cái bộ dạng ngu xuẩn của mình, chỉ bằng người, lau mông cho lão tử còn kém. Nói cho ngươi biết, hai tháng trước Lý Anh đã là người của ta rồi, ngươi còn chẳng hay biết gì đi. Ta cũng biết, sau khi ngươi nghe tin này sẽ có cái vẻ mặt tuyệt vọng này mà, rất tốt, ta lại thích nhìn ngươi tuyệt vọng oán hân, nhưng lại không thể ra sức."
Hắn càng ôm chặt Lý Anh hơn, mặc dù Lý Anh có chút không đành lòng, nhưng không phản bác lời Dương Vũ nói, chuyện này cũng chứng minh mọi thứ.
"Một tên phế vật như ngươi, vốn không có tư cách so sánh với ta. Bàn về thực lực, ta nhỏ tuổi hơn ngươi, nhưng đã là Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, mười người như ngươi cũng không phải là đối thủ của ta. Bàn về địa vị, ta chính là đệ tử của điện chủ Tà Long điện, sư tôn của ngươi chỉ là một phó điện chủ. Bàn về tướng mạo, Dương Vũ ta đẹp hơn ngươi cả mười lần. Loại phế vật như ngươi, có tư cách gì so sánh với ta, còn dám khiêu chiến ta, thật là một chuyện nực cười..."
Thời điểm Dương Vũ nói tới đây, thì Long Thần đã đến, hắn nhìn Khương Linh Văn nằm dưới đất, mặt mũi cúi gằm, trong lòng bỗng nhiên cảm giác nhói một cái. Chuyện của Khương Linh Văn, Long Thần đã nhìn thấy hết, hắn biết trong lòng tên nhóc này có bao nhiêu tuyệt vọng và tan võ, đồng thời cũng liên tưởng tới bản thân. Nếu mình không cố gắng, không liều mạng, có lẽ tương lai mình cũng nằm dưới đất, bị người ta đạp lên đầu như vậy.
Đây là một thế giới cường giả vi tôn, võ lực là trên hết, những thứ khác đều là phù vân.
Không có võ lực, thì không có tôn nghiêm, chuyện này ở một buổi chiều mấy năm trước, Long Thanh Lan đã nói rõ với Long Thần, hắn cũng nhớ kỹ trong lòng. Tôn nghiêm của nam nhân không phải cha mẹ cho, cũng không phải vô căn cứ lấy được, chỉ có mình mới có thể cho mình tôn nghiêm.
Thời điểm tôn nghiêm của Khương Linh Văn bị chà đạp, nhất là ở trước mặt nữ nhân mà mình thích, Long Thần nghĩ tới mình, thật giống như bản thân cũng lâm vào hoàn cảnh như vậy, nên làm cho tâm tình của hắn vô cùng tức giận.
Aaaa!!!!
Một cỗ khí lãng mãnh liệt bộc phát ra từ người Long Thần, Dương Vũ còn chưa thấy rõ người xuất hiện là ai, thì đối phương đã đến trước mặt hắn.
"Ngươi là ai." Một quyền của đối phương đã đánh vào bụng hắn. Sức lực mạnh mẽ kia khiến Dương Vũ kinh hãi, vội vàng dùng hai cánh tay ngăn cản, nhưng sức lực đối phương vô cùng dã man, làm cho hắn cảm giác khí huyết cuồn cuộn, cả người rung mạnh, suýt chút nữa thì phun một ngụm máu tươi ra ngoài. Hắn vừa mới dương dương đắc ý, lúc này đương nhiên không thể mất mặt, đành nuốt huyết khí xuống. Hắn bị Long Thần đánh bay ra ngoài, khiến cho Lý Anh đang được hắn ôm cũng liên lụy cùng bay ra ngoài.
Long Thần vẫn cảm thấy Lý Anh này có chút quen mắt, cẩn thận nhìn một chút, suy đoán hẳn là hậu bối của phó điện chủ - Lý Bích Giang lúc trước.
Sự xuất hiện của Long Thần khiến cho tất cả mọi người có chút khiếp sợ. Bọn họ nhớ Long Thần chính là người đã đánh bại Khương Linh Văn và Khương Linh Văn trong truyền thuyết, nếu đó là sự thực, thì một quyền đánh lui Dương Vũ cũng là bình thường, dù sao thì Long Thần cũng là người từng được hai phó điện chủ tranh giành, trong đó có cả tổ mẫu của Lý Anh - Lý Bích Giang.
Nhân vật truyền kỳ này bỗng nhiên xuất hiện, mọi người ý thức cao trào sắp tới.
Long Thần không lập tức đánh giết với Dương Vũ, có một số việc không phải hắn tới giải quyết là được, còn cần Khương Linh Văn tự mình đứng lên giải quyết. Hai chân của Khương Linh Văn đã gãy, rõ ràng không đứng lên nổi, cánh tay trái cũng gãy, Long Thần không nói gì. Mọi người ở đây vốn đang ồn ào, thì từ trên người thiếu niên Long Thần này lại tản mát ra một cỗ sát khí nồng đậm, khiến cho mọi người kính sợ, vội vàng ngậm chặt miệng lại.
Sau khi đỡ Khương Linh Văn dậy, Long Thần cảm giác hắn nản lòng thoái chí, giống như đã chết, hoặc có thể nói tâm chết.
Long Thần không nói gì, trực tiếp tát hắn một cái. Một tiếng vang vô cùng vang dội, mặt của Khương Linh Văn xuất hiện một dấu tay hồng.
"Tát ngươi một cái này là muốn nói cho ngươi biết, nam nhân vĩnh viễn không thể ngã xuống trước mặt nữ nhân. Nếu như ngươi không mở to mắt nhìn ta, Khương Linh Văn ngươi không có tư cách để cho Long Thần ta làm thịt tên đã động tới ngươi."
"Có người đang đánh nhau, chẳng lẽ không biết, ngoài tháp Thí Luyện không thể chém giết thực sự sao."
Đây là quy định của Chân Vũ Đế Cung, lúc trước khi Long Thần lên núi, những cảnh đánh nhau mà hắn thấy chỉ là đang luận bàn võ đạo, không có làm ầm ĩ gì lớn. Nhưng mà bây giờ ở phía trước, hẳn là đang có người liều mạng chiến đấu, thì mới gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Ở chỗ này, đám người Tần Phong đều là Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, thần thức mở ra có thể kéo dài bảy tám dặm, động tĩnh kia khiến cho bọn họ có dự cảm xấu trong lòng. Bởi vì cái hướng kia, chính là hướng Khương Linh Văn rời đi lúc trước.
"Không xong, là Dương Vũ, hắn muốn giết lão ngũ." Tần Phong sợ hãi kêu một tiếng, sắc mặt tái nhợt. Những người khác cũng cảm giác được chuyện ở phía bên kia, ngoại trừ Long Thần, bởi vì chuyện xảy ra cách Long Thần hơn một dặm. Nhưng hắn là người phản ứng nhanh nhất, từ trong lời nói của Tần Phong, hắn biết Khương Linh Văn xảy ra chuyện.
Lúc này, vẻ mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
"Mau đi qua, Dương Vũ ra tay thật độc ác."
"Ca." Lo lắng nhất chính là huynh đệ ruột của Khương Linh Văn - Khương Linh Vũ, hắn cũng nhìn thấy chuyện tàn khốc, lúc này đã đỏ mắt, tựa như nổi điên phóng tới hướng kia. Trên đường vốn có rất nhiều cũng đi về phía đó, lúc này lại vội vàng nhường đường cho Khương Linh Vũ.
Mặc dù lúc trước chiến đấu một trận với Khương Linh Văn và Khương Linh Vũ, nhưng trải qua mấy ngày này sống chung, Long Thần đã coi bọn họ thành người nhà mình. Người như Khương Linh Văn vẫn mang tâm tính trẻ con, mặc dù tuổi Long Thần không lớn hơn hắn, nhưng Long Thần vẫn đối xử với Khương Linh Văn như đệ đệ.
Hắn đương nhiên coi mình là một phần của đám người Tần Phong rồi.
Hôm nay bọn họ nhiệt tình giới thiệu về Chân Vũ Đế Cung cho mình, nhưng lại có người ra tay với Khương Linh Văn, dựa vào tính khí của hắn, đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Lúc mọi người đều nóng nảy vọt tới trước, tốc độ của Long Thần đã vượt qua tưởng tượng của mọi người. Hắn vốn ở sau cùng, trong nháy mắt tăng tốc độ thì hóa thành một tia chớp màu vàng, lập tức vượt qua cả Khương Linh Vũ chạy đầu, bóng người biến mất trước mặt mọi người.
"Mới vừa rồi là... Lão thất..." Tất cả mọi người có chút sửng sốt, chỉ là chuyện của Khương Linh Văn khiến bọn họ vô cùng lo lắng, không có thời gian quan tâm đến chuyện vì sao tốc độ của Long Thần lại đạt tới trình độ như vậy.
Ở phía trước, đang xảy ra một chuyện khiến cho bọn họ vô cùng bi phẫn.
Tên Dương Vũ này, thật là phách lối tới cực điểm.
Nếu bàn về tốc độ, trong Tà Long điện này cũng chỉ có nhân vật cấp phó điện chủ mới có thể so sánh với Long Thần, hắn cũng gần như là người đầu tiên chạy tới chỗ xảy ra chuyện. Phệ Linh Yêu Đồng của hắn cũng đã miêu tả tình huống cơ bản, một dặm với Long Thần mà nói, chỉ là trong nháy mắt.
Phía trước là một thác nước, ở bên cạnh thác nước trong núi rừng tụ tập hơn trăm đệ tử, gần như đều là người tới vây xem, mà trong đó đang tiến hành một trận tranh đấu thảm thiết. Long Thần vẫn tới trễ, chỉ có thể trách bọn họ lưu lại trong tháp Thí Luyện thời gian có chút dài, lúc này Khương Linh Văn đã bị đánh tới trọng thương. Mặc dù cảm tình của Long Thần đối với Khương Linh Văn chưa bằng đối với Tiểu Lang và Diệp Hiên, nhưng khi thấy hắn thê thảm như vậy, trong lòng cũng dâng lên ngọn lửa phẫn nộ.
Trong vòng vây mọi người, Khương Linh Văn toàn thân nhuốm máu, ánh mắt đỏ bừng, nhất là cánh tay phải là một vũng máu, có thể nhìn ra được cánh tay hắn bị xé đứt xuống. Hiện giờ Khương Linh Văn đang nằm ngã trên đất, từ hình dạng hai chân của hắn có thể thấy đã bị đánh gãy hoàn toàn, cong thành một kiểu rất dữ tợn.
Trước đó mấy khắc, đây còn là một người vui sướng, nhưng hiện tại lại vô cùng thê thảm, máu tươi và nước mắt trộn lẫn, sắc mặt nhợt nhạt, hắn dường như đã sắp không chịu nổi.
Mà người làm ra những chuyện này, là một tên thiếu niên vênh váo hung hăng, tuổi không lớn lắm, thậm chí còn nhỏ hơn một chút so với Khương Linh Văn, trên người mặc trường bào màu bạch kim, mắt ngọc mày ngài, gương mặt trắng trắng nộn nộn, mi mục thanh tú. Nếu người này đổi nữ trang thì chắc chắn là một thiếu nữ xinh đẹp vô song, nhưng thiếu niên này hiện tại đang dùng một đôi mắt ác độc lại kiêu ngạo nhìn Khương Linh Văn bị hắn giẫm ở dưới chân, còn nhổ một bãi nước miếng xuống.
Thiếu niên này, chắc là Dương Vũ.
Dương Vũ là ai, Long Thần không có hứng thú biết, trong mắt hắn tên đó cũng chỉ là thằng nhóc ranh.
Nhưng thằng nhóc ranh này quả thực quá ác độc rồi, ở trong Tà Long điện lại ra tay độc ác như vậy. Nhưng bàn về ác độc, Long Thần còn mạnh hơn tên này nhiều, chỉ là Long Thần chưa bao giờ làm nhục người khác, hắn đều giết sạch gọn. Mà Dương Vũ còn làm nhục Khương Linh Văn như vậy ở trước mặt Lý Anh, thế này còn khiến hắn khó chịu hơn giết hắn.
Không sai, lúc này Lý Anh đứng bên cạnh Dương Vũ, nàng ta nắm ống tay áo tên kia, nhìn Khương Linh Văn, trên mặt là vẻ không đành lòng, nhưng chỉ có vậy chứ không có những biểu cảm gì khác, cánh tay kéo Dương Vũ cũng mềm nhũn không ra sức. Cái bộ dạng này diễn cho Khương Linh Văn xem, có lẽ sẽ càng làm hắn thương tâm thêm thôi.
Ở trong đầu Long Thần hiện lên chuyện lúc nãy, Lý Anh buồn bực cắm đầu đi đằng trước, nói có chuyện quan trọng muốn nói với Khương Linh Văn. Khương Linh Văn không biết chuyện gì vẫn luôn dùng mặt nóng áp mông lạnh, hình ảnh kế tiếp sau đó chính là chuyện đang xảy ra trước mặt Long Thần. Từ sắc mặt của Lý Anh hiện giờ, Long Thần cũng đại khái đoán được chuyện gì xảy ra rồi.
Hắn thật sự cảm thấy bi ai dùm Khương Linh Văn.
Khương Linh Văn chẳng những thua, thua rất thảm, hơn nữa còn bị sỉ nhục như vậy, lúc này chân của Dương Vũ đang đạp trên đầu Khương Linh Văn, từ trên cao nhìn xuống, đưa ra một ngón út tới trước mặt Khương Linh Văn, cái tay còn lại thì ôm lấy Lý Anh bên cạnh vào trong ngực, vênh váo nói: "Khương Linh Văn, ngươi chỉ là một đống cứt, cũng dám khiêu chiến với Dương Vũ ta, dám cướp nữ nhân của ta sao. Sao ngươi không tìm một bãi nước tiểu mà nhìn cái bộ dạng ngu xuẩn của mình, chỉ bằng người, lau mông cho lão tử còn kém. Nói cho ngươi biết, hai tháng trước Lý Anh đã là người của ta rồi, ngươi còn chẳng hay biết gì đi. Ta cũng biết, sau khi ngươi nghe tin này sẽ có cái vẻ mặt tuyệt vọng này mà, rất tốt, ta lại thích nhìn ngươi tuyệt vọng oán hân, nhưng lại không thể ra sức."
Hắn càng ôm chặt Lý Anh hơn, mặc dù Lý Anh có chút không đành lòng, nhưng không phản bác lời Dương Vũ nói, chuyện này cũng chứng minh mọi thứ.
"Một tên phế vật như ngươi, vốn không có tư cách so sánh với ta. Bàn về thực lực, ta nhỏ tuổi hơn ngươi, nhưng đã là Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, mười người như ngươi cũng không phải là đối thủ của ta. Bàn về địa vị, ta chính là đệ tử của điện chủ Tà Long điện, sư tôn của ngươi chỉ là một phó điện chủ. Bàn về tướng mạo, Dương Vũ ta đẹp hơn ngươi cả mười lần. Loại phế vật như ngươi, có tư cách gì so sánh với ta, còn dám khiêu chiến ta, thật là một chuyện nực cười..."
Thời điểm Dương Vũ nói tới đây, thì Long Thần đã đến, hắn nhìn Khương Linh Văn nằm dưới đất, mặt mũi cúi gằm, trong lòng bỗng nhiên cảm giác nhói một cái. Chuyện của Khương Linh Văn, Long Thần đã nhìn thấy hết, hắn biết trong lòng tên nhóc này có bao nhiêu tuyệt vọng và tan võ, đồng thời cũng liên tưởng tới bản thân. Nếu mình không cố gắng, không liều mạng, có lẽ tương lai mình cũng nằm dưới đất, bị người ta đạp lên đầu như vậy.
Đây là một thế giới cường giả vi tôn, võ lực là trên hết, những thứ khác đều là phù vân.
Không có võ lực, thì không có tôn nghiêm, chuyện này ở một buổi chiều mấy năm trước, Long Thanh Lan đã nói rõ với Long Thần, hắn cũng nhớ kỹ trong lòng. Tôn nghiêm của nam nhân không phải cha mẹ cho, cũng không phải vô căn cứ lấy được, chỉ có mình mới có thể cho mình tôn nghiêm.
Thời điểm tôn nghiêm của Khương Linh Văn bị chà đạp, nhất là ở trước mặt nữ nhân mà mình thích, Long Thần nghĩ tới mình, thật giống như bản thân cũng lâm vào hoàn cảnh như vậy, nên làm cho tâm tình của hắn vô cùng tức giận.
Aaaa!!!!
Một cỗ khí lãng mãnh liệt bộc phát ra từ người Long Thần, Dương Vũ còn chưa thấy rõ người xuất hiện là ai, thì đối phương đã đến trước mặt hắn.
"Ngươi là ai." Một quyền của đối phương đã đánh vào bụng hắn. Sức lực mạnh mẽ kia khiến Dương Vũ kinh hãi, vội vàng dùng hai cánh tay ngăn cản, nhưng sức lực đối phương vô cùng dã man, làm cho hắn cảm giác khí huyết cuồn cuộn, cả người rung mạnh, suýt chút nữa thì phun một ngụm máu tươi ra ngoài. Hắn vừa mới dương dương đắc ý, lúc này đương nhiên không thể mất mặt, đành nuốt huyết khí xuống. Hắn bị Long Thần đánh bay ra ngoài, khiến cho Lý Anh đang được hắn ôm cũng liên lụy cùng bay ra ngoài.
Long Thần vẫn cảm thấy Lý Anh này có chút quen mắt, cẩn thận nhìn một chút, suy đoán hẳn là hậu bối của phó điện chủ - Lý Bích Giang lúc trước.
Sự xuất hiện của Long Thần khiến cho tất cả mọi người có chút khiếp sợ. Bọn họ nhớ Long Thần chính là người đã đánh bại Khương Linh Văn và Khương Linh Văn trong truyền thuyết, nếu đó là sự thực, thì một quyền đánh lui Dương Vũ cũng là bình thường, dù sao thì Long Thần cũng là người từng được hai phó điện chủ tranh giành, trong đó có cả tổ mẫu của Lý Anh - Lý Bích Giang.
Nhân vật truyền kỳ này bỗng nhiên xuất hiện, mọi người ý thức cao trào sắp tới.
Long Thần không lập tức đánh giết với Dương Vũ, có một số việc không phải hắn tới giải quyết là được, còn cần Khương Linh Văn tự mình đứng lên giải quyết. Hai chân của Khương Linh Văn đã gãy, rõ ràng không đứng lên nổi, cánh tay trái cũng gãy, Long Thần không nói gì. Mọi người ở đây vốn đang ồn ào, thì từ trên người thiếu niên Long Thần này lại tản mát ra một cỗ sát khí nồng đậm, khiến cho mọi người kính sợ, vội vàng ngậm chặt miệng lại.
Sau khi đỡ Khương Linh Văn dậy, Long Thần cảm giác hắn nản lòng thoái chí, giống như đã chết, hoặc có thể nói tâm chết.
Long Thần không nói gì, trực tiếp tát hắn một cái. Một tiếng vang vô cùng vang dội, mặt của Khương Linh Văn xuất hiện một dấu tay hồng.
"Tát ngươi một cái này là muốn nói cho ngươi biết, nam nhân vĩnh viễn không thể ngã xuống trước mặt nữ nhân. Nếu như ngươi không mở to mắt nhìn ta, Khương Linh Văn ngươi không có tư cách để cho Long Thần ta làm thịt tên đã động tới ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.