Chương 997: Địa Ngục Truy Hồn Điện (hạ)
Phong Thanh Dương
03/09/2018
“Thuần phục được nó, chỉ cần lực lượng của nó đầy đủ, ngươi hoàn toàn có thể phóng thích nó ra ngoài cắn người a, hơn nữa, lấy lực lượng lôi
đình của nó, đoán tạo thân thể của ngươi, sẽ làm cho thân thể của ngươi
mạnh hơn, đồng thời, bởi vì liên quan tới Địa Ngục Truy Hồn Điện, cường
độ tốc độ của ngươi sẽ nhận được đề thăng cực lớn, nếu được xưng là Địa
Ngục Truy Hồn Điện, trên thực tế Lôi Đình tiểu thú màu vàng đây, am hiểu nhất chính là tốc độ, lôi đình vốn là tượng trưng tốc độ, có Địa Ngục
Truy Hồn Điện phụ vào trong thân thể, tốc độ của ngươi vượt xa thường
nhân, về phần đạt tới trình độ nào, thì phải tự bản thân ngươi đi thể
nghiệm.”
Hai chỗ tốt này, đối với Long Thần mà nói, không thể nghi ngờ là có trợ giúp lớn vô cùng.
Cho nên, Lôi Đình tiểu thú màu vàng đây, Long Thần nhất định phải nhận được.
Thế nhưng, bây giờ nên làm thế nào.
Long Thần đang đợi, đợi chờ ban đêm phủ xuống.
Thế nhưng đúng vào lúc này, có hai người đi tới bên ngoài U Minh quảng trường, đưa mắt quét đám người bên trong một cái, rất nhanh liền nhìn thấy được Long Thần, hai nam tử này, một người là Diêm đồ tể, Diêm đồ tể lúc này khuôn mặt bị thương và oán độc, chật vật không chịu nổi, mà nam tử ở bên cạnh hắn, lại là ngọc thụ lâm phong, thân hình cao lớn. Vừa nhìn cũng biết là nhân tài.
Hai người sau khi nhìn thấy Long Thần, liền hướng Long Thần đi tới.
Khi bọn họ còn chưa đến gần, Long Thần liền cảm giác được sự hiện hữu của bọn hắn.
“Long Thần!”
Một tiếng khẽ quát truyền tới.
Long Thần đứng lên, quay người lại, Diêm đồ tể kia hắn cũng không sợ, chỉ là người bên cạnh hắn, quang luận khí tức, vô cùng khổng lồ, hẳn là nhân vật Thiên Vũ cảnh cửu trọng, tại trong U Minh quân, coi như là một Bách phu trưởng.
Cường giả như vậy, chính là tương đương sáu Yêu tộc trước kia.
“Ngươi chính là Long Thần?”
Nam tử này đánh giá Long Thần một trận, lãnh đạm hỏi.
“Xin hỏi ngươi là vị nào?”
Long Thần ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ha hả, vị kia a? Vị này chính là Bách phu trưởng thống lĩnh bọn ta, Hoàng Quỳnh đại nhân, Thiên Vũ cảnh cửu trọng đấy!”
Diêm đồ tể bên cạnh, gắt gao ngó chừng Long Thần, thanh âm lạnh như băng nói.
Long Thần nhìn hắn một cái, liền nói:
“Long Thần thấy qua Bách phu trưởng, ngươi hôm nay có phải là vì chuyện ta đả thương Diêm đồ tể mà đến sao? Không phải nói, mỗi binh lính đều có tư cách khiêu chiến Ngũ trưởng sao, đánh bại Ngũ trưởng, là tự động trở thành Ngũ trưởng sao? Chẳng lẽ ta làm không đúng quy cách?”
Long Thần làm, tuyệt đối là hợp tình hợp lý.
Hoàng Quỳnh thấy Long Thần thế nhưng không chút sợ hãi mình, uy nghiêm bị hao tổn, nên lạnh lùng nói:
“Cách làm của ngươi đúng là phù hợp quy củ, nhưng mà đối phương sau khi bại lui, nhưng vẫn đuổi tận giết tuyệt, hạ sát thủ, phế đi của hắn…”
Thì ra là vậy a.
“Ta phế hắn cái gì?”
Long Thần một bộ dạng giả vờ không biết gì cả, nói.
“Ngươi phế đi mệnh căn của ta!”
Diêm đồ tể thấy Long Thần không thừa nhận, vội vàng giận đến nổ phổi, nói to.
Những lời này vừa lộ ra ánh sáng.
Người chung quanh, vốn còn đắm chìm trong tu luyện, thế nhưng lại bị những lời này làm cho dọa sợ đến tỉnh, người chung quanh nhìn ánh mắt cổ quái nhìn Diêm đồ tể thấp lùn cường tráng, chợt phát ra tiếng cười vang thật lớn.
Diệp Hiên bên cạnh, cũng tỉnh lại.
Diêm đồ tể hận không được tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống, còn Hoàng Quỳnh kia sắc mặt đỏ bừng, hắn không muốn ở lại chỗ này nữa, lành lạnh nhìn Long Thần một cái, nói:
“Ngươi theo ta trở về.”
“Nếu như ta không về thì sao?”
Long Thần nói.
“Không tuân theo mệnh lệnh, tại U Minh quân, là tử tội.”
Hoàng Quỳnh buông tay không sao cả, sau đó mang theo Diêm đồ tể rời đi. Nếu như Long Thần không nghe theo lời của hắn, không đi theo hắn mà nói hắn có rất nhiều phương pháp, quang minh chính đại giết chết Long Thần.
Diêm đồ tể mặc dù thái độ làm người ác liệt, nhưng kỳ thật lại là tâm phúc của Hoàng Quỳnh, hàng năm, Diêm đồ tể đều hướng Hoàng Quỳnh dâng lên không ít đồ vật trân quý, thu tiền tài thay người tiêu tai họa.
Long Thần và Diệp Hiên hai mặt nhìn nhau.
“Thần huynh, đừng để ý tới hắn là được, hôm nào đó ta nói với Tần Hùng một câu là được, đám tiểu nhân này sẽ không xuất hiện lần nữa, cũng sẽ không mang tới phiền phức cho ngươi nữa.”
“Không cần làm phiền ngươi, ta liền trở về một chuyến là được rồi, bọn họ không thể làm gì ta được.”
Long Thần cười cười, và cùng Diệp Hiên chào tạm biệt, hắn hướng phương hướng Dã Lang doanh mà đi. Hắn không muốn bởi vì chuyện nho nhỏ này phiền toái tới Tần Hùng, cho nên trực tiếp trở về, thử thu phục Lôi Đình tiểu thú màu vàng kia.
Long Thần cố ý, Diệp Hiên cũng không biết nói gì.
Thấy Long Thần đi theo, Diêm đồ tể và Hoàng Quỳnh, đều toát ra nụ cười.
“Tiểu tử, lần này tuyệt đối bị ta chỉnh cho thảm, ta không những chỉnh cho hắn tàn, để cho hắn sống không bằng chết, thì ta không gọi là đồ tể!”
“Yên tâm đi, cũng chỉ là một tên tiểu tử mới ra đời thôi, không quyền không thế không bối không cảnh, ta tùy tùy tiện tiện cũng êm ấm giết chết hắn.”
“Không thể giết chết, ngươi sau khi đánh cho hắn tàn phế, giao cho ta, hắn cho ta thảm như thế, ta nhất định phải hành hạ rất nhiều năm, để cho hắn hối hận đi tới cái thế giới này.”
Trên mặt Diêm đồ tể, toát ra nụ cười dữ tợn.
Cười quá kịch liệt, tác động đến thương thế, Diêm đồ tể đau tới tim phổi.
Một lát sau, cuối cùng cũng tới Dã Lang doanh, đi theo Bách phu trưởng, Long Thần đi vào trong đại viện, thật ra tám U Minh quân kia đang khẩn trương đứng chụm lại với nhau, bọn họ thật đúng là không biết, Diêm đồ tể và Hoàng Quỳnh lại có quan hệ mật thiết như vậy, không trách được Diêm đồ tể lúc trước ở trong U Minh quân vô pháp vô thiên, thế nhưng chẳng có ai quản tới hắn cả.
Đi theo hai người bọn họ, Long Thần cũng đi vào trong đại viện.
Thấy điệu bộ này, trong nhóm người kia, ngoại trừ Giang Trùng còn do dự đứng tại chỗ, những người khác đều trốn ra phía sau.
“Long Thần xong rồi, Diêm đồ tể và Bách phu trưởng thế nhưng quan hệ tốt như vậy, Long Thần bây giờ bị khiển trở lại, hậu quả chắc là không chịu nổi a.”
“Tiểu tử này dám đối phó Diêm đồ tể, ta khẳng định không có quả ngọt để ăn, quả thế mà.”
“Thời điểm đối phó Diêm đồ tể, chúng ta không có hỗ trợ nha.”
Mấy người thấp giọng thì thầm, tận khả năng thanh minh mình chẳng có quan hệ gì với Long Thần.
Những lời này, Long Thần cũng nghe được.
“Một đám phế nhân.”
Long Thần cười thầm một tiếng, liền không để ý tới bọn họ nữa, lấy tâm tính của bọn họ như vậy, cả đời này cũng không thể có thành tựu gì cả, bây giờ chính là đỉnh phong của họ.
Đứng ở trong đại viện rộng rãi này, Hoàng Quỳnh và Diêm đồ tể quay đầu lại, nhìn Long Thần đi tới, một cỗ khí tràng lạnh như băng, được bộc phát ra từ trên người Hoàng Quỳnh, hướng Long Thần trấn áp.
Thiên Vũ cảnh cửu trọng, là Thiên Vũ cảnh viên mãn, cũng là ‘vực’ viên mãn.
Ngay khi đi tới trước mặt Hoàng Quỳnh, Long Thần ngẩng đầu, hỏi:
“Ta đã trở lại, không biết Bách phu trưởng có cái gì phân phó?”
Hoàng Quỳnh cười, loại thiếu niên không sợ chết đây, thật đúng là rất ít thấy, hắn đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng:
“Ta cũng không làm khó dễ ngươi, chỉ cần ngươi có thể ngăn cản một chiêu không chết, ta có thể không so đo sai phạm của ngươi lúc trước.”
Diêm đồ tể bên cạnh có chút sốt ruột, thế nhưng vừa nghĩ tới Hoàng Quỳnh cường đại, hắn an tâm, Hoàng Quỳnh mặc dù dùng một chiêu, nhưng mà giết chết Long Thần, vẫn là có thể.
“Vậy thì tới đi!”
Long Thần xòe bàn tay, hướng Hoàng Quỳnh ngoắc ngoắc tay.
Hai chỗ tốt này, đối với Long Thần mà nói, không thể nghi ngờ là có trợ giúp lớn vô cùng.
Cho nên, Lôi Đình tiểu thú màu vàng đây, Long Thần nhất định phải nhận được.
Thế nhưng, bây giờ nên làm thế nào.
Long Thần đang đợi, đợi chờ ban đêm phủ xuống.
Thế nhưng đúng vào lúc này, có hai người đi tới bên ngoài U Minh quảng trường, đưa mắt quét đám người bên trong một cái, rất nhanh liền nhìn thấy được Long Thần, hai nam tử này, một người là Diêm đồ tể, Diêm đồ tể lúc này khuôn mặt bị thương và oán độc, chật vật không chịu nổi, mà nam tử ở bên cạnh hắn, lại là ngọc thụ lâm phong, thân hình cao lớn. Vừa nhìn cũng biết là nhân tài.
Hai người sau khi nhìn thấy Long Thần, liền hướng Long Thần đi tới.
Khi bọn họ còn chưa đến gần, Long Thần liền cảm giác được sự hiện hữu của bọn hắn.
“Long Thần!”
Một tiếng khẽ quát truyền tới.
Long Thần đứng lên, quay người lại, Diêm đồ tể kia hắn cũng không sợ, chỉ là người bên cạnh hắn, quang luận khí tức, vô cùng khổng lồ, hẳn là nhân vật Thiên Vũ cảnh cửu trọng, tại trong U Minh quân, coi như là một Bách phu trưởng.
Cường giả như vậy, chính là tương đương sáu Yêu tộc trước kia.
“Ngươi chính là Long Thần?”
Nam tử này đánh giá Long Thần một trận, lãnh đạm hỏi.
“Xin hỏi ngươi là vị nào?”
Long Thần ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ha hả, vị kia a? Vị này chính là Bách phu trưởng thống lĩnh bọn ta, Hoàng Quỳnh đại nhân, Thiên Vũ cảnh cửu trọng đấy!”
Diêm đồ tể bên cạnh, gắt gao ngó chừng Long Thần, thanh âm lạnh như băng nói.
Long Thần nhìn hắn một cái, liền nói:
“Long Thần thấy qua Bách phu trưởng, ngươi hôm nay có phải là vì chuyện ta đả thương Diêm đồ tể mà đến sao? Không phải nói, mỗi binh lính đều có tư cách khiêu chiến Ngũ trưởng sao, đánh bại Ngũ trưởng, là tự động trở thành Ngũ trưởng sao? Chẳng lẽ ta làm không đúng quy cách?”
Long Thần làm, tuyệt đối là hợp tình hợp lý.
Hoàng Quỳnh thấy Long Thần thế nhưng không chút sợ hãi mình, uy nghiêm bị hao tổn, nên lạnh lùng nói:
“Cách làm của ngươi đúng là phù hợp quy củ, nhưng mà đối phương sau khi bại lui, nhưng vẫn đuổi tận giết tuyệt, hạ sát thủ, phế đi của hắn…”
Thì ra là vậy a.
“Ta phế hắn cái gì?”
Long Thần một bộ dạng giả vờ không biết gì cả, nói.
“Ngươi phế đi mệnh căn của ta!”
Diêm đồ tể thấy Long Thần không thừa nhận, vội vàng giận đến nổ phổi, nói to.
Những lời này vừa lộ ra ánh sáng.
Người chung quanh, vốn còn đắm chìm trong tu luyện, thế nhưng lại bị những lời này làm cho dọa sợ đến tỉnh, người chung quanh nhìn ánh mắt cổ quái nhìn Diêm đồ tể thấp lùn cường tráng, chợt phát ra tiếng cười vang thật lớn.
Diệp Hiên bên cạnh, cũng tỉnh lại.
Diêm đồ tể hận không được tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống, còn Hoàng Quỳnh kia sắc mặt đỏ bừng, hắn không muốn ở lại chỗ này nữa, lành lạnh nhìn Long Thần một cái, nói:
“Ngươi theo ta trở về.”
“Nếu như ta không về thì sao?”
Long Thần nói.
“Không tuân theo mệnh lệnh, tại U Minh quân, là tử tội.”
Hoàng Quỳnh buông tay không sao cả, sau đó mang theo Diêm đồ tể rời đi. Nếu như Long Thần không nghe theo lời của hắn, không đi theo hắn mà nói hắn có rất nhiều phương pháp, quang minh chính đại giết chết Long Thần.
Diêm đồ tể mặc dù thái độ làm người ác liệt, nhưng kỳ thật lại là tâm phúc của Hoàng Quỳnh, hàng năm, Diêm đồ tể đều hướng Hoàng Quỳnh dâng lên không ít đồ vật trân quý, thu tiền tài thay người tiêu tai họa.
Long Thần và Diệp Hiên hai mặt nhìn nhau.
“Thần huynh, đừng để ý tới hắn là được, hôm nào đó ta nói với Tần Hùng một câu là được, đám tiểu nhân này sẽ không xuất hiện lần nữa, cũng sẽ không mang tới phiền phức cho ngươi nữa.”
“Không cần làm phiền ngươi, ta liền trở về một chuyến là được rồi, bọn họ không thể làm gì ta được.”
Long Thần cười cười, và cùng Diệp Hiên chào tạm biệt, hắn hướng phương hướng Dã Lang doanh mà đi. Hắn không muốn bởi vì chuyện nho nhỏ này phiền toái tới Tần Hùng, cho nên trực tiếp trở về, thử thu phục Lôi Đình tiểu thú màu vàng kia.
Long Thần cố ý, Diệp Hiên cũng không biết nói gì.
Thấy Long Thần đi theo, Diêm đồ tể và Hoàng Quỳnh, đều toát ra nụ cười.
“Tiểu tử, lần này tuyệt đối bị ta chỉnh cho thảm, ta không những chỉnh cho hắn tàn, để cho hắn sống không bằng chết, thì ta không gọi là đồ tể!”
“Yên tâm đi, cũng chỉ là một tên tiểu tử mới ra đời thôi, không quyền không thế không bối không cảnh, ta tùy tùy tiện tiện cũng êm ấm giết chết hắn.”
“Không thể giết chết, ngươi sau khi đánh cho hắn tàn phế, giao cho ta, hắn cho ta thảm như thế, ta nhất định phải hành hạ rất nhiều năm, để cho hắn hối hận đi tới cái thế giới này.”
Trên mặt Diêm đồ tể, toát ra nụ cười dữ tợn.
Cười quá kịch liệt, tác động đến thương thế, Diêm đồ tể đau tới tim phổi.
Một lát sau, cuối cùng cũng tới Dã Lang doanh, đi theo Bách phu trưởng, Long Thần đi vào trong đại viện, thật ra tám U Minh quân kia đang khẩn trương đứng chụm lại với nhau, bọn họ thật đúng là không biết, Diêm đồ tể và Hoàng Quỳnh lại có quan hệ mật thiết như vậy, không trách được Diêm đồ tể lúc trước ở trong U Minh quân vô pháp vô thiên, thế nhưng chẳng có ai quản tới hắn cả.
Đi theo hai người bọn họ, Long Thần cũng đi vào trong đại viện.
Thấy điệu bộ này, trong nhóm người kia, ngoại trừ Giang Trùng còn do dự đứng tại chỗ, những người khác đều trốn ra phía sau.
“Long Thần xong rồi, Diêm đồ tể và Bách phu trưởng thế nhưng quan hệ tốt như vậy, Long Thần bây giờ bị khiển trở lại, hậu quả chắc là không chịu nổi a.”
“Tiểu tử này dám đối phó Diêm đồ tể, ta khẳng định không có quả ngọt để ăn, quả thế mà.”
“Thời điểm đối phó Diêm đồ tể, chúng ta không có hỗ trợ nha.”
Mấy người thấp giọng thì thầm, tận khả năng thanh minh mình chẳng có quan hệ gì với Long Thần.
Những lời này, Long Thần cũng nghe được.
“Một đám phế nhân.”
Long Thần cười thầm một tiếng, liền không để ý tới bọn họ nữa, lấy tâm tính của bọn họ như vậy, cả đời này cũng không thể có thành tựu gì cả, bây giờ chính là đỉnh phong của họ.
Đứng ở trong đại viện rộng rãi này, Hoàng Quỳnh và Diêm đồ tể quay đầu lại, nhìn Long Thần đi tới, một cỗ khí tràng lạnh như băng, được bộc phát ra từ trên người Hoàng Quỳnh, hướng Long Thần trấn áp.
Thiên Vũ cảnh cửu trọng, là Thiên Vũ cảnh viên mãn, cũng là ‘vực’ viên mãn.
Ngay khi đi tới trước mặt Hoàng Quỳnh, Long Thần ngẩng đầu, hỏi:
“Ta đã trở lại, không biết Bách phu trưởng có cái gì phân phó?”
Hoàng Quỳnh cười, loại thiếu niên không sợ chết đây, thật đúng là rất ít thấy, hắn đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng:
“Ta cũng không làm khó dễ ngươi, chỉ cần ngươi có thể ngăn cản một chiêu không chết, ta có thể không so đo sai phạm của ngươi lúc trước.”
Diêm đồ tể bên cạnh có chút sốt ruột, thế nhưng vừa nghĩ tới Hoàng Quỳnh cường đại, hắn an tâm, Hoàng Quỳnh mặc dù dùng một chiêu, nhưng mà giết chết Long Thần, vẫn là có thể.
“Vậy thì tới đi!”
Long Thần xòe bàn tay, hướng Hoàng Quỳnh ngoắc ngoắc tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.