Chương 187: Long Ngọc thần bí
Phong Thanh Dương
14/10/2014
"Ngươi còn không tình nguyện" Nhìn Long Thần đang một thân dại ra kia, Doãn Mộng Dao vung nắm tay mập mạp lên, đe dọa.
"Không dám, không dám, tỷ tỷ ở trên cao, xin nhận tiểu đệ một bái"
"Ta còn một đệ đệ nữa, đến lúc đó, hắn cũng là đệ đệ của ngươi" Doãn Mộng Dao cười cười, bỗng nhiên nói.
"Ngươi nói là cái tên biến thái Mạc tiểu lang kia à" Long Thần hỏi.
"Ừ, hắn không chỉ là biến thái, mà ngươi cũng biết thái, hai đệ đệ của ta đều là loại biến thái. Đời này của ta có hai người các ngươi, kỳ thật ta cảm thấy đủ rồi"
Doãn Mộng Dao nhìn về bầu trời bao la ở phía trước, cười thỏa mãn.
"Còn thiếu tiểu Lang nữa thôi"
*****
Long Thần còn là lần đầu tiên tiến vào trong thành Linh Vũ thành.
Cáo biệt Liễu Nguyên và Liễu Lam, còn có đám người Cổ Phách Thiên, Long Thần đi theo Đông Phương Huyền Tiêu, đi vào trong Linh Vũ thành.
Trong Linh Vũ thành cũng không xa hoa lắm, mà là tràn đầy hương vị cổ kính, một gạch một ngói nối tiếp nhau, cổ điển mà xinh đẹp tuyệt trần.
Linh Vũ gia tộc cũng không có nhiều người, nhưng mà trong Linh Vũ thành cũng không nhỏ, cho nên ngoại trừ kiến trúc không nhiều, hơn nữa còn có hoa cỏ cây cối, đồi trọc cùng thụ lâm, hết thảy đều là cảnh đẹp động lòng người, trong thành Linh Vũ thành cũng có không ít.
Từ trong Cửu Ma sơn trở về, liền hô hấp không khí trong lành và mùi hương hoa thơm ngát trong Linh Vũ thành, Long Thần cảm giác được cả người thoái mái.
Đi theo Đông Phương Huyền Tiêu, Long Thần và Doãn Mộng Dao rất nhanh đến phủ đệ Đông Phương gia tộc, phủ đệ này cũng không xa hoa lắm, nhưng mà vô cùng tinh mỹ, vách tường phòng ốc cũng là do cổ mộc tốt nhất tạo thành, tản mát ra hương thơm thanh nhã.
Trong thành vô cùng an tĩnh, Đông Phương phủ đệ lớn như vậy đoán chừng có khoảng hơn trăm người mà thôi, ngay khi đi vào trong Đông Phương phủ đệ, qua một hồi lâu, Long Thần cũng không nhìn thấy qua một người.
"Linh Vũ gia tộc khởi xướng tay làm hàm nhai, cho nên trong tộc không có nha hoàn và hộ vệ, hết thảy đều phải dựa vào chính mình, nếu như nghĩ muốn thưởng thức thức ngon vật lạ, vậy thì để cho ngoại tộc đưa đến, hoặc là tự mình đi ra ngoài"
Đông Phương Huyền Tiêu quay đầu lại giải thích.
Có một cái quy củ như vậy, mới làm cho Đông Phương phủ đệ có một hoàn cảnh thanh nhã như thế, rất có ích cho tu luyện và tu thân dưỡng tính.
"Ta trước dẫn các ngươi đi đến chỗ ở của mình, sau đó sẽ gặp gia chủ hiện tại của Đông Phương gia tộc, là đại ca của ta, Đông Phương Huyền Phong, tiếp theo đó. lại mang bọn ngươi đi tổ lăng"
Dưới sự an bài của Đông Phương Huyền Tiêu, Long Thần và Doãn Mộng Dao đi đến một đại viện yên tĩnh như nước. nơi này non xanh nước biếc, trong đình viện trồng rất nhiều hoa cỏ, từng đợt mùi thơm ngát xông vào mũi.
"Từ nay về sau, nơi này chính là chỗ ở của các ngươi, nên làm sao thu xếp là ý của các ngươi. Các ngươi chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau, ta đến mang bọn ngươi đi gặp đại ca của ta, sau đó nhập tộc"
"Vâng" Tại trước mặt Đông Phương Huyền Tiêu, Doãn Mộng Dao cũng không dám nói nhiều, chỉ có thể nhu thuận gật đầu.
Đông Phương Huyền Tiêu nhìn nhìn Long Thần, sau đó rời đi nơi này.
Long Thần và Doãn Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, Long Thần cười dài nói: "Mỹ nữ, về sau ở cùng chung với nhau, ngươi có cái cảm tưởng gì không"
"Thiếu gia à, ta chính là tỷ tỷ của ngươi đó, đừng có đánh chủ ý hư hỏng gì đó nha" Doãn Mộng Dao khuôn mặt lạnh lùng trong trẻo toát ra nụ cười trách giận khó có được.
"Về sau phải gọi ta là tỷ tỷ, thù lao là, phòng của ngươi, còn có cái sân này nửa, đều do ta thu thập chúng nó”
Cái việc cực tuyệt bực này, Long Thần làm sao mà không đáp ứng cho được.
“Có tỷ tỷ như vậy, đều là bảo vật a”
Hai người dừng lại ở trong chỗ ở của mình trong chốc lát, đại khái sửa sang lại các loại trang trí, nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, đúng lúc này, Đông Phương Huyền Tiêu xuất hiện rất đúng lúc.
"Chỗ ở của ta cách nơi này chừng năm trăm thước về phía Đông, tên là Huyền Tiêu các, các ngươi cần cái gì, cứ việc đến tìm ta" Đông Phương Huyền Tiêu mặc dù ít nói, nhưng an bài vô cùng tỉ mỉ và toàn diện.
Đối với hắn mà nói, thiếu nữ tên Doãn Mộng Dao kia, tính cách cứng rắn tĩnh táo, có tình có nghĩa, làm hắn hơi vui mừng, còn tên tiểu tử Long Thần kia, thì lấy rung động này đến rung động khác, làm cho hắn nhìn đối phương với cặp mắt khác xưa.
Đến cái tuổi này rồi, có thể có một đôi trai gái như thế, Đông Phương Huyền Tiêu trên mặt mặc dù lạnh nhạt, nhưng tại trong lòng vẫn tương đối vui vẻ.
Dưới sự hướng dẫn của hắn, không lâu lắm đã đi tới mục tiêu cần đến.
Doãn Mộng Dao không phải là người nhiều lời, mà Đông Phương Huyền Tiêu cũng vô cùng trầm mặt, còn Long Thần mặc dù bình thường nói nhiều, nhưng tại trước mặt Đông Phương Huyền Tiêu cũng không nói ra được thứ gì cả.
Cho nên, dọc đường đi đều tương đối trầm mặc.
"Trong Đông Phương gia tộc, cũng không phải không có minh tranh ám đấu, Thiên Vũ là nhi tử của đại ca ta, cho nên các ngươi hơi giữ lại chút tâm tư" Ngay khi đến gần mục đích, Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên quay đầu lại, trịnh trọng nói.
Đối với gia tộc lục đục nhau, Long Thần cũng không phải không chứng kiến qua, cho nên trong lòng hắn rất hiểu.
Thế nhưng, Đông Phương Huyền Tiêu trực tiếp đem điều này nói cho bọn họ, xem ra đã hoàn toàn đem bọn họ như con cái của mình mà đối đãi. Từ trong ngữ khí của hắn, có thể nhìn ra được, hắn hoàn toàn đứng về phía Long Thần.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên kiến trúc cổ kính kia, có một tấm bảng hiệu, trên đó viết ba chữ to như rồng bay phượng múa: Huyền Phong các.
"Đi vào thôi" Đông Phương Huyền Tiêu nói.
*****
Sau khi nội tộc tuyển chọn chấm dứt, tin tức Doãn Mộng Dao và Long Thần thành công tiến vào nội tộc, rất nhanh liền truyền đến Linh Vũ gia tộc.
Người Thanh Dương đường khi nghe được tin tức này, tất cả mọi người tựa như bị một cái bạt tai thật nặng, mà tỉnh lại cũng là rất nhanh.
Mà tài liệu cặn kẽ của Long Thần và Doãn Mộng Dao, còn có biểu hiện trong nội tộc tuyển chọn, từ nửa ngày trước cũng đã được người nội tộc duyệt qua rồi, mà gia chủ hiện tại của Đông Phương gia tộc là Đông Phương Huyền Phong cũng không ngoại lệ.
Trong Đông Phương gia tộc, cường đại nhất trong thế hệ này gồm có bốn người là Phong Vũ Vân Tiêu, mọi người đều là Thiên Đan cảnh đại thành, mà Thiên Đan cảnh tiểu thành thì hơn mười người, bất quá hôm nay xuất hiện qua chỉ có năm sáu người mà thôi, những người khác đều đang bận rộn những công việc trong gia tộc.
Long Thần và Doãn Mộng Dao đi theo Đông Phương Huyền Tiêu vào trong Huyền Phong các, không lâu sau, liền tiến vào trong một đại đường, trong này có không ít người đang ngồi, ngay tại trung ương của mọi người, có bốn chỗ ngồi, trong đó có ba chỗ đã có người ngồi rồi.
Ngồi ở chính giữa là một trung niên nam tử, tướng mạo cũng không chênh lệch với Đông Phương Huyền Tiêu, nhưng mà hiển nhiên là tuổi lớn hơn, nam tử này tóc đen có pha lẫn tóc trắng, thế nhưng thần sắc ôn hòa, nụ cười nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác như tắm gió xuân.
"Không dám, không dám, tỷ tỷ ở trên cao, xin nhận tiểu đệ một bái"
"Ta còn một đệ đệ nữa, đến lúc đó, hắn cũng là đệ đệ của ngươi" Doãn Mộng Dao cười cười, bỗng nhiên nói.
"Ngươi nói là cái tên biến thái Mạc tiểu lang kia à" Long Thần hỏi.
"Ừ, hắn không chỉ là biến thái, mà ngươi cũng biết thái, hai đệ đệ của ta đều là loại biến thái. Đời này của ta có hai người các ngươi, kỳ thật ta cảm thấy đủ rồi"
Doãn Mộng Dao nhìn về bầu trời bao la ở phía trước, cười thỏa mãn.
"Còn thiếu tiểu Lang nữa thôi"
*****
Long Thần còn là lần đầu tiên tiến vào trong thành Linh Vũ thành.
Cáo biệt Liễu Nguyên và Liễu Lam, còn có đám người Cổ Phách Thiên, Long Thần đi theo Đông Phương Huyền Tiêu, đi vào trong Linh Vũ thành.
Trong Linh Vũ thành cũng không xa hoa lắm, mà là tràn đầy hương vị cổ kính, một gạch một ngói nối tiếp nhau, cổ điển mà xinh đẹp tuyệt trần.
Linh Vũ gia tộc cũng không có nhiều người, nhưng mà trong Linh Vũ thành cũng không nhỏ, cho nên ngoại trừ kiến trúc không nhiều, hơn nữa còn có hoa cỏ cây cối, đồi trọc cùng thụ lâm, hết thảy đều là cảnh đẹp động lòng người, trong thành Linh Vũ thành cũng có không ít.
Từ trong Cửu Ma sơn trở về, liền hô hấp không khí trong lành và mùi hương hoa thơm ngát trong Linh Vũ thành, Long Thần cảm giác được cả người thoái mái.
Đi theo Đông Phương Huyền Tiêu, Long Thần và Doãn Mộng Dao rất nhanh đến phủ đệ Đông Phương gia tộc, phủ đệ này cũng không xa hoa lắm, nhưng mà vô cùng tinh mỹ, vách tường phòng ốc cũng là do cổ mộc tốt nhất tạo thành, tản mát ra hương thơm thanh nhã.
Trong thành vô cùng an tĩnh, Đông Phương phủ đệ lớn như vậy đoán chừng có khoảng hơn trăm người mà thôi, ngay khi đi vào trong Đông Phương phủ đệ, qua một hồi lâu, Long Thần cũng không nhìn thấy qua một người.
"Linh Vũ gia tộc khởi xướng tay làm hàm nhai, cho nên trong tộc không có nha hoàn và hộ vệ, hết thảy đều phải dựa vào chính mình, nếu như nghĩ muốn thưởng thức thức ngon vật lạ, vậy thì để cho ngoại tộc đưa đến, hoặc là tự mình đi ra ngoài"
Đông Phương Huyền Tiêu quay đầu lại giải thích.
Có một cái quy củ như vậy, mới làm cho Đông Phương phủ đệ có một hoàn cảnh thanh nhã như thế, rất có ích cho tu luyện và tu thân dưỡng tính.
"Ta trước dẫn các ngươi đi đến chỗ ở của mình, sau đó sẽ gặp gia chủ hiện tại của Đông Phương gia tộc, là đại ca của ta, Đông Phương Huyền Phong, tiếp theo đó. lại mang bọn ngươi đi tổ lăng"
Dưới sự an bài của Đông Phương Huyền Tiêu, Long Thần và Doãn Mộng Dao đi đến một đại viện yên tĩnh như nước. nơi này non xanh nước biếc, trong đình viện trồng rất nhiều hoa cỏ, từng đợt mùi thơm ngát xông vào mũi.
"Từ nay về sau, nơi này chính là chỗ ở của các ngươi, nên làm sao thu xếp là ý của các ngươi. Các ngươi chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau, ta đến mang bọn ngươi đi gặp đại ca của ta, sau đó nhập tộc"
"Vâng" Tại trước mặt Đông Phương Huyền Tiêu, Doãn Mộng Dao cũng không dám nói nhiều, chỉ có thể nhu thuận gật đầu.
Đông Phương Huyền Tiêu nhìn nhìn Long Thần, sau đó rời đi nơi này.
Long Thần và Doãn Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, Long Thần cười dài nói: "Mỹ nữ, về sau ở cùng chung với nhau, ngươi có cái cảm tưởng gì không"
"Thiếu gia à, ta chính là tỷ tỷ của ngươi đó, đừng có đánh chủ ý hư hỏng gì đó nha" Doãn Mộng Dao khuôn mặt lạnh lùng trong trẻo toát ra nụ cười trách giận khó có được.
"Về sau phải gọi ta là tỷ tỷ, thù lao là, phòng của ngươi, còn có cái sân này nửa, đều do ta thu thập chúng nó”
Cái việc cực tuyệt bực này, Long Thần làm sao mà không đáp ứng cho được.
“Có tỷ tỷ như vậy, đều là bảo vật a”
Hai người dừng lại ở trong chỗ ở của mình trong chốc lát, đại khái sửa sang lại các loại trang trí, nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, đúng lúc này, Đông Phương Huyền Tiêu xuất hiện rất đúng lúc.
"Chỗ ở của ta cách nơi này chừng năm trăm thước về phía Đông, tên là Huyền Tiêu các, các ngươi cần cái gì, cứ việc đến tìm ta" Đông Phương Huyền Tiêu mặc dù ít nói, nhưng an bài vô cùng tỉ mỉ và toàn diện.
Đối với hắn mà nói, thiếu nữ tên Doãn Mộng Dao kia, tính cách cứng rắn tĩnh táo, có tình có nghĩa, làm hắn hơi vui mừng, còn tên tiểu tử Long Thần kia, thì lấy rung động này đến rung động khác, làm cho hắn nhìn đối phương với cặp mắt khác xưa.
Đến cái tuổi này rồi, có thể có một đôi trai gái như thế, Đông Phương Huyền Tiêu trên mặt mặc dù lạnh nhạt, nhưng tại trong lòng vẫn tương đối vui vẻ.
Dưới sự hướng dẫn của hắn, không lâu lắm đã đi tới mục tiêu cần đến.
Doãn Mộng Dao không phải là người nhiều lời, mà Đông Phương Huyền Tiêu cũng vô cùng trầm mặt, còn Long Thần mặc dù bình thường nói nhiều, nhưng tại trước mặt Đông Phương Huyền Tiêu cũng không nói ra được thứ gì cả.
Cho nên, dọc đường đi đều tương đối trầm mặc.
"Trong Đông Phương gia tộc, cũng không phải không có minh tranh ám đấu, Thiên Vũ là nhi tử của đại ca ta, cho nên các ngươi hơi giữ lại chút tâm tư" Ngay khi đến gần mục đích, Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên quay đầu lại, trịnh trọng nói.
Đối với gia tộc lục đục nhau, Long Thần cũng không phải không chứng kiến qua, cho nên trong lòng hắn rất hiểu.
Thế nhưng, Đông Phương Huyền Tiêu trực tiếp đem điều này nói cho bọn họ, xem ra đã hoàn toàn đem bọn họ như con cái của mình mà đối đãi. Từ trong ngữ khí của hắn, có thể nhìn ra được, hắn hoàn toàn đứng về phía Long Thần.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên kiến trúc cổ kính kia, có một tấm bảng hiệu, trên đó viết ba chữ to như rồng bay phượng múa: Huyền Phong các.
"Đi vào thôi" Đông Phương Huyền Tiêu nói.
*****
Sau khi nội tộc tuyển chọn chấm dứt, tin tức Doãn Mộng Dao và Long Thần thành công tiến vào nội tộc, rất nhanh liền truyền đến Linh Vũ gia tộc.
Người Thanh Dương đường khi nghe được tin tức này, tất cả mọi người tựa như bị một cái bạt tai thật nặng, mà tỉnh lại cũng là rất nhanh.
Mà tài liệu cặn kẽ của Long Thần và Doãn Mộng Dao, còn có biểu hiện trong nội tộc tuyển chọn, từ nửa ngày trước cũng đã được người nội tộc duyệt qua rồi, mà gia chủ hiện tại của Đông Phương gia tộc là Đông Phương Huyền Phong cũng không ngoại lệ.
Trong Đông Phương gia tộc, cường đại nhất trong thế hệ này gồm có bốn người là Phong Vũ Vân Tiêu, mọi người đều là Thiên Đan cảnh đại thành, mà Thiên Đan cảnh tiểu thành thì hơn mười người, bất quá hôm nay xuất hiện qua chỉ có năm sáu người mà thôi, những người khác đều đang bận rộn những công việc trong gia tộc.
Long Thần và Doãn Mộng Dao đi theo Đông Phương Huyền Tiêu vào trong Huyền Phong các, không lâu sau, liền tiến vào trong một đại đường, trong này có không ít người đang ngồi, ngay tại trung ương của mọi người, có bốn chỗ ngồi, trong đó có ba chỗ đã có người ngồi rồi.
Ngồi ở chính giữa là một trung niên nam tử, tướng mạo cũng không chênh lệch với Đông Phương Huyền Tiêu, nhưng mà hiển nhiên là tuổi lớn hơn, nam tử này tóc đen có pha lẫn tóc trắng, thế nhưng thần sắc ôn hòa, nụ cười nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác như tắm gió xuân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.