Chương 157: Sở Thiên Hùng
Phong Thanh Dương
08/10/2014
Cổ Phách Thiên ánh mắt quét qua Long Thần, nhìn mấy lần, cười nói: "Ừm,
là một tiểu tử không tệ lắm, ta nghe nói qua, ngươi đánh bại đệ tử nội
tộc Địa Đan cảnh, mong rằng ngươi ở trong cuộc nội tộc tuyển chọn lần
này biểu hiện thật tốt đó …"
Long Thần biết, Cổ Phách Thiên tựa như đã cảm giác được, Long Thần đã đạt tới cảnh giới Địa Đan cảnh.
Hình như Cổ Phách Thiên đối với Long Thần rất có lòng tin, điều này cũng làm cho Liễu Nguyên và Liễu Lam có chút nhịn không được sờ sờ đầu tóc của mình.
Chỉ là hai người bọn họ đối với lời nói của Cổ Phách Thiên cũng không để tâm cho lắm.
"Nếu đã tới rồi, vậy thì đi vào đi thôi"
Cổ Phách Thiên phất tay một cái, Liễu Nguyên vội vàng đuổi theo, hắn mặc dù tuổi cũng không nhỏ, nhưng ít nhất cũng phải kém Cổ Phách Thiên từ hai chục tuổi trở lên, không dám sĩ diện tại trước mặt Cổ Phách Thiên một chút nào.
Đi theo Cổ Phách Thiên, hướng bên trong nghị sự đường Cửu Ma sơn trang đi tới.
"Hiện tại tất cả mọi người đang đợi người nội tộc lộ diện, bản thân ta lấy làm kỳ quái, tại sao Thanh tộc một người vừa mới đi ra, chỉ vừa đi ra ngoài có một hơi thôi, đã nghe thấy tiếng ngươi kêu to ở bên ngoài rồi, nói một chút, đây là có chuyện gì xảy ra?" Cổ Phách Thiên thản nhiên nói.
Liễu Nguyên lộ vẻ mặt khổ sở, nói: "Đây cũng là lỗi của ta, ta vốn là mang Long Thần đi nơi ở của thái thượng trưởng lão, vậy mà nói là chậm trễ nửa canh giờ, nên thái thượng trưởng lão đã đi trước, vì thế ba người chúng ta chỉ có tự mình đi tới, cho nên mới đến hơi trễ"
Cổ Phách Thiên nghe xong, cười.
"Cái đồ chó má kia, lấy tính nhỏ mọn của lão nhân Sở Thiên Hùng kia, nhất định là thấu tiểu thiên tài tôn bối của mình không hòa hợp với cùng Long Thần, sau đó cho người ngáng chân, ta tới từ xế chiều cũng đã thấy lão đầu tới rồi, ta xem chừng lúc trời còn chưa sáng hắn đã đi rồi, đến cái tuổi này mà còn làm ra chiêu này, lão này thật đúng là làm cho người ta ngán ngẩm"
Cổ Phách Thiên từ đầu chí cuối quở trách Sở Thiên Hùng một trận, Long Thần nghe được trong lòng âm thầm thoái mái, Liễu Nguyên và Liễu Lam hai mặt nhìn nhau.
Cổ Phách Thiên không phải là người ngu, nhìn thấy Thanh tộc tới còn thiếu mất một người, lại còn muốn vấy lên chuyện xấu lan truyền khắp Thanh tộc của tiểu thiên tài Nhân Đan cảnh kia, hắn cũng đại khái đoán được đã phát sinh chuyện gì rồi.
Nghị sự đường là một kiến trúc lớn nhất trong Cửu Ma sơn trang, cũng là địa phương tập trung triển khai nội tộc tuyển chọn, hiện tại chín đại tộc đã dựa theo chỗ ngồi xong đâu vào đấy, chỉ chờ người nội tộc xuất hiện, có thể bắt đầu thảo luận một chút chuyện liên quan.
Trên bàn tại trước mặt chỗ ngồi, bày đầy mỹ vị món ngon.
Một nhóm người đang nói chuyện vui mừng với nhau, không nghĩ tới chính là, Cổ Phách Thiên lúc nãy mới đi ra ngoài, lúc này trở lại còn mang theo ba người.
Ba người này, người ở trong này phần lớn là nhận không ra.
Một nhóm người này, già xem như là tinh anh thế hệ trước, trẻ coi như là tinh anh trẻ tuổi đồng lứa trong ngoại tộc, trận thế này vẫn là vô cùng lớn, Long Thần bỗng dưng đứng ở cái loại vị trí vạn chúng chú mục này, nhưng mà hắn không có bất kỳ cái khiếp đảm nào.
Ánh mắt quét qua một lần, thấy những thiên tài tuổi trẻ kia, hắn vừa nhìn là biết ngay.
Quả nhiên, giống như hắn lường trước, tất cả mọi người Địa Đan cảnh tiểu thành đều đang ở chỗ này, hơn nữa số tuổi cũng không cao hơn hai mươi tuổi.
Trong đó, có mấy người cũng không yếu hơn so với Sở Vân Hi cùng Kim Thánh Ân, cũng đã ở chỗ này.
Chỗ ngồi đều là dựa theo phân bố Kim Ngân Xích Chanh Hoàng Lục Thanh Lam Tử mà thành, cho nên Long Thần rất dễ dàng tìm được vị trí Thanh tộc, tại trong vị trí Thanh tộc, lúc này có bốn người đang kinh ngạc nhìn sang bên này, khuôn mặt chợt băng lãnh.
Bốn người này, tự nhiên là Sở Phong Thanh, và một trai một gái là con của hắn Sở Vân Hi và Sở Vân Dao, mà ở phía trước bọn họ là một thân ảnh nhỏ gầy, nhưng mà trong con ngươi tràn đầy tinh mang đậm đặc, mặc một cái áo choàng xanh, cả người sắc bén giống như một thanh lợi kiếm, khiến cho Long Thần không dám nhìn hắn.
"Người này chính là thái thượng trưởng lão Thanh tộc, Sở Thiên Hùng? Quả nhiên rất kinh khủng!"
Long Thần trong lòng có chút kiêng kỵ, nhưng mà cũng không phải nói là hắn sợ tên kia, mặc dù không vạch khăn che mặt, nhưng Sở Thiên Hùng đã khi nhục hắn qua một lần.
Tại bên cạnh Sở Thiên Hùng, Sở Vân Hi khi thấy Long Thần và Liễu Lam cùng nhau xuất hiện, trong gương mặt là một mảnh oán độc, muội muội của hắn Sở Vân Dao cũng là như thế.
Cổ Phách Thiên vừa mới mang ba người đi vào, liền cười nói: "Lão Sở à, ta chỉ đi ra ngoài tiểu có một lát, đã mang một thiên tài khác trong tộc của ngươi tới đây, đến, Long Thần, ngươi trở lại vị trí trong tộc đi, để cho người nhà của thái thượng trưởng lão hảo hảo chiêu đãi thiên tài như ngươi đi ha"
Cổ Phách Thiên nói xong, trực tiếp đem ba người Long Thần chạy tới vị trí Thanh tộc, nơi này đã chuẩn bị ghế ngồi đầy đủ, cho nên vẫn có thể miễn cưỡng ngồi xuống.
Thế nhưng, thấy Long Thần và Liễu Lam đến bên cạnh mình, Sở Vân Hi và Sở Vân Dao sắc mặt đều là một mảnh xanh mét, vội vàng hướng bên cạnh dịch chuyển đi.
"Dịch chuyển để làm chi? Chẳng lẽ ngại lão nhân thối ta? Lão Sở à, tôn bối này của ngươi cũng quá kỳ cục đó, đến đây, hảo hảo ngồi xuống cho ta, không được nhúc nhích"
Cổ Phách Thiên giả vờ bày ra cái bộ dáng rất là tức giận, hai người Sở Vân Hi nhất thời bị dọa sợ đến nỗi không dám nhúc nhích, hướng Sở Thiên Hùng cầu cứu, Sở Thiên Hùng liền cười nhạt nhìn Cổ Phách Thiên, nói: "Các ngươi ngồi xuống đi, nhích tới nhích lui làm cái gì chớ"
""Như vậy là được rồi, tốt lắm, lão đầu ta không quấy rầy các ngươi nữa"
Làm xong chuyện bên này, đem đám người Long Thần dàn xếp tốt, Cổ Phách Thiên nhìn Sở Thiên Hùng đắc ý cười cười, trở lại vị trí Tử tộc.
Nhìn tình huống như vậy, Cổ Phách Thiên và Sở Thiên Hùng hẳn là thiên địch cả đời này.
Ngay cả cuộc chiến nội tộc tuyển chọn lần này, đoán chừng cũng tranh phong với nhau.
Tại Tử tộc bên kia, ngoại trừ nhân vật giống như Sở Phong Thanh ra, có hai nam tử trẻ tuổi khác, một người trong đó có cảm giác cũng không khác biệt nhiều so với Sở Vân Hi, hai gã nam tử này đoán chừng là thiên tài võ giả mà Tử tộc lựa chọn tham gia nội tộc tuyển chọn, bọn họ lúc này cũng có hưng phấn nhìn về phía Long Thần mới tới.
Khi Cổ Phách Thiên trở về địa phương của Tử tộc, trong nghị sự đường một lần nữa khôi phục lại an tĩnh, ánh mắt của mọi người đồng loạt quẳng đến trên người Long Thần, nhỏ giọng nghị luận, trong nghị luận tất cả đều có liên quan đến Long Thần, Liễu Lam và Sở Vân Hi, trong đó có ước định lực chiến đấu lúc trước của Long Thần.
Phương thức mà Long Thần đến được đây, cũng là đưa tới nghị luận không ít.
Long Thần cũng đang âm thầm, âm thầm đánh giá mọi người ở chỗ này. Nhất là trưởng lão của chín đại ngoại tộc, còn có hai mươi vị thiên tài võ giả tham gia nội tộc tuyển chọn lần này.
Long Thần biết, Cổ Phách Thiên tựa như đã cảm giác được, Long Thần đã đạt tới cảnh giới Địa Đan cảnh.
Hình như Cổ Phách Thiên đối với Long Thần rất có lòng tin, điều này cũng làm cho Liễu Nguyên và Liễu Lam có chút nhịn không được sờ sờ đầu tóc của mình.
Chỉ là hai người bọn họ đối với lời nói của Cổ Phách Thiên cũng không để tâm cho lắm.
"Nếu đã tới rồi, vậy thì đi vào đi thôi"
Cổ Phách Thiên phất tay một cái, Liễu Nguyên vội vàng đuổi theo, hắn mặc dù tuổi cũng không nhỏ, nhưng ít nhất cũng phải kém Cổ Phách Thiên từ hai chục tuổi trở lên, không dám sĩ diện tại trước mặt Cổ Phách Thiên một chút nào.
Đi theo Cổ Phách Thiên, hướng bên trong nghị sự đường Cửu Ma sơn trang đi tới.
"Hiện tại tất cả mọi người đang đợi người nội tộc lộ diện, bản thân ta lấy làm kỳ quái, tại sao Thanh tộc một người vừa mới đi ra, chỉ vừa đi ra ngoài có một hơi thôi, đã nghe thấy tiếng ngươi kêu to ở bên ngoài rồi, nói một chút, đây là có chuyện gì xảy ra?" Cổ Phách Thiên thản nhiên nói.
Liễu Nguyên lộ vẻ mặt khổ sở, nói: "Đây cũng là lỗi của ta, ta vốn là mang Long Thần đi nơi ở của thái thượng trưởng lão, vậy mà nói là chậm trễ nửa canh giờ, nên thái thượng trưởng lão đã đi trước, vì thế ba người chúng ta chỉ có tự mình đi tới, cho nên mới đến hơi trễ"
Cổ Phách Thiên nghe xong, cười.
"Cái đồ chó má kia, lấy tính nhỏ mọn của lão nhân Sở Thiên Hùng kia, nhất định là thấu tiểu thiên tài tôn bối của mình không hòa hợp với cùng Long Thần, sau đó cho người ngáng chân, ta tới từ xế chiều cũng đã thấy lão đầu tới rồi, ta xem chừng lúc trời còn chưa sáng hắn đã đi rồi, đến cái tuổi này mà còn làm ra chiêu này, lão này thật đúng là làm cho người ta ngán ngẩm"
Cổ Phách Thiên từ đầu chí cuối quở trách Sở Thiên Hùng một trận, Long Thần nghe được trong lòng âm thầm thoái mái, Liễu Nguyên và Liễu Lam hai mặt nhìn nhau.
Cổ Phách Thiên không phải là người ngu, nhìn thấy Thanh tộc tới còn thiếu mất một người, lại còn muốn vấy lên chuyện xấu lan truyền khắp Thanh tộc của tiểu thiên tài Nhân Đan cảnh kia, hắn cũng đại khái đoán được đã phát sinh chuyện gì rồi.
Nghị sự đường là một kiến trúc lớn nhất trong Cửu Ma sơn trang, cũng là địa phương tập trung triển khai nội tộc tuyển chọn, hiện tại chín đại tộc đã dựa theo chỗ ngồi xong đâu vào đấy, chỉ chờ người nội tộc xuất hiện, có thể bắt đầu thảo luận một chút chuyện liên quan.
Trên bàn tại trước mặt chỗ ngồi, bày đầy mỹ vị món ngon.
Một nhóm người đang nói chuyện vui mừng với nhau, không nghĩ tới chính là, Cổ Phách Thiên lúc nãy mới đi ra ngoài, lúc này trở lại còn mang theo ba người.
Ba người này, người ở trong này phần lớn là nhận không ra.
Một nhóm người này, già xem như là tinh anh thế hệ trước, trẻ coi như là tinh anh trẻ tuổi đồng lứa trong ngoại tộc, trận thế này vẫn là vô cùng lớn, Long Thần bỗng dưng đứng ở cái loại vị trí vạn chúng chú mục này, nhưng mà hắn không có bất kỳ cái khiếp đảm nào.
Ánh mắt quét qua một lần, thấy những thiên tài tuổi trẻ kia, hắn vừa nhìn là biết ngay.
Quả nhiên, giống như hắn lường trước, tất cả mọi người Địa Đan cảnh tiểu thành đều đang ở chỗ này, hơn nữa số tuổi cũng không cao hơn hai mươi tuổi.
Trong đó, có mấy người cũng không yếu hơn so với Sở Vân Hi cùng Kim Thánh Ân, cũng đã ở chỗ này.
Chỗ ngồi đều là dựa theo phân bố Kim Ngân Xích Chanh Hoàng Lục Thanh Lam Tử mà thành, cho nên Long Thần rất dễ dàng tìm được vị trí Thanh tộc, tại trong vị trí Thanh tộc, lúc này có bốn người đang kinh ngạc nhìn sang bên này, khuôn mặt chợt băng lãnh.
Bốn người này, tự nhiên là Sở Phong Thanh, và một trai một gái là con của hắn Sở Vân Hi và Sở Vân Dao, mà ở phía trước bọn họ là một thân ảnh nhỏ gầy, nhưng mà trong con ngươi tràn đầy tinh mang đậm đặc, mặc một cái áo choàng xanh, cả người sắc bén giống như một thanh lợi kiếm, khiến cho Long Thần không dám nhìn hắn.
"Người này chính là thái thượng trưởng lão Thanh tộc, Sở Thiên Hùng? Quả nhiên rất kinh khủng!"
Long Thần trong lòng có chút kiêng kỵ, nhưng mà cũng không phải nói là hắn sợ tên kia, mặc dù không vạch khăn che mặt, nhưng Sở Thiên Hùng đã khi nhục hắn qua một lần.
Tại bên cạnh Sở Thiên Hùng, Sở Vân Hi khi thấy Long Thần và Liễu Lam cùng nhau xuất hiện, trong gương mặt là một mảnh oán độc, muội muội của hắn Sở Vân Dao cũng là như thế.
Cổ Phách Thiên vừa mới mang ba người đi vào, liền cười nói: "Lão Sở à, ta chỉ đi ra ngoài tiểu có một lát, đã mang một thiên tài khác trong tộc của ngươi tới đây, đến, Long Thần, ngươi trở lại vị trí trong tộc đi, để cho người nhà của thái thượng trưởng lão hảo hảo chiêu đãi thiên tài như ngươi đi ha"
Cổ Phách Thiên nói xong, trực tiếp đem ba người Long Thần chạy tới vị trí Thanh tộc, nơi này đã chuẩn bị ghế ngồi đầy đủ, cho nên vẫn có thể miễn cưỡng ngồi xuống.
Thế nhưng, thấy Long Thần và Liễu Lam đến bên cạnh mình, Sở Vân Hi và Sở Vân Dao sắc mặt đều là một mảnh xanh mét, vội vàng hướng bên cạnh dịch chuyển đi.
"Dịch chuyển để làm chi? Chẳng lẽ ngại lão nhân thối ta? Lão Sở à, tôn bối này của ngươi cũng quá kỳ cục đó, đến đây, hảo hảo ngồi xuống cho ta, không được nhúc nhích"
Cổ Phách Thiên giả vờ bày ra cái bộ dáng rất là tức giận, hai người Sở Vân Hi nhất thời bị dọa sợ đến nỗi không dám nhúc nhích, hướng Sở Thiên Hùng cầu cứu, Sở Thiên Hùng liền cười nhạt nhìn Cổ Phách Thiên, nói: "Các ngươi ngồi xuống đi, nhích tới nhích lui làm cái gì chớ"
""Như vậy là được rồi, tốt lắm, lão đầu ta không quấy rầy các ngươi nữa"
Làm xong chuyện bên này, đem đám người Long Thần dàn xếp tốt, Cổ Phách Thiên nhìn Sở Thiên Hùng đắc ý cười cười, trở lại vị trí Tử tộc.
Nhìn tình huống như vậy, Cổ Phách Thiên và Sở Thiên Hùng hẳn là thiên địch cả đời này.
Ngay cả cuộc chiến nội tộc tuyển chọn lần này, đoán chừng cũng tranh phong với nhau.
Tại Tử tộc bên kia, ngoại trừ nhân vật giống như Sở Phong Thanh ra, có hai nam tử trẻ tuổi khác, một người trong đó có cảm giác cũng không khác biệt nhiều so với Sở Vân Hi, hai gã nam tử này đoán chừng là thiên tài võ giả mà Tử tộc lựa chọn tham gia nội tộc tuyển chọn, bọn họ lúc này cũng có hưng phấn nhìn về phía Long Thần mới tới.
Khi Cổ Phách Thiên trở về địa phương của Tử tộc, trong nghị sự đường một lần nữa khôi phục lại an tĩnh, ánh mắt của mọi người đồng loạt quẳng đến trên người Long Thần, nhỏ giọng nghị luận, trong nghị luận tất cả đều có liên quan đến Long Thần, Liễu Lam và Sở Vân Hi, trong đó có ước định lực chiến đấu lúc trước của Long Thần.
Phương thức mà Long Thần đến được đây, cũng là đưa tới nghị luận không ít.
Long Thần cũng đang âm thầm, âm thầm đánh giá mọi người ở chỗ này. Nhất là trưởng lão của chín đại ngoại tộc, còn có hai mươi vị thiên tài võ giả tham gia nội tộc tuyển chọn lần này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.