Chương 1157: Tà long nghịch thiên quyền
Phong Thanh Dương
22/09/2018
Câu nói của Liễu Thanh Phong khiến mọi người cảm thấy hứng thú. Liễu
Thanh Phong là đại đệ tử của điện chủ Tà Long điện. Mặc dù không có thực lực của đại đệ tử. Nhưng thân phận như vậy. Mặc dù trong thâm tâm mọi
người nói gã là đồ bỏ đi. Nhưng trước mặt gã, họ vẫn phải tôn kính.
"Ồ! Ngài nói xem, thằng nhóc này có gì hơn người, có đáng được Dương mỗ thu làm đệ tử chân truyền hay không?"
Một vị trưởng lão quan sát Long Thần một chút. Gã chú ý đến Long Thần còn rất trẻ, chỉ hơn hai mươi tuổi, trẻ hơn những người khác.
Trong Lòng Liễu Thanh Phong đang cười lạnh. Mấy lão già này rất khốn nạn. Liễu Thanh Phong muốn dùng Long Thần chơi bọn họ một vố, khiến bọn họ thấy nho ngọt nhưng lại không được ăn. Thế nên gã cười lạnh, rồi nói:
"Dương Đông! Ngươi không có tư cách thu hắn làm đệ tử chân truyền."
Câu nói này của Liễu Thanh Phong, khiến tất cả những người không quan tâm đều để ý lại. Tất cả mọi người rất tò mò, rốt cuộc là thiếu niên như thế nào, mà khiến Liễu Thanh Phong nói lời như vậy, không ngại chống đối trưởng lão Dương Đông. Dù nói thế nào thì Dương Đông cũng là người đã vượt qua Phệ Hỏa Kiếp.
Dương Đông không nghĩ rằng mình sẽ bị nói như vậy, bèn cười lạnh nói:
"Chỉ là một thằng nhóc Thần Vũ cảnh tầng hai, mới đến Thần Thức cảnh, có gì đáng nói. Ngài nói xem có gì đặc biệt, để bọn ta mở mang kiến thức. Rốt cuộc là đệ tử như thế nào, mà ngay cả Dương Đông đều không có tư cách thu làm đồ đệ."
Liễu Thanh Phong không nhìn gã, mà nhìn ba vị phó điện chủ, nói:
"Ba vị! Vị tiểu huynh đệ này, tên là Long Thần. Ngày đầu tiên hắn đến Thánh Vũ cung, thì được Võ si Nam Cung Liệt tiền bối coi trọng. Lúc ta trở về, tiền bối còn nhắc nhở ta phải chăm sóc Long Thần, nếu không thì... Tiền bối sẽ tìm sư tôn nói chuyện.
Trong lòng mọi người giật mình. Liễu Thanh Phong chắc chắn sẽ không dùng Nam Cung Liệt nói đùa. Nói cách khác, đây là sự thật. Ban đầu bọn họ không đánh giá cao Long Thần. Nhưng sau câu nói này, mọi người ý thức được Nam Cung Liệt coi trọng Long Thần. Rốt cuộc thiếu niên này có điểm gì đặc biệt.
Người ở đây đều nhìn ra được thần thức của Long Thần là mới thức tỉnh. Đại biểu cảnh giới của hắn là Thần Vũ cảnh tầng hai. Chẳng qua trên người thiếu niên này quả thật có một luồng khí tức nguy hiểm. Nó giống như một loài thú hung ác. Mặc dù luồng sát khí kia đã bị ẩn nấp, nhưng họ vẫn cảm nhận được đôi chút.
"Ngươi nói cho ta biết. Biểu hiện của Long Thần ở Thánh Vũ cung như thế nào."
Giọng nói của vị Khương phó điện chủ anh tuấn kia ấm áp như gió xuân. Người duy nhất khiến Liễu Thanh Phong không dám thất lễ chính là ông ta. Trên cơ bản, mười vị phó điện chủ đều là võ giả Thần Vũ Cảnh tầng sáu Vô Thượng Kim Thân. Chẳng qua có người là mới vào, có người là viên mãn. Vị Khương phó điện chủ này chính là một trong những người viên mãn.
Ông ta rất có uy quyền trong Tà Long điện.
Liễu Thanh Phong gật đầu, bắt đầu kể chuyện của Long Thần ở Thánh Vũ cung cho mọi người nghe. Kỳ thật chuyện rất đơn giản, chính là Long Thần hoàn thành chuyện trảm nghìn người, và chống lại được Nam Cung Liệt hai khắc. Người ở đây, nhất là phó điện chủ, họ tất nhiên biết Nam Cung Liệt là người của Vũ Thần cung. Long Thần có thể làm được như vậy, quả thật rất nghịch thiên.
Nếu như không nói sai, thì vừa rồi Liễu Thanh Phong nói Dương Đông không có tư cách thu Long Thần làm đồ đệ, thì đúng là sự thật. Nam Cung Liệt đưa Long Thần vào Tà Long điện, sẽ không giao hắn cho một trưởng lão.
Chẳng qua vấn đề này đúng là không bình thường. Thần Vũ cảnh tầng hai lại làm được điều này, khiến mọi người không thể tin được. Nhất là vài người trẻ tuổi, càng có thái độ kích động. Các trưởng lão và đường chủ thì đưa mắt nhìn nhau. Họ nhìn Long Thần với ánh mắt khiếp sợ và hoài nghi.
Lúc này, vị phó điện chủ nữ trong ba vị phó điện chủ nói chuyện.
"Nếu là tiểu thiên tài, thì hãy làm đồ đệ của ta đi. Ngươi tên là Long Thần đúng không. Đồ đệ của ta có rất nhiều mỹ nữ đấy."
Các trưởng lão và đường chủ đều không thể tin được. Ba vị phó điện chủ đã bắt đầu tranh đoạt. Họ không quan tâm Liễu Thanh Phong có nói đúng hay không, không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn. Nếu Long Thần trâu bò như vậy. Nếu mình bỏ qua một đệ tử thiên tài như thế, thì sẽ tiếc nuối cả đời.
Ngay cả vị phó điện chủ này đều đã lên tiếng, thì trên cơ bản các trưởng lão đã mất tư cách tham gia. Đám người đưa mắt nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ. Trên mặt vị trưởng lão Dương Công kia lúc xanh lúc đỏ. Gã hơi mất mặt. Biểu hiện của Long Thần, giống như đang đánh mặt gã.
Phó điện chủ nữ vừa nói xong. Vị phó điện chủ thấp lùn hơi đen kia không bằng lòng. Ông ta nhìn chằm chằm phó điện chủ nữ, rồi nói:
"Lý Bích Giang! Bà nói cướp là cướp. Bà coi Trần Viễn Đồng ta là không tồn tại hay sao."
Ông ta nói xong. Dáng vẻ nguyên bản đang hung thần ác sát, lại cố bày ra vẻ ôn hòa nhìn về phía Long Thần, rồi nói:
"Tiểu huynh đệ! Ta nhìn ngươi có thể dùng thân thể chống lại Nam Cung tiền bối, chắc hẳn cơ thể rất mạnh mẽ, mà Trần Viễn Đồng ta lại tu luyện chiến kỹ luyện thể Nham Ma Thần Thể. Trong các phó điện chủ, thì thân thể ta là mạnh nhất. Nếu ngươi làm đồ đệ của ta, thì trong tương lai không xa, thần kỹ thất phẩm Nham Ma Thần Thể này sẽ là của ngươi.
Hai người tranh nhau. Một người dùng mỹ nữ dụ Long Thần, còn một người thì dùng Nham Ma Thần Thể. Cảnh tượng này khiến các trưởng lão và đường chủ mở rộng tầm mắt. Đồng thời bọn họ cũng ý thức được điểm đáng quý của Long Thần.
Họ cũng oán trách Liễu Thanh Phong. Nếu Liễu Thanh Phong không nói ra chiến tích của Long Thần, thì đệ tử nghịch thiên như thế, sẽ là đồ đệ của bọn họ.
Điện chủ không có ở đây. Nơi này chỉ có ba vị phó điện chủ, có lẽ các phó điện chủ không đến, sau khi nghe tin này sẽ đấm ngực dậm chân.
Hai vị phó điện chủ ngươi một câu ta một câu, tranh nhau rất náo nhiệt. Đúng lúc này, vị Khương phó điện chủ kia khoắt tay nói:
"Được rồi! Đường đường là phó điện chủ, đừng làm mất mặt trước đệ tử.
Hình như hai vị phó điện chủ hơi e ngại vị Khương phó điện chủ này. Sau khi ông ta nói chuyện. Hai người đang giận dữ mắng mỏ đối phương lại ngậm miệng lại.
Hai vị phó điện chủ tranh đoạt như vậy, khiến đệ tử đứng phía sau họ cũng hơi ghen ghét. Lúc sư phụ thu họ làm đồ đệ, cũng không có hành động như vậy. Đúng lúc này, hai vị thiếu niên song sinh sau lưng Khương phó điện chủ nhìn nhau một chút. Họ đều hiểu đối phương đang nghĩ gì. Long Thần nổi tiếng như vậy, còn vượt qua bọn họ trước kia. Điều này khiến trong lòng hai người không thoải mái. Họ xem thế nào thì cũng chỉ nhìn thấy Long Thần là Thần Vũ cảnh tầng hai. Cơ thể rất mạnh, nhưng sao có thể chống lại được Thần Vũ cảnh tầng bốn như họ. Mặc dù họ mới lên cấp, không mạnh bằng Liễu Thanh Phong. Nhưng mấu chốt là tuổi của hai người họ, đều không lớn hơn năm mươi tuổi.
Lúc này, một người trong đó bỗng nhiên bước lên mấy bước, nói với Khương phó điện chủ:
"Sư phụ! Huynh đệ chúng con có một thỉnh cầu. Thực lực của Long Thần này, không biết có giống như Liễu Thanh Phong nói hay không. Nếu không con ra tay kiểm tra một chút, tránh cho gây nên trò cười. Hai vị phó điện chủ tranh đoạt, lại là một tên phế vật.
Hai vị phó điện chủ nghe gã nói như vậy, bèn đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ hơi tò mò chuyện Long Thần trảm được nghìn người. Trong nghìn người đó còn có võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba. Trên cơ bản, chiến thắng vượt cấp thì chỉ có võ giả lĩnh ngộ được kiếm đạo rất cao mới có thể làm được. Nhưng tối đa cũng chỉ mạnh hơn một chút. Rốt cuộc Long Thần dựa vào cái gì mà làm được điều này, hay là nói hắn giấu diếm thực lực.
Nếu như họ thu một tên phế vật làm đồ đệ, thì họ sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Nhưng bây giờ, người muốn ra tay kiểm tra Long Thần lại là đệ tử của Khương phó điện chủ, không phải đệ tử của họ. Thế nên hai người tất nhiên không quan tâm, bèn mở miệng nói:
"Ngươi đi đi, nhưng ra tay phải biết nặng nhẹ, đừng làm tiểu huynh đệ này bị thương."
Đệ tử của Khương phó điện chủ vội vàng gật đầu. Gã quay đầu nhìn sư phụ mình, thì trông thấy sư phụ không nói lời nào. Điều này đồng nghĩa với việc ông ta đồng ý. Thế là gã bước lên mất bước, khinh miệt đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới:
"Ta chính là Khương Linh Văn, chính là đệ tử thứ năm của sư phụ. Tu vi mới đạt Thần Vũ cảnh tầng bốn, đã lĩnh ngộ Vũ Cực Chi cảnh. Ngươi có dám đánh với ta một trận hay không?"
Thiếu niên này rất anh tuấn. Nếu như thiếu niên này đổi lại cách ăn mặc, thì biến thành phụ nữ đều được. Một thằng nhóc mà thôi. Mặc dù gã nhiều tuổi hơn Long Thần. Nhưng phương diện xã hội kém hơn nhiều. Dưới tình hình này, kiêng kỵ nhất chính là làm chim đầu đàn. Hiển nhiên tính cách của người này còn chưa trưởng thành. Chẳng qua Long Thần rất hài lòng, vừa vặn có một người để hắn lập uy, cớ sao không làm.
Liễu Thanh Phong cũng không có áp lực. Gã biết mình nói như vậy. Mọi người sẽ không tin gã. Vậy nên gã lui về phía sau mấy bước, tặng sân đấu cho Long Thần và Khương Linh Văn.
Long Thần ngẩng đầu lên. Ý chí không hoảng loạn chút nào, cũng đã khiến mọi người kính nể. Hắn nhìn Khương Linh Văn một chút rồi nói:
"Không phải ngươi đi cùng một người nữa hay sao. Đã như vậy, hai người các ngươi cùng lên đi."
"Cái gì."
Khương Linh Văn tức giận. Lời này của Long Thần đúng là không biết núi cao còn có núi cao hơn. Hắn lại muốn khiêu chiến hai huynh đệ bọn họ, quá ghê tởm. Thế nên Khương Linh Văn nghiến răng nghiến lợi, nói:
"Đúng là nhà quê không biết trời cao đất rộng. Ngươi cho rằng người của Chân Vũ Đế Cung, sẽ đơn giản như ngươi nghĩ hay sao. Một mình ta đánh với ngươi là đủ rồi."
Sau lưng gã, Khương phó điện chủ nhíu mày. Ông không vừa lòng với tâm tính của đệ tử, dễ giận như vậy. Đây không phải là điều gì tốt, thế nên ông nói:
"Linh Văn! Đừng nói lung tung nữa, bình tĩnh chiến đấu,"
"Dạ!"
Khương Linh Văn vội vàng gật đầu, sau đó gã nhìn về phía Long Thần, cất cao giọng nói:
"Ngươi cẩn thận một chút, tiếp theo ta sẽ thi triển chiến kỹ nổi tiếng Tà Long Nghịch Thiên Quyền của Tà Long điện. Nếu ngươi ngăn không được thì hãy nói tha mạng. Ta sẽ dừng tay ngay lập tức. Nhưng nếu ngươi không đầu hàng, mà bị ta làm bị thương, thì cũng đừng trách ta."
Trả lời gã là nụ cười thản nhiên của Long Thần.
Khương Linh Văn không thể chịu được việc Long Thần đang đối mặt với mình lại ra vẻ không để ý. Gã cảm thấy mình đang bị coi thường. Thế nên gã vừa ra tay, đã lập tức thi triển thần kỹ tứ phẩm Tà Long Nghịch Thiên Quyền, đánh về phía Long Thần.
Uy lực của một quyền này, cũng bao hàm ý chí võ đạo. Thực lực của Khương Linh Văn không yếu hơn Đằng Long. Thậm chí gã được Khương phó điện chủ dạy dỗ, nên không có sơ hở, thậm chí còn mạnh hơn Đằng Long.
Chẳng qua bây giờ, chỉ phương diện thần nguyên thôi, thì Long Thần cũng đã rất hùng hậu, nhiều hơn Khương Linh Văn rất nhiều, càng không phải nói những cái khác.
"Ồ! Ngài nói xem, thằng nhóc này có gì hơn người, có đáng được Dương mỗ thu làm đệ tử chân truyền hay không?"
Một vị trưởng lão quan sát Long Thần một chút. Gã chú ý đến Long Thần còn rất trẻ, chỉ hơn hai mươi tuổi, trẻ hơn những người khác.
Trong Lòng Liễu Thanh Phong đang cười lạnh. Mấy lão già này rất khốn nạn. Liễu Thanh Phong muốn dùng Long Thần chơi bọn họ một vố, khiến bọn họ thấy nho ngọt nhưng lại không được ăn. Thế nên gã cười lạnh, rồi nói:
"Dương Đông! Ngươi không có tư cách thu hắn làm đệ tử chân truyền."
Câu nói này của Liễu Thanh Phong, khiến tất cả những người không quan tâm đều để ý lại. Tất cả mọi người rất tò mò, rốt cuộc là thiếu niên như thế nào, mà khiến Liễu Thanh Phong nói lời như vậy, không ngại chống đối trưởng lão Dương Đông. Dù nói thế nào thì Dương Đông cũng là người đã vượt qua Phệ Hỏa Kiếp.
Dương Đông không nghĩ rằng mình sẽ bị nói như vậy, bèn cười lạnh nói:
"Chỉ là một thằng nhóc Thần Vũ cảnh tầng hai, mới đến Thần Thức cảnh, có gì đáng nói. Ngài nói xem có gì đặc biệt, để bọn ta mở mang kiến thức. Rốt cuộc là đệ tử như thế nào, mà ngay cả Dương Đông đều không có tư cách thu làm đồ đệ."
Liễu Thanh Phong không nhìn gã, mà nhìn ba vị phó điện chủ, nói:
"Ba vị! Vị tiểu huynh đệ này, tên là Long Thần. Ngày đầu tiên hắn đến Thánh Vũ cung, thì được Võ si Nam Cung Liệt tiền bối coi trọng. Lúc ta trở về, tiền bối còn nhắc nhở ta phải chăm sóc Long Thần, nếu không thì... Tiền bối sẽ tìm sư tôn nói chuyện.
Trong lòng mọi người giật mình. Liễu Thanh Phong chắc chắn sẽ không dùng Nam Cung Liệt nói đùa. Nói cách khác, đây là sự thật. Ban đầu bọn họ không đánh giá cao Long Thần. Nhưng sau câu nói này, mọi người ý thức được Nam Cung Liệt coi trọng Long Thần. Rốt cuộc thiếu niên này có điểm gì đặc biệt.
Người ở đây đều nhìn ra được thần thức của Long Thần là mới thức tỉnh. Đại biểu cảnh giới của hắn là Thần Vũ cảnh tầng hai. Chẳng qua trên người thiếu niên này quả thật có một luồng khí tức nguy hiểm. Nó giống như một loài thú hung ác. Mặc dù luồng sát khí kia đã bị ẩn nấp, nhưng họ vẫn cảm nhận được đôi chút.
"Ngươi nói cho ta biết. Biểu hiện của Long Thần ở Thánh Vũ cung như thế nào."
Giọng nói của vị Khương phó điện chủ anh tuấn kia ấm áp như gió xuân. Người duy nhất khiến Liễu Thanh Phong không dám thất lễ chính là ông ta. Trên cơ bản, mười vị phó điện chủ đều là võ giả Thần Vũ Cảnh tầng sáu Vô Thượng Kim Thân. Chẳng qua có người là mới vào, có người là viên mãn. Vị Khương phó điện chủ này chính là một trong những người viên mãn.
Ông ta rất có uy quyền trong Tà Long điện.
Liễu Thanh Phong gật đầu, bắt đầu kể chuyện của Long Thần ở Thánh Vũ cung cho mọi người nghe. Kỳ thật chuyện rất đơn giản, chính là Long Thần hoàn thành chuyện trảm nghìn người, và chống lại được Nam Cung Liệt hai khắc. Người ở đây, nhất là phó điện chủ, họ tất nhiên biết Nam Cung Liệt là người của Vũ Thần cung. Long Thần có thể làm được như vậy, quả thật rất nghịch thiên.
Nếu như không nói sai, thì vừa rồi Liễu Thanh Phong nói Dương Đông không có tư cách thu Long Thần làm đồ đệ, thì đúng là sự thật. Nam Cung Liệt đưa Long Thần vào Tà Long điện, sẽ không giao hắn cho một trưởng lão.
Chẳng qua vấn đề này đúng là không bình thường. Thần Vũ cảnh tầng hai lại làm được điều này, khiến mọi người không thể tin được. Nhất là vài người trẻ tuổi, càng có thái độ kích động. Các trưởng lão và đường chủ thì đưa mắt nhìn nhau. Họ nhìn Long Thần với ánh mắt khiếp sợ và hoài nghi.
Lúc này, vị phó điện chủ nữ trong ba vị phó điện chủ nói chuyện.
"Nếu là tiểu thiên tài, thì hãy làm đồ đệ của ta đi. Ngươi tên là Long Thần đúng không. Đồ đệ của ta có rất nhiều mỹ nữ đấy."
Các trưởng lão và đường chủ đều không thể tin được. Ba vị phó điện chủ đã bắt đầu tranh đoạt. Họ không quan tâm Liễu Thanh Phong có nói đúng hay không, không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn. Nếu Long Thần trâu bò như vậy. Nếu mình bỏ qua một đệ tử thiên tài như thế, thì sẽ tiếc nuối cả đời.
Ngay cả vị phó điện chủ này đều đã lên tiếng, thì trên cơ bản các trưởng lão đã mất tư cách tham gia. Đám người đưa mắt nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ. Trên mặt vị trưởng lão Dương Công kia lúc xanh lúc đỏ. Gã hơi mất mặt. Biểu hiện của Long Thần, giống như đang đánh mặt gã.
Phó điện chủ nữ vừa nói xong. Vị phó điện chủ thấp lùn hơi đen kia không bằng lòng. Ông ta nhìn chằm chằm phó điện chủ nữ, rồi nói:
"Lý Bích Giang! Bà nói cướp là cướp. Bà coi Trần Viễn Đồng ta là không tồn tại hay sao."
Ông ta nói xong. Dáng vẻ nguyên bản đang hung thần ác sát, lại cố bày ra vẻ ôn hòa nhìn về phía Long Thần, rồi nói:
"Tiểu huynh đệ! Ta nhìn ngươi có thể dùng thân thể chống lại Nam Cung tiền bối, chắc hẳn cơ thể rất mạnh mẽ, mà Trần Viễn Đồng ta lại tu luyện chiến kỹ luyện thể Nham Ma Thần Thể. Trong các phó điện chủ, thì thân thể ta là mạnh nhất. Nếu ngươi làm đồ đệ của ta, thì trong tương lai không xa, thần kỹ thất phẩm Nham Ma Thần Thể này sẽ là của ngươi.
Hai người tranh nhau. Một người dùng mỹ nữ dụ Long Thần, còn một người thì dùng Nham Ma Thần Thể. Cảnh tượng này khiến các trưởng lão và đường chủ mở rộng tầm mắt. Đồng thời bọn họ cũng ý thức được điểm đáng quý của Long Thần.
Họ cũng oán trách Liễu Thanh Phong. Nếu Liễu Thanh Phong không nói ra chiến tích của Long Thần, thì đệ tử nghịch thiên như thế, sẽ là đồ đệ của bọn họ.
Điện chủ không có ở đây. Nơi này chỉ có ba vị phó điện chủ, có lẽ các phó điện chủ không đến, sau khi nghe tin này sẽ đấm ngực dậm chân.
Hai vị phó điện chủ ngươi một câu ta một câu, tranh nhau rất náo nhiệt. Đúng lúc này, vị Khương phó điện chủ kia khoắt tay nói:
"Được rồi! Đường đường là phó điện chủ, đừng làm mất mặt trước đệ tử.
Hình như hai vị phó điện chủ hơi e ngại vị Khương phó điện chủ này. Sau khi ông ta nói chuyện. Hai người đang giận dữ mắng mỏ đối phương lại ngậm miệng lại.
Hai vị phó điện chủ tranh đoạt như vậy, khiến đệ tử đứng phía sau họ cũng hơi ghen ghét. Lúc sư phụ thu họ làm đồ đệ, cũng không có hành động như vậy. Đúng lúc này, hai vị thiếu niên song sinh sau lưng Khương phó điện chủ nhìn nhau một chút. Họ đều hiểu đối phương đang nghĩ gì. Long Thần nổi tiếng như vậy, còn vượt qua bọn họ trước kia. Điều này khiến trong lòng hai người không thoải mái. Họ xem thế nào thì cũng chỉ nhìn thấy Long Thần là Thần Vũ cảnh tầng hai. Cơ thể rất mạnh, nhưng sao có thể chống lại được Thần Vũ cảnh tầng bốn như họ. Mặc dù họ mới lên cấp, không mạnh bằng Liễu Thanh Phong. Nhưng mấu chốt là tuổi của hai người họ, đều không lớn hơn năm mươi tuổi.
Lúc này, một người trong đó bỗng nhiên bước lên mấy bước, nói với Khương phó điện chủ:
"Sư phụ! Huynh đệ chúng con có một thỉnh cầu. Thực lực của Long Thần này, không biết có giống như Liễu Thanh Phong nói hay không. Nếu không con ra tay kiểm tra một chút, tránh cho gây nên trò cười. Hai vị phó điện chủ tranh đoạt, lại là một tên phế vật.
Hai vị phó điện chủ nghe gã nói như vậy, bèn đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ hơi tò mò chuyện Long Thần trảm được nghìn người. Trong nghìn người đó còn có võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba. Trên cơ bản, chiến thắng vượt cấp thì chỉ có võ giả lĩnh ngộ được kiếm đạo rất cao mới có thể làm được. Nhưng tối đa cũng chỉ mạnh hơn một chút. Rốt cuộc Long Thần dựa vào cái gì mà làm được điều này, hay là nói hắn giấu diếm thực lực.
Nếu như họ thu một tên phế vật làm đồ đệ, thì họ sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Nhưng bây giờ, người muốn ra tay kiểm tra Long Thần lại là đệ tử của Khương phó điện chủ, không phải đệ tử của họ. Thế nên hai người tất nhiên không quan tâm, bèn mở miệng nói:
"Ngươi đi đi, nhưng ra tay phải biết nặng nhẹ, đừng làm tiểu huynh đệ này bị thương."
Đệ tử của Khương phó điện chủ vội vàng gật đầu. Gã quay đầu nhìn sư phụ mình, thì trông thấy sư phụ không nói lời nào. Điều này đồng nghĩa với việc ông ta đồng ý. Thế là gã bước lên mất bước, khinh miệt đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới:
"Ta chính là Khương Linh Văn, chính là đệ tử thứ năm của sư phụ. Tu vi mới đạt Thần Vũ cảnh tầng bốn, đã lĩnh ngộ Vũ Cực Chi cảnh. Ngươi có dám đánh với ta một trận hay không?"
Thiếu niên này rất anh tuấn. Nếu như thiếu niên này đổi lại cách ăn mặc, thì biến thành phụ nữ đều được. Một thằng nhóc mà thôi. Mặc dù gã nhiều tuổi hơn Long Thần. Nhưng phương diện xã hội kém hơn nhiều. Dưới tình hình này, kiêng kỵ nhất chính là làm chim đầu đàn. Hiển nhiên tính cách của người này còn chưa trưởng thành. Chẳng qua Long Thần rất hài lòng, vừa vặn có một người để hắn lập uy, cớ sao không làm.
Liễu Thanh Phong cũng không có áp lực. Gã biết mình nói như vậy. Mọi người sẽ không tin gã. Vậy nên gã lui về phía sau mấy bước, tặng sân đấu cho Long Thần và Khương Linh Văn.
Long Thần ngẩng đầu lên. Ý chí không hoảng loạn chút nào, cũng đã khiến mọi người kính nể. Hắn nhìn Khương Linh Văn một chút rồi nói:
"Không phải ngươi đi cùng một người nữa hay sao. Đã như vậy, hai người các ngươi cùng lên đi."
"Cái gì."
Khương Linh Văn tức giận. Lời này của Long Thần đúng là không biết núi cao còn có núi cao hơn. Hắn lại muốn khiêu chiến hai huynh đệ bọn họ, quá ghê tởm. Thế nên Khương Linh Văn nghiến răng nghiến lợi, nói:
"Đúng là nhà quê không biết trời cao đất rộng. Ngươi cho rằng người của Chân Vũ Đế Cung, sẽ đơn giản như ngươi nghĩ hay sao. Một mình ta đánh với ngươi là đủ rồi."
Sau lưng gã, Khương phó điện chủ nhíu mày. Ông không vừa lòng với tâm tính của đệ tử, dễ giận như vậy. Đây không phải là điều gì tốt, thế nên ông nói:
"Linh Văn! Đừng nói lung tung nữa, bình tĩnh chiến đấu,"
"Dạ!"
Khương Linh Văn vội vàng gật đầu, sau đó gã nhìn về phía Long Thần, cất cao giọng nói:
"Ngươi cẩn thận một chút, tiếp theo ta sẽ thi triển chiến kỹ nổi tiếng Tà Long Nghịch Thiên Quyền của Tà Long điện. Nếu ngươi ngăn không được thì hãy nói tha mạng. Ta sẽ dừng tay ngay lập tức. Nhưng nếu ngươi không đầu hàng, mà bị ta làm bị thương, thì cũng đừng trách ta."
Trả lời gã là nụ cười thản nhiên của Long Thần.
Khương Linh Văn không thể chịu được việc Long Thần đang đối mặt với mình lại ra vẻ không để ý. Gã cảm thấy mình đang bị coi thường. Thế nên gã vừa ra tay, đã lập tức thi triển thần kỹ tứ phẩm Tà Long Nghịch Thiên Quyền, đánh về phía Long Thần.
Uy lực của một quyền này, cũng bao hàm ý chí võ đạo. Thực lực của Khương Linh Văn không yếu hơn Đằng Long. Thậm chí gã được Khương phó điện chủ dạy dỗ, nên không có sơ hở, thậm chí còn mạnh hơn Đằng Long.
Chẳng qua bây giờ, chỉ phương diện thần nguyên thôi, thì Long Thần cũng đã rất hùng hậu, nhiều hơn Khương Linh Văn rất nhiều, càng không phải nói những cái khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.