Chương 833: Thú võ chi đạo
Phong Thanh Dương
05/09/2018
Lúc này, cửu tộc hội tụ, cũng giống như trước Tiểu Lang đi theo phía sau Vũ Quang Vũ, bây giờ còn không phải thời điểm trở mặt với Thần tộc, cho nên Long Thần trước để Tiểu Lang lưu lại ở bên kia, đợi đến khi Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái lần này chấm dứt, Long Thần sẽ mang theo Tiểu Lang rời đi, có Bạch Lan che chở, Vũ Liên kia cũng không nhất định làm
hắn bị thương.
Sau khi tới đây, Tiểu Lang và Long Thần liếc nhau một cái, không có nhiều lời, ánh mắt Long Thần tại trong đội ngũ Ngũ Hành minh tìm được Kim Linh, lúc này Kim Linh và lão gia hỏa Kim tổ đứng chung một chỗ, hôm nay cả người Kim Linh lóng lánh kim khí sáng choang, làm cho người ta có một loại cảm giác phong mang, có thể nói tài năng hiển lộ.
Hôm nay chính là trận đấu đỉnh phong giữa Long Thần và Kim Linh, không có liên quan gì tới Phong Thần nhất mạch, lúc này mọi người Ngũ Hành minh đều nhằm vào người mới nổi ở bên phía Ma tộc, quăng tới ánh mắt khiêu khích, cùng lúc này năm vị tộc trưởng cũng đang đánh giá Long Thần. Đợi người Ma tộc dừng lại, Kim tổ mới sắng giọng nói: "Ánh mắt Bạch Lan vẫn luôn luôn sắc bén trước sau như một, dựa vào nữ nhi là có thể đem một thiếu niên thiên tài này về đội của mình, bọn ta bội phục."
Những lời này, hắn dùng chính là dùng khẩu khí châm chọc. Ngụ ý chính là Ma tộc không có thiếu niên cường giả chân chính, đây là nói Long Thần chỉ dựa vào sắc đẹp để qua một cửa này.
Bạch Lan mới không cần thèm nhìn hắn, cười hờ hững nói: "Kim tiền bối cũng có thể giống như vậy mà đem con gái của ngươi gả cho Long Thần, thế nhưng con gái của người hắn là hơn trăm tuổi rồi, không biết Long Thần có để ý tới hay không nữa?"
Nói xong, hắn ha ha cười phá lên, chẳng những hắn cười, Lời Ma nhất mạch cũng có không ít người buồn cười. Bạch Lan mặc dù tuổi không nhỏ nhưng mà trước đây cuộc sống của hắn đều ở trong khắc khổ tu luyện, mới đưa tới hắn lấy vợ muộn, hơn nữa cùng lúc sinh ra một đôi nữ nhi.
Bị Bạch Lan phản ngược một câu nhưng Kinh tổ không có tức giận, hắn ha ha cười lên một tiếng, nói: "Vậy cũng không được, đừng nói là nữ nhi lão phu không còn trẻ tuổi và thùy mị lại càng không có tư cách đi hấp dẫn tiểu oa nhi đây, người Ngũ Hành minh ta, cũng không dám làm ra chuyện này, cường giá rẻ tuổi của chúng ta đều tự mình bồi dưỡng ra, mà không phải kiếm ở bên ngoài, nếu cần Ngũ Hành minh ta không ít mỹ nữ, chẳng qua mỹ nữ Ngũ Hành minh, cũng chỉ thuộc về thiếu niên Ngũ Hành minh ta mà thôi."
Đối với lời nói của hắn Bạch Lan cười cười, từ chối cho ý kiến, hắn nhìn chung quanh một lần, bỗng nhiên quát lên: "Trường tu khách, còn chưa tới đây?"
"Lão phu tới rồi!"
Khi mà Bạch Lan vừa nói xong, một đạo thân ảnh từ đằng xa vọt tới, một cước đạp xuống, nhấc lên một trận bụi mù dày đặc, rất nhanh hắn đến trung tâm mọi người, cười hắc hắc, nói: "Các vị, ngại quá, lão phu đã tới chậm, tối ngày hôm qua lão phu suýt chút nữa chết ở trên bụng nữ nhân, cho nên hôm nay mới tới..."
"Ngươi đừng có nói nhảm nữa được hay không?"
Ngay khi Trường tu khách nói tới điểm đặc sắc, Vũ Liên dùng khẩu khí như đóng băng cắt đứt lời hắn. Nữ nhân này mặc dù dùng khăn che mặt, những tư thái cũng rất quan trọng, cả người tràn đầy khí chất thục nữ, chỗ sâu trong ánh mắt cất giấu một chút dụ người, da thịt trắng như tuyết, vô cùng mịn màng, một chút cũng không giống nữ nhân đã mấy trăm tuổi.
Tình huống của nàng cũng như Bạch Lan vậy, rất muộn mới có con.
Nói thí dụ như năm vị tộc trưởng, bây giờ thế hệ trẻ trong Ngũ Hành minh, phần lớn đều là tôn tử của bọn hắn, thậm chí là tằng tôn.
Tu luyện một đường gian nan vô cùng, thế nhưng chỗ tốt tương đối to lớn, đạt tới Thiên Vũ cảnh, trên căn bản tuổi thọ năm trăm năm, nếu như tu luyện càng sâu hơn sẽ được nhiều hơn, những cường giả thượng cổ kia, mỗi một người đều là tồn tại kinh khủng, Long Thần bây giờ đã thấy được cường giả, so với đám người Ngũ Đế, căn bản chưa tính là gì.
Khi mà Vũ Liên quát lớn, Trường tu khách vội vàng câm miệng lại, bộ dáng vô tội nhìn Vũ Liên, vẻ mặt như muốn đánh đòn, đợi đến khi ánh mắt Vũ Liên lạnh bằng, hắn mới có chừng có mực nói: "Nếu người đã tới đông đủ, mà giữa trưa cũng đã tới rồi, người của ba thế lực đều lui về phía sau đi, trận đối chiến đầu tiên, Lôi Ma nhất mạch Long Thần, và Kim Linh Ngũ Hành minh, lưu lại chỗ này!"
Rốt cuộc cũng tiến vào chính sự, mọi người gật đầu rồi lui về phía sau, trước khi rời đi, Tố Tuyết nói với Long Thần một câu cẩn thận, rồi mới theo mọi người cùng nhau thối lui, mọi người nhường lại một khoảng không gian rộng lớn để hai người Long Thần và Kim Linh đối chiến, bọn hắn ở mảnh đất hoang vu này tự do chiến đấu.
Tại trong mảnh thổ địa này, duy nhất còn đứng lại chỉ có Long Thần và Kim Linh, bên cạnh là Trường tu khách, hắn làm công chứng viên, và còn có một chức trách nữa, đó là người công bố thắng thua, hắn tại trong khoảng thời gian nào đó cứu người trong cuộc, trong khoảng thời gian đó hắn có toàn lực ứng phó hay không, người làm việc công bình hay không nhất định người khác đủ để nhìn ra.
Thế nhưng, cho dù là có công chứng viên tồn tại nhưng những năm trước đây cũng có không ít người trực tiếp chết ở trên chiến trường, cho nên, một khi phát hiện mình không là đối thủ, nhất định phải nhanh sớm nhận thua, nếu không sẽ chết ở chỗ này.
"Trước hết nói rõ cho hai người các ngươi biết một câu, nếu như là xác định không là đối thủ đối phương, vậy thì sớm nhận thua đi, chớ đừng có kiên trì đến thời khắc cuối cùng, nếu ta cứu viện không kịp, các ngươi đã chết, hoặc gãy tay gãy chân, đều không thể trách ta được, cũng không trách đối phương! Đây là quỷ củ do cửu tộc tổ tiên các đời của người truyền xuống, không phải là lời của Trường tu khách ta..."
Trịnh trọng nhắc nhở hai người một câu, Trường tu khách lúc này mới hăng hái dạt dào trở lui, hắn đứng lại cách hai người chiến đấu một khoảng hơn ba mươi thước, với khoảng cách này hắn chỉ cần trong một cái nháy mắt đã tới nơi, hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới hai người bọn họ choảng nhau!
Hết thảy đều chuẩn bị xong.
Long Thần từ trước đến giờ đều là người dứt khoát, cho nên khi Trường tu khách vừa nói dứt câu rời đi, hắn cũng trong nháy mắt ngắn ngủi đã Long Hồn biến thân.
Long lên màu đỏ như máu trải khắp thân thể hắn, để cho hắn biến thành uy phong lẫm lẫm.
"Thú võ chi đạo, chung quy là thuộc loại cùi bắp, chỉ có Chân võ chi đạo, còn có Binh võ chi đạo, mới là thịnh hành ở đế vực, cho nên đế vực mới tồn tại hai đại đế vực là Chân Vũ đế vực và Kiếm Hồn đế vực, mà không có cái gọi là Thú Hồn đế vực, thế nhưng đế vực lại có Yêu tộc độc bộ thiên hạ, Hoang Vu đế vực. Ngươi chính là Thú võ giả, thì nhất định không có không gian tăng trưởng, không trở thành cường giả thực sự, trừ phi người buông tha Thú võ chi đạo kia."
Trước khi đối chiến, thấy Long Thần một thân kia, Kim Linh bỗng nhiên nói.
Long Thần trước kia còn rất nghi ngờ tại sao mình rất ít nhìn thấy Thú Võ giả, thì ra Thú Võ giả cao cấp theo thời gian, đã không còn thịnh hành nữ, nhất là Thú võ giả hãn hữu tồn tại ở đế vực, nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất, Thú Vô gia luyện hóa thú hồn, lấy thú hồn để thành tẩu thực lực, cuối cùng cũng không được coi là đại đạo, mà điểm thứ hai, Hoang Vu đế vực tại tam đại đế vực, có vô tận yêu tộc, bọn tớ có cho phép thú hồn của tộc nhân mình bị luyện hóa hay sao?
Sau khi tới đây, Tiểu Lang và Long Thần liếc nhau một cái, không có nhiều lời, ánh mắt Long Thần tại trong đội ngũ Ngũ Hành minh tìm được Kim Linh, lúc này Kim Linh và lão gia hỏa Kim tổ đứng chung một chỗ, hôm nay cả người Kim Linh lóng lánh kim khí sáng choang, làm cho người ta có một loại cảm giác phong mang, có thể nói tài năng hiển lộ.
Hôm nay chính là trận đấu đỉnh phong giữa Long Thần và Kim Linh, không có liên quan gì tới Phong Thần nhất mạch, lúc này mọi người Ngũ Hành minh đều nhằm vào người mới nổi ở bên phía Ma tộc, quăng tới ánh mắt khiêu khích, cùng lúc này năm vị tộc trưởng cũng đang đánh giá Long Thần. Đợi người Ma tộc dừng lại, Kim tổ mới sắng giọng nói: "Ánh mắt Bạch Lan vẫn luôn luôn sắc bén trước sau như một, dựa vào nữ nhi là có thể đem một thiếu niên thiên tài này về đội của mình, bọn ta bội phục."
Những lời này, hắn dùng chính là dùng khẩu khí châm chọc. Ngụ ý chính là Ma tộc không có thiếu niên cường giả chân chính, đây là nói Long Thần chỉ dựa vào sắc đẹp để qua một cửa này.
Bạch Lan mới không cần thèm nhìn hắn, cười hờ hững nói: "Kim tiền bối cũng có thể giống như vậy mà đem con gái của ngươi gả cho Long Thần, thế nhưng con gái của người hắn là hơn trăm tuổi rồi, không biết Long Thần có để ý tới hay không nữa?"
Nói xong, hắn ha ha cười phá lên, chẳng những hắn cười, Lời Ma nhất mạch cũng có không ít người buồn cười. Bạch Lan mặc dù tuổi không nhỏ nhưng mà trước đây cuộc sống của hắn đều ở trong khắc khổ tu luyện, mới đưa tới hắn lấy vợ muộn, hơn nữa cùng lúc sinh ra một đôi nữ nhi.
Bị Bạch Lan phản ngược một câu nhưng Kinh tổ không có tức giận, hắn ha ha cười lên một tiếng, nói: "Vậy cũng không được, đừng nói là nữ nhi lão phu không còn trẻ tuổi và thùy mị lại càng không có tư cách đi hấp dẫn tiểu oa nhi đây, người Ngũ Hành minh ta, cũng không dám làm ra chuyện này, cường giá rẻ tuổi của chúng ta đều tự mình bồi dưỡng ra, mà không phải kiếm ở bên ngoài, nếu cần Ngũ Hành minh ta không ít mỹ nữ, chẳng qua mỹ nữ Ngũ Hành minh, cũng chỉ thuộc về thiếu niên Ngũ Hành minh ta mà thôi."
Đối với lời nói của hắn Bạch Lan cười cười, từ chối cho ý kiến, hắn nhìn chung quanh một lần, bỗng nhiên quát lên: "Trường tu khách, còn chưa tới đây?"
"Lão phu tới rồi!"
Khi mà Bạch Lan vừa nói xong, một đạo thân ảnh từ đằng xa vọt tới, một cước đạp xuống, nhấc lên một trận bụi mù dày đặc, rất nhanh hắn đến trung tâm mọi người, cười hắc hắc, nói: "Các vị, ngại quá, lão phu đã tới chậm, tối ngày hôm qua lão phu suýt chút nữa chết ở trên bụng nữ nhân, cho nên hôm nay mới tới..."
"Ngươi đừng có nói nhảm nữa được hay không?"
Ngay khi Trường tu khách nói tới điểm đặc sắc, Vũ Liên dùng khẩu khí như đóng băng cắt đứt lời hắn. Nữ nhân này mặc dù dùng khăn che mặt, những tư thái cũng rất quan trọng, cả người tràn đầy khí chất thục nữ, chỗ sâu trong ánh mắt cất giấu một chút dụ người, da thịt trắng như tuyết, vô cùng mịn màng, một chút cũng không giống nữ nhân đã mấy trăm tuổi.
Tình huống của nàng cũng như Bạch Lan vậy, rất muộn mới có con.
Nói thí dụ như năm vị tộc trưởng, bây giờ thế hệ trẻ trong Ngũ Hành minh, phần lớn đều là tôn tử của bọn hắn, thậm chí là tằng tôn.
Tu luyện một đường gian nan vô cùng, thế nhưng chỗ tốt tương đối to lớn, đạt tới Thiên Vũ cảnh, trên căn bản tuổi thọ năm trăm năm, nếu như tu luyện càng sâu hơn sẽ được nhiều hơn, những cường giả thượng cổ kia, mỗi một người đều là tồn tại kinh khủng, Long Thần bây giờ đã thấy được cường giả, so với đám người Ngũ Đế, căn bản chưa tính là gì.
Khi mà Vũ Liên quát lớn, Trường tu khách vội vàng câm miệng lại, bộ dáng vô tội nhìn Vũ Liên, vẻ mặt như muốn đánh đòn, đợi đến khi ánh mắt Vũ Liên lạnh bằng, hắn mới có chừng có mực nói: "Nếu người đã tới đông đủ, mà giữa trưa cũng đã tới rồi, người của ba thế lực đều lui về phía sau đi, trận đối chiến đầu tiên, Lôi Ma nhất mạch Long Thần, và Kim Linh Ngũ Hành minh, lưu lại chỗ này!"
Rốt cuộc cũng tiến vào chính sự, mọi người gật đầu rồi lui về phía sau, trước khi rời đi, Tố Tuyết nói với Long Thần một câu cẩn thận, rồi mới theo mọi người cùng nhau thối lui, mọi người nhường lại một khoảng không gian rộng lớn để hai người Long Thần và Kim Linh đối chiến, bọn hắn ở mảnh đất hoang vu này tự do chiến đấu.
Tại trong mảnh thổ địa này, duy nhất còn đứng lại chỉ có Long Thần và Kim Linh, bên cạnh là Trường tu khách, hắn làm công chứng viên, và còn có một chức trách nữa, đó là người công bố thắng thua, hắn tại trong khoảng thời gian nào đó cứu người trong cuộc, trong khoảng thời gian đó hắn có toàn lực ứng phó hay không, người làm việc công bình hay không nhất định người khác đủ để nhìn ra.
Thế nhưng, cho dù là có công chứng viên tồn tại nhưng những năm trước đây cũng có không ít người trực tiếp chết ở trên chiến trường, cho nên, một khi phát hiện mình không là đối thủ, nhất định phải nhanh sớm nhận thua, nếu không sẽ chết ở chỗ này.
"Trước hết nói rõ cho hai người các ngươi biết một câu, nếu như là xác định không là đối thủ đối phương, vậy thì sớm nhận thua đi, chớ đừng có kiên trì đến thời khắc cuối cùng, nếu ta cứu viện không kịp, các ngươi đã chết, hoặc gãy tay gãy chân, đều không thể trách ta được, cũng không trách đối phương! Đây là quỷ củ do cửu tộc tổ tiên các đời của người truyền xuống, không phải là lời của Trường tu khách ta..."
Trịnh trọng nhắc nhở hai người một câu, Trường tu khách lúc này mới hăng hái dạt dào trở lui, hắn đứng lại cách hai người chiến đấu một khoảng hơn ba mươi thước, với khoảng cách này hắn chỉ cần trong một cái nháy mắt đã tới nơi, hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới hai người bọn họ choảng nhau!
Hết thảy đều chuẩn bị xong.
Long Thần từ trước đến giờ đều là người dứt khoát, cho nên khi Trường tu khách vừa nói dứt câu rời đi, hắn cũng trong nháy mắt ngắn ngủi đã Long Hồn biến thân.
Long lên màu đỏ như máu trải khắp thân thể hắn, để cho hắn biến thành uy phong lẫm lẫm.
"Thú võ chi đạo, chung quy là thuộc loại cùi bắp, chỉ có Chân võ chi đạo, còn có Binh võ chi đạo, mới là thịnh hành ở đế vực, cho nên đế vực mới tồn tại hai đại đế vực là Chân Vũ đế vực và Kiếm Hồn đế vực, mà không có cái gọi là Thú Hồn đế vực, thế nhưng đế vực lại có Yêu tộc độc bộ thiên hạ, Hoang Vu đế vực. Ngươi chính là Thú võ giả, thì nhất định không có không gian tăng trưởng, không trở thành cường giả thực sự, trừ phi người buông tha Thú võ chi đạo kia."
Trước khi đối chiến, thấy Long Thần một thân kia, Kim Linh bỗng nhiên nói.
Long Thần trước kia còn rất nghi ngờ tại sao mình rất ít nhìn thấy Thú Võ giả, thì ra Thú Võ giả cao cấp theo thời gian, đã không còn thịnh hành nữ, nhất là Thú võ giả hãn hữu tồn tại ở đế vực, nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất, Thú Vô gia luyện hóa thú hồn, lấy thú hồn để thành tẩu thực lực, cuối cùng cũng không được coi là đại đạo, mà điểm thứ hai, Hoang Vu đế vực tại tam đại đế vực, có vô tận yêu tộc, bọn tớ có cho phép thú hồn của tộc nhân mình bị luyện hóa hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.