Chương 843: Tố Tuyết tức giận (thượng)
Phong Thanh Dương
05/09/2018
Nhưng mà tương ứng, nếu như hắn chọn con đường này, như vậy hắn sẽ gặp
phải vô tận hung hiểm, giống như trong hai năm qua vậy, kém chút nữa ném đi cái mạng của mình?
Tam đại đế vực, nơi đó mới là Võ đài chân chính của Long Tế đại lục, Long Thần muốn tới chỗ này lâu rồi, nơi đó là thế giới vô cùng rộng lớn, nơi đó có vô số cường giả, mỗi người nơi đó đều mang tới nguy cơ trí mạng cho hắn!
Một bên là ôn nhu hương, một bên là lang bạc kỳ hồ.
Một bên là sống cuộc sống hưởng thụ, một bên là truy cầu linh hồn siêu thoát và tính mạng!
Một bên là chết nhát, một bên là vì thực hiện lời thề chí tử của một nam nhân!
Trải qua thời giắn ngắn do dự, Long Thần lựa chọn người sau.
Nói thật, có đôi khi hắn cảm thấy mệt mỏi, hôm nay hơi chút mệt mỏi, mới xuất hiện do dự ngắn ngủi đó nhưng mà mệt mỏi đó chính là mục tiêu hắn truy cầu.
"Hy vọng có một ngày, ta có thể đứng ở trên đỉnh phong của thế giới này, hoàn thành tất cả tâm nguyện của Long Thần ta, đến lúc đó ta hy vọng không vì quyết định của ngày hôm nay mà hối hận."
Long Thần sâu sâu hít thở một lần.
"Tố Tuyết, thật xin lỗi."
Ngay khi tâm Tố Tuyết còn đang hoảng loạn, Long Thần như đinh chém sắc, nói ra những lời này.
"Vì cái gì..."
Tố Tuyết lúc này tâm như ma loạn, không biết có hay không nên đáp ứng hắn, nàng cảm giác, cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy.
Long Thần nhìn nàng, nói: "Ta không thể lưu lại, không thể trở về vạn quốc cương vực, không biết Nghiên nhi đã nói với người cha mục tiêu mà ta tới Thái cổ bãi tha ma, chính là đi đế vực, đi hoàn thành một lời hứa hẹn, đồng thời cũng là truy cầu những cái thuộc về ta. Là ta chuộc tội vì sự yếu nhược ban đầu, đây là số mệnh của ta, cho nên, thật xin lỗi, ta lúc nãy chi là trêu chọc người cho vui mà thôi..."
Tố Tuyết ngơ ngác nhìn hắn, qua một lát, nàng mới đem ánh mắt ảm đạm khép lại, nói: "Thật ra Nghiên nhi mơ hồ có nói cho ta biết, có một nữ nhân tên là Linh Hi. Nàng rất là xinh đẹp sao?"
Nữ nhân đúng là vô cùng bát quái, Tố Tuyết trong nháy mắt thôi đã đem chuyện mình quăng đi mất tiêu, ngược lại đối với cô nàng tên là Linh Hi lại tràn ngập tò mò.
"Đúng vậy, nàng là xinh đẹp nhất ở trên thế giới này, ôn nhu nhất, khả ái nhất..."
Long Thần vốn còn hưng phấn nói tiếp, chợt thấy sắc mặt Tố Tuyết càng lúc càng khó coi, nên vội vàng dừng lại.
"So với ta xinh đẹp hơn nhiều phải không?"
Tố Tuyết thanh âm trầm thấp, hỏi.
"Cái này... đây là chuyện không thể so sánh, các ngươi đều là một loại, nói thật tướng mạo của ngươi có thể làm cho nam nhân toàn bộ thế giới này điên đảo thần hồn, ta nói thật đó."
"Lừa tình à."
Mặc dù ngoài miệng nói lời như vậy nhưng mà nàng rất là hài lòng, Tố Tuyết là một người hiểu chuyện, Long Thần sau khi nói ra đáp án của mình, nàng đã biết nên lui bước, hôm nay yêu cầu, sau này nàng sẽ không hỏi lại lần nữa, trong nội tâm của nàng rất khâm phục người như vậy, nếu như chuyện xưa kia thật sự như lời Nghiên nhi nói, nàng ủng hộ Long Thần đi truy cầu, bằng không ngay cả chính nàng cũng sẽ xem thường hắn.
Muốn hắn lưu lại, trở thành khát vọng không dám nói ẩn sâu vào trong tâm khảm của nàng.
"Được rồi... đã như vậy người hào hảo tu luyện đi, vì tương lai của người mà cố gắng, tương lại nếu hoàn thành mục tiêu, đừng quên trở lại tìm Nghiên nhi, nàng rất nhớ người..."
Tố Tuyết nhảy xuống tảng đá, nói.
"Ngươi đi đâu vậy?"
Long Thần hỏi.
"Ta? Tự nhiên là đi tu luyện, ngày mai ta còn muốn đấu với người một trận, ta cũng không thể bại bởi người được. Yên tâm đi, không có ngươi, tỷ muội chúng ta cũng có thể chống đỡ Ma tộc, không để người coi thường chúng ta!"
Hướng về Long Thần, Tố Tuyết đưa nắm tay thong dài trắng nõn, thị uy với Long Thần.
"Ta đây an tâm rồi, nữ nhân bạo lực!"
Long Thần cười.
Đối với xưng hô kia, Tố Tuyết trắng mắt nhìn Long Thần một cái, yêu mì chí cực. Nàng lay động thân thủ bắt đầu rời đi, sau khi đi được mấy bước, nàng lần nữa quay đầu lại, nói: "Long Thần..."
"Sao vậy?"
Cắn răng, nàng vẫn là lên tiếng: "Thời gian luôn cải biến nhiều thứ, nếu có một ngày, người lại liều mạng, phát hiện có rất nhiều chuyện cũng không giống như trong suy nghĩ của mình, khi đó người đừng quá nản chí, trở lại vạn quốc cương vực, nơi đó có rất nhiều người đang chờ người..."
Long Thần nhếch miệng, qua một hồi, hắn gật đầu, nói: "Được."
Tố Tuyết lúc này mới yên tâm rời đi, đi vô cùng dứt khoát.
"Chậc chậc, chọc cho tình nhân giận bỏ đi sao? Tiểu tử, chờ ngươi lấy Linh Hi làm vợ, ta liền đem bao nhiêu muội tử đó thu vào hậu cung, nhìn các nành có hay không quỳ trên giường mười ngày mười đêm, ha ha..."
Tiểu Miêu từ trong Thái Hư cảnh đi ra, ôm bụng cười nát nghẽo, nói.
"Cút!"
Long Thần khinh bỉ nhìn hắn, một cái, bắt đầu tiến trình tu luyện.
Vốn, hắn mê mang.
Nhưng mà trải qua chuyện Tố Tuyết cho hắn lựa chọn, Long Thần tin chắc tín niệm của mình, hắn nhất định sẽ tiếp tục xông về phía trước.
Mặc dù hắn cũng không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, mặc dù sẽ là sinh ly tử biệt, mặc dù là hai bàn tay trắng, mặc dù bỏ đi tính mạng nhưng mà hắn vô oán vô hối.
Rất nhanh, Long Thần liền đắm chìm ở trong tu luyện.
Tiểu Miêu ngơ ngác nhìn thiếu niên này, qua một hồi, hắn gật đầu, nói: "Vốn lấy Luân Hồi thần thú mà nhìn, thiếu niên này xương cốt thanh kỳ, chính là kỳ tài luyện võ, tương lai tất thành châu báu..."
Tại phía xa xa ở sau lưng con mèo, Tố Tuyết vẫn như cũ đứng ở đó, nàng ngơ ngác nhìn hình dáng Long Thần tu luyện, thật lâu sau, nàng mới xoay người rời đi, mà ở sau lưng nàng không xa, cũng giống như vậy có hai người đàn ông đang nhìn nàng.
"Tuyết nhi là một cô gái tốt, đáng tiếc tên tiểu tử này bị mù mắt."
Lôi Cực lòng đầy căm phẫn nói.
Bạch Lan cười hờ hững, nói: "Nguyên bản là như vậy, ta đã nói rồi, Long Thần chính là người lang bạt. Nàng dù có cố gắng nhiều nữa, kết quả cũng chỉ như vậy thôi."
"Thật không biết trên người tên tiểu tử này có bí mật gì. Ta cho tới bây giờ còn chưa từng thấy qua, người có bí mật, mang tới cho ta cảm giác không dám đụng vào."
Thời gian một đêm, rất nhanh qua đi trong tu luyện.
Hôm nay, Long Thần rút được số một, cho nên ngay từ đầu, hắn sẽ phải đối chiến cùng Tố Tuyết. Hôm nay sắc mặt Tố Tuyết có chút lạnh như băng, có thể là Long Thần ở tối ngày hôm qua chọc giận nàng, cho nên dù Long Thần đi tới làm quen, nàng cũng tránh ra xa.
"Lòng nữ nhân, như kim đáy biển, ta ít suy nghĩ mới là vương đạo, càng suy nghĩ càng thêm sâu."
Long Thần trong lòng cười một tiếng.
Hôm nay, Ngũ Hành minh, thuần túy tới xem người ta đánh đấm, trên thực tế trận đấu ngày hôm nay, cũng không hấp dẫn người.
Duy nhất còn một trận đấu rất là hoài niệm, đó là trận đấu giữa Long Thần và Tố Tuyết, về phần trận đấu giữa Vũ Quang Vũ và cao thủ Ngũ Hành minh, không người nào cho rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù sao Vũ Quang Vũ cường đại đã xâm nhập vào tận lòng người rồi.
"Bắt đầu đi, tiểu tử, ngươi chớ có tổn thương tiểu mỹ nhân của ta đó, bằng không ta đem ngươi rút gân lột da í!"
Trường tu khách nhìn Long Thần đe dọa.
Dĩ nhiên, hắn không dám làm như thế với Long Thần, lấy ánh mắt của hắn, tự nhiên nhìn ra được, Long Thần theo thời gian phát triển, tương lại rất có thể trở thành một cường giả mà người nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật.
Tam đại đế vực, nơi đó mới là Võ đài chân chính của Long Tế đại lục, Long Thần muốn tới chỗ này lâu rồi, nơi đó là thế giới vô cùng rộng lớn, nơi đó có vô số cường giả, mỗi người nơi đó đều mang tới nguy cơ trí mạng cho hắn!
Một bên là ôn nhu hương, một bên là lang bạc kỳ hồ.
Một bên là sống cuộc sống hưởng thụ, một bên là truy cầu linh hồn siêu thoát và tính mạng!
Một bên là chết nhát, một bên là vì thực hiện lời thề chí tử của một nam nhân!
Trải qua thời giắn ngắn do dự, Long Thần lựa chọn người sau.
Nói thật, có đôi khi hắn cảm thấy mệt mỏi, hôm nay hơi chút mệt mỏi, mới xuất hiện do dự ngắn ngủi đó nhưng mà mệt mỏi đó chính là mục tiêu hắn truy cầu.
"Hy vọng có một ngày, ta có thể đứng ở trên đỉnh phong của thế giới này, hoàn thành tất cả tâm nguyện của Long Thần ta, đến lúc đó ta hy vọng không vì quyết định của ngày hôm nay mà hối hận."
Long Thần sâu sâu hít thở một lần.
"Tố Tuyết, thật xin lỗi."
Ngay khi tâm Tố Tuyết còn đang hoảng loạn, Long Thần như đinh chém sắc, nói ra những lời này.
"Vì cái gì..."
Tố Tuyết lúc này tâm như ma loạn, không biết có hay không nên đáp ứng hắn, nàng cảm giác, cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy.
Long Thần nhìn nàng, nói: "Ta không thể lưu lại, không thể trở về vạn quốc cương vực, không biết Nghiên nhi đã nói với người cha mục tiêu mà ta tới Thái cổ bãi tha ma, chính là đi đế vực, đi hoàn thành một lời hứa hẹn, đồng thời cũng là truy cầu những cái thuộc về ta. Là ta chuộc tội vì sự yếu nhược ban đầu, đây là số mệnh của ta, cho nên, thật xin lỗi, ta lúc nãy chi là trêu chọc người cho vui mà thôi..."
Tố Tuyết ngơ ngác nhìn hắn, qua một lát, nàng mới đem ánh mắt ảm đạm khép lại, nói: "Thật ra Nghiên nhi mơ hồ có nói cho ta biết, có một nữ nhân tên là Linh Hi. Nàng rất là xinh đẹp sao?"
Nữ nhân đúng là vô cùng bát quái, Tố Tuyết trong nháy mắt thôi đã đem chuyện mình quăng đi mất tiêu, ngược lại đối với cô nàng tên là Linh Hi lại tràn ngập tò mò.
"Đúng vậy, nàng là xinh đẹp nhất ở trên thế giới này, ôn nhu nhất, khả ái nhất..."
Long Thần vốn còn hưng phấn nói tiếp, chợt thấy sắc mặt Tố Tuyết càng lúc càng khó coi, nên vội vàng dừng lại.
"So với ta xinh đẹp hơn nhiều phải không?"
Tố Tuyết thanh âm trầm thấp, hỏi.
"Cái này... đây là chuyện không thể so sánh, các ngươi đều là một loại, nói thật tướng mạo của ngươi có thể làm cho nam nhân toàn bộ thế giới này điên đảo thần hồn, ta nói thật đó."
"Lừa tình à."
Mặc dù ngoài miệng nói lời như vậy nhưng mà nàng rất là hài lòng, Tố Tuyết là một người hiểu chuyện, Long Thần sau khi nói ra đáp án của mình, nàng đã biết nên lui bước, hôm nay yêu cầu, sau này nàng sẽ không hỏi lại lần nữa, trong nội tâm của nàng rất khâm phục người như vậy, nếu như chuyện xưa kia thật sự như lời Nghiên nhi nói, nàng ủng hộ Long Thần đi truy cầu, bằng không ngay cả chính nàng cũng sẽ xem thường hắn.
Muốn hắn lưu lại, trở thành khát vọng không dám nói ẩn sâu vào trong tâm khảm của nàng.
"Được rồi... đã như vậy người hào hảo tu luyện đi, vì tương lai của người mà cố gắng, tương lại nếu hoàn thành mục tiêu, đừng quên trở lại tìm Nghiên nhi, nàng rất nhớ người..."
Tố Tuyết nhảy xuống tảng đá, nói.
"Ngươi đi đâu vậy?"
Long Thần hỏi.
"Ta? Tự nhiên là đi tu luyện, ngày mai ta còn muốn đấu với người một trận, ta cũng không thể bại bởi người được. Yên tâm đi, không có ngươi, tỷ muội chúng ta cũng có thể chống đỡ Ma tộc, không để người coi thường chúng ta!"
Hướng về Long Thần, Tố Tuyết đưa nắm tay thong dài trắng nõn, thị uy với Long Thần.
"Ta đây an tâm rồi, nữ nhân bạo lực!"
Long Thần cười.
Đối với xưng hô kia, Tố Tuyết trắng mắt nhìn Long Thần một cái, yêu mì chí cực. Nàng lay động thân thủ bắt đầu rời đi, sau khi đi được mấy bước, nàng lần nữa quay đầu lại, nói: "Long Thần..."
"Sao vậy?"
Cắn răng, nàng vẫn là lên tiếng: "Thời gian luôn cải biến nhiều thứ, nếu có một ngày, người lại liều mạng, phát hiện có rất nhiều chuyện cũng không giống như trong suy nghĩ của mình, khi đó người đừng quá nản chí, trở lại vạn quốc cương vực, nơi đó có rất nhiều người đang chờ người..."
Long Thần nhếch miệng, qua một hồi, hắn gật đầu, nói: "Được."
Tố Tuyết lúc này mới yên tâm rời đi, đi vô cùng dứt khoát.
"Chậc chậc, chọc cho tình nhân giận bỏ đi sao? Tiểu tử, chờ ngươi lấy Linh Hi làm vợ, ta liền đem bao nhiêu muội tử đó thu vào hậu cung, nhìn các nành có hay không quỳ trên giường mười ngày mười đêm, ha ha..."
Tiểu Miêu từ trong Thái Hư cảnh đi ra, ôm bụng cười nát nghẽo, nói.
"Cút!"
Long Thần khinh bỉ nhìn hắn, một cái, bắt đầu tiến trình tu luyện.
Vốn, hắn mê mang.
Nhưng mà trải qua chuyện Tố Tuyết cho hắn lựa chọn, Long Thần tin chắc tín niệm của mình, hắn nhất định sẽ tiếp tục xông về phía trước.
Mặc dù hắn cũng không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, mặc dù sẽ là sinh ly tử biệt, mặc dù là hai bàn tay trắng, mặc dù bỏ đi tính mạng nhưng mà hắn vô oán vô hối.
Rất nhanh, Long Thần liền đắm chìm ở trong tu luyện.
Tiểu Miêu ngơ ngác nhìn thiếu niên này, qua một hồi, hắn gật đầu, nói: "Vốn lấy Luân Hồi thần thú mà nhìn, thiếu niên này xương cốt thanh kỳ, chính là kỳ tài luyện võ, tương lai tất thành châu báu..."
Tại phía xa xa ở sau lưng con mèo, Tố Tuyết vẫn như cũ đứng ở đó, nàng ngơ ngác nhìn hình dáng Long Thần tu luyện, thật lâu sau, nàng mới xoay người rời đi, mà ở sau lưng nàng không xa, cũng giống như vậy có hai người đàn ông đang nhìn nàng.
"Tuyết nhi là một cô gái tốt, đáng tiếc tên tiểu tử này bị mù mắt."
Lôi Cực lòng đầy căm phẫn nói.
Bạch Lan cười hờ hững, nói: "Nguyên bản là như vậy, ta đã nói rồi, Long Thần chính là người lang bạt. Nàng dù có cố gắng nhiều nữa, kết quả cũng chỉ như vậy thôi."
"Thật không biết trên người tên tiểu tử này có bí mật gì. Ta cho tới bây giờ còn chưa từng thấy qua, người có bí mật, mang tới cho ta cảm giác không dám đụng vào."
Thời gian một đêm, rất nhanh qua đi trong tu luyện.
Hôm nay, Long Thần rút được số một, cho nên ngay từ đầu, hắn sẽ phải đối chiến cùng Tố Tuyết. Hôm nay sắc mặt Tố Tuyết có chút lạnh như băng, có thể là Long Thần ở tối ngày hôm qua chọc giận nàng, cho nên dù Long Thần đi tới làm quen, nàng cũng tránh ra xa.
"Lòng nữ nhân, như kim đáy biển, ta ít suy nghĩ mới là vương đạo, càng suy nghĩ càng thêm sâu."
Long Thần trong lòng cười một tiếng.
Hôm nay, Ngũ Hành minh, thuần túy tới xem người ta đánh đấm, trên thực tế trận đấu ngày hôm nay, cũng không hấp dẫn người.
Duy nhất còn một trận đấu rất là hoài niệm, đó là trận đấu giữa Long Thần và Tố Tuyết, về phần trận đấu giữa Vũ Quang Vũ và cao thủ Ngũ Hành minh, không người nào cho rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù sao Vũ Quang Vũ cường đại đã xâm nhập vào tận lòng người rồi.
"Bắt đầu đi, tiểu tử, ngươi chớ có tổn thương tiểu mỹ nhân của ta đó, bằng không ta đem ngươi rút gân lột da í!"
Trường tu khách nhìn Long Thần đe dọa.
Dĩ nhiên, hắn không dám làm như thế với Long Thần, lấy ánh mắt của hắn, tự nhiên nhìn ra được, Long Thần theo thời gian phát triển, tương lại rất có thể trở thành một cường giả mà người nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.