Chương 1: Phần Đệm
Đường Thi Tam Bãi Thủ
16/05/2021
Phía đông của đại lục Tunkamyria có một cái khe dài rất sâu, từ xa nhìn lại nom như một vết sẹo dài khắc trên mặt đất của đại lục rộng lớn này.
Cái khe sâu rộng đó được người ta gọi là nơi chôn giấu linh hồn, vì theo truyền thuyết bất cứ ai đã sa chân vào nơi này sẽ vĩnh viễn không thể thoát ra, linh hồn cũng bị chúng thần vứt bỏ, bị giam cầm trong khe sâu vô tận này.
Mà trong mắt một số học giải và hiền giả uyên bác, đây là Táng Long cốc. Truyền thuyết kể rằng rồng trước khi chết đều sẽ bay vào cái vực sâu không đáy này, lặng lẽ nằm ở đó đón chờ cái chết. Không ai biết tại vì sao, cả những ma đạo sĩ trong Thánh viên cũng không biết.
Mộ Rồng thần bí này vừa khiến con người sợ hãi, vừa hấp dẫn những dũng sĩ có tâm hồn mạo hiểm.
Vầng mặt trời tỏa ánh sáng gay gắt xuống miền đất phía đông sa mạc Tamisey của đế quốc Devimon. Sa mạc hoang vu này không có nổi một cọng cỏ. Thời tiết sáng nóng khủng khiếp, đêm xuống lại lạnh thấu xương. Sa mạc này là cổng vào phía bắc của Mộ rồng. Thiết niên đứng trước cửa cốc, lưng quay về cốc sâu, dường như cậu vừa từ đó đi ra.
Thiếu niên rất gầy gò, nửa gương mặt bị cái mũ đại ma pháp sư màu xám cũ nát rủ xuống che khuất.
Cách đó không xa có một khối đá rất lớn, thiếu niên dựa vào tảng đá, mở gói đồ lấy lương khô và nước ra, vừa ăn vừa nhìn ngắm mảnh sa mạc hoang vu này.
Thực ra trên sa mạc cũng không đến nỗi không có vật sống, trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào có một con kên kên. Nó bay lượn vòng, dường như đã phát hiện vị khách nhân hiếm hoi trên sa mạc kia. Nó lao xuống, nhắm thẳng vào người thiếu niên gầy yếu kia.
Thiếu niên vẫn ngồi yên, cậu nhìn con chim, con kên kên kia cũng đang quan sát cậu. Qua một lúc lâu, nó rốt cục không nhịn được mà mổ vào khối thịt khô trên tay thiếu niên. Cậu vẫn không động đậy, vẫn nhìn con kên kên ăn khối thịt trên tay mình, nhìn nó ăn xong, đến lúc nó bay khuất bóng rồi mới gối đầu lên bọc đồ mà ngủ thiếp đi.
Thiếu niên ngủ đến hoàng hôn mới tỉnh lại, cậu ngẩng đầu, cái mũ pháp sư to hơi ngả ra lộ ra gương mặt thiết niên. Mặt hạt dưa, đôi mắt đen láy, vài sợi tóc màu trắng bạc tỏa ra dưới vành nón. Thiết niên rút ra một tờ bản đồ đã úa vàng trải trên đấy, cẩn thận xem xét. Trên bản đồ đã có vài nét gạch bằng mực đỏ. Ngón tay thiếu niên di động đến khi chạm vào nơi gọi là Debiles.
Debiles, thủ đô đế quốc Devimon.
Khóe miệng thiếu niên nhếch lên, cậu khẽ nói đi thôi. Vừa dứt lời, trên mặt đất liền xuất hiện một cái bóng cực đại, như có một con quái vật đang phe phẩy cánh trên không trung. Thiếu niên nhảy lên, cả cậu lẫn cái bóng nhanh chóng biến mất ở phương xa.
Cái khe sâu rộng đó được người ta gọi là nơi chôn giấu linh hồn, vì theo truyền thuyết bất cứ ai đã sa chân vào nơi này sẽ vĩnh viễn không thể thoát ra, linh hồn cũng bị chúng thần vứt bỏ, bị giam cầm trong khe sâu vô tận này.
Mà trong mắt một số học giải và hiền giả uyên bác, đây là Táng Long cốc. Truyền thuyết kể rằng rồng trước khi chết đều sẽ bay vào cái vực sâu không đáy này, lặng lẽ nằm ở đó đón chờ cái chết. Không ai biết tại vì sao, cả những ma đạo sĩ trong Thánh viên cũng không biết.
Mộ Rồng thần bí này vừa khiến con người sợ hãi, vừa hấp dẫn những dũng sĩ có tâm hồn mạo hiểm.
Vầng mặt trời tỏa ánh sáng gay gắt xuống miền đất phía đông sa mạc Tamisey của đế quốc Devimon. Sa mạc hoang vu này không có nổi một cọng cỏ. Thời tiết sáng nóng khủng khiếp, đêm xuống lại lạnh thấu xương. Sa mạc này là cổng vào phía bắc của Mộ rồng. Thiết niên đứng trước cửa cốc, lưng quay về cốc sâu, dường như cậu vừa từ đó đi ra.
Thiếu niên rất gầy gò, nửa gương mặt bị cái mũ đại ma pháp sư màu xám cũ nát rủ xuống che khuất.
Cách đó không xa có một khối đá rất lớn, thiếu niên dựa vào tảng đá, mở gói đồ lấy lương khô và nước ra, vừa ăn vừa nhìn ngắm mảnh sa mạc hoang vu này.
Thực ra trên sa mạc cũng không đến nỗi không có vật sống, trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào có một con kên kên. Nó bay lượn vòng, dường như đã phát hiện vị khách nhân hiếm hoi trên sa mạc kia. Nó lao xuống, nhắm thẳng vào người thiếu niên gầy yếu kia.
Thiếu niên vẫn ngồi yên, cậu nhìn con chim, con kên kên kia cũng đang quan sát cậu. Qua một lúc lâu, nó rốt cục không nhịn được mà mổ vào khối thịt khô trên tay thiếu niên. Cậu vẫn không động đậy, vẫn nhìn con kên kên ăn khối thịt trên tay mình, nhìn nó ăn xong, đến lúc nó bay khuất bóng rồi mới gối đầu lên bọc đồ mà ngủ thiếp đi.
Thiếu niên ngủ đến hoàng hôn mới tỉnh lại, cậu ngẩng đầu, cái mũ pháp sư to hơi ngả ra lộ ra gương mặt thiết niên. Mặt hạt dưa, đôi mắt đen láy, vài sợi tóc màu trắng bạc tỏa ra dưới vành nón. Thiết niên rút ra một tờ bản đồ đã úa vàng trải trên đấy, cẩn thận xem xét. Trên bản đồ đã có vài nét gạch bằng mực đỏ. Ngón tay thiếu niên di động đến khi chạm vào nơi gọi là Debiles.
Debiles, thủ đô đế quốc Devimon.
Khóe miệng thiếu niên nhếch lên, cậu khẽ nói đi thôi. Vừa dứt lời, trên mặt đất liền xuất hiện một cái bóng cực đại, như có một con quái vật đang phe phẩy cánh trên không trung. Thiếu niên nhảy lên, cả cậu lẫn cái bóng nhanh chóng biến mất ở phương xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.