Long Ngạo Chiến Thần

Chương 129: Cảnh giới quy nhất

Linh Linh Cửu

10/09/2018

Thời gian sau đó Long Ngạo không rời khỏi gia tộc, toàn tâm toàn ý trợ giúp mọi người gia tăng thực lực.

Trong tiểu độc viện.

Long Ngạo cố thủ căn nguyên, hấp thu sức mạnh từ Long ấn, thử đem toàn bộ sức mạnh cơ thể đẩy vào đan điền, hình thành một trạng thái lặp lại liên tục.

Ngũ cảnh Tiên Thiên, từ thấp đến cao theo thứ tự là cảnh giới Bách Tán Thiên, cảnh giới Nhất Tuyến Thiên, cảnh giới Diễn Hóa, cảnh giới Dung Hợp, cảnh giới Quy Nhất.

Cảnh giới Quy Nhất.

Muốn từ cảnh giới Dung Hợp đột phá thành cảnh giới Quy Nhất, đầu tiên phải đem tất cả sức mạnh toàn bộ đẩy vào đan điền, hội tụ thành một điểm, tiếp theo hình thành một trạng thái lặp lại liên tục.

Nghe có vẻ đơn giản, nhưng kì thực khó khăn vô cùng.

Lúc này Long Ngạo đã đem toàn bộ sức mạnh đẩy vào đan điền, hội tụ thành một điểm, hình thành trạng thái lặp lại liên tục.

Long Ngạo từ từ mở hai mắt ra, trên mặt toát ra một vẻ vui mừng, cảnh giới Quy Nhất, cuối cùng thì sau thời gian mười ngày cũng có thể luyện được tu vi đến cảnh giới Quy Nhất.

Long Ngạo trong lòng biết rõ, từ cảnh giới Dung Hợp lên cảnh giới Quy Nhất dù chỉ cách một cảnh giới, nhưng thực lực lại cách nhau rất lớn, không thể so sánh được.

Cảnh giới Quy Nhất, kế tiếp phải cố gắng để đạt được cảnh giới Thoái Biến.

Trên cảnh giới Tiên Thiên chính là cảnh giới Thoái Biến, ngũ cảnh từ thấp đến cao theo thứ tự là cảnh giới Lôi Kiếp, cảnh giới Thoái Biến, cảnh giới Nhân Vương, cảnh giới Địa Hoàng, cảnh giới Đạo Tổ.

Lôi Kiếp.

Long Ngạo biết rằng, chỉ cần có thể cảm ứng được lôi kiếp của mình, một khi thuận lợi vượt qua được thì từ cảnh giới Tiên Thiên có thể đột phá lên cảnh giới Thoái Biến.

Nhưng Long Ngạo cũng có chút lo lắng, bởi vì hắn vốn biết có rất nhiều võ giả không thể vượt qua lôi kiếp của chính mình, tất cả đều thất bại, tỷ lệ thành công không có tới ba phần.

Long Ngạo vừa mới đứng lên vặn người một cái, liền thấy cánh cửa độc viện mở ra.

Tựa hồ có chút phẫn nộ, vì Long Ngạo đã có lệnh trong thời gian hắn bế quan tu luyện, bất kể là ai cũng không được phép quấy rầy.

Thử hỏi, với địa vị hiện giờ của Long Ngạo ở Long gia, người nào dám cả gan quấy rầy hắn tu luyện?

"Gia gia, người có việc sao?"

Thấy gia gia bước vào, Long Ngạo lửa giận liền biến mất, có điều Long Hạo Thạch lúc này tựa hồ có chút vội vàng, liền nói:



"Ngạo nhi, ta có chuyện tìm con."

Long Ngạo càng thêm tò mò đứng lên, không biết gia gia tìm mình rốt cuộc có chuyện gì.

"Ngạo nhi, một ngày trước, Xích Hoả sơn có truyền tin đến, nói là có người ở trên Xích Hoả sơn phát hiện Kỳ Lân bị thương."

"Kỳ Lân!"

Long Ngạo kinh ngạc nói lớn, đối với lời nói của gia gia về Kỳ Lân vừa rồi, Long Ngạo đương nhiên không xa lạ.

Kỳ Lân và Cự Long đều là gia tộc mạnh nhất của Thiên Võ, có điều bộ tộc Kỳ Lân có một nhược điểm, đó là số thành viên của gia tộc Kỳ Lân chỉ bằng một phần ngàn gia tộc Cự Long, thậm chí là một phần vạn.

Chính vì như vậy, Kỳ Lân ở đất Thiên Võ rất hiếm thấy.

"Gia gia, thực lực của Kỳ Lân mạnh như thế nào không cần nói cũng biết, cho dù là bị thương, cũng không phải người bình thường có thể tới gần, chẳng lẽ đã có người đến Xích Hoả sơn?"

Gật gật đầu, Long Hạo Thạch nói:

"Ngạo nhi, sự việc Kỳ Lân lần này đã dẫn động sự chú ý của tứ phương, tin tức này hoàn toàn đúng, vương quốc bốn phương tám hướng, gồm có đế quốc Lôi Đình, vương quốc Tinh Vân và đế quốc Hỏa Diễm, thậm chí là người của lục đại tông môn, toàn bộ đều đã đến Xích Hoả sơn."

Đế quốc Lôi Đình, vương quốc Tinh Vân và đế quốc Hỏa Diễm, lục đại tông môn.

Long Ngạo cũng không ngạc nhiên cho lắm, dù sao đây cũng là sự việc Kỳ Lân bị thương, thật sự hiếm có, có thể dẫn động tứ phương là chuyện hoàn toàn bình thường.

Hiện tại Long Ngạo chỉ tò mò một việc, đó là tại sao Kỳ Lân lại bị thương và rốt cuộc kẻ nào đã gây ra?

Chỉ có một điều chắc chắn đó là kẻ có thể làm Kỳ Lân bị thương lần này nhất định là cao thủ trong các cao thủ.

"Ngạo nhi, ta lần này đến gặp con là muốn dặn con, cho dù có chuyện gì xảy ra con cũng không được lên Xích Hoả sơn, hiểu chưa?"

Đối với sự lo lắng của gia gia, Long Ngạo sao có thể không biết, hắn cười cười, nói:

"Gia gia, người yên tâm, con chỉ đi xem xem, tiện thể hội ngộ mấy người bạn thôi."

Nhìn đứa cháu đích tôn của mình, Long Hạo Thạch cũng biết rõ tính cách của Long nhi.

Cho nên lão cũng không nói thêm gì.

Sau khi đợi Long Hạo Thạch rời đi, Long Ngạo có chút sốt sắng, ngay lâp tức rời khỏi độc viện đi thẳng đến Xích Hoả sơn.

Xích Hoả sơn là nơi mà Long Ngạo ưa thích nhất từ nhỏ đến lớn, hắn nhớ mang máng, mười năm trước hắn từ thiên tài trở thành phế vật, nhận đủ tủi nhục và chế nhạo, nhưng vẫn không bỏ cuộc, mười năm kiên trì mỗi ngày đều lên Xích Hoả sơn tập luyện.



Chính vì vậy, Long Ngạo đối với Xích Hoả sơn thật sự có tình cảm.

Lúc này tại Xích Hoả sơn phải nói là người đông, cực kỳ náo nhiệt, cho nên Long Ngạo cũng không tùy tiện đi lên núi, mà chọn con đường tắt nhỏ để đi.

Đường tắt nhỏ lên Xích Hoả sơn có lẽ cũng chỉ có mình Long Ngạo biết được.

Việc Kỳ Lân bị thương lần này thật sự dẫn động cả Thiên Châu, bá chủ lục đại tông môn, nhị đại đế quốc, vô số vương quốc đều chen chúc tới, mỗi người đều muốn có được Kỳ Lân, một khi có được, như vậy việc trở thành bá chủ một phương cũng không còn là chuyện khó khăn nữa

Một chỗ nọ trên Xích Hoả sơn.

"Ngạo Tuyết, con lại nhớ hắn sao?"

Quỷ Vương Ngạo Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, mỗi khi thấy đứa con gái mình như thế, trong lòng đều có chút đau buồn, nhưng lại bất lực.

Ngạo Tuyết cười cười, cũng không trả lời mà chỉ nói:

"Cha, cha không phải nói Xích Hỏa trấn xuất hiện Kỳ Lân bị thương sao? Chúng ta đến đây một ngày rồi sao vẫn chưa tìm thấy Kỳ Lân đó?"

Nhắc tới Kỳ Lân, Ngạo Thiên tinh thần có chút khá hơn, liền nói:

"Kỳ Lân vô cùng cường đại, cho dù là bị thương chắc chắn cũng không phải người bình thường có thể đối phó được, huống chi Kỳ Lân không phải kẻ ngốc, chắc chắn biết tình hình ra sao, cho nên chắc chắn vẫn trên Xích Hoả sơn này, trốn ở đâu đó.”

"Cha, mặt khác người của ngũ đại tông môn cũng toàn bộ hội tụ ở Xích Hoả sơn này, nếu cùng lúc tìm được Kỳ Lân, chẳng phải là không tránh được một hồi đại chiến?"

Gật gật đầu, Ngạo Thiên bỗng nhiên cười nói:

"Ngạo Tuyết, ý nghĩa của Kỳ Lân như thế nào chắc con cũng biết rõ, nếu không thì ngũ môn bọn chúng cũng không vì thế mà đến.”

Không nói chuyện nữa, Ngao Tuyết chỉ lẩm bẩm gì đó, không biết là nói thầm điều gì.

Long Ngạo thuận lợi lên núi, cũng không gặp người của thế lực nào cản trở, chỉ là mọi người ai cũng tìm kiếm tung tích Kỳ Lân, sự việc Kỳ Lân bị thương lần này, muốn nói hắn không để tâm đến thì là gạt người.

Long Ngạo trong lòng rất rõ, nếu hắn có thể có được linh hồn Kỳ Lân, như vậy một khi được Long Phúc luyện hóa, tin rằng hắn và Long Cường sử dụng sức mạnh này đột phá được cảnh giới Thoái Biến có lẽ cũng không còn là chuyện khó khăn nữa.

Hoang vu thánh thể, hơn nữa còn là hai hoang vu thánh thể, thực sự phải cần đến sức mạnh to lớn, cũng chính vì vậy Long Ngạo mới muốn đến thử thời vận.

"Đường Lâm?"

Nhìn thấy xa xa có đám người đang nghỉ chân, sắc mặt Long Ngạo có chút khó coi, bởi vì đối với người này và cả vương quốc Tinh Vân, Long Ngạo thật sự khinh thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Long Ngạo Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook