Chương 40: Trò chuyện với Đường Lôi
Vô Danh
21/05/2014
"Mười ngày sau, Du Vân đang trên đường về chỗ của mình từ chỗ Chu
Lượng thì gặp phải Đường Lôi, giờ phút này đây Đường Lôi tu vi
cũng đã Luyện Khí mường ba tầng, Đường Lôi bước tới chỗ của
Du Vân cười nói:
"Vân sư đệ vừa mới đi từ cửa hàng về sao?"
"Đúng vậy, Đường sư huynh tìm sư đệ có việc gì sao?"
"Ha ha, cũng không có gì, ta và sư đệ cùng nhau vào tông nmôn coi như cũng có quen biết, haiza ta ở nơi đây cũng không quen biết ai cũng không nói chuyện nhiều, sư đệ cùng nói chuyện với ta được không?"
"Ha ha thì ra chuyện này, sư đệ cũng như vậy ah, gần đây mới quen được một người nên hay ra đây nói chuyện."
Hai người sóng vau mà đi, nói rất nhiều chuyện.
"Vân sư đệ, lúc trước ngươi là tán tu ở nơi nào?"
"Sư đệ lúc trước là một tên tán tu nay đây mai đó không cố định một nơi? Còn sư huynh cũng là tán tu sao?"
Du Vân trong lòng lộp bộp một tiếng rồi nhanh chóng trả lời được định sẵn từ trước rồi hỏi lại một câu.
"Ta sao? Thực ra ta đến từ một gia tộc lớn chứ không phải là tán tu."
"Ah sư huynh sao lại nói ra như vậy?"
"Ha ha, ta nói chuyện với Vân sư đệ giống như đã thân, mà muốn làm bạn bè thì không cần phải giấu diếm, với lại chuyện này nói ra cũng không có gì."
"Ha ha sư đệ cũng cảm thấy như vậy, mà sao sư huynh không ở trong gia tộc của mình tu luyện mà lại đến nơi đây?"
Du Vân mỉm cười mà nói.
"Chuyện này sao, ở đây cũng không tiện nói, nếu sư đệ có thời gian thì đến phòng của ta, ta sẽ nói cho sư đệ biết, gian phòng ta cũng cách không xa phòng của sư đệ là mấy."
"Vậy thì khi nào sư đệ nhất định sẽ qua, mà sư huynh khi nào thì trùng kích vào Trúc Cơ kỳ?"
"Ta sao, ta cần phải qua năm sau mới được, mà sư đệ tăng tiến tu vi cũng rất nhanh ah, lúc mới vào tông chỉ Luyện Khí mười tầng, bây giờ đã Luyện Khí mười ba tầng, sư đệ cũng dự tính khi nào thyy bế quan tiến cảnh tu vi?"
"Hắc hătc lúc trước sư đệ may mắn gặp được cơ duyên tu vi mới tiến nhanh như vậy, sư đệ dự tính khi nào qua nghe sư huynh kể chuyện thì sẽ bắt đầu bế quan."
Hai người tiếp tục nói chuyện một lúc nữa rồi chia tay lẫn nhau, mỗi người đi về gian phòng của mình.
Du Vân vào trong mật thất ngồi xếp bằng, từ trong túi trữ vật lấy ra quyển sách màu đỏ như ngọn lửa đang cháy, thời gian qua Du Vân làm đủ mọi cách nhưng không làm gì được cái quyển sách này, như lấy dao găm rạch phá, nhỏ máu nhận chủ như túi trữ vật, ngâm vào trong nước thì y như rằng nước sôi lên và bốc hơi hết, còn đốt nó thì như muốn chim đáy biển không có tác dụng gì cả, điều này khiến Du Vân tấm tắc kêu kỳ lạ, mỗi khi rãnh rỗi một mình thì lấy ra mà xem xét.
Mà nhắc tới lai lịch thì cái vị Trúc Cơ đã chết trong cái động kia thì hắn cũng lấy được trong một phế tích vỡ nát, rồi sau đó hắn xông lầm vào cái động kia bằng một phương thức kỳ quái, mà vào trong đó chưa kịp làm gì thì đã bị một đám quỷ nhào vào giết chết khi không kịp chuẩn bị mặc dù hắn có tu vi Trúc Cơ, mà sau đó không biết vì sao trong động lại chỉ còn một con lệ quỷ và tu vi chỉ có Luyện Khí mười ba tầng.
"Vân sư đệ vừa mới đi từ cửa hàng về sao?"
"Đúng vậy, Đường sư huynh tìm sư đệ có việc gì sao?"
"Ha ha, cũng không có gì, ta và sư đệ cùng nhau vào tông nmôn coi như cũng có quen biết, haiza ta ở nơi đây cũng không quen biết ai cũng không nói chuyện nhiều, sư đệ cùng nói chuyện với ta được không?"
"Ha ha thì ra chuyện này, sư đệ cũng như vậy ah, gần đây mới quen được một người nên hay ra đây nói chuyện."
Hai người sóng vau mà đi, nói rất nhiều chuyện.
"Vân sư đệ, lúc trước ngươi là tán tu ở nơi nào?"
"Sư đệ lúc trước là một tên tán tu nay đây mai đó không cố định một nơi? Còn sư huynh cũng là tán tu sao?"
Du Vân trong lòng lộp bộp một tiếng rồi nhanh chóng trả lời được định sẵn từ trước rồi hỏi lại một câu.
"Ta sao? Thực ra ta đến từ một gia tộc lớn chứ không phải là tán tu."
"Ah sư huynh sao lại nói ra như vậy?"
"Ha ha, ta nói chuyện với Vân sư đệ giống như đã thân, mà muốn làm bạn bè thì không cần phải giấu diếm, với lại chuyện này nói ra cũng không có gì."
"Ha ha sư đệ cũng cảm thấy như vậy, mà sao sư huynh không ở trong gia tộc của mình tu luyện mà lại đến nơi đây?"
Du Vân mỉm cười mà nói.
"Chuyện này sao, ở đây cũng không tiện nói, nếu sư đệ có thời gian thì đến phòng của ta, ta sẽ nói cho sư đệ biết, gian phòng ta cũng cách không xa phòng của sư đệ là mấy."
"Vậy thì khi nào sư đệ nhất định sẽ qua, mà sư huynh khi nào thì trùng kích vào Trúc Cơ kỳ?"
"Ta sao, ta cần phải qua năm sau mới được, mà sư đệ tăng tiến tu vi cũng rất nhanh ah, lúc mới vào tông chỉ Luyện Khí mười tầng, bây giờ đã Luyện Khí mười ba tầng, sư đệ cũng dự tính khi nào thyy bế quan tiến cảnh tu vi?"
"Hắc hătc lúc trước sư đệ may mắn gặp được cơ duyên tu vi mới tiến nhanh như vậy, sư đệ dự tính khi nào qua nghe sư huynh kể chuyện thì sẽ bắt đầu bế quan."
Hai người tiếp tục nói chuyện một lúc nữa rồi chia tay lẫn nhau, mỗi người đi về gian phòng của mình.
Du Vân vào trong mật thất ngồi xếp bằng, từ trong túi trữ vật lấy ra quyển sách màu đỏ như ngọn lửa đang cháy, thời gian qua Du Vân làm đủ mọi cách nhưng không làm gì được cái quyển sách này, như lấy dao găm rạch phá, nhỏ máu nhận chủ như túi trữ vật, ngâm vào trong nước thì y như rằng nước sôi lên và bốc hơi hết, còn đốt nó thì như muốn chim đáy biển không có tác dụng gì cả, điều này khiến Du Vân tấm tắc kêu kỳ lạ, mỗi khi rãnh rỗi một mình thì lấy ra mà xem xét.
Mà nhắc tới lai lịch thì cái vị Trúc Cơ đã chết trong cái động kia thì hắn cũng lấy được trong một phế tích vỡ nát, rồi sau đó hắn xông lầm vào cái động kia bằng một phương thức kỳ quái, mà vào trong đó chưa kịp làm gì thì đã bị một đám quỷ nhào vào giết chết khi không kịp chuẩn bị mặc dù hắn có tu vi Trúc Cơ, mà sau đó không biết vì sao trong động lại chỉ còn một con lệ quỷ và tu vi chỉ có Luyện Khí mười ba tầng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.