Chương 361: Đại chiến Pháp Vô Tiên (1)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Lần trước Pháp Vô Tiên ở trong thành bảo của Cổ Trần Sa đại náo một trận, mọi người không thể làm gì hắn, nếu không phải hắn cố kỵ luật pháp của triều đình, chỉ sợ tất cả mọi người đã khó tránh khỏi kiếp số.
Cũng từ lần đó, Cổ Trần Sa mới biết Thánh Nhân trời sinh kinh khủng bực nào.
Cảnh giới giống nhau, tư chất của Thánh Nhân trời sinh cơ hồ có thể đánh trên trăm thiên tài, mấy chục kỳ tài cái thế.
Hiện tại Thất Thập Nhị Huyền Môn, còn có tất cả Thánh Nhân thế gia, thế hệ kinh tài tuyệt diễm tầng tầng lớp lớp, nhưng có thể được xưng Thánh Nhân trời sinh chỉ có Pháp Vô Tiên.
Lần trước trong yến hội của các đệ tử tông môn, Cổ Trần Sa thấy được vô số thiên tài tụ tập, nhưng tinh tế suy nghĩ, lại đều kém xa Pháp Vô Tiên.
Lần kia Thiên Phù Đại Đế tổ chức yến hội, Pháp Vô Tiên không tới, nhưng Lôi gia Lôi Thiên Huy, Phạm gia Phạm Như Nhất đều đến.
Đề phòng Pháp Vô Tiên đột nhiên ra tay đả thương người, Cổ Trần Sa lập tức kích hoạt Vương Long Khải bao phủ mình cực kỳ chặt chẽ, đồng thời cầm Hàng Ma Chi Nhận trên tay, khí huyết vận chuyển, tùy thời có thể trốn vào không gian tế đàn.
Hắn biết rõ, tuy gần đây tu vi của mình tăng rất nhiều, sức chiến đấu vượt xa ngày đó, nhưng Pháp Vô Tiên vẫn có thể lập tức giết chết mình.
Là lập tức giết chết, tựu như Lâu Bái Nguyệt giết chết Ma Sát Thái Tử, để cho người ngay cả ý niệm phản ứng cũng không có.
Cũng may Lâu Bái Nguyệt ở dưới sự trợ giúp của mình, thần công đại thành, Thiên Tử Phong Thần Thuật và Đại Đồ Thần Pháp dung nhập, kích hoạt ra tiềm năng thần bí nào đó, có thể chống lại Pháp Vô Tiên.
- Pháp Vô Tiên, ngươi thân là người Pháp gia, không tuân triều đình hiệu lệnh, còn đối nghịch với hoàng thượng, chẳng lẽ cho rằng tư chất Thánh Nhân trời sinh có thể vô địch?
Lâu Bái Nguyệt không sợ Pháp Vô Tiên chút nào, tiến lên trước, ngữ khí lạnh như băng.
- Ngươi cầm triều đình và hoàng thượng ra dọa ta?
Pháp Vô Tiên chắp hai tay sau lưng:
- Đáng tiếc cái này không có tác dụng, bớt sàm ngôn đi, các ngươi lập tức ly khai, ta không giết các ngươi.
- Khẩu khí thật lớn.
Tay Lâu Bái Nguyệt nhoáng một cái, nhiều ra một lệnh bài, phía trên khắc bốn chữ Như Trẫm Giá Lâm:
- Pháp Vô Tiên, ta cầm Kim Bài, đại biểu hoàng thượng, nếu ngươi tuân thủ hoàng quyền, thì lập tức quỳ xuống, rời khỏi nơi đây, ta nể mặt mũi Pháp gia, sẽ không khó xử ngươi.
- Như Trẫm Giá Lâm...
Pháp Vô Tiên nhìn lệnh bài kia, nhưng vẫn không nhúc nhích:
- Đừng lấy ra một tấm thẻ nát làm trò cười, có thể hù dọa người khác, nhưng không dọa được ta.
- Rất tốt.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Thấy lệnh bài như gặp hoàng thượng, ta có thể nói, cho dù là Thánh Nhân chính thức, nhìn thấy hoàng thượng cũng phải dập đầu, chớ nói chi ngươi chỉ là có tư chất trở thành Thánh Nhân mà thôi, ta nhìn tính cách của ngươi, về sau trở thành Thánh Nhân, cũng chỉ là cuồng thánh? Tuổi còn trẻ, đã gây tai hoạ cho Pháp gia.
- Tùy ngươi nói như thế nào cũng được, Pháp gia là Pháp gia, ta là ta. Ta tìm hiểu không phải đạo của Pháp Thánh.
Pháp Vô Tiên im lặng nhìn hư không:
- Ta biết ý của ngươi, muốn lấy sự tình ta không tôn hoàng quyền đả kích Pháp gia, như vậy cứ việc đả kích, ta không để ý Pháp gia tồn vong, Thánh Nhân chi đạo, coi trọng độc nhất, không phải loại người bắt chước kẻ khác như ngươi có thể so sánh.
- Người không biết không sợ.
Lâu Bái Nguyệt thu lệnh bài Như Trẫm Giá Lâm lại, nàng đã đạt tới mục đích, Pháp Vô Tiên thấy lệnh không bái, đã là đại bất kính, việc này đến tai triều đình, Pháp gia cũng khó trốn kiếp nạn.
Lúc này Pháp Vô Tiên đã tỏ thái độ, đối nghịch với Thiên Phù Đại Đế, đối nghịch với triều đình.
Như vậy chính là địch nhân rồi.
- Ta nghe nói ngươi đã luyện thành chỗ tinh diệu trong Đại Đồ Thần Pháp, vậy để cho ta xem xem, công pháp này đến cùng mạnh như thế nào, nghe nói ngươi đánh cho Lệ Vãng Sinh bỏ trốn mất dạng. Ta cũng có chút kinh dị, lần trước ngươi mới Đạo cảnh lục biến, ta nhìn ngươi nhỏ yếu, không thèm giao thủ với ngươi, hiện tại có chút hứng thú rồi.
Pháp Vô Tiên vươn tay, năm ngón tay trảo một cái. Lập tức sinh ra cảm giác trời đất quay cuồng, tinh không thành lốc xoáy.
Ở trong mắt Cổ Trần Sa, tràng cảnh xung quanh biến mất, giữa thiên địa chỉ còn Pháp Vô Tiên.
Mà sau lưng Pháp Vô Tiên, là tinh hà mênh mông, tinh hà lưu chuyển, vũ trụ dùng hắn làm duy nhất.
Hắn trảo một cái, Cổ Trần Sa cảm giác mình thu nhỏ lại vô hạn, nhét vào trong lòng bàn tay của hắn, hóa thành hơi bụi, không còn tồn tại.
Võ đạo như thế, thật quá kinh thiên động địa, thoát ly phàm tục, không còn là tiên thiên cương khí nữa, mà là nguyên thần thần lực.
- Tới tốt.
Lâu Bái Nguyệt đứng mũi chịu sào, mặt không biểu tình, trên đỉnh đầu của nàng xuất hiện một đóa hoa sen, hoa sen không phải màu đen, mà là một đen một trắng, hắc bạch giao nhau.
Ở trong hoa sen hiện ra một chữ.
Chữ này chỉ có hai nét.
Nhếch lên, kéo một phát.
Hai nét kéo ra chữ Nhân.
Sau đó bên cạnh chữ Nhân, xuất hiện một cây cung, hai mũi tên, tạo thành chữ Phật. Phát ra vạn đạo kim mang, xung quanh lập tức vang vọng thanh âm đùng đùng, tựa hồ có đồ vật gì đó bị phá vỡ.
Pháp Vô Tiên tiến thêm một bước, quần áo trên thân thể không gió mà bay.
Thiên địa biến thành biển lửa, đại địa là nham tương, thương khung là liệt diễm, Cổ Trần Sa miệng đắng lưỡi khô, huyết dịch toàn thân đều bốc hơi, mình sắp trở thành thây khô.
Hắn biết rõ, những cái này đều là nguyên thần lực biến thành huyễn tượng, nhưng căn bản không phá giải được, Pháp Vô Tiên đã đến trình độ có thể bỏ qua bất luận tiên thiên cương khí gì.
Phanh!
Lúc này, Lâu Bái Nguyệt cũng tiến lên một bước, trong hoa sen, bên cạnh chữ Nhân còn xuất hiện chữ Sơn.
Người và núi.
Kia chính là tiên.
Chữ Tiên từ trong hoa sen hiện ra, bốn phía mây trôi nước chảy, trời cao mây nhẹ, sơn hà cẩm tú, vạn dặm như vẽ, phá vỡ Thiên Địa Hỏa Hải của Pháp Vô Tiên.
- Ân?
Ánh mắt của Pháp Vô Tiên trở nên sắc bén.
Trong nháy mắt, ở dưới tinh thần của hắn, thiên địa lại biến, giữa thiên địa đều là đao kiếm binh khí, lăng lệ ác liệt, làm người sợ hãi.
Cổ Trần Sa ở trong chớp mắt đó, chỉ cảm giác mình bị phanh thây xé xác, chết đi sống lại.
Cũng từ lần đó, Cổ Trần Sa mới biết Thánh Nhân trời sinh kinh khủng bực nào.
Cảnh giới giống nhau, tư chất của Thánh Nhân trời sinh cơ hồ có thể đánh trên trăm thiên tài, mấy chục kỳ tài cái thế.
Hiện tại Thất Thập Nhị Huyền Môn, còn có tất cả Thánh Nhân thế gia, thế hệ kinh tài tuyệt diễm tầng tầng lớp lớp, nhưng có thể được xưng Thánh Nhân trời sinh chỉ có Pháp Vô Tiên.
Lần trước trong yến hội của các đệ tử tông môn, Cổ Trần Sa thấy được vô số thiên tài tụ tập, nhưng tinh tế suy nghĩ, lại đều kém xa Pháp Vô Tiên.
Lần kia Thiên Phù Đại Đế tổ chức yến hội, Pháp Vô Tiên không tới, nhưng Lôi gia Lôi Thiên Huy, Phạm gia Phạm Như Nhất đều đến.
Đề phòng Pháp Vô Tiên đột nhiên ra tay đả thương người, Cổ Trần Sa lập tức kích hoạt Vương Long Khải bao phủ mình cực kỳ chặt chẽ, đồng thời cầm Hàng Ma Chi Nhận trên tay, khí huyết vận chuyển, tùy thời có thể trốn vào không gian tế đàn.
Hắn biết rõ, tuy gần đây tu vi của mình tăng rất nhiều, sức chiến đấu vượt xa ngày đó, nhưng Pháp Vô Tiên vẫn có thể lập tức giết chết mình.
Là lập tức giết chết, tựu như Lâu Bái Nguyệt giết chết Ma Sát Thái Tử, để cho người ngay cả ý niệm phản ứng cũng không có.
Cũng may Lâu Bái Nguyệt ở dưới sự trợ giúp của mình, thần công đại thành, Thiên Tử Phong Thần Thuật và Đại Đồ Thần Pháp dung nhập, kích hoạt ra tiềm năng thần bí nào đó, có thể chống lại Pháp Vô Tiên.
- Pháp Vô Tiên, ngươi thân là người Pháp gia, không tuân triều đình hiệu lệnh, còn đối nghịch với hoàng thượng, chẳng lẽ cho rằng tư chất Thánh Nhân trời sinh có thể vô địch?
Lâu Bái Nguyệt không sợ Pháp Vô Tiên chút nào, tiến lên trước, ngữ khí lạnh như băng.
- Ngươi cầm triều đình và hoàng thượng ra dọa ta?
Pháp Vô Tiên chắp hai tay sau lưng:
- Đáng tiếc cái này không có tác dụng, bớt sàm ngôn đi, các ngươi lập tức ly khai, ta không giết các ngươi.
- Khẩu khí thật lớn.
Tay Lâu Bái Nguyệt nhoáng một cái, nhiều ra một lệnh bài, phía trên khắc bốn chữ Như Trẫm Giá Lâm:
- Pháp Vô Tiên, ta cầm Kim Bài, đại biểu hoàng thượng, nếu ngươi tuân thủ hoàng quyền, thì lập tức quỳ xuống, rời khỏi nơi đây, ta nể mặt mũi Pháp gia, sẽ không khó xử ngươi.
- Như Trẫm Giá Lâm...
Pháp Vô Tiên nhìn lệnh bài kia, nhưng vẫn không nhúc nhích:
- Đừng lấy ra một tấm thẻ nát làm trò cười, có thể hù dọa người khác, nhưng không dọa được ta.
- Rất tốt.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Thấy lệnh bài như gặp hoàng thượng, ta có thể nói, cho dù là Thánh Nhân chính thức, nhìn thấy hoàng thượng cũng phải dập đầu, chớ nói chi ngươi chỉ là có tư chất trở thành Thánh Nhân mà thôi, ta nhìn tính cách của ngươi, về sau trở thành Thánh Nhân, cũng chỉ là cuồng thánh? Tuổi còn trẻ, đã gây tai hoạ cho Pháp gia.
- Tùy ngươi nói như thế nào cũng được, Pháp gia là Pháp gia, ta là ta. Ta tìm hiểu không phải đạo của Pháp Thánh.
Pháp Vô Tiên im lặng nhìn hư không:
- Ta biết ý của ngươi, muốn lấy sự tình ta không tôn hoàng quyền đả kích Pháp gia, như vậy cứ việc đả kích, ta không để ý Pháp gia tồn vong, Thánh Nhân chi đạo, coi trọng độc nhất, không phải loại người bắt chước kẻ khác như ngươi có thể so sánh.
- Người không biết không sợ.
Lâu Bái Nguyệt thu lệnh bài Như Trẫm Giá Lâm lại, nàng đã đạt tới mục đích, Pháp Vô Tiên thấy lệnh không bái, đã là đại bất kính, việc này đến tai triều đình, Pháp gia cũng khó trốn kiếp nạn.
Lúc này Pháp Vô Tiên đã tỏ thái độ, đối nghịch với Thiên Phù Đại Đế, đối nghịch với triều đình.
Như vậy chính là địch nhân rồi.
- Ta nghe nói ngươi đã luyện thành chỗ tinh diệu trong Đại Đồ Thần Pháp, vậy để cho ta xem xem, công pháp này đến cùng mạnh như thế nào, nghe nói ngươi đánh cho Lệ Vãng Sinh bỏ trốn mất dạng. Ta cũng có chút kinh dị, lần trước ngươi mới Đạo cảnh lục biến, ta nhìn ngươi nhỏ yếu, không thèm giao thủ với ngươi, hiện tại có chút hứng thú rồi.
Pháp Vô Tiên vươn tay, năm ngón tay trảo một cái. Lập tức sinh ra cảm giác trời đất quay cuồng, tinh không thành lốc xoáy.
Ở trong mắt Cổ Trần Sa, tràng cảnh xung quanh biến mất, giữa thiên địa chỉ còn Pháp Vô Tiên.
Mà sau lưng Pháp Vô Tiên, là tinh hà mênh mông, tinh hà lưu chuyển, vũ trụ dùng hắn làm duy nhất.
Hắn trảo một cái, Cổ Trần Sa cảm giác mình thu nhỏ lại vô hạn, nhét vào trong lòng bàn tay của hắn, hóa thành hơi bụi, không còn tồn tại.
Võ đạo như thế, thật quá kinh thiên động địa, thoát ly phàm tục, không còn là tiên thiên cương khí nữa, mà là nguyên thần thần lực.
- Tới tốt.
Lâu Bái Nguyệt đứng mũi chịu sào, mặt không biểu tình, trên đỉnh đầu của nàng xuất hiện một đóa hoa sen, hoa sen không phải màu đen, mà là một đen một trắng, hắc bạch giao nhau.
Ở trong hoa sen hiện ra một chữ.
Chữ này chỉ có hai nét.
Nhếch lên, kéo một phát.
Hai nét kéo ra chữ Nhân.
Sau đó bên cạnh chữ Nhân, xuất hiện một cây cung, hai mũi tên, tạo thành chữ Phật. Phát ra vạn đạo kim mang, xung quanh lập tức vang vọng thanh âm đùng đùng, tựa hồ có đồ vật gì đó bị phá vỡ.
Pháp Vô Tiên tiến thêm một bước, quần áo trên thân thể không gió mà bay.
Thiên địa biến thành biển lửa, đại địa là nham tương, thương khung là liệt diễm, Cổ Trần Sa miệng đắng lưỡi khô, huyết dịch toàn thân đều bốc hơi, mình sắp trở thành thây khô.
Hắn biết rõ, những cái này đều là nguyên thần lực biến thành huyễn tượng, nhưng căn bản không phá giải được, Pháp Vô Tiên đã đến trình độ có thể bỏ qua bất luận tiên thiên cương khí gì.
Phanh!
Lúc này, Lâu Bái Nguyệt cũng tiến lên một bước, trong hoa sen, bên cạnh chữ Nhân còn xuất hiện chữ Sơn.
Người và núi.
Kia chính là tiên.
Chữ Tiên từ trong hoa sen hiện ra, bốn phía mây trôi nước chảy, trời cao mây nhẹ, sơn hà cẩm tú, vạn dặm như vẽ, phá vỡ Thiên Địa Hỏa Hải của Pháp Vô Tiên.
- Ân?
Ánh mắt của Pháp Vô Tiên trở nên sắc bén.
Trong nháy mắt, ở dưới tinh thần của hắn, thiên địa lại biến, giữa thiên địa đều là đao kiếm binh khí, lăng lệ ác liệt, làm người sợ hãi.
Cổ Trần Sa ở trong chớp mắt đó, chỉ cảm giác mình bị phanh thây xé xác, chết đi sống lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.