Chương 305: Hằng Bất Động (1)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
- Nếu dựa theo bí pháp của Cốt Ma Tông, cô đọng ra một bộ Bạch Cốt Khô Lâu, đầu tiên cần tìm kiếm thi thể của Đạo cảnh tam biến, sau đó dùng tâm huyết linh khí nuôi nấng hai mươi năm, mới có thể hóa thành Khôi Lỗi.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nơi này là thượng cổ chư thần đại chiến, thậm chí có thể là Thần Quốc của Tà Thần nghiền nát, rất nhiều đồ vật rơi xuống ở chỗ này, biến thành Mai Cốt Chi Địa, không biết đã bao nhiêu vạn năm, phẩm chất của những Khô Lâu này tuyệt đối không tệ.
Rống!
Thời điểm hai người đang nói chuyện, xa xa truyền đến tiếng quái thú gào thét.
Một Khô Lâu xuất hiện.
Khô Lâu này màu bạch ngân, hành động như gió, mặc dù không thể phi hành, nhưng tốc độ nhanh đến có thể huyễn hóa ra tàn ảnh. Ở trên cốt cách còn có một chút phù văn màu vàng rất nhỏ.
Khô Lâu kia nhanh chóng giết tới Cổ Trần Sa, móng vuốt hung hăng kích lên Vương Long Khải, phát ra tiếng nổ mạnh rung trời, chấn Cổ Trần Sa hơi khó chịu.
- Lực lượng của Khô Lâu nàu sắp bằng Đạo cảnh ngũ biến rồi.
Mặc dù Cổ Trần Sa không để vào mắt, nhưng cũng âm thầm kinh hãi, thực lực của Bạch Ngân Khô Lâu có thể đánh giết rất nhiều người dưới Đạo cảnh tứ biến rồi.
Nhất là trình độ sắc bén của móng vuốt, ngay cả Đồng Bì Thiết Cốt cũng ngăn cản không nổi, như thần binh tiên kiếm.
- Hay lắm, trên người Bạch Ngân Khô Lâu này đã diễn sinh ra phù văn màu vàng, chờ phù lục che phủ toàn thân, sẽ lột xác thành Hoàng Kim Khô Lâu.
Lâu Bái Nguyệt phát ra tiên thiên cương khí, hóa thành tấm lưới cực lớn, trực tiếp bao phủ Khô Lâu kia lại.
Khô Lâu còn muốn giãy dụa, nhưng đồ thần cương khí trực tiếp thẩm thấu vào trong cốt cách, phát ra thanh âm xì xì xì, trong nháy mắt đã bị hàng phục.
Vèo!
Sau khi Khô Lâu bị hàng phục, Lâu Bái Nguyệt thu chân khí, nhưng đằng sau, một đạo cương khí giống như rắn tịch cuốn tới, xoáy Khô Lâu lên, cưỡng ép cướp đoạt.
- Ai!
Lâu Bái Nguyệt giận dữ, đồ thần cương khí lập tức biến thành cây cung, hai mũi tên, thân cung cổ xưa, tựa hồ từ thiên địa sơ khai đã xuất hiện, hai mũi tên một chi chân thật, một chi hư vô mờ mịt, tựa hồ để cho người cảm giác được ý cảnh thật hư điên đảo.
Bành!
Tiếng dây cung nổ vang, mũi tên đã rời dây, kích xạ vào trong sương mù.
Biến hóa trong nháy mắt, làm cho không người nào có thể phản ứng.
Tóc gáy toàn thân Cổ Trần Sa dựng đứng, không phải bởi vì kẻ đánh lén đột nhiên cuốn đi Khô Lâu, mà vì trường cung và hai mũi tên của Lâu Bái Nguyệt, hắn dựa vào trực giác, chỉ cần mình trúng, Vương Long Khải căn bản ngăn không nổi, 100% sẽ bị bắn thủng.
Mấu chốt là tốc độ và biến hóa của mũi tên cực nhanh, đã vượt qua phản ứng của hắn, căn bản trốn không thoát.
Mũi tên bắn ra, trong sương mù có thanh âm kêu rên truyền tới, tựa hồ có đồ vật gì đó rách nát.
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi ra tay thật ác độc.
Một người từ trong sương mù sải bước đi ra, người này mặc áo giáp đỏ sậm, áo choàng màu đỏ tươi, trên mặt mang mặt nạ bằng đồng xanh, áo giáp trên người hắn xuất hiện rất nhiều vết rách, cùng lúc đó, trên tay nắm một tấm chắn bị nổ chỉ còn lại chút xíu.
- Nguyên lai là ngươi, Hằng Bất Động.
Lâu Bái Nguyệt không chút kinh ngạc:
- Ngươi bởi vì Hằng gia mất đi Vĩnh Hằng Thiên Thư quyển thứ ba, phải tu luyện ma công để đền bù, kết quả biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, hiện tại tới nơi này, có phải vì muốn tìm phương pháp khôi phục thân thể hay không? Tại sao lại cướp Bạch Ngân Khô Lâu của ta? Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng có thể từ trên tay của ta cướp được đồ vật?
- Không nghĩ tới ngươi đã tu luyện Đại Đồ Thần Pháp đến cảnh giới như thế.
Trong giọng nói của Hằng Bất Động ẩn ẩn có sát cơ:
- Rõ ràng đánh vỡ Huyết Kiếp Khải và Thanh Đà Thuẫn của ta.
- Khải và thuẫn kia đúng là đáng tiếc.
Lâu Bái Nguyệt không thèm để ý:
- Nếu ta đoán không sai, ngươi muốn tu luyện một môn công pháp tên Cửu Tự Bí Sát Ma, pháp này phải luyện hài cốt thành ma cốt, có thể không ngừng chứa đựng tiên thiên cương khí của mình, tương đương có được chín phân thân cùng mình không sai biệt lắm. Đây là tổ tiên Hằng gia dùng Cửu Tự Bí Pháp trong Vĩnh Hằng Thiên Thư kết hợp với Khôi Lỗi Chi Thuật của Ma đạo, đáng tiếc đáng tiếc, Hằng gia vốn là Thánh Nhân thế gia, từ khi mất Vĩnh Hằng Thiên Thư quyển thứ ba, lại âm thầm bước vào Ma đạo, nếu Hằng Thánh biết rõ, có thể từ trong phần mộ nhảy ra giết chết con cháu của mình hay không.
- Im ngay!
Hằng Bất Động quát:
- Lâu Bái Nguyệt, đừng tưởng ngươi tu luyện Đại Đồ Thần Pháp, thì ta không làm gì được ngươi.
- Tu vi của ngươi rất mạnh, đã đến Đạo cảnh thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, thi triển ra, có thể khống chế bất luận cường giả gì dưới Đạo cảnh cửu biến, đáng tiếc không khống chế được linh hồn của ta. Tuy ta là Đạo cảnh thất biến, nhưng giao thủ, tuyệt đối có thể giết ngươi, bất luận ngươi tin hay không, sự thật cũng là như thế.
Lâu Bái Nguyệt khinh miệt nhìn hắn:
- Ngươi há có thể hiểu được Đại Đồ Thần Pháp của hoàng thượng? Cho dù toàn bộ Thánh Nhân phục sinh, cũng không phải là đối thủ của hoàng thượng.
- Ngươi...
Khí tức của Hằng Bất Động dần dần bình tĩnh, tay hất lên, ném Bạch Ngân Khô Lâu ra.
- Lâu Bái Nguyệt, không bằng chúng ta hợp tác? Tuy tu vi của ngươi rất mạnh, nhưng có rất nhiều chỗ không hiểu, nơi đây cực kỳ hung hiểm, ta nghĩ ngươi chỉ mới phát hiện, không quen thuộc bằng Hằng gia chúng ta.
- Ta biết rõ, kỳ thật Hằng gia các ngươi đã sớm phát hiện Mai Cốt Chi Địa này. Thậm chí còn có cao thủ đến đây lấy được huyết nhục Tà Thần.
Lâu Bái Nguyệt nắm giữ rất nhiều tình báo.
- Nguyên lai khối huyết nhục Tà Thần kia là đạt được ở đây?
Cổ Trần Sa lập tức cảm thấy, chỗ này tuyệt đối không đơn giản, mặc dù Lâu Bái Nguyệt nói hời hợt, nhưng khẳng định có mục đích rất lớn.
Bằng không Hằng Bất Động sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
- Huyết nhục Tà Thần.
Hằng Bất Động nhắc tới cái này thì sát cơ càng nồng nặc, hắn mãnh liệt nhìn về phía Cổ Trần Sa, âm trầm cười lạnh:
- Lão Thập Cửu, ngươi thật là hảo thủ đoạn, rất nhiều cao thủ của Hằng gia chúng ta phế đi sức chín trâu hai hổ, mới thu hoạch được huyết nhục Tà Thần, giao cho lão Đại cô đọng thần công, ngươi lại trộm đi mất.
- Hằng Bất Động, nói chuyện phải có chứng cớ.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nơi này là thượng cổ chư thần đại chiến, thậm chí có thể là Thần Quốc của Tà Thần nghiền nát, rất nhiều đồ vật rơi xuống ở chỗ này, biến thành Mai Cốt Chi Địa, không biết đã bao nhiêu vạn năm, phẩm chất của những Khô Lâu này tuyệt đối không tệ.
Rống!
Thời điểm hai người đang nói chuyện, xa xa truyền đến tiếng quái thú gào thét.
Một Khô Lâu xuất hiện.
Khô Lâu này màu bạch ngân, hành động như gió, mặc dù không thể phi hành, nhưng tốc độ nhanh đến có thể huyễn hóa ra tàn ảnh. Ở trên cốt cách còn có một chút phù văn màu vàng rất nhỏ.
Khô Lâu kia nhanh chóng giết tới Cổ Trần Sa, móng vuốt hung hăng kích lên Vương Long Khải, phát ra tiếng nổ mạnh rung trời, chấn Cổ Trần Sa hơi khó chịu.
- Lực lượng của Khô Lâu nàu sắp bằng Đạo cảnh ngũ biến rồi.
Mặc dù Cổ Trần Sa không để vào mắt, nhưng cũng âm thầm kinh hãi, thực lực của Bạch Ngân Khô Lâu có thể đánh giết rất nhiều người dưới Đạo cảnh tứ biến rồi.
Nhất là trình độ sắc bén của móng vuốt, ngay cả Đồng Bì Thiết Cốt cũng ngăn cản không nổi, như thần binh tiên kiếm.
- Hay lắm, trên người Bạch Ngân Khô Lâu này đã diễn sinh ra phù văn màu vàng, chờ phù lục che phủ toàn thân, sẽ lột xác thành Hoàng Kim Khô Lâu.
Lâu Bái Nguyệt phát ra tiên thiên cương khí, hóa thành tấm lưới cực lớn, trực tiếp bao phủ Khô Lâu kia lại.
Khô Lâu còn muốn giãy dụa, nhưng đồ thần cương khí trực tiếp thẩm thấu vào trong cốt cách, phát ra thanh âm xì xì xì, trong nháy mắt đã bị hàng phục.
Vèo!
Sau khi Khô Lâu bị hàng phục, Lâu Bái Nguyệt thu chân khí, nhưng đằng sau, một đạo cương khí giống như rắn tịch cuốn tới, xoáy Khô Lâu lên, cưỡng ép cướp đoạt.
- Ai!
Lâu Bái Nguyệt giận dữ, đồ thần cương khí lập tức biến thành cây cung, hai mũi tên, thân cung cổ xưa, tựa hồ từ thiên địa sơ khai đã xuất hiện, hai mũi tên một chi chân thật, một chi hư vô mờ mịt, tựa hồ để cho người cảm giác được ý cảnh thật hư điên đảo.
Bành!
Tiếng dây cung nổ vang, mũi tên đã rời dây, kích xạ vào trong sương mù.
Biến hóa trong nháy mắt, làm cho không người nào có thể phản ứng.
Tóc gáy toàn thân Cổ Trần Sa dựng đứng, không phải bởi vì kẻ đánh lén đột nhiên cuốn đi Khô Lâu, mà vì trường cung và hai mũi tên của Lâu Bái Nguyệt, hắn dựa vào trực giác, chỉ cần mình trúng, Vương Long Khải căn bản ngăn không nổi, 100% sẽ bị bắn thủng.
Mấu chốt là tốc độ và biến hóa của mũi tên cực nhanh, đã vượt qua phản ứng của hắn, căn bản trốn không thoát.
Mũi tên bắn ra, trong sương mù có thanh âm kêu rên truyền tới, tựa hồ có đồ vật gì đó rách nát.
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi ra tay thật ác độc.
Một người từ trong sương mù sải bước đi ra, người này mặc áo giáp đỏ sậm, áo choàng màu đỏ tươi, trên mặt mang mặt nạ bằng đồng xanh, áo giáp trên người hắn xuất hiện rất nhiều vết rách, cùng lúc đó, trên tay nắm một tấm chắn bị nổ chỉ còn lại chút xíu.
- Nguyên lai là ngươi, Hằng Bất Động.
Lâu Bái Nguyệt không chút kinh ngạc:
- Ngươi bởi vì Hằng gia mất đi Vĩnh Hằng Thiên Thư quyển thứ ba, phải tu luyện ma công để đền bù, kết quả biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, hiện tại tới nơi này, có phải vì muốn tìm phương pháp khôi phục thân thể hay không? Tại sao lại cướp Bạch Ngân Khô Lâu của ta? Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng có thể từ trên tay của ta cướp được đồ vật?
- Không nghĩ tới ngươi đã tu luyện Đại Đồ Thần Pháp đến cảnh giới như thế.
Trong giọng nói của Hằng Bất Động ẩn ẩn có sát cơ:
- Rõ ràng đánh vỡ Huyết Kiếp Khải và Thanh Đà Thuẫn của ta.
- Khải và thuẫn kia đúng là đáng tiếc.
Lâu Bái Nguyệt không thèm để ý:
- Nếu ta đoán không sai, ngươi muốn tu luyện một môn công pháp tên Cửu Tự Bí Sát Ma, pháp này phải luyện hài cốt thành ma cốt, có thể không ngừng chứa đựng tiên thiên cương khí của mình, tương đương có được chín phân thân cùng mình không sai biệt lắm. Đây là tổ tiên Hằng gia dùng Cửu Tự Bí Pháp trong Vĩnh Hằng Thiên Thư kết hợp với Khôi Lỗi Chi Thuật của Ma đạo, đáng tiếc đáng tiếc, Hằng gia vốn là Thánh Nhân thế gia, từ khi mất Vĩnh Hằng Thiên Thư quyển thứ ba, lại âm thầm bước vào Ma đạo, nếu Hằng Thánh biết rõ, có thể từ trong phần mộ nhảy ra giết chết con cháu của mình hay không.
- Im ngay!
Hằng Bất Động quát:
- Lâu Bái Nguyệt, đừng tưởng ngươi tu luyện Đại Đồ Thần Pháp, thì ta không làm gì được ngươi.
- Tu vi của ngươi rất mạnh, đã đến Đạo cảnh thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, thi triển ra, có thể khống chế bất luận cường giả gì dưới Đạo cảnh cửu biến, đáng tiếc không khống chế được linh hồn của ta. Tuy ta là Đạo cảnh thất biến, nhưng giao thủ, tuyệt đối có thể giết ngươi, bất luận ngươi tin hay không, sự thật cũng là như thế.
Lâu Bái Nguyệt khinh miệt nhìn hắn:
- Ngươi há có thể hiểu được Đại Đồ Thần Pháp của hoàng thượng? Cho dù toàn bộ Thánh Nhân phục sinh, cũng không phải là đối thủ của hoàng thượng.
- Ngươi...
Khí tức của Hằng Bất Động dần dần bình tĩnh, tay hất lên, ném Bạch Ngân Khô Lâu ra.
- Lâu Bái Nguyệt, không bằng chúng ta hợp tác? Tuy tu vi của ngươi rất mạnh, nhưng có rất nhiều chỗ không hiểu, nơi đây cực kỳ hung hiểm, ta nghĩ ngươi chỉ mới phát hiện, không quen thuộc bằng Hằng gia chúng ta.
- Ta biết rõ, kỳ thật Hằng gia các ngươi đã sớm phát hiện Mai Cốt Chi Địa này. Thậm chí còn có cao thủ đến đây lấy được huyết nhục Tà Thần.
Lâu Bái Nguyệt nắm giữ rất nhiều tình báo.
- Nguyên lai khối huyết nhục Tà Thần kia là đạt được ở đây?
Cổ Trần Sa lập tức cảm thấy, chỗ này tuyệt đối không đơn giản, mặc dù Lâu Bái Nguyệt nói hời hợt, nhưng khẳng định có mục đích rất lớn.
Bằng không Hằng Bất Động sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
- Huyết nhục Tà Thần.
Hằng Bất Động nhắc tới cái này thì sát cơ càng nồng nặc, hắn mãnh liệt nhìn về phía Cổ Trần Sa, âm trầm cười lạnh:
- Lão Thập Cửu, ngươi thật là hảo thủ đoạn, rất nhiều cao thủ của Hằng gia chúng ta phế đi sức chín trâu hai hổ, mới thu hoạch được huyết nhục Tà Thần, giao cho lão Đại cô đọng thần công, ngươi lại trộm đi mất.
- Hằng Bất Động, nói chuyện phải có chứng cớ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.