Chương 454: Sĩ tử (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Đại Vĩnh Vương Triều ngôn luận cởi mở, dân gian còn có rất nhiều báo chí, cũng đang thảo luận triều cục.
Sĩ lâm dân gian nghị luận đại thần Hoàng Đế cũng là chuyện bình thường, là do Thiên Phù Đế có ý mở đường, ngược lại cũng được rất nhiều người trong sĩ lâm tán thưởng.
Mấy sĩ tử tại uống trà nghị luận triều chính là việc bình thường.
- Lời ấy sai rồi.
Đúng lúc này, lại có vài người ăn mặc quần áo sĩ tử ngồi xuống, giơ tay nhấc chân đều mang võ công, nghe thấy Cổ Trần Sa và Phong Võ Chu đối thoại, lập tức chen vào.
- Chu huynh, Hoàng huynh, Hà huynh, đã lâu không gặp.
Phong Võ Chu giống như quen biết mấy người này, chắp tay làm lễ, đồng thời giới thiệu:
- Vị này chính là Kinh Thành Trần huynh, tú tài Thiên Phù năm mười hai, cùng năm với ta, mọi người làm quen một chút, không cần xa lạ.
- Vừa rồi Trần huynh nói Đại hoàng tử đã thất thế, ta không đồng ý.
Sĩ tử họ Chu nói:
- Đại hoàng tử kỳ thật trấn thủ hải quan nhiều năm, chiến công hiển hách, nhưng trong triều bị gian nhân làm hại, mới mất đi quân quyền, thế tử Cổ Đạn Kiếm trọng chấn cờ trống, vì triều đình khai cương khoách thổ tại Man Hoang, đánh ra mảnh lớn cơ nghiệp, tương lai tất có ngày quật khởi lần nữa.
- A? Bị gian nhân làm hại?
Cổ Trần Sa vội hỏi:
- Gian nhân trong miệng Chu huynh là ai?
- Đương nhiên hai đại Ti Chủ Tĩnh Tiên Ti hiện tại, Lâu Bái Nguyệt và Thập Cửu Hoàng Tử Cổ Trần Sa.
Sĩ tử họ Chu chán ghét mà nói.
Cổ Trần Sa tuyệt đối không nghĩ tới, lại có sĩ tử trong gian dân đánh giá mình và Lâu Bái Nguyệt là gian nhân, hắn giận dữ, nhưng sau đó liền dưới áp chế, ngược lại cảm thấy thú vị.
Tâm tình biến hóa làm cho hắn cảm giác tu vi của mình có phần buông lỏng.
Hắn bình phục tâm tình mỉm cười nói:
- Theo ta được biết, Thập Cửu Hoàng Tử cũng cực kỳ rất cao minh, giỏi về tổ chức, gần đây hoàn thành chiêu an Bảo Ngọc Quốc, vì triều đình khai cương khoách thổ, tại Tĩnh Tiên Ti thu thuế Tiên đạo, cũng bổ sung tài chính thật lớn cho triều đình, cũng không làm chuyện ác.
- Người này trước khi phát tích, giả ngây giả dại, sau phát tích liền bắt đầu bài trừ đối lập, ngôn hành bất nhất, tương lai nhất định là kiêu hùng loạn thế, triều đình tiếp tục tín nhiệm người này, tương lai tất sẽ rung chuyển.
Sĩ tử họ Chu lớn tiếng công kích.
- Chu huynh, ngươi nói không đúng, Thập Cửu Hoàng Tử năm đó giả ngây giả dại là bo bo giữ mình, không gì đáng trách. Nhìn chung hắn nói và làm việc cũng có thể xem là năng thần.
Có sĩ tử họ Hoàng nói:
- Nhà của Chu huynh làm sinh ý ngọc thạch, Thập Cửu Hoàng Tử chiêu an Bảo Ngọc Quốc, lại để cho Tĩnh Tiên Ti và người thái ấp của mình lũng đoạn sinh ý ngọc thạch, nhà của ngươi mất đi định mức, thu nhập đại giảm, thống hận hắn là bình thường.
- Nguyệt Phù Quận Chúa Lâu Bái Nguyệt tu vi cao thâm mạt trắc, là đệ nhất sủng thần của Hoàng Thượng, nhưng từ xưa đến nay, nữ tử tin một bề đều có họa mất nước.
- Cũng không phải, trước mắt nam nữ đều có thể đọc sách tập võ, triều đình khai dòng. Ta cảm thấy đây là chuyện tốt.
Phong Võ Chu lại có ý khác:
- Nghĩ lại trước kia, những sĩ tử chúng ta tụ tập cùng một chỗ vọng nghị triều đình, chỉ sợ sẽ bị bắt, hiện tại nói thoải mái, không phải sáng suốt rộng rãi hay sao?
- Điểm này Hoàng Thượng rất thánh minh.
Sĩ tử họ Chu gật đầu:
- Nhưng mà gần đây Hoàng Thượng cường nạp một phi tử, là người Võ gia, nàng đã có vị hôn phu, đây không phải hành vi của minh quân.
- Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhất là Đế Vương.
Mấy sĩ tử cười ha hả:
- Xưa nay còn có mấy vị Đế Vương vì mỹ nhân không muốn giang sơn, không gì đáng trách.
- Tốt rồi, thiên hạ càng ngày càng cường thịnh, sĩ tử người đọc sách chúng ta du lịch thiên hạ tăng trưởng kiến thức phải không sai, nhưng muốn mưu cầu xuất thân, về sau làm rạng rỡ tổ tông, thế tử Đại hoàng tử Cổ Đạn Kiếm là người có đại khí, nghe nói vài ngày tới sẽ đến Võ châu, chúng ta đến lúc đó có thể đi bái kiến.
Phong Võ Chu nói:
- Các vị, hôm nay trời trong nắng ấm, không bằng chúng ta đi du lãm chung quanh một phen?
- Đáng tiếc trước mắt thiên hạ thái bình, không có sơn tặc thuỷ phỉ, bằng không chúng ta kết bạn mà đi, noi theo sĩ tử cổ đại hành hiệp trượng nghĩa không phải rất tốt?
Một sĩ tử cười ha ha.
- Ta còn muốn vào thành làm một ít chuyện, không thể đi cùng chư vị.
Cổ Trần Sa vội vàng khoát tay.
- Đã như vậy, chúng ta cáo từ, như mấy ngày nay Trần huynh vẫn còn ở nội thành, sau khi chúng ta trở về, nâng cốc ngôn hoan.
Phong Võ Chu chắp tay:
- Ta sẽ ở Thính Vũ Hiên trong thành, nếu Trần huynh không có chỗ ở, có thể đi bên kia, cứ báo tên ta.
- Đa tạ rồi.
Cổ Trần Sa xem lời nói và việc làm, đã biết rõ Phong Võ Chu rất có khí chất hào hiệp, thích kết giao bằng hữu.
Mắt thấy đám sĩ tử kết bạn đi xa, hắn thể ngộ một ít sinh hoạt dân gian, đám sĩ tử kết bạn mà đi, đàm luận triều chính phong vân, kết giao bằng hữu, cũng có chút tư vị.
- Cổ Đạn Kiếm muốn làm gì? Ta phải vào thành xem một chút.
Hắn trả tiền trà nước, đi vào cửa thành.
Tường thành cực cao, phía trên binh sĩ mặc áo giáp rõ ràng, tinh khí thần mười phần, cửa ra vào cũng có mấy đội binh sĩ tới tới lui lui tuần tra, tránh có người nháo sự.
Mấy tiểu quan thu thuế ở cửa thành kiểm tra người vào thành.
Vào thành phải thu thuế, còn phải kiểm tra thân phận, Thiên Phù Triều quy định mỗi người phải có một tấm chứng minh thân phận bản thân. Phía trên có ngày tháng năm sinh, càng có bức họa bản thân, tại rất nhiều địa phương đều có thanh tra, nếu không có chứng minh, khó có thể đi lại, cũng phòng ngừa đạo tặc làm bậy, một khi phương pháp này mở rộng, trị an cả nước sẽ tốt hơn rất nhiều.
Sĩ lâm dân gian nghị luận đại thần Hoàng Đế cũng là chuyện bình thường, là do Thiên Phù Đế có ý mở đường, ngược lại cũng được rất nhiều người trong sĩ lâm tán thưởng.
Mấy sĩ tử tại uống trà nghị luận triều chính là việc bình thường.
- Lời ấy sai rồi.
Đúng lúc này, lại có vài người ăn mặc quần áo sĩ tử ngồi xuống, giơ tay nhấc chân đều mang võ công, nghe thấy Cổ Trần Sa và Phong Võ Chu đối thoại, lập tức chen vào.
- Chu huynh, Hoàng huynh, Hà huynh, đã lâu không gặp.
Phong Võ Chu giống như quen biết mấy người này, chắp tay làm lễ, đồng thời giới thiệu:
- Vị này chính là Kinh Thành Trần huynh, tú tài Thiên Phù năm mười hai, cùng năm với ta, mọi người làm quen một chút, không cần xa lạ.
- Vừa rồi Trần huynh nói Đại hoàng tử đã thất thế, ta không đồng ý.
Sĩ tử họ Chu nói:
- Đại hoàng tử kỳ thật trấn thủ hải quan nhiều năm, chiến công hiển hách, nhưng trong triều bị gian nhân làm hại, mới mất đi quân quyền, thế tử Cổ Đạn Kiếm trọng chấn cờ trống, vì triều đình khai cương khoách thổ tại Man Hoang, đánh ra mảnh lớn cơ nghiệp, tương lai tất có ngày quật khởi lần nữa.
- A? Bị gian nhân làm hại?
Cổ Trần Sa vội hỏi:
- Gian nhân trong miệng Chu huynh là ai?
- Đương nhiên hai đại Ti Chủ Tĩnh Tiên Ti hiện tại, Lâu Bái Nguyệt và Thập Cửu Hoàng Tử Cổ Trần Sa.
Sĩ tử họ Chu chán ghét mà nói.
Cổ Trần Sa tuyệt đối không nghĩ tới, lại có sĩ tử trong gian dân đánh giá mình và Lâu Bái Nguyệt là gian nhân, hắn giận dữ, nhưng sau đó liền dưới áp chế, ngược lại cảm thấy thú vị.
Tâm tình biến hóa làm cho hắn cảm giác tu vi của mình có phần buông lỏng.
Hắn bình phục tâm tình mỉm cười nói:
- Theo ta được biết, Thập Cửu Hoàng Tử cũng cực kỳ rất cao minh, giỏi về tổ chức, gần đây hoàn thành chiêu an Bảo Ngọc Quốc, vì triều đình khai cương khoách thổ, tại Tĩnh Tiên Ti thu thuế Tiên đạo, cũng bổ sung tài chính thật lớn cho triều đình, cũng không làm chuyện ác.
- Người này trước khi phát tích, giả ngây giả dại, sau phát tích liền bắt đầu bài trừ đối lập, ngôn hành bất nhất, tương lai nhất định là kiêu hùng loạn thế, triều đình tiếp tục tín nhiệm người này, tương lai tất sẽ rung chuyển.
Sĩ tử họ Chu lớn tiếng công kích.
- Chu huynh, ngươi nói không đúng, Thập Cửu Hoàng Tử năm đó giả ngây giả dại là bo bo giữ mình, không gì đáng trách. Nhìn chung hắn nói và làm việc cũng có thể xem là năng thần.
Có sĩ tử họ Hoàng nói:
- Nhà của Chu huynh làm sinh ý ngọc thạch, Thập Cửu Hoàng Tử chiêu an Bảo Ngọc Quốc, lại để cho Tĩnh Tiên Ti và người thái ấp của mình lũng đoạn sinh ý ngọc thạch, nhà của ngươi mất đi định mức, thu nhập đại giảm, thống hận hắn là bình thường.
- Nguyệt Phù Quận Chúa Lâu Bái Nguyệt tu vi cao thâm mạt trắc, là đệ nhất sủng thần của Hoàng Thượng, nhưng từ xưa đến nay, nữ tử tin một bề đều có họa mất nước.
- Cũng không phải, trước mắt nam nữ đều có thể đọc sách tập võ, triều đình khai dòng. Ta cảm thấy đây là chuyện tốt.
Phong Võ Chu lại có ý khác:
- Nghĩ lại trước kia, những sĩ tử chúng ta tụ tập cùng một chỗ vọng nghị triều đình, chỉ sợ sẽ bị bắt, hiện tại nói thoải mái, không phải sáng suốt rộng rãi hay sao?
- Điểm này Hoàng Thượng rất thánh minh.
Sĩ tử họ Chu gật đầu:
- Nhưng mà gần đây Hoàng Thượng cường nạp một phi tử, là người Võ gia, nàng đã có vị hôn phu, đây không phải hành vi của minh quân.
- Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhất là Đế Vương.
Mấy sĩ tử cười ha hả:
- Xưa nay còn có mấy vị Đế Vương vì mỹ nhân không muốn giang sơn, không gì đáng trách.
- Tốt rồi, thiên hạ càng ngày càng cường thịnh, sĩ tử người đọc sách chúng ta du lịch thiên hạ tăng trưởng kiến thức phải không sai, nhưng muốn mưu cầu xuất thân, về sau làm rạng rỡ tổ tông, thế tử Đại hoàng tử Cổ Đạn Kiếm là người có đại khí, nghe nói vài ngày tới sẽ đến Võ châu, chúng ta đến lúc đó có thể đi bái kiến.
Phong Võ Chu nói:
- Các vị, hôm nay trời trong nắng ấm, không bằng chúng ta đi du lãm chung quanh một phen?
- Đáng tiếc trước mắt thiên hạ thái bình, không có sơn tặc thuỷ phỉ, bằng không chúng ta kết bạn mà đi, noi theo sĩ tử cổ đại hành hiệp trượng nghĩa không phải rất tốt?
Một sĩ tử cười ha ha.
- Ta còn muốn vào thành làm một ít chuyện, không thể đi cùng chư vị.
Cổ Trần Sa vội vàng khoát tay.
- Đã như vậy, chúng ta cáo từ, như mấy ngày nay Trần huynh vẫn còn ở nội thành, sau khi chúng ta trở về, nâng cốc ngôn hoan.
Phong Võ Chu chắp tay:
- Ta sẽ ở Thính Vũ Hiên trong thành, nếu Trần huynh không có chỗ ở, có thể đi bên kia, cứ báo tên ta.
- Đa tạ rồi.
Cổ Trần Sa xem lời nói và việc làm, đã biết rõ Phong Võ Chu rất có khí chất hào hiệp, thích kết giao bằng hữu.
Mắt thấy đám sĩ tử kết bạn đi xa, hắn thể ngộ một ít sinh hoạt dân gian, đám sĩ tử kết bạn mà đi, đàm luận triều chính phong vân, kết giao bằng hữu, cũng có chút tư vị.
- Cổ Đạn Kiếm muốn làm gì? Ta phải vào thành xem một chút.
Hắn trả tiền trà nước, đi vào cửa thành.
Tường thành cực cao, phía trên binh sĩ mặc áo giáp rõ ràng, tinh khí thần mười phần, cửa ra vào cũng có mấy đội binh sĩ tới tới lui lui tuần tra, tránh có người nháo sự.
Mấy tiểu quan thu thuế ở cửa thành kiểm tra người vào thành.
Vào thành phải thu thuế, còn phải kiểm tra thân phận, Thiên Phù Triều quy định mỗi người phải có một tấm chứng minh thân phận bản thân. Phía trên có ngày tháng năm sinh, càng có bức họa bản thân, tại rất nhiều địa phương đều có thanh tra, nếu không có chứng minh, khó có thể đi lại, cũng phòng ngừa đạo tặc làm bậy, một khi phương pháp này mở rộng, trị an cả nước sẽ tốt hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.