Chương 184: Suy nghĩ đáng sợ (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
Long Vũ Vân cũng tỏ thái độ.
- Vậy là tốt rồi, chúng ta đi thôi, Long Cốt Kiếm của ngươi có lẽ có năng lực phi hành.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Đúng là có, nhưng Long Cốt Kiếm mang theo ta phi hành không được bao dài, tối đa trăm dặm mà thôi, một khi linh khí trong đó hao hết, nó sẽ ngủ say, trừ khi dùng linh dịch ngâm hoặc đặt ở trong Tụ Linh Trận khôi phục. Long Cốt Kiếm chỉ dùng để giết địch, ta không thể xa xỉ dùng để phi hành.
Long Vũ Vân lắc đầu:
- Ngươi biết linh dịch đắt đỏ như thế nào không? Một giọt có thể bán mấy nghìn nguyên, thậm chí hơn vạn.
Tuy Long Cốt Kiếm hóa thành cốt long, nhưng linh khí trong đó lại chỉ có thể duy trì nó công kích, hơn nữa kiếm này không thể tự mình hấp thu linh khí, nhất định phải mỗi ngày đặt ở trong Tụ Linh Trận, hoặc dùng linh dịch nhỏ vào.
Bình thường sau khi sử dụng Long Cốt Kiếm, linh khí hao hết, muốn khôi phục lần nữa, nhất định phải để ở trong Tụ Linh Trận bảy bảy bốn mươi chín ngày, đương nhiên, cũng phải nhìn Tụ Linh Trận mạnh yếu mà định, nếu Tụ Linh Trận cường đại, tiêu phí sẽ không lâu như vậy.
Mà nhỏ linh dịch lên, có thể lập tức sử dụng.
Từ điểm này xem ra, kiếm của đám người Lưu Vũ mới là thần khí chính thức, tự mình phun ra nuốt vào linh khí, loại bảo bối này trên cơ bản đã thoát ly phạm trù bảo vật.
Ngay cả bây giờ Đại Long Khải cũng không thể tự mình phun ra nuốt vào linh khí.
Kỳ thật trên cơ bản chín thành pháp bảo đều như thế, Giác Giao Khải lại thoát ly điểm này, chỉ cần hấp thu ánh mặt trời là có thể thúc giục, nhưng có tai hại là sẽ từ từ hư hao, không như pháp bảo hấp thu linh khí chẳng những không hư hao, còn có thể tấn chức.
Lần này Cổ Trần Sa muốn ở trên đất phong của mình tu kiến Tụ Linh Trận cỡ lớn, như vậy Giác Giao Khải mới sẽ không hư hao.
- Ngươi cầm đi Thiên Long Tụ Linh Kỳ của ta, những ngày này cũng tích lũy không ít linh dịch, sao còn than nghèo?
Cổ Trần Sa vạch trần tiểu xảo của Long Vũ Vân:
- Là thời điểm trả Thiên Long Tụ Linh Kỳ lại cho ta rồi.
- Đây là tự nhiên, kỳ thật ta gia đại nghiệp đại, bao nhiêu tiền cũng không đủ tiêu, những linh dịch kia đổi thành tiền, ta sẽ lấy ra xây dựng đất phong cho ngươi.
Lúc này Long Vũ Vân rất nghe lời, sợ Cổ Trần Sa cải biến chú ý không đi cứu thân nhân của nàng:
- Kỳ thật ngươi cho ta viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan này, nếu lấy ra, đủ làm cho người Lỗ gia đến tu kiến xong thành trì.
- Ta không mời người Lỗ gia.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy Lỗ gia đời đời thế thế làm công tượng, nhưng so với Thiên Công Viện của triều đình lại kém quá xa, ta chuẩn bị đi tìm nhân vật có thực quyền của Thiên Công Viện, thuê bọn hắn đến tu kiến đất phong cho ta.
- Ngươi làm như vậy cũng không tệ, nếu chịu nhượng ra Thất Thánh Luyện Tâm Đan, chỉ sợ đại nhân vật của Thiên Công Viện sẽ lập tức đến đây.
Long Vũ Vân liên tục gật đầu.
- Đã như vậy, chúng ta đi thôi.
Cổ Trần Sa nắm lấy tay Long Vũ Vân, Đại Long Khải rặc rặc rặc rặc rung động, đột nhiên kéo dài, bao bọc Long Vũ Vân, sau đó ẩn thân, bay lên không trung.
- Áo giáp này của ngươi dùng bao nhiêu Thiên Lộ tấn chức? Lại đến tình trạng bực này.
Toàn thân Long Vũ Vân bao bọc ở trong khải giáp, nhưng hô hấp trôi chảy, nhìn dưới chân mây trắng bồng bềnh, núi sông đại địa dần dần đi xa, không khỏi khiếp sợ.
- Coi như là Long Cốt Kiếm toàn lực phi hành, cũng không có loại tốc độ này. Còn nữa, loại phi hành này rất tiêu hao linh khí, linh khí trong khải giáp đầy đủ không?
Cổ Trần Sa cũng là lần đầu tiên nếm thử thúc giục Đại Long Khải toàn lực phi hành, tốc độ cực nhanh, cho dù là Đạo cảnh thất biến cũng đuổi không kịp, muốn chạy trốn dễ dàng. Hắn cũng phát giác ra, từ khi cắn nuốt Hóa Long Dịch, Đại Long Khải có biến hóa mà ngay cả mình cũng không hiểu được.
Bất quá tâm ý của hắn và Đại Long Khải liên thông, cảm giác loại phi hành này rất tiêu hao linh khí, lại phi hành mấy trăm tức sẽ rơi xuống, thậm chí mất đi năng lực bảo vệ, rơi vỡ thành bánh thịt.
Mất đi linh khí ủng hộ, Đại Long Khải sẽ không còn diệu dụng, thành một đống tử vật, không khác gì tảng đá.
Đồng thời hắn cũng phát giác được, tốc độ nhanh nhất của Đại Long Khải hiện tại là gấp ba bốn lần diều hâu.
Hắn lật tay, lấy ra một viên Linh Tinh, to cỡ đậu nành, cực kỳ trầm trọng.
Linh Tinh vừa ra, Đại Long Khải ngọ nguậy, bao bọc Linh Tinh, giống như ăn cái gì, chậm rãi tiêu hóa.
Ô...ô...n...g...
Sau khi nuốt vào, Đại Long Khải đạt được vô số linh khí bổ sung.
Linh Tinh kia hòa tan ra, là có thể có một chum linh dịch, chuyển hóa thành linh khí sẽ nhiều bao nhiêu? Đại Long Khải chậm rãi tiêu hóa, đầy đủ duy trì một đoạn thời gian rất dài.
- Linh Tinh.
Long Vũ Vân rung động:
- Trên người của ngươi đến cùng có vật gì tốt, ngay cả Linh Tinh cũng có. Xem ra ngươi thật từ trong Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu lấy được không ít thứ tốt, có thể tiết lộ một chút hay không?
- Về sau ngươi sẽ biết.
Cổ Trần Sa thần bí nói, có Linh Tinh ủng hộ, Đại Long Khải phi hành mười ngày mười đêm cũng không có vấn đề, huống hồ hắn đạt được một hồ lô Linh Tinh, bên trong có 15 viên.
Phi hành chừng một canh giờ, liền thấy Vạn Lý Trường Thành nguy nga ở xa xa.
Quả nhiên, ở bên ngoài Trường Thành, khắp nơi đều đang xây dựng, từng lâu đài đột ngột từ mặt đất mọc lên, con đường chỉnh tề như mạng nhện, rậm rạp chằng chịt tiến vào Man Hoang, vô số đại thụ bị đốn hạ, vờn quanh thành trang viên, người như con kiến qua lại, vô số hào môn thế gia, thậm chí tài chủ, thương đoàn đều đến quan ngoại mua đất.
Thổ địa ở quan ngoại căn bản không đáng tiền, nhưng bây giờ lại đắt như tôm tươi.
Mọi người đều thấy được cơ hội buôn bán, nếu có thổ địa ở quan ngoại, tu kiến thành trang viên, hoặc phường thị, có thể chận đầu mua được các loại hàng da, thịt thú vật, linh dược, bảo bối từ trong Man Hoang.
- Không thể tưởng được phụ hoàng ở trong một tháng ngắn ngủn, liền chính thức điều động lực lượng dân gian, ở Man Hoang chi địa mở ra cục diện, hoàng tử ở phía trước tác chiến, ngăn cản đại quân Man tộc, phía sau trắng trợn tu kiến, hấp dẫn vô số cao thủ của dân gian đến đây bổ sung, càng lấy lợi ích hấp dẫn, so với một ít Đại Đế chinh man, nghiêng lực cả nước, hao hết quốc lực, kết quả tuy khu trừ Man tộc xa hơn, nhưng đế quốc cũng suy bại, hiện tại loại sách lược chinh man này, chẳng những không tiêu hao quốc lực, ngược lại còn càng phồn vinh.
Cổ Trần Sa hầu như có thể thấy, số mệnh của Đại Vĩnh đế quốc như lửa bừng bừng tỏa sáng.
- Hết thảy đều là Thiên Phù Đại Đế tạo thành, nếu như ngày nào đó hắn đột nhiên biến mất, quốc gia này sẽ như thế nào? Có phải lần nữa trở lại như trước kia, chia năm xẻ bảy, thiên hạ đại loạn hay không?
Đột nhiên một ý niệm đáng sợ sinh ra ở trong đầu của hắn.
- Vậy là tốt rồi, chúng ta đi thôi, Long Cốt Kiếm của ngươi có lẽ có năng lực phi hành.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Đúng là có, nhưng Long Cốt Kiếm mang theo ta phi hành không được bao dài, tối đa trăm dặm mà thôi, một khi linh khí trong đó hao hết, nó sẽ ngủ say, trừ khi dùng linh dịch ngâm hoặc đặt ở trong Tụ Linh Trận khôi phục. Long Cốt Kiếm chỉ dùng để giết địch, ta không thể xa xỉ dùng để phi hành.
Long Vũ Vân lắc đầu:
- Ngươi biết linh dịch đắt đỏ như thế nào không? Một giọt có thể bán mấy nghìn nguyên, thậm chí hơn vạn.
Tuy Long Cốt Kiếm hóa thành cốt long, nhưng linh khí trong đó lại chỉ có thể duy trì nó công kích, hơn nữa kiếm này không thể tự mình hấp thu linh khí, nhất định phải mỗi ngày đặt ở trong Tụ Linh Trận, hoặc dùng linh dịch nhỏ vào.
Bình thường sau khi sử dụng Long Cốt Kiếm, linh khí hao hết, muốn khôi phục lần nữa, nhất định phải để ở trong Tụ Linh Trận bảy bảy bốn mươi chín ngày, đương nhiên, cũng phải nhìn Tụ Linh Trận mạnh yếu mà định, nếu Tụ Linh Trận cường đại, tiêu phí sẽ không lâu như vậy.
Mà nhỏ linh dịch lên, có thể lập tức sử dụng.
Từ điểm này xem ra, kiếm của đám người Lưu Vũ mới là thần khí chính thức, tự mình phun ra nuốt vào linh khí, loại bảo bối này trên cơ bản đã thoát ly phạm trù bảo vật.
Ngay cả bây giờ Đại Long Khải cũng không thể tự mình phun ra nuốt vào linh khí.
Kỳ thật trên cơ bản chín thành pháp bảo đều như thế, Giác Giao Khải lại thoát ly điểm này, chỉ cần hấp thu ánh mặt trời là có thể thúc giục, nhưng có tai hại là sẽ từ từ hư hao, không như pháp bảo hấp thu linh khí chẳng những không hư hao, còn có thể tấn chức.
Lần này Cổ Trần Sa muốn ở trên đất phong của mình tu kiến Tụ Linh Trận cỡ lớn, như vậy Giác Giao Khải mới sẽ không hư hao.
- Ngươi cầm đi Thiên Long Tụ Linh Kỳ của ta, những ngày này cũng tích lũy không ít linh dịch, sao còn than nghèo?
Cổ Trần Sa vạch trần tiểu xảo của Long Vũ Vân:
- Là thời điểm trả Thiên Long Tụ Linh Kỳ lại cho ta rồi.
- Đây là tự nhiên, kỳ thật ta gia đại nghiệp đại, bao nhiêu tiền cũng không đủ tiêu, những linh dịch kia đổi thành tiền, ta sẽ lấy ra xây dựng đất phong cho ngươi.
Lúc này Long Vũ Vân rất nghe lời, sợ Cổ Trần Sa cải biến chú ý không đi cứu thân nhân của nàng:
- Kỳ thật ngươi cho ta viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan này, nếu lấy ra, đủ làm cho người Lỗ gia đến tu kiến xong thành trì.
- Ta không mời người Lỗ gia.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy Lỗ gia đời đời thế thế làm công tượng, nhưng so với Thiên Công Viện của triều đình lại kém quá xa, ta chuẩn bị đi tìm nhân vật có thực quyền của Thiên Công Viện, thuê bọn hắn đến tu kiến đất phong cho ta.
- Ngươi làm như vậy cũng không tệ, nếu chịu nhượng ra Thất Thánh Luyện Tâm Đan, chỉ sợ đại nhân vật của Thiên Công Viện sẽ lập tức đến đây.
Long Vũ Vân liên tục gật đầu.
- Đã như vậy, chúng ta đi thôi.
Cổ Trần Sa nắm lấy tay Long Vũ Vân, Đại Long Khải rặc rặc rặc rặc rung động, đột nhiên kéo dài, bao bọc Long Vũ Vân, sau đó ẩn thân, bay lên không trung.
- Áo giáp này của ngươi dùng bao nhiêu Thiên Lộ tấn chức? Lại đến tình trạng bực này.
Toàn thân Long Vũ Vân bao bọc ở trong khải giáp, nhưng hô hấp trôi chảy, nhìn dưới chân mây trắng bồng bềnh, núi sông đại địa dần dần đi xa, không khỏi khiếp sợ.
- Coi như là Long Cốt Kiếm toàn lực phi hành, cũng không có loại tốc độ này. Còn nữa, loại phi hành này rất tiêu hao linh khí, linh khí trong khải giáp đầy đủ không?
Cổ Trần Sa cũng là lần đầu tiên nếm thử thúc giục Đại Long Khải toàn lực phi hành, tốc độ cực nhanh, cho dù là Đạo cảnh thất biến cũng đuổi không kịp, muốn chạy trốn dễ dàng. Hắn cũng phát giác ra, từ khi cắn nuốt Hóa Long Dịch, Đại Long Khải có biến hóa mà ngay cả mình cũng không hiểu được.
Bất quá tâm ý của hắn và Đại Long Khải liên thông, cảm giác loại phi hành này rất tiêu hao linh khí, lại phi hành mấy trăm tức sẽ rơi xuống, thậm chí mất đi năng lực bảo vệ, rơi vỡ thành bánh thịt.
Mất đi linh khí ủng hộ, Đại Long Khải sẽ không còn diệu dụng, thành một đống tử vật, không khác gì tảng đá.
Đồng thời hắn cũng phát giác được, tốc độ nhanh nhất của Đại Long Khải hiện tại là gấp ba bốn lần diều hâu.
Hắn lật tay, lấy ra một viên Linh Tinh, to cỡ đậu nành, cực kỳ trầm trọng.
Linh Tinh vừa ra, Đại Long Khải ngọ nguậy, bao bọc Linh Tinh, giống như ăn cái gì, chậm rãi tiêu hóa.
Ô...ô...n...g...
Sau khi nuốt vào, Đại Long Khải đạt được vô số linh khí bổ sung.
Linh Tinh kia hòa tan ra, là có thể có một chum linh dịch, chuyển hóa thành linh khí sẽ nhiều bao nhiêu? Đại Long Khải chậm rãi tiêu hóa, đầy đủ duy trì một đoạn thời gian rất dài.
- Linh Tinh.
Long Vũ Vân rung động:
- Trên người của ngươi đến cùng có vật gì tốt, ngay cả Linh Tinh cũng có. Xem ra ngươi thật từ trong Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu lấy được không ít thứ tốt, có thể tiết lộ một chút hay không?
- Về sau ngươi sẽ biết.
Cổ Trần Sa thần bí nói, có Linh Tinh ủng hộ, Đại Long Khải phi hành mười ngày mười đêm cũng không có vấn đề, huống hồ hắn đạt được một hồ lô Linh Tinh, bên trong có 15 viên.
Phi hành chừng một canh giờ, liền thấy Vạn Lý Trường Thành nguy nga ở xa xa.
Quả nhiên, ở bên ngoài Trường Thành, khắp nơi đều đang xây dựng, từng lâu đài đột ngột từ mặt đất mọc lên, con đường chỉnh tề như mạng nhện, rậm rạp chằng chịt tiến vào Man Hoang, vô số đại thụ bị đốn hạ, vờn quanh thành trang viên, người như con kiến qua lại, vô số hào môn thế gia, thậm chí tài chủ, thương đoàn đều đến quan ngoại mua đất.
Thổ địa ở quan ngoại căn bản không đáng tiền, nhưng bây giờ lại đắt như tôm tươi.
Mọi người đều thấy được cơ hội buôn bán, nếu có thổ địa ở quan ngoại, tu kiến thành trang viên, hoặc phường thị, có thể chận đầu mua được các loại hàng da, thịt thú vật, linh dược, bảo bối từ trong Man Hoang.
- Không thể tưởng được phụ hoàng ở trong một tháng ngắn ngủn, liền chính thức điều động lực lượng dân gian, ở Man Hoang chi địa mở ra cục diện, hoàng tử ở phía trước tác chiến, ngăn cản đại quân Man tộc, phía sau trắng trợn tu kiến, hấp dẫn vô số cao thủ của dân gian đến đây bổ sung, càng lấy lợi ích hấp dẫn, so với một ít Đại Đế chinh man, nghiêng lực cả nước, hao hết quốc lực, kết quả tuy khu trừ Man tộc xa hơn, nhưng đế quốc cũng suy bại, hiện tại loại sách lược chinh man này, chẳng những không tiêu hao quốc lực, ngược lại còn càng phồn vinh.
Cổ Trần Sa hầu như có thể thấy, số mệnh của Đại Vĩnh đế quốc như lửa bừng bừng tỏa sáng.
- Hết thảy đều là Thiên Phù Đại Đế tạo thành, nếu như ngày nào đó hắn đột nhiên biến mất, quốc gia này sẽ như thế nào? Có phải lần nữa trở lại như trước kia, chia năm xẻ bảy, thiên hạ đại loạn hay không?
Đột nhiên một ý niệm đáng sợ sinh ra ở trong đầu của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.