Chương 137: Thạch Nê (1)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
Ba ngày trôi qua rất nhanh.
Cổ Trần Sa bắt thủ hạ ma luyện võ nghệ, rèn luyện binh pháp, cũng không cùng thuộc hạ của Tam hoàng tử và Thập hoàng tử phát sinh xung đột.
Sáng sớm hôm nay, Lâu Bái Nguyệt phái người triệu tập bọn hắn đến đại điện.
- Ta đã nhận được mật chỉ của hoàng thượng, lệnh chúng ta đi tới Thừa Thiên Quan hội hợp, lần này tất cả hoàng tử đều xuất chinh, ngoại trừ lão Đại trấn thủ biển cương bất động, ngay cả lão Thất cũng tới.
Lâu Bái Nguyệt tay cầm trang giấy màu vàng.
- Việc này không nên chậm trễ, lập tức xuất phát.
- Lão Thất cũng đến?
Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa cả kinh:
- Vậy triều đình ai tới giám quốc?
- Tự nhiên là hoàng thượng.
Lâu Bái Nguyệt cất trang giấy:
- Trước đó hoàng thượng bế quan, hôm qua đã xuất quan, tuy phải kiềm chế Tà Thần, nhưng tu vi của hoàng thượng tuyên cổ vô địch, hóa thân hàng tỉ, tọa trấn trung tâm, áp chế Tà Thần, lại giám sát thiên hạ, uy nhìn hải ngoại, đều không đáng kể.
- Mặt khác…
Lâu Bái Nguyệt nhìn Cổ Trần Sa:
- Lão Thập Cửu, hoàng thượng rất khen ngợi ngươi, đã hạ chỉ sắc phong ngươi làm Trần Quận Vương, thưởng ngươi hai trang viên, ba trăm cây Hỏa Phù Thương, chín nghìn viên đạn, còn có ba trăm thanh Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao, ba trăm bình Đấu Chiến Pháp Tửu, mấy thứ này sẽ giao ở Thừa Thiên Quan.
- Đấu Chiến Pháp Tửu? Thứ này thật nghiên cứu ra?
Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa kinh hãi:
- Có thể trị nội ngoại thương, giải bách độc, uống một hớp ba ngày không cần ăn uống, còn có thể đả thông kinh mạch, phấn chấn tinh thần, tẩy rửa máu thịt, không có tác dụng phụ chút nào?
- Không sai, ngay cả Man tộc cũng có Quân Lương Tửu, tuy đó là Đại Uy Vương Triều cung cấp, nhưng suy cho cùng rượu tạo thành uy hiếp rất lớn với chúng ta, hoàng thượng sớm đã chú ý tới Đại Uy Vương Triều, mảnh quốc thổ thiếu văn minh kia, sau này cũng sẽ thuộc về Đại Vĩnh ta. Công hiệu của Đấu Chiến Pháp Tửu cường đại hơn Quân Lương Tửu gấp mười lần, có thể tăng trưởng thể năng, bất quá bây giờ rượu này chỉ có thể cấp cho tinh nhuệ. Có rượu này, cộng thêm Ly Long Khải, Hỏa Phù Thương, ngày tận thế của Man tộc sắp đến.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Bọn ta may mắn sinh ở thịnh thế, thật là may mắn.
- Phụ hoàng thánh minh.
Cổ Trần Sa cũng chắp tay.
Cổ Chấn Sa, Cổ Phạm Sa chỉ có thể nói theo, nhưng hai người vẫn rất đố kị. Cổ Trần Sa lại được phong làm Quận Vương. Đương nhiên, lấy công lao chém giết bốn lão ma đầu, Nguyên Soái Man tộc, phong vương là rất bình thường. Triều đình thưởng phạt phân minh, không cho ban thưởng sẽ không cách nào phục chúng.
Cổ Trần Sa cũng không ngoài ý muốn.
Nếu lão Thất giám quốc, ban thưởng chưa chắc sẽ phát tới, nhất định sẽ kéo dài và cắt xén, nhưng Thiên Phù Đại Đế đã tới cảnh giới khinh thường quyền mưu, bất kỳ mưu lược gì với hắn mà nói đều vô dụng, trong triều và dân gian không ai dám có tâm phản loạn.
Hỏa Phù Thương, Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao, nhất là Đấu Chiến Pháp Tửu, đều là bảo bối hiếm có, triều đình mới nghiên cứu chế tạo, đội thân vệ của hoàng tử khác cũng không thể hưởng thụ.
Hỏa Phù Thương không cần phải nói, viễn trình xạ kích, vượt qua cung tiễn, uy lực to lớn, sau khi trúng đạn sẽ nổ, máu thịt be bét.
Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao nghe đồn là Ngũ Kim Chi Tinh tinh luyện, sau đó dẫn Bạch Hổ tinh quang tế đao, khí tức hung sát hù dọa phá cam đảm địch nhân, phong nhuệ ác liệt, chuyên môn phá giáp, cho dù là áo giáp mấy tầng cũng có thể xé ra.
Mặc Giác Giao Khải, lưng đeo Bạch Hổ Đao, tay cầm Hỏa Phù Thương, uống Đấu Chiến Pháp Tửu. Này đại biểu trang bị cao nhất của quân đội Đại Vĩnh Vương Triều.
Hiện tại toàn bộ dưới trướng của Cổ Trần Sa đều hưởng thụ, hoàng tử khác có thể không đố kị sao.
Đồng dạng là Phàm cảnh nhị trọng Võ Sĩ, nhưng có trang bị này, có thể giết chết một trăm Võ Sĩ trang bị bình thường.
Không có cao thủ xuất hiện, hai trăm bốn mươi ba người của Cổ Trần Sa, chính diện xung phong có thể giết chết mấy nghìn người Man tộc, thậm chí vạn người. Càng có thể thâm nhập nội địa tiến hành tru diệt.
- Mọi người xuất phát!
Lâu Bái Nguyệt vung tay:
- Mau chóng chạy tới Thừa Thiên Quan.
- Tuân lệnh.
Bốn đội nhân mã từng nhóm chạy đi.
Đội ngũ của Cổ Trần Sa yên lặng hành tẩu, cũng không nói nhiều, càng không thì thầm với nhau, hành động có thứ tự, bước chân chỉnh tề, hô hấp nhất thể, động tác đều nhịp.
Từ từ đã có khí tượng của tinh binh, để cho người âm thầm kinh ngạc.
- Quận chúa, binh lính của hắn chỉ là nông dân cường tráng trên trấn, lại có loại khí tượng này, dựa theo đạo lý, nông dân luyện thành như vậy, tối thiểu phải năm năm thao luyện, còn phải trải qua thực chiến, hắn ngắn ngủi không đến một tháng, là làm sao luyện thành.
Thị nữ bên cạnh Lâu Bái Nguyệt cũng võ trang đầy đủ, người mặc Giác Giao Khải, tay cầm Hỏa Phù Thương.
- Người này có kỳ ngộ, còn có Hổ Lang Đan, một viên Hổ Lang Đan có thể tạo ra một Đại Sư tính cách cứng cỏi, bất quá ta xem Hổ Lang Đan của hắn không nhiều, ở trong toàn bộ đội ngũ, chỉ có mười người dùng.
Ánh mắt của Lâu Bái Nguyệt sắc bén:
Cổ Trần Sa bắt thủ hạ ma luyện võ nghệ, rèn luyện binh pháp, cũng không cùng thuộc hạ của Tam hoàng tử và Thập hoàng tử phát sinh xung đột.
Sáng sớm hôm nay, Lâu Bái Nguyệt phái người triệu tập bọn hắn đến đại điện.
- Ta đã nhận được mật chỉ của hoàng thượng, lệnh chúng ta đi tới Thừa Thiên Quan hội hợp, lần này tất cả hoàng tử đều xuất chinh, ngoại trừ lão Đại trấn thủ biển cương bất động, ngay cả lão Thất cũng tới.
Lâu Bái Nguyệt tay cầm trang giấy màu vàng.
- Việc này không nên chậm trễ, lập tức xuất phát.
- Lão Thất cũng đến?
Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa cả kinh:
- Vậy triều đình ai tới giám quốc?
- Tự nhiên là hoàng thượng.
Lâu Bái Nguyệt cất trang giấy:
- Trước đó hoàng thượng bế quan, hôm qua đã xuất quan, tuy phải kiềm chế Tà Thần, nhưng tu vi của hoàng thượng tuyên cổ vô địch, hóa thân hàng tỉ, tọa trấn trung tâm, áp chế Tà Thần, lại giám sát thiên hạ, uy nhìn hải ngoại, đều không đáng kể.
- Mặt khác…
Lâu Bái Nguyệt nhìn Cổ Trần Sa:
- Lão Thập Cửu, hoàng thượng rất khen ngợi ngươi, đã hạ chỉ sắc phong ngươi làm Trần Quận Vương, thưởng ngươi hai trang viên, ba trăm cây Hỏa Phù Thương, chín nghìn viên đạn, còn có ba trăm thanh Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao, ba trăm bình Đấu Chiến Pháp Tửu, mấy thứ này sẽ giao ở Thừa Thiên Quan.
- Đấu Chiến Pháp Tửu? Thứ này thật nghiên cứu ra?
Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa kinh hãi:
- Có thể trị nội ngoại thương, giải bách độc, uống một hớp ba ngày không cần ăn uống, còn có thể đả thông kinh mạch, phấn chấn tinh thần, tẩy rửa máu thịt, không có tác dụng phụ chút nào?
- Không sai, ngay cả Man tộc cũng có Quân Lương Tửu, tuy đó là Đại Uy Vương Triều cung cấp, nhưng suy cho cùng rượu tạo thành uy hiếp rất lớn với chúng ta, hoàng thượng sớm đã chú ý tới Đại Uy Vương Triều, mảnh quốc thổ thiếu văn minh kia, sau này cũng sẽ thuộc về Đại Vĩnh ta. Công hiệu của Đấu Chiến Pháp Tửu cường đại hơn Quân Lương Tửu gấp mười lần, có thể tăng trưởng thể năng, bất quá bây giờ rượu này chỉ có thể cấp cho tinh nhuệ. Có rượu này, cộng thêm Ly Long Khải, Hỏa Phù Thương, ngày tận thế của Man tộc sắp đến.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Bọn ta may mắn sinh ở thịnh thế, thật là may mắn.
- Phụ hoàng thánh minh.
Cổ Trần Sa cũng chắp tay.
Cổ Chấn Sa, Cổ Phạm Sa chỉ có thể nói theo, nhưng hai người vẫn rất đố kị. Cổ Trần Sa lại được phong làm Quận Vương. Đương nhiên, lấy công lao chém giết bốn lão ma đầu, Nguyên Soái Man tộc, phong vương là rất bình thường. Triều đình thưởng phạt phân minh, không cho ban thưởng sẽ không cách nào phục chúng.
Cổ Trần Sa cũng không ngoài ý muốn.
Nếu lão Thất giám quốc, ban thưởng chưa chắc sẽ phát tới, nhất định sẽ kéo dài và cắt xén, nhưng Thiên Phù Đại Đế đã tới cảnh giới khinh thường quyền mưu, bất kỳ mưu lược gì với hắn mà nói đều vô dụng, trong triều và dân gian không ai dám có tâm phản loạn.
Hỏa Phù Thương, Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao, nhất là Đấu Chiến Pháp Tửu, đều là bảo bối hiếm có, triều đình mới nghiên cứu chế tạo, đội thân vệ của hoàng tử khác cũng không thể hưởng thụ.
Hỏa Phù Thương không cần phải nói, viễn trình xạ kích, vượt qua cung tiễn, uy lực to lớn, sau khi trúng đạn sẽ nổ, máu thịt be bét.
Tinh Kim Bạch Hổ Chiến Đao nghe đồn là Ngũ Kim Chi Tinh tinh luyện, sau đó dẫn Bạch Hổ tinh quang tế đao, khí tức hung sát hù dọa phá cam đảm địch nhân, phong nhuệ ác liệt, chuyên môn phá giáp, cho dù là áo giáp mấy tầng cũng có thể xé ra.
Mặc Giác Giao Khải, lưng đeo Bạch Hổ Đao, tay cầm Hỏa Phù Thương, uống Đấu Chiến Pháp Tửu. Này đại biểu trang bị cao nhất của quân đội Đại Vĩnh Vương Triều.
Hiện tại toàn bộ dưới trướng của Cổ Trần Sa đều hưởng thụ, hoàng tử khác có thể không đố kị sao.
Đồng dạng là Phàm cảnh nhị trọng Võ Sĩ, nhưng có trang bị này, có thể giết chết một trăm Võ Sĩ trang bị bình thường.
Không có cao thủ xuất hiện, hai trăm bốn mươi ba người của Cổ Trần Sa, chính diện xung phong có thể giết chết mấy nghìn người Man tộc, thậm chí vạn người. Càng có thể thâm nhập nội địa tiến hành tru diệt.
- Mọi người xuất phát!
Lâu Bái Nguyệt vung tay:
- Mau chóng chạy tới Thừa Thiên Quan.
- Tuân lệnh.
Bốn đội nhân mã từng nhóm chạy đi.
Đội ngũ của Cổ Trần Sa yên lặng hành tẩu, cũng không nói nhiều, càng không thì thầm với nhau, hành động có thứ tự, bước chân chỉnh tề, hô hấp nhất thể, động tác đều nhịp.
Từ từ đã có khí tượng của tinh binh, để cho người âm thầm kinh ngạc.
- Quận chúa, binh lính của hắn chỉ là nông dân cường tráng trên trấn, lại có loại khí tượng này, dựa theo đạo lý, nông dân luyện thành như vậy, tối thiểu phải năm năm thao luyện, còn phải trải qua thực chiến, hắn ngắn ngủi không đến một tháng, là làm sao luyện thành.
Thị nữ bên cạnh Lâu Bái Nguyệt cũng võ trang đầy đủ, người mặc Giác Giao Khải, tay cầm Hỏa Phù Thương.
- Người này có kỳ ngộ, còn có Hổ Lang Đan, một viên Hổ Lang Đan có thể tạo ra một Đại Sư tính cách cứng cỏi, bất quá ta xem Hổ Lang Đan của hắn không nhiều, ở trong toàn bộ đội ngũ, chỉ có mười người dùng.
Ánh mắt của Lâu Bái Nguyệt sắc bén:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.