Chương 468: Thương Sinh Bổ Thiên (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Nhìn thấy một người trẻ tuổi, chắp hai tay sau lưng nhìn sao trời.
- Thuộc hạ bái kiến Thiếu chủ.
Thanh Bạch Nhị Xà vứt bỏ Cổ Trần Sa, quỳ gối trước mặt thiếu niên.
Người trẻ tuổi nhìn bầu trời, thật lâu mới mở miệng:
- Tại sao còn dẫn theo sĩ tử tới?
- Là như thế này...
Tiểu Thanh lập tức kể ra tình huống:
- Sĩ tử đọc sách rất có tâm đắc, lại có thể hiểu rõ một ít kinh văn trên Thiên Yêu Chi Thư, giải thích cho ta và tỷ tỷ, bởi vì hắn quan sát Thiên Yêu Chi Thư, không thể để hắn truyền kinh văn vào dân gian, cho nên mang đến giao cho Thiếu chủ xử lý.
- Thiếu chủ, sĩ tử này có chút tư chất, hơn nữa cũng có duyên phận với Yêu tộc ta.
Bạch Xà mở miệng:
- Ta biết Thiếu chủ muốn bố cục triều đình dân gian, lưu lại quân cờ cũng tốt.
Nàng là ở giữ gìn Cổ Trần Sa rồi.
- Lớn mật!
Người hầu khoanh tay đứng sau mái hiên của người tuổi trẻ quát lên:
- Thiếu chủ đã có ý định, cần ngươi làm chủ? Rõ ràng hai tỷ muội các ngươi có tâm tư phàm, thông đồng với người đọc sách.
Người hầu mũi ưng chanh chua, hốc mắt hãm sâu, thập phần quái dị, giống như người không thuộc mình, càng giống như yêu quái.
- Thiết Bằng Vương, ngươi không được hồ ngôn loạn ngữ.
Tiểu Thanh nổi giận:
- Ngươi giao hảo với Cương Huyết Hà từ xưa đến nay, tên kia phản bội Thiếu chủ, đầu nhập vào thế tử triều đình Cổ Đạn Kiếm, ngươi khó thoát too9ij trạng.
- Nô tài chết tiệt, dám dĩ hạ phạm thượng.
Thiết Bằng Vương giận tím mặt, duỗi ra móng vuốt đen kịt.
- Không nê tranh chấp.
Người trẻ tuổi Thiếu chủ phất tay, Thiết Bằng Vương không dám lên tiếng, nhưng sát khí trên người không tiêu, lại có chút dâm tà, hiển nhiên đã sớm nhìn chằm chằm vào hai tỷ muội Thanh Bạch Nhị Xà.
Thiếu chủ môi hồng răng trắng, mắt như tinh thần, lông mi cảnh tú, là mỹ nam tử hiếm thấy.
Cổ Trần Sa trong nội tâm khẽ động, này Thiếu chủ cùng Lệ Vãng Sinh gương mặt có chút tương tự, tăng thêm theo lưỡng Xà yêu trong miệng biết được tình báo, đã biết rõ cái Thiếu chủ là con trai của Vạn Yêu Chi Vương, Vạn Long sào chi chủ, Yêu Thánh Lệ Vạn Long.
- Các ngươi đã lấy được Thiên Yêu Chi Thư do Hồ Cô Thần lưu lại, cầm đến cho ta xem một chút.
Thiếu chủ gật đầu ý bảo.
- Đang muốn hiến cho Thiếu chủ.
Bạch Xà lấy ra Thiên Yêu Chi Thư dâng lên.
Thiếu chủ lấy tới, đang muốn lật xem, trên Thiên Yêu Chi Thư bộc phát một đám tia sáng bao phủ quyển sách, không cách nào quan sát.
- Hừ!
Trên tay Thiếu chủ xuất hiện một đám hỏa diễm, màu tím sôi trào, muốn đem luyện hoá cấm chế trên sách, nhưng hắn không làm nên chuyện gì.
- Hai tiện tỳ các ngươi làm cái quỷ gì.
Thiết Bằng Vương đột nhiên đánh giết tới:
- Lại dám đùa giỡn Thiếu chủ.
- Không liên quan tới các nàng, lui ra.
Thiếu chủ vung tay lên, khí kình ngăn cản Thiết Bằng Vương.
- Là trên sách có cấm chế, người không có duyên, không thể quan sát, tu vi của ta không thể phá vỡ, xem ra chỉ có mang về cho phụ thân rồi. Tu vi của phụ vương còn trên cả những Thượng Cổ Yêu tộc thánh hiền, tất có thể phá vỡ.
Cổ Trần Sa nhíu mày, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Nếu cuốn sách này rơi vào trong tay Lệ Vạn Long, như vậy sẽ không có chỗ trống vòng qua. Hai Xà này thật ngu xuẩn, lại dâng lên như thế.
- Ha ha ha. . . . .
Nhưng vào lúc này, có tiếng cười truyền tới.
Trong sân nhỏ xuất hiện mấy người, cầm đầu chính là thiếu niên đầu đội kim quan, trên tay mang theo vịn chỉ quý tộc, thâm bất khả trắc, chính là Cổ Đạn Kiếm.
Vài người khác tuyệt đối không phải người lương thiện, khí tức cường hoành đến mức đáng sợ.
- Lệ Thiên Sinh, không thể ngờ ngươi đã tới Võ Châu thành, còn chiếm được Hồ Cô Yêu Hồ lưu lại Thiên Yêu Chi Thư, nhưng mà cuốn sách này có thể hấp thu nguyện lực chúng sinh, đánh cắp số mệnh triều đình, quấy loạn thiên hạ, nó là vật thuộc về triều đình.
Cổ Đạn Kiếm không che dấu tham lam của mình.
- Như thế nào? Cổ Đạn Kiếm, ngươi muốn đoạt sách trong tay ta?
Lệ Thiên Sinh nói rất nhẹ nhõm, kỳ thật trong lòng đã cảnh giác:
- Nếu như là Lâu Bái Nguyệt và Cổ Trần Sa, còn có Cổ Hoa Sa đến đây, ta tất nhiên là không địch lại, ngươi còn kém một ít.
- Có kém hay không cứ động thủ là biết.
Nghe thấy tên ba người này, sắc mặt Cổ Đạn Kiếm lạnh lẽo, sát cơ um tùm, nhưng hắn cũng không có động thủ, chỉ nói:
- Nhưng mà, có lẽ chúng ta có thể hợp tác, ta cũng không ham Thiên Yêu Chi Thư, chỉ có điều ngươi muốn mang đi, nhất định phải trả giá lớn.
- Hợp tác cái gì?
Lệ Thiên Sinh hỏi.
- Chúng ta có thể nói chuyện kỹ càng.
Cổ Đạn Kiếm nhìn lướt qua Thanh Bạch Nhị Xà, còn có Cổ Trần Sa ngụy trang thành sĩ tử Trần Công, cũng không có nhận ra.
Cổ Trần Sa xem quy tắc chung Thiên Yêu Chi Thư, suy tính các loại võ học, Chuyết Quyền sâu hơn một tầng, sáng tạo ra Thương Sinh Bổ Thiên Thuật, dựa vào thuật này đột phá Đạo Cảnh mười biến, võ học bản thân đã mạnh hơn trước gấp mấy lần.
Hiện tại dùng thủ đoạn của hắn, Cổ Đạn Kiếm có lợi hại hơn nữa cũng khó nhìn ra cái gì.
- Thuộc hạ bái kiến Thiếu chủ.
Thanh Bạch Nhị Xà vứt bỏ Cổ Trần Sa, quỳ gối trước mặt thiếu niên.
Người trẻ tuổi nhìn bầu trời, thật lâu mới mở miệng:
- Tại sao còn dẫn theo sĩ tử tới?
- Là như thế này...
Tiểu Thanh lập tức kể ra tình huống:
- Sĩ tử đọc sách rất có tâm đắc, lại có thể hiểu rõ một ít kinh văn trên Thiên Yêu Chi Thư, giải thích cho ta và tỷ tỷ, bởi vì hắn quan sát Thiên Yêu Chi Thư, không thể để hắn truyền kinh văn vào dân gian, cho nên mang đến giao cho Thiếu chủ xử lý.
- Thiếu chủ, sĩ tử này có chút tư chất, hơn nữa cũng có duyên phận với Yêu tộc ta.
Bạch Xà mở miệng:
- Ta biết Thiếu chủ muốn bố cục triều đình dân gian, lưu lại quân cờ cũng tốt.
Nàng là ở giữ gìn Cổ Trần Sa rồi.
- Lớn mật!
Người hầu khoanh tay đứng sau mái hiên của người tuổi trẻ quát lên:
- Thiếu chủ đã có ý định, cần ngươi làm chủ? Rõ ràng hai tỷ muội các ngươi có tâm tư phàm, thông đồng với người đọc sách.
Người hầu mũi ưng chanh chua, hốc mắt hãm sâu, thập phần quái dị, giống như người không thuộc mình, càng giống như yêu quái.
- Thiết Bằng Vương, ngươi không được hồ ngôn loạn ngữ.
Tiểu Thanh nổi giận:
- Ngươi giao hảo với Cương Huyết Hà từ xưa đến nay, tên kia phản bội Thiếu chủ, đầu nhập vào thế tử triều đình Cổ Đạn Kiếm, ngươi khó thoát too9ij trạng.
- Nô tài chết tiệt, dám dĩ hạ phạm thượng.
Thiết Bằng Vương giận tím mặt, duỗi ra móng vuốt đen kịt.
- Không nê tranh chấp.
Người trẻ tuổi Thiếu chủ phất tay, Thiết Bằng Vương không dám lên tiếng, nhưng sát khí trên người không tiêu, lại có chút dâm tà, hiển nhiên đã sớm nhìn chằm chằm vào hai tỷ muội Thanh Bạch Nhị Xà.
Thiếu chủ môi hồng răng trắng, mắt như tinh thần, lông mi cảnh tú, là mỹ nam tử hiếm thấy.
Cổ Trần Sa trong nội tâm khẽ động, này Thiếu chủ cùng Lệ Vãng Sinh gương mặt có chút tương tự, tăng thêm theo lưỡng Xà yêu trong miệng biết được tình báo, đã biết rõ cái Thiếu chủ là con trai của Vạn Yêu Chi Vương, Vạn Long sào chi chủ, Yêu Thánh Lệ Vạn Long.
- Các ngươi đã lấy được Thiên Yêu Chi Thư do Hồ Cô Thần lưu lại, cầm đến cho ta xem một chút.
Thiếu chủ gật đầu ý bảo.
- Đang muốn hiến cho Thiếu chủ.
Bạch Xà lấy ra Thiên Yêu Chi Thư dâng lên.
Thiếu chủ lấy tới, đang muốn lật xem, trên Thiên Yêu Chi Thư bộc phát một đám tia sáng bao phủ quyển sách, không cách nào quan sát.
- Hừ!
Trên tay Thiếu chủ xuất hiện một đám hỏa diễm, màu tím sôi trào, muốn đem luyện hoá cấm chế trên sách, nhưng hắn không làm nên chuyện gì.
- Hai tiện tỳ các ngươi làm cái quỷ gì.
Thiết Bằng Vương đột nhiên đánh giết tới:
- Lại dám đùa giỡn Thiếu chủ.
- Không liên quan tới các nàng, lui ra.
Thiếu chủ vung tay lên, khí kình ngăn cản Thiết Bằng Vương.
- Là trên sách có cấm chế, người không có duyên, không thể quan sát, tu vi của ta không thể phá vỡ, xem ra chỉ có mang về cho phụ thân rồi. Tu vi của phụ vương còn trên cả những Thượng Cổ Yêu tộc thánh hiền, tất có thể phá vỡ.
Cổ Trần Sa nhíu mày, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Nếu cuốn sách này rơi vào trong tay Lệ Vạn Long, như vậy sẽ không có chỗ trống vòng qua. Hai Xà này thật ngu xuẩn, lại dâng lên như thế.
- Ha ha ha. . . . .
Nhưng vào lúc này, có tiếng cười truyền tới.
Trong sân nhỏ xuất hiện mấy người, cầm đầu chính là thiếu niên đầu đội kim quan, trên tay mang theo vịn chỉ quý tộc, thâm bất khả trắc, chính là Cổ Đạn Kiếm.
Vài người khác tuyệt đối không phải người lương thiện, khí tức cường hoành đến mức đáng sợ.
- Lệ Thiên Sinh, không thể ngờ ngươi đã tới Võ Châu thành, còn chiếm được Hồ Cô Yêu Hồ lưu lại Thiên Yêu Chi Thư, nhưng mà cuốn sách này có thể hấp thu nguyện lực chúng sinh, đánh cắp số mệnh triều đình, quấy loạn thiên hạ, nó là vật thuộc về triều đình.
Cổ Đạn Kiếm không che dấu tham lam của mình.
- Như thế nào? Cổ Đạn Kiếm, ngươi muốn đoạt sách trong tay ta?
Lệ Thiên Sinh nói rất nhẹ nhõm, kỳ thật trong lòng đã cảnh giác:
- Nếu như là Lâu Bái Nguyệt và Cổ Trần Sa, còn có Cổ Hoa Sa đến đây, ta tất nhiên là không địch lại, ngươi còn kém một ít.
- Có kém hay không cứ động thủ là biết.
Nghe thấy tên ba người này, sắc mặt Cổ Đạn Kiếm lạnh lẽo, sát cơ um tùm, nhưng hắn cũng không có động thủ, chỉ nói:
- Nhưng mà, có lẽ chúng ta có thể hợp tác, ta cũng không ham Thiên Yêu Chi Thư, chỉ có điều ngươi muốn mang đi, nhất định phải trả giá lớn.
- Hợp tác cái gì?
Lệ Thiên Sinh hỏi.
- Chúng ta có thể nói chuyện kỹ càng.
Cổ Đạn Kiếm nhìn lướt qua Thanh Bạch Nhị Xà, còn có Cổ Trần Sa ngụy trang thành sĩ tử Trần Công, cũng không có nhận ra.
Cổ Trần Sa xem quy tắc chung Thiên Yêu Chi Thư, suy tính các loại võ học, Chuyết Quyền sâu hơn một tầng, sáng tạo ra Thương Sinh Bổ Thiên Thuật, dựa vào thuật này đột phá Đạo Cảnh mười biến, võ học bản thân đã mạnh hơn trước gấp mấy lần.
Hiện tại dùng thủ đoạn của hắn, Cổ Đạn Kiếm có lợi hại hơn nữa cũng khó nhìn ra cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.