Chương 400: Tung tích của Cự Linh Thần (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
- Vâng!
Kim Tùy Ba hỏi:
- Không biết ba vị Ti Chủ thấy Cổ Đạn Kiếm như thế nào?
- Kẻ này cực kỳ âm độc, nhưng tư chất không được tốt lắm, sau khi đạt được Cự Linh Giới Chỉ của ta, cũng chỉ vừa bước vào Đạo cảnh mà thôi.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Nhưng nếu ta nhìn không sai, kẻ này hẳn thâm tàng bất lộ, trình độ ngoan độc còn vượt xa lão Đại.
- Đúng vậy, tu vi của kẻ này cực kỳ cường đại.
Kim Tùy Ba nói:
- Tuyệt đối là trên Đạo cảnh cửu biến, hơn nữa tư chất của hắn là kỳ tài cái thế, nói mình có Dưỡng Long Đan, Tạo Long Đan! Sau lưng của hắn, có tồn tại cực kỳ lợi hại bố cục.
- Cái gì? Dưỡng Long Đan? Tạo Long Đan?
Cổ Trần Sa quá hiểu hai loại đan dược này, chỉ ở trong truyền thuyết mới có, chính là Thần Linh thu thập khí lưu trong Hồng Hoang Long Môn luyện chế thành, từ khi Hồng Hoang Long Môn biến mất, thì không thể luyện ra được nữa.
- Nói điểm chính.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Sau lưng tiểu tử kia đến cùng là ai?
- Có thể là Cự Linh Thần chuyển thế.
Kim Tùy Ba nói.
- Cái gì?
Cổ Trần Sa cả kinh:
- Ngươi nói thật hay giả?
- Đây chỉ là suy đoán, nhưng tám chín phần mười.
Kim Tùy Ba nói:
- Hắn có Cự Linh Thần Giới, nhẫn kia là thần cốt của Cự Linh Thần biến thành, chỉ sợ trong đó có rất nhiều bí mật.
- Ngươi nói không sai, tiểu tử kia ta nhìn liền biết âm trầm bí hiểm, tuyệt đối không phải bình thường.
Ánh mắt của Cổ Trần Sa cực kỳ sắc bén:
- Cái nhận tình này của lão Thất, ta nhận.
- Tuy Thất hoàng tử có ân với ta, nhưng bây giờ ta là người của Tĩnh Tiên Ti, sẽ hết toàn lực làm việc cho triều đình.
Kim Tùy Ba vội nói.
- Ngươi lui xuống đi.
Lâu Bái Nguyệt phất tay.
- Vâng!
Kim Tùy Ba không dám nói nhiều, sau khi cáo từ, chậm rãi lui đến cửa ra vào, lại quay người ly khai.
- Trần Sa, ngươi thấy thế nào?
Lâu Bái Nguyệt biết rõ, Cự Linh Thần và Cổ Trần Sa có thù rất sâu. Nguyên bản nàng cho rằng Cổ Trần Sa kích hoạt huyết mạch Cự Linh Thần, bất quá bây giờ đã rõ ràng, Cổ Trần Sa là nhận được Tế Thiên Phù Chiếu.
- Chuyện này đương nhiên là âm thầm điều tra.
Cổ Trần Sa tỉnh táo lại:
- Nếu Cự Linh Thần chuyển thế lộ ra dấu vết, đó là chuyện tốt, ta phải bắt được Thần này, để hắn chết không có chỗ chôn.
- Cần chúng ta hỗ trợ không?
Lão Tứ hỏi.
- Không cần, việc này ta tự mình giải quyết.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Đa tạ Tứ ca, nhưng trước mắt Tĩnh Tiên Ti công việc bề bộn, chúng ta đều không rảnh tay, chuyện này không cần gấp, Kim Tùy Ba kia cũng không phải thế hệ thiện lương gì, hắn nói là thật hay giả còn đáng giá cân nhắc, ta phải đi gặp Ngọc Hàn Lộ và Long Vũ Vân, nói rõ sự tình chiêu an Bảo Ngọc Quốc, việc này làm không xong, ta sẽ cảm thấy nội tâm bất an.
- Ta cũng phải an bài người đi thu thập tin tức của Thất Thập Nhị Huyền Môn, chỉ dựa vào Kim Tùy Ba không phải chuyện tốt gì.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Bên Man tộc cũng có rất nhiều động tác, không thể không phòng. Trước mắt Tĩnh Tiên Ti chúng ta thiếu khuyết nhân thủ, còn phải tuyển người.
Lão Tứ nói:
- Ta xem nhi tử của Cự Thạch Hầu Thạch Trung Thiện không tệ, có thể tuyển vào, ngoài ra đệ tử kiệt xuất của các công thần cũng không ít, có thể thu nạp vào. Chuyện này ta đi xử lý.
Ba người thương lượng xong, đều tự mình tách ra.
Cổ Trần Sa trở lại phủ đệ của mình, triệu hoán Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ đến, các nàng đều có Chu Thiên Hạp, vô luận ở nơi nào cũng có thể lập tức thu được tin tức của Cổ Trần Sa.
Hơn nữa các nàng có pháp bảo phi hành, tốc độ rất nhanh.
Trở lại phủ đệ, Cổ Trần Sa quan sát thành trì, phát hiện sâu trong lòng đất có vô số huyệt động như trường xà dây dưa, hoặc giống như kinh mạch, xoắn xuýt biến hóa.
Huyền Vũ Bảo Bảo chui vào lòng đất, đả thông mạch lạc, chế tạo đại địa giống như kinh mạch con người.
Nói cách khác, nó đang luyện đại địa ở dưới chân thành pháp bảo.
Cái này để Cổ Trần Sa có loại cảm giác, theo Huyền Vũ Bảo Bảo xây dựng, dùng thành trì làm trung tâm, phạm vi trăm dặm xung quanh thái ấp của mình, có một cổ lực lượng to lớn tách nó rời khỏi Vô Tận Đại Lục, tạo thành Động Thiên độc lập.
Cái này là lực lượng của Huyền Vũ Bảo Bảo.
Xây dựng thành Huyền Vũ Sào của mình.
Kim Tùy Ba hỏi:
- Không biết ba vị Ti Chủ thấy Cổ Đạn Kiếm như thế nào?
- Kẻ này cực kỳ âm độc, nhưng tư chất không được tốt lắm, sau khi đạt được Cự Linh Giới Chỉ của ta, cũng chỉ vừa bước vào Đạo cảnh mà thôi.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Nhưng nếu ta nhìn không sai, kẻ này hẳn thâm tàng bất lộ, trình độ ngoan độc còn vượt xa lão Đại.
- Đúng vậy, tu vi của kẻ này cực kỳ cường đại.
Kim Tùy Ba nói:
- Tuyệt đối là trên Đạo cảnh cửu biến, hơn nữa tư chất của hắn là kỳ tài cái thế, nói mình có Dưỡng Long Đan, Tạo Long Đan! Sau lưng của hắn, có tồn tại cực kỳ lợi hại bố cục.
- Cái gì? Dưỡng Long Đan? Tạo Long Đan?
Cổ Trần Sa quá hiểu hai loại đan dược này, chỉ ở trong truyền thuyết mới có, chính là Thần Linh thu thập khí lưu trong Hồng Hoang Long Môn luyện chế thành, từ khi Hồng Hoang Long Môn biến mất, thì không thể luyện ra được nữa.
- Nói điểm chính.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Sau lưng tiểu tử kia đến cùng là ai?
- Có thể là Cự Linh Thần chuyển thế.
Kim Tùy Ba nói.
- Cái gì?
Cổ Trần Sa cả kinh:
- Ngươi nói thật hay giả?
- Đây chỉ là suy đoán, nhưng tám chín phần mười.
Kim Tùy Ba nói:
- Hắn có Cự Linh Thần Giới, nhẫn kia là thần cốt của Cự Linh Thần biến thành, chỉ sợ trong đó có rất nhiều bí mật.
- Ngươi nói không sai, tiểu tử kia ta nhìn liền biết âm trầm bí hiểm, tuyệt đối không phải bình thường.
Ánh mắt của Cổ Trần Sa cực kỳ sắc bén:
- Cái nhận tình này của lão Thất, ta nhận.
- Tuy Thất hoàng tử có ân với ta, nhưng bây giờ ta là người của Tĩnh Tiên Ti, sẽ hết toàn lực làm việc cho triều đình.
Kim Tùy Ba vội nói.
- Ngươi lui xuống đi.
Lâu Bái Nguyệt phất tay.
- Vâng!
Kim Tùy Ba không dám nói nhiều, sau khi cáo từ, chậm rãi lui đến cửa ra vào, lại quay người ly khai.
- Trần Sa, ngươi thấy thế nào?
Lâu Bái Nguyệt biết rõ, Cự Linh Thần và Cổ Trần Sa có thù rất sâu. Nguyên bản nàng cho rằng Cổ Trần Sa kích hoạt huyết mạch Cự Linh Thần, bất quá bây giờ đã rõ ràng, Cổ Trần Sa là nhận được Tế Thiên Phù Chiếu.
- Chuyện này đương nhiên là âm thầm điều tra.
Cổ Trần Sa tỉnh táo lại:
- Nếu Cự Linh Thần chuyển thế lộ ra dấu vết, đó là chuyện tốt, ta phải bắt được Thần này, để hắn chết không có chỗ chôn.
- Cần chúng ta hỗ trợ không?
Lão Tứ hỏi.
- Không cần, việc này ta tự mình giải quyết.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Đa tạ Tứ ca, nhưng trước mắt Tĩnh Tiên Ti công việc bề bộn, chúng ta đều không rảnh tay, chuyện này không cần gấp, Kim Tùy Ba kia cũng không phải thế hệ thiện lương gì, hắn nói là thật hay giả còn đáng giá cân nhắc, ta phải đi gặp Ngọc Hàn Lộ và Long Vũ Vân, nói rõ sự tình chiêu an Bảo Ngọc Quốc, việc này làm không xong, ta sẽ cảm thấy nội tâm bất an.
- Ta cũng phải an bài người đi thu thập tin tức của Thất Thập Nhị Huyền Môn, chỉ dựa vào Kim Tùy Ba không phải chuyện tốt gì.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Bên Man tộc cũng có rất nhiều động tác, không thể không phòng. Trước mắt Tĩnh Tiên Ti chúng ta thiếu khuyết nhân thủ, còn phải tuyển người.
Lão Tứ nói:
- Ta xem nhi tử của Cự Thạch Hầu Thạch Trung Thiện không tệ, có thể tuyển vào, ngoài ra đệ tử kiệt xuất của các công thần cũng không ít, có thể thu nạp vào. Chuyện này ta đi xử lý.
Ba người thương lượng xong, đều tự mình tách ra.
Cổ Trần Sa trở lại phủ đệ của mình, triệu hoán Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ đến, các nàng đều có Chu Thiên Hạp, vô luận ở nơi nào cũng có thể lập tức thu được tin tức của Cổ Trần Sa.
Hơn nữa các nàng có pháp bảo phi hành, tốc độ rất nhanh.
Trở lại phủ đệ, Cổ Trần Sa quan sát thành trì, phát hiện sâu trong lòng đất có vô số huyệt động như trường xà dây dưa, hoặc giống như kinh mạch, xoắn xuýt biến hóa.
Huyền Vũ Bảo Bảo chui vào lòng đất, đả thông mạch lạc, chế tạo đại địa giống như kinh mạch con người.
Nói cách khác, nó đang luyện đại địa ở dưới chân thành pháp bảo.
Cái này để Cổ Trần Sa có loại cảm giác, theo Huyền Vũ Bảo Bảo xây dựng, dùng thành trì làm trung tâm, phạm vi trăm dặm xung quanh thái ấp của mình, có một cổ lực lượng to lớn tách nó rời khỏi Vô Tận Đại Lục, tạo thành Động Thiên độc lập.
Cái này là lực lượng của Huyền Vũ Bảo Bảo.
Xây dựng thành Huyền Vũ Sào của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.