Chương 374: Xích Tiêu Huyền Môn (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Tái Hải Hồ Lô là pháp bảo trong Bất Chu Cung, Cổ Thiên Tử dùng để chứa Thiên Lộ, không phải chuyện đùa, nếu như dung nhập vào Long Môn, Long Môn sẽ được ích lợi không nhỏ.
- Bây giờ chúng ta liên thủ, tăng thêm lão Tứ, có thể chống lại Đạo cảnh mấy biến?
Cổ Trần Sa quan sát tình huống bốn phía.
- Đạo cảnh thập bát biến Đại Đạo Kim Đan cũng không làm gì được chúng ta.
Lâu Bái Nguyệt cực kỳ tự tin.
- Bất quá gặp được cao thủ như thế vẫn phải cẩn thận, cái gọi là Kim Đan đại thành, quỷ thần khó xâm, Kim Đan là nguyên thần và tiên thiên cương khí kết hợp, lại dung hợp ngũ hành, thiên địa lôi pháp cấu thành, Kim Đan vừa thành, thọ hạn nghìn năm.
Cổ Trần Sa gật đầu, hắn cũng biết, Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân tối đa chỉ có thể sống ba trăm năm, dù tu luyện tới thập lục biến Tá Thi Hoàn Hồn, tối đa cũng chỉ có thể kéo dài năm trăm năm mà thôi, mỗi Tá Thi Hoàn Hồn một lần, nguyên thần sẽ tổn hao nhiều.
Mà tu thành Thập bát biến Đại Đạo Kim Đan, ít nhất cũng có nghìn năm tuổi thọ.
Cái này còn chưa tính, lực công kích và thủ đoạn của Đại Đạo Kim Đan đều không phải phàm tục, hoàn toàn khó có thể tưởng tượng. Một khi tế ra, phá núi đoạn sông, trở tay là thành.
Ba người cùng ba người đối địch.
Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Cổ Hoa Sa, ba vị Ti Chủ của Tĩnh Tiên Ti.
Lệ Vãng Sinh, Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, hai vị là Giáo Tông Man tộc, còn có một vị là nhi tử Yêu Thánh của Vạn Long Sào. Đều đại biểu cho thế lực cao cấp nhất.
Vốn triều đình thành lập Tĩnh Tiên Ti, rất nhiều người đều chế giễu.
Nhưng lần này Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Cổ Hoa Sa ngang trời xuất thế, giết chết rất nhiều cao thủ Man tộc, đánh ra uy danh, làm cho thiên hạ không dám coi thường nữa.
Ngoài Bất Chu Cung, La Tu và Kim Tùy Ba cũng ẩn núp quan sát.
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được kẻ này lại lợi hại như vậy.
Kim Tùy Ba giống như lần thứ nhất chứng kiến Cổ Trần Sa:
- Cho dù ta đã biết hắn không bình thường, nhưng vẫn vượt xa phạm vi lý giải.
- Chỉ là Lâu Bái Nguyệt đã long trời lở đất, có thể đối kháng Thánh Nhân trời sinh Pháp Vô Tiên.
La Tu rất kính sợ Thánh Nhân trời sinh:
- Cổ Trần Sa cũng không đơn giản, không biết Bất Chu Cung sẽ rơi vào nhà nào?
- Nếu Thiên Phù Đại Đế ra tay, như vậy Bất Chu Cung sẽ rơi vào tay triều đình, nhưng hiện tại xem ra, Thiên Phù Đại Đế không muốn ra tay, mà phái ba tiểu bối ra rèn luyện bọn hắn.
Kim Tùy Ba nói:
- Mà Man Thánh Hoằng, Lệ Vạn Long cũng không ra tay. Tình huống thật khó bề phân biệt, bất quá Bất Chu Cung kia không phải chuyện đùa. Thế lực khắp nơi đều mơ tưởng, có lẽ bọn hắn đang chờ cơ hội.
Vừa dứt lời.
Đột nhiên dị biến xuất hiện.
Ở phía xa, một đạo cầu vồng hạ xuống.
Cầu vồng tản đi, trong Bất Chu Cung lại xuất hiện một đám người.
Người cầm đầu mặc đại bào màu đỏ, đầu đội xích quan, là một nam tử trung niên, tướng mạo uy nghiêm, khí thế giống như Tiên đạo chi chủ, long hành hổ bộ, cho dù là người bình thường thấy hắn, cũng cảm thấy trong tay người này nắm giữ quyền hành to lớn.
- Đại trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn Tiêu Viêm. Người này mới là người cầm lái chính thức của Xích Tiêu Huyền Môn, chấp chưởng Viêm Vân Cung của Xích Tiêu Huyền Môn, đã sớm tu thành Đại Đạo Kim Đan, trước mắt tu vi sâu không lường được, chỉ sợ đã trên Đạo cảnh nhị thập biến rồi.
Kim Tùy Ba nói:
- Xem ra Xích Tiêu Huyền Môn rất muốn chiếm lấy Bất Chu Cung.
- Tiêu Viêm! Bản thân người này là kỳ tài cái thế, ba trăm năm trước vào Xích Tiêu Huyền Môn, một trăm năm mươi năm trước tu thành Đại Đạo Kim Đan.
La Tu biết rõ rất nhiều bí văn.
- Xem hắn đã là Đạo cảnh mấy biến, bình thường ở trong tông môn Tiên đạo, tu thành Thập bát biến Đại Đạo Kim Đan đều sẽ chiêu cáo thiên hạ, các tiên môn tới chúc mừng, đại biểu trong môn phái sinh ra nhân tài. Năm đó ta cũng từng được mời, chỉ tiếc bởi vì có việc khác, nên không đi được.
Kim Tùy Ba thở dài:
- Tiêu Viêm này mang theo một nhóm lớn cao thủ đến, chỉ sợ không ai có thể tranh phong với hắn. Bất quá trước đó vài ngày Xích Tiêu Huyền Môn tổn thất nặng, Vong Cơ trưởng lão đang bế quan ở trong sơn môn, lại bị Thiên Phù Đại Đế từ trong kinh ra tay, cứng rắn bắt tới, hiện tại bị khóa toàn thân, biến thành nô lệ, ở dân gian đào núi mở đường, luyện đan cứu người, lao dịch ba năm mới được thả.
- Còn có sự tình này? Xích Tiêu Huyền Môn mất mặt như thế, nhất định sẽ không đội trời chung với triều đình.
Toàn thân La Tu chấn động.
Lúc này, sáu người đang đối nghịch đều tách ra, nhìn người Xích Tiêu Huyền Môn xuất hiện.
- Các ngươi là ba Ti Chủ của Tĩnh Tiên Ti mà triều đình mới thành lập?
Tiêu Viêm vừa xuất hiện, ánh mắt quét ngang, cũng mặc kệ Viên Sát Sinh và Lệ Vãng Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, mà nhìn về phía Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, lão Tứ.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày, cảm nhận được địch ý mãnh liệt.
Cổ Trần Sa lại khẽ gật đầu:
- Đúng vậy.
- Đã như vậy, thì nhanh quỳ xuống đi.
Tiêu Viêm nhàn nhạt nói:
- Ở chỗ này, ba người các ngươi ba bước cúi đầu, chín bước một khấu, bái đến Xích Tiêu sơn môn của ta, để cho người trong thiên hạ nhìn một chút, triều đình thế tục còn dám đắc tội Tiên đạo huyền môn ta.
- Bây giờ chúng ta liên thủ, tăng thêm lão Tứ, có thể chống lại Đạo cảnh mấy biến?
Cổ Trần Sa quan sát tình huống bốn phía.
- Đạo cảnh thập bát biến Đại Đạo Kim Đan cũng không làm gì được chúng ta.
Lâu Bái Nguyệt cực kỳ tự tin.
- Bất quá gặp được cao thủ như thế vẫn phải cẩn thận, cái gọi là Kim Đan đại thành, quỷ thần khó xâm, Kim Đan là nguyên thần và tiên thiên cương khí kết hợp, lại dung hợp ngũ hành, thiên địa lôi pháp cấu thành, Kim Đan vừa thành, thọ hạn nghìn năm.
Cổ Trần Sa gật đầu, hắn cũng biết, Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân tối đa chỉ có thể sống ba trăm năm, dù tu luyện tới thập lục biến Tá Thi Hoàn Hồn, tối đa cũng chỉ có thể kéo dài năm trăm năm mà thôi, mỗi Tá Thi Hoàn Hồn một lần, nguyên thần sẽ tổn hao nhiều.
Mà tu thành Thập bát biến Đại Đạo Kim Đan, ít nhất cũng có nghìn năm tuổi thọ.
Cái này còn chưa tính, lực công kích và thủ đoạn của Đại Đạo Kim Đan đều không phải phàm tục, hoàn toàn khó có thể tưởng tượng. Một khi tế ra, phá núi đoạn sông, trở tay là thành.
Ba người cùng ba người đối địch.
Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Cổ Hoa Sa, ba vị Ti Chủ của Tĩnh Tiên Ti.
Lệ Vãng Sinh, Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, hai vị là Giáo Tông Man tộc, còn có một vị là nhi tử Yêu Thánh của Vạn Long Sào. Đều đại biểu cho thế lực cao cấp nhất.
Vốn triều đình thành lập Tĩnh Tiên Ti, rất nhiều người đều chế giễu.
Nhưng lần này Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Cổ Hoa Sa ngang trời xuất thế, giết chết rất nhiều cao thủ Man tộc, đánh ra uy danh, làm cho thiên hạ không dám coi thường nữa.
Ngoài Bất Chu Cung, La Tu và Kim Tùy Ba cũng ẩn núp quan sát.
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được kẻ này lại lợi hại như vậy.
Kim Tùy Ba giống như lần thứ nhất chứng kiến Cổ Trần Sa:
- Cho dù ta đã biết hắn không bình thường, nhưng vẫn vượt xa phạm vi lý giải.
- Chỉ là Lâu Bái Nguyệt đã long trời lở đất, có thể đối kháng Thánh Nhân trời sinh Pháp Vô Tiên.
La Tu rất kính sợ Thánh Nhân trời sinh:
- Cổ Trần Sa cũng không đơn giản, không biết Bất Chu Cung sẽ rơi vào nhà nào?
- Nếu Thiên Phù Đại Đế ra tay, như vậy Bất Chu Cung sẽ rơi vào tay triều đình, nhưng hiện tại xem ra, Thiên Phù Đại Đế không muốn ra tay, mà phái ba tiểu bối ra rèn luyện bọn hắn.
Kim Tùy Ba nói:
- Mà Man Thánh Hoằng, Lệ Vạn Long cũng không ra tay. Tình huống thật khó bề phân biệt, bất quá Bất Chu Cung kia không phải chuyện đùa. Thế lực khắp nơi đều mơ tưởng, có lẽ bọn hắn đang chờ cơ hội.
Vừa dứt lời.
Đột nhiên dị biến xuất hiện.
Ở phía xa, một đạo cầu vồng hạ xuống.
Cầu vồng tản đi, trong Bất Chu Cung lại xuất hiện một đám người.
Người cầm đầu mặc đại bào màu đỏ, đầu đội xích quan, là một nam tử trung niên, tướng mạo uy nghiêm, khí thế giống như Tiên đạo chi chủ, long hành hổ bộ, cho dù là người bình thường thấy hắn, cũng cảm thấy trong tay người này nắm giữ quyền hành to lớn.
- Đại trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn Tiêu Viêm. Người này mới là người cầm lái chính thức của Xích Tiêu Huyền Môn, chấp chưởng Viêm Vân Cung của Xích Tiêu Huyền Môn, đã sớm tu thành Đại Đạo Kim Đan, trước mắt tu vi sâu không lường được, chỉ sợ đã trên Đạo cảnh nhị thập biến rồi.
Kim Tùy Ba nói:
- Xem ra Xích Tiêu Huyền Môn rất muốn chiếm lấy Bất Chu Cung.
- Tiêu Viêm! Bản thân người này là kỳ tài cái thế, ba trăm năm trước vào Xích Tiêu Huyền Môn, một trăm năm mươi năm trước tu thành Đại Đạo Kim Đan.
La Tu biết rõ rất nhiều bí văn.
- Xem hắn đã là Đạo cảnh mấy biến, bình thường ở trong tông môn Tiên đạo, tu thành Thập bát biến Đại Đạo Kim Đan đều sẽ chiêu cáo thiên hạ, các tiên môn tới chúc mừng, đại biểu trong môn phái sinh ra nhân tài. Năm đó ta cũng từng được mời, chỉ tiếc bởi vì có việc khác, nên không đi được.
Kim Tùy Ba thở dài:
- Tiêu Viêm này mang theo một nhóm lớn cao thủ đến, chỉ sợ không ai có thể tranh phong với hắn. Bất quá trước đó vài ngày Xích Tiêu Huyền Môn tổn thất nặng, Vong Cơ trưởng lão đang bế quan ở trong sơn môn, lại bị Thiên Phù Đại Đế từ trong kinh ra tay, cứng rắn bắt tới, hiện tại bị khóa toàn thân, biến thành nô lệ, ở dân gian đào núi mở đường, luyện đan cứu người, lao dịch ba năm mới được thả.
- Còn có sự tình này? Xích Tiêu Huyền Môn mất mặt như thế, nhất định sẽ không đội trời chung với triều đình.
Toàn thân La Tu chấn động.
Lúc này, sáu người đang đối nghịch đều tách ra, nhìn người Xích Tiêu Huyền Môn xuất hiện.
- Các ngươi là ba Ti Chủ của Tĩnh Tiên Ti mà triều đình mới thành lập?
Tiêu Viêm vừa xuất hiện, ánh mắt quét ngang, cũng mặc kệ Viên Sát Sinh và Lệ Vãng Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, mà nhìn về phía Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, lão Tứ.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày, cảm nhận được địch ý mãnh liệt.
Cổ Trần Sa lại khẽ gật đầu:
- Đúng vậy.
- Đã như vậy, thì nhanh quỳ xuống đi.
Tiêu Viêm nhàn nhạt nói:
- Ở chỗ này, ba người các ngươi ba bước cúi đầu, chín bước một khấu, bái đến Xích Tiêu sơn môn của ta, để cho người trong thiên hạ nhìn một chút, triều đình thế tục còn dám đắc tội Tiên đạo huyền môn ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.