Chương 494: Yêu hồn thế giới (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Tuy nơi này là không gian giả thuyết, nhưng tất cả đều giống như đúc, không khác gì thế giới chân thật.
Cổ Trần Sa cũng tìm hiểu ra một ít đạo lý, chân thật cùng hư ảo luân chuyển lẫn nhau, cho dù là thế giới chân thật, cũng là thông qua linh hồn cảm giác, hình thể vạn vật đều là linh hồn cảm giác lý giải tạo thành.
Chân tướng thế giới này cần phải dùng nội tâm bản thân nhận biết.
Rống!
Trong rừng rậm rạp, một con rắn cực lớn xuất hiện.
Con rắn lớn như căn phòng, miệng lớn dính máu, lưỡi dài dài ra ngoài, trong miệng phát ra hấp lực cực lớn, trong không khí ngưng tụ thành vòng xoáy vòi rồng, hấp thu Cổ Trần Sa.
Hấp lực vô cùng mạnh mẽ bao phủ Cổ Trần Sa, muốn nuốt vào trong miệng rắn.
- Thật mạnh!
Cổ Trần Sa trông thấy con rắn phía dưới, lập tức kinh hãi, con rắn này tối thiểu dài mấy ngàn trượng, yêu khí hùng hậu toả ra ngoài, toàn thân màu nâu đen, hắn nhận ra, đây là Cự Thú Thái A Cự Mãng thời đại Hồng Hoang.
Con rắn này trời sinh mạnh vô cùng, hình thể khổng lồ, một khi hiểu ra tu hành, quả thực khủng bố.
Trước mắt, Thái A Cự Mãng hút một cái, Tiên Thiên Cương Khí xoay tròn, trong đó còn ẩn chứa nguyên thần lực, đây không phải yêu quái đơn giản, mà là đại yêu!
Cổ Trần Sa cũng nhận ra, Thái A Cự Mãng hấp mạnh chính là thúc dục chính là công pháp Thiên Yêu Thôn Linh Thuật ghi lại trong Thiên Yêu Chi Thư.
Hắn không dám lãnh đạm, đã nhìn ra, tu vi Thái A Cự Mãng, chỉ sợ đã vượt xa tu vi Nguyên Thần Xuất Khiếu, nếu như mình vẫn còn Long Môn, giết chết nó không thành vấn đề, nhưng hiện tại vô cùng gian nan, làm không tốt còn cũng bị đối phương thôn phệ luyện hóa.
Hắn loáng thoáng cảm giác được, thế giới Hồng Hoang trong Thiên Yêu Chi Thư, rất nhiều yêu hồn thôn phệ lẫn nhau, cùng loại với dưỡng cổ.
Mình cũng bị Thiên Yêu Chi Thư hấp thu hôn phách mà thôi, không có gì khác biệt với con rắn kia, chém giết trong thế giới linh hồn, chạy ra tìm đường sống, còn phải xem bản lãnh của mình.
Thái A Cự Mãng nuốt hấp, Cổ Trần Sa hoàn toàn có thể ẩn núp vào trong không gian Nhật Nguyệt Tế Đàn, nhưng hắn cố ý muốn rèn luyện chính mình, thân hình lắc lư, Tiên Thiên Cương Khí hóa thành một tầng lực trường vặn vẹo, đã thoát khỏi kiềm chế.
Sau đó, thân hình hắn hơi biến hóa, Tiên Thiên Cương Khí diễn biến ra rất nhiều phù văn, lập tức che dấu thân thể, biến mất.
Không có Long Môn, mặc dù hắn không giết được cao thủ ngoài mười bốn biến, nhưng bản thân muốn ẩn núp lại không có bất cứ vấn đề gì.
Cổ Trần Sa vừa biến mất, Thái A Cự Mãng tìm không thấy mục tiêu, không cam lòng gào rú một tiếng, thân hình rụt trở về, mấy chục giây sau, Thái A Cự Mãng chiếm giữ một huyệt động sâu trong núi, trên đầu xuất hiện một đám khói đen, một gương mặt nam tử trung niên xuất hiện:
- Không thể ngờ, trong Thiên Yêu Chi Thư lại có linh hồn mới tiến vào! Chẳng lẽ cuốn sách này lại xuất thế lần nữa? Linh hồn này rất khó lường, nhưng rất quỷ dị, nhưng mà bất kể như thế nào, cũng là yêu hồn mà thôi, từ đó về sau, cũng chỉ có thể bị vây ở chỗ này, rốt cuộc không cách nào thoát thân ra ngoài trở lại thế giới chân thật... . Ta hận! Tất cả nơi này đều là giả. Ta phải làm thế nào mới có thể đi ra ngoài?
Thật lâu về sau, Nguyên Thần Thái A Cự Mãng trở về thân thể, sau đó thân thể khổng lồ cũng che giấu sâu trong lòng đất.
Hiển nhiên, nơi này còn có tồn tại mạnh hơn cả Thái A Cự Mãng , nó sợ bị giết và bị cắn nuốt.
Cổ Trần Sa lại xuất hiện trong rừng cây, vô thanh vô tức.
Nguyên Thần Thái A Cự Mãng vừa rồi hiện ra, hắn đều nhìn thấy.
- Không thể ngờ, yêu hồn trong Thiên Yêu Chi Thư lại hiểu rõ tình cảnh của mình, cũng giống như ta, nhưng yêu hồn bị nhốt, không thể ra đi. Nhưng mà cho dù đi ra thì thế nào? Hiển nhiên Thái A Cự Mãng bị g iết vào thời đại Viễn Cổ, yêu hồn phong ấn vào trong đó, hiện tại cho nó đi ra ngoài, không có thân thể, nó cũng tử vong sao? Nó cũng không tu luyện tới cảnh giới Mượn Xác Hoàn Hồn. Nhưng mà, dựa theo đạo lý, tuổi thọ Thái A Cự Mãng cũng không có khả năng sống từ viễn cổ đến bây giờ, sớm nên chết đi, xem ra Thiên Yêu Chi Thư còn có công năng bảo tồn ấn ký hồn phách hay sao? Cuốn sách này vô cùng huyền bí, đáng giá thăm dò và cân nhắc, việc cấp bách là chém giết một ít yêu hồn nhỏ yếu, chờ hồn phách đầy đủ, tiến hành hiến tế, trực tiếp đi ra ngoài, cuốn sách này không phải cảnh giới hiện tại của ta có thể hiểu thấu được.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa đã hiểu ra rất nhiều đạo lý.
Răng rắc!
Hắn tiện tay nhặt một nhánh cây, chất lỏng chảy ra, còn có mùi thơm của cây cỏ, đưa vào trong mồm nếm thử, có một phong vị khác.
Biết rất rõ ràng, tất cả là giả mà thôi, nhưng Cổ Trần Sa không phát hiện ra sơ hở nào.
Bởi như vậy, sâu trong lòng hắn sinh ra cảm giác huyền diệu.
Hắn thúc dục bí pháp, thân hình lúc ẩn lúc hiện, cảm thụ khí tức yêu hồn trong Hồng Hoang, hắn giống như tử thần, gặp yêu hồn nhỏ yếu, lại đột nhiên hiện thân chém giết, hồn phách thu vào trong tế đàn, gặp được cường đại sẽ ẩn núp.
Không qua mấy canh giờ, trong Nhật Nguyệt Tế Đàn xuất hiện mấy chục đoàn yêu hồn.
Yêu hồn nơi này rất nhiều, hắn thu hoạch rất phong phú.
Cổ Trần Sa cũng tìm hiểu ra một ít đạo lý, chân thật cùng hư ảo luân chuyển lẫn nhau, cho dù là thế giới chân thật, cũng là thông qua linh hồn cảm giác, hình thể vạn vật đều là linh hồn cảm giác lý giải tạo thành.
Chân tướng thế giới này cần phải dùng nội tâm bản thân nhận biết.
Rống!
Trong rừng rậm rạp, một con rắn cực lớn xuất hiện.
Con rắn lớn như căn phòng, miệng lớn dính máu, lưỡi dài dài ra ngoài, trong miệng phát ra hấp lực cực lớn, trong không khí ngưng tụ thành vòng xoáy vòi rồng, hấp thu Cổ Trần Sa.
Hấp lực vô cùng mạnh mẽ bao phủ Cổ Trần Sa, muốn nuốt vào trong miệng rắn.
- Thật mạnh!
Cổ Trần Sa trông thấy con rắn phía dưới, lập tức kinh hãi, con rắn này tối thiểu dài mấy ngàn trượng, yêu khí hùng hậu toả ra ngoài, toàn thân màu nâu đen, hắn nhận ra, đây là Cự Thú Thái A Cự Mãng thời đại Hồng Hoang.
Con rắn này trời sinh mạnh vô cùng, hình thể khổng lồ, một khi hiểu ra tu hành, quả thực khủng bố.
Trước mắt, Thái A Cự Mãng hút một cái, Tiên Thiên Cương Khí xoay tròn, trong đó còn ẩn chứa nguyên thần lực, đây không phải yêu quái đơn giản, mà là đại yêu!
Cổ Trần Sa cũng nhận ra, Thái A Cự Mãng hấp mạnh chính là thúc dục chính là công pháp Thiên Yêu Thôn Linh Thuật ghi lại trong Thiên Yêu Chi Thư.
Hắn không dám lãnh đạm, đã nhìn ra, tu vi Thái A Cự Mãng, chỉ sợ đã vượt xa tu vi Nguyên Thần Xuất Khiếu, nếu như mình vẫn còn Long Môn, giết chết nó không thành vấn đề, nhưng hiện tại vô cùng gian nan, làm không tốt còn cũng bị đối phương thôn phệ luyện hóa.
Hắn loáng thoáng cảm giác được, thế giới Hồng Hoang trong Thiên Yêu Chi Thư, rất nhiều yêu hồn thôn phệ lẫn nhau, cùng loại với dưỡng cổ.
Mình cũng bị Thiên Yêu Chi Thư hấp thu hôn phách mà thôi, không có gì khác biệt với con rắn kia, chém giết trong thế giới linh hồn, chạy ra tìm đường sống, còn phải xem bản lãnh của mình.
Thái A Cự Mãng nuốt hấp, Cổ Trần Sa hoàn toàn có thể ẩn núp vào trong không gian Nhật Nguyệt Tế Đàn, nhưng hắn cố ý muốn rèn luyện chính mình, thân hình lắc lư, Tiên Thiên Cương Khí hóa thành một tầng lực trường vặn vẹo, đã thoát khỏi kiềm chế.
Sau đó, thân hình hắn hơi biến hóa, Tiên Thiên Cương Khí diễn biến ra rất nhiều phù văn, lập tức che dấu thân thể, biến mất.
Không có Long Môn, mặc dù hắn không giết được cao thủ ngoài mười bốn biến, nhưng bản thân muốn ẩn núp lại không có bất cứ vấn đề gì.
Cổ Trần Sa vừa biến mất, Thái A Cự Mãng tìm không thấy mục tiêu, không cam lòng gào rú một tiếng, thân hình rụt trở về, mấy chục giây sau, Thái A Cự Mãng chiếm giữ một huyệt động sâu trong núi, trên đầu xuất hiện một đám khói đen, một gương mặt nam tử trung niên xuất hiện:
- Không thể ngờ, trong Thiên Yêu Chi Thư lại có linh hồn mới tiến vào! Chẳng lẽ cuốn sách này lại xuất thế lần nữa? Linh hồn này rất khó lường, nhưng rất quỷ dị, nhưng mà bất kể như thế nào, cũng là yêu hồn mà thôi, từ đó về sau, cũng chỉ có thể bị vây ở chỗ này, rốt cuộc không cách nào thoát thân ra ngoài trở lại thế giới chân thật... . Ta hận! Tất cả nơi này đều là giả. Ta phải làm thế nào mới có thể đi ra ngoài?
Thật lâu về sau, Nguyên Thần Thái A Cự Mãng trở về thân thể, sau đó thân thể khổng lồ cũng che giấu sâu trong lòng đất.
Hiển nhiên, nơi này còn có tồn tại mạnh hơn cả Thái A Cự Mãng , nó sợ bị giết và bị cắn nuốt.
Cổ Trần Sa lại xuất hiện trong rừng cây, vô thanh vô tức.
Nguyên Thần Thái A Cự Mãng vừa rồi hiện ra, hắn đều nhìn thấy.
- Không thể ngờ, yêu hồn trong Thiên Yêu Chi Thư lại hiểu rõ tình cảnh của mình, cũng giống như ta, nhưng yêu hồn bị nhốt, không thể ra đi. Nhưng mà cho dù đi ra thì thế nào? Hiển nhiên Thái A Cự Mãng bị g iết vào thời đại Viễn Cổ, yêu hồn phong ấn vào trong đó, hiện tại cho nó đi ra ngoài, không có thân thể, nó cũng tử vong sao? Nó cũng không tu luyện tới cảnh giới Mượn Xác Hoàn Hồn. Nhưng mà, dựa theo đạo lý, tuổi thọ Thái A Cự Mãng cũng không có khả năng sống từ viễn cổ đến bây giờ, sớm nên chết đi, xem ra Thiên Yêu Chi Thư còn có công năng bảo tồn ấn ký hồn phách hay sao? Cuốn sách này vô cùng huyền bí, đáng giá thăm dò và cân nhắc, việc cấp bách là chém giết một ít yêu hồn nhỏ yếu, chờ hồn phách đầy đủ, tiến hành hiến tế, trực tiếp đi ra ngoài, cuốn sách này không phải cảnh giới hiện tại của ta có thể hiểu thấu được.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa đã hiểu ra rất nhiều đạo lý.
Răng rắc!
Hắn tiện tay nhặt một nhánh cây, chất lỏng chảy ra, còn có mùi thơm của cây cỏ, đưa vào trong mồm nếm thử, có một phong vị khác.
Biết rất rõ ràng, tất cả là giả mà thôi, nhưng Cổ Trần Sa không phát hiện ra sơ hở nào.
Bởi như vậy, sâu trong lòng hắn sinh ra cảm giác huyền diệu.
Hắn thúc dục bí pháp, thân hình lúc ẩn lúc hiện, cảm thụ khí tức yêu hồn trong Hồng Hoang, hắn giống như tử thần, gặp yêu hồn nhỏ yếu, lại đột nhiên hiện thân chém giết, hồn phách thu vào trong tế đàn, gặp được cường đại sẽ ẩn núp.
Không qua mấy canh giờ, trong Nhật Nguyệt Tế Đàn xuất hiện mấy chục đoàn yêu hồn.
Yêu hồn nơi này rất nhiều, hắn thu hoạch rất phong phú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.