Chương 52
Lana318
09/04/2023
3h chiều, người mà Phụng hẹn gặp cũng đã tới rồi, đó là Minh Huy và
Thắng vệ sĩ. Thực ra Tiểu Phụng chỉ có nhờ Minh Huy thôi nhưng cậu trai
trẻ có chiếc răng “choá” cute phô mai que kia thấy anh Thắng có kinh
nghiệm hơn trong chuyện này nên nói anh ta đi cùng mình.
- Em chào anh, chào Huy.
- Phụng đợi tôi lâu chưa?
- Tôi cũng mới tới thôi. Tôi có gọi cafe cho 2 người rồi.
Minh Huy có đưa ra 2 chai nước lựu đỏ nguyên chất cho Phụng rồi hỏi tại sao cô lại muốn mua quà tặng cho người không phải thiếu gia Mạnh Long?
- Thực ra thì…
- Dạ em gửi cafe ạ.
- Cảm ơn chị.
Nhân viên quán đi rồi Tiểu Phụng mới tâm sự mỏng rằng cô được 1 người tặng đồng hồ bạc tỷ, Mạnh Long có nói đó là đại ca của băng Bạch Hổ hay cái gì Hổ đó cô không có nhớ, và cô muốn tham khảo ý kiến của Minh Huy về việc này bởi thấy Minh Huy quen biết nhiều người hơn. Thắng hỏi:
- Tại sao tiểu thư lại biết được đại ca băng Bạch Hổ? Anh ta ở nước ngoài mà.
- Dạ cái này… nói thật ra là lúc em đi Đà Lạt với 2 mẹ thì ở nhà anh Thịnh và Mạnh Long có nhận được thiệp mời party. Chủ nhân của bữa tiệc ngày mai là anh ta đó anh Thắng.
- Anh ta nổi tiếng với việc không có gần gũi nữ giới quá 5’ vậy thì lý do vì sao lại tặng tiểu thư đồng hồ cả tỷ bạc chứ?
- Em cũng không biết nữa ạ anh. Anh ta nói rằng hãy coi anh ta như bạn, mà bạn thì có quyền tặng đồng hồ cho em. Ờ… dạ còn nói với em là không cần sắc đẹp hay tiền bạc từ em ạ.
Cô nói tới đây thì Minh Huy hiểu rồi, ra là anh đại ca đó có tình ý với Phụng đấy, cũng giống với Minh Huy. Nhấp 1 ngụm cafe đen ít đá Huy nói:
- Với một người như vậy thì tôi nghĩ rằng Phụng có tặng anh ta món quà gì đi nữa anh ta cũng không nhận đâu bởi cái gì anh ta cũng có. Tốt nhất là Phụng nên phát huy khả năng thiên bẩm sẵn có của mình.
- Nhưng tôi có khả năng thiên bẩm gì đâu Huy.
- Có đấy thôi. Không phải Phụng nấu ăn khá lắm sao?
- Nấu ăn á?
Ở nhà Mạnh Long tới nay đã hơn 5 tháng 1 chút rồi nhưng đã lần nào cô nấu ăn cho Mạnh Long đâu. Haizz chẳng lẽ vì chiếc đồng hồ tiền tỷ mà nấu ăn cho người khác giới mà không phải Mạnh Long sao? Với bản tính ghen tuông sẵn có của Mạnh Long, gặp mặt 2 người con trai này ở quán cafe thôi Mạnh Long mà biết thì sẽ không vui rồi chứ đừng có nói là nấu ăn.
- Cậu hai à. Tiểu thư đang mang thai mà sao có thể…
- Em chỉ là đang đặt mình vào vị trí của anh ta thôi. Giả sử như anh có người yêu, anh muốn gì ở chị ấy ngoài nụ hôn và chuyện đó? Anh và Phụng thử nghĩ xem, vào 1 buổi chiều 5 rưỡi 6h, anh đi làm về mà trong nhà có mùi thơm bay ra từ bếp, chị nhà đang nấu cho anh những món mà anh thích, chẳng phải rất tuyệt vời sao?
À thì đúng là rất tuyệt vời, rất hạnh phúc đấy. Nhưng Phụng với Anh Hai chỉ là bạn bè bình thường thôi, nếu làm như Huy nói thì có hơi kỳ kỳ. Nấu ăn đối với Phụng thì so easy nhưng ở biệt thự Long Phụng, kể cả khi cô chưa có thai thì mọi người có để cô đụng vào thứ gì ở gian bếp đâu. Ở nhà hàng thì lúc chưa có thai cô có thể phụ bác Ngà làm vài công đoạn sơ chế, nhưng tới bây giờ thì bác cũng không để cho cô làm nữa rồi.
- Khó lắm Huy à. Haizz thật tình.
- Hay là tiểu thư mua 1 chiếc caravat đi. Tuy là anh ta có nhiều đồ nhưng đó là anh tự mua, còn tiểu thư mua thì lại khác, kiểu như 1 món đồ kỷ niệm giữa 2 người bạn.
- Dạ vâng, được đó ạ anh Thắng.
Để cho anh Thắng vệ sĩ và Minh Huy uống cafe cho xong đã còn cô thì đang bỏ điện thoại ra xem trong tài khoản ngân hàng của mình có bao nhiêu. Thật ra thì cô cũng không có cần tiền mặt quá nhiều nhưng mà khổ lắm, từ sau khi đi Đà Lạt về thì Mạnh Long có lập cho cô 1 cái thẻ tín dụng ấy, trong đó có 200 triệu đồng mà cô nào có tiêu gì tới tiền.
- Mình đi thôi cậu hai, tiểu thư.
- Dạ vâng ạ anh. Anh biết chỗ nào bán caravat đẹp không ạ?
- Hàng đẹp và chất lượng thì chỉ có L2 Luxury thôi tiểu thư à.
- Dạ vâng ạ anh.
Ngồi trong phòng ngủ của mình, Anh Hai xoay xoay con dao găm nhỏ rồi Viuuuu 1 phát, mũi dao găm cắm trúng vào hồng tâm của bia phóng phi tiêu cách chỗ anh ta ngồi vài chục mét. Từ lúc anh ta nhắn tin cho Phụng tới bây giờ đã vài tiếng đồng hồ rồi chưa thấy cô nhắn lại, anh ta đang dần mất kiên nhẫn. Chưa bao giờ có ai dám để anh ta phải chờ đợi, Tiểu Phụng là người đầu tiên đấy. Bấm điện thoại gọi cho đàn em, chưa tới 2’ sau người đó đã có mặt tại phòng. Không ai khác đó chính là người đã theo 3 mẹ con Tiểu Phụng trên Đà Lạt, anh ta có tên khá nữ tính là Đoàn Ngọc Linh.
- Đại ca cho gọi em ạ.
- Mày đi theo dõi Tiểu Phụng cho tao.
- Em tưởng đại ca giao việc theo dõi cho thằng Kiên ạ.
- Nó có việc khác. Đi liền đi.
- Dạ vâng thưa đại ca.
- Nhớ giữ mồm giữ miệng.
- Yes sir!
Tới cửa hàng L2 Luxury rồi và anh Thắng có nói Xuân Tiến tư vấn giúp cho Tiểu Phụng cà vạt để tặng cho đại ca băng Bạch Hổ.
- Đại ca băng Bạch Hổ à? Thế thì không thể xuề xoà được rồi nhỉ. Tiểu thư có bao nhiêu tiền rồi?
- Dạ em có 200 triệu tròn ạ anh.
- Vậy thì thoải mái. Đi theo tôi nào. đam mỹ hài
Xuân Tiến nói rằng đại ca băng Bạch Hổ cũng còn khá trẻ, hơn ông chủ cửa hàng phụ kiện này có 2 tuổi thôi, vậy nên chọn caravat có thiết kế đơn giản thôi đừng quá màu mè, có thể chọn đỏ, đen hoặc xanh lam là hợp lý.
- Cà vạt chỗ tôi thì có Gucci này, Burburry này và Dior. Tiểu thư muốn chọn loại nào nhờ?
- Dạ loại nào bán chạy vậy anh?
- Loại bán chạy thì có Gucci nha. Bởi Gucci nó không có hoa văn gì nhiều. Còn Burberry thì nó có vài đường kẻ sọc hơi không phù hợp lắm, mình đeo nó sẽ bị già đời ha. Tiểu thư lấy màu nào?
Tiểu Phụng nào có biết Anh Hai thích màu gì đâu, nhưng chắc chắn anh ta phải có rất nhiều vest, vậy nên cô chơi lớn luôn, lấy cả đỏ, đen và xanh dương đậm của bên nhãn hiệu Dior. Tới lúc tính tiền cũng thấy hơi đau ví nhưng nó đâu có là bao so với 1 tỷ và 90 triệu chứ.
Mua xong và ra xe về lại tập đoàn, trên xe cô hỏi anh Thắng và Minh Huy, hỏi 2 người đó xem thử Anh Hai có thích những màu này không.
- Theo tôi nghĩ thì anh ta sẽ thích thôi tiểu thư à.
- Đây là tấm lòng của Phụng, anh ta sẽ thích thôi. Yên tâm nhé.
Về tới tập đoàn Long Phụng rồi, Tiểu Phụng cảm ơn Thắng và Huy rồi mở cửa xe đi vào bên trong. Vệ sĩ của anh Hai đỗ xe ngay bên đường kia, thấy Tiểu Phụng về tới liền lấy máy gọi cho đại ca mình:
- Tao đây.
- Dạ báo cáo đại ca, con bé hình như vừa mới đi đâu về thì phải ạ. Con bé nó có xuống từ con xe mercedes e350 biển Hải Phòng ạ đại ca. Chiếc xe đó là của bà Bùi Thị Thảnh đại gia trầm hương. Bà ta dùng tiền túi của mình ra mua đứt khách sạn Wyndham Garden bên quận Hà Đông để kinh doanh đó ạ.
- Vậy à?
- Dạ vâng, bà ta có 2 người con trai tên Minh Dương và Minh Huy. Và Minh Huy chính là người con trai trong đoạn clip ở cuộc họp báo ngày sinh nhật của thằng Mạnh Long đó ạ.
Anh Hai nhắn tin cho vệ sĩ quay về lại biệt thự, và anh ta có nhiệm vụ theo dõi sát sao Tiểu Phụng, xem cô đi đâu làm gì rồi báo cáo lại cho Anh Hai.
Tối thứ 6, Mạnh Long hỏi hồi chiều Phụng gặp Minh Huy và Thắng vệ sĩ làm gì thì cô giấu giếm, nói mình đi cùng với họ để mua chút xíu đồ thôi.
- Mạnh Long à. Minh Huy là bạn em, còn anh Thắng em coi anh ấy như anh Thịnh bên mình vậy. Anh đừng ghen nữa được không Mạnh Long?
- Anh không có ghen, anh chỉ muốn em đi đâu đều phải báo cáo cho anh thôi. Nếu chuyện trong tầm khả năng của anh, anh có thể giúp em hoặc đưa em đi mà. Anh mới là gia đình của em chứ không phải họ.
- Dạ. Em sẽ nói với anh mà, đừng giận nữa được không?
Mạnh Long gật đầu rồi ngồi xuống giường cạnh cô, thỉnh thoảng lại hôn lên mái tóc thơm phức mùi dầu xả của cô rồi xoa xoa bụng. Long thắc mắc rằng tại sao bụng của cô, đã hơn 3 tháng 1 chút rồi mà không thấy to ra mà ngực lại lớn hơn, đểu thế chứ.
- Bác sĩ siêu âm có nói em chửa ngực đó. Nên anh thấy ngực em to đó Mạnh Long.
- Ồ… vậy chỗ này của em… 6 tháng sau sẽ rất nhiều sữa a. Tới lúc đó cho anh 1 bên nha.
- Con chưa ra đời mà anh đã dành ti của con rồi. Coi chừng Long con ghét anh đó.
- Anh mặc kệ. Không có anh thì có nó chắc.
Mạnh Long nói làm cho cô buồn cười quá thể. Nhanh chóng rời giường ra bàn học nốt bài tập mà hồi chiều còn dang dở thì điện thoạ của Mạnh Long đổ chuông, 1 số lạ không có được lưu trong danh bạ. Long tắt đi luôn rồi rời giường cô và đi về phòng cùa mình. Đóng cửa lại Mạnh Long ấn nút gọi cho số điện thoại vừa rồi:
- Chào chú em. Nãy cạnh vợ hay sao mà tắt máy thế?
- Anh… đại ca băng Bạch Hổ?
- Exactly!
- Anh gọi cho em… haha chắc là về chuyện anh Thịnh gửi trả lại anh số tiền đó?
Tiếng vỗ tay của Huy Chiến vang vọng vào điện thoại, Mạnh Long không hổ là đại ca băng Mãnh Long, thông minh xuất chúng đấy.
- Rất thông minh và thẳng thắn, anh thích. Chuyện có gì đâu, chỉ là cái đồng hồ thôi mà, có cần thiết không khi chồng thì sai vệ sĩ trả tiền còn vợ thì nhờ người khác tư vấn quà tặng không chú em?
- Anh nói gì? Tiểu Phụng… vợ em đi mua quà tặng cho anh?
- 3h38’ chiều hôm nay ở cửa hàng L2 Luxury. Ôi anh tưởng là chú mày chuyện gì cũng biết chứ Mạnh Long?
Mạnh Long hơi bực rồi đấy, hoá ra cô giấu giếm cậu chuyện đi mua quà tặng cho đại ca băng Bạch Hổ. Đáng lẽ ra cô nên nói chuyện với Mạnh Long về việc này, không ngờ cô lại nhờ vả con trai của bà Thảnh để giúp cô mua đồ.
- Ngoài chuyện đó ra anh muốn nói gì với em nữa không ạ?
- Nghe nói bên Mãnh Long của chú mày đang truy tìm 1 con nhỏ, tên là cái gì ấy nhỉ? Vũ!
- Dạ đại ca? Con nhỏ đó là Thuỳ Linh con bà Thanh Hương ạ.
- Phải không chú mày?
Đều hoạt động băng nhóm có tổ chức cho nên Mạnh Long thừa hiểu tên Anh Hai này lấy thông tin từ đâu. Chuyện Anh Hai biết về Phụng đơn giản là có điều tra về Mạnh Long thôi.
- Phải thì sao? Mà không phải thì sao?
Vũ tức giận đập bàn rồi nói vọng vào điện thoại:
- Thằng oắt con, đại ca tao có ý muốn giúp mày mà mày trả lời thế hả?
- Xin lỗi anh, tôi không cần ai giúp mình hết. Nước sông không phạm nước giếng. Chào anh.
- Khoan đã.
- Còn chuyện gì nữa đây anh zai?
Huy Chiến nói anh ta sẽ giúp Mạnh long truy tìm Thuỳ Linh, hiện tại anh ta và vệ sĩ không phải sang Hàn Quốc cho nên rất rảnh rỗi, thực lòng muốn giúp cho Mạnh Long thôi.
- Tại sao anh lại giúp em? Tại sao lại tặng đồng hồ cho Tiểu Phụng trong khi 2 người không có quan hệ gì hết?
- Nếu anh nói… anh thích vợ của chú mày thì mày có bằng lòng nhường lại không?
- Nằm mơ sao anh zai? Từ khi sinh ra Tiểu Phụng đã được định sẵn là vợ của em rồi. Em nói lại 1 lần nữa để cho anh biết đây, em không có cần anh tìm con nhỏ kia giúp em, em cũng sẽ không nhường vợ mình cho ai hết. Bữa tiệc ngày mai em sẽ tới đúng giờ, còn sau bữa tiệc đó chúng ta không có quan hệ gì hết đâu. Chào!
Lời lẽ rất đanh thép, nhưng Huy Chiến thật sự muốn xem Mạnh Long sẽ có cảm xúc gì khi có những 2 Tiểu Phụng. Không biết tới lúc đó Mạnh Long có đoán được ai là thật ai là giả không? Sáu tháng, khoảng thời gian đó không nhiều nhưng đủ để cho Thuỳ Linh có thể trở thành Tiểu Phụng.
- Đại ca! Để em đi cảnh cáo thằng nhóc đó. Nó là ai mà dám lên mặt với đại ca chứ?
- Khỏi. Nó còn trẻ người non dạ, kệ đi. Mày chỉ cần làm những gì tao bảo thôi.
Vũ vâng vâng dạ dạ sau đó ấp úng nói với Anh Hai rằng có phải đại ca đã phải lòng thai phụ yếu ớt đó rồi không? Tại sao lại phá vỡ nguyên tắc của mình vì Tiểu Phụng.
- Mày nghĩ thế thật à?
- Dạ vâng. Bởi ngoài bà chủ ra thì đại ca có bao giờ tặng quà cho phụ nữ như này đâu ạ. Lại còn chuyện ở trên Đà Lạt nữa.
- Nay sao mày nói nhiều thế?
- Dạ… dạ em xin lỗi đại ca ạ.
Quay trở về dáng vẻ lạnh lùng, Huy Chiến có hỏi Vũ đã có mời Jonathan Nguyễn tới vào ngày mai chưa, thì Vũ nói rằng đại ca Jonathan đã sang Las Vegas rồi khó mời lắm.
- Thằng bé nó sợ không có đủ việc cho nó làm hay sao ấy.
Sáng hôm sau, tại HC Resort, nhân viên đang trang hoàng cổng chào cũng như trang trí bàn ăn ở trong khán phòng. Sức chứa ở khán phòng này lên tới 500 người lận. Thuỳ Linh bị gọi vào trong phòng của đại ca:
- Dạ đại ca cho gọi tôi.
- Linh, đeo vào cho cô ta đi.
- Dạ vâng ạ.
Linh lấy ra trong vali 1 chiếc mặt nạ da người trùng với nước da của Thuỳ Linh, Thuỳ Linh khá hãi hùng với nó nên có thắc mắc tại sao cô ta phải đeo cái này thì Anh Hai nói:
- Thứ này sẽ giúp cô nguỵ trang trở thành người khác. Cô không phải muốn trả thù Mạnh Long sao? Nó đang truy tìm cô đấy.
- Vậy tôi đeo ạ.
- Sẽ hơi ngứa nếu cô khóc hoặc ra mồ hôi, chịu khó 1 chút.
- Dạ vâng ạ.
Đeo cho Thuỳ Linh xong rồi Ngọc Linh lấy gương cho cô ta xem, Thuỳ Linh tí ngã ngửa khi thấy mình khác hoàn toàn cứ như là đập mặt đi xây lại vậy. Thế này có tài thánh cũng chẳng nhận ra haha.
- Cho tôi sao đại ca?
- Đúng. Nhưng cô chỉ được dùng nó khi có lệnh của tôi. Nếu trái lệnh, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Để gương mặt đó mà làm việc đi.
- Tôi đã nhớ rồi, xin phép đại ca tôi làm việc ạ.
Mở cửa ra thì Thuỳ Linh thấy Thanh Hằng nên có cúi đầu chào rồi nhanh chóng đi làm việc. Thanh Hằng thấy chân mệnh thiên tử của đời mình liền đi tới khoác tay rồi kéo anh ta ra ngoài chơi với mình. Huy Chiến thực hiện chính sách 5K nên gỡ ray Thanh Hằng ra khỏi người mình rồi đứng cách cô ta 2m.
- Kìa Chiến à. Đừng lạnh lùng với em nữa được không?
- Cô đâu có được mời tới đây.
- Nhưng em là con gái bố, trên danh nghĩa em là em gái nuôi của anh.
- Tiệc của tôi phải có thiệp thì mới được vào. Mời cô ra khỏi đây.
- Em mách bố.
Thanh Hằng hậm hực ra xe đi về nhà của mình, haha đúng như những gì mà anh Thắng vệ sĩ của bà Thảnh đã nói đấy, anh ta không có gần phụ nữ quá 5’. Lí do vì sao Anh Hai lại lạnh lùng với Thanh Hằng như thế chứ? Thực ra thì đó là Huy Chiến không có thích con gái chủ động, anh ta cũng không có thích con gái cứ bám víu vào mình. Thanh Hằng là con gái ông Phan Vĩnh các bạn biết rồi đúng không? Ấy thế tại sao cô ta lại nói mình là em gái nuôi của Huy Chiến nhể?
Hồi Huy Chiến 13 tuổi, anh ta đã bỏ nhà đi bụi bởi em của anh ta (chỉ sinh sau Huy Chiến có vài tháng thôi) đổ tội cho Huy Chiến ăn cắp tiền ở trên bàn thờ tổ. Huy Chiến lúc đó không nhận mình ăn cắp, có giải thích tới cỡ nào bố mẹ anh ta cũng không tin cho nên anh ta rời khỏi nhà mà không có 1 xu dính túi. Đi lang thang ngoài đường với chiếc bụng rỗng, 2 3 ngày trời không có gì bỏ bụng, bố mẹ cũng không có đi tìm, anh ta ngất xỉu ngay giữa đường và được ông Phan Vĩnh lái ô tô đi ngang qua cứu giúp. Thấy Huy Chiến đẹp trai, thông minh sáng dạ nên ông Phan Vĩnh nhận làm con trai nuôi.
Con gái rượu của mình đi về nhà trong tâm trạng bực bội, ông Phan Vĩnh vẫy lại hỏi han:
- Con gái bố hôm nay sao thế? Bị ai chọc giận hả?
- Còn ai ngoài anh Chiến chứ? Con muốn tới đó phụ anh ấy làm tiệc đó mà bị anh ấy đuổi về. Anh ấy cấm con tới đó, nói rằng phải có thiệp thì mới được vào. Bố, bố đặc cách cho con đi, con muốn tới đó cơ…
22 ruổi rồi đấy bà già, lớn đầu rồi còn nhõng nhẽo sao? Con gái ông tất nhiên là ông chiều rồi, chỉ cần đi với ông thôi thì chẳng ai bắt chẹt được Thanh Hằng hết.
- Ông đừng có mà chiều con quá đáng như thế đi ông Vĩnh. Người ta nói con hư tại mẹ nhưng trong cái nhà này con hư là tại bố nó đấy. Hằng! Lên phòng làm bài tập cho mẹ.
- Kìa mẹ. Nay thứ 7 mà mẹ cho con nghỉ xíu đi. Ngày mai con học.
- LÊN PHÒNG! Học bài xong mẹ cho con đi. Khẩn trương.
Ông Vĩnh cười nhạt rồi nói với bà vợ mình rằng con gái ông học cả tuần cũng mệt rồi, nay nghỉ 1 buổi mai học. Thanh Hằng nghe xong “dia” 1 cái rồi ôm lấy cổ bố mình thơm 1 cái vào má ông Vĩnh.
- Con yêu bố, bố là nhất.
Tập đoàn Long Phụng nay vẫn làm việc, Tiểu Phụng nay có bài kiểm tra 45’ nên cô hoạt động hết công suất để làm, mồ hôi vã ra như tắm mặc dù trời Hà Nội đang 12 độ C.
Tùng tùng tùng…
[Cả lớp dừng bút, tổ trưởng của 4 tổ đi thu bài kiểm tra cho cô nào.]
Cô giáo Vật Lý nói Phụng chụp lại bài kiểm tra của mình rồi gửi qua zalo, cô giáo sẽ kiểm tra và chấm điểm cho Phụng. Xong xuôi hết tất cả rồi Tiểu Phụng đi tới mở cửa phòng rồi lên canteen lấy chai nước uống thì thấy mẹ cô đang đi từ trên tầng xuống:
- Phụng. Sao lại mồ hôi nhiều thế này con?
- Dạ con vừa làm bài kiểm tra 1 tiết ạ. Dồn hết 10 phần công lực vào nó nên hơi mệt xíu thôi mẹ hihi.
- Vào phòng mẹ, mẹ pha sữa cho con uống. Đi.
- Dạ thôi mẹ ơi, con lấy chai nước ở trên canteen được rồi mẹ. Mẹ làm việc vui vẻ nha hihi.
Vì tiết sau là tiết thể dục nên cô được nghỉ nguyên 45’ luôn nên cô có thời gian lên canteen nói chuyện với mọi người trên đó. 9h sáng trên này chả có ai hết cả ngoài các cô và các chị nấu cơm trên đó.
- Dạ cháu chào 2 cô, em chào các chị ạ.
- DẠ CHÀO CÔ CHỦ.
- Cô chủ không học sao?
- Dạ tiết thể dục cháu được nghỉ có phép cô ạ. Cháu có 45’ để phụ mọi người. Cô để cháu gọt hoa quả cho ạ.
Cô làm bếp có chỉ cào rổ táo đỏ trên bàn nhờ Tiểu Phụng gọt giúp mình, vì Phụng tốt tính nên ai cũng thấy yêu thấy quý cơ. Mặc dù đang mang thai 1 tiểu thiếu gia nhưng Phụng không có thay đổi tính nết gì hết cả, hay phụ giúp mọi người mỗi khi không có tiết học. Và cái cách Phụng gọt táo rất chuyên nghiệp, để lâu không có bị thâm đen.
- Cô chủ mang thai mà bụng không to nhỉ cô Xuyến. Cứ như là giả vờ mang thai vậy đó.
- Dạ Mạnh Long cũng nói em vậy đó chị Nhung. Bác sĩ siêu âm có nói em chửa ngực ạ, còn trêu bảo là sinh con ra là đầy sữa cho bú, mà chẳng biết phải không nữa.
- Cô chủ có chăm uống sữa bầu không?
- Dạ có ạ cô. Không thể nào mà lười được cơ khi mà có 2 mẹ nhắc nhở suốt ạ. Nhiều lúc cháu muốn bỏ ấy cô vì thực sự nó hơi ngán.
Gọt gần hết rổ táo thì có 1 vị khách không mời mà đến, đó là bà Hồng mẹ của Anh Hai. Bà tới để cùng 2 bà Duyên bà Thương đi mua sắm shopping.
- Dạ… dạ cháu chào bác.
- CHÀO PHU NHÂN Ạ!
- Chào mọi người, chào cháu nhé Phụng. Hôm nay cháu có phải học không?
- Dạ thưa bác, khoảng 15’ nữa là cháu vào tiết 4 ạ. Cháu học cấp 3 nên là học 6 ngày 1 tuần ạ.
Bà Hồng gật đầu rồi sau đó lấy điện thoại ra nhắn tin cho bà Duyên nói rằng 1 rưỡi chiều nay 3 bà đi chơi rồi shopping cùng nhau, ở nhà hết nằm rồi ngồi bà Hồng mệt mỏi lắm.
Ting ting:
[Dạ vâng ok chị Hồng luôn ạ. Giờ đó thì bé Phụng cũng học xong rồi. Chị cho con bé đi cùng với nhé. Em cũng muốn mua cho con bé thêm vài thứ.]
[Được chứ. Càng đông càng vui mà.]
- Em chào anh, chào Huy.
- Phụng đợi tôi lâu chưa?
- Tôi cũng mới tới thôi. Tôi có gọi cafe cho 2 người rồi.
Minh Huy có đưa ra 2 chai nước lựu đỏ nguyên chất cho Phụng rồi hỏi tại sao cô lại muốn mua quà tặng cho người không phải thiếu gia Mạnh Long?
- Thực ra thì…
- Dạ em gửi cafe ạ.
- Cảm ơn chị.
Nhân viên quán đi rồi Tiểu Phụng mới tâm sự mỏng rằng cô được 1 người tặng đồng hồ bạc tỷ, Mạnh Long có nói đó là đại ca của băng Bạch Hổ hay cái gì Hổ đó cô không có nhớ, và cô muốn tham khảo ý kiến của Minh Huy về việc này bởi thấy Minh Huy quen biết nhiều người hơn. Thắng hỏi:
- Tại sao tiểu thư lại biết được đại ca băng Bạch Hổ? Anh ta ở nước ngoài mà.
- Dạ cái này… nói thật ra là lúc em đi Đà Lạt với 2 mẹ thì ở nhà anh Thịnh và Mạnh Long có nhận được thiệp mời party. Chủ nhân của bữa tiệc ngày mai là anh ta đó anh Thắng.
- Anh ta nổi tiếng với việc không có gần gũi nữ giới quá 5’ vậy thì lý do vì sao lại tặng tiểu thư đồng hồ cả tỷ bạc chứ?
- Em cũng không biết nữa ạ anh. Anh ta nói rằng hãy coi anh ta như bạn, mà bạn thì có quyền tặng đồng hồ cho em. Ờ… dạ còn nói với em là không cần sắc đẹp hay tiền bạc từ em ạ.
Cô nói tới đây thì Minh Huy hiểu rồi, ra là anh đại ca đó có tình ý với Phụng đấy, cũng giống với Minh Huy. Nhấp 1 ngụm cafe đen ít đá Huy nói:
- Với một người như vậy thì tôi nghĩ rằng Phụng có tặng anh ta món quà gì đi nữa anh ta cũng không nhận đâu bởi cái gì anh ta cũng có. Tốt nhất là Phụng nên phát huy khả năng thiên bẩm sẵn có của mình.
- Nhưng tôi có khả năng thiên bẩm gì đâu Huy.
- Có đấy thôi. Không phải Phụng nấu ăn khá lắm sao?
- Nấu ăn á?
Ở nhà Mạnh Long tới nay đã hơn 5 tháng 1 chút rồi nhưng đã lần nào cô nấu ăn cho Mạnh Long đâu. Haizz chẳng lẽ vì chiếc đồng hồ tiền tỷ mà nấu ăn cho người khác giới mà không phải Mạnh Long sao? Với bản tính ghen tuông sẵn có của Mạnh Long, gặp mặt 2 người con trai này ở quán cafe thôi Mạnh Long mà biết thì sẽ không vui rồi chứ đừng có nói là nấu ăn.
- Cậu hai à. Tiểu thư đang mang thai mà sao có thể…
- Em chỉ là đang đặt mình vào vị trí của anh ta thôi. Giả sử như anh có người yêu, anh muốn gì ở chị ấy ngoài nụ hôn và chuyện đó? Anh và Phụng thử nghĩ xem, vào 1 buổi chiều 5 rưỡi 6h, anh đi làm về mà trong nhà có mùi thơm bay ra từ bếp, chị nhà đang nấu cho anh những món mà anh thích, chẳng phải rất tuyệt vời sao?
À thì đúng là rất tuyệt vời, rất hạnh phúc đấy. Nhưng Phụng với Anh Hai chỉ là bạn bè bình thường thôi, nếu làm như Huy nói thì có hơi kỳ kỳ. Nấu ăn đối với Phụng thì so easy nhưng ở biệt thự Long Phụng, kể cả khi cô chưa có thai thì mọi người có để cô đụng vào thứ gì ở gian bếp đâu. Ở nhà hàng thì lúc chưa có thai cô có thể phụ bác Ngà làm vài công đoạn sơ chế, nhưng tới bây giờ thì bác cũng không để cho cô làm nữa rồi.
- Khó lắm Huy à. Haizz thật tình.
- Hay là tiểu thư mua 1 chiếc caravat đi. Tuy là anh ta có nhiều đồ nhưng đó là anh tự mua, còn tiểu thư mua thì lại khác, kiểu như 1 món đồ kỷ niệm giữa 2 người bạn.
- Dạ vâng, được đó ạ anh Thắng.
Để cho anh Thắng vệ sĩ và Minh Huy uống cafe cho xong đã còn cô thì đang bỏ điện thoại ra xem trong tài khoản ngân hàng của mình có bao nhiêu. Thật ra thì cô cũng không có cần tiền mặt quá nhiều nhưng mà khổ lắm, từ sau khi đi Đà Lạt về thì Mạnh Long có lập cho cô 1 cái thẻ tín dụng ấy, trong đó có 200 triệu đồng mà cô nào có tiêu gì tới tiền.
- Mình đi thôi cậu hai, tiểu thư.
- Dạ vâng ạ anh. Anh biết chỗ nào bán caravat đẹp không ạ?
- Hàng đẹp và chất lượng thì chỉ có L2 Luxury thôi tiểu thư à.
- Dạ vâng ạ anh.
Ngồi trong phòng ngủ của mình, Anh Hai xoay xoay con dao găm nhỏ rồi Viuuuu 1 phát, mũi dao găm cắm trúng vào hồng tâm của bia phóng phi tiêu cách chỗ anh ta ngồi vài chục mét. Từ lúc anh ta nhắn tin cho Phụng tới bây giờ đã vài tiếng đồng hồ rồi chưa thấy cô nhắn lại, anh ta đang dần mất kiên nhẫn. Chưa bao giờ có ai dám để anh ta phải chờ đợi, Tiểu Phụng là người đầu tiên đấy. Bấm điện thoại gọi cho đàn em, chưa tới 2’ sau người đó đã có mặt tại phòng. Không ai khác đó chính là người đã theo 3 mẹ con Tiểu Phụng trên Đà Lạt, anh ta có tên khá nữ tính là Đoàn Ngọc Linh.
- Đại ca cho gọi em ạ.
- Mày đi theo dõi Tiểu Phụng cho tao.
- Em tưởng đại ca giao việc theo dõi cho thằng Kiên ạ.
- Nó có việc khác. Đi liền đi.
- Dạ vâng thưa đại ca.
- Nhớ giữ mồm giữ miệng.
- Yes sir!
Tới cửa hàng L2 Luxury rồi và anh Thắng có nói Xuân Tiến tư vấn giúp cho Tiểu Phụng cà vạt để tặng cho đại ca băng Bạch Hổ.
- Đại ca băng Bạch Hổ à? Thế thì không thể xuề xoà được rồi nhỉ. Tiểu thư có bao nhiêu tiền rồi?
- Dạ em có 200 triệu tròn ạ anh.
- Vậy thì thoải mái. Đi theo tôi nào. đam mỹ hài
Xuân Tiến nói rằng đại ca băng Bạch Hổ cũng còn khá trẻ, hơn ông chủ cửa hàng phụ kiện này có 2 tuổi thôi, vậy nên chọn caravat có thiết kế đơn giản thôi đừng quá màu mè, có thể chọn đỏ, đen hoặc xanh lam là hợp lý.
- Cà vạt chỗ tôi thì có Gucci này, Burburry này và Dior. Tiểu thư muốn chọn loại nào nhờ?
- Dạ loại nào bán chạy vậy anh?
- Loại bán chạy thì có Gucci nha. Bởi Gucci nó không có hoa văn gì nhiều. Còn Burberry thì nó có vài đường kẻ sọc hơi không phù hợp lắm, mình đeo nó sẽ bị già đời ha. Tiểu thư lấy màu nào?
Tiểu Phụng nào có biết Anh Hai thích màu gì đâu, nhưng chắc chắn anh ta phải có rất nhiều vest, vậy nên cô chơi lớn luôn, lấy cả đỏ, đen và xanh dương đậm của bên nhãn hiệu Dior. Tới lúc tính tiền cũng thấy hơi đau ví nhưng nó đâu có là bao so với 1 tỷ và 90 triệu chứ.
Mua xong và ra xe về lại tập đoàn, trên xe cô hỏi anh Thắng và Minh Huy, hỏi 2 người đó xem thử Anh Hai có thích những màu này không.
- Theo tôi nghĩ thì anh ta sẽ thích thôi tiểu thư à.
- Đây là tấm lòng của Phụng, anh ta sẽ thích thôi. Yên tâm nhé.
Về tới tập đoàn Long Phụng rồi, Tiểu Phụng cảm ơn Thắng và Huy rồi mở cửa xe đi vào bên trong. Vệ sĩ của anh Hai đỗ xe ngay bên đường kia, thấy Tiểu Phụng về tới liền lấy máy gọi cho đại ca mình:
- Tao đây.
- Dạ báo cáo đại ca, con bé hình như vừa mới đi đâu về thì phải ạ. Con bé nó có xuống từ con xe mercedes e350 biển Hải Phòng ạ đại ca. Chiếc xe đó là của bà Bùi Thị Thảnh đại gia trầm hương. Bà ta dùng tiền túi của mình ra mua đứt khách sạn Wyndham Garden bên quận Hà Đông để kinh doanh đó ạ.
- Vậy à?
- Dạ vâng, bà ta có 2 người con trai tên Minh Dương và Minh Huy. Và Minh Huy chính là người con trai trong đoạn clip ở cuộc họp báo ngày sinh nhật của thằng Mạnh Long đó ạ.
Anh Hai nhắn tin cho vệ sĩ quay về lại biệt thự, và anh ta có nhiệm vụ theo dõi sát sao Tiểu Phụng, xem cô đi đâu làm gì rồi báo cáo lại cho Anh Hai.
Tối thứ 6, Mạnh Long hỏi hồi chiều Phụng gặp Minh Huy và Thắng vệ sĩ làm gì thì cô giấu giếm, nói mình đi cùng với họ để mua chút xíu đồ thôi.
- Mạnh Long à. Minh Huy là bạn em, còn anh Thắng em coi anh ấy như anh Thịnh bên mình vậy. Anh đừng ghen nữa được không Mạnh Long?
- Anh không có ghen, anh chỉ muốn em đi đâu đều phải báo cáo cho anh thôi. Nếu chuyện trong tầm khả năng của anh, anh có thể giúp em hoặc đưa em đi mà. Anh mới là gia đình của em chứ không phải họ.
- Dạ. Em sẽ nói với anh mà, đừng giận nữa được không?
Mạnh Long gật đầu rồi ngồi xuống giường cạnh cô, thỉnh thoảng lại hôn lên mái tóc thơm phức mùi dầu xả của cô rồi xoa xoa bụng. Long thắc mắc rằng tại sao bụng của cô, đã hơn 3 tháng 1 chút rồi mà không thấy to ra mà ngực lại lớn hơn, đểu thế chứ.
- Bác sĩ siêu âm có nói em chửa ngực đó. Nên anh thấy ngực em to đó Mạnh Long.
- Ồ… vậy chỗ này của em… 6 tháng sau sẽ rất nhiều sữa a. Tới lúc đó cho anh 1 bên nha.
- Con chưa ra đời mà anh đã dành ti của con rồi. Coi chừng Long con ghét anh đó.
- Anh mặc kệ. Không có anh thì có nó chắc.
Mạnh Long nói làm cho cô buồn cười quá thể. Nhanh chóng rời giường ra bàn học nốt bài tập mà hồi chiều còn dang dở thì điện thoạ của Mạnh Long đổ chuông, 1 số lạ không có được lưu trong danh bạ. Long tắt đi luôn rồi rời giường cô và đi về phòng cùa mình. Đóng cửa lại Mạnh Long ấn nút gọi cho số điện thoại vừa rồi:
- Chào chú em. Nãy cạnh vợ hay sao mà tắt máy thế?
- Anh… đại ca băng Bạch Hổ?
- Exactly!
- Anh gọi cho em… haha chắc là về chuyện anh Thịnh gửi trả lại anh số tiền đó?
Tiếng vỗ tay của Huy Chiến vang vọng vào điện thoại, Mạnh Long không hổ là đại ca băng Mãnh Long, thông minh xuất chúng đấy.
- Rất thông minh và thẳng thắn, anh thích. Chuyện có gì đâu, chỉ là cái đồng hồ thôi mà, có cần thiết không khi chồng thì sai vệ sĩ trả tiền còn vợ thì nhờ người khác tư vấn quà tặng không chú em?
- Anh nói gì? Tiểu Phụng… vợ em đi mua quà tặng cho anh?
- 3h38’ chiều hôm nay ở cửa hàng L2 Luxury. Ôi anh tưởng là chú mày chuyện gì cũng biết chứ Mạnh Long?
Mạnh Long hơi bực rồi đấy, hoá ra cô giấu giếm cậu chuyện đi mua quà tặng cho đại ca băng Bạch Hổ. Đáng lẽ ra cô nên nói chuyện với Mạnh Long về việc này, không ngờ cô lại nhờ vả con trai của bà Thảnh để giúp cô mua đồ.
- Ngoài chuyện đó ra anh muốn nói gì với em nữa không ạ?
- Nghe nói bên Mãnh Long của chú mày đang truy tìm 1 con nhỏ, tên là cái gì ấy nhỉ? Vũ!
- Dạ đại ca? Con nhỏ đó là Thuỳ Linh con bà Thanh Hương ạ.
- Phải không chú mày?
Đều hoạt động băng nhóm có tổ chức cho nên Mạnh Long thừa hiểu tên Anh Hai này lấy thông tin từ đâu. Chuyện Anh Hai biết về Phụng đơn giản là có điều tra về Mạnh Long thôi.
- Phải thì sao? Mà không phải thì sao?
Vũ tức giận đập bàn rồi nói vọng vào điện thoại:
- Thằng oắt con, đại ca tao có ý muốn giúp mày mà mày trả lời thế hả?
- Xin lỗi anh, tôi không cần ai giúp mình hết. Nước sông không phạm nước giếng. Chào anh.
- Khoan đã.
- Còn chuyện gì nữa đây anh zai?
Huy Chiến nói anh ta sẽ giúp Mạnh long truy tìm Thuỳ Linh, hiện tại anh ta và vệ sĩ không phải sang Hàn Quốc cho nên rất rảnh rỗi, thực lòng muốn giúp cho Mạnh Long thôi.
- Tại sao anh lại giúp em? Tại sao lại tặng đồng hồ cho Tiểu Phụng trong khi 2 người không có quan hệ gì hết?
- Nếu anh nói… anh thích vợ của chú mày thì mày có bằng lòng nhường lại không?
- Nằm mơ sao anh zai? Từ khi sinh ra Tiểu Phụng đã được định sẵn là vợ của em rồi. Em nói lại 1 lần nữa để cho anh biết đây, em không có cần anh tìm con nhỏ kia giúp em, em cũng sẽ không nhường vợ mình cho ai hết. Bữa tiệc ngày mai em sẽ tới đúng giờ, còn sau bữa tiệc đó chúng ta không có quan hệ gì hết đâu. Chào!
Lời lẽ rất đanh thép, nhưng Huy Chiến thật sự muốn xem Mạnh Long sẽ có cảm xúc gì khi có những 2 Tiểu Phụng. Không biết tới lúc đó Mạnh Long có đoán được ai là thật ai là giả không? Sáu tháng, khoảng thời gian đó không nhiều nhưng đủ để cho Thuỳ Linh có thể trở thành Tiểu Phụng.
- Đại ca! Để em đi cảnh cáo thằng nhóc đó. Nó là ai mà dám lên mặt với đại ca chứ?
- Khỏi. Nó còn trẻ người non dạ, kệ đi. Mày chỉ cần làm những gì tao bảo thôi.
Vũ vâng vâng dạ dạ sau đó ấp úng nói với Anh Hai rằng có phải đại ca đã phải lòng thai phụ yếu ớt đó rồi không? Tại sao lại phá vỡ nguyên tắc của mình vì Tiểu Phụng.
- Mày nghĩ thế thật à?
- Dạ vâng. Bởi ngoài bà chủ ra thì đại ca có bao giờ tặng quà cho phụ nữ như này đâu ạ. Lại còn chuyện ở trên Đà Lạt nữa.
- Nay sao mày nói nhiều thế?
- Dạ… dạ em xin lỗi đại ca ạ.
Quay trở về dáng vẻ lạnh lùng, Huy Chiến có hỏi Vũ đã có mời Jonathan Nguyễn tới vào ngày mai chưa, thì Vũ nói rằng đại ca Jonathan đã sang Las Vegas rồi khó mời lắm.
- Thằng bé nó sợ không có đủ việc cho nó làm hay sao ấy.
Sáng hôm sau, tại HC Resort, nhân viên đang trang hoàng cổng chào cũng như trang trí bàn ăn ở trong khán phòng. Sức chứa ở khán phòng này lên tới 500 người lận. Thuỳ Linh bị gọi vào trong phòng của đại ca:
- Dạ đại ca cho gọi tôi.
- Linh, đeo vào cho cô ta đi.
- Dạ vâng ạ.
Linh lấy ra trong vali 1 chiếc mặt nạ da người trùng với nước da của Thuỳ Linh, Thuỳ Linh khá hãi hùng với nó nên có thắc mắc tại sao cô ta phải đeo cái này thì Anh Hai nói:
- Thứ này sẽ giúp cô nguỵ trang trở thành người khác. Cô không phải muốn trả thù Mạnh Long sao? Nó đang truy tìm cô đấy.
- Vậy tôi đeo ạ.
- Sẽ hơi ngứa nếu cô khóc hoặc ra mồ hôi, chịu khó 1 chút.
- Dạ vâng ạ.
Đeo cho Thuỳ Linh xong rồi Ngọc Linh lấy gương cho cô ta xem, Thuỳ Linh tí ngã ngửa khi thấy mình khác hoàn toàn cứ như là đập mặt đi xây lại vậy. Thế này có tài thánh cũng chẳng nhận ra haha.
- Cho tôi sao đại ca?
- Đúng. Nhưng cô chỉ được dùng nó khi có lệnh của tôi. Nếu trái lệnh, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Để gương mặt đó mà làm việc đi.
- Tôi đã nhớ rồi, xin phép đại ca tôi làm việc ạ.
Mở cửa ra thì Thuỳ Linh thấy Thanh Hằng nên có cúi đầu chào rồi nhanh chóng đi làm việc. Thanh Hằng thấy chân mệnh thiên tử của đời mình liền đi tới khoác tay rồi kéo anh ta ra ngoài chơi với mình. Huy Chiến thực hiện chính sách 5K nên gỡ ray Thanh Hằng ra khỏi người mình rồi đứng cách cô ta 2m.
- Kìa Chiến à. Đừng lạnh lùng với em nữa được không?
- Cô đâu có được mời tới đây.
- Nhưng em là con gái bố, trên danh nghĩa em là em gái nuôi của anh.
- Tiệc của tôi phải có thiệp thì mới được vào. Mời cô ra khỏi đây.
- Em mách bố.
Thanh Hằng hậm hực ra xe đi về nhà của mình, haha đúng như những gì mà anh Thắng vệ sĩ của bà Thảnh đã nói đấy, anh ta không có gần phụ nữ quá 5’. Lí do vì sao Anh Hai lại lạnh lùng với Thanh Hằng như thế chứ? Thực ra thì đó là Huy Chiến không có thích con gái chủ động, anh ta cũng không có thích con gái cứ bám víu vào mình. Thanh Hằng là con gái ông Phan Vĩnh các bạn biết rồi đúng không? Ấy thế tại sao cô ta lại nói mình là em gái nuôi của Huy Chiến nhể?
Hồi Huy Chiến 13 tuổi, anh ta đã bỏ nhà đi bụi bởi em của anh ta (chỉ sinh sau Huy Chiến có vài tháng thôi) đổ tội cho Huy Chiến ăn cắp tiền ở trên bàn thờ tổ. Huy Chiến lúc đó không nhận mình ăn cắp, có giải thích tới cỡ nào bố mẹ anh ta cũng không tin cho nên anh ta rời khỏi nhà mà không có 1 xu dính túi. Đi lang thang ngoài đường với chiếc bụng rỗng, 2 3 ngày trời không có gì bỏ bụng, bố mẹ cũng không có đi tìm, anh ta ngất xỉu ngay giữa đường và được ông Phan Vĩnh lái ô tô đi ngang qua cứu giúp. Thấy Huy Chiến đẹp trai, thông minh sáng dạ nên ông Phan Vĩnh nhận làm con trai nuôi.
Con gái rượu của mình đi về nhà trong tâm trạng bực bội, ông Phan Vĩnh vẫy lại hỏi han:
- Con gái bố hôm nay sao thế? Bị ai chọc giận hả?
- Còn ai ngoài anh Chiến chứ? Con muốn tới đó phụ anh ấy làm tiệc đó mà bị anh ấy đuổi về. Anh ấy cấm con tới đó, nói rằng phải có thiệp thì mới được vào. Bố, bố đặc cách cho con đi, con muốn tới đó cơ…
22 ruổi rồi đấy bà già, lớn đầu rồi còn nhõng nhẽo sao? Con gái ông tất nhiên là ông chiều rồi, chỉ cần đi với ông thôi thì chẳng ai bắt chẹt được Thanh Hằng hết.
- Ông đừng có mà chiều con quá đáng như thế đi ông Vĩnh. Người ta nói con hư tại mẹ nhưng trong cái nhà này con hư là tại bố nó đấy. Hằng! Lên phòng làm bài tập cho mẹ.
- Kìa mẹ. Nay thứ 7 mà mẹ cho con nghỉ xíu đi. Ngày mai con học.
- LÊN PHÒNG! Học bài xong mẹ cho con đi. Khẩn trương.
Ông Vĩnh cười nhạt rồi nói với bà vợ mình rằng con gái ông học cả tuần cũng mệt rồi, nay nghỉ 1 buổi mai học. Thanh Hằng nghe xong “dia” 1 cái rồi ôm lấy cổ bố mình thơm 1 cái vào má ông Vĩnh.
- Con yêu bố, bố là nhất.
Tập đoàn Long Phụng nay vẫn làm việc, Tiểu Phụng nay có bài kiểm tra 45’ nên cô hoạt động hết công suất để làm, mồ hôi vã ra như tắm mặc dù trời Hà Nội đang 12 độ C.
Tùng tùng tùng…
[Cả lớp dừng bút, tổ trưởng của 4 tổ đi thu bài kiểm tra cho cô nào.]
Cô giáo Vật Lý nói Phụng chụp lại bài kiểm tra của mình rồi gửi qua zalo, cô giáo sẽ kiểm tra và chấm điểm cho Phụng. Xong xuôi hết tất cả rồi Tiểu Phụng đi tới mở cửa phòng rồi lên canteen lấy chai nước uống thì thấy mẹ cô đang đi từ trên tầng xuống:
- Phụng. Sao lại mồ hôi nhiều thế này con?
- Dạ con vừa làm bài kiểm tra 1 tiết ạ. Dồn hết 10 phần công lực vào nó nên hơi mệt xíu thôi mẹ hihi.
- Vào phòng mẹ, mẹ pha sữa cho con uống. Đi.
- Dạ thôi mẹ ơi, con lấy chai nước ở trên canteen được rồi mẹ. Mẹ làm việc vui vẻ nha hihi.
Vì tiết sau là tiết thể dục nên cô được nghỉ nguyên 45’ luôn nên cô có thời gian lên canteen nói chuyện với mọi người trên đó. 9h sáng trên này chả có ai hết cả ngoài các cô và các chị nấu cơm trên đó.
- Dạ cháu chào 2 cô, em chào các chị ạ.
- DẠ CHÀO CÔ CHỦ.
- Cô chủ không học sao?
- Dạ tiết thể dục cháu được nghỉ có phép cô ạ. Cháu có 45’ để phụ mọi người. Cô để cháu gọt hoa quả cho ạ.
Cô làm bếp có chỉ cào rổ táo đỏ trên bàn nhờ Tiểu Phụng gọt giúp mình, vì Phụng tốt tính nên ai cũng thấy yêu thấy quý cơ. Mặc dù đang mang thai 1 tiểu thiếu gia nhưng Phụng không có thay đổi tính nết gì hết cả, hay phụ giúp mọi người mỗi khi không có tiết học. Và cái cách Phụng gọt táo rất chuyên nghiệp, để lâu không có bị thâm đen.
- Cô chủ mang thai mà bụng không to nhỉ cô Xuyến. Cứ như là giả vờ mang thai vậy đó.
- Dạ Mạnh Long cũng nói em vậy đó chị Nhung. Bác sĩ siêu âm có nói em chửa ngực ạ, còn trêu bảo là sinh con ra là đầy sữa cho bú, mà chẳng biết phải không nữa.
- Cô chủ có chăm uống sữa bầu không?
- Dạ có ạ cô. Không thể nào mà lười được cơ khi mà có 2 mẹ nhắc nhở suốt ạ. Nhiều lúc cháu muốn bỏ ấy cô vì thực sự nó hơi ngán.
Gọt gần hết rổ táo thì có 1 vị khách không mời mà đến, đó là bà Hồng mẹ của Anh Hai. Bà tới để cùng 2 bà Duyên bà Thương đi mua sắm shopping.
- Dạ… dạ cháu chào bác.
- CHÀO PHU NHÂN Ạ!
- Chào mọi người, chào cháu nhé Phụng. Hôm nay cháu có phải học không?
- Dạ thưa bác, khoảng 15’ nữa là cháu vào tiết 4 ạ. Cháu học cấp 3 nên là học 6 ngày 1 tuần ạ.
Bà Hồng gật đầu rồi sau đó lấy điện thoại ra nhắn tin cho bà Duyên nói rằng 1 rưỡi chiều nay 3 bà đi chơi rồi shopping cùng nhau, ở nhà hết nằm rồi ngồi bà Hồng mệt mỏi lắm.
Ting ting:
[Dạ vâng ok chị Hồng luôn ạ. Giờ đó thì bé Phụng cũng học xong rồi. Chị cho con bé đi cùng với nhé. Em cũng muốn mua cho con bé thêm vài thứ.]
[Được chứ. Càng đông càng vui mà.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.