Long Phụng Sum Vầy

Chương 60

Lana318

28/04/2023

Gặp sớm hay muộn thì Tiểu Phụng cũng đã sắp đính hôn với Mạnh Long rồi. Đúng vậy, ông Cường bà Duyên với bà Thương có đanh ra nguyên 1 ngày làm việc để đi xem bói cho 2 đứa nhỏ, và ngày 15/3 dương lịch sắp tới đây Mạnh Long và Tiểu Phụng sẽ làm lễ đính hôn. Lana nghĩ anh nên ém tình cảm thầm kín đó thật sâu trong lòng thôi Anh Hai ạ.

Cộc cộc cộc…

- Vào đi.

Vũ vệ sĩ đi vào đưa điện thoại của mình cho Anh Hai và nói đại ca băng Mãnh Long muốn nói chuyện với anh.

- Alo anh đây.

- Tôi muốn gặp anh.

- Chú mày vẫn ở resort H2O à hay về rồi?

- Tôi đang trên taxi, tôi có thể gặp anh ở đâu?

- Trên taxi thì tới HC resort của anh đi.

- Ok.

Anh Hai cúp máy rồi đưa lại điện thoại cho Vũ, dặn dò tâm phúc của mình rằng hãy cho Thuỳ Linh tạm thời giấu mặt, Mạnh Long đã và đang nghi ngờ Thuỳ Linh rồi.

- Dạ em quên mất không nói với đại ca, con nhỏ Linh nó nhắn tin cho cô bé Phụng doạ nạt ạ.

- Lúc nào?

- Dạ hồi trưa nay ạ, lúc hơn 10 rưỡi.

- Nói với nó nếu muốn Bạch Hổ giúp trả thù thì phải nghe lời.

Vũ khó hiểu lắm nhưng rồi cũng vâng lời làm theo đại ca. Bạch Hổ sẽ giúp Thuỳ Linh trả thù à? Đại ca của anh ta từ bao giờ lại quan tâm để ý tới con gái vậy kìa. Huy Chiến trong phòng, cởi áo choàng ngủ ra rồi mặc 1 bộ đồ khá ấm vào người rồi mở cửa đi xuống dưới bếp của resort. Tất nhiên là sẽ chẳng có 1 ai dám vào phòng ngủ của anh ta khi chưa có lệnh, chỉ tại resort của anh ta hiện giờ có mấy con chuột tới phá bĩnh thôi, cẩn thận vẫn hơn.

- Dạ cậu chủ.

- EM CHÀO CẬU CHỦ Ạ.

- Ừm. Vú Hà, 1 chút nữa Mạnh Long tới, vú chuẩn bị cho tôi 2 phần pizza và 2 ly rượu vang nhé.

- Dạ vâng thưa cậu chủ.

- Mọi người làm việc đi. Còn cô, vào phòng gặp tôi.

Anh Hai cùng Thảo Trang về phòng, lúc mở cửa phòng anh ta thấy có điều lạ, lẫy khoá cửa của phòng anh ta… có vẻ như đã bị đột nhập. Đóng cửa phòng lại Anh Hai đập bàn rõ mạnh rồi chỉ vào mặt Thuỳ Linh:

- Tối hôm qua, cô đã làm gì để cho Mạnh Long và người của cậu ta phật ý?

- Dạ thưa cậu chủ,… em thực lòng em không có làm gì hết mà. Em mới tới đây làm được vài ngày thôi ạ, không biết ai là Mạnh Long hết.

- Tối hôm qua lúc ở bữa tiệc, có người hỏi cô nhà vệ sinh ở đâu, cô còn nhớ không?

Thuỳ Linh “À” nhẹ 1 cái rồi nói rằng thực lòng cô ta không biết nhà vệ sinh ở đâu hết, Anh Hai lại càng thêm giận dữ hơn và nói rằng không có 1 người nhân viên nào tới đây làm lại không biết nhà vệ sinh ở đâu.

- Không biết thì có thể hỏi. Tôi kinh doanh resort đã hơn 4 năm rồi và chưa có 1 trường hợp nào khách hàng phản ánh về chất lượng phục vụ ở đây hết. Cô nhắm không làm được thì nghỉ, tôi không muốn resort của mình bị khách phàn nàn về chế độ phục vụ. Giờ thì cút đi làm việc.

- Dạ… dạ vâng ạ thưa cậu chủ.

Thuỳ Linh sợ suýt xón ra quần, khúm núm đi ra ngoài rồi làm tiếp công việc của mình. Tầm 3’ sau Vũ tới nói vú Hà chỉ dẫn cho cô ta cách lau dọn phòng ốc, không cho làm nhân viên bếp với tạp vụ nữa.

- Vâng cậu Vũ. Thảo Trang, cô theo tôi.

- Dạ vâng ạ. (Sụt sịt)

Mạnh Long đã tới rồi và có đi ngang qua vú Hà với Thuỳ Linh. Vú Hà có chào cậu Mạnh Long rồi cùng với Thuỳ Linh đi dọn dẹp 1 phòng bất kỳ. Mạnh Long còn ngoái lại đằng sau nhìn dáng dấp của cô nhân viên kia 1 chút nữa rồi mới gõ cửa phòng của Anh Hai.

- Vào đi.

- Chào ông anh.

- Ngồi đi. Tìm anh giờ này có chuyện gì không? Sao không hỏi ở bên kia mà lại tới tận đây làm gì cho xa xôi.

- Nhân viên lúc nãy đi theo quản lý Hà, tôi thấy quen quá.

- Quen cũng phải thôi, anh vừa quát nó 1 trận vì tội làm nhân viên ở đây mà không biết nhà vệ sinh ở đâu, làm Đình Quân tối qua khá chật vật.

- Ồi không sao. Tôi tới đây không phải vì chuyện đó.

Châm lửa hút 1 điếu xì gà thơm phức, Anh Hai nói:

- Có gì cứ nói, đừng có úp mở như vậy.

- Tôi muốn anh giao Thuỳ Linh cho tôi!

- Anh nói với chú mày rồi, anh chưa bao giờ làm không công.

- Tôi có thể giao cho anh mảnh đất mà Mãnh Long sở hữu ở phía ngoại thành Hà Nội.

Anh Hai còn thiếu đất hay sao? Thứ anh ta muốn là cô, là Hoàng Tiểu Phụng kìa. Anh Hai phẩy tay vài cái rồi nói Mạnh Long đứng dậy và ra về, anh không muốn đổi người lấy đất.



- Tại sao lại là Hoàng Tiểu Phụng chứ? Anh không thích lại gần con gái quá 5’ cơ mà.

- Đúng là anh không lại gần phụ nữ, nhưng em ấy… thì lại khác. Nói tóm lại, người đổi người, còn không thì mời chú mày về. À mà nhớ gỡ thiết bị nghe lén xuống nhé, anh có vệ sĩ bảo vệ rồi không cần tới Mãnh Long nữa đâu.

Ở biệt thự Mãnh Long, vệ sĩ nghe được đều tức giận, không ngờ đã làm kín kẽ như vậy rồi vẫn bị con cáo già 24 tuổi đó phát hiện ra. Phải tính cách khác để bắt Thuỳ Linh thôi. Hiếu nói:

- Không phải con Thuỳ Linh có gương mặt rất giống cô chủ à?

- Ừ giống.

- Sao mình không tương kế tựu kế, mượn tay người khác bắt con nhỏ đó?

- Tay ai?

- Phan Thị Thanh Hằng! Chỉ cần giúp cô ta có được thứ cô ta muốn, cô ta sẽ giúp chúng ra bắt con Thuỳ Linh.

- Đúng lắm. Đợi đại ca về rồi nói.

Tiểu Phụng thức dậy, không thấy Mạnh Long đâu hết cả, định là lấy điện thoại ra gọi nhưng chợt nhận ra điện thoại cô để trên mặt bàn chỗ đèn ngủ kia không thấy đâu nữa. “Chẳng lẽ Mạnh Long cầm cả 2 cái đi sao?”

Camera giấu kín trong phòng của Tiểu Phụng đã hoạt động từ sáng sớm nay, Tiểu Phụng dậy lúc nào và làm những gì đều đã được Anh Hai thâu vào trong tầm mắt hết cả. Thật dễ thương làm sao! Mở ngăn kéo ra lấy hộp nhẫn của L2 Luxury mà anh ta đã mua từ lúc 1h chiều, mở nó ra lấy chiếc nhẫn rồi nâng niu nó trên tay, Anh Hai lẩm bẩm:

- Haizz Tiểu Phụng à, nếu chẳng may tôi giúp con Thuỳ Linh trả thù thằng Long, em có chấp nhận bên cạnh tôi 1 thời gian không Phụng? Tôi không hiểu nổi tôi thích em, yêu em hay là thương hại em nữa, nhưng tôi chỉ biết rằng tôi muốn chăm sóc cho em thôi.

Cộc cộc cộc. Tiểu Phụng đang mở laptop ra chuẩn bị học bài thì có tiếng gõ cửa phòng, liền đứng dậy đi ra mở cửa:

- Dạ cháu chào bác.

- Chào cháu. Mạnh Long đâu rồi?

- Dạ Mạnh Long… cháu cũng không biết anh ấy đi đâu ạ. Bác vào phòng ngồi đi ạ.

- Bác gọi 2 đứa ra ngoài uống trà thôi. Không có Mạnh Long cũng được, chẳng có sao hết. Đi với bác, ở phòng làm gì cho buồn ra.

- Dạ vâng ạ bác.

Bà Hồng khoác tay cô ra ngoài sảnh tiếp tân nơi mà ông Cường đang ngồi ở đó. Nơi này đúng thật là đẹp và thanh bình dữ lắm, 1 chỗ lý tưởng để thư giãn sau 1 tuần làm việc mệt mỏi đấy.

- Dạ bố ơi, 2 mẹ đâu rồi ạ?

- Haha 2 mẹ đang chụp ảnh selfie đăng facebook rồi con. Một chút nữa xin được mời anh chị với cháu Chiến tới nhà hàng của tôi ăn tối nhé, thằng Mạnh Long nó đang ở đó chuẩn bị món rồi.

- Ôi ra là anh bắt thằng bé về nhà hàng đấy à? Quan trọng hoá vấn đề làm gì chứ, ăn sao cũng được mà.

Ông Cường cười rồi nhấp 1 ngụm trà sâm cho thoải mái phấn chấn tinh thần, nhìn lại con dâu mình ông thương quá, bị bệnh tim kiêng cữ khổ sở lại còn mang thai nữa. Như người ta uống trà chiều với ăn bánh ngọt đâu con dâu ông thì…

- Phụng. Con ngủ ngon chứ?

Bà Duyên với bà Thương cũng chụp ảnh xong và đi vào bàn nhấp 1 ngụm trà nóng. Tiểu Phụng gật đầu lia lịa và nói với bà Duyên rằng ở đây yên tĩnh lắm và thoải mái, cô ngủ 1 mạch từ lúc về phòng cho tới lúc 3h chiều lận.

- Vậy thì cứ mỗi chiều thứ 7, cả nhà mình tới đây nghỉ ngơi tới chiều tối chủ nhật rồi về ha. Thỉnh thoảng ngâm khoáng nóng cũng tốt.

- Anh đồng ý.

- Dạ mẹ ơi, 1 chút nữa về lại nhà hàng, bố mẹ cho con ngồi ghế đầu nhé ạ, chứ ngồi đằng sau con sợ say lắm.

- Chiều con luôn haha.

Chị nhân viên sau khi nghe điện thoại bàn xong liền làm ngay 1 nửa cốc cacao nóng ít đường rồi mang ra cho Tiểu Phụng. Cô có nói mình không uống được cacao cho nên đã từ chối, chị nhân viên nói:

- Dạ tiểu thư, tuy mình bị bệnh tim nhưng đừng quá kiêng khem nhé. Uống 1 chút cacao cũng rất tốt đó ạ, nó có bổ sung sắt cho bà bầu và giảm cơn đau tim lại.

- Dạ em cảm ơn chị ạ.

Uống cacao xong xuôi ba bà mẹ đưa Tiểu Phụng vòng quanh resort, tới vườn cây ăn quả sai trĩu cành để thăm quan và chụp ảnh. Trong lúc đó, Mạnh Long đang ngồi họp bàn chiến lược với nhóm Mãnh Long. Cái kế mượn tay Thanh Hằng để bắt Thuỳ Linh Mạnh Long đồng ý, nhưng vẫn phải tính tới khía cạnh rủi ro.

- Cậu chủ. Tên Anh Hai đó thực sự muốn đổi chác như vậy sao ạ?

- Vâng anh Quân.

- Nhưng anh ta vì sao lại muốn cô chủ chứ không phải ai khác chứ?

- Có thể vì cô chủ xinh đẹp và ngoan hiền. Bà Thuý Hồng cũng khá thích cô chủ nữa.

- Con Thuỳ Linh không lộ mặt, chúng ta không thể nào biết ngày mai nó sẽ dùng khuôn mặt nào để đứng trước mặt chúng ta.

Anh Thịnh thở ra 1 câu đúng lắm, mặt nạ chiếc này hỏng rồi thì có thể thay cái mới được. Anh Hai không có Tiểu Phụng sẽ không chịu giao ra Thuỳ Linh đâu, Thuỳ Linh chừng nào còn nhởn nhơ bên ngoài như thế này thì Tiểu Phụng sẽ bị doạ nạt thậm chí là khủng bố tinh thần bởi những cú điện thoại hay những tin nhắn mang tính chất hù doạ như hồi trưa nay.

Ting ting, điện thoại thông báo tin nhắn nhưng không phải của Mạnh Long mà là của Tiểu Phụng, nội dung tin nhắn mang đậm mùi hù doạ:

[Phượng hoàng mà mất đi đôi cánh thì sẽ thế nào đây nhỉ? Haha tao rất mong chờ cái ngày mày bị Mạnh Long hất ra ngoài biệt thự Long Phụng quá, haha… hahaha…]

- Khốn kiếp thật chứ.

- Cậu chủ, có chuyện gì vậy ạ?

- Anh xem này.

Mạnh Long đưa cho Thịnh xem, lời lẽ sặc mùi đe doạ này chẳng lẽ tới từ Thuỳ Linh? Thịnh gọi điện lại cho số đó nhưng thuê bao không liên lạc được. Số sim rác này rất khó để biết được chủ thuê bao, anh Thịnh bắt đầu suy luận lôgic phân tích tình hình thế trận. Anh đưa lại điện thoại cho Mạnh Long rồi nói:



- Cậu chủ nghĩ ai là người nhắn tin này?

- Hồi trưa nay thì em có thể khẳng định là con Thuỳ Linh, nhưng bây giờ với cái tin nhắn này thì em lại nghiêng về Huy Chiến.

- Tôi cũng nghĩ như cậu chủ vậy. Và tôi nghĩ nếu hắn muốn đổi chác, chúng ta tại sao không làm theo ý hắn ạ?

- Em không thể làm vậy được anh Thịnh. Tiểu Phụng không thể nào rơi vào tay hắn được đâu.

- Tôi chưa nói hết mà cậu chủ.

Đúng lúc anh Thịnh định nói ra kế hoạch của mình thì chị Nga mở cửa đi vào và nói có tiểu thư Thanh Hằng tới tìm và muốn gặp Mạnh Long.

- Cảm ơn chị em sẽ xuống ngay.

- Cậu chủ, tiểu thư đã lên tận trên này rồi ạ.

- Halo!

Thanh Hằng vì sao lại tới đây, lại còn muốn gặp Mạnh Long và đội vệ sĩ chứ? Mạnh Long đích thân kê ghế cho Thanh Hằng và hỏi lí do cô ta tới đây.

- Ok, chú em thích nhanh thì chị cũng đi vào vấn đề luôn. Chị muốn mày và đám vệ sĩ theo dõi Chiến ca ca.

- Tại sao chị lại nhờ Mãnh Long? Mua chuộc đàn em của Anh Hai chẳng phải dễ dàng sao?

- Đàn em Bạch Hổ của Chiến rất trung thành với Chiến, chị không thể nào mua chuộc.

- Ok chị muốn Mãnh Long điều tra về khía cạnh nào ạ?

- Anh ấy có nói với chị rằng anh ấy đã có người con gái mà anh ấy thích. Chị không tin điều đó bởi chị và anh ấy có thời gian bên cạnh nhau khá lâu. Chị muốn nhờ Mãnh Long tìm hiểu xem anh ấy thích ai và yêu ai.

Mạnh Long gật đầu và nói với Thanh Hằng rằng có đi cũng phải có lại. Thanh Hằng nói mình sẽ chi thật đẹp cho Mãnh Long.

- Mãnh Long chúng em không cần tiền, chỉ cần người.

- Là sao? Chị không hiểu.

- Em muốn chị giúp em 1 chuyện thôi, đó là tiếp cận 1 nữ nhân viên mà anh ta đang bảo vệ.

- Nữ nhân viên ư? Anh ấy bảo vệ cho 1 con nhỏ nhân viên? Nó là ai?

- Nói ra điều này với chị có lẽ là sẽ khiến chị buồn và đau lòng, nhưng…

- Chú em cứ nói.

Mạnh Long kể lại chuyện sau khi bữa tiệc ngày hôm qua kết thúc, Mạnh Long có đi tới phòng của Anh Hai để phàn nàn về thái độ phục vụ của nhân viên resort không được tốt và đã thấy Anh Hai đang tận hưởng khoái lạc.

RẦM!

- Anh… anh ấy dám làm chuyện đó sao?

- Anh ta còn mời em chơi chung con đàn bà đó nữa. Nhưng anh ta chỉ để con đàn bà đó thổi kèn giúp thôi chứ không hề ngủ với nhau.

- Như vậy cũng là không được. Chị yêu anh ấy như vậy mà anh ấy chỉ coi là em gái, khốn thật.

- Còn 1 điều nữa. Em có thể trả lời câu hỏi của chị ngay lúc này đó là anh ta đang cố gắng tiếp cận Tiểu Phụng của em. Váy, đồng hồ và cả chiếc nhẫn 3 tỷ mà đầu giờ chiều hôm nay anh ta mua nữa, rất có thể anh ta sẽ tìm cách nào đó tặng cho em ấy.

Kế sách mượn dao bắt người của Hiếu quả là đúng người đúng thời điểm lắm. Mạnh Long với tất cả đang nghĩ phải tìm cách nào để đàm phán với Thanh Hằng thì cô ta lại tự tìm tới đây.

- Đúng rồi. Sáng ngày hôm nay anh ấy có chỉ vào cô bé Phụng rồi nói chính em gái này là người năn nỉ anh cho em vào bữa tiệc. Trước giờ ngoài mẹ anh ấy ra anh ấy chưa nhìn ai trìu mến nhẹ nhàng như vậy, nhất là phụ nữ.

- Chị đi bằng gì tới đây ạ?

- Xe máy em.

- Chắc chắn chị đã bị người của anh ta theo đuôi. Hãy làm theo những gì em nói nhé, nếu anh ta có hỏi chị tới biệt thự Mãnh Long làm gì, thì chị phải nói tới cảm ơn Tiểu Phụng vì đã đưa chị vào bữa tiệc nhé.

- Ok chị biết mình phải làm gì. Yên tâm.

Mạnh Long cùng tất cả mọi người cho Thanh Hằng xem ảnh của Thuỳ Linh trước và sau khi đeo mặt nạ. Mạnh Long đứng lên và chỉ vào ảnh của Thuỳ Linh lúc cô ta đang đeo mặt nạ da người:

- Chị chụp lại ảnh đi, và nhớ kỹ mặt cô ta cho em ạ.

- Sao con nhỏ đó giống cô bé Phụng thế hả?

- Con Thuỳ Linh nó phẫu thuật chỉnh hình là muốn trả thù em và tập đoàn Long Phụng. Chị xem cuộc họp báo vào ngày 1/8 là sẽ hiểu ạ.

- Ừ. Rồi ok, chị sẽ tiếp cận con nhỏ đó, chỉ cần Mãnh Long bắt nó là được đúng không?

- Vâng chị. Chị có thể làm thân với nó, dụ nó ra ngoài để cho bọn em bắt là được.

- Ok chị hiểu rồi.

Thanh Hằng đứng dậy và ra về, Mạnh Long có nói chị đi từ từ và Hiếu vệ sĩ sẽ bảo vệ cho chị từ đằng sau.

- Ồi không cần đâu.

- Cẩn thận vẫn hơn, phụ nữ con gái đi đường buổi tối nguy hiểm. Anh Hiếu đưa chị ấy về nhà giúp em nhé, còn lại mọi người giải tán xuống nhà ăn cơm ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Long Phụng Sum Vầy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook