Chương 39: Mộng như hẹn ước
Lam Ngả Thảo
08/11/2015
công vụ, cũng không phải là bận rộn kiếm kế sinh nhai a? Chả trách vạn năm vẫn còn lông bông một mình.
Nét mặt hắn ngưng trệ, thả váy ta xuống, cất giọng hỏi: “Tơ nhân duyên này chỉ quản nhân duyên của người phàm, sao lại ở trên chân của nàng?”
Ta muốn bịa ra lời nói dối nào đó để hắn không truy cứu nữa, nghĩ nghĩ một hồi nói: “Đương nhiên là mẫu thân ta xin Nguyệt Lão tự tay buộc lên chân tiểu tiên, Tam Điện hạ lẽ nào không tin?”
Hắn không chút do dự gật gật đầu nói: “ Mẫu thân nàng không làm những việc vô vị như thế.”
Tức giận đến độ ta thiếu điều cắn đầu lưỡi của mình, suýt nữa quên mất hồn phách bên trong người này với mẫu thân có mối quan hệ. Vắt óc suy nghĩ muốn nghĩ ra một việc gì đấy qua loa đại khái, chỉ mong hắn hiện tại sẽ không tiếp tục truy vấn việc tơ hồng, qua vài ngày nữa, ta tới xin Chu Tước Thần Quân thay ta chém đứt tơ hồng, sẽ lại không có gì để mà lo lắng.
Vì vậy liền nói: “Đêm qua Thanh Loan xuống tay hơi nặng, vẫn mong Điện hạ đừng để bụng! Thanh Loan ở đây xin nhận lỗi với Tam điện hạ. Chỉ là đêm qua Tam điện hạ là bị trúng ảo thuật của Giao tộc? Thật sự có chút dọa người”
Ta không nói đến chuyện này còn đỡ, vừa nhắc tới sắc mặt hắn lập tức như giá lạnh tháng sáu, khí lạnh bức người. Đương lúc ta phân vân liệu liệu có nên chạy trốn hay không, hắn lại nói ra một câu long trời lở đất: “Thanh âm đêm qua, là giọng nói của mẫu phi ta.”
Nét mặt hắn ngưng trệ, thả váy ta xuống, cất giọng hỏi: “Tơ nhân duyên này chỉ quản nhân duyên của người phàm, sao lại ở trên chân của nàng?”
Ta muốn bịa ra lời nói dối nào đó để hắn không truy cứu nữa, nghĩ nghĩ một hồi nói: “Đương nhiên là mẫu thân ta xin Nguyệt Lão tự tay buộc lên chân tiểu tiên, Tam Điện hạ lẽ nào không tin?”
Hắn không chút do dự gật gật đầu nói: “ Mẫu thân nàng không làm những việc vô vị như thế.”
Tức giận đến độ ta thiếu điều cắn đầu lưỡi của mình, suýt nữa quên mất hồn phách bên trong người này với mẫu thân có mối quan hệ. Vắt óc suy nghĩ muốn nghĩ ra một việc gì đấy qua loa đại khái, chỉ mong hắn hiện tại sẽ không tiếp tục truy vấn việc tơ hồng, qua vài ngày nữa, ta tới xin Chu Tước Thần Quân thay ta chém đứt tơ hồng, sẽ lại không có gì để mà lo lắng.
Vì vậy liền nói: “Đêm qua Thanh Loan xuống tay hơi nặng, vẫn mong Điện hạ đừng để bụng! Thanh Loan ở đây xin nhận lỗi với Tam điện hạ. Chỉ là đêm qua Tam điện hạ là bị trúng ảo thuật của Giao tộc? Thật sự có chút dọa người”
Ta không nói đến chuyện này còn đỡ, vừa nhắc tới sắc mặt hắn lập tức như giá lạnh tháng sáu, khí lạnh bức người. Đương lúc ta phân vân liệu liệu có nên chạy trốn hay không, hắn lại nói ra một câu long trời lở đất: “Thanh âm đêm qua, là giọng nói của mẫu phi ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.