Chương 701: Huyết oán xuất thế
Cố Tiểu Tam
13/12/2020
Khương Hoàng, hôm nay ngươi tận số rồi!
Nhậm Thiên Hà vô cùng kích động, nghĩ đến chuyện một vị Hoàng giả sẽ chết trên tay mình, ai mà không vui mừng cho được.
Trương Cấu hít sâu một hơi, quỵ xống đất: “Bệ hạ trên cao, Khương tặc hung ác, xin người ban cho thần sức mạnh chém kẻ gian!”
Ở Trương vực, Trương Hoàng chính là chúa tể đích thực, đạo Hoàng phát triển đến mức độ cao nhất ở đây, khí Hoàng Đạo trải rộng toàn bộ đại vực.
“Phê chuẩn!”
Ngay vào lúc này, một âm thanh mờ mịt vang lên.
Bảo tỉ Thiên Hoàng nở rộ hàng vạn đạo Hoàng khí, rót vào thân thể của Trương Cấu.
Sức mạnh của ông ta tăng vọt, điều này có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Hoàng khí sáng chói, khiến người ta không mở mắt nổi.
“Đa tạ Bệ hạ!”
Cảm nhận được sức mạnh của cơ thể đến gần với Siêu Thoát, Trương Cấu mừng rỡ.
Được rót đầy sức mạnh này, cho dù nó không thuộc về bản thân đi chăng nữa, thì cũng muốn cảm nhận một chút trước đã.
Có thể nói là đã đột phá khỏi những ràng buộc của bán Siêu Thoát.
Chỉ cần chiến tranh kết thúc sau đó thu binh lại, ông ta sẽ có thể bắt tay vào công cuộc đột phá.
“Khương tặc mau đầu hàng đi, giao bảo vật Siêu Thoát ra đây thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Sau khi sức mạnh đột ngột tăng lên, uy lực của thần thông mà Trương Cấu thi triển cũng tăng lên gấp đôi.
Khương Hoàng không nói gì, bởi vì hiện giờ ông ta đang vô cùng thảm hại.
Quỷ vương và quỷ nô 18 tầng địa ngục Tu La đã bị chiếm đoạt hoàn toàn, nhưng cũng may, có thể tạo ra được rất nhiều quỷ nô mới, những thứ này có thể hóa thành nguồn năng lượng cho ông ta.
Vô cùng nhiều quỷ nô và quỷ vương bị ông ta chiếm đoạt: “Ngươi nghĩ chỉ có mình ngươi có con bài hộ mệnh thôi sao? Ta cũng có!”
Mấy chục nghìn tỷ quỷ nô, cho dù chỉ là đám quỷ nô mới được sinh ra, nhưng khi số lượng đạt đến một mức độ nhất định nào đó, sẽ hình thành sự thay đổi về chất.
Khương Hoàng vốn đã rất gần với Siêu Thoát rồi, sức mạnh trong cơ thể còn không ngừng tăng lên.
“Không ổn, ông ta sắp đột phá Siêu Thoát”
“Cùng nhau ra tay!”
Vương Lâm cũng vô cùng kinh ngạc, thật ra ông ta có trợ thủ phía sau, nhưng ông ta không nỡ dùng vì sợ sẽ tiêu hao nhiều sức mạnh khí vận.
Không còn cách nào khác, đành phải lấy khúc xương ra!
“Đoàng!”
Khúc xương đánh vào lồng bảo hộ kính Bình Thiên, kính Bình thiên không hề có dấu hiệu bật ngược lại.
“Rắc rắc!”
Từng khe nứt nhỏ xíu xuất hiện.
Ai nấy đều sửng sốt, sau đó mừng rỡ!
“Tiếp tục đánh đi, lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp bị phá rồi!”
“Phụt!”
Sức mạnh quá lớn khiến cho Khương Hoàng phụt máu.
Ánh mắt kinh ngạc của ông ta nhìn về phía khúc xương trong tay Vương Lâm.
“Bảo vật Siêu Thoát, chắc chắn là bảo vật Siêu Thoát!”
Há!
Nghe thấy vậy, những kẻ khác đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm.
Trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hoàng.
Món bảo vật Siêu Thoát thứ hai sao!
Sao có thể chứ?
Vương vực cũng chưa nổi lên được bao lâu, tính đi tính lại thì mới chỉ được mấy nghìn năm, thanh đao Trảm Đạo đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi. Bây giờ lại thêm khúc xương này.
Hơn nữa sức mạnh toát ra từ nó khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Giữa các bảo vật Siêu Thoát đều sẽ có sự cảm ứng với nhau, chúng lần lượt phát ra rung động, bảo vật Siêu Thoát này không những lợi hại, mà đẳng cấp còn khá cao!
Vương Lâm không thích cái cảm giác bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào mình, ông ta chỉ thích lẳng lặng phát tài mà thôi.
Nhưng ông ta không đành lòng bị đánh bại như vậy, bởi vì làm thế sẽ lộ mất con bài hộ mệnh thật ra.
Phân thân khí vận lúc này đã đến lúc lột xác quan trọng, nhất định không được phép lệch khỏi tính toán.
“Nhìn tôi làm gì, cùng nhau đánh đi, không thể để cho ông ta đột phá được!”
Vương Lâm chỉ thẳng vào Khương Hoàng đang lộ rõ ánh mắt cay độc, khúc xương trong tay lần nữa bay ra.
“Đoàng!”
Kẽ nứt trên kính Bình Thiên đã xuất hiện nhiều hơn.
“Nhanh lên đi, nhanh lên chút nữa đi!”
Khương Hoàng vội vã bay lên, có kẻ ngu mới đứng một chỗ chịu đánh!
“Mau liên thủ cấm phong không gian, không được để ông ta có được không gian né tránh!”
“Dựa trên danh nghĩa Thiên Hoàng, cấm phong không gian vạn dặm!”
“Sầm!”
Dứt lời, vạn dặm không gian bị đóng chặt, thân hình của Khương Hoàng hơi chậm lại, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị thần quang của mà kính Bình Thiên phát ra đánh vỡ.
Bao tỉ Thiên Hoàng tuy mạnh, nhưng không phải bản thể.
Kính Bình Thiên dù phải chịu rất nhiều công kích, nhưng dù sao nó cũng là bảo vật Siêu Thoát trung phẩm thực thụ.
Hơn nữa nhờ có quỷ nô, nên những tổn thương phải chịu cũng nhanh chóng được tu bổ.
“Mau lên, cho ta thêm chút thời gian đi, sắp thành công rồi”.
Nếu như có thể, Khương Hoàng không muốn để lộ phân thân huyết oán, đó chính là con át chủ bài của ông ta.
Hơn nữa một khi phân thân huyết oán đạt đến độ chín muồi, thì ông ta có thể thực hiện rất cả những kế hoạch đã định ra.
Đến khi đó ông ta sẽ trở thành Hoàng giả của bốn đại vực.
“Thần Linh Cấm Phong!”
“Đông Tây Nam Bắc, đại đế bốn cực”.
“Ngũ Phương Ngũ Lão, thập đại Thần Quân…”
Hư ảnh của hết vị thần linh này đến vị thần linh khác hiện ra, sức mạnh thần linh vô cùng lớn đang lưu chuyển, phong tỏa vạn dặm không gian.
Trương Cấu không dám trì hoãn, không ngừng cấm phong không gian, dù chỉ đủ cầm chân Khương Hoàng trong nháy mắt, cũng đủ rồi.
Kiếm thánh Linh Nguyên trong tay Viên Hiên Chấn không có khả năng cấm phong, cho nên ông ta không ngừng phóng thích kiếm khí chấn hồn.
Tay trái Vương Lâm chém liên hồi, tay phải chính là khúc xương.
Liên thủ phát động tấn công.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Bên trong vạn dặm, Khương Hoàng bị đánh cho tơi bời, lồng bảo hộ kính Bình Thiên cũng lảo đảo sắp vỡ.
Khí oán hận trong lòng ông ta cũng tăng đến đỉnh điểm.
Thậm chí ông ta còn muốn đem tất cả lá bài tẩy của mình ra ngoài, nhưng ông ta lại cố nén.
Sau một hồi ôm đầu chạy trốn, pháp lực trong cơ thể Khương Hoàng đã đạt đến giới hạn.
Ngay lúc này, ông ta nghe thấy một tiếng hét lớn: “Phá cho ta!”
Đoàng!
Chính vào lúc này, cuối cùng ông ta đã thuận lợi đột phá cảnh giới Siêu Thoát, mặc dù sức mạnh này không thể kéo dài quá lâu, nhưng đủ để ông ta giải quyết cuộc chiến này.
“Chết đi!”
Đột phá được lên cảnh giới Siêu Thoát, Khương Hoàng đã có sức mạnh áp đảo.
Có thể phát huy được phần lớn uy lực của kính Bình Thiên.
“Cút!”
Từng đạo thần quang đánh ra, bảo tỉ Thiên Hoàng bị đánh tan tành, bạn không nhầm đâu, bị đánh tan tành ngay lập tức.
Rốt cuộc chỉ là một hình chiếu.
“Ựa!”
Trương Cấu bay ra xa hàng tỷ dặm, phụt ra từng ngụm máu một.
Vô số hư ảnh thần linh cũng bị nổ.
“Ngươi thích sắc phong Thần Linh phải không? Vậy ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”
Quả đấm khổng lồ đánh lên trên roi đánh Thần, trong nháy mắt Nhậm Thiên Hà liền bị trọng thương, roi đánh Thần cũng vỡ vụn.
Hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát chỉ có được 1% sức mạnh, mà Khương Hoàng có yếu đi chăng nữa thì hiện giờ cũng đang là cảnh giới Siêu Thoát!
“Tiếp theo đến kẻ nào đây, à, là ngươi! Thằng nhãi nhà họ Hiên Viên!”
Ông ta không hề có chút cảm tình nào với đại vực Hiên Viên, nếu không phải là cuộc chiến Hoàng tộc, ông ta cũng không muốn đứng chung một chỗ.
Dùng kính Bình Thiên để bảo hộ, ông ta không phải chịu công kích của các tầng tinh thần.
Viên Hiên Chấn cũng sợ hết hồn.
Đang lúc muốn phát động tấn công, Vương Lâm ra tay.
“Khương tặc, đừng hòng ngang ngược”.
Khúc xương tỏa ra khí tức ghê người, xé toạc không gian, gõ mạnh lên kính Bình Thiên, thần quang như muốn bắn ngược trở lại, nhưng lực phản lại này không thể thắng nổi lực công kích.
“Roẹt, roẹt, roẹt!”
Khương Hoàng liền lui lại vài bước.
Hiên Viên Chấn vội vàng cảm ơn: “Đa tạ Vương Hoàng!”
“Diêu Nguyên soái, nếu như ông vẫn còn bình thản ngồi đó mà xem kịch hay, thì e rằng chúng ta sẽ thua đó”.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn Diêu Mục Thiên, không hiểu là kẻ này đang tính toán điều gì.
Mặt Diêu Mục Thiên biến sắc, hừ lạnh nói: “Tôi làm gì thì tự tôi hiểu, không cần ông nhiều lời”.
“Hai vị, bây giờ không phải lúc cãi nhau đâu”.
Hiên Viên Chấn vội vàng hòa giải, mặc dù ông ta cũng chẳng ưa gì Diêu Mục Thiên, nhưng nếu không có phi đao Trảm Thần của ông ta, thì việc áp chế Khương Hoàng sẽ trở nên khó khăn hơn.
Trương Cấu và Nhậm Thiên Hà không có bảo vật Siêu Thoát, nên lúc này chả khác nào người thừa, không hề có chút tác dụng gì.
Hiện giờ chỉ còn ba người họ.
Nếu không đoàn kết, nhất định sẽ bị đánh phá.
“Khương Hoàng mời xoay người!”
Lần này sức mạnh của phi đao Trảm Thần mà hồ lô Trảm Thần phun ra đã lớn hơn gấp mấy lần, hơn nữa bao trọn lấy khí Trảm Thần.
Cảnh giới bán Siêu Thoát và rất gần với Siêu Thoát khó mà chống cự nổi.
Đặc biệt là số lượng phi đao Trảm Thần lớn thế kia, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không hổ danh là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm phi đao Trảm Thần.
Lực công kích kinh khủng như vậy, khiến ai nấy hồn siêu phách lạc.
Cho dù Khương Hoàng đã tăng lên đến cảnh giới Siêu Thoát, cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.
Lượng phi đao nhiều không đếm xuể ngăn cản ông ta hành động, bên cạnh còn có Vương Lâm đang cầm trong tay hai bảo vật Siêu Thoát, còn về Hiên Viên Chấn thì ông ta chả thèm để ý tới.
Làm thế nào bây giờ?
Cục diện trở nên vô cùng căng thẳng, còn chưa áp chế được hoàn toàn, vậy mà bị áp chế ngược lại.
Vô số người cũng muốn xem xem Khương Hoàng sẽ phá vỡ cục diện này như thế nào, nếu như chỉ đến mức này thôi thì đương nhiên là Khương Hoàng sẽ thua rồi.
Hiên Viên Hoàng, Nhậm Hoàng, Trương Hoàng, Diêu Hoàng cũng đang quan sát.
Tâm trạng của mỗi người một khác, nếu như Khương Hoàng chết, vậy thì bảo vật Siêu Thoát trong tay ông ta sẽ thuộc về ai?
Vương Lâm sao?
Đừng có đùa nữa!
Trong tay ông ta đã có hai món bảo vật Siêu Thoát, nếu có thêm một món nữa thì sẽ phá vỡ thế cân bằng.
Bất kỳ một món bảo vật Siêu Thoát, cũng đều là thứ ai ai cũng muốn giành được.
Bạn thật sự cho rằng bọn họ muốn khống chế Khương vực thành đại vực phụ thuộc của mình hay sao?
Cái bọn họ thèm muốn là bảo vật Siêu Thoát.
Chỉ cần giành được kính Bình Thiên, bảo vật Siêu Thoát trong tay họ có thể lên được bậc mới.
“Kính Bình Thiên vừa có thể công vừa có thể thủ, nên thuộc về tộc Hiên Viên chúng tôi”.
Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nói.
“Bệ hạ thánh minh!”
Một đám đại thần rối rít quỳ lạy.
Tại sao bọn họ phải huy động 30 nghìn tỷ binh kia chứ?
Không phải là chờ đợi giờ khắc này thì là gì?
Cùng lúc đó tại Nhậm vực!
“Bảo vật Siêu Thoát sẽ hợp với người có đức, Nhậm vực ta có công đức giáo hóa thiên hạ, nên phải thuộc về ta mới đúng!”
Nhậm Hoàng tay cầm roi đánh Thần, trong lòng thầm nghĩ, nếu có thể lấy được kính Bình Thiên, thì vé tàu lần này không thuộc về ông ta thì thuộc về ai được nữa!
Thậm chí khi Thượng giới thì cũng nên có thêm một món bảo bối.
Trương vực!
“Lần này đánh Khương vực, Trương vực chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức, kính Bình Thiên này, nhất định phải thuộc về Trương vực”.
Trương Hoàng ngồi trên ngai vàng, mặt mũi uy nghiêm, giọng nói của ông ta tựa như ý chí trời đất.
Bảo tỉ Thiên Hoàng trên tay phải của ông ta đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ đến giờ phút cuối cùng thì sẽ ra tay thôi.
Diêu vực!
Diêu Hoàng híp mắt nhìn cảnh tượng qua Thần kính huyền quang: “Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận còn thiếu một trận nhãn, kính Bình Thiên này hết sức phù hợp, nếu sử dụng nó làm trận nhãn, thì Siêu Thoát tiến vào cũng phải chết, nếu không phải là ba vị Siêu Thoát kia thì không thể phá được!”
Nền tảng của Diêu Tộc hết sức mạnh mẽ, Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận không ngừng được hoàn thiện hàng 6 triệu kỷ nguyên nay, 360 ngôi sao bảo vệ Đế Tinh, cường giả Siêu Thoát nếu đến không chết cũng bị lột da.
Đây cũng chính là vũ khí để bọn họ đấu lại ba nhà Phong, Tiết, Doanh.
Ông ta cũng đang chờ cơ hội, giống như những người khác vậy.
Quả là khó khăn, muốn giành được kính Bình Thiên trong tay nhiều người như vậy, thì e rằng sẽ nổ ra một trận đại chiến.
Vương Lâm tay trái huy động đao cương, tay phải không ngừng sử dụng xương Siêu Thoát đánh về phía Khương Hoàng.
Khi nhìn thấy lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp vỡ ra, Khương Hoàng hét lên một tiếng: “Đến đây đi, đến giết ta đi!”
Dứt lời, Đế Tinh rung động không ngừng, một luồng khí tức đáng sợ truyền đến Đế Tinh.
Cho dù là khí tức, cũng khiến không gian run rẩy.
Sắc mặt Viên Hiên Chấn thay đổi: “Khí tức Siêu Thoát, chính là khí tức Siêu Thoát! Không thể nào!”
Vẻ mặt Diêu Mục Thiên cũng thay đổi, dáng vẻ lãnh đạm ban nãy giờ trở nên cau có.
Vương Lâm cũng thế, ông ta không ngờ rằng Khương Hoàng còn còn có lá bài hộ thân, hơn nữa lá bài này… chính là Siêu Thoát!
Khí tức sát lục, khí tức quỷ quái âm u, trong bán kính hàng tỷ dặm, mọi vật bị khí tức này cuốn đi, khiến người ta sợ hãi, dường như linh hồn cũng sắp đông cứng đến nơi.
Khương Hoàng, hôm nay ngươi tận số rồi!
Nhậm Thiên Hà vô cùng kích động, nghĩ đến chuyện một vị Hoàng giả sẽ chết trên tay mình, ai mà không vui mừng cho được.
Trương Cấu hít sâu một hơi, quỵ xống đất: “Bệ hạ trên cao, Khương tặc hung ác, xin người ban cho thần sức mạnh chém kẻ gian!”
Ở Trương vực, Trương Hoàng chính là chúa tể đích thực, đạo Hoàng phát triển đến mức độ cao nhất ở đây, khí Hoàng Đạo trải rộng toàn bộ đại vực.
“Phê chuẩn!”
Ngay vào lúc này, một âm thanh mờ mịt vang lên.
Bảo tỉ Thiên Hoàng nở rộ hàng vạn đạo Hoàng khí, rót vào thân thể của Trương Cấu.
Sức mạnh của ông ta tăng vọt, điều này có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Hoàng khí sáng chói, khiến người ta không mở mắt nổi.
“Đa tạ Bệ hạ!”
Cảm nhận được sức mạnh của cơ thể đến gần với Siêu Thoát, Trương Cấu mừng rỡ.
Được rót đầy sức mạnh này, cho dù nó không thuộc về bản thân đi chăng nữa, thì cũng muốn cảm nhận một chút trước đã.
Có thể nói là đã đột phá khỏi những ràng buộc của bán Siêu Thoát.
Chỉ cần chiến tranh kết thúc sau đó thu binh lại, ông ta sẽ có thể bắt tay vào công cuộc đột phá.
“Khương tặc mau đầu hàng đi, giao bảo vật Siêu Thoát ra đây thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Sau khi sức mạnh đột ngột tăng lên, uy lực của thần thông mà Trương Cấu thi triển cũng tăng lên gấp đôi.
Khương Hoàng không nói gì, bởi vì hiện giờ ông ta đang vô cùng thảm hại.
Quỷ vương và quỷ nô 18 tầng địa ngục Tu La đã bị chiếm đoạt hoàn toàn, nhưng cũng may, có thể tạo ra được rất nhiều quỷ nô mới, những thứ này có thể hóa thành nguồn năng lượng cho ông ta.
Vô cùng nhiều quỷ nô và quỷ vương bị ông ta chiếm đoạt: “Ngươi nghĩ chỉ có mình ngươi có con bài hộ mệnh thôi sao? Ta cũng có!”
Mấy chục nghìn tỷ quỷ nô, cho dù chỉ là đám quỷ nô mới được sinh ra, nhưng khi số lượng đạt đến một mức độ nhất định nào đó, hình thành sự thay đổi về chất.
Khương Hoàng vốn đã rất gần với Siêu Thoát rồi, sức mạnh trong cơ thể còn không ngừng tăng lên.
“Không ổn, ông ta sắp đột phá Siêu Thoát”
“Cùng nhau ra tay!”
Vương Lâm cũng vô cùng kinh ngạc, thật ra ông ta có trợ thủ phía sau, nhưng ông ta không nỡ dùng vì sợ sẽ tiêu hao nhiều sức mạnh khí vận.
Không còn cách nào khác, đành phải lấy khúc xương ra!
“Đoàng!”
Khúc xương đánh vào lồng bảo hộ kính Bình Thiên, kính Bình thiên không hề có dấu hiệu bật ngược lại.
“Rắc rắc!”
Từng khe nứt nhỏ xíu xuất hiện.
Ai nấy đều sửng sốt, sau đó mừng rỡ!
“Tiếp tục đánh đi, lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp bị phá rồi!”
“Phụt!”
Sức mạnh quá lớn khiến cho Khương Hoàng phụt máu.
Ánh mắt kinh ngạc của ông ta nhìn về phía khúc xương trong tay Vương Lâm.
“Bảo vật Siêu Thoát, chắc chắn là bảo vật Siêu Thoát!”
Há!
Nghe thấy vậy, những kẻ khác đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm.
Trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hoàng.
Món bảo vật Siêu Thoát thứ hai sao!
Sao có thể chứ?
Vương vực cũng chưa nổi lên được bao lâu, tính đi tính lại thì mới chỉ được mấy nghìn năm, thanh đao Trảm Đạo đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi. Bây giờ lại thêm khúc xương này.
Hơn nữa sức mạnh toát ra từ nó khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Giữa các bảo vật Siêu Thoát đều sẽ có sự cảm ứng với nhau, chúng lần lượt phát ra rung động, bảo vật Siêu Thoát này không những lợi hại, mà đẳng cấp còn khá cao!
Vương Lâm không thích cái cảm giác bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào mình, ông ta chỉ thích lẳng lặng phát tài mà thôi.
Nhưng ông ta không đành lòng bị đánh bại như vậy, bởi vì làm thế sẽ lộ mất con bài hộ mệnh thật ra.
Phân thân khí vận lúc này đã đến lúc lột xác quan trọng, nhất định không được phép lệch khỏi tính toán.
“Nhìn tôi làm gì, cùng nhau đánh đi, không thể để cho ông ta đột phá được!”
Vương Lâm chỉ thẳng vào Khương Hoàng đang lộ rõ ánh mắt cay độc, khúc xương trong tay lần nữa bay ra.
“Đoàng!”
Kẽ nứt trên kính Bình Thiên đã xuất hiện nhiều hơn.
“Nhanh lên đi, nhanh lên chút nữa đi!”
Khương Hoàng vội vã bay lên, có kẻ ngu mới đứng một chỗ chịu đánh!
“Mau liên thủ cấm phong không gian, không được để ông ta có được không gian né tránh!”
“Dựa trên danh nghĩa Thiên Hoàng, cấm phong không gian vạn dặm!”
“Sầm!”
Dứt lời, vạn dặm không gian bị đóng chặt, thân hình của Khương Hoàng hơi chậm lại, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị thần quang của mà kính Bình Thiên phát ra đánh vỡ.
Bao tỉ Thiên Hoàng tuy mạnh, nhưng không phải bản thể.
Kính Bình Thiên dù phải chịu rất nhiều công kích, nhưng dù sao nó cũng là bảo vật Siêu Thoát trung phẩm thực thụ.
Hơn nữa nhờ có quỷ nô, nên những tổn thương phải chịu cũng nhanh chóng được tu bổ.
“Mau lên, cho ta thêm chút thời gian đi, sắp thành công rồi”.
Nếu như có thể, Khương Hoàng không muốn để lộ phân thân huyết oán, đó chính là con át chủ bài của ông ta.
Hơn nữa một khi phân thân huyết oán đạt đến độ chín muồi, thì ông ta có thể thực hiện rất cả những kế hoạch đã định ra.
Đến khi đó ông ta sẽ trở thành Hoàng giả của bốn đại vực.
“Thần Linh Cấm Phong!”
“Đông Tây Nam Bắc, đại đế bốn cực”.
“Ngũ Phương Ngũ Lão, thập đại Thần Quân…”
Hư ảnh của hết vị thần linh này đến vị thần linh khác hiện ra, sức mạnh thần linh vô cùng lớn đang lưu chuyển, phong tỏa vạn dặm không gian.
Trương Cấu không dám trì hoãn, không ngừng cấm phong không gian, dù chỉ đủ cầm chân Khương Hoàng trong nháy mắt, cũng đủ rồi.
Kiếm thánh Linh Nguyên trong tay Viên Hiên Chấn không có khả năng cấm phong, cho nên ông ta không ngừng phóng thích kiếm khí chấn hồn.
Tay trái Vương Lâm chém liên hồi, tay phải chính là khúc xương.
Liên thủ phát động tấn công.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Bên trong vạn dặm, Khương Hoàng bị đánh cho tơi bời, lồng bảo hộ kính Bình Thiên cũng lảo đảo sắp vỡ.
Khí oán hận trong lòng ông ta cũng tăng đến đỉnh điểm.
Thậm chí ông ta còn muốn đem tất cả lá bài tẩy của mình ra ngoài, nhưng ông ta lại cố nén.
Sau một hồi ôm đầu chạy trốn, pháp lực trong cơ thể Khương Hoàng đã đạt đến giới hạn.
Ngay lúc này, ông ta nghe thấy một tiếng hét lớn: “Phá cho ta!”
Đoàng!
Chính vào lúc này, cuối cùng ông ta đã thuận lợi đột phá cảnh giới Siêu Thoát, mặc dù sức mạnh này không thể kéo dài quá lâu, nhưng đủ để ông ta giải quyết cuộc chiến này.
“Chết đi!”
Đột phá được lên cảnh giới Siêu Thoát, Khương Hoàng đã có sức mạnh áp đảo.
Có thể phát huy được phần lớn uy lực của kính Bình Thiên.
“Cút!”
Từng đạo thần quang đánh ra, bảo tỉ Thiên Hoàng bị đánh tan tành, bạn không nhầm đâu, bị đánh tan tành ngay lập tức.
Rốt cuộc chỉ là một hình chiếu.
“Ựa!”
Trương Cấu bay ra xa hàng tỷ dặm, phụt ra từng ngụm máu một.
Vô số hư ảnh thần linh cũng bị nổ.
“Ngươi thích sắc phong Thần Linh phải không? Vậy ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”
Quả đấm khổng lồ đánh lên trên roi đánh Thần, trong nháy mắt Nhậm Thiên Hà liền bị trọng thương, roi đánh Thần cũng vỡ vụn.
Hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát chỉ có được 1% sức mạnh, mà Khương Hoàng có yếu đi chăng nữa thì hiện giờ cũng đang là cảnh giới Siêu Thoát!
“Tiếp theo đến kẻ nào đây, à, là ngươi! Thằng nhãi nhà họ Hiên Viên!”
Ông ta không hề có chút cảm tình nào với đại vực Hiên Viên, nếu không phải là cuộc chiến Hoàng tộc, ông ta cũng không muốn đứng chung một chỗ.
Dùng kính Bình Thiên để bảo hộ, ông ta không phải chịu công kích của các tầng tinh thần.
Viên Hiên Chấn cũng sợ hết hồn.
Đang lúc muốn phát động tấn công, Vương Lâm ra tay.
“Khương tặc, đừng hòng ngang ngược”.
Khúc xương tỏa ra khí tức ghê người, xé toạc không gian, gõ mạnh lên kính Bình Thiên, thần quang như muốn bắn ngược trở lại, nhưng lực phản lại này không thể thắng nổi lực công kích.
“Roẹt, roẹt, roẹt!”
Khương Hoàng liền lui lại vài bước.
Hiên Viên Chấn vội vàng cảm ơn: “Đa tạ Vương Hoàng!”
“Diêu Nguyên soái, nếu như ông vẫn còn bình thản ngồi đó mà xem kịch hay, thì e rằng chúng ta sẽ thua đó”.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn Diêu Mục Thiên, không hiểu là kẻ này đang tính toán điều gì.
Mặt Diêu Mục Thiên biến sắc, hừ lạnh nói: “Tôi làm gì thì tự tôi hiểu, không cần ông nhiều lời”.
“Hai vị, bây giờ không phải lúc cãi nhau đâu”.
Hiên Viên Chấn vội vàng hòa giải, mặc dù ông ta cũng chẳng ưa gì Diêu Mục Thiên, nhưng nếu không có phi đao Trảm Thần của ông ta, thì việc áp chế Khương Hoàng sẽ trở nên khó khăn hơn.
Trương Cấu và Nhậm Thiên Hà không có bảo vật Siêu Thoát, nên lúc này chả khác nào người thừa, không hề có chút tác dụng gì.
Hiện giờ chỉ còn ba người họ.
Nếu không đoàn kết, nhất định sẽ bị đánh phá.
“Khương Hoàng mời xoay người!”
Lần này sức mạnh của phi đao Trảm Thần mà hồ lô Trảm Thần phun ra đã lớn hơn gấp mấy lần, hơn nữa bao trọn lấy khí Trảm Thần.
Cảnh giới bán Siêu Thoát và rất gần với Siêu Thoát khó mà chống cự nổi.
Đặc biệt là số lượng phi đao Trảm Thần lớn thế kia, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không hổ danh là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm phi đao Trảm Thần.
Lực công kích kinh khủng như vậy, khiến ai nấy hồn siêu phách lạc.
Cho dù Khương Hoàng đã tăng lên đến cảnh giới Siêu Thoát, cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.
Lượng phi đao nhiều không đếm xuể ngăn cản ông ta hành động, bên cạnh còn có Vương Lâm đang cầm trong tay hai bảo vật Siêu Thoát, còn về Hiên Viên Chấn thì ông ta chả thèm để ý tới.
Làm thế nào bây giờ?
Cục diện trở nên vô cùng căng thẳng, còn chưa áp chế được hoàn toàn, vậy mà bị áp chế ngược lại.
Vô số người cũng muốn xem xem Khương Hoàng sẽ phá vỡ cục diện này như thế nào, nếu như chỉ đến mức này thôi thì đương nhiên là Khương Hoàng sẽ thua rồi.
Hiên Viên Hoàng, Nhậm Hoàng, Trương Hoàng, Diêu Hoàng cũng đang quan sát.
Tâm trạng của mỗi người một khác, nếu như Khương Hoàng chết, vậy thì bảo vật Siêu Thoát trong tay ông ta sẽ thuộc về ai?
Vương Lâm sao?
Đừng có đùa nữa!
Trong tay ông ta đã có hai món bảo vật Siêu Thoát, nếu có thêm một món nữa thì sẽ phá vỡ thế cân bằng.
Bất kỳ một món bảo vật Siêu Thoát, cũng đều là thứ ai ai cũng muốn giành được.
Bạn thật sự cho rằng bọn họ muốn khống chế Khương vực thành đại vực phụ thuộc của mình hay sao?
Cái bọn họ thèm muốn là bảo vật Siêu Thoát.
Chỉ cần giành được kính Bình Thiên, bảo vật Siêu Thoát trong tay họ có thể lên được bậc mới.
“Kính Bình Thiên vừa có thể công vừa có thể thủ, nên thuộc về tộc Hiên Viên chúng tôi”.
Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nói.
“Bệ hạ thánh minh!”
Một đám đại thần rối rít quỳ lạy.
Tại sao bọn họ phải huy động 30 nghìn tỷ binh kia chứ?
Không phải là chờ đợi giờ khắc này thì là gì?
Cùng lúc đó tại Nhậm vực!
“Bảo vật Siêu Thoát sẽ hợp với người có đức, Nhậm vực ta có công đức giáo hóa thiên hạ, nên phải thuộc về ta mới đúng!”
Nhậm Hoàng tay cầm roi đánh Thần, trong lòng thầm nghĩ, nếu có thể lấy được kính Bình Thiên, thì vé tàu lần này không thuộc về ông ta thì thuộc về ai được nữa!
Thậm chí khi Thượng giới thì cũng nên có thêm một món bảo bối.
Trương vực!
“Lần này đánh Khương vực, Trương vực chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức, kính Bình Thiên này, nhất định phải thuộc về Trương vực”.
Trương Hoàng ngồi trên ngai vàng, mặt mũi uy nghiêm, giọng nói của ông ta tựa như ý chí trời đất.
Bảo tỉ Thiên Hoàng trên tay phải của ông ta đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ đến giờ phút cuối cùng thì sẽ ra tay thôi.
Diêu vực!
Diêu Hoàng híp mắt nhìn cảnh tượng qua Thần kính huyền quang: “Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận còn thiếu một trận nhãn, kính Bình Thiên này hết sức phù hợp, nếu sử dụng nó làm trận nhãn, thì Siêu Thoát tiến vào cũng phải chết, nếu không phải là ba vị Siêu Thoát thì không thể phá được!”
Nền tảng của Diêu Tộc hết sức mạnh mẽ, Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận không ngừng được hoàn thiện hàng 6 triệu kỷ nguyên nay, 360 ngôi sao bảo vệ Đế Tinh, cường giả Siêu Thoát nếu đến không chết cũng bị lột da.
Đây cũng chính là vũ khí để bọn họ đấu lại ba nhà Phong, Tiết, Doanh.
Ông ta cũng đang chờ cơ hội, giống như những người khác vậy.
Quả là khó khăn, muốn giành được kính Bình Thiên trong tay nhiều người như vậy, thì e rằng sẽ nổ ra một trận đại chiến.
Vương Lâm tay trái huy động đao cương, tay phải không ngừng sử dụng xương Siêu Thoát đánh về phía Khương Hoàng.
Khi nhìn thấy lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp vỡ ra, Khương Hoàng hét lên một tiếng: “Đến đây đi, đến giết ta đi!”
Dứt lời, Đế Tinh rung động không ngừng, một luồng khí tức đáng sợ truyền đến Đế Tinh.
Cho dù là khí tức, cũng khiến không gian run rẩy.
Sắc mặt Viên Hiên Chấn thay đổi: “Khí tức Siêu Thoát, chính là khí tức Siêu Thoát! Không thể nào!”
Vẻ mặt Diêu Mục Thiên cũng thay đổi, dáng vẻ lãnh đạm ban nãy giờ trở nên cau có.
Vương Lâm cũng thế, ông ta không ngờ rằng Khương Hoàng còn còn có lá bài hộ thân, hơn nữa lá bài này… chính là Siêu Thoát!
Khí tức sát lục, khí tức quỷ quái âm u, trong bán kính hàng tỷ dặm, mọi vật bị khí tức này cuốn đi, khiến người ta sợ hãi, dường như linh hồn cũng sắp đông cứng đến nơi.
Nhậm Thiên Hà vô cùng kích động, nghĩ đến chuyện một vị Hoàng giả sẽ chết trên tay mình, ai mà không vui mừng cho được.
Trương Cấu hít sâu một hơi, quỵ xống đất: “Bệ hạ trên cao, Khương tặc hung ác, xin người ban cho thần sức mạnh chém kẻ gian!”
Ở Trương vực, Trương Hoàng chính là chúa tể đích thực, đạo Hoàng phát triển đến mức độ cao nhất ở đây, khí Hoàng Đạo trải rộng toàn bộ đại vực.
“Phê chuẩn!”
Ngay vào lúc này, một âm thanh mờ mịt vang lên.
Bảo tỉ Thiên Hoàng nở rộ hàng vạn đạo Hoàng khí, rót vào thân thể của Trương Cấu.
Sức mạnh của ông ta tăng vọt, điều này có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Hoàng khí sáng chói, khiến người ta không mở mắt nổi.
“Đa tạ Bệ hạ!”
Cảm nhận được sức mạnh của cơ thể đến gần với Siêu Thoát, Trương Cấu mừng rỡ.
Được rót đầy sức mạnh này, cho dù nó không thuộc về bản thân đi chăng nữa, thì cũng muốn cảm nhận một chút trước đã.
Có thể nói là đã đột phá khỏi những ràng buộc của bán Siêu Thoát.
Chỉ cần chiến tranh kết thúc sau đó thu binh lại, ông ta sẽ có thể bắt tay vào công cuộc đột phá.
“Khương tặc mau đầu hàng đi, giao bảo vật Siêu Thoát ra đây thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Sau khi sức mạnh đột ngột tăng lên, uy lực của thần thông mà Trương Cấu thi triển cũng tăng lên gấp đôi.
Khương Hoàng không nói gì, bởi vì hiện giờ ông ta đang vô cùng thảm hại.
Quỷ vương và quỷ nô 18 tầng địa ngục Tu La đã bị chiếm đoạt hoàn toàn, nhưng cũng may, có thể tạo ra được rất nhiều quỷ nô mới, những thứ này có thể hóa thành nguồn năng lượng cho ông ta.
Vô cùng nhiều quỷ nô và quỷ vương bị ông ta chiếm đoạt: “Ngươi nghĩ chỉ có mình ngươi có con bài hộ mệnh thôi sao? Ta cũng có!”
Mấy chục nghìn tỷ quỷ nô, cho dù chỉ là đám quỷ nô mới được sinh ra, nhưng khi số lượng đạt đến một mức độ nhất định nào đó, sẽ hình thành sự thay đổi về chất.
Khương Hoàng vốn đã rất gần với Siêu Thoát rồi, sức mạnh trong cơ thể còn không ngừng tăng lên.
“Không ổn, ông ta sắp đột phá Siêu Thoát”
“Cùng nhau ra tay!”
Vương Lâm cũng vô cùng kinh ngạc, thật ra ông ta có trợ thủ phía sau, nhưng ông ta không nỡ dùng vì sợ sẽ tiêu hao nhiều sức mạnh khí vận.
Không còn cách nào khác, đành phải lấy khúc xương ra!
“Đoàng!”
Khúc xương đánh vào lồng bảo hộ kính Bình Thiên, kính Bình thiên không hề có dấu hiệu bật ngược lại.
“Rắc rắc!”
Từng khe nứt nhỏ xíu xuất hiện.
Ai nấy đều sửng sốt, sau đó mừng rỡ!
“Tiếp tục đánh đi, lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp bị phá rồi!”
“Phụt!”
Sức mạnh quá lớn khiến cho Khương Hoàng phụt máu.
Ánh mắt kinh ngạc của ông ta nhìn về phía khúc xương trong tay Vương Lâm.
“Bảo vật Siêu Thoát, chắc chắn là bảo vật Siêu Thoát!”
Há!
Nghe thấy vậy, những kẻ khác đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm.
Trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hoàng.
Món bảo vật Siêu Thoát thứ hai sao!
Sao có thể chứ?
Vương vực cũng chưa nổi lên được bao lâu, tính đi tính lại thì mới chỉ được mấy nghìn năm, thanh đao Trảm Đạo đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi. Bây giờ lại thêm khúc xương này.
Hơn nữa sức mạnh toát ra từ nó khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Giữa các bảo vật Siêu Thoát đều sẽ có sự cảm ứng với nhau, chúng lần lượt phát ra rung động, bảo vật Siêu Thoát này không những lợi hại, mà đẳng cấp còn khá cao!
Vương Lâm không thích cái cảm giác bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào mình, ông ta chỉ thích lẳng lặng phát tài mà thôi.
Nhưng ông ta không đành lòng bị đánh bại như vậy, bởi vì làm thế sẽ lộ mất con bài hộ mệnh thật ra.
Phân thân khí vận lúc này đã đến lúc lột xác quan trọng, nhất định không được phép lệch khỏi tính toán.
“Nhìn tôi làm gì, cùng nhau đánh đi, không thể để cho ông ta đột phá được!”
Vương Lâm chỉ thẳng vào Khương Hoàng đang lộ rõ ánh mắt cay độc, khúc xương trong tay lần nữa bay ra.
“Đoàng!”
Kẽ nứt trên kính Bình Thiên đã xuất hiện nhiều hơn.
“Nhanh lên đi, nhanh lên chút nữa đi!”
Khương Hoàng vội vã bay lên, có kẻ ngu mới đứng một chỗ chịu đánh!
“Mau liên thủ cấm phong không gian, không được để ông ta có được không gian né tránh!”
“Dựa trên danh nghĩa Thiên Hoàng, cấm phong không gian vạn dặm!”
“Sầm!”
Dứt lời, vạn dặm không gian bị đóng chặt, thân hình của Khương Hoàng hơi chậm lại, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị thần quang của mà kính Bình Thiên phát ra đánh vỡ.
Bao tỉ Thiên Hoàng tuy mạnh, nhưng không phải bản thể.
Kính Bình Thiên dù phải chịu rất nhiều công kích, nhưng dù sao nó cũng là bảo vật Siêu Thoát trung phẩm thực thụ.
Hơn nữa nhờ có quỷ nô, nên những tổn thương phải chịu cũng nhanh chóng được tu bổ.
“Mau lên, cho ta thêm chút thời gian đi, sắp thành công rồi”.
Nếu như có thể, Khương Hoàng không muốn để lộ phân thân huyết oán, đó chính là con át chủ bài của ông ta.
Hơn nữa một khi phân thân huyết oán đạt đến độ chín muồi, thì ông ta có thể thực hiện rất cả những kế hoạch đã định ra.
Đến khi đó ông ta sẽ trở thành Hoàng giả của bốn đại vực.
“Thần Linh Cấm Phong!”
“Đông Tây Nam Bắc, đại đế bốn cực”.
“Ngũ Phương Ngũ Lão, thập đại Thần Quân…”
Hư ảnh của hết vị thần linh này đến vị thần linh khác hiện ra, sức mạnh thần linh vô cùng lớn đang lưu chuyển, phong tỏa vạn dặm không gian.
Trương Cấu không dám trì hoãn, không ngừng cấm phong không gian, dù chỉ đủ cầm chân Khương Hoàng trong nháy mắt, cũng đủ rồi.
Kiếm thánh Linh Nguyên trong tay Viên Hiên Chấn không có khả năng cấm phong, cho nên ông ta không ngừng phóng thích kiếm khí chấn hồn.
Tay trái Vương Lâm chém liên hồi, tay phải chính là khúc xương.
Liên thủ phát động tấn công.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Bên trong vạn dặm, Khương Hoàng bị đánh cho tơi bời, lồng bảo hộ kính Bình Thiên cũng lảo đảo sắp vỡ.
Khí oán hận trong lòng ông ta cũng tăng đến đỉnh điểm.
Thậm chí ông ta còn muốn đem tất cả lá bài tẩy của mình ra ngoài, nhưng ông ta lại cố nén.
Sau một hồi ôm đầu chạy trốn, pháp lực trong cơ thể Khương Hoàng đã đạt đến giới hạn.
Ngay lúc này, ông ta nghe thấy một tiếng hét lớn: “Phá cho ta!”
Đoàng!
Chính vào lúc này, cuối cùng ông ta đã thuận lợi đột phá cảnh giới Siêu Thoát, mặc dù sức mạnh này không thể kéo dài quá lâu, nhưng đủ để ông ta giải quyết cuộc chiến này.
“Chết đi!”
Đột phá được lên cảnh giới Siêu Thoát, Khương Hoàng đã có sức mạnh áp đảo.
Có thể phát huy được phần lớn uy lực của kính Bình Thiên.
“Cút!”
Từng đạo thần quang đánh ra, bảo tỉ Thiên Hoàng bị đánh tan tành, bạn không nhầm đâu, bị đánh tan tành ngay lập tức.
Rốt cuộc chỉ là một hình chiếu.
“Ựa!”
Trương Cấu bay ra xa hàng tỷ dặm, phụt ra từng ngụm máu một.
Vô số hư ảnh thần linh cũng bị nổ.
“Ngươi thích sắc phong Thần Linh phải không? Vậy ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”
Quả đấm khổng lồ đánh lên trên roi đánh Thần, trong nháy mắt Nhậm Thiên Hà liền bị trọng thương, roi đánh Thần cũng vỡ vụn.
Hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát chỉ có được 1% sức mạnh, mà Khương Hoàng có yếu đi chăng nữa thì hiện giờ cũng đang là cảnh giới Siêu Thoát!
“Tiếp theo đến kẻ nào đây, à, là ngươi! Thằng nhãi nhà họ Hiên Viên!”
Ông ta không hề có chút cảm tình nào với đại vực Hiên Viên, nếu không phải là cuộc chiến Hoàng tộc, ông ta cũng không muốn đứng chung một chỗ.
Dùng kính Bình Thiên để bảo hộ, ông ta không phải chịu công kích của các tầng tinh thần.
Viên Hiên Chấn cũng sợ hết hồn.
Đang lúc muốn phát động tấn công, Vương Lâm ra tay.
“Khương tặc, đừng hòng ngang ngược”.
Khúc xương tỏa ra khí tức ghê người, xé toạc không gian, gõ mạnh lên kính Bình Thiên, thần quang như muốn bắn ngược trở lại, nhưng lực phản lại này không thể thắng nổi lực công kích.
“Roẹt, roẹt, roẹt!”
Khương Hoàng liền lui lại vài bước.
Hiên Viên Chấn vội vàng cảm ơn: “Đa tạ Vương Hoàng!”
“Diêu Nguyên soái, nếu như ông vẫn còn bình thản ngồi đó mà xem kịch hay, thì e rằng chúng ta sẽ thua đó”.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn Diêu Mục Thiên, không hiểu là kẻ này đang tính toán điều gì.
Mặt Diêu Mục Thiên biến sắc, hừ lạnh nói: “Tôi làm gì thì tự tôi hiểu, không cần ông nhiều lời”.
“Hai vị, bây giờ không phải lúc cãi nhau đâu”.
Hiên Viên Chấn vội vàng hòa giải, mặc dù ông ta cũng chẳng ưa gì Diêu Mục Thiên, nhưng nếu không có phi đao Trảm Thần của ông ta, thì việc áp chế Khương Hoàng sẽ trở nên khó khăn hơn.
Trương Cấu và Nhậm Thiên Hà không có bảo vật Siêu Thoát, nên lúc này chả khác nào người thừa, không hề có chút tác dụng gì.
Hiện giờ chỉ còn ba người họ.
Nếu không đoàn kết, nhất định sẽ bị đánh phá.
“Khương Hoàng mời xoay người!”
Lần này sức mạnh của phi đao Trảm Thần mà hồ lô Trảm Thần phun ra đã lớn hơn gấp mấy lần, hơn nữa bao trọn lấy khí Trảm Thần.
Cảnh giới bán Siêu Thoát và rất gần với Siêu Thoát khó mà chống cự nổi.
Đặc biệt là số lượng phi đao Trảm Thần lớn thế kia, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không hổ danh là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm phi đao Trảm Thần.
Lực công kích kinh khủng như vậy, khiến ai nấy hồn siêu phách lạc.
Cho dù Khương Hoàng đã tăng lên đến cảnh giới Siêu Thoát, cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.
Lượng phi đao nhiều không đếm xuể ngăn cản ông ta hành động, bên cạnh còn có Vương Lâm đang cầm trong tay hai bảo vật Siêu Thoát, còn về Hiên Viên Chấn thì ông ta chả thèm để ý tới.
Làm thế nào bây giờ?
Cục diện trở nên vô cùng căng thẳng, còn chưa áp chế được hoàn toàn, vậy mà bị áp chế ngược lại.
Vô số người cũng muốn xem xem Khương Hoàng sẽ phá vỡ cục diện này như thế nào, nếu như chỉ đến mức này thôi thì đương nhiên là Khương Hoàng sẽ thua rồi.
Hiên Viên Hoàng, Nhậm Hoàng, Trương Hoàng, Diêu Hoàng cũng đang quan sát.
Tâm trạng của mỗi người một khác, nếu như Khương Hoàng chết, vậy thì bảo vật Siêu Thoát trong tay ông ta sẽ thuộc về ai?
Vương Lâm sao?
Đừng có đùa nữa!
Trong tay ông ta đã có hai món bảo vật Siêu Thoát, nếu có thêm một món nữa thì sẽ phá vỡ thế cân bằng.
Bất kỳ một món bảo vật Siêu Thoát, cũng đều là thứ ai ai cũng muốn giành được.
Bạn thật sự cho rằng bọn họ muốn khống chế Khương vực thành đại vực phụ thuộc của mình hay sao?
Cái bọn họ thèm muốn là bảo vật Siêu Thoát.
Chỉ cần giành được kính Bình Thiên, bảo vật Siêu Thoát trong tay họ có thể lên được bậc mới.
“Kính Bình Thiên vừa có thể công vừa có thể thủ, nên thuộc về tộc Hiên Viên chúng tôi”.
Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nói.
“Bệ hạ thánh minh!”
Một đám đại thần rối rít quỳ lạy.
Tại sao bọn họ phải huy động 30 nghìn tỷ binh kia chứ?
Không phải là chờ đợi giờ khắc này thì là gì?
Cùng lúc đó tại Nhậm vực!
“Bảo vật Siêu Thoát sẽ hợp với người có đức, Nhậm vực ta có công đức giáo hóa thiên hạ, nên phải thuộc về ta mới đúng!”
Nhậm Hoàng tay cầm roi đánh Thần, trong lòng thầm nghĩ, nếu có thể lấy được kính Bình Thiên, thì vé tàu lần này không thuộc về ông ta thì thuộc về ai được nữa!
Thậm chí khi Thượng giới thì cũng nên có thêm một món bảo bối.
Trương vực!
“Lần này đánh Khương vực, Trương vực chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức, kính Bình Thiên này, nhất định phải thuộc về Trương vực”.
Trương Hoàng ngồi trên ngai vàng, mặt mũi uy nghiêm, giọng nói của ông ta tựa như ý chí trời đất.
Bảo tỉ Thiên Hoàng trên tay phải của ông ta đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ đến giờ phút cuối cùng thì sẽ ra tay thôi.
Diêu vực!
Diêu Hoàng híp mắt nhìn cảnh tượng qua Thần kính huyền quang: “Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận còn thiếu một trận nhãn, kính Bình Thiên này hết sức phù hợp, nếu sử dụng nó làm trận nhãn, thì Siêu Thoát tiến vào cũng phải chết, nếu không phải là ba vị Siêu Thoát kia thì không thể phá được!”
Nền tảng của Diêu Tộc hết sức mạnh mẽ, Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận không ngừng được hoàn thiện hàng 6 triệu kỷ nguyên nay, 360 ngôi sao bảo vệ Đế Tinh, cường giả Siêu Thoát nếu đến không chết cũng bị lột da.
Đây cũng chính là vũ khí để bọn họ đấu lại ba nhà Phong, Tiết, Doanh.
Ông ta cũng đang chờ cơ hội, giống như những người khác vậy.
Quả là khó khăn, muốn giành được kính Bình Thiên trong tay nhiều người như vậy, thì e rằng sẽ nổ ra một trận đại chiến.
Vương Lâm tay trái huy động đao cương, tay phải không ngừng sử dụng xương Siêu Thoát đánh về phía Khương Hoàng.
Khi nhìn thấy lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp vỡ ra, Khương Hoàng hét lên một tiếng: “Đến đây đi, đến giết ta đi!”
Dứt lời, Đế Tinh rung động không ngừng, một luồng khí tức đáng sợ truyền đến Đế Tinh.
Cho dù là khí tức, cũng khiến không gian run rẩy.
Sắc mặt Viên Hiên Chấn thay đổi: “Khí tức Siêu Thoát, chính là khí tức Siêu Thoát! Không thể nào!”
Vẻ mặt Diêu Mục Thiên cũng thay đổi, dáng vẻ lãnh đạm ban nãy giờ trở nên cau có.
Vương Lâm cũng thế, ông ta không ngờ rằng Khương Hoàng còn còn có lá bài hộ thân, hơn nữa lá bài này… chính là Siêu Thoát!
Khí tức sát lục, khí tức quỷ quái âm u, trong bán kính hàng tỷ dặm, mọi vật bị khí tức này cuốn đi, khiến người ta sợ hãi, dường như linh hồn cũng sắp đông cứng đến nơi.
Khương Hoàng, hôm nay ngươi tận số rồi!
Nhậm Thiên Hà vô cùng kích động, nghĩ đến chuyện một vị Hoàng giả sẽ chết trên tay mình, ai mà không vui mừng cho được.
Trương Cấu hít sâu một hơi, quỵ xống đất: “Bệ hạ trên cao, Khương tặc hung ác, xin người ban cho thần sức mạnh chém kẻ gian!”
Ở Trương vực, Trương Hoàng chính là chúa tể đích thực, đạo Hoàng phát triển đến mức độ cao nhất ở đây, khí Hoàng Đạo trải rộng toàn bộ đại vực.
“Phê chuẩn!”
Ngay vào lúc này, một âm thanh mờ mịt vang lên.
Bảo tỉ Thiên Hoàng nở rộ hàng vạn đạo Hoàng khí, rót vào thân thể của Trương Cấu.
Sức mạnh của ông ta tăng vọt, điều này có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Hoàng khí sáng chói, khiến người ta không mở mắt nổi.
“Đa tạ Bệ hạ!”
Cảm nhận được sức mạnh của cơ thể đến gần với Siêu Thoát, Trương Cấu mừng rỡ.
Được rót đầy sức mạnh này, cho dù nó không thuộc về bản thân đi chăng nữa, thì cũng muốn cảm nhận một chút trước đã.
Có thể nói là đã đột phá khỏi những ràng buộc của bán Siêu Thoát.
Chỉ cần chiến tranh kết thúc sau đó thu binh lại, ông ta sẽ có thể bắt tay vào công cuộc đột phá.
“Khương tặc mau đầu hàng đi, giao bảo vật Siêu Thoát ra đây thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”
Sau khi sức mạnh đột ngột tăng lên, uy lực của thần thông mà Trương Cấu thi triển cũng tăng lên gấp đôi.
Khương Hoàng không nói gì, bởi vì hiện giờ ông ta đang vô cùng thảm hại.
Quỷ vương và quỷ nô 18 tầng địa ngục Tu La đã bị chiếm đoạt hoàn toàn, nhưng cũng may, có thể tạo ra được rất nhiều quỷ nô mới, những thứ này có thể hóa thành nguồn năng lượng cho ông ta.
Vô cùng nhiều quỷ nô và quỷ vương bị ông ta chiếm đoạt: “Ngươi nghĩ chỉ có mình ngươi có con bài hộ mệnh thôi sao? Ta cũng có!”
Mấy chục nghìn tỷ quỷ nô, cho dù chỉ là đám quỷ nô mới được sinh ra, nhưng khi số lượng đạt đến một mức độ nhất định nào đó, hình thành sự thay đổi về chất.
Khương Hoàng vốn đã rất gần với Siêu Thoát rồi, sức mạnh trong cơ thể còn không ngừng tăng lên.
“Không ổn, ông ta sắp đột phá Siêu Thoát”
“Cùng nhau ra tay!”
Vương Lâm cũng vô cùng kinh ngạc, thật ra ông ta có trợ thủ phía sau, nhưng ông ta không nỡ dùng vì sợ sẽ tiêu hao nhiều sức mạnh khí vận.
Không còn cách nào khác, đành phải lấy khúc xương ra!
“Đoàng!”
Khúc xương đánh vào lồng bảo hộ kính Bình Thiên, kính Bình thiên không hề có dấu hiệu bật ngược lại.
“Rắc rắc!”
Từng khe nứt nhỏ xíu xuất hiện.
Ai nấy đều sửng sốt, sau đó mừng rỡ!
“Tiếp tục đánh đi, lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp bị phá rồi!”
“Phụt!”
Sức mạnh quá lớn khiến cho Khương Hoàng phụt máu.
Ánh mắt kinh ngạc của ông ta nhìn về phía khúc xương trong tay Vương Lâm.
“Bảo vật Siêu Thoát, chắc chắn là bảo vật Siêu Thoát!”
Há!
Nghe thấy vậy, những kẻ khác đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm.
Trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hoàng.
Món bảo vật Siêu Thoát thứ hai sao!
Sao có thể chứ?
Vương vực cũng chưa nổi lên được bao lâu, tính đi tính lại thì mới chỉ được mấy nghìn năm, thanh đao Trảm Đạo đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi. Bây giờ lại thêm khúc xương này.
Hơn nữa sức mạnh toát ra từ nó khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Giữa các bảo vật Siêu Thoát đều sẽ có sự cảm ứng với nhau, chúng lần lượt phát ra rung động, bảo vật Siêu Thoát này không những lợi hại, mà đẳng cấp còn khá cao!
Vương Lâm không thích cái cảm giác bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào mình, ông ta chỉ thích lẳng lặng phát tài mà thôi.
Nhưng ông ta không đành lòng bị đánh bại như vậy, bởi vì làm thế sẽ lộ mất con bài hộ mệnh thật ra.
Phân thân khí vận lúc này đã đến lúc lột xác quan trọng, nhất định không được phép lệch khỏi tính toán.
“Nhìn tôi làm gì, cùng nhau đánh đi, không thể để cho ông ta đột phá được!”
Vương Lâm chỉ thẳng vào Khương Hoàng đang lộ rõ ánh mắt cay độc, khúc xương trong tay lần nữa bay ra.
“Đoàng!”
Kẽ nứt trên kính Bình Thiên đã xuất hiện nhiều hơn.
“Nhanh lên đi, nhanh lên chút nữa đi!”
Khương Hoàng vội vã bay lên, có kẻ ngu mới đứng một chỗ chịu đánh!
“Mau liên thủ cấm phong không gian, không được để ông ta có được không gian né tránh!”
“Dựa trên danh nghĩa Thiên Hoàng, cấm phong không gian vạn dặm!”
“Sầm!”
Dứt lời, vạn dặm không gian bị đóng chặt, thân hình của Khương Hoàng hơi chậm lại, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị thần quang của mà kính Bình Thiên phát ra đánh vỡ.
Bao tỉ Thiên Hoàng tuy mạnh, nhưng không phải bản thể.
Kính Bình Thiên dù phải chịu rất nhiều công kích, nhưng dù sao nó cũng là bảo vật Siêu Thoát trung phẩm thực thụ.
Hơn nữa nhờ có quỷ nô, nên những tổn thương phải chịu cũng nhanh chóng được tu bổ.
“Mau lên, cho ta thêm chút thời gian đi, sắp thành công rồi”.
Nếu như có thể, Khương Hoàng không muốn để lộ phân thân huyết oán, đó chính là con át chủ bài của ông ta.
Hơn nữa một khi phân thân huyết oán đạt đến độ chín muồi, thì ông ta có thể thực hiện rất cả những kế hoạch đã định ra.
Đến khi đó ông ta sẽ trở thành Hoàng giả của bốn đại vực.
“Thần Linh Cấm Phong!”
“Đông Tây Nam Bắc, đại đế bốn cực”.
“Ngũ Phương Ngũ Lão, thập đại Thần Quân…”
Hư ảnh của hết vị thần linh này đến vị thần linh khác hiện ra, sức mạnh thần linh vô cùng lớn đang lưu chuyển, phong tỏa vạn dặm không gian.
Trương Cấu không dám trì hoãn, không ngừng cấm phong không gian, dù chỉ đủ cầm chân Khương Hoàng trong nháy mắt, cũng đủ rồi.
Kiếm thánh Linh Nguyên trong tay Viên Hiên Chấn không có khả năng cấm phong, cho nên ông ta không ngừng phóng thích kiếm khí chấn hồn.
Tay trái Vương Lâm chém liên hồi, tay phải chính là khúc xương.
Liên thủ phát động tấn công.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Bên trong vạn dặm, Khương Hoàng bị đánh cho tơi bời, lồng bảo hộ kính Bình Thiên cũng lảo đảo sắp vỡ.
Khí oán hận trong lòng ông ta cũng tăng đến đỉnh điểm.
Thậm chí ông ta còn muốn đem tất cả lá bài tẩy của mình ra ngoài, nhưng ông ta lại cố nén.
Sau một hồi ôm đầu chạy trốn, pháp lực trong cơ thể Khương Hoàng đã đạt đến giới hạn.
Ngay lúc này, ông ta nghe thấy một tiếng hét lớn: “Phá cho ta!”
Đoàng!
Chính vào lúc này, cuối cùng ông ta đã thuận lợi đột phá cảnh giới Siêu Thoát, mặc dù sức mạnh này không thể kéo dài quá lâu, nhưng đủ để ông ta giải quyết cuộc chiến này.
“Chết đi!”
Đột phá được lên cảnh giới Siêu Thoát, Khương Hoàng đã có sức mạnh áp đảo.
Có thể phát huy được phần lớn uy lực của kính Bình Thiên.
“Cút!”
Từng đạo thần quang đánh ra, bảo tỉ Thiên Hoàng bị đánh tan tành, bạn không nhầm đâu, bị đánh tan tành ngay lập tức.
Rốt cuộc chỉ là một hình chiếu.
“Ựa!”
Trương Cấu bay ra xa hàng tỷ dặm, phụt ra từng ngụm máu một.
Vô số hư ảnh thần linh cũng bị nổ.
“Ngươi thích sắc phong Thần Linh phải không? Vậy ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”
Quả đấm khổng lồ đánh lên trên roi đánh Thần, trong nháy mắt Nhậm Thiên Hà liền bị trọng thương, roi đánh Thần cũng vỡ vụn.
Hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát chỉ có được 1% sức mạnh, mà Khương Hoàng có yếu đi chăng nữa thì hiện giờ cũng đang là cảnh giới Siêu Thoát!
“Tiếp theo đến kẻ nào đây, à, là ngươi! Thằng nhãi nhà họ Hiên Viên!”
Ông ta không hề có chút cảm tình nào với đại vực Hiên Viên, nếu không phải là cuộc chiến Hoàng tộc, ông ta cũng không muốn đứng chung một chỗ.
Dùng kính Bình Thiên để bảo hộ, ông ta không phải chịu công kích của các tầng tinh thần.
Viên Hiên Chấn cũng sợ hết hồn.
Đang lúc muốn phát động tấn công, Vương Lâm ra tay.
“Khương tặc, đừng hòng ngang ngược”.
Khúc xương tỏa ra khí tức ghê người, xé toạc không gian, gõ mạnh lên kính Bình Thiên, thần quang như muốn bắn ngược trở lại, nhưng lực phản lại này không thể thắng nổi lực công kích.
“Roẹt, roẹt, roẹt!”
Khương Hoàng liền lui lại vài bước.
Hiên Viên Chấn vội vàng cảm ơn: “Đa tạ Vương Hoàng!”
“Diêu Nguyên soái, nếu như ông vẫn còn bình thản ngồi đó mà xem kịch hay, thì e rằng chúng ta sẽ thua đó”.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn Diêu Mục Thiên, không hiểu là kẻ này đang tính toán điều gì.
Mặt Diêu Mục Thiên biến sắc, hừ lạnh nói: “Tôi làm gì thì tự tôi hiểu, không cần ông nhiều lời”.
“Hai vị, bây giờ không phải lúc cãi nhau đâu”.
Hiên Viên Chấn vội vàng hòa giải, mặc dù ông ta cũng chẳng ưa gì Diêu Mục Thiên, nhưng nếu không có phi đao Trảm Thần của ông ta, thì việc áp chế Khương Hoàng sẽ trở nên khó khăn hơn.
Trương Cấu và Nhậm Thiên Hà không có bảo vật Siêu Thoát, nên lúc này chả khác nào người thừa, không hề có chút tác dụng gì.
Hiện giờ chỉ còn ba người họ.
Nếu không đoàn kết, nhất định sẽ bị đánh phá.
“Khương Hoàng mời xoay người!”
Lần này sức mạnh của phi đao Trảm Thần mà hồ lô Trảm Thần phun ra đã lớn hơn gấp mấy lần, hơn nữa bao trọn lấy khí Trảm Thần.
Cảnh giới bán Siêu Thoát và rất gần với Siêu Thoát khó mà chống cự nổi.
Đặc biệt là số lượng phi đao Trảm Thần lớn thế kia, khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không hổ danh là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm phi đao Trảm Thần.
Lực công kích kinh khủng như vậy, khiến ai nấy hồn siêu phách lạc.
Cho dù Khương Hoàng đã tăng lên đến cảnh giới Siêu Thoát, cũng cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.
Lượng phi đao nhiều không đếm xuể ngăn cản ông ta hành động, bên cạnh còn có Vương Lâm đang cầm trong tay hai bảo vật Siêu Thoát, còn về Hiên Viên Chấn thì ông ta chả thèm để ý tới.
Làm thế nào bây giờ?
Cục diện trở nên vô cùng căng thẳng, còn chưa áp chế được hoàn toàn, vậy mà bị áp chế ngược lại.
Vô số người cũng muốn xem xem Khương Hoàng sẽ phá vỡ cục diện này như thế nào, nếu như chỉ đến mức này thôi thì đương nhiên là Khương Hoàng sẽ thua rồi.
Hiên Viên Hoàng, Nhậm Hoàng, Trương Hoàng, Diêu Hoàng cũng đang quan sát.
Tâm trạng của mỗi người một khác, nếu như Khương Hoàng chết, vậy thì bảo vật Siêu Thoát trong tay ông ta sẽ thuộc về ai?
Vương Lâm sao?
Đừng có đùa nữa!
Trong tay ông ta đã có hai món bảo vật Siêu Thoát, nếu có thêm một món nữa thì sẽ phá vỡ thế cân bằng.
Bất kỳ một món bảo vật Siêu Thoát, cũng đều là thứ ai ai cũng muốn giành được.
Bạn thật sự cho rằng bọn họ muốn khống chế Khương vực thành đại vực phụ thuộc của mình hay sao?
Cái bọn họ thèm muốn là bảo vật Siêu Thoát.
Chỉ cần giành được kính Bình Thiên, bảo vật Siêu Thoát trong tay họ có thể lên được bậc mới.
“Kính Bình Thiên vừa có thể công vừa có thể thủ, nên thuộc về tộc Hiên Viên chúng tôi”.
Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nói.
“Bệ hạ thánh minh!”
Một đám đại thần rối rít quỳ lạy.
Tại sao bọn họ phải huy động 30 nghìn tỷ binh kia chứ?
Không phải là chờ đợi giờ khắc này thì là gì?
Cùng lúc đó tại Nhậm vực!
“Bảo vật Siêu Thoát sẽ hợp với người có đức, Nhậm vực ta có công đức giáo hóa thiên hạ, nên phải thuộc về ta mới đúng!”
Nhậm Hoàng tay cầm roi đánh Thần, trong lòng thầm nghĩ, nếu có thể lấy được kính Bình Thiên, thì vé tàu lần này không thuộc về ông ta thì thuộc về ai được nữa!
Thậm chí khi Thượng giới thì cũng nên có thêm một món bảo bối.
Trương vực!
“Lần này đánh Khương vực, Trương vực chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức, kính Bình Thiên này, nhất định phải thuộc về Trương vực”.
Trương Hoàng ngồi trên ngai vàng, mặt mũi uy nghiêm, giọng nói của ông ta tựa như ý chí trời đất.
Bảo tỉ Thiên Hoàng trên tay phải của ông ta đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ đến giờ phút cuối cùng thì sẽ ra tay thôi.
Diêu vực!
Diêu Hoàng híp mắt nhìn cảnh tượng qua Thần kính huyền quang: “Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận còn thiếu một trận nhãn, kính Bình Thiên này hết sức phù hợp, nếu sử dụng nó làm trận nhãn, thì Siêu Thoát tiến vào cũng phải chết, nếu không phải là ba vị Siêu Thoát thì không thể phá được!”
Nền tảng của Diêu Tộc hết sức mạnh mẽ, Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận không ngừng được hoàn thiện hàng 6 triệu kỷ nguyên nay, 360 ngôi sao bảo vệ Đế Tinh, cường giả Siêu Thoát nếu đến không chết cũng bị lột da.
Đây cũng chính là vũ khí để bọn họ đấu lại ba nhà Phong, Tiết, Doanh.
Ông ta cũng đang chờ cơ hội, giống như những người khác vậy.
Quả là khó khăn, muốn giành được kính Bình Thiên trong tay nhiều người như vậy, thì e rằng sẽ nổ ra một trận đại chiến.
Vương Lâm tay trái huy động đao cương, tay phải không ngừng sử dụng xương Siêu Thoát đánh về phía Khương Hoàng.
Khi nhìn thấy lớp phòng vệ của kính Bình Thiên sắp vỡ ra, Khương Hoàng hét lên một tiếng: “Đến đây đi, đến giết ta đi!”
Dứt lời, Đế Tinh rung động không ngừng, một luồng khí tức đáng sợ truyền đến Đế Tinh.
Cho dù là khí tức, cũng khiến không gian run rẩy.
Sắc mặt Viên Hiên Chấn thay đổi: “Khí tức Siêu Thoát, chính là khí tức Siêu Thoát! Không thể nào!”
Vẻ mặt Diêu Mục Thiên cũng thay đổi, dáng vẻ lãnh đạm ban nãy giờ trở nên cau có.
Vương Lâm cũng thế, ông ta không ngờ rằng Khương Hoàng còn còn có lá bài hộ thân, hơn nữa lá bài này… chính là Siêu Thoát!
Khí tức sát lục, khí tức quỷ quái âm u, trong bán kính hàng tỷ dặm, mọi vật bị khí tức này cuốn đi, khiến người ta sợ hãi, dường như linh hồn cũng sắp đông cứng đến nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.