Long Tế Chí Tôn

Chương 564: Thống Khổ Trầm Luân

Cố Tiểu Tam

13/12/2020

Tại sao Thiên Diện ma quân với Ma Dương chiến đấu lại phải chạy ra bên ngoài.

Bởi vì cuộc chiến giữa các Hóa Thần, có thể thay đổi quy tắc nào đó, mà thế giới xoay chuyển nếu muốn khôi phục quy tắc, thì cần đến hàng trăm nghìn năm.

Quá trình khôi phục này, có thể gây ra tổn thương rất lớn cho đại lục Thần Ma.

Nhưng Uẩn Thần thì chưa có được năng lực này.

Đạo vận có mạnh đi chăng nữa, thì cũng không phải quy tắc!

Đây là hai nguồn sức mạnh không giống nhau.

Ví dụ như là Ma Dương tập trung toàn lực đánh Trần Dương một quyền, thì anh cũng không chống đỡ nổi, sẽ bị đánh cho tan tành trong nháy mắt.

Tuy rằng hơi lạ nhưng đây chính là sự thật.

Thần Bái Đạo chủ cũng hơi chật vật, pháp y trên người hắn cũng bị nổ tan tành.

“Thần Linh Chi Đạo: Thần Ngũ Tạng!”

Lại thêm 5 đạo linh quang nữa vào thân thể của Thần Bái Đạo chủ. Không phải vì sức chiến đấu của hắn yếu, mà vì hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Thần Ngũ Tạng, phân ra là tâm can tỳ phổi thận, Ngũ Tôn Thần Linh cất giữ trong nội tạng, 5 cơ quan nội tạng có được sự gia trì của Ngũ Thần Linh, sức mạnh của Thần Bái Đạo chủ tiến gần đến Hóa Thần!

“Thần lực gia trì: Hóa Thần Nhất Kích!”

Đệch!

Cái này không gọi là ăn gian nữa, mà là chơi bẩn rồi!

Cộng thêm Thần Cự Linh nữa, vậy là được sức mạnh của sáu vị thần linh gia trì!

Quyền Ngưng Cương Phong, phá vỡ không gian mà đến, không gian chấn động.

Mặc dù không có kẽ hở, nhưng đúng là đã chịu chấn động, đây tượng trưng cho việc sức mạnh sắp vượt qua cực hạn của thế giới này.

“Bao La Vạn Tượng Thần Quyền”.

Mấy triệu thần thông cuốn đi, rồi sau đó Trần Dương lại huơ quyền: “Hoa Khai Khuynh Khắc, giam giữ cho ta!”

Thần thông va chạm, xé tan tầng tầng Cương Phong, thổi tắt tầng tầng Thiên Hỏa.

Các vị trưởng lão Uẩn Thần vây quanh xem đều nhanh chóng chạy trốn.

“Đi mau, nơi này không còn an toàn nữa rồi!”

Thiên tượng trong vòng bán kính mấy trăm nghìn dặm đã hoàn toàn rối loạn, tựa như ngày tận thế sắp đến.

Bầu trời nổ đầy tiếng vang, trong tầng mây đen nhánh, dường như nở rộ lên thần quang.

“Trời mưa rồi, về nhà thu quần áo…”

“Thu cái con mẹ mày, chuyện này xảy ra là do các cường giả đang chiến đấu trên trời ý!”

Tu sĩ có tu vi thấp sẽ không cảm nhận được, còn những người cao hơn thì có thể cảm nhận được dư âm chiến đấu sản sinh ra từ cuộc chiến trên bầu trời kinh khủng cỡ nào.

Bay gần một chút, cương phong vô cùng mạnh kia cũng có thể thổi bay bọn họ ra xa mấy nghìn mét.

Đấy là còn chưa nói đến khí tức thiên hỏa cuồn cuộn bên trong.

“Mạnh quá đi, trung tâm trận chiến ít cũng phải cách đây mấy trăm nghìn dặm, vậy mà ngoài một trăm nghìn dặm vẫn còn cảm nhận được dư âm lớn như vậy, vậy thì sức mạnh trong trung tâm trận chiến phải lớn đến cỡ nào chứ?”

Giây phút này vô số người trở nên trầm mặc.

Bao La Vạn Tượng Thần Quyền, chống cự được một lát liền bị chiêu Hóa Thần của Thần Bái đánh vỡ, nhưng hắn cũng tiêu hao không ít sức mạnh vào chiêu này.

Hoa Khai Khuynh Khắc theo sau đó miễn cưỡng chặn lại được chiêu này, nhưng nếu muốn chuyển sức mạnh của đòn này thành của mình thì vẫn chưa đủ.

Nếu như có thể lĩnh hội được Phong Ấn đạo vận, thì đã có thể phong ấn được chiêu này rồi.

“Chấn Động Thần Quyền, mở cho ta!”

Trần Dương hét lớn một tiếng, thúc giục quả đấm đau nhức nở ra.

Ba đòn cuối cùng cũng hỏa giải được chiêu này của đối phương!

Thần Bái Đạo chủ cũng thở hồng hộc, hắn thi triển chiêu thức này cũng vô cùng tốn sức, gánh nặng đè lên những cơ quan nội tạng bên trong cũng rất lớn.

Khi thấy khí cơ của Thần Cự Linh sắp tiêu tán, Thần Bái Đạo chủ lại quan thần lần nữa, lần này hắn quan tưởng Thần Tam Thi!

Thần Tam Thi chia là Thượng Thi, Trung Thi, Hạ Thi!

Thượng Thi nằm ở vùng dưới đồi, Trung Thi nằm ở huyệt khiếu, còn Hạ Thi thì là ở đan điền!

Có thể nói rằng Cửu Đại Thần Linh này tạo nên những bộ phận quan trọng trong cơ thể.

Nhờ có thần lực lâu dài, cũng giúp sức mạnh thân thể của Thần Bái Đạo chủ vượt xa người thường.

“Thần Tam Thi trở về vị trí cũ!”

Thần Bái Đạo chủ hét lớn một tiếng, Cửu Đại Thần Linh gia trì, sau lưng dường như là 9 vị thần linh đang đứng đó, trời đất cũng trở nên ảm đạm dưới sức ép của hư ảnh.

“Đoàng!”



Sức ép tiêu tán, đám đệ tử của Tử Hỏa Tông cách đó hàng chục nghìn chượng cũng bị thương nghiêm trọng, rụng xuống đất như sung.

Nguyên Thần cũng khó mà chống cự, còn Uẩn Thần thì nhanh chóng lấy pháp bảo của mình ra, để đỡ lấy đám đệ tử bị rơi xuống.

Quá đáng sợ, cuộc chiến lên đến mức độ này, thì bọn họ cũng chẳng dám đến gần mà quan sát.

Sức mạnh này chắc chắn vượt xa Uẩn Thần.

Thần tình của Trần Dương cũng trở nên ngưng đọng, đây chắc hẳn là pha chiến đấu gian nan nhất của anh.

Xem ra Quan Thần Đạo cũng khá ghê gớm, mỗi một người đều có chiêu trò riêng, bọn họ mời được thần thượng thân, sức mạnh tăng gấp bội, ai mà chịu cho nổi!

Đáng tiếc là anh đã phân chân thân của Thiên Ma ra mất rồi, nếu không Thần Bái Đạo chủ có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ có nước quỳ lạy van xin thôi.

Trần Dương cũng không nhún nhường, mặc dù không còn chân thân của Thiên Ma, nhưng sức mạnh thân thể của anh cũng không hề yếu.

“Lớn, lớn, lớn, lớn!”

Trong nháy mắt, thân thể của anh tăng từ 1.8m thanh một người khổng lồ cao mười mấy trượng.

Toàn thân đầy những phù văn huyền diệu, còn có lôi văn, kiếm văn!

Sức mạnh liên tục không ngừng xông ra từ trong tế bào, chính là cảm giác này, đây không phải là sức mạnh mà thai ma đem đến cho anh, mà là sức mạnh thật của thân xác.

Nhưng cũng phải nói, đây là lần đầu tiên anh vận dụng sức mạnh của toàn bộ thân xác.

“Đến đi!”

Trong chớp mắt anh đã đến trước mặt Thần Bái Đạo chủ, dường như anh cũng nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong ánh mắt hắn.

“Cậu biết cách bùng nổ tiểu vũ trụ đúng không, tôi đây cũng biết!”

“Động Thiên Nhất Kích!”

“Cửu Linh Chi Lực, quy về thân thể của ta, cút!”

“Ựa!”

Sức mạnh to lớn truyền vào tự thân, Trần Dương há mồm phun ra một ngụm máu tươi!

Trong nháy mắt sức mạnh của cánh tay anh bị đánh bể, thậm chí lộ ra cả nửa bên ngực, dường như có thể thấy được cả tim đang đập.

“Phục Nguyên!”

Tuy rằng thân xác của Trần Dương chưa luyện để mức hồi sinh được cả những giọt máu, nhưng cũng gần đến rồi, chân tay đứt gãy rồi lại sống lại cũng là điều đơn giản!

Bước kế tiếp, là phải đóng dấu vào tất cả các tế bào, đây là một công trình vĩ đại, cần rất nhiều thời gian.

Đối với số máu đã phun ra, anh cũng không hề lãng phí!

“Thần thông, Tản Đậu Thành Binh!”

Từng giọt máu hóa thành hàng trăm Trần Dương khác, mỗi một người đều có 1/3 sức mạnh của anh.

Thần Bái Đạo chủ thì thảm hơn anh nhiều, nửa người đã bị đánh cho nát bét.

Vết thương thân thể này, cũng cũng không ảnh hưởng đến căn bản, dùng một ý niệm là có thể khôi phục nguyên dạng.

Nhìn thấy phân thân của Trần Dương đang vây đến, Thần Bái Đạo chủ kinh hãi, hắn cũng phải có cái nhìn khác hơn về sức chiến đấu của anh.

Mạnh, quá mạnh, lúc nãy khi hai người đụng nhau, hắn đúng là lép vế hơn.

“Cậu có phân thân, lẽ nào tôi thì không sao?”

Thần Bái Đạo chủ đau lòng nắm chặt một đám râu dưới cằm, nhẹ nhàng thổi một cái.

“Ầm!”

Mấy trăm vị Thần Bái Đạo chủ phân thân xuất hiện.

Râu hắn để đâu chỉ là vì đẹp mắt, mà còn có thể sử dụng như pháp bảo, cũng như cơ thể hắn là râu này cũng được sức mạnh của thần linh gia trì.

Ánh mắt anh sáng lên, râu này có thể… xem ra Thần Bái Đạo chủ đã hấp thu được tinh hoa bộ phận của Bì Nang Đạo.

“Tiếp tục!”

Trần Dương hóa thành một đạo lưu quang đụng vào Thần Bái Đạo chủ.

Bán kính trong vòng 500 nghìn dặm kể từ phía bắc của Thiên Nam Đại Đạo đều trở thành chiến trường của hai người.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Quyền Quyền Đáo Nhục, sức mạnh lên đến tột cùng, khiến sức chiến đấu của anh cũng nhanh chóng tăng vọt.

Cảm giác sức mạnh tăng vọt thật là tuyệt.

Thần Bái Đạo chủ không biết rằng, hiện giờ thân xác của anh không còn là bán Hóa Thần mà là đỉnh của Uẩn Thần.

Anh luôn đè nén bản thân, không hoàn thiện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, như vậy sẽ không cần tu lại từ đầu.

Hai người đánh nhau hàng nghìn chiêu, rồi ai nấy cũng sưng mặt sưng mày, thở hồng hộc.

Nhìn thấy sức mạnh thần linh đi mượn kia sắp tiêu tán, Thần Bái Đạo chủ nói: “Cứ đánh như vậy mãi thì cũng không hay, chúng ta phân thắng bại trong một chiêu đi!”



“Được!”

Trần Dương cũng không quan tâm xem có thiệt hay không.

“Võ Đạo Thần Thông chiêu thứ 5: Thống Khổ Trầm Luân! ”

Toàn thân anh chìm trong thống khổ, trong nháy mắt, một luồng ý nghĩ thống khổ dâng lên trong lòng Thần Bái Đạo chủ.

“Đau đau đau!”

Da thịt, gân cốt, xương cốt, thậm chí là từng tế bào của hắn cũng đang kêu gào thống thiết!

“Đây là loại thần thông gì?”

Thần Bái Đạo chủ vô cùng kinh hãi, thậm chí ngay cả 9 vị thần linh kia cũng lộ ra vẻ thống khổ.

“Cực Hạn Chi Ý, đây chính là Cực Hạn Chi Ý!”

“Thần Linh Bái Ngã”

Thần Bái Đạo chủ trấn động vô cùng, hắn sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình, có tên là Thần Linh Bái Ngã.

Trong cơ thể 9 vị thần linh đồng loạt đứng lên, khom người cúi lạy Thần Bái Đạo chủ.

Giây phút đó, nhìn hắn giống như vua của các vị thần!

Hai chiêu đụng nhau, không xảy ra vụ nổ kinh khủng nào cả, thậm chí còn không hề có tiếng vang nào.

Trong bán kính hàng nghìn, hàng chục nghìn, hàng trăm nghìn dặm đều bị đắm chìm trong thế giới thống khổ.

Thân xác đau, lục ngủ ngũ tạng đau, thần niệm đau, nguyên thần đau…

Vô số tu sĩ hồi tưởng lại những chuyện khổ sở trước đây, không thể kiềm chế mình trong cơn đau ấy.

Tu sĩ Nguyên Thần không thể nào chống cự nổi, thậm chí còn sinh ra những nỗi ưu tư.

Đạo tâm của Uẩn Thần cũng rung động, sống mũi cay cay!

“Tại sao ta phải sống trên cõi đời này, thật là đau khổ, thật là đau khổ!”

“Ta sống còn có ý nghĩa gì, chết đi cho xong!”

Vô số tu sĩ cấp thấp đều quỳ xuống đất khóc lớn.

“Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại đi!”

Trưởng lão Uẩn Thần liên tục phát động thần thông, không ngăn được khổ não. Các người đánh nhau thì cứ đánh, sao đến chiêu thức làm tổn hại đến thần thông như này cũng thi triển ra.

Thật là quá kinh khủng.

Nhưng mà ở tầng Cương Phong, Thần Bái Đạo chủ còn phải chịu nỗi thống khổ gấp bọn họ hàng ngàn hàng vạn lần!

Không chỉ chống lại sự xâm nhập của thống khổ, còn phải ngăn chặn lực sát thương vô cùng lớn của kiếm ý.

Dường như có thần linh đang tỉ tê ngồi khóc bên tai hắn, cái cảm giác bi thương đau buồn ấy, khiến hắn sa vào trong vô hạn.

Đây chính là thế giới tràn đầy đau thương và bi ai, không còn chút hy vọng nào nữa rồi.

Trời và đất dường như muốn tan biến vậy.

Đến khi Thần Bái Đạo chủ tỉnh lại, Trần Dương đã rời đi, cuộc chiến này ai thắng ai thua chỉ cần liếc qua là hiểu, là hắn… thua!

Trần Dương không chỉ thêm vào bên trong chiêu này các loại kiếm ý thần thông, anh còn vô tình học được cảm tưởng thế giới ma, mở ra rồi sinh diệt.

Một người bi thương, không bằng hàng vạn người bi thương, thế giới không thể nào vượt qua được bi thương thật là bi thương.

Chiêu này rất mạnh, hơn nữa sẽ ngày càng mạnh, bởi vì thống khổ trầm luân có thể hút tất cả mặt trái của thống khổ.

Cũng khá giống với Bao La Vạn Tượng, mà Trần Dương cũng nghiệm ra được Thống Cực đạo vận trong thống khổ, giúp tăng tốc độ phát triển của Thống Cực đạo vận.

Thống khổ, chính là nguồn dinh dưỡng tốt nhất!

Giờ phút này, Trần Dương mới thực sự hiểu được ý nghĩa chính xác của Thống Cực đạo vận.

Giãy giụa trong thống khổ, lớn lên trong thống khổ, nếu không điên thì cũng biến thành ma.

Bảo sao Thống Cực ma quân lại có thể một tay che trời, thật là vô cùng đáng sợ!

Hóa giải thần thông, những tu sĩ rơi vào bi thương kia cũng hoàn toàn tỉnh lại.

“Đây là thần thông gì vậy?”

Thần Bái Đạo chủ chắn đường đi của Trần Dương.

“Anh muốn học à? Cắt râu đi rồi tôi dạy anh!”

Trần Dương toét miệng cười!

Khuôn mặt Thần Bái Đạo chủ trở nên phức tạp: “Nguyện thua cuộc, từ nay Thần Bái sẽ không để râu!”

Nói xong, hắn cắt đứt bộ râu đi!

Thua tâm phục khẩu phục, thắng quang minh lỗi lạc, Trần Dương nhận chiến lợi phẩm, nói: “Đầu tiên, mỗi ngày anh phải dùng dao cắt một trăm miếng thịt trên mình, sau đó… anh còn phải lĩnh hội được Thống Cực đạo vận!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Long Tế Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook