Long Tế Chí Tôn

Chương 677: Trận hỗn chiến bắt đầu

Cố Tiểu Tam

13/12/2020

“Ầm ầm ầm!”

“Ầm ầm ầm!”

“Lồng bảo hộ sắp không chịu nổi nữa, cần phải giảm uy lực đạn pháo, nếu không sẽ dẫn đến tình trạng thuyền nổ người chết”.

“Mau xin Đại nguyên soái quay về phòng ngự!”

“Ầm…”

Trong nháy mắt, chiến hạm bị vô số đạo thần quang xuyên thủng, nổ ầm ầm!

“Đợt thứ hai! Nã pháo!”

“Ầm ầm ầm!”

“Ầm ầm ầm!”

Giờ phút này, chiến hạm của liên minh 3 quân đã thành bia bắn!

Mấy chục nghìn chiến hạm bị hủy, thương vong vô số.

Khóe mắt Cơ Viễn như nứt ra, mắt đỏ rực: “Không!”

“Chúng ta không thể ngồi chờ chết như vậy, tăng tốc độ xông vào trong, nếu không lần này chúng ta sẽ thất bại!”

Cơ Động nói.

Bọn họ ở trung tâm hạm đội, không bị tổn hại gì nhưng hạm đội ngoài cùng thì xui xẻo tám đời.

Chiếc thì vỡ, chiếc thì nát, tiếng than khóc kêu rên ở khắp nơi, đúng là địa ngục trần gian.

“Pháo thần quang của đối phương mạnh hơn chúng ta nhiều, chỉ có thể xông lên tấn công”.

Mặt Khương Vũ xanh mét, chỉ còn cách xông thẳng vào.

“Nhanh lên, quân tiên phong cảnh giới Vô Hạn lên trước, cố gắng hết sức ngăn cản, xông vào mở đường cho chiến hạm!”

Nhậm Thiên Thu vẫn còn bình tĩnh, bởi vì họ đã chuẩn bị trước cho nên sau đợt pháo thứ hai, họ không bị tổn thất nghiêm trọng như đợt đầu.

Vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng, chỉ cần xông vào được là cuộc chiến này sẽ thay đổi.

“Dạ!”

Vài chục nghìn quân tiên phong cảnh giới Vô Hạn lên phía trước đón đầu, họ lấy pháp bảo của mình ra, đánh tan từng đạo thần quan.

“Mẹ nó, uy lực của pháo thần quang này lớn thật, tay ông đây tê lắm rồi”.

“Mẹ kiếp, đừng lải nhải nữa, tốc độ lên!”

“Quân Ma Vương, ông đây và bọn mày không đội trời chung, giết!”

Mấy chục nghìn người xông vào!

Ma Dương hừ lạnh: “Kích hoạt đẳng thứ 2 của pháo thần quang!”

Phong cách làm việc của anh ta rất giống Trần Dương, uy lực của pháo thần quang có tổng cộng 3 đẳng, đẳng thứ nhất có thể bắn 1 nghìn lần, đẳng thứ 2 bắn trăm lần và đẳng thứ 3 chỉ có 10 lần!

Hơn nữa cực kỳ tốn năng lượng nhưng uy lực rất khổng lồ!

“Truyền lệnh, mở đẳng thứ 2 của pháo thần quang!”

Thoáng chốc, mệnh lệnh đã truyền khắp toàn tuyến quân, mở đẳng thứ 2 pháo thần quang, căn nguyên Hỗn Độn điên cuồng rót vào khe năng lượng.

Thời gian hội tụ năng lượng dài hơn, một phát cần 10 giây.

“Nã pháo!”

“Ầm!”

Nếu đẳng thứ nhất của pháo thần quang chỉ đủ để xé nát cảnh giới Hỗn Độn thì sức mạnh của đẳng thứ 2 có thể đe doạ cảnh giới Vô Hạn!

Nếu cường giả cảnh giới Vô Hạn bị bắn trúng thì cũng sẽ bị thương!

Thần quang xuyên thủng hư không vũ trụ, đi với tốc độ vượt cả vận tốc ánh sáng.

“Cút cho ông!”

Một cường giả cảnh giới Vô Hạn trong quân tiên phong huy động Yển Nguyệt Đao trong tay mình, định phá tan pháo thần quang.

Nhưng lần này hắn ta quá bộp chộp!

Uy lực của pháo thần quang tăng mấy chục lần, độ tàn phá trở nên mạnh hơn, đặc biệt là lực xuyên thủng.

“Ầm!”

Yển Nguyệt Đao trong tay hắn ta bị pháo thần quang nổ gãy, tạo ra cú nổ kịch liệt, làm hắn ta bị thương.

“Cái gì, chuyện này không thể nào!”

Người nọ phun một búng máu, chỉ cảm thấy thần hồn mình sắp không chịu nổi nữa.

Những quân tiên phong khác cũng xuất hiện tình huống tương tự.

Thậm chí một vài người bất cẩn còn bị pháo thần quang quét đi!

“A… Tôi đứt chân rồi!”

“Ầm!”

Một cường giả pháp tu cảnh giới Vô Hạn bị pháo thần quang nổ nát lồng bảo hộ.

“Bàn tay của tôi…”

Một cường giả chủ yếu tu luyện thân xác bị pháo thần quang làm gãy bàn tay.

Đợt bắn thứ 2, có 1% quân tiên phong đã bị thương ở các mức độ khác nhau.

Còn về chiến hạm thì càng thảm hơn!

Một pháo nhập hồn, kinh thiên động địa!



“Đợt thứ ba, bắn cho ta!”

Bắc Dương phất cờ trong tay, đợt pháo thần quang thứ 3 bắn ra!

“A…”

“Lui lại, chúng ta mau giải tán thôi, chúng ta không phải đối thủ của quân Ma Vương đâu! Trang bị của bọn chúng tốt quá, uy lực của vũ khí chiến tranh quá lớn, không phải là thứ chúng ta có thể ngăn cản được!”

“Tại sao phải tấn công quân Ma Vương chứ? Tự diệt vong, chúng ta đang tự chuốc lấy cái chết…”

Khoảnh khắc này, lòng tin của binh sĩ 3 quân đều sụp đổ, đặc biệt là đợt đạn pháo thứ 3 đã hủy diệt 1 lần 100 nghìn chiến hạm, cuối cùng họ cũng không chịu nổi nữa.

Bọn họ ở trên chiến hạm dùng sức mạnh của mình để khởi động lồng bảo hộ, không để chiến hạm của mình bị tấn công nhưng họ có thể chặn được mấy đợt công kích?

Cho dù có chặn được, bọn họ cũng không còn sức chiến đấu nữa.

Kết quả là mặc người ta chém giết!

“Đáng chết!”

Cơ Viễn đập bàn thật mạnh, chuyện đến nước này, không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy hình chiếu bảo tỉ Phiên Thiên Ấn!

Phiên Thiên Ấn là bảo vật Siêu Thoát của nhà họ Cơ, là bảo vật Siêu Thoát chân chính.

Mặc dù thứ trong tay ông ta chỉ là hình chiếu nhưng cũng có 1% sức mạnh của Phiên Thiên Ấn!

“Đi!”

Cơ Viễn nhìn dấu ấn nhỏ màu vàng trong tay bay lên trong gió, thoáng chốc nó đã trở thành cự ấn to hơn cả núi.

9 rồng uốn lượn trên ấn, hơi thở Siêu Thoát khủng khiếp làm trời đất rung chuyển.

“Ầm!”

Đại ấn va vào màn sáng màu trắng khiến nó lung lay kịch liệt.

“Két két két!”

Màn sáng xuất hiện vết nứt dày đặc.

“Ầm!”

Đại ấn lại tấn công!

“Răng rắc!”

Màn sáng tan vỡ!

Lồng bảo hộ hoàn toàn nổ tung!

Nhậm Thiên Thu cũng không giấu giếm gì nữa, ông ta cầm cây roi vàng, tên là roi đánh Thần, cũng là hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát!

Ông ta khẽ vung roi lên, vô số pháo thần quang bị ngăn lại!

Khương Vũ cầm kính Bình Thiên, quét ngang thần quang, pháo thần quang có thể làm cảnh giới Vô Hạn bị thương giờ đã bị tiêu diệt dễ như trở bàn tay!

Ma Dương đứng lên: “Giết!”

“Giết!”

Dưới sự hỗ trợ của pháo thần quang, 8 nghìn tỷ đại quân xông lên!

“Giết địch, xông lên!”

Mắt Cơ Viễn đỏ rực, gào thét, suốt chặng đường này, bọn họ đã bị tổn thất nặng nề, bây giờ cuối cùng đã đến lúc binh lính đánh giáp lá cà.

“Các tướng sĩ nghe lệnh, giết!”

Khương Vũ vung tay lên, tướng sĩ nhà họ Khương cùng xông ra ngoài!

“Các chiến sĩ, rút binh khí của các ngươi ra, xông lên giết với ta!”

Nhậm Thiên Thu ngồi trên ngựa thần, vung roi đánh Thần trong tay.

“Giết giết giết!”

Ông ta khẽ vung roi, mấy chục nghìn chiến sĩ bị tiêu diệt, thiêu rụi linh hồn!

Khương Vũ cũng thể hiện thần uy của mình, phàm là người bị kính Bình Thiên bắn trúng, không ai không bị bắt mất linh hồn, trở thành quỷ của kính Bình Thiên!

Ngay cả cường giả cảnh giới Vô Hạn cũng không đủ sức mạnh chống lại.

Tại sao Đế tộc vẫn đứng vững không ngã? Bởi vì bọn họ có bảo vật.

Dù trong tay họ là hình chiếu nhưng vẫn mạnh mẽ đến thế, có thể thấy bản thể của bảo vật Siêu Thoát mạnh mẽ đến nhường nào.

Trần Tú dẫn con cháu nhà họ Trần xông lên đánh đấm!

“Giết!”

Dọc đường đi, trường thương trong tay cậu đã giết không biết bao nhiêu cường giả.

Trần Mục, Trần Thành đứng sau lưng phòng kẻ thù đánh lén.

Trần Côn hóa thành hình dạng thật, đập cánh, cuồng phong gào thét, không biết đã quật bay bao nhiêu kẻ địch.

Trần Bất Hối lắc lục lạc trong tay, phát động thần thông Nhập Mộng, trong nháy mắt mấy trăm nghìn người chìm vào giấc mộng, tàn sát lẫn nhau!

7 vị Đại Thiên Tôn của hệ hành tinh Bắc Đẩu cũng mạnh mẽ không gì sánh bằng!

7 người cũng đã đột phá cảnh giới Vô Hạn, chiến tướng cấp Hoàng hàng thật giá thật!

Ngọc Điệp trong tay Hồng Thiên Tôn thay đổi liên tục, chân giẫm trên đài sen cấp 36, Thần Ma Dị Tích!

Bàn Thiên Tôn vung rìu lớn, mỗi một nhát rìu bổ xuống, vạn giới sống chết, không biết bao nhiêu tướng sĩ đã bị rìu của ông ấy bổ làm đôi!

Những nơi Viêm Đại Thiên Tôn xuất hiện, lửa nóng bập bùng, sóng nhiệt cuồn cuộn.





Cô Tô cũng đưa nhà mình theo để chinh chiến!

Sức chiến đấu của quân Ma Vương mạnh mẽ, hàng tỷ dặm hư không bị đánh thành cái sàng.

Sắc mặt của đám Cơ Viễn, Khương Vũ, Nhậm Thiên Thu đều trở nên nghiêm trọng.

Cho dù bên bọn họ có nhiều cường giả cảnh giới Quy Nhất đi chăng nữa thì thực lực cũng không có tính áp đảo!

“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền siêu cấp!”

Cú đấm của Ma Dương đánh một người cảnh giới Quy Nhất đang định đánh lén, làm người này nổ tung, thân chết đạo tan, thiêu rụi linh hồn, chết mất xác.

“Rác rưởi, dám đánh lén à!”

“Chưởng Trung Phật Quốc của ta thiếu một hộ pháp, ta thấy ngươi không tệ, rất thích hợp!”

Bàn tay màu vàng ập xuống, lại một cao thủ Quy Nhất bị anh ta thu vào trong Phật Quốc.

“Vạn Pháp gia thân, chư Thần tan biến!”

Đạo mà Bắc Dương nói là đạo Vạn Pháp, cũng là Vô Địch Pháp!

“Đĩa mài Âm Dương!”

“Vũ trụ ngũ hành!”

Từng người từng người cảnh giới Quy Nhất bị họ đánh đến thừa sống thiếu chết.

“Những người này từ đâu đến vậy, sao lại mạnh như thế!”

Thậm chí Cơ Viễn còn hơi sợ hãi, giết chết cảnh giới Quy Nhất mà như giết một con chó vậy, không hề gặp chút khó khăn nào!

Đúng lúc này, Cơ Động khẽ thở dài: “Thật ra tôi biết một chuyện, những người này... tu luyện Vô Địch Pháp, ông biết Vô Địch Pháp là gì mà đúng không, là vô địch trong những người cùng cảnh giới đấy!”

Dứt lời, lòng Cơ Viễn lạnh lẽo, giây tiếp theo, một thanh kiếm đâm thẳng vào lưng ông ta.

Cơ Động chợt kích hoạt thần thông, bóp nát trái tim và nội tạng ông ta, đến thần hồn cũng không chịu buông tha!

Người nhà họ Cơ hiểu điểm yếu của người nhà họ Cơ nhất.

Cơ Viễn quay đầu nhìn Cơ Động không thể tin nổi: “Ông... đồ phản bội...”

“Đừng trách tôi, có trách thì trách người nhà họ Cơ thiển cận, thế giới đang có sự thay đổi lớn chưa từng có, cứ ôm suy nghĩ không chịu thay đổi, sớm muộn gì cũng có ngày bị cuốn vào tro bụi!”

Cơ Viễn đã chết, chết một cách triệt để.

Con cháu nhà họ Cơ đứng sau lưng Cơ Động cũng thờ ơ, nhưng đối với con cháu khác của nhà họ Cơ, cái chết của Cơ Viễn là một cú sốc nặng.

Bởi vì, rắn mất đầu rồi!

Phiên Thiên Ấn bị Cơ Động khống chế, chỉ có người nhà họ Cơ mới có thể sử dụng thứ này.

Cái chết của Cơ Viễn làm tình hình thay đổi.

Khương Vũ phẫn nộ: “Đồ khốn nạn, rốt cuộc ông là ai!”

“Tôi là Cơ Động!”

Cơ Động nhìn Khương Vũ: “Nhưng không phải Cơ Động nhà họ Cơ mà là Cơ Động của quân Ma Vương!”

Ông ta vừa dứt lời, mọi người cũng ồ lên.

Thủ lĩnh nhà họ Cơ đang chém giết ở xa xa cũng bị sốc: “Lão tổ, ông điên rồi, tại sao ông lại giết đại thần Chiến Tranh?”

“Đi chết đi, đồ phản bội!”

Một lão tổ cảnh giới Quy Nhất nhà họ Cơ đánh úp, mắt thấy sắp đánh trúng Cơ Động, Phiên Thiên Ấn khổng lồ ập xuống đánh ông ta ngã xuống đất.

“Phụt!”

Chỉ một cú mà đã làm thần hồn chấn động, thân xác bị thương nặng!

“Các người sai rồi, các người sai hết rồi!”

Cơ Động lạnh lùng nhìn bọn họ, con cháu nhà họ Cơ sau lưng càng ngày càng nhiều, họ bị ông ta xúi giục.

“Thiên hạ này không phải thiên hạ của một nhà hay một dòng họ, cũng không phải là thiên hạ của hậu duệ Hoàng tộc quý tộc, mà là thiên hạ của tất cả mọi người!”

“Cơ Động, ông đừng quên, ông cũng là thành viên của Vương tộc, ông đang cõng rắn cắn gà nhà đấy!”

Một lão tổ nhà họ Cơ đau khổ nhìn ông ta, nếu không phải Cơ Động khống chế Phiên Thiên Ấn, ông ta đã thắng lâu rồi, nói nhiều vậy làm gì!

“Đừng nói nữa, muốn giết giặc ngoài phải diệt giặc trong trước, Nhậm Nguyên soái, cùng giết ông ta đi!”

Nhậm Thiên Thu không nói gì, mắt phừng phừng lửa giận!

Ông ta siết chặt roi đánh Thần trong tay.

“Giết!”

Đúng lúc này, một bóng người xông về phía này, không phải Ma Dương thì ai?

“Ỷ đông hiếp yếu? Có biết xấu hổ không?”

Ma Dương vừa nói, siết chặt nắm đấm!

Ầm!

Nắm đấm và roi đánh Thần đâm sầm vào nhau!

Ầm ầm!

Bầu trời chấn động, sức mạnh cực kỳ to lớn tản ra bên ngoài, không biết có bao nhiêu người đã bị sức mạnh này thổi bay.

“Phụt!”

Cho dù chỉ là sóng sức mạnh tản ra cũng không phải là thứ họ có thể chống lại được!

Nhậm Thiên Thu kinh hãi.

Từ trước đến nay, chưa một ai có thể đối đầu với roi đánh Thần trong tay ông ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Long Tế Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook