Chương 17: Sao Ngươi Đến Đây?
Henry Đào
10/05/2023
Sau khi Ân vượt qua những ánh mắt của mấy tên quỷ kia và vận dụng long khí để bảo vệ y khỏi những luồng ma khí ở Quỷ giới, thì cuối cùng y cũng sắp đến được lâu đài của Quỷ Vương.
Kì lạ thay là càng đến gần lâu đài thì lượng ma khí nó càng dày đặc hơn. Nó dày đặc đến mức mà Ân đang được long khí bảo vệ có thể cảm nhận được một ít luồng má khí xung quanh.
"Ma khí ở đây mạnh quá, không biết mình có chống đỡ nổi không đây?"
"Mong là long khí đủ để bảo vệ mình đến khi mình gặp tên dơi già kia."
Ân vừa nghĩ vừa nhìn lâu đài trước mắt mà cố gắng chạy đến. Lâu đài tưởng chừng như rất gần nhưng khi chạy đến nó thì mới biết nó nằm sau ba khi rừng lớn ở Quỷ giới. Ân bây giờ rất muốn biến thành rồng bay đến lâu đài đó cho nhanh nhưng lại sợ gây sự chú ý với mấy tên quỷ khác.
Những tên quỷ ở đây rất thích ăn thịt rồng, hay nói cách khác là hút máu rồng để thay đổi khẩu vị. Tất cả đám quỷ ở đây đều uống máu để sống, nên khi Ân chạy qua khu ở của bọn chúng thì mùi máu rất tanh và nồng.
Máu mà bọn quỷ kia uống được lấy từ những con vật ở trong rừng, trong Quỷ giới này cũng sẽ có một vài trường hợp đặc biệt như người lai quỷ. Đó là một sự kết hợp giữa người thường và quỷ, sau đó sinh ra một đứa trẻ mang trong mình hai dòng máu.
Thường những đứa trẻ đó phải được trông chừng rất kĩ, chỉ cần một phút lơ là thôi, đứa trẻ đó cũng sẽ bị mấy tên quỷ khát máu thản nhiên bắt lấy và hút máu.
Loài quỷ sống là nhờ máu thì Quỷ Vương cũng được, hắn sống cũng nhờ máu. Hắn chỉ khác những tên quỷ kia ở chỗ là hắn chỉ uống máu khi đến kì bạo phát.
Kì bạo phát của Quỷ Vương rất kinh khủng, hắn có sức tàn phá gần nửa Quỷ giới chỉ trong một ngày của kì bạo phát. Kì bạo phát của hắn sẽ kéo dài trong ba ngày, và hắn sẽ uống máu những người hoặc con vật mà hắn bắt được.
Kì bạo phát của hắn sẽ đến vào ngày trăng tròn mỗi tháng. Cứ đến ngày trăng tròn người trong Quỷ giới lập tức đi trốn để giữ lại cái mạng nhỏ của họ.
Và ma khí trong kì bạo phát của hắn cũng sẽ rất mạnh, chỉ cần nếu tiếp xúc một ít với ma khí của hắn lúc đó thì có thể sẽ mất mạng ngay.
Ngoài ra thì hắn cũng có kì phát tình, kì phát tình này hắn có thể kiềm chế được và chỉ ân ái với người mà hắn đã chọn, hay hiểu theo một hướng khá là tri kỷ của hắn.
...
Sau một lúc lâu chạy thì Ân cũng đã vượt qua được hai khu rừng ở Quỷ giới. Đến khu rừng thứ ba thì y lại có cảm giác lạnh sống lưng. Thì ra là đám quỷ vẫn đang nhìn y mãi! Ân vội vàng rời khỏi đó, đi thật nhanh và tìm đủ mọi cách để không bị đám quỷ nhòm ngó.
Sau khi thoát khỏi những ánh mắt thèm khát của đám quỷ, Ân thong thả dạo chơi quanh khu vực gần lâu đài quỷ vương. Y thoải mái ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ nhuốm màu đỏ máu của nơi đây. Bất chợt, phía lâu đài có tiếng nổ cái rầm khiến y giật mình. Có tiếng hét lớn vang lên ngay sau khi tiếng nổ ấy phát ra.
"Tên quỷ Satan vượt ngục rồi!!!!!"
Ân sững lại, Satan? Đó không phải con quỷ hùng mạnh nhất đó sao? Hắn bị nhốt vào ngục? Giờ lại còn vượt ngục nữa. Tiếng người chạy tán loạn vang lên. Ân cũng vội vàng đi nhanh tới lâu đài quỷ vương. Nhanh gặp quỷ thôi rồi còn rời khỏi đây nữa...
Rầm!
"Ahaha, nhóc con, qua đây làm mồi cho ta nào!"
Tên quỷ Satan đột ngột xông về phía Ân. Trong ánh mắt của hắn là khao khát muốn uống máu tươi. Ân bất giác lùi lại. Hắn ta quá mạnh, y không đấu lại được. Không những vậy, y còn không thể sử dụng linh khí ở đây nữa... Chết rồi! Ai đó, cứu với!
"Cút xa ra khỏi bằng hữu của ta, Satan!!!"
Một tiếng gầm lớn vang lên, tiếp sau đó là Satan bị đá văng sang một bên. Ân khẽ hé mắt.
"... Quỷ?..."
Ác quỷ vừa đuổi tới, thấy Ân gặp nạn, hắn liền không nhân nhượng sút cho Satan một cái. Satan lồm cồm bò dậy, hắn ta quát.
"Con dơi kia! Ai cho ngươi đá ta hả?!"
"Ta đá ngươi thì sao?!"
Ác quỷ nổi cáu, hắn đưa tay ôm lấy Ân.
"Dám đụng tới bằng hữu của ta, ngươi chán sống rồi hả?!"
Ân vô thức dựa vào lòng quỷ. Đúng là an toàn và ấm áp...
"Ta đụng vào bằng hữu của ngươi đấy, ngươi làm gì được ta chứ?!"
Satan cũng nổi cáu.
"Ta thì đúng là không, nhưng Kiryel thì có đấy!"
Satan có chút giật mình khi nghe đến tên Kiryel. Hắn ta nghiến răng, bỏ chạy trước. Cũng đúng thôi, có là cụ cố của Satan cũng không dám ho he gì trước mặt Kiryel ấy chứ.
Sau khi Satan bỏ đi thì Ác quỷ hắn mới quay sang nhìn Ân hơi gắt giọng lên hỏi.
"Sao ngươi lại ở đây? Ngươi có biết là chỗ này nguy hiểm lắm không hả? Lỡ như ta không cứu ngươi kịp thì ngươi đã mất mạng rồi đó!"
Ân có chút giật mình khi nghe thấy hắn gắt giọng, Ân cũng biết là đến Quỷ giới đồng nghĩa đẩy bản thân vào sự nguy hiểm, nhưng không gặp được hắn thì còn nguy hiểm hơn nữa. Ân với Ác quỷ giống như đã được buộc một sợ dây tơ hồng, hai người họ không thể rời xa nhau được.
Kì lạ thay là càng đến gần lâu đài thì lượng ma khí nó càng dày đặc hơn. Nó dày đặc đến mức mà Ân đang được long khí bảo vệ có thể cảm nhận được một ít luồng má khí xung quanh.
"Ma khí ở đây mạnh quá, không biết mình có chống đỡ nổi không đây?"
"Mong là long khí đủ để bảo vệ mình đến khi mình gặp tên dơi già kia."
Ân vừa nghĩ vừa nhìn lâu đài trước mắt mà cố gắng chạy đến. Lâu đài tưởng chừng như rất gần nhưng khi chạy đến nó thì mới biết nó nằm sau ba khi rừng lớn ở Quỷ giới. Ân bây giờ rất muốn biến thành rồng bay đến lâu đài đó cho nhanh nhưng lại sợ gây sự chú ý với mấy tên quỷ khác.
Những tên quỷ ở đây rất thích ăn thịt rồng, hay nói cách khác là hút máu rồng để thay đổi khẩu vị. Tất cả đám quỷ ở đây đều uống máu để sống, nên khi Ân chạy qua khu ở của bọn chúng thì mùi máu rất tanh và nồng.
Máu mà bọn quỷ kia uống được lấy từ những con vật ở trong rừng, trong Quỷ giới này cũng sẽ có một vài trường hợp đặc biệt như người lai quỷ. Đó là một sự kết hợp giữa người thường và quỷ, sau đó sinh ra một đứa trẻ mang trong mình hai dòng máu.
Thường những đứa trẻ đó phải được trông chừng rất kĩ, chỉ cần một phút lơ là thôi, đứa trẻ đó cũng sẽ bị mấy tên quỷ khát máu thản nhiên bắt lấy và hút máu.
Loài quỷ sống là nhờ máu thì Quỷ Vương cũng được, hắn sống cũng nhờ máu. Hắn chỉ khác những tên quỷ kia ở chỗ là hắn chỉ uống máu khi đến kì bạo phát.
Kì bạo phát của Quỷ Vương rất kinh khủng, hắn có sức tàn phá gần nửa Quỷ giới chỉ trong một ngày của kì bạo phát. Kì bạo phát của hắn sẽ kéo dài trong ba ngày, và hắn sẽ uống máu những người hoặc con vật mà hắn bắt được.
Kì bạo phát của hắn sẽ đến vào ngày trăng tròn mỗi tháng. Cứ đến ngày trăng tròn người trong Quỷ giới lập tức đi trốn để giữ lại cái mạng nhỏ của họ.
Và ma khí trong kì bạo phát của hắn cũng sẽ rất mạnh, chỉ cần nếu tiếp xúc một ít với ma khí của hắn lúc đó thì có thể sẽ mất mạng ngay.
Ngoài ra thì hắn cũng có kì phát tình, kì phát tình này hắn có thể kiềm chế được và chỉ ân ái với người mà hắn đã chọn, hay hiểu theo một hướng khá là tri kỷ của hắn.
...
Sau một lúc lâu chạy thì Ân cũng đã vượt qua được hai khu rừng ở Quỷ giới. Đến khu rừng thứ ba thì y lại có cảm giác lạnh sống lưng. Thì ra là đám quỷ vẫn đang nhìn y mãi! Ân vội vàng rời khỏi đó, đi thật nhanh và tìm đủ mọi cách để không bị đám quỷ nhòm ngó.
Sau khi thoát khỏi những ánh mắt thèm khát của đám quỷ, Ân thong thả dạo chơi quanh khu vực gần lâu đài quỷ vương. Y thoải mái ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ nhuốm màu đỏ máu của nơi đây. Bất chợt, phía lâu đài có tiếng nổ cái rầm khiến y giật mình. Có tiếng hét lớn vang lên ngay sau khi tiếng nổ ấy phát ra.
"Tên quỷ Satan vượt ngục rồi!!!!!"
Ân sững lại, Satan? Đó không phải con quỷ hùng mạnh nhất đó sao? Hắn bị nhốt vào ngục? Giờ lại còn vượt ngục nữa. Tiếng người chạy tán loạn vang lên. Ân cũng vội vàng đi nhanh tới lâu đài quỷ vương. Nhanh gặp quỷ thôi rồi còn rời khỏi đây nữa...
Rầm!
"Ahaha, nhóc con, qua đây làm mồi cho ta nào!"
Tên quỷ Satan đột ngột xông về phía Ân. Trong ánh mắt của hắn là khao khát muốn uống máu tươi. Ân bất giác lùi lại. Hắn ta quá mạnh, y không đấu lại được. Không những vậy, y còn không thể sử dụng linh khí ở đây nữa... Chết rồi! Ai đó, cứu với!
"Cút xa ra khỏi bằng hữu của ta, Satan!!!"
Một tiếng gầm lớn vang lên, tiếp sau đó là Satan bị đá văng sang một bên. Ân khẽ hé mắt.
"... Quỷ?..."
Ác quỷ vừa đuổi tới, thấy Ân gặp nạn, hắn liền không nhân nhượng sút cho Satan một cái. Satan lồm cồm bò dậy, hắn ta quát.
"Con dơi kia! Ai cho ngươi đá ta hả?!"
"Ta đá ngươi thì sao?!"
Ác quỷ nổi cáu, hắn đưa tay ôm lấy Ân.
"Dám đụng tới bằng hữu của ta, ngươi chán sống rồi hả?!"
Ân vô thức dựa vào lòng quỷ. Đúng là an toàn và ấm áp...
"Ta đụng vào bằng hữu của ngươi đấy, ngươi làm gì được ta chứ?!"
Satan cũng nổi cáu.
"Ta thì đúng là không, nhưng Kiryel thì có đấy!"
Satan có chút giật mình khi nghe đến tên Kiryel. Hắn ta nghiến răng, bỏ chạy trước. Cũng đúng thôi, có là cụ cố của Satan cũng không dám ho he gì trước mặt Kiryel ấy chứ.
Sau khi Satan bỏ đi thì Ác quỷ hắn mới quay sang nhìn Ân hơi gắt giọng lên hỏi.
"Sao ngươi lại ở đây? Ngươi có biết là chỗ này nguy hiểm lắm không hả? Lỡ như ta không cứu ngươi kịp thì ngươi đã mất mạng rồi đó!"
Ân có chút giật mình khi nghe thấy hắn gắt giọng, Ân cũng biết là đến Quỷ giới đồng nghĩa đẩy bản thân vào sự nguy hiểm, nhưng không gặp được hắn thì còn nguy hiểm hơn nữa. Ân với Ác quỷ giống như đã được buộc một sợ dây tơ hồng, hai người họ không thể rời xa nhau được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.