Chương 492: Đều đến đủ rồi à
Tuyết Bay Tháng Tám
14/12/2020
“Vâng, vâng, vâng...” Nghe Ronald nói xong, Marvin ngay lập tức lấy ra một viên tín hiệu đặc biệt, rồi đốt nó lên ở trước cửa đại sảnh.
Viên tín hiệu lao ra khỏi đại sảnh, sau đó bay xẹt lên không trung rồi nổ tung.
Viên tín hiệu này được thiết kế riêng cho Liên minh Ronald, một khi đã được bắn ra, thì nó có thể được nhìn thấy dù ở bất cứ đâu trong thị trấn Aird, kể cả ban ngày, chứ đừng nói đến việc bây giờ đã là về đêm.
Đùng!
Viên tín hiệu nổ tung trên bầu trời đêm đen kịt, rực rỡ huy hoàng đến chói cả mắt.
Các thành viên cốt lõi của Liên minh Ronald khi nhìn thấy viên tín hiệu này, bọn chúng ngay lập tức từ nhiều nơi khác nhau trong thị trấn Aird đều chạy đến trụ sở chính của Liên minh Ronald.
Phải biết là thị trấn Aird nằm gần dãy núi Rocky.
Sự thay đổi bất thường của dãy núi Rockykhiến từ trường trở nên hỗn loạn, điều này cũng tác động không hề nhỏ đến thị trấn Aird.
Tại thị trấn Aird, đường truyền bị ảnh hưởng nghiêm trọng và không thể nào thực hiện cuộc gọi được.
Đây là lý do tại sao Liên minh Ronald lại tạo ra viên tín hiệu riêng.
Ngay khi Marvin đốt viên tín hiệu, Diệp Phàm liền nói với Bạch Khởi: “Bạch Khởi, đi cứu những cô gái đó cùng cậu ấy đi, còn lại cứ để tôi xử lý.”
“Được thôi!” Bạch Khởi gật đầu, nói: “Em sắp xếp ổn thỏa chuyện bên đó rồi sẽ quay lại.”
“Ừm!”
Diệp Phàm không từ chối Bạch Khởi.
Marvin đã bị dọa cho chết khiếp, nên lập tức dẫn Bạch Khởi đến nơi giam giữ những cô gái bị bắt cóc.
Ngoài ra, hai cô gái từng được Marvin đem đến cho Ronald cũng rời đi cùng Bạch Khởi.
Diệp Phàm ngồi bắt chéo chân trên ghế sô-pha ở đại sảnh yên lặng chờ đợi, Diệp Phàm chẳng thèm để ý đến Ronald đang nằm trên sàn bị chặt mất tứ chi.
Mặc dù Ronald bị chặt đứt tứ chi, vô cùng đau đớn, nhưng khao khát sống của gã vô cùng mãnh liệt, vì thế, gã không vì tuyệt vọng mà bỏ cuộc, mà còn đang cố gắng giữ cho bản thân được tỉnh táo.
Gã cảm thấy rằng chỉ cần những thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đến, thì mình sẽ được cứu.
Suy nghĩ này khiến cho Ronald cắn chặt răng để kiên trì.
Từng giây từng phút trôi qua, khoảng hai mươi phút sau, một thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đã đến, khi hắn ta nhìn thấy thảm kịch trong đại sảnh và Ronald bị chặt mất tứ chi, thì sắc mặt lập tức thay đổi rõ rệt, hắn ta nhanh chóng bước đến chỗ Ronald, hỏi: “Ông chủ, anh, anh sao thế? Đã xảy ra chuyện gì? Là ai làm anh bị thương đến mức này.”
“Là, là...” Ronald nói.
Nhưng vào lúc này, Diệp Phàm đang ngồi trên sô-pha đã ngắt lời gã, nói: “Là tao!”
Nghe thấy giọng nói của Diệp Phàm, thành viên cốt cán của Liên minh Ronald lúc này mới chú ý đến Diệp Phàm đang ngồi trên ghế sô-pha ở đại sảnh, hắn giật nảy mình, sau đó cảnh giác rồi lạnh lùng hỏi: “Mày, mày là ai?”
“Tao là Diệp Phàm, nhưng tao sợ là mày chưa từng nghe qua cái tên này nhỉ, chắc chỉ nghe qua biệt danh – Long thần.” Diệp Phàm nói một cách hời hợt.
“Long, Long thần?” Nghe Diệp Phàm nói xong, ngay lập tức sắc mặt thành viên cốt cán của Liên minh Ronald thay đổi rõ rệt.
Danh tiếng của Long thần ở phương Tây thực quá lớn.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian gần đây, không lâu sau khi Long thần quay trở lại thành phố MUA, anh đã xóa sổ sạch sẽ các cứ điểm của Ma Đảng, 14K và điện Tà Thần ở đây.
Động tĩnh lớn như vậy, thực là làm cho người ta khiếp sợ!
“Mày và ông chủ của mày cứ từ từ ôn lại chuyện cũ đi, đợi cho tới khi tất cả các thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đến đủ hết, thì tao sẽ giết hết cả lũ.” Diệp Phàm nói một cách dửng dưng, giống như đang nói một điều gì đó hết sức bình thường.
Thành viên cốt cán của Liên minh Ronald cau mày, sau đó không chút do dự, hắn ta xoay người bỏ chạy.
Hắn rất thông minh, Diệp Phàm nói là sẽ xử Ronald, nhưng Ronald lại là ông chủ của hắn, và gã cũng chính là người biến dị mạnh nhất trong Liên minh Ronald.
Nếu ngay cả Ronald cũng không phải là đối thủ của Diệp Phàm, thì sao hắn có thể đánh lại anh được?
Vì vậy hắn đã chọn cách chạy trốn!
“Muốn trốn à? Điều đó là không thể được!” Diệp Phàm điềm tĩnh nói, tay phải như một thanh kiếm nhấc lên chỉ về phía hắn ta, một vệt cắt lạnh lẽo chém về phía thành viên cốt cán của Liên minh Ronald.
Phập!
Nhưng vào lúc này, tên thành viên cốt cán của Liên minh Ronald được che chắn bởi một lớp đá dày, nó đã ngăn được nhát ‘phi kiếm’ của Diệp Phàm.
Cảnh tượng này khiến Diệp Phàm hết sức bất ngờ.
Thành viên cốt cán đó của Liên minh Ronald tên Reps, năng lực sau khi biến dị của hắn là có thể biến thành người đá, sức mạnh phòng thủ của hắn cũng tăng lên đáng kể, đừng nói đến kiếm thông thường, ngay cả một số vũ khí tầm nhiệt cũng không thể nào làm hắn bị thương.
Đỡ được phi kiếm của Diệp Phàm, nhưng Reps không hề có ý định ở lại, hắn vẫn tiếp tục bỏ chạy!
“Quyền pháp tự nhiên – Lôi!”
Diệp Phàm sẽ không để Reps trốn thoát, anh đánh ra một quyền, linh lực dồi dào, và một luồng sấm sét đột nhiên nổ lên trên không trung, rồi đánh vào Reps.
Sau khi Reps trở thành người đá, mặc dù sức mạnh phòng thủ đã tăng lên rất nhiều, nhưng hắn cũng không thể cầm cự dưới sức công phá của tia sét này, ngay lập tức bị đánh đến mức vỡ nát, cuối cùng chỉ còn lại một đống đá vụn.
“Reps!”
Ngay khi Reps bị sét đánh nổ tung thành từng mảnh, bỗng có năm bóng người cùng đến, chúng vừa chứng kiến cái chết thê thảm của Reps, lập tức hét lên.
Năm người này đều là thành viên cốt cán của Liên minh Ronald.
Ba nam hai nữ.
“Giết!”
Bởi vì chứng kiến cái chết thê thảm của Reps, nên khi bọn chúng thấy Diệp Phàm đứng ở đại sảnh, liền không chút do dự, lập tức bao vây Diệp Phàm để giết anh.
Một ả trong chúng vung hai tay lên, sau lưng liền xuất hiện một đôi cánh màu trắng, cô ta lạnh lùng quát: “Thánh quang chiếu rọi!”
Đột nhiên, có ánh sáng phát ra từ cổ ả, rồi rọi về phía Diệp Phàm.
Đây không phải là ánh sáng bình thường, mà là ánh sáng thần thánh, nhiệt độ vô cùng cao, có khả năng thanh tẩy mọi ác ma gian tà.
Một người phụ nữ khác mở miệng, lưỡi giống như lưỡi ếch quét về phía Diệp Phàm, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng khi đối mặt với sự tấn công của hai người phụ nữ, Diệp Phàm không hề sợ hãi, anh thi triển sức mạnh của người tu hành tâm cảnh, rồi ảo ảnh xuất hiện sau lưng anh, tỏa ra sức mạnh vô hình, sau đó trực tiếp bao phủ lấy anh để chặn đòn tấn công của hai cô ả kia.
Nhưng vào lúc này,, ba người đàn ông kia cũng bắt đầu tấn công.
Một trong số đó biến thành người cá mập, vô cùng hung bạo tấn công về phía Diệp Phàm, một trong hai tên còn lại, một kẻ biến thành người Axit, và người còn lại thì mắt trái bỗng biến thành một con rắn.
“Muốn chết ư!”
Trước sự bao vây của ba người đàn ông, Diệp Phàm lạnh lùng quát lên, anh giơ chân phải lên, trực tiếp đá vào người cá mập đang lao đến, sau đó ngưng tụ linh lực lại thành một cái chụp để ngăn chặn axit được phun ra từ người Axit, sau đó anh đưa tay ra, kéo mạnh con rắn chỗ con ngươi của tên còn lại rồi kéo hắn đến trước mặt.
Viên tín hiệu lao ra khỏi đại sảnh, sau đó bay xẹt lên không trung rồi nổ tung.
Viên tín hiệu này được thiết kế riêng cho Liên minh Ronald, một khi đã được bắn ra, thì nó có thể được nhìn thấy dù ở bất cứ đâu trong thị trấn Aird, kể cả ban ngày, chứ đừng nói đến việc bây giờ đã là về đêm.
Đùng!
Viên tín hiệu nổ tung trên bầu trời đêm đen kịt, rực rỡ huy hoàng đến chói cả mắt.
Các thành viên cốt lõi của Liên minh Ronald khi nhìn thấy viên tín hiệu này, bọn chúng ngay lập tức từ nhiều nơi khác nhau trong thị trấn Aird đều chạy đến trụ sở chính của Liên minh Ronald.
Phải biết là thị trấn Aird nằm gần dãy núi Rocky.
Sự thay đổi bất thường của dãy núi Rockykhiến từ trường trở nên hỗn loạn, điều này cũng tác động không hề nhỏ đến thị trấn Aird.
Tại thị trấn Aird, đường truyền bị ảnh hưởng nghiêm trọng và không thể nào thực hiện cuộc gọi được.
Đây là lý do tại sao Liên minh Ronald lại tạo ra viên tín hiệu riêng.
Ngay khi Marvin đốt viên tín hiệu, Diệp Phàm liền nói với Bạch Khởi: “Bạch Khởi, đi cứu những cô gái đó cùng cậu ấy đi, còn lại cứ để tôi xử lý.”
“Được thôi!” Bạch Khởi gật đầu, nói: “Em sắp xếp ổn thỏa chuyện bên đó rồi sẽ quay lại.”
“Ừm!”
Diệp Phàm không từ chối Bạch Khởi.
Marvin đã bị dọa cho chết khiếp, nên lập tức dẫn Bạch Khởi đến nơi giam giữ những cô gái bị bắt cóc.
Ngoài ra, hai cô gái từng được Marvin đem đến cho Ronald cũng rời đi cùng Bạch Khởi.
Diệp Phàm ngồi bắt chéo chân trên ghế sô-pha ở đại sảnh yên lặng chờ đợi, Diệp Phàm chẳng thèm để ý đến Ronald đang nằm trên sàn bị chặt mất tứ chi.
Mặc dù Ronald bị chặt đứt tứ chi, vô cùng đau đớn, nhưng khao khát sống của gã vô cùng mãnh liệt, vì thế, gã không vì tuyệt vọng mà bỏ cuộc, mà còn đang cố gắng giữ cho bản thân được tỉnh táo.
Gã cảm thấy rằng chỉ cần những thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đến, thì mình sẽ được cứu.
Suy nghĩ này khiến cho Ronald cắn chặt răng để kiên trì.
Từng giây từng phút trôi qua, khoảng hai mươi phút sau, một thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đã đến, khi hắn ta nhìn thấy thảm kịch trong đại sảnh và Ronald bị chặt mất tứ chi, thì sắc mặt lập tức thay đổi rõ rệt, hắn ta nhanh chóng bước đến chỗ Ronald, hỏi: “Ông chủ, anh, anh sao thế? Đã xảy ra chuyện gì? Là ai làm anh bị thương đến mức này.”
“Là, là...” Ronald nói.
Nhưng vào lúc này, Diệp Phàm đang ngồi trên sô-pha đã ngắt lời gã, nói: “Là tao!”
Nghe thấy giọng nói của Diệp Phàm, thành viên cốt cán của Liên minh Ronald lúc này mới chú ý đến Diệp Phàm đang ngồi trên ghế sô-pha ở đại sảnh, hắn giật nảy mình, sau đó cảnh giác rồi lạnh lùng hỏi: “Mày, mày là ai?”
“Tao là Diệp Phàm, nhưng tao sợ là mày chưa từng nghe qua cái tên này nhỉ, chắc chỉ nghe qua biệt danh – Long thần.” Diệp Phàm nói một cách hời hợt.
“Long, Long thần?” Nghe Diệp Phàm nói xong, ngay lập tức sắc mặt thành viên cốt cán của Liên minh Ronald thay đổi rõ rệt.
Danh tiếng của Long thần ở phương Tây thực quá lớn.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian gần đây, không lâu sau khi Long thần quay trở lại thành phố MUA, anh đã xóa sổ sạch sẽ các cứ điểm của Ma Đảng, 14K và điện Tà Thần ở đây.
Động tĩnh lớn như vậy, thực là làm cho người ta khiếp sợ!
“Mày và ông chủ của mày cứ từ từ ôn lại chuyện cũ đi, đợi cho tới khi tất cả các thành viên cốt cán của Liên minh Ronald đến đủ hết, thì tao sẽ giết hết cả lũ.” Diệp Phàm nói một cách dửng dưng, giống như đang nói một điều gì đó hết sức bình thường.
Thành viên cốt cán của Liên minh Ronald cau mày, sau đó không chút do dự, hắn ta xoay người bỏ chạy.
Hắn rất thông minh, Diệp Phàm nói là sẽ xử Ronald, nhưng Ronald lại là ông chủ của hắn, và gã cũng chính là người biến dị mạnh nhất trong Liên minh Ronald.
Nếu ngay cả Ronald cũng không phải là đối thủ của Diệp Phàm, thì sao hắn có thể đánh lại anh được?
Vì vậy hắn đã chọn cách chạy trốn!
“Muốn trốn à? Điều đó là không thể được!” Diệp Phàm điềm tĩnh nói, tay phải như một thanh kiếm nhấc lên chỉ về phía hắn ta, một vệt cắt lạnh lẽo chém về phía thành viên cốt cán của Liên minh Ronald.
Phập!
Nhưng vào lúc này, tên thành viên cốt cán của Liên minh Ronald được che chắn bởi một lớp đá dày, nó đã ngăn được nhát ‘phi kiếm’ của Diệp Phàm.
Cảnh tượng này khiến Diệp Phàm hết sức bất ngờ.
Thành viên cốt cán đó của Liên minh Ronald tên Reps, năng lực sau khi biến dị của hắn là có thể biến thành người đá, sức mạnh phòng thủ của hắn cũng tăng lên đáng kể, đừng nói đến kiếm thông thường, ngay cả một số vũ khí tầm nhiệt cũng không thể nào làm hắn bị thương.
Đỡ được phi kiếm của Diệp Phàm, nhưng Reps không hề có ý định ở lại, hắn vẫn tiếp tục bỏ chạy!
“Quyền pháp tự nhiên – Lôi!”
Diệp Phàm sẽ không để Reps trốn thoát, anh đánh ra một quyền, linh lực dồi dào, và một luồng sấm sét đột nhiên nổ lên trên không trung, rồi đánh vào Reps.
Sau khi Reps trở thành người đá, mặc dù sức mạnh phòng thủ đã tăng lên rất nhiều, nhưng hắn cũng không thể cầm cự dưới sức công phá của tia sét này, ngay lập tức bị đánh đến mức vỡ nát, cuối cùng chỉ còn lại một đống đá vụn.
“Reps!”
Ngay khi Reps bị sét đánh nổ tung thành từng mảnh, bỗng có năm bóng người cùng đến, chúng vừa chứng kiến cái chết thê thảm của Reps, lập tức hét lên.
Năm người này đều là thành viên cốt cán của Liên minh Ronald.
Ba nam hai nữ.
“Giết!”
Bởi vì chứng kiến cái chết thê thảm của Reps, nên khi bọn chúng thấy Diệp Phàm đứng ở đại sảnh, liền không chút do dự, lập tức bao vây Diệp Phàm để giết anh.
Một ả trong chúng vung hai tay lên, sau lưng liền xuất hiện một đôi cánh màu trắng, cô ta lạnh lùng quát: “Thánh quang chiếu rọi!”
Đột nhiên, có ánh sáng phát ra từ cổ ả, rồi rọi về phía Diệp Phàm.
Đây không phải là ánh sáng bình thường, mà là ánh sáng thần thánh, nhiệt độ vô cùng cao, có khả năng thanh tẩy mọi ác ma gian tà.
Một người phụ nữ khác mở miệng, lưỡi giống như lưỡi ếch quét về phía Diệp Phàm, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng khi đối mặt với sự tấn công của hai người phụ nữ, Diệp Phàm không hề sợ hãi, anh thi triển sức mạnh của người tu hành tâm cảnh, rồi ảo ảnh xuất hiện sau lưng anh, tỏa ra sức mạnh vô hình, sau đó trực tiếp bao phủ lấy anh để chặn đòn tấn công của hai cô ả kia.
Nhưng vào lúc này,, ba người đàn ông kia cũng bắt đầu tấn công.
Một trong số đó biến thành người cá mập, vô cùng hung bạo tấn công về phía Diệp Phàm, một trong hai tên còn lại, một kẻ biến thành người Axit, và người còn lại thì mắt trái bỗng biến thành một con rắn.
“Muốn chết ư!”
Trước sự bao vây của ba người đàn ông, Diệp Phàm lạnh lùng quát lên, anh giơ chân phải lên, trực tiếp đá vào người cá mập đang lao đến, sau đó ngưng tụ linh lực lại thành một cái chụp để ngăn chặn axit được phun ra từ người Axit, sau đó anh đưa tay ra, kéo mạnh con rắn chỗ con ngươi của tên còn lại rồi kéo hắn đến trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.