Chương 514: Mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo
Tuyết Bay Tháng Tám
14/12/2020
"Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét..."
Artes vô cùng tức giận.
Anh ta đường đường là người đứng đầu trong số mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo, lại bị một con quái trùng đánh đến nỗi thảm hại như vậy.
Thậm chí còn ép anh ta sử dụng thuật cầu thần.
Thuật cầu thần là một trong những chiêu thức mạnh mẽ, thần bí của Quang Minh thần giáo, một khi sử dụng nó, mặc dù có thể gia tăng thêm thần lực mạnh mẽ nhưng bản thân lại phải trả cái giá vô cùng lớn.
Bởi vậy, trong trường hợp không có gì đặc biệt thì người của Quang Minh thần giáo sẽ không sử dụng thuật cầu thần.
Nhưng tình hình vừa rồi quá nguy hiểm, nếu Artes không kịp thời dùng thuật cầu thần thì chắc bây giờ đã bị làn khói đen ăn mòn rồi.
"Triệu hoán thiên chi mã!"
Artes vô cùng tức giận nhìn về phía quái trùng, sát khí đùng đùng hét lớn.
Ngay lập tức, trong không trung xuất hiện một con thiên mã màu trắng có cánh.
Artes nhảy lên lưng con thiên mã trắng, sau đó, tay phải của anh ta đưa lên không trung, liền có một cây mâu thần cường quang được ngưng tụ từ vô số luồng ánh sáng mạnh từ bốn phương tám hướng, phát ra uy năng khiến người khác phải sợ hãi.
Artes lập tức cưỡi con thiên mã, tấn công quái trùng.
Thiên mã vỗ mạnh đôi cánh, xông về phía quái trùng với tốc độ nhanh như một tia chớp.
Sau khi xông tới trước mặt quái trùng, Artes giơ mâu thần cường quang trong tay lên, đâm vào trán của quái trùng, muốn dùng mâu thần đâm thủng đầu quái trùng để giết chết nó.
Không thể không thừa nhận, Artes thực sự mạnh mẽ vô địch, đúng là người đứng đầu mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo.
Nhưng anh ta đã đánh giá thấp sức mạnh của quái trùng, chỉ thấy chân phải trước của quái trùng nhẹ giơ lên, liền có một nguồn năng lượng xanh nổi lên cuồn cuộn, có một tấm lá chắn như được tạo thành từ vảy cá màu xanh ngưng tụ phía trước người nó.
Ầm!
Mâu thần cường quang của Artes bị chặn lại bởi tấm lá chắn trước mặt quái trùng, tạo nên âm thanh như tiếng nổ tung.
Uy lực của mâu thần cường quang rất mạnh, dường như có thể đâm thủng mọi thứ.
Nhưng sau khi đâm phải tấm lá chắn trước mặt quái trùng thì uy năng kinh khủng đó lại không thể phá hủy được phòng ngự của tấm lá chắn.
Artes đang rất tức giận, sát ý cuộn trào.
Thật sự mất mặt khi phải đánh nhau với một con quái trùng!
Vậy mà sau khi đỡ được đòn tấn công của Artes, quái trùng không hề cho Artes cơ hội ra tay, rồng vừa hiện thân liền xuất chiêu thần long vẫy đuôi.
Đuôi của quái trùng giống như một cây cột giơ lên trời, đập vào người Artes.
Nếu như bị đập trúng thì cơ thể Artes sẽ lập tức bị đứt thành hai khúc.
Thịch!
Artes phản ứng lại, vội vàng giơ cây mâu thần cường quang trong tay lên để đỡ, nhưng vẫn bị đuôi của quái trùng đập trúng ngã bay ra ngoài mười mấy mét.
"Khụ khụ..."
Artes bò dậy vô cùng thảm hại, ho một trận dữ dội, miệng còn rơm rớm máu tươi.
Vành mắt anh ta như muốn nứt ra, nhìn quái trùng với ánh mắt căm hận.
"Tất cả mọi người cùng lên với tôi, giết chết con quái trùng này trước đã!"
Chuyện đã đến nước này, Artes cũng không nghĩ nhiều, lập tức yêu cầu mười hai tên kị sĩ của Quang Minh ở đằng sau anh ta ra tay.
Nghe thấy hiệu lệnh của Artes, mười hai kị sĩ Quang Minh kia lập tức hành động.
Hơn nữa bọn họ cũng không hề chần chừ, lập tức gọi thiên mã, cầm mâu thần cường quang ngưng tụ được trong tay.
"Giết!"
Artes hét lên một tiếng rồi chỉ huy mười hai kị sĩ kia tấn công quái trùng.
Bọn họ liên thủ lại tấn công, mâu cường quang đâm thủng mọi thứ.
Quái trùng ban đầu chẳng thèm để ý đến Artes và mười hai kị sĩ Quang Minh khác, nó vô cùng tự tin, cho rằng cho dù bọn chúng liên thủ lại tấn công thì cũng không phải là đối thủ của nó.
Nhưng nó đã nhanh chóng nhận thức được sai lầm của bản thân.
Sau khi Artes và mười hai kị sĩ Quang Minh kia liên thủ lại, sức chiến đấu đã mạnh lên gấp nhiều lần, quan trọng là khi mười ba kị sĩ Quang Minh cùng vây đánh kẻ địch thì còn gia tăng thêm lực chiến đấu.
Vừa tấn công quái trùng đã luống cuống tay chân, nhanh chóng không chống đỡ nổi, bắt đầu bị mâu thần cường quang của mười ba kị sĩ Quang Minh liên tiếp đánh trúng.
Nhưng quái trùng đã dùng quả thế giới, khả năng phòng ngự đã mạnh hơn trước đây mấy chục lần, cho dù uy lực của mâu thần cường quang có mạnh hơn, lực đâm lớn đến mấy cũng không thể phá hủy được lớp lá chắn vảy cá trên người nó.
Mặc dù mâu thần cường quang trong tay mười ba kị sĩ Quang Minh không thể phá hủy được lớp lá chắn vảy cá trên người quái trùng nhưng bị đánh liên tục khiến nó đau đớn dữ dội.
"Không được rồi, không được rồi, Diệp Phàm, anh còn không mau qua đây giúp tôi?"
Sau khi quái trùng kêu la thảm thiết liền mặt dày cầu cứu Diệp Phàm.
Diệp Phàm không nói nhiều, anh nhìn ra, nếu cứ tiếp tục thì quái trùng không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Phải biết rằng, anh phải đưa quái trùng trở về Hoa Hạ, sức khỏe của quái trùng càng tốt thì anh xử lí việc ở Hoa Hạ sẽ càng nhanh, cũng có nghĩa là, nếu quái trùng bị thương nặng, anh cũng sẽ gặp rắc rối.
Cho nên anh không làm khó quái trùng, lập tức phi tới, gia nhập vào cuộc chiến, nói với quái trùng: "Để đó cho tao, mày đứng sang một bên xem là được rồi, đừng để đám người này chạy trốn là được."
"Được!"
Nghe thấy yêu cầu của Diệp Phàm, quái trùng mừng rỡ.
Nó chỉ mong để Diệp Phàm một mình đối phó với mười ba kị sĩ Quang Minh.
Nó thấy, nếu Diệp Phàm chết trong cuộc chiến với mười ba kị sĩ Quang Minh, vậy thì nó cũng sẽ được tự do.
Sau khi quái trùng rút khỏi cuộc chiến, Diệp Phàm một mình đối diện với vòng vây của mười ba kị sĩ Quang Minh, vậy mà anh không hề lép vế, ngược lại còn có vẻ mặt bình tĩnh.
"Quyền pháp tự nhiên • Lôi!"
Chỉ thấy Diệp Phàm vung hai nắm đấm, sử dụng đạo pháp tự nhiên mà bản thân lĩnh hội được, hai nắm đấm của anh vung ra liền xuất hiện sấm sét trên bầu trời, rung động không trung, đánh vào mười ba kị sĩ Quang Minh.
Mỗi một tia sấm sét đều mang một sức mạnh vô cùng lớn.
Cho dù là mười ba kị sĩ Quang Minh đối mặt với sấm sét trên bầu trời cũng không dám khinh thường, nhao nhao nghiêng mình tránh.
"Ngự kiếm thuật!"
Sau khi đẩy lùi mười ba kị sĩ Quang Minh bằng một chiêu, tay phải của Diệp Phàm tạo thành hình kiếm, đâm về phía mười ba kị sĩ Quang Minh, lập tức có rất nhiều phi kiếm bắn ra từ người anh, lao về phía mười ba kị sĩ Quang Minh.
Mười ba kị sĩ Quang Minh đều sợ hãi, vội vàng vung mâu thần cường quang trong tay lên để chặn những thanh phi kiếm.
"Kết quang minh thần phạt trận."
Sau khi đỡ được sự tấn công của phi kiếm bắn ra từ người Diệp Phàm, Artes hét lên, kêu gọi các kị sĩ Quang Minh khác thực hiện trận pháp.
Thông qua lần giao đấu vừa rồi, anh ta đã hiểu hơn về sức mạnh của Diệp Phàm.
Mặc dù bọn họ rất mạnh, nhưng muốn giết Diệp Phàm thì phải dùng chiêu thức mạnh nhất, cũng chính là "Quang Minh thần phạt trận" chiêu hiểm của mười ba kị sĩ Quang Minh, nếu không sẽ không có khả năng giết được Diệp Phàm.
Artes vô cùng tức giận.
Anh ta đường đường là người đứng đầu trong số mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo, lại bị một con quái trùng đánh đến nỗi thảm hại như vậy.
Thậm chí còn ép anh ta sử dụng thuật cầu thần.
Thuật cầu thần là một trong những chiêu thức mạnh mẽ, thần bí của Quang Minh thần giáo, một khi sử dụng nó, mặc dù có thể gia tăng thêm thần lực mạnh mẽ nhưng bản thân lại phải trả cái giá vô cùng lớn.
Bởi vậy, trong trường hợp không có gì đặc biệt thì người của Quang Minh thần giáo sẽ không sử dụng thuật cầu thần.
Nhưng tình hình vừa rồi quá nguy hiểm, nếu Artes không kịp thời dùng thuật cầu thần thì chắc bây giờ đã bị làn khói đen ăn mòn rồi.
"Triệu hoán thiên chi mã!"
Artes vô cùng tức giận nhìn về phía quái trùng, sát khí đùng đùng hét lớn.
Ngay lập tức, trong không trung xuất hiện một con thiên mã màu trắng có cánh.
Artes nhảy lên lưng con thiên mã trắng, sau đó, tay phải của anh ta đưa lên không trung, liền có một cây mâu thần cường quang được ngưng tụ từ vô số luồng ánh sáng mạnh từ bốn phương tám hướng, phát ra uy năng khiến người khác phải sợ hãi.
Artes lập tức cưỡi con thiên mã, tấn công quái trùng.
Thiên mã vỗ mạnh đôi cánh, xông về phía quái trùng với tốc độ nhanh như một tia chớp.
Sau khi xông tới trước mặt quái trùng, Artes giơ mâu thần cường quang trong tay lên, đâm vào trán của quái trùng, muốn dùng mâu thần đâm thủng đầu quái trùng để giết chết nó.
Không thể không thừa nhận, Artes thực sự mạnh mẽ vô địch, đúng là người đứng đầu mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo.
Nhưng anh ta đã đánh giá thấp sức mạnh của quái trùng, chỉ thấy chân phải trước của quái trùng nhẹ giơ lên, liền có một nguồn năng lượng xanh nổi lên cuồn cuộn, có một tấm lá chắn như được tạo thành từ vảy cá màu xanh ngưng tụ phía trước người nó.
Ầm!
Mâu thần cường quang của Artes bị chặn lại bởi tấm lá chắn trước mặt quái trùng, tạo nên âm thanh như tiếng nổ tung.
Uy lực của mâu thần cường quang rất mạnh, dường như có thể đâm thủng mọi thứ.
Nhưng sau khi đâm phải tấm lá chắn trước mặt quái trùng thì uy năng kinh khủng đó lại không thể phá hủy được phòng ngự của tấm lá chắn.
Artes đang rất tức giận, sát ý cuộn trào.
Thật sự mất mặt khi phải đánh nhau với một con quái trùng!
Vậy mà sau khi đỡ được đòn tấn công của Artes, quái trùng không hề cho Artes cơ hội ra tay, rồng vừa hiện thân liền xuất chiêu thần long vẫy đuôi.
Đuôi của quái trùng giống như một cây cột giơ lên trời, đập vào người Artes.
Nếu như bị đập trúng thì cơ thể Artes sẽ lập tức bị đứt thành hai khúc.
Thịch!
Artes phản ứng lại, vội vàng giơ cây mâu thần cường quang trong tay lên để đỡ, nhưng vẫn bị đuôi của quái trùng đập trúng ngã bay ra ngoài mười mấy mét.
"Khụ khụ..."
Artes bò dậy vô cùng thảm hại, ho một trận dữ dội, miệng còn rơm rớm máu tươi.
Vành mắt anh ta như muốn nứt ra, nhìn quái trùng với ánh mắt căm hận.
"Tất cả mọi người cùng lên với tôi, giết chết con quái trùng này trước đã!"
Chuyện đã đến nước này, Artes cũng không nghĩ nhiều, lập tức yêu cầu mười hai tên kị sĩ của Quang Minh ở đằng sau anh ta ra tay.
Nghe thấy hiệu lệnh của Artes, mười hai kị sĩ Quang Minh kia lập tức hành động.
Hơn nữa bọn họ cũng không hề chần chừ, lập tức gọi thiên mã, cầm mâu thần cường quang ngưng tụ được trong tay.
"Giết!"
Artes hét lên một tiếng rồi chỉ huy mười hai kị sĩ kia tấn công quái trùng.
Bọn họ liên thủ lại tấn công, mâu cường quang đâm thủng mọi thứ.
Quái trùng ban đầu chẳng thèm để ý đến Artes và mười hai kị sĩ Quang Minh khác, nó vô cùng tự tin, cho rằng cho dù bọn chúng liên thủ lại tấn công thì cũng không phải là đối thủ của nó.
Nhưng nó đã nhanh chóng nhận thức được sai lầm của bản thân.
Sau khi Artes và mười hai kị sĩ Quang Minh kia liên thủ lại, sức chiến đấu đã mạnh lên gấp nhiều lần, quan trọng là khi mười ba kị sĩ Quang Minh cùng vây đánh kẻ địch thì còn gia tăng thêm lực chiến đấu.
Vừa tấn công quái trùng đã luống cuống tay chân, nhanh chóng không chống đỡ nổi, bắt đầu bị mâu thần cường quang của mười ba kị sĩ Quang Minh liên tiếp đánh trúng.
Nhưng quái trùng đã dùng quả thế giới, khả năng phòng ngự đã mạnh hơn trước đây mấy chục lần, cho dù uy lực của mâu thần cường quang có mạnh hơn, lực đâm lớn đến mấy cũng không thể phá hủy được lớp lá chắn vảy cá trên người nó.
Mặc dù mâu thần cường quang trong tay mười ba kị sĩ Quang Minh không thể phá hủy được lớp lá chắn vảy cá trên người quái trùng nhưng bị đánh liên tục khiến nó đau đớn dữ dội.
"Không được rồi, không được rồi, Diệp Phàm, anh còn không mau qua đây giúp tôi?"
Sau khi quái trùng kêu la thảm thiết liền mặt dày cầu cứu Diệp Phàm.
Diệp Phàm không nói nhiều, anh nhìn ra, nếu cứ tiếp tục thì quái trùng không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Phải biết rằng, anh phải đưa quái trùng trở về Hoa Hạ, sức khỏe của quái trùng càng tốt thì anh xử lí việc ở Hoa Hạ sẽ càng nhanh, cũng có nghĩa là, nếu quái trùng bị thương nặng, anh cũng sẽ gặp rắc rối.
Cho nên anh không làm khó quái trùng, lập tức phi tới, gia nhập vào cuộc chiến, nói với quái trùng: "Để đó cho tao, mày đứng sang một bên xem là được rồi, đừng để đám người này chạy trốn là được."
"Được!"
Nghe thấy yêu cầu của Diệp Phàm, quái trùng mừng rỡ.
Nó chỉ mong để Diệp Phàm một mình đối phó với mười ba kị sĩ Quang Minh.
Nó thấy, nếu Diệp Phàm chết trong cuộc chiến với mười ba kị sĩ Quang Minh, vậy thì nó cũng sẽ được tự do.
Sau khi quái trùng rút khỏi cuộc chiến, Diệp Phàm một mình đối diện với vòng vây của mười ba kị sĩ Quang Minh, vậy mà anh không hề lép vế, ngược lại còn có vẻ mặt bình tĩnh.
"Quyền pháp tự nhiên • Lôi!"
Chỉ thấy Diệp Phàm vung hai nắm đấm, sử dụng đạo pháp tự nhiên mà bản thân lĩnh hội được, hai nắm đấm của anh vung ra liền xuất hiện sấm sét trên bầu trời, rung động không trung, đánh vào mười ba kị sĩ Quang Minh.
Mỗi một tia sấm sét đều mang một sức mạnh vô cùng lớn.
Cho dù là mười ba kị sĩ Quang Minh đối mặt với sấm sét trên bầu trời cũng không dám khinh thường, nhao nhao nghiêng mình tránh.
"Ngự kiếm thuật!"
Sau khi đẩy lùi mười ba kị sĩ Quang Minh bằng một chiêu, tay phải của Diệp Phàm tạo thành hình kiếm, đâm về phía mười ba kị sĩ Quang Minh, lập tức có rất nhiều phi kiếm bắn ra từ người anh, lao về phía mười ba kị sĩ Quang Minh.
Mười ba kị sĩ Quang Minh đều sợ hãi, vội vàng vung mâu thần cường quang trong tay lên để chặn những thanh phi kiếm.
"Kết quang minh thần phạt trận."
Sau khi đỡ được sự tấn công của phi kiếm bắn ra từ người Diệp Phàm, Artes hét lên, kêu gọi các kị sĩ Quang Minh khác thực hiện trận pháp.
Thông qua lần giao đấu vừa rồi, anh ta đã hiểu hơn về sức mạnh của Diệp Phàm.
Mặc dù bọn họ rất mạnh, nhưng muốn giết Diệp Phàm thì phải dùng chiêu thức mạnh nhất, cũng chính là "Quang Minh thần phạt trận" chiêu hiểm của mười ba kị sĩ Quang Minh, nếu không sẽ không có khả năng giết được Diệp Phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.