Chương 356: Ông đã dùng hết át chủ bài rồi
Tuyết Bay Tháng Tám
14/12/2020
Sau khi Diệp Phàm làm Sở Thanh Nhã ngất xỉu, liền đặt cô trên sàn nhà.
Sau đó, anh đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn khắp đại sảnh, giống như Tu La bước ra từ địa ngục, sát ý cuộn trào nói: “Hôm nay, các người đừng hòng rời khỏi đây.”
“Khoác lác!”
Diệp Phàm vừa nói xong, một thanh niên bước ra từ đám đông.
Thanh niên này tên là Chung Vũ Long.
Chung Vũ Long xuất thân từ Tử Hà động, một trong những môn phái tu tiên ở Tương Nam, là thiên tài trong thế hệ trẻ của Tử Hà động.
Chung Vũ Long có quan hệ rất tốt với Nghiêm Thế Đông, sau khi biết tin Nghiêm Thế Đông muốn tuyên chiến toàn diện với Diệp Phàm ở sơn trang Phù Vân, vốn dĩ còn đang ở nước ngoài, anh ta lập tức quay về Tương Nam, muốn giúp Nghiêm Thế Đông một tay.
Thiên phú tu hành của Chung Vũ Long rất mạnh, thậm chí là nhà tu hành đang ở cuối giai đoạn Trúc Cơ.
Chỉ còn thiếu một bước nữa là anh ta có thể kết tinh ra kim đan.
Một khi kết tinh ra kim đan, sẽ trở thành cao thủ trong giới tu thành, nếu có thể tiến thêm vài bước thì có thể trở thành nhà tu hành cấp thần tiên lục địa giống như Đại Đức Chân Nhân và Tần Hiên Long.
Chính bởi vì từ nhỏ đã là tuyệt đỉnh thiên phú, điều này khiến tính cách của Chung Vũ Long vô cùng cao ngạo.
Lúc nãy Diệp Phàm thực sự quá hống hách, khiến Chung Vũ Long thấy khó chịu, vì thế trong phút chốc không nhịn được, anh ta liền đứng dậy đầu tiên.
“Giết!”
Chung Vũ Long không nói lời vô ích với Diệp Phàm, anh ta lạnh lùng hét một tiếng, lao đến giết Diệp Phàm.
Chung Vũ Long thực hiện công pháp tu hành của Tử Hà động, linh lực dồi dào trong cơ thể lưu động, hình thành một tầng mây tím lờ mờ trên bề mặt da của anh ta.
Tầng mây tím bao phủ trên da của Chung Vũ Long rất thần kỳ, có thể khiến tất cả sát chiêu nhắm vào người anh ta đều bị giảm bớt năm sáu phần uy lực.
Đối diện với Chung Vũ Long khí thế mạnh mẽ, Diệp Phàm không hề sợ hãi, tay phải của anh dựng thẳng, sau đó sức mạnh toàn thân tập trung ở bàn tay phải, phóng ra một cú đấm mạnh mẽ.
Mặc dù chỉ là một cú đấm đơn giản, nhưng lại khiến Chung Vũ Long sợ hãi, kinh hoàng.
Điều này khiến Chung Vũ Long rất bất ngờ.
Vì thế, Chung Vũ Long không dám lơ là, dường như ngay lập tức đẩy công pháp tu hành Tử Hà động lên đến cực điểm.
Lúc này, Chung Vũ Long nhìn giống như bóng đèn hình người phát ra ánh sáng tím vậy.
Tầng mây tím bao phủ toàn thân, giống như một bộ áo giáp màu tím.
Bịch!
Diệp Phàm dùng tay phải chém vào người Chung Vũ Long, giống như hai tấm sắt lớn va vào nhau, tiếng va đập vô cùng chói tai.
Chung Vũ Long phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị Diêp Phàm chém một nhát trên người, anh ta giống như bị sét đánh, loạng choạng lùi về sau vài chục bước mới miễn cưỡng giữ vững được cơ thể, dồn ép khiến tầng mây tím toàn thân trở nên bất ổn, ánh sáng lập lòe.
Chung Vũ Long thấy khiếp sợ, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Phàm lại mạnh như thế.
Bụp!
Tuy nhiên, lúc Chung Vũ Long vẫn chưa hoàn hồn từ trận giao đấu vừa rồi với Diệp Phàm, Diệp Phàm đã sải bước lao đến trước mặt Chung Vũ Long, giơ tay phải lên, đập vào đầu anh ta.
Cú đập của Diệp Phàm đã điều động linh lực dồi dào trong người.
Nhìn thấy gân xanh trên bàn tay phải của Diệp Phàm bỗng nhiên nổi lên, gân xanh uốn lượn đan xen vào nhau, khiến cả bàn tay Diệp Phàm trong phút chốc trở nên to lớn, giống như quạt hương bồ vậy.
“Tử Hà Tây Trầm.”
Chung Vũ Long không dám bất cẩn, cơ thể vừa ghì xuống, vội giơ hai tay ra, thực hiện công pháp Tử Hà động vô cùng nổi tiếng.
Chỉ nhìn thấy hai nắm đấm của anh ta giống như sóng biển cuồn cuộn, bóng bàn tay màu tím lít nhít, giống như mây tím khắp trời muốn cùng mặt trời lặn về đằng Tây, có một khí thế không thể ngăn cản nổi.
Đùng!
Hai nắm đấm của Diệp Phàm va chạm với Chung Vũ Long, phát ra tiếng kêu chói tai, giống như sức mạnh bùng nổ vậy.
Hai nắm đấm của Diệp Phàm giống như sấm sét, xé toạc mây tím khắp trời, bổ vào người Chung Vũ Long, anh ta lại hét lên tiếng kêu thảm thiết, cơ thể bay ra ngoài.
Lần giao đấu vừa nãy, ba quyền của Diệp Phàm đều đánh trúng phần đầu của Chung Vũ Long, vì thế, cho dù anh ta là người tu hành, sức mạnh của da thịt vượt xa người bình thường, nhưng bị Diệp Phàm tấn công ba quyền liên tiếp ở phần đầu, xương cốt khắp người anh ta dường như đều vỡ vụn.
Chung Vũ Long chịu đòn mạnh không thể tưởng tượng nổi, suýt mất mạng.
Cơ thể tu hành của anh ta giống như đột nhiên bị tiêu tan công lực vậy.
May mà công pháp tu hành Tử Hà động vô cùng đặc biệt, mây tím rải rác khắp người, có thể giảm sức tấn công, nếu không, Chung Vũ Long đã chết dưới quyền của Diệp Phàm.
“Anh, sao anh có thể……”
Chung Vũ Long cố chịu vết thương, gào thét với Diệp Phàm bằng vẻ mặt không thể tin nổi.
Nhưng anh ta thực sự bị thương rất nghiêm trọng.
Xương cốt vỡ vụn, cơn đau dữ dội.
Vì thế, Chung Vũ Long chưa nói xong, hai mắt ‘đen’ lại, ngã ‘bịch’ một cái trên mặt đất rồi chết.
Thời gian Diệp Phàm giao đấu với Chung Vũ Long rất ngắn, có thể nói là trong tích tắc, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng lại, bao gồm cả Nghiêm Thế Đông cũng sỡ sừng.
Vốn dĩ Nghiêm Thế Đông không coi Diệp Phàm ra gì.
Nhưng bây giờ, gã nhìn thấy gì?
Diệp Phàm vừa giơ tay đã tiêu diệt được Chung Vũ Long.
Điều này thật vô lý?
Phải biết là, cho dù là Nghiêm Thế Đông dốc toàn lực chiến đấu với Chung Vũ Long, cũng không thể tiêu diệt anh ta dễ dàng như Diệp Phàm.
Còn những người khác trong đại sảnh đều trố mắt nhìn, bị dọa sợ bởi cảnh Diệp Phàm tiêu diệt Chung Vũ Long một cách dễ dàng, bọn họ đều là người từng tiếp xúc với giới tu hành.
Vì thế, ít nhiều cũng biết thực lực của Chung Vũ Long.
Bọn họ thực sự không dám tin, nhân vật lợi hại như Chung Vũ Long lại dễ dàng bị Diệp Phàm tiêu diệt như thế.
Đúng thật là không thể tin nổi!
Cho dù là Dương Tu cũng bật dậy khỏi ghế, vẻ mặt trở nên bất định.
Do dự mối quan hệ của Diệp Phàm với nhà họ Dương ở Tinh Thành, vì thế, lúc Diệp Phàm vừa đến Tinh Thành, bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam đã nhận được tin.
Lúc đó, tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam đã dùng đến cơ quan tình báo, tiến hành điều tra Diệp Phàm.
Kết quả mặc dù phát hiện Diệp Phàm rất lợi hại, nhưng vẫn không lọt vào mắt của Dương Tu.
Nhưng bây giờ, Dương Tu lại bị sự thể hiện của Diệp Phàm làm cho khiếp sợ, anh ta từng giao đấu với Chung Vũ Long, cho dù là anh ta cũng chỉ có thể đánh hòa với Chung Vũ Long.
Nhưng Diệp Phàm lại có thể lấn át tiêu diệt Chung Vũ Long.
Sự khác biệt này thực sự quá lớn.
“Không ngờ tên này lại mạnh như thế? Nếu trong tộc biết được thực lực thật sự của tên này, có khi nào sẽ thay đổi thái độ với hắn?”
Dương Tu nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ.
Lý do bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam không giúp Diệp Phàm bởi vì cảm thấy anh không phải đối thủ của Nghiêm Thế Đông, do đó, vì anh mà đắc tội với Nghiêm Thế Đông thực sự không đáng.
Nếu bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam biết Diệp Phàm mạnh hơn Nghiêm Thế Đông rất nhiều, thái độ chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn.
Sau đó, anh đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn khắp đại sảnh, giống như Tu La bước ra từ địa ngục, sát ý cuộn trào nói: “Hôm nay, các người đừng hòng rời khỏi đây.”
“Khoác lác!”
Diệp Phàm vừa nói xong, một thanh niên bước ra từ đám đông.
Thanh niên này tên là Chung Vũ Long.
Chung Vũ Long xuất thân từ Tử Hà động, một trong những môn phái tu tiên ở Tương Nam, là thiên tài trong thế hệ trẻ của Tử Hà động.
Chung Vũ Long có quan hệ rất tốt với Nghiêm Thế Đông, sau khi biết tin Nghiêm Thế Đông muốn tuyên chiến toàn diện với Diệp Phàm ở sơn trang Phù Vân, vốn dĩ còn đang ở nước ngoài, anh ta lập tức quay về Tương Nam, muốn giúp Nghiêm Thế Đông một tay.
Thiên phú tu hành của Chung Vũ Long rất mạnh, thậm chí là nhà tu hành đang ở cuối giai đoạn Trúc Cơ.
Chỉ còn thiếu một bước nữa là anh ta có thể kết tinh ra kim đan.
Một khi kết tinh ra kim đan, sẽ trở thành cao thủ trong giới tu thành, nếu có thể tiến thêm vài bước thì có thể trở thành nhà tu hành cấp thần tiên lục địa giống như Đại Đức Chân Nhân và Tần Hiên Long.
Chính bởi vì từ nhỏ đã là tuyệt đỉnh thiên phú, điều này khiến tính cách của Chung Vũ Long vô cùng cao ngạo.
Lúc nãy Diệp Phàm thực sự quá hống hách, khiến Chung Vũ Long thấy khó chịu, vì thế trong phút chốc không nhịn được, anh ta liền đứng dậy đầu tiên.
“Giết!”
Chung Vũ Long không nói lời vô ích với Diệp Phàm, anh ta lạnh lùng hét một tiếng, lao đến giết Diệp Phàm.
Chung Vũ Long thực hiện công pháp tu hành của Tử Hà động, linh lực dồi dào trong cơ thể lưu động, hình thành một tầng mây tím lờ mờ trên bề mặt da của anh ta.
Tầng mây tím bao phủ trên da của Chung Vũ Long rất thần kỳ, có thể khiến tất cả sát chiêu nhắm vào người anh ta đều bị giảm bớt năm sáu phần uy lực.
Đối diện với Chung Vũ Long khí thế mạnh mẽ, Diệp Phàm không hề sợ hãi, tay phải của anh dựng thẳng, sau đó sức mạnh toàn thân tập trung ở bàn tay phải, phóng ra một cú đấm mạnh mẽ.
Mặc dù chỉ là một cú đấm đơn giản, nhưng lại khiến Chung Vũ Long sợ hãi, kinh hoàng.
Điều này khiến Chung Vũ Long rất bất ngờ.
Vì thế, Chung Vũ Long không dám lơ là, dường như ngay lập tức đẩy công pháp tu hành Tử Hà động lên đến cực điểm.
Lúc này, Chung Vũ Long nhìn giống như bóng đèn hình người phát ra ánh sáng tím vậy.
Tầng mây tím bao phủ toàn thân, giống như một bộ áo giáp màu tím.
Bịch!
Diệp Phàm dùng tay phải chém vào người Chung Vũ Long, giống như hai tấm sắt lớn va vào nhau, tiếng va đập vô cùng chói tai.
Chung Vũ Long phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị Diêp Phàm chém một nhát trên người, anh ta giống như bị sét đánh, loạng choạng lùi về sau vài chục bước mới miễn cưỡng giữ vững được cơ thể, dồn ép khiến tầng mây tím toàn thân trở nên bất ổn, ánh sáng lập lòe.
Chung Vũ Long thấy khiếp sợ, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Phàm lại mạnh như thế.
Bụp!
Tuy nhiên, lúc Chung Vũ Long vẫn chưa hoàn hồn từ trận giao đấu vừa rồi với Diệp Phàm, Diệp Phàm đã sải bước lao đến trước mặt Chung Vũ Long, giơ tay phải lên, đập vào đầu anh ta.
Cú đập của Diệp Phàm đã điều động linh lực dồi dào trong người.
Nhìn thấy gân xanh trên bàn tay phải của Diệp Phàm bỗng nhiên nổi lên, gân xanh uốn lượn đan xen vào nhau, khiến cả bàn tay Diệp Phàm trong phút chốc trở nên to lớn, giống như quạt hương bồ vậy.
“Tử Hà Tây Trầm.”
Chung Vũ Long không dám bất cẩn, cơ thể vừa ghì xuống, vội giơ hai tay ra, thực hiện công pháp Tử Hà động vô cùng nổi tiếng.
Chỉ nhìn thấy hai nắm đấm của anh ta giống như sóng biển cuồn cuộn, bóng bàn tay màu tím lít nhít, giống như mây tím khắp trời muốn cùng mặt trời lặn về đằng Tây, có một khí thế không thể ngăn cản nổi.
Đùng!
Hai nắm đấm của Diệp Phàm va chạm với Chung Vũ Long, phát ra tiếng kêu chói tai, giống như sức mạnh bùng nổ vậy.
Hai nắm đấm của Diệp Phàm giống như sấm sét, xé toạc mây tím khắp trời, bổ vào người Chung Vũ Long, anh ta lại hét lên tiếng kêu thảm thiết, cơ thể bay ra ngoài.
Lần giao đấu vừa nãy, ba quyền của Diệp Phàm đều đánh trúng phần đầu của Chung Vũ Long, vì thế, cho dù anh ta là người tu hành, sức mạnh của da thịt vượt xa người bình thường, nhưng bị Diệp Phàm tấn công ba quyền liên tiếp ở phần đầu, xương cốt khắp người anh ta dường như đều vỡ vụn.
Chung Vũ Long chịu đòn mạnh không thể tưởng tượng nổi, suýt mất mạng.
Cơ thể tu hành của anh ta giống như đột nhiên bị tiêu tan công lực vậy.
May mà công pháp tu hành Tử Hà động vô cùng đặc biệt, mây tím rải rác khắp người, có thể giảm sức tấn công, nếu không, Chung Vũ Long đã chết dưới quyền của Diệp Phàm.
“Anh, sao anh có thể……”
Chung Vũ Long cố chịu vết thương, gào thét với Diệp Phàm bằng vẻ mặt không thể tin nổi.
Nhưng anh ta thực sự bị thương rất nghiêm trọng.
Xương cốt vỡ vụn, cơn đau dữ dội.
Vì thế, Chung Vũ Long chưa nói xong, hai mắt ‘đen’ lại, ngã ‘bịch’ một cái trên mặt đất rồi chết.
Thời gian Diệp Phàm giao đấu với Chung Vũ Long rất ngắn, có thể nói là trong tích tắc, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng lại, bao gồm cả Nghiêm Thế Đông cũng sỡ sừng.
Vốn dĩ Nghiêm Thế Đông không coi Diệp Phàm ra gì.
Nhưng bây giờ, gã nhìn thấy gì?
Diệp Phàm vừa giơ tay đã tiêu diệt được Chung Vũ Long.
Điều này thật vô lý?
Phải biết là, cho dù là Nghiêm Thế Đông dốc toàn lực chiến đấu với Chung Vũ Long, cũng không thể tiêu diệt anh ta dễ dàng như Diệp Phàm.
Còn những người khác trong đại sảnh đều trố mắt nhìn, bị dọa sợ bởi cảnh Diệp Phàm tiêu diệt Chung Vũ Long một cách dễ dàng, bọn họ đều là người từng tiếp xúc với giới tu hành.
Vì thế, ít nhiều cũng biết thực lực của Chung Vũ Long.
Bọn họ thực sự không dám tin, nhân vật lợi hại như Chung Vũ Long lại dễ dàng bị Diệp Phàm tiêu diệt như thế.
Đúng thật là không thể tin nổi!
Cho dù là Dương Tu cũng bật dậy khỏi ghế, vẻ mặt trở nên bất định.
Do dự mối quan hệ của Diệp Phàm với nhà họ Dương ở Tinh Thành, vì thế, lúc Diệp Phàm vừa đến Tinh Thành, bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam đã nhận được tin.
Lúc đó, tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam đã dùng đến cơ quan tình báo, tiến hành điều tra Diệp Phàm.
Kết quả mặc dù phát hiện Diệp Phàm rất lợi hại, nhưng vẫn không lọt vào mắt của Dương Tu.
Nhưng bây giờ, Dương Tu lại bị sự thể hiện của Diệp Phàm làm cho khiếp sợ, anh ta từng giao đấu với Chung Vũ Long, cho dù là anh ta cũng chỉ có thể đánh hòa với Chung Vũ Long.
Nhưng Diệp Phàm lại có thể lấn át tiêu diệt Chung Vũ Long.
Sự khác biệt này thực sự quá lớn.
“Không ngờ tên này lại mạnh như thế? Nếu trong tộc biết được thực lực thật sự của tên này, có khi nào sẽ thay đổi thái độ với hắn?”
Dương Tu nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ.
Lý do bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam không giúp Diệp Phàm bởi vì cảm thấy anh không phải đối thủ của Nghiêm Thế Đông, do đó, vì anh mà đắc tội với Nghiêm Thế Đông thực sự không đáng.
Nếu bên tổ địa nhà họ Dương ở Tương Nam biết Diệp Phàm mạnh hơn Nghiêm Thế Đông rất nhiều, thái độ chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.