Chương 541: Vậy thì khai chiến toàn diện thôi
Tuyết Bay Tháng Tám
14/12/2020
Hà Vân Hồng trông khoảng 50 tuổi, thân hình cao lớn uy mãnh, mặc tây trang màu đen.
Ông ta có một đôi bắt chim ưng sắc bén, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi dao.
Khiến người khác vừa nhìn liền sợ.
Ông ta rất quyết đoán, rất mạnh mẽ, trực tiếp thể hiện thái độ của mình.
Chẳng sợ phải việc khai chiến với Diệp Khởi Sơn.
Sắc mặt Diệp Khởi Sơn vô cùng khó coi, Diệp Thế Xung bị đánh đến tàn phế, từng khúc thịt trong lòng ông ta như bị cắt ra.
Chuyện này sao có thể nhẫn nhịn?
Tuy nhiên, tình hình lúc này bất lợi cho ông ta.
Cho dù Diệp Khởi Sơn có tức giận thế nào, có cáu thế nào, có không thể nhịn được nữa, thì ông ta cũng chỉ có thể chịu đựng.
Đừng thấy ông ta và Hà Vân Hồng đều là ông trùm của thành phố Áo, thế lực ở thành phố Áo tương đương nhau, nhưng ông ta là hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân để leo lên vị trí này, còn Hà Vân Hồng thì dựa vào xuất thân.
Nếu như ông ta thực sự gây chiến với Hà Vân Hồng, kết cục chắc chắn sẽ là cả hai đều bị thương.
Nhưng Hà Vân Hồng còn có đường lui.
Còn Diệp Khởi Sơn thì không, vì vậy, nếu không phải đường cùng thì ông ta không muốn gây chiến với ba ông trùm còn lại của thành phố Áo.
Đây cũng là lý do vì sao hai ngày trước, Hà Vân Hồng bắt người nhà ông ta để uy hiếp ông ta, cuối cùng ông ta vẫn phải nhượng bộ, nhưng mọi việc vẫn vậy, ông ta không những không tìm Hà Vân Hồng tính sổ, thậm chí còn bị Hà Vân Hồng cướp mất một khối tài sản.
Diệp Khởi Sơn là người có dã tâm.
Chứ không phải phải loại người vừa tức giận liền xông lên liều chết.
Ông ta biết, chỉ có giữ được những ngọn đồi xanh tươi thì mới không sợ thiếu củi.
Vậy nên, sau một hồi suy xét, Diệp Khởi Sơn thu lại sát ý của bản thân, ông ta tức giận nhìn Diệp Phàm, sau đó quay người, ôm lấy Diệp Thế Sơn đã ngất đi, bước ra khỏi cửa, rời đi.
Từ đầu đến cuối, Diệp Khởi Sơn không nói gì.
Nhưng mọi người ở đấy đều cảm nhận được sát ý của Diệp Khởi Sơn với Diệp Phàm và cha con Hà Vân Hồng, Lâm Thiền.
Có thể khẳng định, từ nay về sau, Diệp Khởi Sơn nhất định không từ thủ đoạn để báo thù Diệp Phàm, Hà Vân Hồng, Lâm Thiền.
Mối thù đánh con mình tàn phế, cả đời này không đội trời chung.
Diệp Phàm cau mày, vốn muốn giải quyết cha con Diệp khởi Sơn một thể.
Nhưng không ngờ rằng Hà Vân Hồng lại xuất hiện.
Khiến anh bất ngờ hơn là, Lâm Thiền lại là con gái của Hà Vân Hồng.
Hà Vân Hồng cau mày, để trở thành một ông trùm của thành phố Áo, ông ta không phải người đơn giản.
Ông ta hiểu rõ, hôm nay cắt đứt quan hệ với Diệp Khởi Sơn, từ nay về sau, Diệp Khởi Sơn nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà báo thù ông ta.
Bị một người biến dị siêu cấp nhắm vào là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nhưng Hà Vân Hồng vốn không còn lựa chọn nào khác, với ông ta mà nói, cả đời này, người mà ông nợ nhiều nhất là Lâm Thiền, khi mẹ Lâm Thiền chết, bà luôn dặn dò ông phải chăm sóc Lâm Thiền.
Hơn nữa hiện tại Lâm Thiền cũng là người thân duy nhất của ông.
Có thể nói, Lâm Thiền là điểm yếu của Hà Vân Hồng, ai to gan dám động đến Lâm Thiền, Hà Vân Hồng nhất định không tiếc bất kì giá nào mà báo thù.
Lúc đầu Diệp thế Xung trộm gọi điện thoại cho Diệp Khởi Sơn, Lâm Thiền cũng phát hiện ra, lập tức gọi điện thoại cho Hà Vân Hồng.
Lúc đầu, Hà Vân Hồng không định nhận lời Lâm Thiền giúp Diệp Phàm, nhưng sau khi Lâm Thiền dùng tính mạng để ép buộc mình, ông ta không hề do dự, đến đây ngay lập tức.
Đồng thời vì bảo vệ Diệp Phàm mà triệt để đắc tội với Diệp Khởi Sơn.
"Nhóc con, con gái tôi vì cậu mà đi đến bước này, cậu đừng có phụ lòng con bé, nếu không, tôi nhất định sẽ hành hạ cậu đến chết", Hà Vân Hồng nhìn Diệp Phàm, mặt mày nghiêm túc nói.
Ông ta là một ác quỷ cuồng con gái.
Tuyệt đối không để bất kì ai làm tổn thương đến con gái mình.
Tuy nhiên, khi đối mặt với uy hiếp của Hà Vân Hồng, Diệp Phàm không đáp ứng, anh khẽ liếc nhìn Hà Vân Hồng, nói: "Con gái ông lo việc bao đồng, liên quan gì đến tôi đâu?"
"Cái gì?", nghe thấy lời Diệp Phàm, Hà Vân Hồng lập tức không vui, tức giận nói: "Nhóc con, cậu có ý gì? Cảm thấy con gái tôi giúp cậu là chó lại lo việc bắt chuột, lo việc không đâu? Con gái tôi không phải là chó, cậu mới là chó, cả nhà cậu là chó”.
Diệp Phàm cau mày, nhìn Hà Vân Hồng lên cơn, anh chán chẳng muốn nói, quay người rời đi.
Anh ra tay trước, là vì lo cho sự an toàn của Lâm Thiền.
Nhưng bây giờ biết Lâm Thiền là con gái Hà Vân Hồng, anh liền cảm thấy không cần thiết, cần phải biết, Hà Vân Hồng là một trong bốn ông trùm thành phố Áo, ai dám làm tổn thương con gái ông ta.
Thái độ của Diệp Phàm khiến Hà Vân Hồng vô cùng tức giận, nhưng anh là một đại tu sĩ, thưc lực vô cùng mạnh, đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh hậu kì, chỉ còn một chút nữa là trở thành một tu sĩ cấp thần tiên lục địa.
Ngày thường, nếu ai dám có thái độ thế này, ông ta nhất định sẽ ra tay với Diệp Phàm, dạy cho Diệp Phàm một bài học nhớ đời.
Lâm Thiền thấy vậy, liền chắn trước mặt ông ta, nói: "Bố, bố dừng tay!"
"Con gái, tên nhóc này đối xử với con như thế, mà còn nhớ nhung cậu ta?", Hà Vân Hồng cảm thấy bất bình thay Lâm Thiền.
"Bố hiểu nhầm rồi, con chỉ cảm thấy biết ơn anh Diệp thôi, nếu không có anh Diệp, con đã chết lâu rồi", Lâm Thiền nói với Hà Vân Hồng.
"Nhưng thằng nhóc này thật không biết điều", Hà Vân Hồng tức giận nói.
Con gái của Hà Vân Hồng ông cũng là người đẹp hạng nhất, mà còn xuất thân giàu có bậc nhất, mấy anh thanh niên đẹp tải tài giỏi muốn lọt vào mắt xanh của con gái ông xếp hàng thành hai ba vòng quanh thành phố Áo.
Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn tỏ ra ghét bỏ.
Điều này khiến Hà Vân Hồng rất khó chịu.
Nhưng ông ta không thể níu kéo Lâm Thiền lại, nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Phàm rời đi, không làm gì được.
Sau khi Diệp Phàm rời đi, mọi người trong đại sảnh ai ai cũng cũng câm như hến, không dám thở mạnh.
Đặc biệt là Chu Hồng lúc nãy vừa giễu cợt Lâm Thiền, cô ta sợ đến mức tái nhợt cả mặt, cả người không khống chế được mà run rẩy.
Mọi người ở đây đều không thể ngờ rằng Lâm Thiền là con gái của Hà Vân Hồng, cần phải biết khi Lâm Thiền học đại học, vẫn vô cùng giản dị, chưa bao giờ nói cho mọi người biết thân phận thật của mình, vậy nên mấy người bạn đại học của Lâm Thiền mới cho rằng Lâm Thiền chỉ là một cô gái nông thôn bình thường.
Nhưng Chu Hồng lại mấy lần phát hiện ra đồ dùng hàng ngày của Lâm Thiền rất đắt đỏ, vậy nên, cô ta cho rằng Lâm Thiền được sugar daddy nuôi.
Hơn nữa dù là vóc dáng, khuôn mặt hay đạo đức cách sống đều không bằng Lâm Thiền, điều này dẫn đến việc cô ta vẫn luôn đố kị Lâm Thiền, chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ châm chọc Lâm Thiền.
Nhưng Lâm Thiền không quan tâm, Chu Hồng thì chẳng hề hối cải mà còn cho rằng Lâm Thiền chân chất dễ lừa, nên càng ngày càng quá đáng hơn.
Bây giờ khi biết được Lâm Thiền là con gái của Hà Vân Hồng, Chu Hồng sợ rằng Lâm Thiền sẽ gây rắc rối cho cô ta.
Một cô gái bình thường như cô ta, ở trước mặt Hà Vân Hồng giống như một con kiến, Hà Vân Hồng chỉ cần nhấc một ngón tay là có thể khiến cô ta bốc hơi khỏi thế giới, thậm chí cả nhà cô ta đi theo, tất cả chỉ cần một ý nghĩ của Hà Vân Hồng.
Ông ta có một đôi bắt chim ưng sắc bén, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi dao.
Khiến người khác vừa nhìn liền sợ.
Ông ta rất quyết đoán, rất mạnh mẽ, trực tiếp thể hiện thái độ của mình.
Chẳng sợ phải việc khai chiến với Diệp Khởi Sơn.
Sắc mặt Diệp Khởi Sơn vô cùng khó coi, Diệp Thế Xung bị đánh đến tàn phế, từng khúc thịt trong lòng ông ta như bị cắt ra.
Chuyện này sao có thể nhẫn nhịn?
Tuy nhiên, tình hình lúc này bất lợi cho ông ta.
Cho dù Diệp Khởi Sơn có tức giận thế nào, có cáu thế nào, có không thể nhịn được nữa, thì ông ta cũng chỉ có thể chịu đựng.
Đừng thấy ông ta và Hà Vân Hồng đều là ông trùm của thành phố Áo, thế lực ở thành phố Áo tương đương nhau, nhưng ông ta là hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân để leo lên vị trí này, còn Hà Vân Hồng thì dựa vào xuất thân.
Nếu như ông ta thực sự gây chiến với Hà Vân Hồng, kết cục chắc chắn sẽ là cả hai đều bị thương.
Nhưng Hà Vân Hồng còn có đường lui.
Còn Diệp Khởi Sơn thì không, vì vậy, nếu không phải đường cùng thì ông ta không muốn gây chiến với ba ông trùm còn lại của thành phố Áo.
Đây cũng là lý do vì sao hai ngày trước, Hà Vân Hồng bắt người nhà ông ta để uy hiếp ông ta, cuối cùng ông ta vẫn phải nhượng bộ, nhưng mọi việc vẫn vậy, ông ta không những không tìm Hà Vân Hồng tính sổ, thậm chí còn bị Hà Vân Hồng cướp mất một khối tài sản.
Diệp Khởi Sơn là người có dã tâm.
Chứ không phải phải loại người vừa tức giận liền xông lên liều chết.
Ông ta biết, chỉ có giữ được những ngọn đồi xanh tươi thì mới không sợ thiếu củi.
Vậy nên, sau một hồi suy xét, Diệp Khởi Sơn thu lại sát ý của bản thân, ông ta tức giận nhìn Diệp Phàm, sau đó quay người, ôm lấy Diệp Thế Sơn đã ngất đi, bước ra khỏi cửa, rời đi.
Từ đầu đến cuối, Diệp Khởi Sơn không nói gì.
Nhưng mọi người ở đấy đều cảm nhận được sát ý của Diệp Khởi Sơn với Diệp Phàm và cha con Hà Vân Hồng, Lâm Thiền.
Có thể khẳng định, từ nay về sau, Diệp Khởi Sơn nhất định không từ thủ đoạn để báo thù Diệp Phàm, Hà Vân Hồng, Lâm Thiền.
Mối thù đánh con mình tàn phế, cả đời này không đội trời chung.
Diệp Phàm cau mày, vốn muốn giải quyết cha con Diệp khởi Sơn một thể.
Nhưng không ngờ rằng Hà Vân Hồng lại xuất hiện.
Khiến anh bất ngờ hơn là, Lâm Thiền lại là con gái của Hà Vân Hồng.
Hà Vân Hồng cau mày, để trở thành một ông trùm của thành phố Áo, ông ta không phải người đơn giản.
Ông ta hiểu rõ, hôm nay cắt đứt quan hệ với Diệp Khởi Sơn, từ nay về sau, Diệp Khởi Sơn nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà báo thù ông ta.
Bị một người biến dị siêu cấp nhắm vào là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nhưng Hà Vân Hồng vốn không còn lựa chọn nào khác, với ông ta mà nói, cả đời này, người mà ông nợ nhiều nhất là Lâm Thiền, khi mẹ Lâm Thiền chết, bà luôn dặn dò ông phải chăm sóc Lâm Thiền.
Hơn nữa hiện tại Lâm Thiền cũng là người thân duy nhất của ông.
Có thể nói, Lâm Thiền là điểm yếu của Hà Vân Hồng, ai to gan dám động đến Lâm Thiền, Hà Vân Hồng nhất định không tiếc bất kì giá nào mà báo thù.
Lúc đầu Diệp thế Xung trộm gọi điện thoại cho Diệp Khởi Sơn, Lâm Thiền cũng phát hiện ra, lập tức gọi điện thoại cho Hà Vân Hồng.
Lúc đầu, Hà Vân Hồng không định nhận lời Lâm Thiền giúp Diệp Phàm, nhưng sau khi Lâm Thiền dùng tính mạng để ép buộc mình, ông ta không hề do dự, đến đây ngay lập tức.
Đồng thời vì bảo vệ Diệp Phàm mà triệt để đắc tội với Diệp Khởi Sơn.
"Nhóc con, con gái tôi vì cậu mà đi đến bước này, cậu đừng có phụ lòng con bé, nếu không, tôi nhất định sẽ hành hạ cậu đến chết", Hà Vân Hồng nhìn Diệp Phàm, mặt mày nghiêm túc nói.
Ông ta là một ác quỷ cuồng con gái.
Tuyệt đối không để bất kì ai làm tổn thương đến con gái mình.
Tuy nhiên, khi đối mặt với uy hiếp của Hà Vân Hồng, Diệp Phàm không đáp ứng, anh khẽ liếc nhìn Hà Vân Hồng, nói: "Con gái ông lo việc bao đồng, liên quan gì đến tôi đâu?"
"Cái gì?", nghe thấy lời Diệp Phàm, Hà Vân Hồng lập tức không vui, tức giận nói: "Nhóc con, cậu có ý gì? Cảm thấy con gái tôi giúp cậu là chó lại lo việc bắt chuột, lo việc không đâu? Con gái tôi không phải là chó, cậu mới là chó, cả nhà cậu là chó”.
Diệp Phàm cau mày, nhìn Hà Vân Hồng lên cơn, anh chán chẳng muốn nói, quay người rời đi.
Anh ra tay trước, là vì lo cho sự an toàn của Lâm Thiền.
Nhưng bây giờ biết Lâm Thiền là con gái Hà Vân Hồng, anh liền cảm thấy không cần thiết, cần phải biết, Hà Vân Hồng là một trong bốn ông trùm thành phố Áo, ai dám làm tổn thương con gái ông ta.
Thái độ của Diệp Phàm khiến Hà Vân Hồng vô cùng tức giận, nhưng anh là một đại tu sĩ, thưc lực vô cùng mạnh, đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh hậu kì, chỉ còn một chút nữa là trở thành một tu sĩ cấp thần tiên lục địa.
Ngày thường, nếu ai dám có thái độ thế này, ông ta nhất định sẽ ra tay với Diệp Phàm, dạy cho Diệp Phàm một bài học nhớ đời.
Lâm Thiền thấy vậy, liền chắn trước mặt ông ta, nói: "Bố, bố dừng tay!"
"Con gái, tên nhóc này đối xử với con như thế, mà còn nhớ nhung cậu ta?", Hà Vân Hồng cảm thấy bất bình thay Lâm Thiền.
"Bố hiểu nhầm rồi, con chỉ cảm thấy biết ơn anh Diệp thôi, nếu không có anh Diệp, con đã chết lâu rồi", Lâm Thiền nói với Hà Vân Hồng.
"Nhưng thằng nhóc này thật không biết điều", Hà Vân Hồng tức giận nói.
Con gái của Hà Vân Hồng ông cũng là người đẹp hạng nhất, mà còn xuất thân giàu có bậc nhất, mấy anh thanh niên đẹp tải tài giỏi muốn lọt vào mắt xanh của con gái ông xếp hàng thành hai ba vòng quanh thành phố Áo.
Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn tỏ ra ghét bỏ.
Điều này khiến Hà Vân Hồng rất khó chịu.
Nhưng ông ta không thể níu kéo Lâm Thiền lại, nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Phàm rời đi, không làm gì được.
Sau khi Diệp Phàm rời đi, mọi người trong đại sảnh ai ai cũng cũng câm như hến, không dám thở mạnh.
Đặc biệt là Chu Hồng lúc nãy vừa giễu cợt Lâm Thiền, cô ta sợ đến mức tái nhợt cả mặt, cả người không khống chế được mà run rẩy.
Mọi người ở đây đều không thể ngờ rằng Lâm Thiền là con gái của Hà Vân Hồng, cần phải biết khi Lâm Thiền học đại học, vẫn vô cùng giản dị, chưa bao giờ nói cho mọi người biết thân phận thật của mình, vậy nên mấy người bạn đại học của Lâm Thiền mới cho rằng Lâm Thiền chỉ là một cô gái nông thôn bình thường.
Nhưng Chu Hồng lại mấy lần phát hiện ra đồ dùng hàng ngày của Lâm Thiền rất đắt đỏ, vậy nên, cô ta cho rằng Lâm Thiền được sugar daddy nuôi.
Hơn nữa dù là vóc dáng, khuôn mặt hay đạo đức cách sống đều không bằng Lâm Thiền, điều này dẫn đến việc cô ta vẫn luôn đố kị Lâm Thiền, chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ châm chọc Lâm Thiền.
Nhưng Lâm Thiền không quan tâm, Chu Hồng thì chẳng hề hối cải mà còn cho rằng Lâm Thiền chân chất dễ lừa, nên càng ngày càng quá đáng hơn.
Bây giờ khi biết được Lâm Thiền là con gái của Hà Vân Hồng, Chu Hồng sợ rằng Lâm Thiền sẽ gây rắc rối cho cô ta.
Một cô gái bình thường như cô ta, ở trước mặt Hà Vân Hồng giống như một con kiến, Hà Vân Hồng chỉ cần nhấc một ngón tay là có thể khiến cô ta bốc hơi khỏi thế giới, thậm chí cả nhà cô ta đi theo, tất cả chỉ cần một ý nghĩ của Hà Vân Hồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.