Long Tổ

Quyển 3 - Chương 162: Một phần lễ vật (trung).

Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành

14/04/2013



"Long quyển phong bạo!" Khi cả người Dương Vũ được bảo phủ bởi ngọn lửa thì gã thanh niên cũng bắt đầu công kích. Y gầm lên giận dữ, bàn tay vốn đang mở vung mạnh về phía Dương Vũ!

"Xuy xuy!" Những âm thanh xé gió bén nhọn tràn ngập trong trời đất. Chỉ thấy trận vòi rồng vốn lấy gã thanh niên làm trung tâm xoay tròn, dưới sự không chế của hắn mạnh mẽ tấn công về phía Dương Vũ.

Những đạo phong nhận màu xanh chỉ lớn bằng bà tay xoay tròn trên không trung, tạo thành từng màng quang mang sắc bén!

Nhìn đám đạo phong nhận rợp trời xông về hướng mình, cho dù Dương Vũ đã có chuẩn bị thì mặt cũng không kiềm được biến sắc. Ý niệm vừa động, dị năng trong cơ thể được thúc dục, ngọn lửa trên người Dương Vũ lại nồng đậm lên một lần nữa.

Cười lạnh một tiếng. Dưới chân vừa động, thân hình Dương Vũ nhanh chóng né tránh ra ngoài. Mặc dù, hắn có lòng tin có thể đánh chết gã thanh niên này, nhưng Dương Vũ không có ý định đỡ đòn công kích của y.

Rất rõ ràng, lốc xoáy gần như chứa đựng gần như toàn bộ lực lượng của gã thanh niên. Nhìn thanh thế này, Dương Vũ biết chiêu “Long quyển phong” này không hề đơn giản!

Quả nhiên, khi Dương Vũ vừa rời khỏi, ngay lập tức có vài đạo phong nhận chém vào chỗ hắn vừa đứng.

"Xoẹt !"

Bùn đất nơi Dương Vũ vừa đứng lập tức bay tán loạn, sau đó, một khe nứt dài và sâu khoảng nữa thước lập tức hiện ra!

Trong nháy mắt sau, những cơn lốc xoáy liền truy tới. Cuồng phong lướt qua, cát bay khắp nơi, cây cối, thậm chí một ít cỏ dại trong nháy mắt bị xé nát. Sau khi cuồng phong đi qua, chỗ Dương Vũ vừa đứng lập tức bị san thành bình địa!

"Quả là không tệ. Không ngờ uy lực lại khủng bố như thế. Bất quá, như thế chắc chắn hắn không thể duy trì được lâu?" Di chuyển nhanh đến nơi khác, công kích kia hoàn toàn không gây bất cứ uy hiếp nào đến Dương Vũ.

Nhìn nơi bị san bằng thành bình địa, trong lòng Dương Vũ có chút ít kinh ngạc, nhìn về gã thanh niên phía xa.

Quả nhiên, Dương Vũ suy đoán không sai. Mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng Dương Vũ vẫn có thể nhìn thấy rõ sắc mặt gã kia."Hừ." Dương Vũ cười lạnh.



"Chắc là mày không duy trì được bao lâu nữa?" Dương Vũ đứng lại, mặt nhìn đối phương, trên miệng cười lạnh. Dừng một chút, không đợi gã thanh niên mở miệng, Dương Vũ tiếp tục nói: "Lấy thực lực hiện tại của mày căn bản không thể khống chế chiêu thức kinh khủng như thế! Lực lượng hiện tại của mày có còn chút nào không?" Dương Vũ cười lạnh nói.

Sắc mặt gã thanh niên trắng bệch nhìn Dương Vũ, tình huống của hắn quả thật đúng như lời Dương Vũ nói, dị năng trong cơ thể hắn đã không còn dư lại được bao nhiêu rồi. Vốn hắn nghĩ sau khi mình xuất ra chiêu này, Dương Vũ dù không chết cũng phải trọng thương!

Nhưng hắn tính sai. Hắn đánh giá quá thấp thực lực Dương Vũ. Mặc dù, Dương Vũ là một là một dị năng giả Hỏa hệ, nhưng trình độ đã vượt ngoài dự đoán của y!

Lúc tấn công, hắn nghĩ đã khóa chặt được Dương Vũ. Sau khi khóa, vô luận Dương Vũ né tránh thế nào cũng không thể thoát được công kích. Nhưng thực lực của Dương Vũ đã thật sự vượt ngoài ý liệu của y. Lúc vừa bắt đầu công kích Dương Vũ đã thoát khỏi tầm khóa của hắn. Sau đó, Dương Vũ liền lợi dụng nó để né tránh công kích! Nên hiện tại trên người Dương Vũ không có bất kỳ vết thương nào!

Sắc mặc gã thanh niên tái nhợt, vẻ mặt cũng có chút uể oải nhìn Dương Vũ.

"Hừ, dù là như vậy, muốn giết tao cũng không phải là đơn giản!" Tiếng nói còn chưa dứt, gã thanh niên đã giống như một cơn gió, lao về phía Dương Vũ. Người còn chưa tới, vô số đao cương như bàn tay, sắc bén vô cùng đã nhanh chóng hướng tới Dương Vũ, nhưng muốn băm hắn ra vạn đoạn.

Thấy hành động của gã thanh niên, ánh mắt Dương Vũ chợt lóe lên vẻ sáng lạnh. Mặc dù, hắn rất thưởng thức cách làm việc của gã thanh niên này! Nhưng thưởng thức là thưởng thức, bọn họ hiện tại là đối thủ! Hơn nữa, gã thanh niên đó tựa hồ đã có lòng liều mạng!

Lần đầu tiên Dương Vũ sinh ra sát tâm đối với gã thanh niên! Sát ý lạnh như băng mảnh liệt tản mát ra ngoài. Ánh mắt Dương Vũ cũng từ từ lạnh xuống.

Nhìn những đạo phong nhận cùng gã thanh niên đang hướng tới mình, trên mặt Dương Vũ từ từ dâng lên tia cười lạnh! Ý niệm vừa động, dị năng toàn thân vận chuyển nhanh chóng. Sau đó cặp mắt lạnh như băng của Dương Vũ dần dần chuyển sang màu hồng, từ hồng dần chuyển sang một màu đỏ xinh đẹp!

Hừ lạnh một tiếng, chân phải Dương Vũ dùng sức đạp trên mặt đất một cái! "Phanh!" một âm thanh trầm thấp vang lên, mặt đất dưới chân Dương Vũ đã bị một cước nặng nề này đạp lõm vào. Đồng thời, Dương Vũ cũng mượn cỗ lực lượng này bay lên không trung.

Ở giữa không trung, Dương Vũ xoay người! Nhất thời liền giống như lão Ưng vồ mồi, đầu hướng xuống dưới, chân hướng lên trời, hướng về gã thanh niên vồ một cái. Đồng thời, Dương Vũ nộ quát một tiếng, hai tay ở trước ngực hợp lại! Sau một khắc, một đoàn lửa đỏ hừng hực liền hiện ra, hai trường đao bằng hỏa diễm đã hiện ra trên hai tay Dương Vũ.

"Xuy xuy!" Tiếng kêu xé gió, vô số lưỡi phong nhận bắn về phía Dương Vũ. Mà gã thanh niên thấy thế cũng không dừng lại, khống chế những đạo phong nhận, muốn ép Dương Vũ từ trên không trung xuống đất.

Tư thế bổ nhào về phía trước của Dương Vũ không đổi, dị năng trong cơ thể vận hành liên tục, cơ thể Dương Vũ tựa hồ như nhẹ hơn rất nhiều. Sau đó, thân hình Dương Vũ giữa không trung lại di động một lần nữa.

"Chịu chết đi!" Dương Vũ nộ quát một tiếng, vô thanh vô tức xuất hiện trên đỉnh đầu gã thanh niên. Sau tiếng rống giận, song quyền nắm lấy trường đao làm bằng hỏa diễm, dùng toàn lực hướng về đỉnh đầu gã thanh niên kia bổ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Long Tổ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook