Quyển 9 - Chương 19: Chương 19
Thụy Căn
16/04/2013
- Anh hôm nay nói chuyện với bọn họ, bọn họ có yêu cầu gì?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Yêu cầu vẫn là như vậy. Bọn họ cho rằng mình là nhân viên văn phòng, hậu cần cũng phải được đối xử như nhân viên quản lý, kỹ thuật.
Hoắc Vân Đạt thở dài một tiếng mà nói.
- Những người này quen sống an nhàn, sung sướng, nhiều năm không xuống phân xưởng làm việc. Bây giờ ngài muốn bọn họ xuống làm việc chân tay thì không muốn làm.
- Bọn họ trước đó còn miễn cưỡng chấp nhận cải cách, sao bây giờ đột nhiên gây sự. Anh cảm thấy trong này có nguyên nhân khác không?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút, chuyện này hắn cần phải coi trọng. đây vốn là chuyện bình thường nhưng nếu lên Ủy ban nhân dân tỉnh thì nó lại có ý nghĩa khác hẳn.
Hoắc Vân Đạt ngồi im mà suy nghĩ, có lẽ đang nghĩ xem trả lời như thế nào.
- Tôi nghe người Văn phòng quận nói một tuần trước có mấy người lấy danh nghĩa Đảng viên của Nhà máy Ngũ Kim đến phản ánh rồi được Bí thư Lăng tiếp. Không biết Bí thư Lăng tiếp lúc đó làm như thế nào. Đương nhiên đây chỉ là phán đoán chủ quan của tôi. Tôi chỉ là lo Bí thư Lăng vì không rõ tình hình thực tế của Nhà máy Ngũ Kim nên ..
Triệu Quốc Đống run lên, vẻ mặt lại không chút thay đổi. Lăng Tiêu, hắn to gan như vậy?
Hoắc Vân Đạt đi ra, Triệu Quốc Đống đứng lên đi lại trong văn phòng. Lăng Tiêu làm như vậy là có ý gì? Muốn mượn Thư Chí Cao mà ảnh hưởng đến uy tín của mình? Có ý gì?
Triệu Quốc Đống đúng là không hiểu.
….
Ứng Đông Lưu có thói quen 6h30 sáng dậy đi bộ nửa tiếng, sau đó rửa mặt, ăn sáng, rồi đi bộ năm phút đến trụ sở Ủy ban nhân dân tỉnh.
Thư ký sẽ pha trà Thiết quan âm mà y thích trước đó năm phút, sau đó đưa các văn bản theo mức độ khẩn, thường đến cho y, y sẽ phê duyệt giao cho các vị Phó chủ tịch tỉnh khác. Có những thứ các Phó chủ tịch tỉnh xin ý kiến của y, cần y quyết định. Tất cả không đầy nửa tiếng nhưng Ứng Đông Lưu đều cố gắng xem hết. Nếu không có hội nghị gì thì y sẽ dành nửa tiếng đọc báo.
Một văn bản làm Ứng Đông Lưu phải nhíu mày. Nội dung viết rất hay, số liệu gần như được liệt kê cụ thể, ít nhất từ điểm này có thể thấy người viết rất chú tâm.
Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, Chánh văn phòng ký rồi mời Chủ tịch cho ý kiến.
Lại là một vấn đề khó khăn.
Ứng Đông Lưu biết bây giờ có nhiều người chú ý đến hành động, lời nói của mình. Mỗi lời nói của mình luôn được mọi người suy xét, nhiều người cảm thấy lời nói của mình trong hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh là muốn giựt khoảng cách với Ninh Pháp. Khi toàn Đảng, toàn quốc nói phát triển kinh tế thì y có vẻ đi ngược xu thế.
Ứng Đông Lưu đứng lên đi tới cửa sổ nhìn ra ngoài một chút cho thư giãn đầu óc.
Văn bản kia nói về vấn đề cải cách nhà máy, vấn đề phản ánh khá khách quan và chọn hai nơi làm ví dụ. Một là Vinh Sơn, một là Ninh Lăng.
Quận Tây Giang – Thị xã Ninh Lăng tiến hành cải cách toàn bộ 12 nhà máy trực thuộc quận. Chính quyền sẽ rút khỏi các nhà máy, trong đó có ba nhà máy thương mại, chín nhà máy công nghiệp, đã cải cách năm, còn có bảy nhà máy đang chuẩn bị tiến hành.
Vinh Sơn tiến hành cải cách Xí nghiệp Máy tiện, một nhà máy đi đầu trong sản xuất công nghiệp của Thị xã, tiếng hô phản đối rất mạnh, nghi ngờ tài sản quốc gia bị tổn thất.
Dân oán? Miệng Ứng Đông Lưu giật giật. Trong văn bản không có từ này, chỉ là nói khi cải cách xuất hiện vấn đề làm người ta khó hiểu. Nhất là Xí nghiệp Máy tiện Vinh Sơn cùng với hai nhà máy vốn có hiệu quả kinh doanh tốt ở Quận Tây Giang Thị xã Ninh Lăng.
Ứng Đông Lưu cũng không tin, nếu tính toán ra rất nhiều thứ là lời đồn thổi, nhưng chuyện này lại không thể bỏ mặc.
Không điều tra sẽ không có quyền lên tiếng. Mặc dù bản thân Ứng Đông Lưu nghiêng về ý kiến trong văn bản đưa ra, nhưng y cảm thấy mình cần thận trọng hơn nữa.
- Trong cải cách gặp phải vấn đề thì phải chia rõ mà đối đãi, xuất hiện tình hình cũng cần nghiêm túc phân tích. Việc cải cách các công ty, nhà máy của tỉnh ta đang vào giai đoạn mới. Mờ Phó trưởng ban thư ký Dụ cùng với Thanh tra tỉnh, Ủy ban kinh tế tỉnh nghiên cứu việc này, lập tổ công tác điều tra, tổng kết kinh nghiệm, báo cáo với tôi. Ứng Đông Lưu.
…..
Triệu Quốc Đống lúc này đang tiếp tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên Giang Tô – Hứa Tĩnh Giang thì nhận được điện. Điện do Vương Phủ Mỹ gọi tới. Ủy ban nhân dân tỉnh đã thành lập hai tổ công tác điều tra việc cải cách các công ty nhà nước, mặc dù không có nói rõ nhằm vào vấn đề gì nhưng đã chọn Vinh Sơn cùng Ninh Lăng làm đối tượng.
Lý Trạch Hải và Lô Miễn Dương cũng nhận ra khi Triệu Quốc Đống nghe điện xong thì mặt hơi khó coi, chẳng qua rất nhanh khôi phục bình thường.
Lần này năm người Hứa Tĩnh Giang đến khảo sát lần cuối. Sau khi Công ty Quốc Điện chính thức ra ý kiến mang tính chỉ đạo xác nhận Ninh Lăng làm trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện khu vực Trung tây, công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên rất nhanh phái tổ công tác đến Ninh Lăng. Mà đoán người Hứa Tĩnh Giang đến Ninh Lăng chính là để làm thủ tục trao đổi cuối cùng.
Tối vốn còn có hoạt động nhưng Triệu Quốc Đống đã ủy thác Lý Trạch Hải và Lô Miễn Dương toàn quyền tiếp đón Hứa Tĩnh Giang. Hắn vội vã về Tây Giang. Hoắc Vân Đạt đã chờ hắn ở văn phòng.
- Vân Đạt, Ủy ban nhân dân tỉnh sợ rằng sẽ có tổ công tác đến Tây Giang chúng ta điều tra về việc cải cách các nhà máy.
Triệu Quốc Đống đúng là có chút khẩn trương. Ủy ban nhân dân tỉnh nếu chính phái tổ công tác tới thì không phải là nghiên cứu điển hình tiên tiến, tìm vấn đề sẽ là mục đích chính. Mặc dù Triệu Quốc Đống tin vào bản thân nhưng việc này dính tới nhiều người nên có chút phức tạp.
- Hả? Tổ công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh.
Hoắc Vân Đạt có chút giật mình.
- Sao lại chọn Tây Giang chúng ta? Trên Thị xã đã biết chưa, hay là Thị xã tự đề xuất?
- Vân Đạt, anh nghĩ gì vậy?
Triệu Quốc Đống có chút tức giận trừng mắt nhìn Hoắc Vân Đạt vì đối phương không nhận ra được tình hình.
Hoắc Vân Đạt lập tức có phản ứng.
- Bí thư Triệu, ngài nói tổ công tác này đến để tìm vấn đề?
- Hừ, tôi thấy là như vậy. Tôi không cho rằng kinh nghiệm cải cách nhà máy của Tây Giang đã hoàn thiện đủ để Ủy ban nhân dân tỉnh coi chúng ta là điển hình tiên tiến.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Vân Đạt, có vấn đề gì không?
- Bí thư Triệu, ngài nói phương diện nào?
Hoắc Vân Đạt nói.
- Nếu nó tôi hoặc các thành viên tổ lãnh đạo cải cách thì tôi dám cam đoan không ai mưu lợi riêng. Nhưng ngài nếu muốn nói làm tất cả nhân viên các nhà máy cải cách đều hài lòng, không ảnh hưởng đến lợi ích một số người thì tôi dám đảm bảo không thể.
- Cái này lại không phải vấn đề, tôi tin thành viên tổ lãnh đạo sẽ không lấy quyền mà mưu lợi riêng. Về phần tổn thất lợi ích một số người, có người không hài lòng thì càng không sao cả. Cải cách nhất định sẽ làm người nào đó bị tổn thất, nguyên tắc của chúng ta là đảm bảo quyền lợi hợp pháp của hầu hết nhân viên, phải điều động tính tích cực của nhân viên các nhà máy, thành lập chế độ công ty, nhà máy hiện đại, xúc tiến các công ty, nhà máy tiến vào nền kinh tế thị trường, vậy là đủ.
- Bí thư Triệu, chúng tôi đã dựa theo ý của ngài mà làm tốt hai điểm này.
Hoắc Vân Đạt tự tin nói.
- Tôi lo chính là các nhà máy cải cách có sơ hở gì về pháp luật không, ví dụ như chính sách mà Tây Giang chúng ta đưa ra có thể khiến tài sản quốc gia tổn thất không? Tôi lo có người lấy việc này mà nói chuyện.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi thì không sợ, nhưng tôi không hy vọng quá trình cải cách của chúng ta bị tổ công tác cắt ngang. Cho nên chúng ta cần chuẩn bị đầy đủ.
- Bí thư Triệu, cải cách này do Tây Giang chúng ta đi đầu, không có quy luật gì. Chúng ta tham khảo chính sách của khu vực duyên hải, hơn nữa tình hình các nhà máy là khác nhau, chỉ có thể nhất trí trên nguyên tắc còn chính sách cụ thể thì khác. Theo ý ngài thì các chính sách đều được nghiên cứu trong hội nghị thường trực Ủy ban quận, Hội nghị thường vụ Quận ủy. Tôi nghĩ chắc không vấn đề gì.
Hoắc Vân Đạt nói.
- Hừ, anh nghĩ quá đơn giản rồi. nếu lọt vào danh sách của Ủy ban nhân dân tỉnh, anh cảm thấy bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua cho chúng ta sao? Bọn họ sẽ lấy kính lúp tìm sơ hở. Bọn họ sẽ nghiên cứu kỹ từng bước khi cải cách, từ chính sách đến việc vận dụng, từ công tác chuẩn bị đến cơ chế đảm bảo sau cải cách, bọn họ không bỏ qua.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói. Hắn rất cảnh giác khi tổ công tác Ủy ban nhân dân tỉnh tới.
- Bí thư Triệu, ngài cũng không nên quá để ý. Chỉ cần chúng ta không có lòng tham, không có thành kiến, chỉ cần đi làm vì việc thúc đẩy nhà máy phát triển hơn. Đồng thời quá trình cải cách của chúng ta diễn ra khá thuận lợi thì đừng nói tổ công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh, dù là của Quốc vụ viện đến, tôi cũng dám đối mặt.
- Vân Đạt, thái độ này của anh rất nguy hiểm.
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói.
- Chúng ta không sợ gì, nhưng nếu chúng ta biết bọn họ đến thì có thể sớm chuẩn bị một chút. Ví dụ như chuẩn bị đủ tài liệu bọn họ cần, hơn nữa cũng phải thể hiện được các chính sách đều do Quận ủy, Ủy ban quận đã nghiên cứu kỹ rồi mới đưa ra. Về phần các nhà máy thì tôi lại thấy không sao. Bọn họ nhất định đi khảo sát thực địa, chúng ta không thể bịt miệng công nhân mà, cứ để bọn họ phản ánh tình hình thực tế.
Hoắc Vân Đạt thở dài một tiếng mà nói.
- Bí thư Triệu, sao có người thích làm khó nhau như vậy. Ngài một lòng muốn làm việc, vì sao bọn họ cứ gây khó dễ cho ngài. Ngài khó khăn lắm mới làm thông được công tác bên dưới, bây giờ bên trên lại điều tra. Như vậy cải cách rốt cuộc có hiệu quả hay không?
- Không ai có quyền chặn xu thế cải cách. Chỉ cần chúng ta chấp hành trong phạm vi pháp luật là được.
Triệu Quốc Đống an ủi Hoắc Vân Đạt:
- Vân Đạt, không nên nghĩ nhiều như vậy. Tôi chỉ nhắc anh nên phản ánh hết những công việc mình làm với tổ công tác, chuyện này tạm thời không nói ra ngoài, chờ tổ công tác đến rồi nói.
Hai ngày sau tổ công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh đã tới. Do một vị Trưởng phòng của văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh dẫn đoàn, một đồng chí của Thanh tra tỉnh, hai đồng chí của Ủy ban kinh tế tỉnh. Đầu tiên bọn họ đến Ủy ban Thị xã, Thị trưởng Thư Chí Cao cùng Phó thị trưởng Chu Xuân Tú tham gia buổi gặp mặt.
Thư Chí Cao cảm thấy có vẻ như Triệu Quốc Đống đã chuẩn bị tâm lý, từ trong điện thoại không hề lộ ra vẻ lo lắng gì, thậm chí là như chờ đợi. Điều này cũng làm Thư Chí Cao yên tâm không ít. Y mặc dù không còn bao hy vọng làm Bí thư Thị ủy nhưng cũng không mong mình mang tiếng gì.
- Lão Chu, tôi gọi điện cho Triệu Quốc Đống, cậu ta tỏ vẻ hoan nghênh tổ công tác Ủy ban nhân dân tỉnh đến Tây Giang điều tra. Anh cảm thấy việc cải cách nhà máy ở Tây Giang có điểm nào vi phạm pháp luật hay là không hợp lý?
Thư Chí Cao trầm ngâm một chút rồi nói.
Chu Xuân Tú trong lòng cũng không yên tâm. Cải cách Nhà máy Ngũ Kim và Nhà máy Tiêu Kiện thì y không xen vào, nhưng cải cách ba nhà máy thương mại thì y hết sức ủng hộ. Ba nhà máy này không cải cách thì cải tạo thành cũ không thể thực hiện. Cho nên y không ngừng gây áp lực với Triệu Quốc Đống và Hoắc Vân Đạt yêu cầu bọn họ đẩy nhanh tiến độ cải cách ba nhà máy kia.
- Thị trưởng Thư, anh nói là phương diện nào?
Chu Xuân Tú lấy lại bình tĩnh mà nói.
- Hai phương dện, một là có tổn hại lợi ích nhân viên, hai là có khiến tài sản quốc gia tổn thất không? Ví dụ như hạ giá tài sản, hoặc là phương thức bồi thường không hợp lý.
Thư Chí Cao tất nhiên không nghĩ đến cái khác.
- Tôi cảm thấy lần này tổ công tác nhằm vào phương diện thứ hai, chủ yếu đề phòng tổn thất tài sản quốc gia. Tôi lo nhất là cán bộ lãnh đạo của chúng ta lấy việc công mưu lợi riêng.
- Thị trưởng Thư, tôi thấy lần này tỉnh đến Ninh Lăng là có chút khó hiểu. Theo lý việc cải cách nhà máy ở Ninh Lăng chúng ta làm khá vững vàng. Tây Giang tiến hành thí điểm, tốc độ tuy nhanh nhưng ổn định. Mặc dù có mấy lần kiện lên Ủy ban Thị xã nhưng trong cải cách không thể tránh khỏi xuất hiện vấn đề. Hơn nữa sau đó cũng được giải quyết khá ổn thỏa. Mặc dù có người vẫn phản ánh vấn đề, nhưng so sánh với các nơi khác thì tôi thấy không đáng. Sao lại chọn Ninh Lăng chúng ta?
Chu Xuân Tú hút một hơi thuốc rồi nói.
- Có phải trên tỉnh có động tĩnh gì?
- Lão Chu, không nên nghĩ nhiều như vậy. Tôi gọi cho Triệu Quốc Đống, cậu ta tỏ vẻ hoan nghênh làm tôi cũng yên tâm hơn.
Thư Chí Cao cũng thừa nhận Chu Xuân Tú nói có lý. Ủy ban nhân dân tỉnh chỉ phái hai tổ công tác, một tới Vinh Sơn, một đến Ninh Lăng. Chuyện Vinh Sơn rất ồn ào, hơn 100 công nhân kiện lên Ủy ban nhân dân tỉnh đã tạo thành ảnh hưởng lớn. Hơn nữa đã ba lần chặn trước cổng Ủy ban Thị xã Vinh Sơn, cơ quan công an đã dùng lực lượng can thệp mới không gây họa lớn. Như vậy chuyện ở Ninh Lăng có đáng gì, sao lại chọn Ninh Lăng?
- Tôi cũng tin Tây Giang cải cách tuân thủ nghiêm ngặt quy định pháp luật, hơn nữa theo tôi biết việc cải cách từng nhà máy ở Tây Giang đều được thông qua hội nghị thường trực Ủy ban và Hội nghị thường ủy nghiên cứu, đều là quyết định tập thể, không ai có thể giở trò trong này. Bây giờ có hai nhà máy sau khi cải cách đã tiến vào giai đoạn khôi phục sản xuất, mà ba nhà máy thương mại thì công nhân đều được bố trí ổn thỏa.
Chu Xuân Tú dừng một chút rồi nói tiếp:
- Tôi cảm thấy lần này Triệu Quốc Đống tiến hành cải cách thí điểm vừa ổn thỏa vừa có lực độ, vừa đảm bảo toàn diện đẩy mạnh cải cách, vừa xử lý tốt các nhân tố không ổn định.
Thư Chí Cao có chút kinh ngạc và thái độ của Chu Xuân Tú. Theo y biết Chu Xuân Tú và Triệu Quốc Đống không hòa hợp. Mấy lần trong hội nghị thường trực Ủy ban Thị xã, Chu Xuân Tú cũng đều phê bình với công việc của Tây Giang, sao bây giờ lại thay đổi?
Triệu Quốc Đống sau lần đầu tỏ vẻ chào đón tổ công tác Ủy ban nhân dân tỉnh tới, còn đâu không xuất hiện trong mắt bọn họ. Mọi công việc hắn giao cho Hoắc Vân Đạt cùng một Phó chánh văn phòng Ủy ban làm. Tằng Lệnh Thuần thi thoảng tham gia hội nghị báo cáo, nhưng Triệu Quốc Đống không xuất hiện.
Tổ công tác có chút khó chịu với thái độ lạnh nhạt này của Tây Giang. Nhưng dù sao đối phương cũng phái một Phó chủ tịch phụ trách mảng Thương mại đi cùng, Chủ tịch Ủy ban quận thi thoảng cũng tham gia hội nghị, điều này làm bọn họ chỉ có thể nhịn trong lòng.
Mấy ngày liên tiếp điều tra, bọn họ vốn nghĩ Tây Giang sẽ gây phiền phức nhưng chuyện đó lại không xuất hiện.
Ủy ban quận mặc dù không nói là hết sức ủng hộ nhưng cũng coi như phối hợp với tổ công tác. Muốn tài liệu thì có tài liệu, mặc kệ nhân viên tổ công tác ban ngày tới xưởng, tối đến nhà công nhân, thậm chí nghe thấy lời oán giận của một vài nhân viên cũng không tỏ vẻ gì, cũng không giải thích, cũng không ngăn đối phương phản ứng. Điều này làm cho nhân viên tổ công tác rất kinh ngạc.
Bọn họ tất nhiên không rõ đây là do Triệu Quốc Đống đã chỉ thị tổ lãnh đạo cải cách nhà máy là phối hợp nghiêm túc, chuẩn bị tài liệu đầy đủ, không ngăn cản cuộc điều tra, đợi điều tra kết thúc rồi có kết luận. Triệu Quốc Đống đã nói nếu anh cứ đi theo, nịnh bợ thì làm bọn họ thấy anh có vấn đề. Anh lạnh nhạt thì đối phương nói anh không phối hợp. Vậy dứt khoát coi bọn họ đến khảo sát công việc, đối với một vài phản ứng quá khích của nhân viên các nhà máy cũng tỉnh táo đối phó. Hắn tin tổ công tác sẽ có phán đoán chính xác.
Triệu Quốc Đống đúng là không có thời gian đâu mà quan tâm tới bọn họ. Sau khi Công ty Quốc Điện đã có chỉ đạo mang tính phương hướng xây dựng trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện ở Khu Khai Phát Ninh Lăng, một loạt công ty cũng bắt tay vào ký kết hợp đồng với Khu Khai Phát, tiến hành quy hoạch đất chờ xây dựng.
Nhiều công ty vốn có thái độ đứng ngoài xem sau lần Ninh Lăng tổ chức thu hút đầu tư ở Thượng Hải, bây giờ cũng đã gửi văn bản đến Ban quản lý Khu Khai Phát Ninh Lăng nói rằng muốn đến khảo sát đầu tư. Ban quản lý Khu Khai Phát cũng rất nhiệt tình chào đón.
THáng tư, Triệu Quốc Đống gần như bị công việc này chiếm trọn hết thời gian. Gần như ngày nào cũng có một nhà máy đến khảo sát. Triệu Quốc Đống và Lý Trạch Hải đều hiểu đợt sóng đầu tiên này phải nắm chặt. Nhóm công ty đầu tiên này thành công thì mới hình thành được trụ cột ngành sản xuất thiết bị ngành điện ở Khu Khai Phát, anh mới có thể tạo cơn sóng tiếp theo, Khu Khai Phát mới có thể duy trì tính liên tục của nó.
Hiểu rõ tình hình các công ty, nắm rõ ý đồ của bọn họ, chuẩn bị phương án tiếp đón, mỗi một hạng mục công việc đều được Triệu Quốc Đống và Lý Trạch Hải tự mình kiểm tra. Như Lý Trạch Hải nói nếu muốn mỗi nhà đầu tư tới khảo sát rồi ký hợp đồng thì anh phải nhiệt tình tiếp đón, chuẩn bị tỉ mỉ, đảm bảo làm cho bọn họ có ấn tượng tốt về Khu Khai Phát Ninh Lăng, phải để bọn họ ảm thấy Khu Khai Phát Ninh Lăng khác hẳn các Khu Khai Phát khác.
Chỉ trong vòng nửa tháng, Khu Khai Phát Ninh Lăng đã tiếp đón hơn 30 công ty, trong đó có năm công ty đã nói rõ sẽ đầu tư, các công ty khác nói cần khảo sát thêm.
…..
- Chủ tịch Tằng, Bí thư Triệu chỗ các anh đúng là bận rộn. Tổ công tác chúng tôi đến Tây Giang gần tuần mà chỉ gặp y không đến hai lần. Ngoài lần đầu gặp mặt ra, nhân viên tổ công tác chúng tôi gần như không thấy y.
Trương Việt Xuyên là người làm ở văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh nhiều năm, quen với các công tác điều tra. Nếu như không phải do chủ tịch tỉnh tự mình phê vào văn bản, y sẽ không dẫn đoàn tới.
Khi đến Thị xã y còn được Thị trưởng, Phó thị trưởng phụ trách tiếp đón, thi thoảng còn gọi điện hỏi tình hình, hỏi xem có cần giải quyết vấn đề gì không? Nhưng không ngờ đến Tây Giang thì lại được đối xử lạnh nhạt. Mặc dù không đến mức đó, Tây Giang phối hợp khá tốt, cũng không tạo khó khăn trong công việc nhưng vị Bí thư Quận ủy Triệu Quốc Đống không hề tỏ vẻ nhiệt tình gì.
- Trưởng phòng Trương, đúng là phải xin lỗi. Khi tổ công tác tới thì Bí thư Triệu lại đang bận nhất. Có thể anh cũng biết Bí thư Triệu còn kiêm chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát Ninh Lăng. Thời gian này quốc gia đã xác định Khu Khai Phát Ninh Lăng sẽ thành trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện của khu vực Trung tây. Một loạt các công ty của khu vực Trường tam giác phía đông đã đến Ninh Lăng chúng tôi khảo sát.
- Đây là cơ hội lớn nhất từ trước đến nay của Ninh Lăng chúng tôi, Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh – Phó chủ tịch Nhâm đã gọi điện yêu cầu Thị ủy, Ủy ban Thị xã Ninh Lăng phải nắm bắt cơ hội này, xúc tiến kinh tế Ninh Lăng phát triển. Bí thư Triệu là Thường vụ thị ủy, lại là Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát nên gần như mỗi đoàn khảo sát đều cần tiếp đón. Vì thế tuần này Bí thư Triệu ủy quyền tôi phối hợp với tổ công tác. Nếu như Tây Giang có điểm nào làm không tốt thì mòng anh bỏ qua.
Thái độ của Tằng Lệnh Thuần làm Trương Việt Xuyên bớt bực bội hơn. Y có chút tò mò nói
- Bí thư Triệu này nhìn qua thì chưa đầy 30, y là Thường vụ thị ủy kiêm chức Bí thư Quận ủy Tây Giang còn không nói, sao còn kiêm chức Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát? Trước đây y làm ở đâu?
- Bí thư Triệu năm trước từ chức Bí thư huyện ủy Hoa Lâm lên làm Thường vụ thị ủy rồi kiêm nhiệm Bí thư Quận ủy Tây Giang và Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát. Năm 94, Bí thư Triệu là cán bộ được phái xuống từ Sở Giao thông.
Tằng Lệnh Thuần nói.
- Ồ, cán bộ từ Sở Giao thông phái xuống?
Trương Việt Xuyên lập tức nhớ lạ xem năm 94 ai làm giám đốc Sở Giao thông. Lúc ấy giám đốc Sở Giao thông là trợ lý chủ tịch tỉnh Thái Chánh Dương. Nhưng sau đó Thái Chánh Dương rất nhanh điều lên Bắc Kinh làm Phó bộ trưởng Bộ Thương mại, mà khi ấy người phụ trách mảng giao thông của tỉnh lại là Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên.
Trương Việt Xuyên suy nghĩ một chút và thấy khó trách. Thái Chánh Dương bây giờ đã làm Bộ trưởng Bộ năng lượng, mà Tần Hạo Nghiên cũng làm Phó chủ tịch thường trực. Triệu Quốc Đống này lên nhanh như vậy nhất định là có quan hệ với hai người kia.
- Chủ tịch Tằng, tổ công tác chúng tôi đã ở Ninh Lăng năm ngày, cũng điều tra cụ thể về mấy nhà máy tiến hành cải cách của Tây Giang. Căn cứ chỉ thị của lãnh đạo cấp trên, chúng tôi đối chiếu tài liệu liên quan nên tình hình cơ bản đã được nắm giữ. Bây giờ chúng tôi uốn trao đổi ý kiến với lãnh đạo quận, hơn nữa hỏi rõ ý kiến của các anh. Không biết anh có thể liên lạc với Bí thư Triệu, xem lúc nào anh ta rảnh?
- Được, tôi lập tức liên lạc vơi Bí thư Triệu. Chẳng qua nghe theo ý của anh thì cuộc điều tra đã kết thúc?
Tằng Lệnh Thuần hỏi như vậy làm Trương Việt Xuyên có chút khó hiểu. Sao vậy, chẳng lẽ Tây Giang còn hy vọng tổ công tác ở lại đây? Y lần đầu gặp việc này.
- Sao, Chủ tịch Tằng, anh hy vọng chúng tôi ở đây thêm vài hôm nữa sao?
Trương Việt Xuyên vừa cười vừa nói.
- Ha ha, Trưởng phòng Trương, Bí thư Triệu đã nói với tôi rằng lần này Trưởng phòng Trương tới nhất định là do lãnh đạo cấp trên có chỉ thị, mà nguyên nhân chỉ thị chính là có người phản ánh chúng tôi không làm tốt công việc. Chúng tôi chào mừng tổ công tác đến chỉ ra vấn đề để chúng tôi sửa sai.
Tằng Lệnh Thuần cười nói.
- Bí thư Triệu đã nói với tôi và tổ lãnh đạo cải cách các nhà máy Tây Giang, đó là tích cực phối hợp với tổ công tác. Bí thư Triệu là lãnh đạo cao nhất Tây Giang, nếu xảy ra chuyện thì không thể trốn tránh trách nhiệm, cho nên trước khi vấn đề được tra rõ thì không tiện tiếp mấy vị lãnh đạo. Nhưng sau khi cuộc điều tra kết thúc, Bí thư Triệu nhất định sẽ gặp mặt tổ công tác, tổ công tác có câu hỏi gì có thể trực tiếp hỏi. Bí thư Triệu tuyệt đối không né tránh.
- Ồ, xem ra Bí thư Triệu rất tự tin?
Trương Việt Xuyên cười nói.
- Ha ha, anh chờ chút, tôi lập tức liên lạc với Bí thư Triệu.
Triệu Quốc Đống nhận được điện ủa Tằng Lệnh Thuần thì hắn vừa từ hiện trường của Khu Khai Phát về. Bây giờ cũng đã đến lúc hắn ra mặt.
Theo đề nghị của Triệu Quốc Đống là đổi địa điểm tọa đàm thành Ninh Uyển đã được Trương Việt Xuyên đồng ý. Triệu Quốc Đống qua đó cũng biết kết quả lần này coi như mỹ mãn. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cũng không muốn dễ dàng bỏ qua cơ hội này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.