Quyển 17 - Chương 37: Chương 37
Thụy Căn
16/04/2013
Muốn xem hết Tam Giang trước khi Thủ tướng đi khảo sát, Triệu Quốc Đống và Dương Bưu gần như không hề dừng bước. Chẳng qua Dương Bưu trọng điểm xem xét tình hình phát triển kinh tế còn Triệu Quốc Đống lại tìm hiểu tình hình bộ máy Tam Giang.
Triệu Quốc Đống ở thị xã Tam Giang ba ngày, thậm chí còn đến huyện Cộng Sơn xa nhất về phía tây bắc của Tam Giang, tìm hiểu việc xây dựng chính quyền cơ sở, yêu cầu tổ chức Đảng phải phát huy tính chiến đấu, dẫn đường cho dân chúng thoát nghèo giàu lên.
Sau khi ra khỏi Tam Giang, Triệu Quốc Đống và Dương Bưu liền chia đường, Triệu Quốc Đống sang Lý Giang chạy tới Đức Khánh.
Triệu Quốc Đống đi liên tục như vậy làm cho phó chánh văn phòng Phương Dạ Bạch đi cùng khá mệt mỏi, y không biết sao vị trưởng ban Triệu này lại thừa tinh lực như vậy. Có phải là do người nhà không ở bên nên không có chỗ phát tiết tinh lực mà dồn hết vào công việc không?
Triệu Quốc Đống về Côn Châu chỉ trước ngày tổ chức 84 năm thành lập Đảng. hoạt động chúc mừng sinh nhật Đảng này đang được thực hiện dưới sự an bài, tổ chức của Phó trưởng ban thường trực Điền Vĩnh Thái, Kỷ Tử Lan hỗ trợ. Hai người này phối hợp ăn ý làm Triệu Quốc Đống thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
….
- Trưởng ban Triệu, xin mờ ngài xem một chút đây là hoạt động ngày mai, ngày kia của ban. Sáng mai trưởng ban Điền muốn mời ngài tham gia phát biểu trong hội nghị tăng cường quan niệm tổ chức, đề cao tính kỷ luật cho Đảng viên trẻ. Tôi đã chuẩn bị bản thảo cho ngài.
- 3h30 chiều mai tiến hành đại hội biểu dương Đảng viên ưu tú toàn tỉnh, có một số lãnh đạo tỉnh ủy sẽ tham gia. Tối Thị ủy Côn Châu sẽ tổ chức đại hội, Thị ủy Côn Châu gửi thư mời ngài và bí thư Bảo Quốc có mặt tham gia. Bí thư Bảo Quốc có lịch khác nên mời ngài thay mặt.
- Sáng ngày kia các cơ quan thuộc Tỉnh ủy tổ chức thăm hỏi các đồng chí Đảng viên lão thành, ngài cũng cần tham gia. Chiều mai là cuộc thi đấu kiến thức cơ sở của Đảng ủy các cơ quan Tỉnh ủy, trưởng ban Vệ mời ngài tham gia.
Một loạt lịch làm Triệu Quốc Đống không kịp nhớ, việc này cũng làm Triệu Quốc Đống thấy tò mò vì thư ký mới của mình.
Thư ký của Triệu Quốc Đống được để trống một hai tháng, trong thời gian đó cũng có khá nhiều ứng viên nhưng hắn không quá hài lòng. Mãi đến khi Triệu Quốc Đống và Dương Bưu cùng đi Tam Giang khách sạn thì mới coi như xác định. Cuối cùng do phó chánh văn phòng Tỉnh ủy Tào Tử Đạt đề cử với Phương Dạ Bạch, sau đó Phương Dạ Bạch đề cử với Triệu Quốc Đống.
Thư ký mới – Đoạn Tự Lập thực ra chỉ nhỏ hơn Triệu Quốc Đống vài tuổi, cũng đã 30. Y làm đến chức trưởng phòng bên văn phòng Tỉnh ủy, đương nhiên đây chỉ là chức hư vô không có thực quyền.
Đoạn Tự Lập tốt nghiệp đại học sư phậm Điền Nam, trong trường đã làm ủy viên chi đoàn, được bầu là cán bộ đoàn xuất sắc, sau khi tốt nghiệp được phân phối tới một huyện của Côn Châu công tác ba năm, điều lên Ban Tuyên giáo Thị ủy Côn Châu, sau đó được một vị Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy coi trọng và điều lên Văn phòng tỉnh ủy.
Đây là thư ký thứ tư của Triệu Quốc Đống. Ngoài Lâm Đan là thư ký làm Triệu Quốc Đống không hài lòng ra, thư ký thứ hai – Lệnh Hồ Triều và thư ký thứ ba Vân Duệ đều làm Triệu Quốc Đống hài lòng. Đương nhiên hài lòng nhất chính là Lệnh Hồ Triều. Dù là tình cảm cá nhân hay sự hiểu rõ thì Lệnh Hồ Triều đều có thể nghiền ngẫm được tâm ý của Triệu Quốc Đống.
Tên Đoạn Tự Lập rất hay, con người cần tự lập chẳng qua Triệu Quốc Đống có ấn tượng thư ký này của mình không nói nhiều nhưng khá cần mẫn, còn cần mẫn hơn cả Lệnh Hồ Triều và Vân Duệ.
Các văn bản đưa tới Đoạn Tự Lập đều có thể phân ra loại nào cần duyệt gấp để lên trước, cũng biết chuẩn bị các loại báo, tạp chí mà Triệu Quốc Đống thích đọc.
Ví dụ như đặt trên bàn hôm nay là tạp chí địa lý quốc gia, tạp chí du lịch về vấn đề khai thác dòng Nộ Giang. Đoạn Tự Lập đây là nghe Triệu Quốc Đống hỏi về vấn đề này nên tìm đến mấy tờ báo này cho Triệu Quốc Đống. Chỉ riêng tâm tư này cũng đủ chứng minh sự cẩn thận của Đoạn Tự Lập.
Chỉ sau vài ngày Triệu Quốc Đống đã thích thư ký này của mình. Phương Dạ Bạch và Tào Tử Đạt đề cử người khá tốt làm Triệu Quốc Đống rất hài lòng.
- Tiểu Đoạn, tôi mới từ bên dưới về được mấy ngày chứ? Vậy mà cậu đã bố trí công việc cho tôi, hơn nữa ngay cả tối cũng bố trí, có phải yêu cầu quá nghiêm khắc không?
Triệu Quốc Đống một bên xem văn bản rồi thản nhiên nói.
- Trưởng ban Triệu, sáng mai là hoạt động trưởng ban giảng bài ở trường Đảng, ý của trưởng ban Điền là nếu ngài rảnh thì tốt nhất nên tham gia, dù là 10 phút cũng được. hoạt động buổi chiều do Tỉnh ủy thống nhất bố trí, không thể vắng mặt. Về phần buổi tối thì Bí thư thị ủy Côn Châu – bí thư Ngô gọi tới, lúc ấy ngài còn chưa từ Đức Khánh về, bí thư Ngô nói sẽ gọi điện cho ngài. Bây giờ bí thư Trương nhờ ngài tham gia thay nên chỉ sợ không tiện từ chối.
Đoạn Tự Lập một bên cẩn thận quan sát mặt sếp và nói:
- hoạt động thăm hỏi sáng ngày kia cũng không thể vắng mặt …
- Ồ, rất được, an bài hành trình của tôi cũng có thể phân theo cấp độ nặng nhẹ, cái nào có thể đẩy, cái nào nhất định phải tham gia. Được.
Triệu Quốc Đống thoáng cái tập trung vào mấy tờ báo.
- Trưởng ban Triệu, đây là công việc của tôi.
Đoạn Tự Lập nói rất nhẹ nhưng giọng điệu khá kiên quyết.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra. Hắn bỏ tờ báo xuống.
- Ha ha, sao thế, lời của tôi làm tổn thương cậu sao?
- Không có, chẳng qua trưởng ban Triệu, tôi cảm thấy ngài hình như không quá tán thành công việc của tôi.
Đoạn Tự Lập rất bình tĩnh nói.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Nếu lời nói của tôi không đúng thì tôi xin lỗi. Có lẽ do tâm trạng của tôi không tốt, có lẽ do tôi thấy phiền vì công việc cứ quấn lấy làm mình không thể an bài thời gian theo ý mình. Chẳng qua cậu nói đúng, đây là công việc của cậu, an bài của cậu không sai.
Đoạn Tự Lập khá kinh ngạc.
Trước khi đến làm thư ký cho Triệu Quốc Đống, chánh văn phòng Tào và chánh văn phòng Phương đã từng nói với y tính cách vị trưởng ban này khá đặc biệt nhưng tuyệt đối là nhân vật có nhân cách hấp dẫn người khác. Hai người hy vọng y có thể làm tốt công tác phục vụ lãnh đạo, từng bước đề cao mình.
Trước đó y cũng đã tìm hiểu qua về Triệu Quốc Đống, lý lịch đúng là rất chói mắt. Chỉ riêng việc mới 35 tuổi đã làm cán bộ cấp phó tỉnh thì không phải ai cũng đạt được.
Mà có không ít người muốn làm thư ký cho trưởng ban Triệu này, trong đó còn có nhiều người có lý lịch tốt hơn, tốt nghiệp đại học cao cấp hơn mình, có không ít người có quan hệ mạnh hơn. Chỉ riêng ở Ban Tổ chức cán bộ đã có rất nhiều người muốn làm thư ký cho Triệu Quốc Đống. Nhưng nghe nói vị trưởng ban này chọn lựa thư ký rất cẩn thận, có lẽ do hai vị thư ký trước đó làm trưởng ban Triệu có ấn tượng tốt nên yêu cầu mới càng cao. Ở tình huống này Đoạn Tự Lập được đề cử đến Ban Tổ chức cán bộ làm y lo lắng nếu mình bị từ chối thì có phải mất mặt không? Đoạn Tự Lập không ngờ Triệu Quốc Đống rất nhanh đồng ý mình.
Sau mấy ngày tiếp xúc, Đoạn Tự Lập thấy Triệu Quốc Đống không có chỗ nào đặc biệt, ngoài việc Triệu Quốc Đống có thể trong thời gian ngắn đi hết ba thị xã Điền tây ra, nghe nói còn đến huyện xa nhất của Điền Nam. Triệu Quốc Đống sau khi về không thấy có gì khác lạ nhưng lời nói lúc này của Triệu Quốc Đống làm Đoạn Tự Lập có chút cảm động.
Đoạn Tự Lập cho đến bây giờ vẫn nghĩ rằng giữa người với người dù phân công công việc tạo ra cấp trên cấp dưới nhưng nhân cách là ngang hàng. Y thực hiện chức trách thư ký của mình, hơn nữa cũng cố gắng làm tốt nhất, có lẽ không được lãnh đạo tán thành nhưng y có quyền giải thích. Mà Triệu Quốc Đống hiểu và xin lỗi làm Đoạn Tự Lập cảm thấy mình được tôn trọng, sự tôn trọng này mang lại cảm giác được tán thành và tin tưởng.
- Trưởng ban Triệu, ngài quá khách khí rồi. Tôi chỉ hy vọng mình có thể làm tốt công việc của mình, làm cho ngài quan tâm đến công việc quan trọng hơn mà thôi.
Đoạn Tự Lập nói.
- Nếu không có công việc gì khác thì tôi xin ra ngoài trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.