Lộng Triều

Quyển 6 - Chương 49: Chương 49

Thụy Căn

16/04/2013



Lam Đại có chút khẩn trương vì sự xuất hiện của Kiều San và Đồng Úc. Mặc dù cô giấu khá tốt nhưng Kiều San cố gắng quan sát vẫn nhận ra điểm này.

Lam Đại có cảm giác rằng Kiều San này chính là đối thủ lớn nhất trng đường đi tới của mình. Mặc dù cô còn không xác định đường đi tới của mình là gì, nhưng có một điều dám khẳng định là có liên quan tới Triệu Quốc Đống.

Cô hứng thú với Triệu Quốc Đống không chỉ vì chuyện “Bắt cóc” lần trước. Đương nhiên số tiền 150 ngàn mà Triệu Quốc Đống bỏ ra cùng với quan hệ rộng của hắn cũng là một nguyên nhân.

Lam Đại vẫn cho rằng mình là người ở tầm cao. Ngay cả cô cũng phải thừa nhận tính cách mình không hòa đồng được với tập thể. Dù là ở trong nhà, ngoài ông bố vẫn ủng hộ cô về tinh thần và vật chất ra, nhưng người khác cô đều tỏ vẻ lạnh nhạt. Ngay cả bọn họ cũng kinh ngạc vì cô có vẻ sống thiếu tình cảm với gia đình.

Bố cô từ bé đã dạy thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng. Mà ông bố cũng đã cung cấp đủ điều kiện tốt cho cô. Từ tập ba lê cho đến piano, từ tập hình thể hay là quan hệ xã hội, từ bé đã học tiếng anh đến tập viết chữ, mỗi một điểm ông bố đều chú tâm giúp cô.

Lam Đại vẫn nghĩ bố mình là người thành công nhất, có thể làm tổng giám đốc, hơn nữa luôn được người tôn trọng. Nhưng giấc mộng của cô đã tan biến khi ông bố vào tù.

Nỗi đau đó người bình thường sao có thể chịu nổi, hơn nữa cô còn phải giấu thật tốt như không có việc gì.

Cô khát vọng một lần nữa trở lại cuộc sống như vậy, còn huy hoàng hơn. Cô khát vọng thành người được bao người hâm mộ, mà tất cả muốn thông qua cố gắng của chính cô thì rất khó khăn.

Triệu Quốc Đống ngẫu nhiên xuất hiện trong cuộc sống của cô, điều này làm cô thấy ánh rạng đông.

Từ khoản nợ hơn trăm ngàn đến những người bạn đủ màu sắc của Triệu Quốc Đống, Lam Đại nhạy cảm phát hiện nó như một viên kim cương nằm trong đống cát.



Lưu Triệu Quốc là ai, là Cục trưởng Cục công an thành phố An Đô, bây giờ là Thường vụ thị ủy, Bí thư đảng ủy. Lam Đại biết đây là nhân vật rất mạnh.

Cô nhớ năm đó khi bố mình bị bắt, một người quan hệ khá thân thiết vẫn giúp bố cô chạy án, vụ án rơi vào Viện kiểm sát và không có tin tức gì. Người kia nói nếu thông được quan hệ thì vụ án của bố cô sẽ đơn giản hơn, trả lại hết tiền thì cùng lắm bị xử án treo. Nhưng người kia không thông được quan hệ nên bố cô bị phán 10 năm tù giam. Người kia nói nếu thông qua được bên Đảng ủy Chính pháp thì sẽ dễ hơn.

Mà Lưu Triệu Quốc có vẻ như đứng cuối cùng trong mấy người này. Thái Chánh Dương hai năm trước là Phó thị trưởng Thành phố An Đô, bây giờ điều từ Sở Giao thông lên làm Phó bộ trưởng Bộ Thương mại, đã là nhân vật của Trung ương.

Liễu Đạo Nguyên kia còn sang tỉnh bên làm Thường vụ tỉnh ủy, mặc dù kinh tế tỉnh bên không bằng tỉnh An Nguyên nhưng dù sao cũng là Bí thư Thị ủy tỉnh thành.

Lam Đại một hai năm nay đã hiểu về chính trị nhiều hơn, càng lúc càng hiểu rõ thể chế của quan trường làm người ta phải sợ hãi. Một khi anh muốn lên cấp thì nó sẽ mở ra tương lai rộng lớn.

Mà Hùng Chính Lâm kia lại ở vị trí có thể phán xét quan chức toàn tỉnh. Lam Đại mặc dù không rõ Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy lớn như thế nào, nhưng từ việc Lưu Triệu Quốc rất tôn trọng Hùng Chính Lâm đã chứng minh sự hơn người của y.

Hơn một năm cẩn thận quan sát làm cho cô từ từ hiểu rõ hơn, so sánh với những người còn hy vọng tốt nghiệp ở lại An Đô, Lam Đại đã không còn thỏa mãn với Thành phố An Đô này nữa.

Lam Đại tin mình dù không mở miệng, vợ của Lưu Triệu Quốc – Lục tỷ cũng sẽ bố trí cho cô. Nhưng tham vọng của Lam Đại càng lúc càng lớn.

Triệu Quốc Đống chính là nhân vật rất quan trọng thay đổi vận mệnh của cô.

Cô khi còn bé đã đi xem bói. Thầy bói nói cô sẽ gặp khó khăn, sau đó được quý nhân phù trợ. Thầy bói nói không thể tin hết, nhưng có thứ phải tin, rất nhiều người nói tin thì linh, không tin mất linh. Lam Đại vẫn nửa tin nửa ngờ, đến khi bố cô xảy ra chuyện, sau đó gặp chuyện bị bắt cóc, khi Lam Đại tuyệt vọng thì được Triệu Quốc Đống ra tay cứu.

Triệu Quốc Đống có phải quý nhân của đời mình không? Lam Đại cho rằng phải, cô càng lúc càng tò mò về Triệu Quốc Đống. Cô muốn hiểu rõ về Triệu Quốc Đống, nhưng lại thấy Triệu Quốc Đống ở trong làn sương mà và không thể nào hiểu rõ được. Từ một Trưởng đồn công an nhảy sang làm Phó chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát, sang Sở Giao thông, cuối cùng đến làm Phó chủ tịch huyện ở tận Ninh Lăng. Cô không hiểu người này nghĩ như thế nào. Nhưng cô tin tương lai của Triệu Quốc Đống rất rộng.



Lam Đại rất tự tin vào mình, dù là khuôn mặt, dáng người hay tố chất, Lam Đại đều kiêu ngạo. Về phần học tập càng không cần phải nói, Anh ngữ mặc dù là chuyên nghiệp nhưng tiếng Nhật của cô cũng không kém gì tiếng Anh.

Lam Đại vẫn hy vọng mình có thể làm Triệu Quốc Đống chú ý, cô không muốn chủ động tán hắn, mà hy vọng dùng biện pháp từ tốn mà thành công. Có lần cô nghĩ mình làm được, nhưng theo thời gian trôi qua cô thấy khả năng này càng lúc càng giảm đi. Chẳng qua bên cạnh Triệu Quốc Đống không xuất hiện ai đủ để uy hiếp nên cô cũng thấy an ủi hơn.

Cổ Tiểu Âu dù đẹp hơn nữa thì cô cũng tin đây không thể là uy hiếp với cô. Trong mắt cô Cổ Tiểu Âu là kẻ ngu ngốc, không tâm kế. Chẳng qua Kiều San lại làm cô thấy nguy hiểm.

Kiều San tất nhiên cũng khá tò mò về mấy người này. Ngay cả Lam Đại cũng không thể không thừa nhận về bề ngoài Kiều San không thua gì mình, mà về khả năng hòa đồng còn hơn cô, thậm chí Đồng Úc cũng hơn cô. Cô chỉ có chỗ dựa duy nhất là có tình cảm với Lục tỷ từ trước.

Lam Đại cố gắng che dấu cảm giác trong lòng mình. Lúc này dù có phản cảm với Kiều San hơn nữa thì cô cũng phải giấu.

Triệu Quốc Đống nhìn ba cô gái có vẻ khá hòa thuận giống như đang xem kịch. Dù là Kiều San hay Lam Đại đều biểu diễn cũng không quá tốt, khá cứng nhắc. Trước mặt mấy người Thái Chánh Dương thì bọn họ diễn rất ngây thơ.

Tâm tư của Lam Đại thì mấy người bọn họ loáng thoáng biết. Dù sao nhiều lần liên hoan, Lam Đại đều tham gia, theo lý thuyết không hợp tình hợp lý. Chỉ là vợ Lưu Triệu Quốc rất nhiệt tình, thêm Triệu Quốc Đống không phản đối nên cứ như vậy mà đến. Không ngờ hôm nay có thêm hai cô gái khiến cho không khí trở nên nóng bỏng hơn.

Thái Chánh Dương đã nhắc Triệu Quốc Đống suy nghĩ vấn đề kết hôn. Mặc dù vấn đề hôn nhân không phải nhân tố quyết định sự phát triển của cán bộ, nhưng Triệu Quốc Đống còn trẻ, nếu còn chưa lấy vợ tức là chưa chín chắn.

Chỉ là Triệu Quốc Đống chưa thấy ai thực sự để làm hắn rung động. Mặc dù có Cù Vận Bạch nhưng bản thân cô lại có tính độc lập cao, Triệu Quốc Đống hy vọng mình có thể gặp một cô gái mà mình có thể hết lòng yêu thích.

Mà mấy cô gái trước mặt này không thuộc loại đó. Nói về vẻ ngoài và điều kiện bên trong thì các cô đều là sự lựa chọn tốt nhất. Các cô tốt cả về thân hình và trình độ học vấn.

Triệu Quốc Đống chưa từng cẩn thận quan sát ba cô như vậy. Lam Đại kiêu kỳ, Kiều San vui vẻ, Đồng Úc trông làm người ta thương cảm, bất cứ một người đàn ông nào không thể không nhìn. Triệu Quốc Đống là đàn ông bình thường nên không thể không nhìn. Vẻ thù địch của Lam Đại và Kiều San có lẽ hai cô không thấy, nhưng người ngoài thấy rõ. Triệu Quốc Đống có chút buồn cười, mình ở trong rừng hoa mà không biết hưởng phúc

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook