Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 84: Chương 84

Thụy Căn

17/04/2013



- Ha ha, đùa chút thôi mà. Lâu mới gặp bạn cũ nên vui vẻ mà.

Triệu Quốc Đống cười ha hả xin lỗi:

- Lão Đặng, anh là lãnh đạo đầu tiên ở Hoài Khánh lên Bắc Kinh gặp tôi đó. Tôi còn tưởng mình ở Hoài Khánh quan hệ kém nên không ai thèm nhìn tới.

Mặc dù Quế Toàn Hữu, Vương Lệ Quyên, Tang Khắc Minh, Vu Văn Lượng, Lệnh Hồ Triều cũng đã lên Bắc Kinh gặp hắn, nhưng ngoài Hứa Kiều có một lần trùng hợp gặp Triệu Quốc Đống lúc ở Thiên Tân ra, còn đâu lãnh đạo Thị xã khác không có thời gian tới hoặc là coi như quên đi hắn.

Người đi trà lạnh thực ra không phải nói anh bạc bẽo mà là cảm thấy khi anh không còn ở vị trí quan trọng, không ảnh hưởng đến người khác thì người ta cũng cảm thấy không cần tới. Ít nhất Triệu Quốc Đống biết Lữ Thu Thần, Tiền Nguyên Huy cùng Võ Tử Sam lên bộ Nông nghiệp nhưng lại không tới Bộ năng lượng gặp hắn. Tiền Nguyên Huy chỉ gọi điện thoại tới nói chuyện, Võ Tử Sam lại càng không gọi điện thoại. Đây là do thư ký của Hứa Kiều nói cho hắn biết.

- Hừ, trà sinh thái Thanh bình này là thứ tôi thích uống nhất, thật sự không thể mang đi biếu đó.

Đặng Nhược Hiền cười nói:

- Về phần thứ gì thì chỉ cần anh dám cũng không sao. Tôi chỉ sợ anh không dám thôi.

- Ha ha, Lão Đặng đúng là hiểu tôi. Mấy thứ linh tinh kia tôi tin cả mình và anh đều sẽ không chạm vào.

Triệu Quốc Đống tin Đặng Nhược Hiền. Chỉ dựa vào quan hệ mấy năm của hai người đủ để hắn tin nhân phẩm của Đặng Nhược Hiền. Nhà máy thiết bị xăng dầu lên thị trường chứng khoán mặc dù hắn giúp không ít nhưng hành động chính là do Đặng Nhược Hiền mà thôi. Cuối cùng đã thành công.

Cùng đi với Đặng Nhược Hiền lên Bắc Kinh còn có Chủ tịch kiêm tổng giám đốc Công ty thiết bị xăng dầu sau cải cách – Hồng Chung, thêm hai phó Tổng giám đốc và mấy nhân viên quản lý. Bọn họ lần này lên Bắc Kinh là làm thủ tục cuối cùng trước khi niêm yết lên thị trường chứng khoán.



- Cục trưởng Triệu, anh là người thành công mới lui, thoáng cái lui lên bộ, chỉ đáng thương chúng tôi ở dưới phải tiếp tục chiến đấu, không đến lúc có quyết định thì không dám thả lỏng.

Đặng Nhược Hiền cũng thầm than Triệu Quốc Đống lần này đã nhảy một cú rất nhanh, khó có thể biết là hắn lên chức hay là bị đẩy đi. Có lẽ trong mắt người Hoài Khánh thì Triệu Quốc Đống bị Đàm Lập Phong đuổi đi. Nhưng Đặng Nhược Hiền tin chuyện không đơn giản như vậy, Triệu Quốc Đống dễ bị đẩy đi như vậy sao?

- Chỉ còn cửa cuối cùng phải không? Vậy lấy đâu ra có vấn đề gì. Lão Hồng, tôi biết quản lý ở công ty anh vẫn khá nghiêm khắc, Công ty Máy công cụ không thể so sánh. Lần này các anh có tin mình sẽ phát triển hơn nữa không?

Triệu Quốc Đống nói với Hồng Chung.

- Cục trưởng Triệu yên tâm, chúng tôi tự tin hoàn thành mọi thủ tục. Nhờ ngài giúp, nhờ Thị trưởng Đặng giúp đỡ, công ty tôi mới có thể đi tới hôm nay. Hôm nay ngài lên bộ, sau này công ty sợ rằng sẽ nhờ ngài nhiều hơn nữa.

Hồng Chung này khi nói chuyện cũng lớn tiếng như tên vậy, hơn nữa cũng có tính cách hào sảng, có uy tín cao trong công ty. Mấy năm làm lãnh đạo công ty thiết bị xăng dầu đã đầu tư không ít vào việc cải thiện khoa học kỹ thuật, tìm con đường tiêu thụ mới, sản phẩm đã tiến được vào các công ty năng lượng hàng đầu của cả nước, thậm chí còn bắt đầu đi vào thị trường Đông Nam Á cùng Trung Á. Bởi vì công ty vẫn làm ăn tốt nên Thị xã Hoài Khánh mới không tính tới việc tranh suất lên thị trường chứng khoán cho công ty này.

Nhưng do Triệu Quốc Đống và Đặng Nhược Hiền cảm thấy công ty thiết bị xăng dầu nếu không thể làm lớn hơn nữa là rất đáng tiếc, không thể vì nguyên nhân thuộc tỉnh mà ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty. Công ty phát triển mạnh thì thuế và GDP cũng là đóng góp cho Hoài Khánh cơ mà. Cho nên Triệu Quốc Đống mới tìm tới Bộ năng lượng để kiếm chỉ tiêu lên thị trường chứng khoán.

Không ngờ đến đầu năm nay chế độ chỉ tiêu này bị hủy bỏ, đổi sang thành phê duyệt. Đây lại là một thử thách với công ty thiết bị xăng dầu, để cho bọn họ không thể chuẩn bị cẩn thận hơn nữa. Cũng may có Triệu Quốc Đống làm người trung gian nên cũng khá trót lọt ở bên Hiệp hội giám sát chứng khoán, mới làm cho công ty đi được đến bước ngày hôm nay.

- Lão Hồng, đừng nói như vậy. Tôi hy vọng công ty anh có thể lên thị trường chứng khoán, nhưng tôi càng hy vọng công ty có thể qua đó thu thêm tài chính, dùng tốt tài chính để tăng cường lực lượng nghiên cứu khoa học kỹ thuật, nâng cao chất lượng sản phẩm, tăng đầu tư vào nghiên cứu. Tôi đánh giá cao việc các anh lập trung tâm nghiên cứu đầu tiên của thị xã trong cấp công ty. Sản phẩm thiếu tính khoa học kỹ thuật sẽ sớm bị đào thảo, hy vọng các anh có thể nhớ kỹ điểm này. Vừa phải làm lớn, vừa phải làm mạnh, chỉ không ngừng đưa ra sản phẩm mới, tăng cường năng lực của mình, không ngừng nghiên cứu, sáng chế thì mới có thể đưa ra sản phẩm tiên tiến sánh ngang và vượt qua người nước ngoài, các anh mới có thể luôn thắng lợi.

Mặc dù mấy công ty dầu khí lớn của Trung Quốc đã bắt đầu đi ra nước ngoài nhưng không thể không nói nó còn chênh lệch quá lớn với các tập đoàn dầu khí của Âu, Mĩ. Không chỉ kém về tài chính, năng lực quản lý, kỹ thuật thăm dò, kỹ thuật khau thác và năng lực chế tạo thiết bị đều có khoảng cách không nhỏ. Muốn đuổi theo thì phải nâng cao năng lực của cả hệ thống ngành năng lượng, đây không phải việc một sớm một chiều là đạt được, chỉ có thể thông qua không ngừng cố gắng mới thành công được.

Hồng Chung cảm nhận được sự mong chờ trong giọng của Triệu Quốc Đống, điều này làm y cũng phải than thở.

Hồng Chung có ấn tượng rất sâu với Triệu Quốc Đống. Mặc dù đối phương làm Thị trưởng không lâu, số lần tới công ty cũng không nhiều. Nhưng mỗi lần đến đều lập tức tới thăm trung tâm nghiên cứu, hỏi vấn đề đều là việc nhà máy đầu tư vào nghiên cứu như thế nào, vấn đề kỹ thuật độc quyền đến đâu? Qua đó có thể thấy được đối phương coi trọng sản phẩm khoa học kỹ thuật như thế nào. Hôm nay vừa nói đến vấn đề tài chính lại nhấn mạnh điểm này làm cho Hồng Chung cảm thấy ánh mắt của vị Cục trưởng Triệu này khác với các lãnh đạo khác.

- Lão Hồng, lời Cục trưởng Triệu nhắc thì anh phải nhớ kỹ. Làm mạnh còn quan trọng hơn là làm lớn. Nếu niêm yết thành công lên thị trường chứng khoán rồi dùng tài chính thu được như thế nào, tôi hy vọng công ty anh phải tập trung vào nghiên cứu, phải biến công ty thành dẫn đầu trong làm việc sản xuất thiết bị xăng dầu. Tôi không nói về quy mô mà cả về thị trường và số lượng sản phẩm.



Đặng Nhược Hiền tiếp lời nói.

Triệu Quốc Đống đang định nói thêm gì đó thì điện thoại di động vang lên. Hắn xin lỗi mấy vị khách rồi nghe điện.

- Ồ, bọn họ nói với tôi là đã đặt bàn xong ở khách sạn Côn Lôn. Ồ, lão Hình chưa về sao? Mai mới về ư, không phải nói Lão Vương ở Thiên Tân sao? Ồ, Lão Vương đến cũng được, sao có thể cứ phải có lão HÌnh? Anh đến là được rồi. Ồ, như vậy à, lão Hình cũng khách khí quá, vậy cũng được, tôi bảo bọn họ đổi sang ngày mai. Tôi hôm nay cũng vừa vặn có khách. Được, tôi nói với bọn họ chuyển sang ngày mai.

Điện thoại do Đổng Minh Đường gọi tới. Giám đốc công ty thủy điện Trung Quốc Hình Nguyên vẫn ở tỉnh Quế. Triệu Quốc Đống vốn định để phó giám đốc phụ trách của bọn họ tham gia là được nhưng Hình Nguyên nói mai sẽ về gấp. Vì thế Đổng Minh Đường cũng không tiện nói nhiều mà đồng ý, sau đó báo cho Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống đang lo không biết bố trí cho Đặng Nhược Hiền như thế nào, chẳng lẽ hai bên ngồi cùng hay sao? Vừa lúc bên Ninh Lăng có thể chuyển sang ngày mai. Tối nay tiếp Đặng Nhược Hiền.

……….

Vưu Liên Hương nhận được điện của Triệu Quốc Đống mà không khỏi buồn một chút. Triệu Quốc Đống không nói nhiều. Hắn chỉ nói tối nay không tiện, không tới được, mai liên lạc lại. điều này làm cô không biết ăn nói với Chung Dược Quân như thế nào?

Chung Dược Quân nghe xong Vưu Liên Hương báo cáo cũng có chút khó chịu. Đây không phải ra vẻ sao? Anh không đáp ứng thì thôi, đã đồng ý còn đổi ý là sao? Đây không phải trêu người ta ư?

Một đám người chỉ mời mình Triệu Quốc Đống cũng làm y bực, bây giờ cũng vừa vặn. Chung Dược Quân cũng thuận thế làm theo, hỏi Triệu Quốc Đống có xác định thời gian cụ thể không? Y cho rằng có lẽ Triệu Quốc Đống thấy việc này khó làm nên không tới ăn cơm, nếu không sau khó

kiếm được bậc thang mà đi xuống.

Chung Dược Quân cũng gọi mấy cuộc điện thoại mà tìm hiểu thông tin. Ai cũng nói Tập đoàn quốc điện đang gặp cơn phong ba, có lẽ muốn mở miệng là rất khó khăn. Hạng mục ở Ninh Lăng bây giờ có thể đang bị Ủy ban kỷ luật Trung ương điều tra, trong thời gian ngắn mà muốn khởi động gần như là không thể.

Nếu ở đây mười ngày nửa tháng rồi xám xịt mà về thì y mới làm Thị trưởng không lâu cũng thấy mất mặt. Hơn nữa sẽ khiến y về sau triển khai công việc khó hơn nhiều. Như vậy không bằng tìm cơ hội về trước, để Vưu Liên Hương ở đây phụ trách. Cuối cùng tay không mà về cũng không ảnh hưởng mấy tới mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook