Quyển 12 - Chương 100
Thụy Căn
17/04/2013
Mồng bốn, Triệu Quốc Đống không thể không tạm biệt Cù Vận Bạch mà về Bắc Kinh. Lưu Nhược Đồng cũng đã về nước nên hắn phải về Bắc Kinh. Cũng may bây giờ hắn làm ở Bắc Kinh nên nhiều quan hệ không cần qua lại quá nhiều, chỉ cần đưa chút quà tặng tỏ tấm lòng là đủ.
Đợt tết này nhà ai cũng bận rộn, anh nếu đến nhà người ta cũng phải tiếp đón anh.
Triệu Quốc Đống biết cách nắm bắt tâm lý mọi người. Hắn chọn mấy thứ như chè Thanh châm – Hoài Khánh, rượu Bích Nhũ Ninh Lăng, chè Bích Vụ - Ninh Lăng, ba loại phối hợp rồi thuê người đóng gói cẩn thận, coi như làm mọi người cảm nhận được điểm đặc biệt của đặc sản tỉnh An Nguyên.
Đối tượng tặng quà không ít nhưng chủ yếu là nằm ở tâm ý mà thôi. Anh đưa quà người ta chưa chắc đã nhớ, nhưng anh không tặng quà thì gần như người ta sẽ ghi nhớ.
Địa vị của Triệu Quốc Đống ở Lưu gia là khá đặc biệt. Ngoài anh em Lưu Nham, Lưu Thác và Lưu Kiều ra thì không ít người không quá coi trọng thằng con rể là hắn. Cho nên ngay cả Trầm Đông Chiêu cũng cảm thấy con rể Lưu gia là quan liêu. Nhưng sau đó Triệu Quốc Đống rất nhanh phá vỡ cảm tưởng người Lưu gia. Nhất là sau khi Triệu Quốc Đống làm Cục trưởng cục Quy hoạch và phát triển Bộ năng lượng thì cảm nhận kia gần như thay đổi hết.
Có lẽ bọn họ không coi trọng Thị trưởng một nơi nhưng tuyệt đối không thể coi thường một Cục trưởng cục quan trọng ở Bộ năng lượng. Mặc dù bọn họ cho rằng có người giúp Triệu Quốc Đống nhưng dám ngồi ở vị trí này mà làm tốt thì không có bản lĩnh là không được.
Lưu Nham ở gia tộc cũng đã sớm truyền tin nói Phó Thủ tướng Lục Kiến Bang rất coi trọng Triệu Quốc Đống. Sau khi nghe Triệu Quốc Đống phát biểu đã gặp riêng và hỏi Triệu Quốc Đống vài vấn đề. Điều này làm đám người Lưu gia cũng tôn trọng Triệu Quốc Đống hơn.
Sức ảnh hưởng của gia tộc cách mạng dần giảm đi, thi thoảng xuất hiện nhân tài tích cực phát triển trong chính trị. Nhưng có một điều không thể thay đổi là người xuất thân bình thường đang đi lên, đây là điều không thể né tránh.
Triệu Quốc Đống chính là trong hoàn cảnh như vậy dần dần đi vào trung tâm chính trị của Lưu gia. Đến vị trí này thì dù Lưu Trọng Bình hay là Hứa Gia Ninh cũng tán thành biểu hiện của Triệu Quốc Đống đủ để làm thành viên xuất sắc trong Lưu gia. Điều này cũng có nghĩa lúc cần thiết Triệu Quốc Đống có thể vận dụng tài nguyên quan hệ của Lưu gia để giúp đỡ.
Muốn đứng vững trong vòng tròn ở Lưu gia thì năng lực là rất quan trọng, nhưng một vòng tròn mở rộng ra nhiều lúc cũng cần các mối quan hệ của mọi người. Ví dụ như quan hệ với Trầm Đông Chiêu cũng là điều Lưu gia cố gắng quan hệ. Ngay cả Lưu Trọng Bình cũng là cấp dưới bác ruột Trầm Đông Chiêu.
…
- Tôi nghe Bộ trưởng Thái nói Phó Thủ tướng Lục đã chú ý đến quan điểm Viện các anh. Mặc dù hơi lệch một chút nhưng phương hướng là đáng để khẳng định, đưa ra được khó khăn và đối sách cho quân đội nước ta. Phó Thủ tướng Lục cảm thấy cần mở rộng nghiên cứu thêm ở việc này, không nên câu nệ với mấy quan điểm hiện nay, xem có thể đưa ra quan điểm thích hợp hơn với tình hình quốc gia và quốc tế hiện nay hay không?
Triệu Quốc Đống nhìn Lưu Nhược Đồng ở phía xa xa đang nói chuyện vui vẻ. Xem ra Lưu Nhược Đồng rời khỏi vòng tròn này khá lâu nên mọi người có chút kinh ngạc khi cô xuất hiện, vì thế nhiều người tìm cô nói chuyện. Ngược lại bản thân Triệu Quốc Đống lại thoải mái hơn. Ngoài đám người Trầm Đông Chiêu ra thì những kẻ khác đều là kẻ kiêu căng, tạm thời không chú ý đến hắn.
Hôm nay là sinh nhật 40 của Trầm Đông Chiêu theo tuổi âm, cũng chính là sinh nhật 39 theo tuổi dương của y. Đồng thời cũng là buổi chúc mừng Trầm Đông Chiêu lên chức đại tá. 39 tuổi làm đại tá theo Triệu Quốc Đống biết mặc dù không phải chưa từng có nhưng cũng là hiếm thấy.
Hai nhà Lưu Trầm có quan hệ từ thời chiến tranh. Mặc dù trong giai đoạn phát triển đất nước thủ lĩnh hai nhà bị đả kích không nhỏ nhưng cũng khiến quan hệ hai nhà càng thêm mật thiết. Đến tận khi người đứng đầu Trầm gia mất, đứng đầu Lưu gia vì sức khỏe nên không xuất hiện trước công chúng, đời hai của hai nhà dần phát triển trong chính trị nên quan hệ hai nhà cũng trở nên bình thường. Nhưng phải nói quan hệ đời hai, đời ba vẫn còn khá thân.
Trầm Đông Chiêu là người có phong cách khá đặc biệt, mặc dù là buổi mừng sinh nhật nhưng chỉ tổ chức ăn trưa, coi như dùng cách này để xác định một năm mới của mình. Sau đó y tổ chức để mọi người trao đổi.
Người tham gia hầu hết là bạn bè quan hệ mật thiết với Trầm Đông Chiêu cùng với những vị khách do lịch sử vòng tròn nên không thể không mời. Trầm Đông Chiêu mặc dù không muốn mở rộng quy mô nhưng có một số việc không phải do y làm chủ, đây không chỉ là một nghi thức mà còn là một quy củ.
- Vẫn là không chịu đổi mới.
Trầm Đông Chiêu nói:
- Trước cải cách, cách làm này là chính xác vì có thể cung cấp hoàn cảnh để Trung Quốc chúng ta phát triển ổn định. Nhưng tình hình quốc tế hiện nay thay đổi nhiều, nước Mỹ trước không tạo thành uy hiếp với chúng ta vì những hành vi của bọn họ. Nhưng rất nhiều vấn đề không thể tránh khỏi như ở Đài Loan, vấn đề Ấn Độ Dương, lợi ích dầu mỏ ở Trung Đông - - Trung Á.
- Cây muốn lặng mà gió chẳng nhừng. Anh muốn yên ổn phát triển nhưng khi anh bị uy hiếp đến lợi ích chiến lược thì anh còn có thể tránh được sao? Như vậy sẽ chỉ làm đối phương hiểu lầm, hiểu lầm này cũng không phải là chú ý đến lợi ích trung tâm của anh, là cho rằng anh có thể nhường ở vấn đề này thì sẽ khiến đối phương được voi đòi tiên.
Trầm Đông Chiêu từ tốn nói. Xung quanh y đều là người cùng quan điểm nên khá hứng thú nghe nói.
- Hơn nữa từ một góc độ nào đó mà nói cùng với việc ngày sau đột nhiên bộc phát thì không bằng bây giờ dần tiến vào. Dù là phòng ngự quốc gia cũng cần tăng thêm vốn đầu tư. Mà Quốc Đống cũng phải có kế hoạch đi ra nước ngoài, nếu không thật sự một ngày quân đội Trung Quốc phát hiện mình cần đi ra ngoài, gặp phải áp lực dư luận thế giới, lúc ấy Trung Quốc đã làm mọi người có ấn tượng là con hổ không răng, không có vũ lực mạnh, khi đó càng thêm bị động.
- Đông Chiêu nói đúng, ở vấn đề liên quan tới lợi ích chiến lược quốc gia ta, Trung Quốc không thể lo đầu lo cuối, nó sẽ làm người ta hiểu lầm quyết tâm của chúng ta. Bây giờ nếu không tỏ rõ thái độ thì đến mức nào đó có lẽ các bên sẽ loại Trung Quốc khỏi trường quốc tế. Đương nhiên chúng ta cũng không ngại đối đầu nhưng có thể lấy phương thức hòa bình để đảm bảo lợi ích chiến lược quốc gia không tổn thất cũng là điều tốt mà.
Nói xen vào là một người đàn ông trông lớn hơn Trầm Đông Chiêu vài tuổi, mày rậm, ánh mắt sắc bén. Đây là một người bạn thân của Trầm Đông Chiêu - Lâm Mộc Sâm, nghe nói cũng là người trong quân đội.
Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận lời của đối phương rất sắc bén, khá thẳng thắn, cũng giấu sách lược, thi thoảng lộ quan điểm của mình cũng là một sách lược. Làm như thế nào phù hợp lợi ích của Trung Quốc thì cần phải căn cứ cục diện chính trị Trung Quốc biến hoá mà điều chỉnh. Phải để thế giới từng bước quen với một nước Trung Quốc mạnh. Mà không thể làm cho thế giới hoảng hốt, đây là cần một quá trình lâu dài.
- Lâm huynh nói có phải là chỉ vào khu vực Nam Hải?
Triệu Quốc Đống cười nói.
Lâm Mộc Sâm vẫn chú ý Triệu Quốc Đống. Trầm Đông Chiêu đánh giá khá cao Triệu Quốc Đống, thậm chí mơ hồ kéo hắn vào vòng tròn này, điều này làm Lâm Mộc Sâm rất tò mò. Ánh mắt của Trầm Đông Chiêu rất cao, người bình thường không thể được y chú ý tới.
Chẳng qua câu nói của Triệu Quốc Đống làm mắt Lâm Mộc Sâm sáng lên, đối phương không nói là Trung Á, không phải Đài Loan, không phải Đông Hải mà trực tiếp nói tới Nam Hải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.