Quyển 14 - Chương 106
Thụy Căn
17/04/2013
Năm 2001 anh em Triệu thị xếp thứ 38 trên bảng Top 100 của Hurun, đứng sau anh em nhà Đức Long Đường thị, đứng trên Trương Quả Hỉ của tập đoàn Quả Hỉ Giang Tây, tài sản 120 triệu tệ. Năm 2002 anh em Triệu thị đứng thứ 32, xếp sau Hoàng Quang Du của tập đoàn Bằng Nhuận và đứng trên Chúc Nghĩa Tài của tập đoàn Vũ Nhuận, tài sản là 160 triệu tệ. Nhưng tới năm 2003 khi bảng Top của Hurun được đưa ra thì tài sản cá nhân của Triệu Trường Xuyên đã nhảy vọt lên vị trí 15, vượt qua cả Từ Minh của tập đoàn Thực Đức Đại Liên, tài sản đạt tới 260 triệu tệ.
Tài sản của Triệu Đức Sơn kém hơn người em một chút, đạt được 230 triệu tê, tài sản của Triệu Trường Xuyên nhiều hơn chủ yếu là nhờ tiếp nhận số cổ phần do Triệu Vân Hải chuyển nhượng, còn Triệu Đức Sơn thì lại bắt đầu chuyển hướng tài sản của mình ra nước ngoài, tỷ như mua bất động sản và tranh chữ, đồ cổ. Về phương diện này thì Hurun không thể biết được.
Năm trước Triệu Quốc Đống đã chia 45% cổ phần tập đoàn Thương Lãng của bà mẹ Hứa Tú Cần ra mà chỉ giữ lại 20%, 25% còn lại thì Triệu Trường Xuyên và Triệu Đức Sơn mỗi người 10%, Triệu Linh San và Triệu Vân Hải mỗi người 2,5%. Nhưng hắn cũng xác định rõ là không có sự đồng ý của hắn thì không được phép chuyển nhượng số cổ phần này.
Triệu Trường Xuyên thay thế Hứa Tú Cần trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn Thương Lãng, Triệu Đức Sơn đứng ngay sau em mình.
- Đánh giá của bảng Top 100 của Hurun dù không khoa học nhưng cũng đủ để nhìn ra được một vài điều. Sách lược giấu tài của Trường Xuyên rất hay, còn Đức Sơn đem phần hoa hồng thu được từ công ty đầu tư mua bất động sản ở nước ngoài coi như là một biện pháp đầu tư mạo hiểm phân tán. Có điều phải lựa chọn điểm đến cẩn thận.
Triệu Quốc Đống nói một cách thản nhiên.
- Ha ha, anh, hòn đảo em mua ở biển Ca-ri-bê sẽ không bị mất giá chứ? Có thời gian thì tới đó đi dạo vài vòng, ánh mặt trời, bãi biển, cát mịn, chim chóc, rừng nguyên thủ, suối tự nhiên, còn có nhiều loài bò sát nhỏ. Đây là thế giới thuộc về một cá nhân, thiên đường đó, đây thực sự là thiên đường, tuy nói em không có máy bay tư nhân nhưng em có thể thuê, ở nơi đó vài ngày thì em bảo đảm anh sẽ vứt bỏ được tất cả tục niệm trần thế, vui sướng tới mức không muốn quay về, vui đến quên cả trời đất!
Bộ dạng của Triệu Đức Sơn trông hết sức đắc ý.
- Thế giới một cá nhân? Anh thấy thì sợ là thế giới hai người đó? Trời tròn đất vuông, mặc chú muốn làm gì thì làm, có phải lại dùng chiêu này để đánh phá tâm phòng bị của minh tinh nào hay không, hoặc là khiến vị ngôi sao ca nhạc nào đó chủ động cởi áo nới dây lưng thể hiện tình yêu với chú hả?
Từ trước tới giờ Triệu Quốc Đống chẳng lúc nào khách khí với người em trai này.
Sắc mặt xấu hổ chỉ chợt lóe lên biến mất, lần này Triệu Đức Sơn cũng không pha trò che dấu quá khứ như trước mà chỉ làm liếc mắt nhìn Lam Đại đang trò chuyện thân thiết với mẹ mình rồi nói một câu tỉnh bơ:
- Anh, cái câu "trên làm dưới theo" giải thích như thế nào vậy?
Mặt Triệu Quốc Đống cứng đờ, Triệu Vân Hải và Triệu Trường Xuyên thì lại mừng rỡ nhưng khi thấy sự tức giận trong đôi mắt của ông anh thì đều vội vàng xoay mặt sang hướng khác. Anh hai muốn tìm chết thì bọn họ sẽ không tháp tùng.
- Ồ, Đức Sơn, cánh của chú cũng cứng cáp rồi nhỉ, dám tranh cãi cùng với anh của mình cơ đấy?
Triệu Quốc Đống không ngờ Triệu Đức Sơn dám dùng cách này để chế diễu mình, mặc dù mình và Lam Đại không hề có dính líu gì nhưng giọng điệu của Triệu Đức Sơn rõ ràng không phải ám chỉ mỗi Lam Đại. Cổ Tiểu Âu, Cù Vận Bạch rồi còn Trình Nhược Lâm, bí mật của mình đích thực không hề được che dấu trước mặt mấy anh em của mình. Hắn phát hiện mình càng ngày càng mất đi quyền nói chuyện về phương diện tác phong sống.
- Anh, em không tranh cãi mà chỉ lời ngay nói thật mà thôi.
Triệu Đức Sơn hơi rụt cổ lại một chút rồi sau đó lại ưỡn thẳng lên.
Trong lúc nhất thời Triệu Quốc Đống không phản bác được, đây đúng là một vấn đề khó, muốn làm nghề rèn tốt thì bản thân phải cứng rắn, uy tín của mình về phương diện này không tốt thì phải chịu nhún nhường.
- Ý của chú là anh chú đây làm cái gì thì phải chịu sự giám sát của chú phải không? Có phải chú cảm thấy biểu hiện của anh làm ảnh hưởng đến chú hả?
Ngữ khí của Triệu Quốc Đống đầy bất thiện.
- Anh, em không có ý đó, ặc. Em chỉ muốn biểu đạt một ý, đó là chúng ta đang theo đuổi một điểm chung trong sinh hoạt cá nhân đúng không ạ? Chúng ta đều yêu cuộc sống, đều thích những sự vật tốt đẹp, đều quý trọng và muốn đối xử tử tế với những thứ tốt, kể cả tình cảm cùng với tất cả những thứ phụ thuộc thì em cảm thấy đều phù hợp với tính cách người Triệu gia chúng ta, dám yêu dám hận mới là đạo lý.
Triệu Đức Sơn nói một mạch đầy vẻ nho nhã, chẳng những khiến Triệu Quốc Đống nghẹn hòng nhìn trân trối mà còn khiến Triệu Trường Xuyên và Triệu Vân Hải há hốc mồm.
Mãi một lúc lâu sau Triệu Quốc Đống mới thở ra một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, gằn từng tiếng, hỏi:
- Đức Sơn, mấy lời này là vị sư phụ ngôn ngữ học kia thiết kế cho chú, là lí do chú chuyên dùng để đối phó với anh phải không?
Triệu Đức Sơn gãi gãi đầu nói có phần vô liêm sỉ:
- Anh, anh đúng là anh của em có khác, em mới thò ra ít đuôi mà anh cũng có thể nhìn ra được. Đúng vậy, em đã tìm người thảo luận nghiên cứu về vấn đề này, em hỏi bọn họ rằng làm như thế nào mới có thể đối mặt với những người từng không ăn được nho thì nói nho còn xanh, mà vẫn tỏ ra vẻ bình tĩnh chứ không phải là hành động theo cảm tình, kết quả là hắn nói cho em biết "đạo lý" này.
Triệu Trường Xuyên và Triệu Vân Hải đều không nhịn được cười. Ông anh này của mình đúng là khác thường, ngay cả loại chuyện yêu đương này mà cũng có thể thông qua chỉ dạy để tìm kiếm lí do thoái thác, xem ra đúng như lời đại ca nói, đây chỉ là những lời chuyên dùng để đối phó với đại ca.
Lam Đại chú ý thấy mấy anh em Triệu thị ở bên kia cười nói rất vui vẻ, tuy có bị những lời bàn luận của Triệu mẫu về mấy chương trình văn nghệ đêm giao thừa ảnh hưởng nên cô không nghe rõ mấy anh em họ đang đàm luận về đề tài gì nhưng từ đôi ba câu nghe được thì cô cảm giác được hình như có liên quan đến mình. Mà biểu tình thẹn quá hóa giận của Triệu Quốc Đống thì là lần đầu tiên cô trông thấy.
Trong ấn tượng của cô thì tác phong của Triệu Quốc Đống từ trước đến giờ đều bình tĩnh, tao nhã có chừng mực, rất hiếm khi thất thố. Có lẽ chỉ những khi ở trước mắt người nhà thì hắn mới có thể bộc lộ ra một phần chân thật của hắn.
Chút tức giận của Triệu Quốc Đống cũng bị mấy lời khôi hài xóa tan thành mây khói. Mấy anh em đều cười đến chảy cả nước mắt, Triệu Đức Sơn này đúng là có khiếu đóng hề, vì đề phòng anh trai la mắng tác phong sinh hoạt của mình mà còn nhờ riêng người để thiết kế ra một tràng lí do lí chấu như vậy. Bởi vậy có thể thấy được Triệu Quốc Đống đã tạo "áp lực" cho hắn nhiều tới cỡ nào.
Khi đề cập tới trong top 15 của bảng Hurun thì có 9 người đều lấy việc kinh doanh bất động sản làm chủ nghiệp, mấy anh em Triệu Quốc Đống cũng thảo luận rất hăng say về vấn đề này.
Triệu Trường Xuyên thì lại không tán đồng với tình trạng nóng bỏng của thị trường bất động sản quốc nội trước mắt, hắn cảm thấy dù bất động sản sẽ trở thành một lá cờ lớn kéo nền kinh tế phát triển trong một thời gian dài nhưng quốc gia cũng cần phải suy xét tới việc chỉ dẫn xu hướng đầu tư. Hắn cảm thấy quốc gia nên dẫn dắt đầu tư công nghệ cao và phát triển thực nghiệp theo mô hình mới, chứ không nên đi theo dòng thủy triều rồi lại quên đi nhiệm vụ điều tiết khống chế dòng chảy đầu tư của chính phủ, chỉ biết tăng cường ngành bất động sản một cách điên cuồng.
Triệu Quốc Đống rất là kinh ngạc với quan điểm sắc bén và cao xa của Triệu Trường Xuyên, thậm chí là vui mừng khác thường. Hắn không ngờ Triệu Trường Xuyên lại có kiến thức sâu sắc như thế, trong thời gian này hắn cũng không nhắc nhở gì mà đây là quan điểm do tự bản thân đứa em mình cảm nhận và tìm hiểu được. Là một xí nghiệp dân doanh tham gia khai phá ngành bất động sản mà được như vậy thì cũng thật hiếm có.
Triệu Trường Xuyên cũng không thấy quá hứng thú với ngành inte mà Triệu Vân Hải làm, theo hắn thấy thì inte cũng chỉ có tác dụng liên kết, từ một cấp độ nào đó mà nói thì dù liên kết rất trọng yếu nhưng nếu muốn phát huy được tác dụng thì xét đến cùng cũng vẫn phải thông qua thực thể kinh tế mới có thể thể hiện ra được. Bất kể là thông tin, quảng cáo hay văn hóa thì nếu những giả thuyết kinh tế này mà không có cơ sở thực thể kinh tế bền chắc thì đều là xây nhà trên cát, không thể chịu được sóng to gió lớn, đối với nền kinh tế một quốc gia mà nói thì điều này càng rõ nét hơn.
Triệu Vân Hải thừa nhận một phần quan điểm của Triệu Trường Xuyên cũng có lý, nhất là quan điểm giả thuyết kinh tế và thực thể kinh tế có tác dụng tương hỗ thì hắn cũng tán đồng tác dụng mang tính cơ sở của thực thể kinh tế. Nhưng hắn cũng không tán thành nhận định của Triệu Trường Xuyên về tương lai của ngành inte.
Theo hắn thấy thì thị trường inte của Trung Quốc đang ở giai đoạn khởi bước phát triển, vẫn còn chênh lệch khá lớn với ngành inte Âu Mỹ, nhất là nước Mỹ. Với sự bùng nổ tăng trưởng dân số ở Trung Quốc thì sẽ không thể tránh được sự tập kích của cơn thủy triều toàn cầu hóa thị trường inte, việc các công ty inte của Trung Quốc lục tục đưa lên thị trường chứng khoán NASDAQ của Mỹ đã chứng tỏ rõ điều này. Trung Quốc với vị thế là một cường quốc thì nhất định phải thay đổi được vị trí của mình trong ngành này, chứ không thể đợi đến khi bị tụt hậu rồi mới hăm hở tiến lên được, tất cả cần phải bắt đầu ngay từ bây giờ.
Cuộc tranh luận giữa hai anh em khá kịch liệt, Triệu Vân Hải thì cảm xúc mãnh liệt còn Triệu Trường Xuyên thì lại bình tĩnh sắc bén, hai anh em đều cố hết sức để bày tỏ quan điểm của mình. Bọn họ đều hi vọng quan điểm của mình nhận được sự tán đồng của Triệu Quốc Đống, theo cả hai nghĩ thì Triệu Quốc Đống hẳn sẽ có kiến giải độc đáo về phương diện này.
Trên thực tế thì Triệu Quốc Đống lại đang ôm tâm trạng thưởng thức ngồi lắng nghe hai đứa em tranh luận. Quan điểm của Triệu Trường Xuyên tuyệt đối nghiêng về lý tính, nhất là do quốc gia đầu tư tài chính và chính sách còn sai lệch và khuyết thiếu vào ngành sản xuất công nghiệp tiên tiến và công nghệ cao, đầu tư lượng tài chính lớn vào ngành bất động sản, các doanh nghiệp vốn nước ngoài nhân cơ hội khuếch trương một cách trắng trợn trong các ngành, lĩnh vực trọng điểm. Nhận định này khá sâu sắc nhưng quan điểm của Triệu Vân Hải cũng không hề sai, ngành inte không thể coi như một giả thuyết kinh tế đơn giản được, nó có ảnh hưởng cực lớn đến toàn bộ thực thể kinh tế. Mà Trung Quốc cần phải xác lập địa vị thủ lĩnh trong ngành hoàn toàn mới này.
Đối mặt với một thế giới đã sai lệch quỹ đạo như trong ký ức thì Triệu Quốc Đống cũng tỏ ra bối rối. Hắn không biết vì những biến hóa nhỏ bé này thì thế giới sẽ đi theo hướng nào. Sự xuất hiện của website Thiên hạ đã hoàn toàn phá vỡ vận mệnh cũ kỹ về ngành công nghiệp inte của Trung Quốc như trong ký ức. Website Thiên hạ đã đủ sức cạnh tranh với các trang web nổi tiếng đương thời, mà nó không còn thể hiện khí phách của một website tổng hợp nữa mà dừng lại ở việc củng cố địa vị về phương diện thông tin tức thời và game.
Tựa như sự xuất hiện của nước khoáng Thương Lãng đã trở thành ông trùm trong ngành nước, dược Thương Lãng trở thành xí nghiệp tiên phong trong việc chế tạo thuốc sinh học ở Trung Quốc. Từ khi nghiên cứu và phát triển thì cơ hồ là đầu tư không tiếc vốn gốc để kéo thực lực và giá trị của Dược Thương Lãng lên, nhất là trung tâm nghiên cứu phát triển sinh học Thương Lãng ở công viên công nghệ cao Trương Giang đã nhận được sự đồng ý của Bộ khoa học kỹ thuật quốc gia và được xếp vào là một trong những trung tâm nghiên cứu dân doanh được quốc gia trọng điểm giúp đỡ về chính sách và tài chính. Đây là một tin tức cực tốt mang lại lợi thế lớn để phá vỡ được việc lũng đoạn thị trường dược phẩm cao cấp trong nước của các xí nghiệp sản xuất thuốc đa quốc gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.