Quyển 19 - Chương 112
Thụy Căn
17/04/2013
- Lão Tề, ban cần phải tổng hợp nghiên cứu ý kiến của đảng ủy chính pháp tỉnh cùng với Thị ủy An Đô, nhưng đảm nhiệm hình thành ý kiến phải do Ban Tổ chức cán bộ các anh, phải có quan điểm của mình. Ý kiến của bọn họ có thể lấy làm tham khảo nhưng tham khảo chính là tham khảo.
Lăng Chính Dược hơi nhấn giọng lên đôi chút.
- Lãnh đạo chủ yếu của cơ quan công an là khá quan trọng. An Nguyên chúng ta muốn một hoàn cảnh phát triển ổn định, cơ quan công an có trọng trách rất lớn. Mà đề bạt cán bộ trong cơ quan công an thì ban cũng nên nghe ý kiến nhiều phương diện, phân tích khách quan, đưa ra ý kiến của mình.
Tề Hoa nghe ra sự không hài lòng của Lăng Chính Dược nhưng hắn cũng có nỗi khổ không nói thành lời.
Hắn mới đến ban Tổ chức cán bộ, ý kiến trong ban chưa thống nhất. Hắn vốn vẫn hy vọng tiến hành điều chỉnh ở ban nhưng sau khi báo cáo với Lăng Chính Dược mà vẫn không có tin tức gì làm hắn khá oán giận. Vi Sùng Thái có tư cách lâu năm, thái độ cũng là không nóng không lạnh. Một phó trưởng ban khác là Trương Hòa Xuân luôn vâng dạ, chuyện gì cũng không có chủ kiến. Còn một phó trưởng ban mới đề bạt là Chu Ích Minh nghe nói đi lại gần với Triệu Quốc Đống, cũng từng là tâm phúc của Hàn Độ, bình thường cũng lạnh nhạt, giao công việc gì cũng làm nhưng Tề Hoa luôn cảm thấy khó hòa hợp. Chỉ có một phó trưởng ban khác là Lý Bổn Phúc coi như đi lại gần.
Nhưng như vậy cũng làm cho hắn rất khó có thể thống nhất ý kiến trong ban. Họp hội nghị đảng ủy ban mấy lần đều có ý kiến trái chiều, không thể tạo thành nhất trí. Đây cũng là điều Tề Hoa buồn bực nhất. Hắn vốn dự định sau Đại hội Đảng tỉnh dù như thế nào cũng tiến hành điều chỉnh nhân sự trong ban một lần, tạo quyền uy của mình, dù là Lăng Chính Dược không cùng ý kiến thì hắn cũng phải làm.
- Bí thư Lăng, trong ban sẽ lập tức nghiên cứu, tôi thấy hay là đợi sau Đại hội Đảng toàn quốc kết thúc rồi trở lại.
Tề Hoa có chút do dự nói.
- Lão Tề, có một số việc không thể kéo dài quá lâu nếu như một lần không thể làm xong hết thì chia từng bước được mà.
Lăng Chính Dược trừng mắt nhìn Tề Hoa.
- Đưa ra một phương án cần có một quá trình, tôi cảm thấy cũng có lợi cho công tác giao tiếp.
Tề Hoa và Bộ Phú Hải hơi ngẩn ra, bọn họ liếc nhìn nhau. bí thư Lăng có ý gì? Chính là muốn có động tác lớn trước Đại hội Đảng, nhưng trước Đại hội Đảng 17 chỉ có thể tiến hành một lần hội nghị thường ủy, chủ yếu là nghiên cứu về lịch đi lên tham gia Đại hội Đảng, lần này nói ra thay đổi nhân sự mà mang tới tranh luận chỉ sợ tạo thành ảnh hưởng không tốt. Chẳng lẽ bí thư Lăng định thỏa hiệp?
Lăng Chính Dược cũng đang khá tức giận.
Triệu Quốc Đống đã báo cáo với hắn về tư tưởng thàn lập phòng giao dịch sản quyền An Nguyên, ý này làm hắn rất phấn chấn. Triệu Quốc Đống này đúng là có chút năng lực, không ngờ muốn lợi dụng tâm trạng muốn có thành tích của Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin để bắt tay với Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin cùng thành lập phòng giao dịch sản quyền An Nguyên. Chủ yếu là giải quyết quyền giao dịch cổ phần của các công ty vừa và nhỏ.
Mới đầu hắn còn lo lắng Triệu Quốc Đống có phải muốn thành lập phòng giao dịch này ở Ninh Lăng không, nhưng Triệu Quốc Đống nói rõ thực lực kinh tế của Ninh Lăng mặc dù đuổi kịp An Đô nhưng từ ý nghĩa chính trị và vị trí địa lý và sức ảnh hưởng trong cả nước thì An Đô thích hợp hơn Ninh Lăng rất nhiều. Phòng giao dịch này nếu được thành lập chỉ có thể thành lập ở An Đô, mà công việc này cần lập tức khởi động đề phòng mấy thành phố lớn khác như Trịnh Châu, Vũ Hán hoặc là Thành Đô, Trùng Khánh đoạt lấy, cũng đề nghị Lăng Chính Dược làm tổ trưởng, hắn làm phó, công tác cụ thể do Dương Kính Quang và Trương Hoành Vĩ đến phụ trách.
Điều này làm Lăng Chính Dược rất hài lòng. Hắn phản cảm nhất là ai nói tới công tác kinh tế đều như là công việc bên ủy ban tỉnh, không có quan hệ gì mấy với tỉnh ủy, hình như bên tỉnh ủy không có ai am hiểu công tác kinh tế vậy. Vì thế hắn vừa tới An Nguyên đã bắt đầu xác lập nguyên tắc là tỉnh ủy nhất định phải có quyền chủ đạo trong lĩnh vực kinh tế, đương nhiên quyền thao tác cụ thể do chính quyền làm. Vì thế việc hắn gây khó dễ với Triệu Quốc Đống trong mấy hạng mục vừa rồi ở Miên Châu, Thông Thành cũng là vì nguyên nhân này. Nhưng bây giờ xem ra thái độ của Triệu Quốc Đống đã có thay đổi, bắt đầu biết tôn trọng mình. Điều này làm Lăng Chính Dược khá vui vẻ.
Mọi người tôn trọng lẫn nhau thì dù là có vài vấn đề có quan điểm khac nhau thì Lăng Chính Dược cũng không phải là người hẹp hòi. Ví dụ như chuyện Trương Hoành Vĩ làm trợ lý chủ tịch tỉnh thì hắn cũng không gây khó dễ.
Bộ Phú Hải không hy vọng Khâu Nguyên Phong làm phó giám đốc Sở công an, nhưng Lăng Chính Dược lại biết rõ tình huống của Khâu Nguyên Phong. Tuổi đủ, từng là thủ trưởng của Triệu Quốc Đống. Có quan hệ đặc thù này làm Lăng Chính Dược không thể không cân nhắc, nhưng ở trong giai đoạn mẫn cảm này thì Lăng Chính Dược không muốn có mâu thuẫn quá lớn với Triệu Quốc Đống.
Vấn đề bên Thành phố An Đô có thể kéo dài một chút, Lưu Triệu Quốc đi đâu, hai vị trí hắn lưu lại cũng khiến không thiếu người đỏ mắt. Ở điểm này Lăng Chính Dược biết rõ. Thành phố An Đô hy vọng Thị ủy An Đô có quyền chọn người, điều này có thể hiểu nhưng tỉnh ủy mới là người có quyền quyết định cuối cùng. Mà Tương Hữu Tuyền cũng có ý của mình về chức bí thư đảng ủy chính pháp An Đô. Mỗi người đều có quan điểm, tính cách của Tề Hoa khá mềm mỏng, mà Ban Tổ chức cán bộ lại chưa ổn định nên không làm được gì. Có phải là mình yêu cầu quá cao về hắn không?
Lăng Chính Dược có một cảm giác rất buồn bực, có lẽ sau khi Viên Chí Kiên tiến vào thường ủy thì mình sẽ cân nhắc điều chỉnh vài thường vụ một chút, vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ rất quan trọng, nhiều lúc có thể tạo được tác dụng chống đỡ kiên cường. Nếu có thể thì mình để Trần Anh Lộc làm trưởng ban tổ chức cán bộ, Viên Chí Kiên làm trưởng ban thư ký, về phần Tề Hoa có lẽ nên suy nghĩ để hắn sang làm chủ tịch Mặt trận tổ quốc hoặc điều đi khỏi An Nguyên.
…
Triệu Quốc Đống gác máy, là Miêu Chấn Trung gọi tới.
Miêu Chấn Trung tiết lộ vài tình hình, hội nghị thường vụ trước Đại hội Đảng 17 có thể sẽ thảo luận một vài vấn đề nhân sự. Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đang tích cực nghiên cứu, sẽ điều chỉnh bộ máy ở vài nơi như Sở công an, An Đô, Lô Hoa, phạm vi điều chỉnh không lớn nhưng lại khá mẫn cảm.
Triệu Quốc Đống hiểu ý của Miêu Chấn Trung, vấn đề Vu Đan cần giải quyết, Triệu Quốc Đống cũng đã cân nhắc. Hắn dự định để Tằng Lệnh Thuần lên làm phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh kiêm chánh văn phòng. Như vậy Lưu Như Hoài có thể đảm nhiệm chức trưởng ban thư ký, mà Vu Đan có thể tiếp nhận chức bí thư quận ủy Tây Giang.
Triệu Quốc Đống cũng đã đề cập với Lăng Chính Dược về việc điều Tằng Lệnh Thuần lên ủy ban tỉnh, Lăng Chính Dược không phản đối cho nên vấn đề này không lớn. Quan trọng nhất là việc Vu Đan tiếp nhận chức bí thư quận ủy Tây Giang thì sẽ thành thường vụ thị ủy Ninh Lăng, cũng cần thông qua hội nghị thường vụ tỉnh ủy, có thể nhân cơ hội này điều chỉnh.
Đây coi như là giao dịch nhưng là giao dịch quang minh chính đại. Triệu Quốc Đống thầm nghĩ Lăng Chính Dược chắc không vì một chức cấp phó giám đốc sở mà gây khó dễ với Miêu Chấn Trung chứ?
Đây đúng là một cơ hội, trong thời gian Lăng Chính Dược đã bắt đầu thay đổi thái độ, có lẽ bị tư tưởng mở phòng giao dịch sản quyền ảnh hưởng nên ở nhiều vấn đề Lăng Chính Dược đã có tính phối hợp.
Ví dụ như vấn đề hạng mục bên Miên Châu, tài chính tỉnh đã bắt đầu dồn xuống, tập đoàn xây dựng An Nguyênw cũng đầu tư không ít. Lăng Chính Dược trong một trường hợp đã hỏi Dương Kính Quang về tình hình bên đó, cũng hỏi tập đoàn xây dựng An Nguyên có thể ảnh hưởng đến hạng mục khác khi tiến vào hạng mục này không? Điều này làm Dương Kính Quang đổ mồ hôi, không ngờ Lăng Chính Dược cũng không dây dưa nhiều ở vấn đề này, chỉ nhắc nhở thu xếp hợp lý. Điều này làm Dương Kính Quang có chút kinh ngạc.
Chẳng qua Lăng Chính Dược đúng là rất có hứng thú với phòng giao dịch sản quyền, lúc Triệu Quốc Đống ở Bắc Kinh bàn việc này thì Lăng Chính Dược cũng tự gọi tới hỏi tiến triển thế nào.
Có tâm trạng gấp như Lăng Chính Dược còn có Quan Kinh Sơn. Hắn gần như mỗi ngày đều gọi điện tới hỏi tình hình. Triệu Quốc Đống ở Bắc Kinh bốn ngày, mãi đến khi lên máy bay quay về An Đô thì cũng nhận được điện của Quan Kinh Sơn.
Làm cho Triệu Quốc Đống cảm thấy vui mừng chính là người phụ trách tổ trù bị thành lập Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin rất có hứng thú với đề nghị của An Nguyên. Sau khi hỏi rõ chi tiết tư tưởng, cũng nghe An Nguyên nói qua về quy hoạch của phòng giao dịch này. Người phụ trách kia rất tán thành với việc này, thậm chí còn chuyên môn mời Triệu Quốc Đống gặp mặt nói chuyện hai lần.
Hai ngày sau khi thảo luận việc này với tổ trù bị, Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin lại tiến hành tọa đàm với Triệu Quốc Đống, bàn vè vài chi tiết cụ thể, sơ bộ đồng ý An Nguyên có thể tiến hành triển khai công việc chuẩn bị, cũng ký hiệp định thỏa thuận với An Nguyên, đó chính là tạm thời không cân nhắc nơi khác, chọn An Nguyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.