Quyển 13 - Chương 114
Thụy Căn
17/04/2013
Nhìn Hàn Độ ăn đến độ mặt đầy mồ hôi, Triệu Quốc Đống không thể tưởng tượng nổi đây là vị Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đầu nho nhã.
Đĩa rau nhanh chóng được ăn hết, Hàn Độ lần đầu ăn loại lẩu này nên tự tìm loại rau thích ăn, bỏ vào nồi, gắp ra bát.
Do thân phận của Hàn Độ nên Triệu Quốc Đống và Hàn Đông chọn nhà hàng trông khá vệ sinh và rộng rãi. Nơi này trước đây là một bến tàu nổi tiếng An Đô, nhưng bây giờ đã được biến thành khu phố ẩm thực. Bến tàu đã không còn tác dụng, nhưng đây lại là nơi khách du lịch nhất định sẽ tới.
Ở đây vừa có thể thưởng thức các món ăn của tỉnh An Nguyên, cũng có thể thưởng thức các món ăn của khu vực lân cận.
- Nhị thúc, cháu nghe nói khu này sắp được giải tỏa?
Hàn Đông vừa văn vừa nói.
- Hừ, nghe nói đây là ý kiến sơ bộ của Thị ủy, Ủy ban An Đô, muốn xây dựng khu phố này thành cái gì mà con đường ẩm thực? Khu phố này bây giờ đang phải rất tốt sao, có truyền thống lịch sử, không nên theo trào lưu. Xây dựng cái gì mà con đường ẩm thực An Nguyên, nói gì mà đầu tư rất lớn. Nhưng sau khi xây dựng xong thì mấy nhà hàng này có chịu được tiền thuê không?
Hàn Độ đánh giá không cao công việc gần đây của Thành phố An Đô.
Triệu Quốc Đống im lặng không nói. Chuyện này hắn cũng nghe nói qua. Tôn Liên Bình sau khi làm Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy An Đô liền cảm thấy áp lực rất lớn. An Đô hai năm liền có tốc độ tăng trưởng thấp hơn bình quân của tỉnh, mà nửa năm nay càng chậm hơn. Nó khác hẳn so với các thành phố, thị xã lân cận.
Nghe nói trong Hội nghị thường vụ Thị ủy An Đô, Tôn Liên Bình hiếm khi phê bình chính quyền Thị xã thiếu sáng tạo trong công việc, không tìm được con đường mới, cũng quả quyết tiến hành điều chỉnh bộ máy khu công nghệ cao An Đô.
Lô Vệ Hồng – nguyên Bí thư đảng ủy, chủ nhiệm khu công nghệ cao An Đô được điều làm Thường vụ thị ủy, chủ tịch Mặt trận tổ quốc kiêm chủ tịch Liên đoàn lao động thành phố. Người được bầu làm Bí thư đảng ủy khu công nghệ cao An Đô là nguyên Bí thư Quận ủy Liên Hồ - Quách Lễ Tuyền.
Tôn Liên Bình trong hội nghị cán bộ Thành phố An Đô đã đề xuất phải đổi mới quan niệm, sáng tạo cái mới, tạo ra An Đô mới. Không biết con đường ẩm thực kia có phải là một bước trong sáng tạo An Đô mới không?
- Nhị thúc, không nói chuyện công việc.
Hàn Đông cũng nhận ra điểm này nên trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống ra hiệu hắn chuyển đề tài.
- Ha ha, không nói chuyện này, hay là nói chuyện Ninh Lăng chúng tôi.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói:
- Tình hình Ninh Lăng chúng tôi năm nay cũng được, công việc có chút khởi sắc. Ninh Lăng chào mừng trưởng ban Hàn có thời gian đến Ninh Lăng chỉ đạo công việc.
- Quốc Đống, có phải hơi khiêm tốn không? Chủ tịch Vi Phong trong Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã đánh giá rất cao công tác thu hút đầu tư năm nay của Ninh Lăng, nói Thị ủy Ninh Lăng đưa ra mục tiêu và quy hoạch rõ ràng trong việc thu hút đầu tư, có thủ đoạn hữu hiệu, có biện pháp thưởng và xử phạt nghiêm khắc, vì thế mới đạt được thành tích lớn đến như vậy. Y cũng khe nhiều việc Ninh Lăng cải thiện hoàn cảnh đầu tư. Theo tôi biết đây là lần đầu chủ tịch Vi Phong khen ngợi một nơi như vậy trong sáu năm qua.
Hàn Độ gắp một miếng da lợn chấm nhiều ớt rồi bỏ mồm, cay đến độ y phải suýt xoa mãi.
- Cũng còn phải dựa vào trưởng ban Hàn giúp chúng tôi. Không có sự ủng hộ kiên cường của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, chúng tôi tiến hành công khai tuyển chọn không phải sẽ bị chết đuối dưới miệng lưỡi mọi người sao? Chỉ vì việc này mà Thị ủy chúng tôi đã rất lo sợ, sợ có sai sót.
Triệu Quốc Đống nhấp một ngụm bia lạnh. Hắn không quá thích bia nhưng không khí hôm nay uống bia sẽ hay hơn.
- Không đến mức như vậy đâu. Việc cải cách chế độ cán bộ đã có từ trước, nhất là đề bạt cán bộ đều khiến cho nhiều người chú ý. Ổn định là tốt nhưng ổn định mà không đạt được gì cũng vô ích. Ninh Lăng có thể đi được bước này, tôi có chút vui mừng. Tôi vốn nghĩ Kiến Dương hoặc là Hoài Khánh sẽ tiến hành trước cơ.
Hàn Độ không dấu khuynh hướng tình cảm của mình.
- Thôi Tú Phú và Chu Trọng đều là nhân tài, hơn nữa bọn họ có thể nhanh chóng làm quen với công việc trong thời gian ngắn đến vậy cũng thể hiện năng lực của bọn họ. Điều này là không dễ.
Triệu Quốc Đống nói.
- Tập đoàn Hoa Long đầu tư xây dựng nhà máy chính là loạt pháo đầu tiên của cục Chiêu thương. Mặc dù kim ngạch không nhiều nhưng cũng là thành tích mà cục Chiêu thương chủ động đưa về. làm tôi vui mừng là việc bọn họ đưa ra việc xây dựng siêu thị thiết bị điện và tài liệu chế tạo, điều này là rất quan trọng đối với việc củng cố thêm địa vị trụ sở thiết bị điện, tài liệu chế tạo của Ninh Lăng.
- Một siêu thị có tầm quan trọng lớn như vậy với Ninh Lăng sao?
Hàn Đông nói xen vào. Mũi cô lúc này lấm tấm mồ hôi, má đỏ ửng lên vì cay, nóng trông khá quyến rũ.
- Trước đó thị trường bán lẽ của Ninh Lăng không hoàn thiện, hơn nữa àng quan trọng chính là không ai nghĩ việc thành lập một siêu thị quy mô lớn lại có tầm quan trọng như thế nào với một ngành sản xuất. Sau đó không ít giám đốc các công ty tới nói chuyện với tôi khi siêu thị được khởi công, qua đó có thể thấy tầm quan trọng của siêu thị chuyên nghiệp này.
- Lấy một ví dụ đơn giản. Công ty muốn gia công một loại sản phẩm, lắp đặt một bộ thiết bị hoặc chế tạo một thiết bị chuyên dùng thì thường phải mua mười mấy thậm chí vài chục loại nguyên liệu, khí tài. Mà ở thị trường Ninh Lăng trước đây khó mua hết nên phải tới An Đô, Trường Sa, Vũ Hán mua. Nhưng bây giờ có siêu thị này thì các nhà cung cấp thiết bị sẽ chủ động tới. Bởi vì siêu thị có quy mô lớn thì sẽ dễ dàng hấp dẫn nhiều khách hàng, quy mô càng lớn sẽ có càng nhiều khách bên ngoài tới mua hàng. Ai cũng hy vọng mua một lần là đủ mà, cũng hy vọng có thể ở đây gặp được nhiều khách hàng.
Triệu Quốc Đống giải thích:
- Mà thị trường bán lẻ trước đây ở Ninh Lăng khá hỗn loạn. Bây giờ thành lập công ty cổ phần nên có thể chỉnh lý lại thị trường, cố gắng biến thành thương hiệu kinh doanh chuyên nghiệp, làm cho sức ảnh hưởng của ngành thiết bị điện và tài liệu chế tạo của Ninh Lăng lan sang các tỉnh thành xung quanh.
Hàn Đông và Hàn Độ đều chú ý nghe Triệu Quốc Đống nói chuyện. Hai người đều thấy sau một năm làm Bí thư thị ủy, Triệu Quốc Đống nhìn nhận vấn đề đã ở cấp độ khác. Biến hoá này không rõ nhưng càng không rõ càng chứng tỏ hắn đang vô thức tăng năng lực của mình lên.
- Một siêu thị chuyên nghiệp mặc dù quan trọng nhưng tôi càng chú trọng biểu hiện của hai vị cục trưởng kia hơn. Một người phụ trách mời các nhà đầu tư Chiết Giang tới, một người lại kết hợp được các nhà kinh doanh Ninh Lăng góp cổ phần, biểu hiện có thể nói là hoàn hảo.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- trưởng ban Hàn, chỉ sợ tôi còn phải nói chuyện giúp bọn họ mới được. Thời cơ đến Thị ủy Ninh Lăng sẽ đề nghị Tỉnh ủy tăng thêm chức trợ lý thị trưởng cho bọn họ.
Hàn Độ cười cười bỏ đũa xuống nói;
- Quốc Đống, cậu vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Cán bộ cấp huyện thì Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng có quyền quyết định. Nhưng trợ lý thị trưởng tuy không phải cán bộ cấp phó giám đốc sở chính thức nhưng cũng cần phải thông qua trong hội nghị Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hơn nữa còn phải được Bí thư Miêu đồng ý. Cậu định đối đầu với Bí thư Miêu sao?
- Đâu có. Trưởng ban Hàn, ngài không nên chụp mũ to như vậy cho Thị ủy chúng tôi chứ? Lần trước tôi lên báo cáo công việc với Bí thư Miêu, Bí thư Miêu chỉ nói để xem đã chứ không chặn hết đường.
Triệu Quốc Đống vội vàng nói.
- Hừ, Quốc Đống, cậu thu lại một chút đi. Bởi vì công tác chống Sars nên Bí thư Miêu có ấn tượng tốt tốt một chút với cậu, nhưng ở chuyện này y không quá đồng ý. Tôi nói trước, bên chỗ tôi không vấn đề gì nhưng nếu muốn thêm chức trợ lý thị trưởng cho hai người bọn họ thì thứ nhất phải chờ thử việc xong, thứ hai tốt nhất phải được Bí thư Miêu ủng hộ. Tôi không cần biết cậu dùng cách gì nhưng việc này phải làm được. Tôi đây là nghĩ tốt cho cậu.
Hàn Độ trầm giọng nói.
Triệu Quốc Đống hơi động tâm. Quan hệ giữa Hàn Độ và Miêu Chấn Trung, hắn trong lúc nhất thời không nghĩ ra. Hai người làm việc chung không quá lâu, hơn nữa cũng không có dấu hiệu gì cho thấy cả hai thân thiết hay mâu thuẫn, giống như chỉ có quan hệ công việc. Nhưng trước đây Phó bí thư Tỉnh ủy và Trưởng ban tổ chức cán bộ của tỉnh An Nguyên đều hay có mâu thuẫn. Ở thời Quý Thành Công là Dương Thiên Minh với Phan Viên Triêu. Thời Ninh Pháp là Yến Nhiên Thiên và Qua Tĩnh. Bây giờ đến lượt Miêu Chấn Trung và Hàn Độ, không biết ý trong lời nói của Hàn Độ là như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.