Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 117

Thụy Căn

17/04/2013



Hứa Vĩ đã không là một cậu thanh niên từ nông thôn đi ra từ hơn 10 năm trước nữa.

10 năm lăn lộn làm y gặp bất cứ chuyện gì cũng không đổi sắc, khiến Phòng Tử Toàn dần thoát ly việc xử lý các vụ việc trực tiếp.

Quá trình trưởng thành của công ty tư nhân chính là đi trong đao kiếm, ai cũng không thể tránh khỏi. Nhất là các công ty làm trong làm việc khai thác tài nguyên như than. Anh đầu tiên phải đánh chém lẫn nhau, sau đó khi anh có thể bay lên và đến lúc tẩy trắng coi như đạt thành quả.

Hai anh em Hứa Vĩ Hứa Cường cũng tự nguyện tham gia ngành này. Ai cũng biết công ty tư nhân không thể so sánh với công ty nhà nước có chỗ dựa là chính quyền. Mà công ty tư nhân muốn phát triển lớn mạnh sẽ không tránh được việc gặp phải đủ mọi khó dễ. Nếu anh không thể quan hệ tốt cả hắc và bạh đạo, anh không thể phát triển được.

Hứa Vĩ phục nhất là ông anh họ. Người có thể làm cho Tử Toàn cúi đầu bảo sao nghe vậy chỉ có một người mà thôi.

Mặc dù Tử Toàn ca nói đại ca có nhược điểm ví dụ như phụ nữ và cuộc sống cá nhân. Nhất là đại ca đi con đường chính trị thì đó càng là cấm kỵ nhưng đại ca lại rất đặc biệt. Y không phải không nghe nói qua vài sự tích của đại ca, nhưng một đám phụ nữ vây quanh thì Hứa Vĩ thấy hơi quá, không biết đại ca dàn xếp như thế nào nữa?

Kết quả không có gì phải lo lắng cả, cũng không có gì cần nhắc tới.

Tên Lý Chí Hàng giương nanh múa vuốt định dạy cho Triệu Quốc Đống một bài học để ra vẻ với Đồng Úc lại bị ông bố y chạy từ ngoài tới tát mạnh vào mặt, đuổi y chạy thẳng. Rất nhiều năm sau y mới miễn cưỡng từ trên Tv nhận ra thân phận thực sự của Triệu Quốc Đống.

- Năng lượng Quốc Toàn các chú có việc bên này sao?

Việc được giải quyết, Đồng gia một là nữa bố trí bàn cao nhất. Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống, Hứa Vĩ, Lý Bổn Phúc, chủ tịch huyện Giang cùng với người phụ trách Năng lượng Quốc Toàn ở huyện ngồi một bàn.



- Đại ca, anh mấy năm nay không quan tâm mấy Năng lượng Quốc Toàn bọn em.

Hứa Vĩ vừa nghe Triệu Quốc Đống nói liền biết đại ca không muốn ai biết mình có quan hệ với Năng lượng Quốc Toàn.

- Hai năm qua chính sách bên đây có nhiều thay đổi, tiêu chuẩn bảo vệ môi trường càng lúc càng cao, chính sách cũng càng lúc càng nghiêm khắc hơn. Không gian và thời gian sống của các mỏ tư nhân nhỏ không còn mấy. Hoặc là hợp lại với nhau để đầu tư thêm các thiết bị an toàn và bảo vệ môi trường, hoặc là bị các công ty lớn mua lại, hoặc đóng cửa.

- Năng lượng Quốc Toàn chủ yếu tập trung bên huyện Thủy Thành nhưng bắt đầu từ năm trước đã sang đây phát triển. Chính quyền địa phương cũng rất chào đón bọn em, mời bọn em giúp bọn họ cải tổ các mỏ than.

- Đúng thế Triệu tiên sinh, chính quyền huyện chúng tôi rất chào đón tập đoàn năng lượng tổng hợp như Năng lượng Quốc Toàn đến huyện đầu tư phát triển. Tỉnh tôi có tài nguyên thiên nhiên phong phú, hơn nữa Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh muốn phát triển kết hợp bảo vệ môi trường. Chúng tôi cũng rất mong chờ Năng lượng Quốc Toàn có thể đầu tư vào ngành than và phát triển ở tỉnh tôi.

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nhìn vị Phó chủ tịch huyện Giang này. Y tuổi không cao chỉ tầm 40, người đen gầy, là người địa phương nên giọng vẫn xen lẫn giọng Kiềm Nam.

Giang Trung Lâm cũng rất tò mò về Triệu Quốc Đống. Theo y thấy Triệu Quốc Đống này mặc dù còn trẻ nhưng mang theo uy áp đặc biệt của chốn quan trọng, đây là khí thế của người ở vị trí cao từ trước đến giờ mới có được, không phải ai cũng có thể bắt chước. Mà chiếc xe bên ngoài mang biển Kiền Nhà máy cũng khiến người ta phải suy nghĩ.

Hứa Vĩ chỉ nói đó là ông anh mình càng làm Giang Trung Lâm thêm tò mò.

Hứa Vĩ đại biểu tập đoàn Năng lượng Quốc Toàn thì y biết rõ. Đây là tập đoàn năng lượng khổng lồ ở Nội Mông, tỉnh Tấn, tài sản bên Kiềm Nam lại không có mấy. Nhưng hai năm qua bắt đầu tăng cường đầu tư vào Kiềm Nam. Huyện Tây Chương với cơ sở vật chất lạc hậu còn không có gì đáng để đối phương chú ý. Người có thể khiến Hứa Vĩ cung kính, tôn trọng như vậy, hơn nữa nghe nói Triệu Quốc Đống này còn rất quen với chủ tịch tập đoàn Năng lượng Quốc Toàn càng khiến Giang Trung Lâm không thể coi thường.

Đối phương không giống người bên Kiềm Nam, hơn nữa khi nói chuyện lộ rõ rất quen với chính sách nguồn năng lượng, khẩu âm phổ thông nên khiến Giang Trung Lâm có chút nghi ngờ là khách Bắc Kinh tới. Đồng gia này sao có thể có người từ Bắc Kinh tới chứ?

Nhìn Giang Trung Lâm có chút nhiệt tình, Triệu Quốc Đống hơi buồn cười. Xem ra đối phương coi mình là nhân vật lớn nào đây. Người này cũng có năng lực và nhạy bén, chỉ là không biết đối phương coi mình là tài thần hay là nhân vật lớn?

Chẳng qua nói thật Triệu Quốc Đống trên đường đến đây nhìn thấy những cảnh khiến hắn phải suy nghĩ. Tỉnh ủy, Ủy ban Kiềm Nam đưa ra chính sách tổ chức lại ngành khai thác than là rất sáng suốt. Nếu để mặc nó phát triển thì chỉ sợ các khu vực miền núi không bao lâu nữa sẽ hết tài nguyên, người giàu ít nhưng khiến rất nhiều người chết, cuối cùng không biết chính quyền phải trả giá bao nhiêu để bù đắp lại nữa.



- Đại Vĩ, chủ tịch Giang thay mặt chính quyền huyện nhiệt tình như vậy mời Năng lượng Quốc Toàn đến đây đầu tư, chẳng lẽ Năng lượng Quốc Toàn không có phản ứng gì sao?

Triệu Quốc Đống cười hỏi Hứa Vĩ.

Hứa Vĩ hơi ngẩn ra vì chưa hiểu ý thật sự của Triệu Quốc Đống. Y cẩn thận nói:

- Tập đoàn đúng là có ý muốn đầu tư vào đây, ngoài việc mua lại vài mỏ thích hợp cũng đã tiếp xúc với các ngành liên quan, phối hợp với chính sách do Kiềm Nam mới điều chỉnh cùng với xin Bộ năng lượng và Tổng cục bảo vệ môi trường giúp đỡ về chính sách. Tập đoàn đang cố gắng tranh thủ về chính sách để thành lập một nhà máy phát điện. Tập đoàn cũng đã đi khảo sát ở vài huyện xung quanh nhưng do vấn đề chính sách ưu đãi của các huyện nên tập đoàn vẫn chưa có quyết định cuối cùng.

Mắt Giang Trung Lâm sáng lên, y nhìn chằm chằm vào Hứa Vĩ.

Năng lượng Quốc Toàn có kế hoạch như vậy mặc dù không phải không ai biết. Giang Trung Lâm thông qua đủ con đường cũng biết một chút. Nhà máy phát điện kia nghe thì hay nhưng là hạng mục khó, nhưng hạng mục này mang lại lợi ích rất lớn cho địa phương. Chẳng qua đầu tư của hạng mục là quá lớn, lãi hay không cũng không rõ, không có một công ty nào dám mạo muội làm một hạng mục như vậy, nhất là ở tình huống kinh tế đang phát triển nhanh chóng hiện nay thì có ngốc một công ty tư nhân mới nhảy vào. Đầu tư vào ngành nào cũng có lãi hơn cái ngành này.

- Một công ty ưu tú tính toán không chỉ là vì lợi nhuận, cũng phải có trách nhiệm xã hội, phải tìm kiếm đột phá tong vài lĩnh vực. Xem ra Tử Toàn hiểu rõ ở vấn đề này. Tôi đề nghị Năng lượng Quốc Toàn nên khảo sát nhiều hơn ở huyện Tây Chương.

Mấy câu nói rất bình thường của Triệu Quốc Đống lại làm cho Giang Trung Lâm cảm thấy áp lực không nhỏ. Y càng tò mò thêm về thân phận của đối phương. Y đã hạ quyết tâm sau đây nhất định phải cẩn thận tìm hiểu lai lịch của đối phương, không chừng sẽ mang tới một tin tức tốt cho mình.

Mặt trời xuất hiện sau bữa trưa là rất hiếm thấy trong mùa đông Kiềm Nam. Giang Trung Lâm nói là khách quý đến nên mới có thể mang tới ánh mặt trời.

Triệu Quốc Đống cũng muốn hiểu rõ tình hình bên Kiềm Nam. Giang Trung Lâm khá dẻo miệng mà nói qua về khó khăn trong sự phát triển mấy năm qua của Tây Chương. Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy đối phương cố ý muốn mình có ấn tượng tốt đối với y. Nhưng người này đúng là rất quen thuộc tình hình địa phương, từ khó khăn của các xã thị trấn cùng với việc vận hành của tổ chức cấp thôn, từ sự phát triển kinh tế của các huyện miền núi có tài nguyên đến áp lực trói buộc do cơ chế mang tới, Giang Trung Lâm phân tích khá có đạo lý.

Triệu Quốc Đống nhận ra Giang Trung Lâm dùng không ít lời để dò xét mình, nhưng hắn không quá để ý. Mà Hứa Vĩ e ngại không nói ra càng khiến cho Giang Trung Lâm cảm thấy thân phận của mình khác thường, không chừng sau khi mình đi sẽ thông qua đủ con đường thăm dò tin tức của mình nhưng Triệu Quốc Đống không muốn giải thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook