Quyển 15 - Chương 11
Thụy Căn
16/04/2013
Ra khỏi văn phòng Ứng Đông Lưu, Triệu Quốc Đống rất hưng phấn. Hắn được thêm một tiếng rưỡi báo cáo. Dương Kính Quang ở bên cũng có tác dụng không nhỏ, mỗi lần y đều xen vào một cách thích hợp làm cho Triệu Quốc Đống càng dễ trình bày quan điểm của mình hơn.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy đúng là người có trình độ cao, luôn nắm bắt được chừng mực, có thể xảo diệu khiến cho Triệu Quốc Đống thể hiện đầy đủ ý đồ. Có thể nói hiệu quả cuộc nói chuyện hôm nay nằm ngoài dự tính trước đó của Triệu Quốc Đống.
Đương nhiên Ứng Đông Lưu cũng không tỏ bất cứ thái độ gì với mấy hạng mục xây dựng cơ sở vật chất này. Đối với Triệu Quốc Đống mà nói, Ứng Đông Lưu có thể chăm chú lắng nghe quan điểm của mình, hơn nữa còn có thể đưa ra vài kiến nghị đã nói rõ thái độ của đối phương.
Làm lãnh đạo thì bất cứ một động tác, vẻ mặt nào đều mang hàm nghĩa phong phú, phải xem anh hiểu ý lãnh đạo như thế nào. Nhưng câu nói cuối cùng của Ứng Đông Lưu đã làm sáng tỏ vấn đề. Tỉnh ủy chỉ nắm giữ phương hướng chung còn liên quan đến công việc cụ thể thì cần Ủy ban nhân dân tỉnh, các ngành liên quan phụ trách. Ninh Lăng muốn làm gì cũng mong được bọn họ giải thích và ủng hộ.
Dương Kính Quang có thể nói đã giúp Triệu Quốc Đống nhiều, không có y ở bên nói vài câu, Ứng Đông Lưu đã không cho Triệu Quốc Đống nhiều thời gian như vậy để trình bày toàn bộ quan điểm của mình. Có thể làm cho Bí thư tỉnh ủy hiểu và chấp nhận suy nghĩ, quan điểm của anh, đó có thể nói là cơ hội ngàn năm có một.
Bên Tỉnh ủy xem ra đã không có vấn đề gì mấy, nhưng đó không phải là xong. Bên Ủy ban nhân dân tỉnh còn cần nhiều việc phải làm. Triệu Quốc Đống cũng dần bình tĩnh lại. Được Bí thư tỉnh ủy ủng hộ nhưng bây giờ công việc trước mắt lại chưa thấy hiệu quả.
Đúng như Dương Kính Quang đã ám chỉ với hắn. Về hạng mục hệ thống xử lý nước thải sinh hoạt đô thị nếu vận động một chút sẽ không vấn đề gì. Nhưng hạng mục sân bay lại khá khó khăn, nhất là bây giờ bên Ủy ban tỉnh đang có ý khống chế việc đầu tư quá lớn của các nơi, muốn được Ủy ban tỉnh thông qua có lẽ còn cần phải hoạt động thêm nữa.
Triệu Quốc Đống ngồi trong xe cẩn thận suy nghĩ xem làm như thế nào mới thông được bên Ủy ban.
Tần Hạo Nghiên đã có vài lời đồn nói y có thể sẽ sớm kết thúc nhiệm kỳ ở An Nguyên đến bộ nào đó nhận chức, cũng có tin nói y đến một tỉnh nào đó làm Bí thư tỉnh ủy. Đương nhiên khả năng sau thấp hơn nhiều vì y mới làm chủ tịch chưa đầy hai năm. Vì thế khả năng y lên bộ nào đó là lớn hơn.
Trong chính trị không bao giờ có lời đồn vu vơ, nhất là cán bộ ở cấp bậc như Tần Hạo Nghiên càng không thể. Nếu có tin truyền ra chứng tỏ khả năng Tần Hạo Nghiên đi là khá lớn.
Tần Hạo Nghiên nếu muốn thật sự lên bộ nào đó làm lãnh đạo thì cần phải đạt được thành tích. Tần Hạo Nghiên không có biểu hiện đột xuất về kinh tế, kinh tế năm qua của An Nguyên là quá bình thường, thậm chí có thể nói là không quá lý tưởng. Tuy nói trách nhiệm không rơi vào đầu y nhưng làm chủ tịch tỉnh sẽ bị liên quan. Chỉ là Tần Hạo Nghiên cũng có chút tự tin, nếu thật sự muốn cấp bộ nào đó thì y cũng cần phải chứng minh năng lực của mình.
Đột phá về kinh tế là quá khó khăn, như vậy có thể làm vài việc khác để Trung ương tán thành. Có thể mượn xu thế việc Trung ương muốn khống chế nền kinh tế để tạo ấn tượng với Trung ương không?
Rất khó nói, rất khó nói, nếu Tần Hạo Nghiên đặt ở việc này thì hạng mục sân bay Ninh Lăng sẽ rất nguy hiểm. Mặc dù là Ứng Đông Lưu có khuynh hướng chấp nhận cũng không tiện công khai phản đối thẳng Tần Hạo Nghiên.
Mặc dù khó khăn nhưng không có nghĩa không có cách giải quyết.
Triệu Quốc Đống cho đến bây giờ không phải là người cố chấp. Có thể dùng cách quang minh chính đại giải quyết vấn đề mặc dù là tốt, nếu như không được hắn cũng có thể đi đường vòng giải quyết.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi gọi cho Quế Toàn Hữu:
- Toàn Hữu, công ty trách nhiệm hữu hạn vật liệu xây dựng Bách Xuyên vẫn còn phát triển bên huyện anh chứ? Ừ, như vậy chắc anh cũng quen hả? Được, đã lâu tôi không gặp Quách Xuyên kia. Anh thử tìm xem có cơ hội thích hợp nói là Ninh Lăng năm nay sẽ khởi công xây dựng sân bay. Đúng, anh biết là được, tôi muốn y chủ động liên lạc với tôi. Ừ, nhanh lên, cuối tuần này tôi lên Bắc Kinh, anh có tin tức lập tức báo cho tôi.
Đây coi như đi đường vòng phải không? Triệu Quốc Đống có chút bất đắc dĩ nói. Ninh Lăng muốn qua cửa Ủy ban thì cần phải có nhiều cách. Mà Tần Hạo Nghiên gần như là quan trọng nhất. đối với Triệu Quốc Đống mà nói chỉ cần có lợi cho sự phát triển của Ninh Lăng thì vài chi tiết nhỏ hắn có thể không cần quá để ý.
Quách Xuyên hai năm qua phát triển khá tốt bên Hoài Khánh. Lúc Triệu Quốc Đống ở Hoài Khánh cũng không tiếp xúc nhiều với y, nhưng cũng thấy người này biết khống chế, không quá tham lam. Sau khi hắn tới Ninh Lăng, Quách Xuyên kia tạm thời còn chưa tới, nhưng Triệu Quốc Đống biết chỉ cần Tần Hạo Nghiên còn làm chủ tịch tỉnh An Nguyên thì đối phương sang Ninh Lăng là tất nhiên. Cùng với ngồi chờ không bằng chủ động “hợp tác”
Triệu Quốc Đống tin mình thông qua Quế Toàn Hữu cố ý truyền tin nhất định làm cho Quách Xuyên hứng thú. Một hạng mục đầu tư trên một tỷ, ai cũng muốn có được. Số lượng vật liệu xây dựng cần cung cấp là quá lớn, dù là ai cũng không muốn bỏ qua miếng thịt lớn này.
Hai năm qua Quế Toàn Hữu cũng không hề đơn giản. Chỉ bằng việc tạo quan hệ với Quách Xuyên để đi được vào vòng tròn của Tần Hạo Nghiên, dù là mè ngoài cũng đã mang tới không ít cơ hội cho Quế Toàn Hữu.
Mỗi người ở một vị trí khác nhau cũng sẽ có vòng tròn khác nhau. Triệu Quốc Đống có thể hiểu cho cách làm của Quế Toàn Hữu. Vị trí Bí thư huyện ủy Quy Ninh không dễ ngồi, lý lịch của Quế Toàn Hữu còn thiếu một chút nên chắc phải ngồi thêm hai năm nữa mới mong có được chức Thường vụ thị ủy Hoài Khánh. Có lẽ đối thủ trực tiếp của Quế Toàn Hữu chính là Bí thư Quận ủy Hoài Châu – Vương Lệ Quyên.
Thế sự như bàn cờ, thế giới này chính là như vậy, cho đến bây giờ tương lai chưa phát triển theo suy nghĩ của anh.
…
Quế Toàn Hữu nhận được điện của Triệu Quốc Đống liền biết đối phương lại chuẩn bị đi ngược gió.
Hạng mục sân bay Ninh Lăng dã có tin tức truyền ra. Y lúc ngồi ăn với một vị Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh cũng từng nói chuyện về sân bay Ninh Lăng, đối phương nói rõ tỉnh tuyệt đối sẽ không bật đèn xanh với hạng mục này.
Mặc dù Phó chủ tịch thường trực Nhâm Vi Phong phụ trách Ủy ban kế hoạch phát triển không tỏ thái độ gì mấy, nhưng năm nay Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh đã quyết định muốn khống chế các hiện tượng kinh tế nóng.
Chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên càng đưa ra việc thành lập tổ giám sát trong các việc quy hoạch sử dụng đất đai, xây dựng…
Hoài Khánh năm nay đưa ra quy hoạch xây dựng giai đoạn hai của Khu khai phát cũng lo bị tỉnh bác bỏ. Hạng mục khổng lồ như sân bay Ninh Lăng nếu muốn qua cửa đúng là không thể tưởng tượng nổi. hơn nữa hạng mục này không phải do tỉnh có thể quyết định, còn phải thông qua Quốc vụ viện, Quân ủy trung ương nữa chứ.
Chẳng qua đây không phải vấn đề mà Quế Toàn Hữu cần cân nhắc. Triệu Quốc Đống phân phó truyền tin tới tai Quách Xuyên, tự nhiên là hy vọng hợp tác với Quách Xuyên để qua cửa Tần Hạo Nghiên. Đây không phải việc khó gì đối với Quế Toàn Hữu cả. Dù sao quyền quyết định cuối cùng xây dựng sân bay Ninh Lăng là do Quốc vụ viện, Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia và Ủy ban tỉnh chỉ đưa ra thái độ mà thôi.
Nghĩ vậy Quế Toàn Hữu không khỏi lắc đầu, mình suy nghĩ nhiều làm gì. Y tin đầu óc Bí thư Triệu không kém mình, mình có thể nghĩ tới, Bí thư Triệu nhất định cũng nghĩ tới
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.