Quyển 17 - Chương 14
Thụy Căn
16/04/2013
Hoa Tử Tài khẽ gật đầu. Tân trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy rõ ràng không dựa theo điểm mà thị xã bố trí để điều tra mà tự xác định địa điểm, điều này làm bên dưới có chút khẩn trương.
Tân trưởng ban này về cơ bản chọn các huyện có tình hình phức tạp, hơn nữa nói thẳng muốn tìm hiểu tình huống thực tế. Nhưng căn cứ theo ý của phó trưởng ban Tần Lực thì Triệu Quốc Đống này sẽ không có bất cứ thành kiến gì về những gì mình thấy, chỉ hy vọng sau khi thấy sẽ đưa ra được ý kiến giải quyết.
Hoa Tử Tài không biết Tần Lực gọi riêng cho mình nói vậy hay gọi hết cho các Bí thư thị ủy khác. Nhưng thái độ rõ ràng như vậy cũng khiến mọi người thở dài một tiếng. Ít nhất trưởng ban Triệu khá thẳng thắn. Hắn muốn tới để xem vấn đề và nghĩ cách giải quyết.
Sự cầu thị này tuy là hiện tượng tốt nhưng chưa chắc đã được mọi người đồng tình.
Phát hiện vấn đề thì dễ, muốn giải quyết mới khó. Nó có nhiều yếu tố chủ quan, khách quan ảnh hưởng. Giải quyết vấn đề cũng không thể nào dựa vào lời nói là xong. Vị trưởng ban này có can đảm đưa ra vấn đề thì cũng có nghĩa không chỉ nói cho qua chuyện.
Trưởng ban Triệu muốn tới Long Lĩnh, đây là cơ hội hiếm có. Bởi vì lần trước Long Lĩnh xảy ra chuyện nên bên dưới không ngừng oán thán, tiến triển công việc không quá thuận lợi. Mấy tháng trôi qua khiến đoạn cao tốc Điền Miễn qua đây tiến triển chậm. Bây giờ tỉnh không có thái độ rõ ràng về việc này, trưởng ban Triệu tới có thể để y xem xét tình hình thực tế, để y hiểu sự khó khăn trong công việc của cơ sở.
Rửa mặt bằng nước nóng làm Triệu Quốc Đống tỉnh táo hơn. Ngồi xe cả ngày cuối cùng có thể đến được địa điểm. Triệu Quốc Đống cảm thấy mình như lọt vào đám sương mù khi tìm hiểu tình hình của Long Lĩnh. Một vài mâu thuẫn người ngoài không nhìn ra nhưng hắn vốn làm công an nên nhìn ra được, hắn cũng có cảm giác khá kỳ quái.
Có kỳ quái nhưng muốn hiểu rõ thêm thì không phải hắn có thể làm được. Không nói hắn không quen thuộc gì nơi này, hơn nữa hắn cũng thấy bên dưới đã chuẩn bị rất đầy đủ để đón tiếp hắn.
Đây là huyện miền núi điển hình, dân cư không đầy 400 ngàn nhưng diện tích rộng, điều kiện địa lý phức tạp.
Đi xem công trình xây dựng cao tốc Điền Miễn, đường sắt Điền Miễn là yêu cầu bắt buộc của Thái Chánh Dương dành cho Triệu Quốc Đống. Đồng thời hắn cũng phải đi xem nguyên nhân xảy ra sự kiện quần thể ở Long Lĩnh cuối năm ngoái là ở đâu. Mặc dù Ủy ban kỷ luật tỉnh vẫn đang tiến hành điều tra nhưng căn cứ tin tức hắn nắm được thì tiến triển của Ủy ban kỷ luật không quá thuận lợi. Chính xác mà nói đến bây giờ vẫn chưa có cách nói chính xác về vụ iệc ở Long Lĩnh. Điều này ảnh hưởng đến tiến độ xây dựng đường sắt Điền Miễn, cao tốc Điền Miễn.
Long Lĩnh là huyện có điều kiện kém nhất thị xã Vĩnh Xương. Triệu Quốc Đống ngoài việc đến công trường xây dựng đường sắt Điền Miễn, cao tốc Điền Miễn ra, hắn còn kiểm tra tổ chức cơ sở cấp xã, thôn, buổi chiều còn dành một tiếng khảo sát Khu khai phát Long Lĩnh. Khu khai phát này có quy mô không nhỏ nhưng chỉ có một hai công ty gọi là có quy mô, điều kiện giao thông đã ảnh hưởng lớn đến sự phát triển kinh tế của khu vực này.
Khách sạn Long Lĩnh thực ra chính là nhà khách của Ủy ban Long Lĩnh. Gọi là khách sạn nhưng điều kiện chỉ như một nhà khách.
Khi đi khảo sát, Triệu Quốc Đống đã bảo Kỷ Tử Lan chuyên môn báo cho Vĩnh Xương và Long Lĩnh là bữa tối cố gắng làm vừa phải, không nên đặt quy cách gì. Nhưng hắn vẫn nhận hết các lượt đến mời của Vĩnh Xương và Long Lĩnh, vừa tránh cho bữa ăn mất không khí, vừa tránh làm địa phương thấy xấu hổ.
Cũng may Long Lĩnh rất biết chấp hành yêu cầu này. Một bàn có tám món ăn, một bát canh đều là đồ đặc sản của địa phương. Điều này làm Triệu Quốc Đống rất hài lòng. Triệu Quốc Đống cũng tiếp mỗi vị lãnh đạo Vĩnh Xương và Long Lĩnh một chén, làm các lãnh đạo thấy mình có thể diện.
Lãnh đạo Vĩnh Xương ngoài Phó bí thư Thị ủy Cẩu Lương Ký cùng trưởng ban Tổ chức cán bộ Tào Trạch Thủy ở lại ra, Bí thư thị ủy, thị trưởng, Trưởng ban thư ký phải về Vĩnh Xương vì mai Vĩnh Xương có hội nghị quan trọng diễn ra. Ba người cũng báo cho Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống hiểu việc này. Hắn thật ra chỉ hy vọng có trưởng ban tổ chức cán bộ ở lại là đủ.
Cẩu Lương Ký chính là người Long Lĩnh, y làm Bí thư huyện ủy Long Lĩnh nhiều năm, nhà cũng ở Long Lĩnh cho nên sau khi bố trí cho Triệu Quốc Đống xong liền về nhà.
- Nhị ca, hôm nay em bố trí thế nào?
Người đàn ông đứng bên cạnh Cẩu Lương Ký có chút đắc ý nói.
- Ồ, có lẽ cũng được. trưởng ban Triệu không nói nhiều, có lẽ hắn nhận được chỉ thị của Bí thư Thái đến xem một chút mà thôi.
Cẩu Lương Ký hút một hơi thuốc rồi nói:
- Bên nhà khách có chuẩn bị chu đáo không thế? Đừng có sơ sót gì với tôi đó. Mai hắn sẽ rời đi, như vậy là xong chuyện.
- Yên tâm, em đã bố trí bốn người, cửa trước cửa sau đều có người, người khả nghi không thể vào.
Người đàn ông kia vỗ ngực nói.
- Hơn nữa bên kia cũng đã được ép xuống, còn có thể như thế nào nữa. Tỉnh đến vài chuyến còn không phải như vậy sao? Đến địa bàn Long Lĩnh đều như bịt hai mắt.
- Hừ, tôi nói cậu đó, cậu nghĩ vậy kiểu gì cũng có vấn đề. Lúc trước những người kia làm như thế nào chạy lên tận tỉnh? Làm như thế nào ngăn công trường? Tôi nhắc cậu mãi phải đề phòng, có động tĩnh gì là phải có hành động ngay, xem cậu làm gì rồi? Ăn cũng phải thừa chút canh cho người khác chứ?
Cẩu Lương Ký có chút tức giận nói. Tên này đúng là làm người ta đau đầu, làm chuyện luôn gây phiền phức cho mình.
- Nhị ca, cái này không thể trách em, ai biết tên kia lại đột nhiên dữ dằn như vậy. Em cảm thấy bọn họ cũng không phải thế, không phải đều do lão chó Tiền Vĩnh Quế nhảy loạn lên sao? Em thấy tên Tiền Vĩnh Quế đúng là một con chó, hắn từ một thằng ở xã lên đến Phó chủ tịch huyện không phải anh đề bạt thì hắn được như vậy sao? Hắn không những không cảm ơn bây giờ còn thấy mình cứng rồi, có thể làm ra được việc gì đó. May Bí thư huyện ủy vẫn là Cương ca nếu không đúng là làm hắn đổi trời rồi. Em thấy Nhị ca cần sớm bố trí đẩy lão chó đó đi nếu không sớm muộn cũng có chuyện.
- Hừ tôi làm việc còn cần cậu dạy? Không cần phải sợ hắn, chỉ cần Vu Cương và cậu khống chế tốt bên dưới là được, để hắn muốn đâm vào đâu cũng không được. Không ai nghe hắn, không ai truyền tin cho hắn, hắn cũng không làm được gì.
Cẩu Lương Ký có chút mệt mỏi, có một số việc không đơn giản như người ta vốn nghĩ.
Ví dụ hôm nay trưởng ban Triệu đến, nghe nói hắn có quan hệ mật thiết với Bí thư Thái, đều là người từ tỉnh An Nguyên tới nên về lý thuyết chuyện Bí thư Thái đã xác định thì hắn chỉ đi đến xem cho có. Nhưng không ngờ Triệu Quốc Đống lại rất chăm chú, tuy nói hắn không tỏ thái độ còn cổ vũ Long Lĩnh cần phải lấy đại cuộc làm trọng, địa phương phục tùng trung ương, vượt qua khó khăn, tiếp tục cố gắng trong việc xây dựng đường sắt Điền Miễn, cao tốc Điền Miễn nhưng Cẩu Lương Ký lại cảm thấy đối phương rất chú tâm đến việc này.
- Hắc hắc, Nhị ca, anh yên tâm, bên dưới hắn không chỉ huy được. Cương ca có uy tín như thế nào ở cấp xã chẳng lẽ anh không biết. Chẳng qua chỉ là không muốn trở mặt hoàn toàn nên mới vậy. Trong thời gian này hắn cũng biết thu lại hơn, em đoán hắn cũng thấy hướng gió không đúng nên biết mang đuôi làm người.
Người đàn ông kia tùy tiện nói.
- Giờ chỉ còn đợi tổ công tác của tỉnh có kết luận là xong.
- Cẩn thận vẫn hơn, các cậu trong thời gian này cẩn thận một chút.
Cẩu Lương Ký hung hăng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.