Quyển 18 - Chương 15
Thụy Căn
16/04/2013
Chư Hiền hít sâu một hơi, bình thường y rất khó nghe ra khuynh hướng trong lời nói của Phó chủ tịch. Vị phó chủ tịch này có tác phong rất cẩn mật, có thể nói nghiêm khắc tuân theo phong cách của Ban Tổ chức cán bộ, nhưng lần này y lại nghe ra điểm khác trong câu nói của đối phương.
Bình thường hóa, từ này rất đáng để nghiên cứu. Chư Hiền không tin Phó chủ tịch dễ dàng dùng từ này để đánh giá, từ này cũng đại biểu cho một khuynh hướng.
Làm trưởng ban tổ chức cán bộ đương nhiên phải có quan điểm thái độ của mình. Mặc dù Chư Hiền cảm thấy một tia khác thường nhưng y không định thay đổi ý kiến của mình. Y có thể nói rõ quan điểm, đề nghị của bản thân với đối phương. Dù là có chút khác nhau nhưng Chư Hiền cảm thấy chỉ cần vì công việc thì việc này không có vấn đề gì.
- Phó chủ tịch, đối với đồng chí Triệu Quốc Đống thì ban cũng đã nghiêm túc khảo sát. Đồng chí này có tác phong làm việc rất đột xuát, cá tính rõ ràng, năng lực công tác mạnh, nhất là ở lĩnh vực công tác kinh tế càng có biểu hiện kinh người. Kỳ tích Ninh Lăng, hổ Ninh Lăng thực tế đều do cậu ta tạo dựng khi làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng.
Chư Hiền rất bình tĩnh nói.
- Tôi đã cẩn thận tìm hiểu đồng chí này. Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù lúc đầu làm ở cơ quan công an nhưng thời gian không dài, cố biểu hiện xuất sắc khi làm ở ban quản lý Khu khai phát Huyện Giang Khẩu - An Nguyên, sau đó điều tới Sở Giao thông An Nguyên công tác cũng đã xúc tiến thành công hai hạng mục xây dựng đường cao tốc - - Cao tốc An Du cùng Cao tốc An Quế theo hình thức BOT. Sau đó đồng chí này xuống Huyện Hoa Lâm – thị xã Ninh Lăng An Nguyên làm việc. Đây vốn là huyện nghèo cấp quốc gia, chỉ trong ba năm cậu ta đã khiến Hoa Lâm thoát nghèo, trở thành huyện mạnh về kinh tế chỉ đứng sau quận nội thành Ninh Lăng. Sau đó đồng chí này lại làm Phó thị trưởng thường trực, thị trưởng thị xã Hoài Khánh An Nguyên. Trong thời gian làm việc cũng đưa vào tập đoàn Quốc tế Hoa Tâm – công ty sản xuất hệ thống mạch điện lớn nhất nước ta. Đương nhiên sau đó căn cứ an bài chung của tỉnh An Nguyên nên công ty này đầu tư vào An Đô. Sau đó Hoài Khánh cũng lục tục thu hút không ít công ty sản xuất hệ thống mạch điện khổng lồ, tạo trụ cột phát triển cho ngành điện tử Hoài Khánh.
Chư Hiền giới thiệu khá khách quan, y không cầm giấu giếm hoặc chèn ép ai, cũng không thể che giấu thành tích của Triệu Quốc Đống trước mặt lãnh đạo. Khách quan, công bằng đánh giá thành tích một người là yêu cầu tối thiểu với cán bộ làm ở Ban Tổ chức cán bộ.
Phó chủ tịch nghe rất chăm chú, Chư Hiền có thể nhận ra đối phương khá hứng thú với những gì mình giới thiệu.
- Nhưng đồng chí Triệu Quốc Đống chính thức trưởng thành là trong mấy năm làm cục trưởng cục Quy hoạch phát triển Bộ năng lượng và làm Bí thư thị ủy thị xã Ninh Lăng – tỉnh An Nguyên, cũng chính là giai đoạn từ 2002 đến 2005. Trong ba năm này kinh tế Ninh Lăng gần như mỗi năm tiến lên một bậc thang. Khi Triệu Quốc Đống rời khỏi Ninh Lăng, GDP của Ninh Lăng đã đột phá 100 tỷ. Khi Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng công tác thì GDP Ninh Lăng còn chưa đến 30 tỷ, GDP không thể đại biểu tất cả nhưng tôi cho rằng nó cũng đủ nói rõ năng lực xuất sắc trong lĩnh vực kinh tế của đồng chí này.
- Lão Chư, tôi thấy anh đánh giá rất cao đồng chí này. Đồng chí này tôi đã xem thì thấy chưa đầy 36 tuổi, có thể coi là cán bộ cao cấp trẻ nhất của Đảng ta phải không?
Phó chủ tịch cười nói:
- Kỳ thích Ninh Lăng thì tôi cũng nghe nói, thị xã khu vực trung tây không dựa vào tài nguyên mà đạt thành tựu như vậy, gọi là kỳ tích cũng không quá đáng. Càng khó được chính là mấy ngành sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng lại là ngành năng lượng mới, tài liệu mới và bảo vệ môi trường, điểm này không đơn giản.
Chư Hiền run lên, y không ngờ phó chủ tịch lại hiểu rõ vấn đề này như vậy, đây lại là một ám chỉ.
- Năm 2004 đồng chí Triệu Quốc Đống làm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên. Tháng 3/2005 điều sang làm thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam. Trong thời gian làm trưởng ban tổ chức cán bộ, Điền Nam có cuộc điều chỉnh nhân sự trên quy mô lớn, nhiều lãnh đạo chủ yếu Đảng ủy, chính quyền các thành phố, thị xã được tiến hành điều chỉnh, điều này cũng khiến từ Điền Nam có không ít phản ánh. Chủ yếu phản ánh đồng chí Triệu Quốc Đống có tác phong làm việc đơn giản thô bạo, độc đoán, hơn nữa còn dùng người thân.
Phó chủ tịch khẽ nhíu mày nói:
- Vậy Ban Tổ chức cán bộ các anh có tiến hành điều tra xác minh việc này không?
Chư Hiền dừng một chút nói:
- Ban cũng tiến hành tìm hiểu. Vấn đề tác phong làm việc thô bạo, độc đoán của đồng chí Triệu Quốc Đống cũng không tiện nói, phải lấy việc nói việc. Ban tôi cảm thấy có thể đồng chí Triệu Quốc Đống khi đồng chí vài đồng chí không làm tốt công tác tư tưởng trước nên mới có phản ánh như vậy. Về phần dùng người thân chủ yếu là chỉ mấy cán bộ trao đổi giữa Thị xã Ninh Lăng và thị xã Hồng Sơn, trong đó có ba cán bộ được Điền Nam giữ lại. trong đó có một hiện làm thường vụ thị ủy, phó thị trưởng thị xã Hồng Sơn. Một người làm phó chủ tịch huyện, một điều tới Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam làm phó chánh văn phòng.
- Ừ, về vấn đề tác phong làm việc thì cán bộ trẻ có khuyết điểm, việc này tôi tin. Chúng ta đều từng trẻ tuổi, việc này cũng cần không ngừng rèn luyện đề cao trong công việc. Về phần dùng người thân, ba cán bộ An Nguyên điều tới Điền Nam, anh nói bọn họ được đề bạt có theo trình tự bình thường không?
Phó chủ tịch hỏi.
- Ba cán bộ này vốn phân biệt là cấp huyện và cấp phòng, lúc sang Hồng Sơn rèn luyện được lên làm cấp phó giám đốc và phó huyện, bây giờ vẫn làm cán bộ cấp phó giám đốc và phó huyện. Chỉ là không ít người cho rằng từ sang kiêm nhiệm chuyển thành chính thức nhận chức là do Triệu Quốc Đống phát huy tác dụng.
Chư Hiền cũng hiểu điều này không thể nói được gì.
- Phát huy tác dụng? Nếu chính thức là cán bộ xuất sắc thì dùng người tài không ngại thân có vấn đề gì?
Phó chủ tịch lắc đầu nói:
- Chủ yếu nằm ở chỗ có phù hợp trình tự không, có thể đảm nhiệm vị trí hiện giữ không?
Chư Hiền rất kiên quyết nói:
- Ở điểm này chắc không vấn đề gì.
- Ừ, vậy là được rồi. Anh tiếp tục nói ý kiến của mình đi.
Phó chủ tịch nói.
- Đối với năng lực công tác và tác phong làm việc của đồng chí Triệu Quốc Đống, tôi không có ý kiến khác. Chủ yếu tôi thấy đồng chí này thiếu kinh nghiệm. Triệu Quốc Đống điều tới Điền Nam chỉ có một năm, thời gian làm cán bộ cấp phó bộ có một năm rưỡi, ý của tôi là nếu đồng chí này có thể tiếp tục rèn luyện ở vị trí hiện nay hai năm thì sẽ thích hợp hơn là điều chỉnh.
Chư Hiền rất tự nhiên đưa ra suy nghĩ của mình.
- Lão Chư, suy nghĩ của anh cũng có một chút đạo lý. Triệu Quốc Đống còn quá trẻ, kinh nghiệm ở cấp phó bộ còn thiếu. Chẳng qua anh đã nghĩ xem ngay cả đồng chí Đông Lưu cũng có thể tin tưởng cậu ta như vậy, năm 32 tuổi đã để cậu ta làm Bí thư thị ủy. Tính cách của đồng chí Đông Lưu thì anh cũng biết rõ, đồng chí này không dễ dàng tán thành một người, bây giờ còn có dũng khí đưa ra ý kiến muốn Triệu Quốc Đống về làm Bí thư thị ủy An Đô, đủ thấy tin tưởng Triệu Quốc Đống như thế nào. Bây giờ đồng chí Tiền Việt cũng đưa ra ý kiến của mình cũng là do coi trọng sở trường của đồng chí Triệu Quốc Đống. Nếu Triệu Quốc Đống đến làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển cũng không phải làm lãnh đạo chủ yếu. Bây giờ trong Ủy ban kế hoạch phát triển có không ít lão đồng chí, một người còn trẻ như vậy đến có lẽ mang lại nguồn gió mới cho Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.
Chư Hiền trầm ngâm suy nghĩ, một lúc lâu không nói gì.
- Như vậy đi lão Chư, tôi thấy đồng chí Tiền Việt có suy nghĩ như vậy nhất định có lý của mình. Ý của tôi là Ban Tổ chức cán bộ có thể cân nhắc một chút. Ngoài ra tôi đề nghị anh cũng nên báo cáo với đồng chí Quốc Cơ. Dù sao lần này đồng chí chủ yếu là ở các bộ, nghe ý kiến của Thủ tướng coi như là giao tiếp trước.
Phó chủ tịch đề nghị.
Chư Hiền định nói lại thôi, Phó chủ tịch thấy thế liền nói:
- Về phần bên ngoài có một vài ý kiến, Ban Tổ chức cán bộ cũng có thể nghiêm túc lắng nghe nhưng cần cẩn thận phân tích. Có một số lão đồng chí có cái nhìn xen lẫn tình cảm, chúng ta cần kiên nhẫn giải thích.
Chư Hiền hiểu rõ, thì ra Phó chủ tịch sớm đã có quyết định.
…
Mặc dù chỉ là ba ngày nhưng Triệu Quốc Đống quay về Côn Châu cảm thấy mình như đi tới thế giới khác, tâm trạng cũng hoàn toàn thay đổi.
Đây không phải vì mình có thể rời khỏi Điền Nam mà là cảm thấy mình có một tâm lý bình thản đối mặt với vấn đề. Đến Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì sao, đến An Đô thì sao, ở lại Điền Nam thì sao?
Đến Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì không có gì để nói, có thể tham gia vào quy hoạch nền kinh tế quốc dân, có thể rèn luyện ở nơi được gọi là Quốc vụ viện thu nhỏ. Dù chỉ là một năm thì cũng là cơ hội mà không vị trí nào khác có thể so sánh.
Đến An Đô, mình sẽ nắm giữ vận mệnh thành phố với hơn 10 triệu dân, có thể nắm giữ tài nguyên nhân lực, xã hội khổng lồ. Làm như thế nào biến An Đô thành viên minh châu sáng chói của khu vực đất liền, đây là hoạt động vĩ đại. Có thể tham dự tiến trình này thì sẽ không có gì để mình thấy nuối tiếc.
Ở lại Điền Nam, Triệu Quốc Đống cũng hài lòng. Năm 2006, Điền Nam nhất định sẽ phát triển rất nhanh. Quốc gia ủng hộ về cảnh sát, cơ cấu nhân sự của Điền Nam cũng đã ổn định, Điền Nam sẽ nghênh đón thời gian huy hoàng.
Sự thay đổi này của Triệu Quốc Đống khiến ngay cả một ít người ở tỉnh ủy cũng nhận ra.
- Trưởng ban Quốc Đống, người còn trẻ đúng là tốt. Thời tiết Côn Châu bốn mùa như xuân nhưng anh ăn mặc thế này không quá ít chứ? Chỉ chiếc áo sơ mi, nhìn tôi cũng thấy lạnh.
Hoàng Mộng Chân cầm theo cặp từ cửa tiến vào, Triệu Quốc Đống cũng vừa tới. Vị nữ trưởng ban tuyên giáo có tác phong cứng rắn này rất phù hợp hứng thú của Triệu Quốc Đống. Mà Hoàng Mộng Chân cũng có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, đương nhiên đó cũng có một phần nguyên nhân do hai người có quan hệ mật thiết với Thái Chánh Dương.
- Hắc hắc, trưởng ban Hoàng, tôi quen rồi. Lúc ở bên tỉnh An Nguyên trời lạnh nên phải mặc nhiều, nhưng thời tiết ở Côn Châu lại khác, tôi về cơ bản không cần mặc áo dày.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Mấy hôm trước lên Bắc Kinh tham gia hôn lễ của nhân viên cũ, hắc hắc, Bắc Kinh đúng là đủ lạnh cho nên tôi không thể không mặc đủ ấm, tôi đúng là muốn chắp cánh bay về Côn Châu.
Hôm nay hai người đến khá sớm, thậm chí còn đến trước cả Thương Vô Bệnh. Hai người nói chuyện vài câu, Thương Vô Bệnh mới cầm cặp đen đi vào. Thấy Triệu Quốc Đống và Hoàng Mộng Chân đang nói chuyện vui vẻ, Thương Vô Bệnh ngẩn ra nói.
- Ồ, hai vị sao đến sớm như vậy?
- Trưởng ban thư ký, không tính sớm mà. Hội nghị thường ủy đầu tiên của năm mới dù như thế nào cũng cần phải chăm chỉ mà.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.
- Nhìn anh cầm cặp to đi tới, tôi thấy thời gian hội nghị thường ủy hôm nay sẽ không ngắn.
- Ồ, Quốc Đống, hội nghị thường vụ lần thứ nhất mà. Tuy bí thư Chánh Dương không thích họp lâu nhưng đây là hội nghị đầu năm mà, phải nói đủ các chuyện của năm, mọi người cũng cần nói vài câu về công việc của mình, sau đó chính là nhắn nhủ tinh thần của hai hội nghị. Theo ý của bí thư Chánh Dương thì sợ là mọi người cũng phải nói ra tinh thần của hai hội nghị, hình thành nghị quyết của hội nghị.
Thương Vô Bệnh gật đầu nói:
- Tôi đoán hội nghị hôm nay phải tới trưa. Hai vị trưởng ban nên chuẩn bị tâm lý một chút.
- Ồ, hội nghị đầu năm sẽ nhắn nhủ tinh thần hội nghị, còn muốn thảo luận, nội dung gì vậy trưởng ban thư ký?
Hoàng Mộng Chân tò mò hỏi.
- Đề tài do Bộ Chính trị Trung ương đưa ra, thế giới có xu thế điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cùng với lựa chọn chiến lược trong phát triển kinh tế của nước ta. Căn cứ theo văn kiện gửi xuống, bí thư Chánh Dương cảm thấy học tập tinh thần này rất phù hợp với nhu cầu Điền Nam chúng ta. Bí thư vốn định sau hội nghị này sẽ yêu cầu Đảng ủy, chính quyền các cấp tiến hành thảo luận, học tập nội dung này nhưng văn bản vừa đưa xuống, bí thư Chánh Dương cảm thấy nên tiến hành trao đổi ở hội nghị thường vụ tỉnh ủy, làm mọi người có ấn tượng sơ bộ, sau đó các thường vụ cũng đưa ra ý kiến bản thân mình. Cuối cùng do văn phòng tỉnh ủy thống nhất đưa ra văn bản chứng thực đưa xuống các sở ban ngành, thành phố, thị xã.
Thương Vô Bệnh ngồi xuống đặt cặp lên bàn.
- Đây là nội dung hội nghị Bộ Chính trị vừa học tập xong, rất có tính tiên tiến và thực tế. bí thư Chánh Dương cảm thấy cần phải nhanh chóng chứng thực.
- Điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, thay đổi phương thức phát triển kinh tế? Đề tài này rất thú vị.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười.
- Trung ương bây giờ cũng bắt đầu coi trọng tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cùng phương pháp phát triển kinh tế, đây là điềm báo tốt. Chẳng qua khi tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp cũng cần phải chú ý tính hợp lý, hợp pháp của các ngành, không thể áp đặt, cũng không thể hy vọng xa vời.
- Lời này của anh có phải quá hàm hồ không?
Thương Vô Bệnh lắc đầu nói.
- Ý của bí thư Chánh Dương sợ là mọi người cần phải kết hợp với công việc của mình mà đưa ra ý kiến.
- Vậy còn một nội dung khác?
Hoàng Mộng Chân hỏi.
- Học tập ý kiến của Quốc vụ viện về việc xây dựng nông thôn mới, bây giờ truyền thông đang không ngừng đưa tin. Trung ương Đảng và Quốc vụ viện năm trước đã chuyên môn nghiên cứu đề tài này, bây giờ đã có văn bản chính thức cũng công khai đăng trên phương tiện truyền thông, yêu cầu các tỉnh chăm chú nghiên cứu ý kiến này, kết hợp tình hình thực tế của địa phương mà triển khai công việc. Tôi suy nghĩ một chút, lần này Trung ương có thái độ khác hẳn lúc trước về công tác tam nông. Trước đây đặt mục tiêu rất cao nhưng không có yêu cầu cụ thể. Nhưng lần này thì khác đó đều là các chính sách rất cụ thể ….
Thương Vô Bệnh xem ra đã chăm chú nghiên cứu ý kiến xây dựng nông thôn mới của Trung ương.
- Trung ương đã đưa ra ý kiến chỉ đạo đối với vấn đề tam nông, trước đây đều là lời nói chung chung, yêu cầu các nơi căn cứ tình hình thực tế mà triển khai công việc, điều này thường dễ dẫn đến hình thành tư tưởng là mọi người cứ làm như trước đây, giải quyết các vấn đề tồn tại ở nông thôn đều không nhìn nhận ở độ cao chiến lược. Nhưng là vấn đề tam nông gồm nông thôn, nông nghiệp, nông dân đã càng lúc càng trở thành một tiềm ẩn gây khó khăn đến sự phát triển của nước ta. Sự chênh lệch giữa đô thị và nông thôn càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng lớn. Dù từ góc độ bản chất chế độ Xã hội chủ nghĩa của nước ta hay là đảm bảo sự ổn định xã hội mà nói thì đây là một điều không thể bỏ qua được. Nếu như không sớm có bố cục, không cứng rắn giải quyết mấy vấn đề này thì sự cải cách của chúng ta sẽ rơi vào khốn cảnh.
Hoàng Mộng Chân nói làm Triệu Quốc Đống có cái nhìn mới với đối phương. Trước hắn không tiếp xúc nhiều với đối phương nhưng hôm nay có thể thấy sức quan sát và lĩnh ngộ của đối phương. Có thể rõ ràng thấy được vấn đề tam nông ảnh hưởng đến bước tiến sau đây của xã hội, nói rõ Hoàng Mộng Chân cũng không chỉ dừng lại ở lĩnh vực mình quản lý, cũng không dừng lại ở mặt ngoài mà chính thức dành không ít tâm tư để quan sát điều tra.
Trương Bảo Quốc hôm nay đến cũng khá sớm. Y đứng ngoài cửa nghe ba người nói chuyện. Y giả vờ đứng ngoài hút thuốc thực tế là nghe ba người bên trong thảo luận. Ngay cả chánh văn phòng tỉnh ủy mời y vào phòng, y cũng từ chối.
Thương Vô Bệnh có trình độ lý luận rất cao, điểm này Trương Bảo Quốc biết từ mấy năm nay. Hoàng Mộng Chân thật ra là hơi mới. Người phụ nữ này có tính cách cứng rắn, có khí thế cứng rắn nhưng có nắm giữ chính xác cục diện và tình thế hay không thì Trương Bảo Quốc không xác định, lần này y đúng là khá bất ngờ. Trung ương truyền tin tới làm y là phó bí thư tỉnh ủy cũng cảm nhận được sự thay đổi. Giải quyết vấn đề tam nông đã chính thức được liệt vào vấn đề chủ chốt, chứ không phải như trước đây lên tiếng thì vang nhưng áp dụng vào thực tế lại không đáng nói.
Ở vấn đề này Triệu Quốc Đống cũng trình bày rất sâu sắc. Hắn đứng ở góc độ Ban Tổ chức cán bộ để nói việc làm như thế nào xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa, điều này nói rõ hắn sớm nhận thức sâu sắc vấn đề này, hơn nữa cũng có dự tính trước nên thoáng cái đưa ra được ý của mình.
Trương Bảo Quốc khẽ thở dài một tiếng. Thái Chánh Dương có thể nắm giữ được cục diện Điền Nam thì trong tay không có vài người có năng lực là không thể. Từ bây giờ có thể thấy Thái Chánh Dương vẫn một mực chờ đợi cơ hội giải quyết vấn đề này mãi cho tới khi Triệu Quốc Đống đến. Nói cách khác có lẽ trước đó một năm Thái Chánh Dương đã dự tính Triệu Quốc Đống sẽ tới hoặc là một nhân vật tương đương như Triệu Quốc Đống sẽ tới. Nghĩ vậy Trương Bảo Quốc không khỏi run lên, vậy sự ẩn nhẫn và thủ đoạn của Thái Chánh Dương quá mạnh.
Cái gọi là liên minh Đào Trương Tống càng lúc càng trở nên mơ hồ, nếu như mình còn cố gắng liên minh với Đào Hòa Khiêm có lẽ sẽ đi vào thế bế tắc không thể cứu vãn. Trương Bảo Quốc cười cười tự giễu dụi tàn thuốc. Cục diện này có lẽ mình nên chủ động có thay đổi.
Thái Chánh Dương gác máy, y mệt mỏi dựa lưng vào ghé ngồi ngây ra đó khá lâu.
Có đôi khi rất khó nói được cục diện sẽ thay đổi như thế nào. Triệu Quốc Đống mới đến Điền Nam được một năm, trong một năm này mình hoàn thành việc điều chỉnh nhân sự, tạo trụ cột tốt đẹp cho sự phát triển của Điền Nam trong hai ba năm tới. Nếu Triệu Quốc Đống có thể ở lại thêm một năm thì tình huống này cùng được củng cố nhưng mà…..
Thái Chánh Dương không nhịn được thở dài một tiếng. Điều chỉnh quá thường xuyên chưa chắc là việc tốt. Mà Thái Chánh Dương cũng hiểu được sự uy hiếp với Triệu Quốc Đống chính là thiếu kinh nghiệm bên tổ chức. Nhưng một năm qua đã đủ để chứng minh năng lực và thủ đoạn của hắn không thua kém gì người lão luyện. Nhưng Thái Chánh Dương vẫn cảm thấy thời gian một năm là quá ngắn, anh rất khó có thể lưu lại ấn tượng quá sâu chỉ trong thời gian như vậy.
Nhưng đến Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia công tác thì có lẽ không ai từ chối được sức hấp dẫn này. Không đơn giản là quyền cao chức trọng mà là anh thoáng cái có thể đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới. Đối với Triệu Quốc Đống mà nói biết được tin này cũng khó có thể kìm nén được sự vui sướng trong lòng.
Vấn đề là mình lại phải mệt mỏi chọn ai làm trưởng ban tổ chức cán bộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.