Quyển 3 - Chương 17
Thụy Căn
16/04/2013
Triệu Quốc Đống ngồi phía sau mà cười nói với Chu Tinh Văn:
- Sếp Chu, lần này không làm sếp mất mặt chứ? Phòng có phải nên tỏ vẻ một chút không? Tất cả nhân viên đồn chúng tôi một tuần không về nhà. Sáu tên đã đưa đi, còn có tám người tạm giữ, có ba người bên thôn Đại Liễu, đều là đám gây chuyện. Viện kiểm sát không có biện pháp xử lý nhưng cơ quan công an chúng ta có biện pháp.
- Cậu đó, đừng thuận thế mà bò lên không. Điều kiện Đồn công an khu Khai Phát còn kém sao? Trụ sở làm việc còn tốt hơn cả Công an huyện, tôi cũng muốn tới chỗ cậu làm việc. Xe cảnh sát mới thì Ban quản lý khu Khai Phát không phải cũng mua cho các cậu sao, còn muốn gì nữa?
Chu Tinh Văn ngồi lái xe và mắng.
- Ha ha, chuyện nào ra chuyện đó. Xe kia do khu Khai Phát bỏ tiền, nhưng đăng ký tên của Công an huyện, Công an huyện không phải được một cái sao. Nhưng bây giờ công việc của Đồn công an khu Khai Phát mới vào quỹ đạo, hai xe là không đủ. Tôi muốn thêm một xe nữa, đảm bảo tối hàng ngày đều có cảnh sát lái xe chạy quanh các công ty trong khu Khai Phát, tăng hình ảnh Đồn công an khu Khai Phát.
Triệu Quốc Đống nói.
- Thêm xe nữa? Quốc Đống, cậu miệng rộng nhỉ? Đồn công an nội thành mới có hai chiếc, Phòng cũng mới đồng ý cho Bắc Giao, Tây Ngoại mua thêm một chiếc xe, cậu muốn cho các Đồn công an kia đỏ mắt sao? Tiền ở đâu ra? Nói cho cậu biết là Phòng không bỏ tiền ra đâu.
Chu Tinh Văn quay đầu lại trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Sếp Chu, đâu phải cứ Phòng bỏ tiền ra mới mua được? Ý của tôi là định vay tạm một công ty quen mấy chục ngàn, sau khi mua xe về tăng cường tuần tra đêm để có hiệu quả. Khi ấy sẽ quyên góp của các công ty trong khu Khai Phát, có lẽ không vấn đề gì.
Triệu Quốc Đống mặt dày nói:
- Tôi nghĩ có thể biến Đồn công an khu Khai Phát thành tấm gương cho toàn Phòng, như vậy Sếp Chu cũng được nở mày nở mặt.
- Ừ, như vậy thực ra cũng có thể. Nhưng cậu phải tự làm đó, đừng có mà lấy danh nghĩa Phòng rồi bắt tôi lau mông cho cậu.
Chu Tinh Văn gật đầu, có thể làm Đồn công an kiểu mẫu là tốt, các đơn vị anh em cũng có thể học tập.
- Cậu viết báo cáo gửi cho lão Mã, Đảng ủy sẽ nghiên cứu một chút.
- Sếp Chu yên tâm, sếp cứ tin Triệu Quốc Đống này không phải người không biết làm việc.
Triệu Quốc Đống tự tin nói.
- Ôi, Quốc Đống, cậu lần này coi như làm tôi nở mày nở mặt. Lần trước khi huyện tổ chức Hội nghị thường ủy, Bí thư Lô vì việc của khu Khai Phát bị thành phố mắng nên cũng mắng Phòng ta một trận. Tôi đúng là có chút lo lắng cậu không khống chế được tình hình, may cậu không làm tôi thất vọng.
Chu Tinh Văn đúng là có chút sợ hãi. Thôn Đại Thánh xảy ra chuyện, y cũng như ngồi trên đống lửa. Trong Công an huyện có người nghi ngờ năng lực của Triệu Quốc Đống.
- Sếp Chu, tôi thấy công việc của chúng tôi mặc dù không vấn đề gì nhưng khu Khai Phát vẫn chưa khởi sắc.
Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút rồi nói.
- Cậu có ý gì?
Chu Tinh Văn hỏi.
- Bộ máy Ban quản lý khu Khai Phát không đoàn kết. Cù Vận Bạch chỉ ngồi đó cho có. Cho dù tôi giúp chị ta, hai người khác cũng không làm gì, Chủ tịch Lương cũng không để ý mấy thì khá khó khăn.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
Chu Tinh Văn trầm ngâm một chút rồi nói:
- Đây không phải chuyện chúng ta có thể giải quyết. Chẳng qua tôi nghĩ lãnh đạo huyện cũng thấy và có động tác. Cậu chỉ cần làm tốt công tác của mình là được. Chức vụ của cậu không chỉ là Trưởng đồn công an, còn là Phó chủ nhiệm Ban quản lý. Như vậy cậu phải ủng hộ Chủ nhiệm Cù nhiều một chút.
Lần này huyện lĩnh vực với hiệu quả rất nhanh, chỉ ba ngày sau cũng chính là khi Triệu Quốc Đống nhận chức được một tháng thì bộ máy Ban quản lý khu Khai Phát đã được điều chỉnh. Phó chủ nhiệm phụ trách giải tỏa, đền bù Trương Thái được điều đến làm Phó Trưởng phòng Tài liệu. Bặc Viễn được điều từ bên Ủy ban Xây dựng đến làm Phó chủ nhiệm Ban quản lý khu Khai Phát.
Ai cũng biết Trương Thái điều đi có nghĩa là gì. Mà Ban quản lý khu Khai Phát dưới sự chủ trì của Lương Kiến Hoằng đã tiến hành một lần tẩy rửa bộ máy cán bộ trung tầng. Người của mấy phòng quan trọng như Xây dựng, thu hồi đất .. đã được thay đổi. Ngoài bên văn phòng, phòng An toàn lao động ra thì các phòng khác đều có điều chỉnh nhân sự.
Lương Kiến Hoằng cũng tiến hành nói chuyện với cán bộ Ban quản lý khu Khai Phát, nói lại quan điểm “Ai không thay đổi tư tưởng, ai không làm tốt công việc sẽ cách chức” của Bí thư huyện ủy.
Thời gian một tháng sau Triệu Quốc Đống đúng là rất bận ở khu Khai Phát.
Khúc Quân mang theo một đám người mai phục một tuần mới bắt được nhóm trộm cắp máy móc của các công ty. Mặc dù giá trị không lớn nhưng có ba tên bị xử tù, hai tên bị đi cải tạo, điều này khiến đám kẻ cắp phải im lặng.
Đồn công an cũng đưa ra quy định tuần tra, tối hàng ngày cảnh sát sẽ đến các công ty, nhà máy điều tra, sẽ đến gọi nhân viên bảo vệ, trực ban của các công ty đi quanh một vòng. Điều này tạo thành hiệu quả khá tốt.
Triệu Quốc Đống còn vay 50 ngàn từ công ty của Dương Thiên Bồi, hơn nữa tiền từ vụ đánh bạc ở thôn Đại Liễu cũng được quay lại một phần mà mua một xe cảnh sát mới.
Hai xe cảnh sát mới tinh đi ra ngoài tuần tra trông rất oai phong, tăng hình ảnh của Đồn công an khu Khai Phát. Đây không chỉ khiến tinh thần nhân viên Đồn công an tăng lên, cũng làm các Đồn công an khác của Giang Khẩu đố kỵ.
Hơn một tháng, Triệu Quốc Đống đã hiểu rõ các công ty trong địa bàn, cũng quen với người phụ trách của các công ty.
Số vụ án ở khu Khai Phát cũng không nhiều. Hai vụ án ở thôn Đại Liễu cùng thôn Đại Thánh tạo thành chấn động mạnh ở khu Khai Phát. Dù là cán bộ thôn, tổ hay dân chúng đều hiểu nếu chính quyền muốn mạnh tay thì không gì không xử lý được.
Nhất là vụ án ở thôn Đại Thánh, cơ quan công an bắt được sáu đối tượng, trong đó có bốn tên có sức ảnh hưởng khá lớn ở thôn, điều này làm không khí của thôn trong sáng hơn. Mà bộ máy mới của thôn Đại Liễu sau khi nhận chức đã phối hợp tốt với Ban quản lý khu Khai Phát, khiến cho tình hình hai thôn này thay đổi nhiều.
Công việc hàng ngày của khu Khai Phát cũng dần đi vào quỹ đạo. Mặc dù còn không ít dân chúng chờ giải quyết chuyện nên không thể xong hết, nhưng cũng đã giải quyết được một số vấn đề cũng khiến dân chúng yên tâm, kiên nhẫn hơn. Tình hình khu Khai Phát dần trở lại bình tĩnh.
Triệu Quốc Đống cũng bớt việc đi, mọi việc mới đầu đều khó khăn, điều này không bao giờ sai. Một khi mở được cục diện thì chuyện phía sau sẽ dễ dàng hơn. Chuyện trong đồn có Uông Dũng Tuyền phụ trách, Khúc Quân phụ trách việc tuần tra phá án.
- Sếp Triệu đi dạo sao?
Triệu Quốc Đống vừa xuống xe thì nghe thấy có người gọi. Giọng Chiết Giang mới đầu không quen nhưng nghe dần cũng đỡ.
- Ha ha, giám đốc Đỗ, đi dạo là công việc của tôi mà. Đi xem các anh có ý kiến gì với Đồn công an không, như vậy tiện cho chúng tôi cải tiến công tác.
Triệu Quốc Đống cười cười chào đối phương.
- Bây giờ tốt hơn mấy tháng trước nhiều. Hàng tuần đều có người đến làm phiền, sau khi có chuyện kia thì không còn ai tới. Hơn nữa tối là Đồn công an lại đi tuần tra nên tôi cũng yên tâm.
Giám đốc nhà máy thiết bị ô tô là người Chiết Giang. Giám đốc Đỗ này đầu năm nay mới tới đây đầu tư.
- Nên mà, Giám đốc Đỗ, nhà máy của anh xem ra sắp hoàn thành rồi.
Triệu Quốc Đống nhìn nhà máy thì thấy hơn tháng nay tiến triển rất thuận lợi.
- Ừ, chắc đầu năm sau là có thể đi vào sản xuất.
Giám đốc Đỗ đưa thuốc Trung Hoa tới.
- Cảm ơn, anh biết tôi không hút thuốc mà. Anh chủ yếu sản xuất gì vậy?
Triệu Quốc Đống xua tay nói.
- Phanh xe, bộ ly hợp và còi xe.
Giám đốc Đỗ - Đỗ Tử Hoa cười nói.
- Ồ, mấy thứ này à?
Triệu Quốc Đống kinh ngạc nói. Hắn vẫn nghĩ mấy thứ thiết bị ô tô nên do công ty ô tô tự sản xuất.
- Đúng thế, bây giờ đều là sản xuất chuyên nghiệp, chỉ sản xuất một hai thiết bị. Chỉ cần làm tốt là có tiền.
Đỗ Tử Hoa mời Triệu Quốc Đống vào văn phòng của mình mà nói:
- Sếp Triệu, vào đây nếm thử trà Thiết Quan Âm nổi tiếng thế giới.
Triệu Quốc Đống ngồi xuống uống. Trà này đúng là rất ngon, nhưng nặng hơn trà tỉnh An Nguyên.
- Giám đốc Đỗ, quy mô nhà máy của anh không nhỏ, sao lại chọn đến đầu tư nhà máy ở khu Khai Phát Giang Khẩu chúng tôi? Tôi thấy khu Khai Phát Giang Khẩu không có ưu thế hơn các khu Khai Phát khác mà.
Do quen nên Triệu Quốc Đống nói chuyện cũng tùy tiện hơn.
- Đúng là không có ưu thế nhưng giá đất rẻ, hơn nữa mới đầu bên Phòng Chiêu thương Giang Khẩu nói gì mà ở đây có hoàn cảnh đầu tư tốt, chính sách thuế ưu đãi, tiền điện nước bao năm năm, trụ cột hoàn thiện. Lúc đầu tôi không muốn nhưng Chủ nhiệm khu Khai Phát cam đoan năm nay sẽ hoàn thành xây dựng xong. Anh nhìn xem, bây giờ thế nào rồi, sợ rằng sang năm cũng không xong. Tôi mắc câu nên bất đắc dĩ mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.