Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 1

Thụy Căn

16/04/2013



Sau khi khảo sát xong khách sạn Hilton và khách sạn Bán Đảo, Triệu Quốc Đống lập tức chạy tới Khu khai phát.

Chủ nhiệm Ban quản lý Khu khai phát – Lâm Chí Kiều đang đợi hắn cùng với Chung Dược Quân vừa mới tham gia lễ khánh thành, khai trương chi nhánh ngân hàng giao thông Ninh Lăng. Hai người sẽ có mặt trong lễ ký kết thành lập trung tâm nghiên cứu khoa học do hai công ty Liên Hoa, Nam Pha cùng nhiều công ty khác bỏ vốn thành lập.

Trong hiệp định hợp tác này hai công ty cùng bỏ ra 40 triệu tệ chiếm 25% cổ phần, công ty năng lượng mặt trời Bác Năng bỏ 25 triệu chiếm 10% cổ phần, công ty thiết bị cơ điện Minh Đức lấy thiết bị và kỹ thuật độc quyền góp cổ phần và chiếm 35%. Công ty cổ phần khoa học kỹ thuật Liên hợp và trung tâm nghiên cứu khoa học của công ty được xây dựng trong địa phận Khu khai phát.

Theo Triệu Quốc Đống thấy công ty Bác Năng có thể chủ động tham gia đã tạo thành tác dụng bắc cầu kéo công ty thiết bị cơ điện Minh Đức tiến vào. Qua đó đủ để chứng minh công ty tư nhân đã bắt đầu thay đổi quan niệm, bắt đầu chú trọng việc nghiên cứu khoa học, cảm thấy đổi mới kỹ thuật sẽ có tác dụng càng lúc càng lớn đối với sự phát triển của công ty sau này. Thay đổi nhận thức này là rất quan trọng cho nên hắn muốn có mặt coi như ủng hộ, cổ vũ của Thị ủy, ủy ban.

- Bí thư Triệu, ngày mai còn có lễ ký kết của hai công ty, ngài xem có thể thu xếp thời gian tới không?

Trình Thụ Hòa đi sát phía sau Triệu Quốc Đống lên xe và nói.

- Thụ Hòa, tôi hôm nay không phải có mặt trong lễ thành lập công ty Liên Hợp mà có mặt ở lễ ký kết thành lập trung tâm nghiên cứu khoa học Liên Hợp, điểm này anh phải làm rõ. Ký hết giữa các công ty, khánh thành thì thị xã sớm có quy định tình hình bình thường đều là anh tham gia, tình hình đặc biệt sẽ do Thị trưởng Chung và Thị trưởng Cố tham gia, tôi không tham gia. Trung tâm nghiên cứu khoa học Liên Hợp có ý nghĩa đặc biệt với sự phát triển ngành năng lượng mới, tài liệu mới của Ninh Lăng chúng ta, sự thành lập của nó cũng mở ra kỷ nguyên mới cho các công ty Ninh Lăng chúng ta. Nó đại biểu Ninh Lăng không chỉ là đô thị công nghiệp chế tạo mà đã bắt đầu đổi mới làm đô thị khoa học kỹ thuật.

Trình Thụ Hòa nở nụ cười:

- Bí thư Triệu, ngài nói rất đúng. Nếu trung tâm Liên Hợp ngài có thể đi thì tôi tin lễ ký kết giữa hai công ty ngày mai ngài cũng sẽ thấy hứng thú.

- Ồ, anh nói xem?

- Một là công ty trách nhiệm hữu hạn tài liệu mới Dục Huy, đây là công ty sản xuất thiết bị cắt các tấm pin năng lượng mặt trời và xử lý phế thải từ pin, công ty này do mấy nhân tài nhảy ra từ các công ty lớn cùng hai nhân viên kỹ thuật cao cấp từ Đức góp vốn đầu tư, bọn họ chuyển từ Hà Nam sang chúng ta, hơn nữa đã có một khoảng đầu tư mạo hiểm 6,8 triệu USD, đây chẳng những có thể phối hợp với ngành sản xuất đa tinh thể Silicon của Ninh Lăng mà còn cung cấp vấn đề bảo vệ môi trường cho ngành đa tinh thể Silicon.

Trình Thụ Hòa rất tự tin nói.

- Ồ, công ty phụ trợ cho ngành đa tinh thể Silicon, nội dung khoa học kỹ thuật sẽ không ít, tính trưởng thành cao, còn cả việc bảo vệ môi trường nữa. Hắc hắc, bảo sao anh không tự tin như vậy. Công ty còn lại thì sao?



- Công ty trách nhiệm hữu hạn vật liệu Áo Năng, đây là công ty chủ yếu sản xuất chất đa tinh thể Silicon và pin năng lượng mặt trời, có nhiều kỹ thuật độc quyền, ngoài ra sản phẩm không chỉ bao trùm trong ngành năng lượng mặt trời, hơn nữa cũng có không ít các sản phẩm cao cấp trong ngành điện.

Triệu Quốc Đống mặc dù không quá hiểu rõ hai công ty này nhưng nghe Trình Thụ Hòa nói đầy khí thế như vậy, hắn đoán có lẽ hai công ty này có lai lịch không nhỏ, ít nhất hàm lượng khoa học kỹ thuật cao. Nếu không Trình Thụ Hòa sẽ không dám vỗ ngực nói như vậy trước mặt mình.

Trình Thụ Hòa cũng nắm bắt được tâm tư của Triệu Quốc Đống. Y biết Triệu Quốc Đống mặc dù bây giờ không tham gia lễ ký kết, thành lập công ty nhưng cũng có ngoại lệ. Nếu như anh chọn đúng sở thích của hắn thì sẽ thành công. Ví dụ như có nội dung khoa học kỹ thuật hoặc là tính chất đại biểu là đủ chứ không quan trọng về vốn đầu tư.

- Ồ, vậy để tôi xem mai có lịch gì không đã, nếu không có chuyện quan trọng thì tôi sẽ tới.

Triệu Quốc Đống lắc đầu nhìn Trình Thụ Hòa:

- Thụ Hòa, đừng mãi đặt tâm tư vào mấy việc này. Tôi đi hay không không quan trọng, các công ty đó muốn chính thức đầu tư và phát triển ở Ninh Lăng chúng ta thì anh là lãnh đạo phụ trách quản lý cần phải tạo hoàn cảnh phát triển tốt đẹp cho bọn họ, đó mới là điều quan trọng nhất.

- Hắc hắc, Bí thư Triệu, điều này tôi đương nhiên biết nhưng có ngài tham gia không phải là ủng hộ đối với công việc của chúng tôi sao? Cũng có thể làm cho các công ty cảm thấy sự chú trọng của Thị ủy, ủy ban đối với bọn họ mà. Tác dụng tâm lý này có đôi khi còn có hiệu quả hơn cả giúp đỡ về mặt chính sách.

Trình Thụ Hòa dẻo miệng nói.

- Được rồi, tôi thấy anh nói chuyện cũng sắp kịp lão Trúc rồi đó. Tôi thấy bên Ủy ban thị xã ai cũng giỏi nói cả. Bên Thị ủy ngoài Lỗ Năng ra thì hình như thành hồ lô kín hết rồi. Lệnh Thuần, bên Thị ủy có phải nên tổ chức mọi người chuyên tu về nói chuyện không nhỉ?

Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

- Bí thư Triệu, việc này chắc không cần đâu. Hùng biện như bạc, trầm mặc như vàng, câu này hình như cũng là ngài nói mà.

Tằng Lệnh Thuần rất tự nhiên phản bác lại.

Triệu Quốc Đống ngẩn ra sau đó nhìn Tằng Lệnh Thuần từ trên xuống dưới.



- Ồ, Lệnh Thuần, anh đúng là biết dùng lời của tôi bịt miệng tôi đó.

Người trên xe cùng nở nụ cười.



Bỏ máy xuống, Triệu Quốc Đống cố gắng làm mình bình tĩnh lại vì lập tức sẽ tới lượt hắn phát biểu. Chuyện lớn đến đâu bây giờ cũng phải nhịn, chẳng qua việc đến quá đột nhiên làm hắn tự nhận gặp chuyện gì cũng không đổi sắc mà bây giờ lại bất an.

Trên thực tế mình đã sớm chuẩn bị tư tưởng, đợt tết có nhiều lãnh đạo đã ám chỉ và nhắc mình, thậm chí Ứng Đông Lưu cũng nói và bảo mình chuẩn bị tư tưởng về việc này. Chẳng qua mình vẫn có chút lưu luyến hoặc không muốn chấp nhận thực tế này nên muốn né tránh nó.

Việc này tới quá nhanh, xem ra cố gắng của Ứng Đông Lưu đã không có hiệu quả. Trung ương sẽ không vì tình hình đặc biệt của Ninh Lăng mà thay đổi. Đúng như Hàn Độ nói, Ninh Lăng dù ai rời đi vẫn sẽ vận chuyển, như thế giới này sẽ không vì ai mà dừng lại.

Triệu Quốc Đống lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi. Bây giờ không phải lúc suy nghĩ nhiều, nghi lễ ký kết sắp xong, đến lượt mình lên tiếng.

Triệu Quốc Đống nhìn lên trần nhà để mình bình tĩnh hơn, dù sao cũng sẽ có lúc đối mặt, mặc dù mình rất không muốn nhưng ai không có ngày này, ở đâu cũng sẽ gặp phải giờ phút này.

- Sau đây chúng ta xin mời thường vụ tỉnh ủy, tiểu thư Ninh Lăng, chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân thị xã – Triệu Quốc Đống phát biểu.

Câu nói này làm Triệu Quốc Đống giật mình, hắn rất nhanh điều chỉnh tâm trạng của mình.

- Kính thưa các vị khách quý, kính thưa các bạn, hôm nay là lễ ký kết thành lập trung tâm nghiên cứu khoa học Liên Hợp ở Khu khai phát Ninh Lăng chúng ta, tôi rất vui mừng tham gia nghi thức này. Hai hôm trước Thị trưởng Thụ Hòa đã đề cập chuyện này với tôi và Thị trưởng Dược Quân, tôi đã nói với thị trường Dược Quân là công ty cổ phần Liên Hợp thành lập chúng tôi có thể không tham gia, nhưng lễ ký kết thành lập trung tâm nghiên cứu khoa học hai chúng tôi nhất định sẽ tham gia.

Bên dưới rất yên tĩnh, các vị khách đều muốn nghe nghĩa trong lời nói của Triệu Quốc Đống.

- Có thể có người sẽ hỏi có gì khác nhau? Tôi muốn nói có, hơn nữa khác nhau rất lớn. Công ty cổ phần Liên Hợp là một công ty, hàng năm có không ít công ty đầu tư vào Ninh Lăng. thị xã có một nguyên tắc đó là lễ ký kết thành lập công ty, khánh thành, khởi công bình thường đều mời Phó thị trưởng phụ trách quản lý tham gia, lãnh đạo thị xã khác bình thường không tham gia gồm cả tôi và thị trường Dược Quân. Nhưng lần này tại sao chúng tôi lại tới? Không vì gì khác mà là vì trung tâm nghiên cứu khoa học Liên hợp.

- Trung tâm do cả công ty nhà nước, công ty tư nhân góp vốn thành lập, hơn nữa còn là trung tâm nghiên cứu khoa học về năng lượng mới, tài liệu mới của Ninh Lăng chúng ta. Sự thành lập của nó không chỉ mang lại sân khấu mới hơn nữa đối với ngành năng lượng mặt trời, tăng trưởng cho ngành, tránh cho ngành năng lượng mới, tài liệu mới của Ninh Lăng thiếu kỹ thuật, giải quyết được sự nguy hiểm khi chúng ta dựa hết kỹ thuật vào nước ngoài. Nói cách khác các công ty Ninh Lăng không đơn thuần chỉ là sản xuất chế tạo, mà đi theo con đường phát triển tổng hợp cả về phát minh và sản xuất. Tôi cho rằng đây là con đường phát triển của các công ty Ninh Lăng, thậm chí các công ty toàn Trung Quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook