Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 25

Thụy Căn

16/04/2013



Khương Toàn Thuận cười cười nhìn người trẻ tuổi kia đang ném từng viên lạc vào miệng rồi uống bia, chiếc áo cộc tay đã được cởi hai khuy trên.

Khương Toàn Thuận nghĩ bà vợ mình cũng đúng là, mọi khi mình ngồi uống bia dù là loại nhẹ như bia Thanh đảo thì cũng lầm bầm mà giờ lại rất tích cực, rất nhiệt tình.

Lại có người gõ cửa ở phòng đối diện, đây đã là đợt thứ hai của tối nay. Triệu Quốc Đống xua tay ra hiệu không cần để ý mà cứ tiếp tục. Khương Toàn Thuận cũng cười ha hả rót đầy cốc cho Triệu Quốc Đống, bọt bia từ từ tràn ra, Triệu Quốc Đống cầm chén uống một hớp, bia mát thấm vào tận lồng ngực, rất sảng khoái.

Đến khi người ở cửa đối diện cảm thấy trong phòng không ai mới rất không cam lòng rời đi, Triệu Quốc Đống cũng không có phản ứng gì. Hắn tiếp tục lấy miếng thịt bò khô bỏ miệng.

- Trưởng ban Triệu, xem ra trong thời gian này ngài đúng là không thể yên tĩnh.

Khương Toàn Thuận bưng chén cụng với đối phương rồi uống ngụm lớn.

- Việc này cũng có thể hiểu cho nên tôi không trách bọn họ. Chẳng qua bọn họ cũng phải hiểu cho tôi chứ? Nếu không hiểu thì tôi chỉ có thể sang chỗ anh trốn nhờ thôi.

Triệu Quốc Đống nhún vai.

- Rất nhiều lúc bọn họ thực ra cũng biết tìm tôi không có tác dụng gì nhưng vẫn ôm một tia may mắn. Thái độ của tôi mà tốt một chút không chừng sẽ khiến người ta có suy nghĩ, tôi không phải sợ làm mất lòng người, tôi sợ là nhìn thấy vẻ mặt thất vọng, nuối tiếc của người, giống như tôi nợ bọn họ vậy. Cho nên tôi thà có thái độ kiên quyết một chút.

Triệu Quốc Đống nói rất hàm hồ nhưng Khương Toàn Thuận lại hiểu rõ ý của đối phương.



Trên thực tế trụ sở Tỉnh ủy, Ủy ban trong thời gian qua luôn tràn ngập những người muốn động, ít nhất Khương Toàn Thuận biết ở Mặt trận tổ quốc của mình có mấy vị trưởng phòng đang hoạt động, ngay cả phó chủ tịch Dương cũng động tâm.

Đợt điều chỉnh này nghe nói là đợt điều chỉnh lớn nhất sau khi bí thư tỉnh ủy Thái Chánh Dương tới Điền Nam. Nguyên nhân là do công tác của hai thị xã Đức Hồng cùng Vĩnh Xương đều có vấn đề. Hơn nữa kinh tế Điền Nam phát triển không như ý, Tỉnh ủy muốn tăng cường việc đẩy mạnh công tác kinh tế các nơi cho nên chuẩn bị có động tác lớn với bộ máy các nơi.

Triệu Quốc Đống khá phiền khi mọi người liên tục đến nhà mình, nhưng anh lại không thể hoàn toàn không để ý.

Những người này tối thiểu cũng là phó bí thư Đảng đàn các thị xã, thậm chí là lãnh đạo chủ yếu các thị xã, hoặc là nhân vật có quyền lực ở các cơ quan thuộc tỉnh. Bọn họ đến chỗ hắn là muốn kéo gần quan hệ, để nói ra quan điểm suy nghĩ của bọn họ. Mà Triệu Quốc Đống đúng là không có bao tâm trí nghe mấy lời này.

Vì thế biện pháp tốt nhất là tránh mặt, bọn họ không gọi điện được hỏi hắn ở đâu thì sẽ tới đây để gặp.

Khương Toàn Thuận khá hiểu cho Triệu Quốc Đống. Ít nhất đối phương không ra vẻ trước mặt mình, có gì nói đó, không thể nói liền trực tiếp lắc đầu không nói.

Khương Toàn Thuận có cảm giác người này chính là đột biến trong nền chính trị Trung Quốc. Khương Toàn Thuận tự nhận mình tốt xấu làm mấy chục năm mà bây giờ mới là cán bộ cấp phó huyện, vậy mà đối phương mới từng đó tuổi đã làm trưởng ban tổ chức cán bộ, đối phương lại có khí thế làm cho Khương Toàn Thuận cảm thấy khó thở chỉ gặp phải ở tầm chủ tịch tỉnh, bí thư tỉnh ủy.

Còn trẻ như vậy làm cán bộ cấp phó tỉnh là lần đầu Khương Toàn Thuận gặp, đối phương lại ở trước cửa nhà mình rồi hai bên dần quen thuộc. Khương Toàn Thuận cũng không cố ý lấy lòng đối phương, cũng không cần vì y biết tuổi mình từng đó, dù là muốn thử cũng không có bao ý nghĩa.

Chẳng qua y cũng thích ngồi xuống nói chuyện với vị trưởng ban trẻ tuổi này. Khương Toàn Thuận không nghĩ vị trưởng ban này có lý lịch lại phong phú như vậy. Làm ở xã, Khu khai phát, ở huyện, thị xã, còn lên cả cấp bộ trung ương, đây có thể nói là lên trời, xuống đất đều có đủ cả, là một nhân vật bò từng bước từ cơ sở lên.

- Trưởng ban Triệu, Điền Nam đúng là cần phải có điều chỉnh. Bí thư Thái đến Điền Nam hơn hai năm và được đánh giá cao, là người muốn làm việc thật. Nhưng Điền Nam bao năm qua chỉ như thế, Bí thư Thái đến có lẽ không hy vọng lập tức có mưa gió lớn, nhưng phải xem đối với ai, đối với việc gì mà. Ngài nếu muốn làm việc thì phải làm mất lòng người.



- Tôi đã làm vài năm ở Mặt trận tổ quốc và thấy mọi người đều yên vui với thực tại, không chỉ có ở trên tỉnh mà ở các thị xã cũng có không ít người có tâm tư này. Mấy người như tôi thì không nói vì không còn mấy năm nữa là về hưu. Mặt trận tổ quốc vốn là ngành phối hợp nhưng các thị xã bên dưới lại khác, đó là nơi quan hệ đến phát triển, đến dân sinh, anh nếu chỉ ngồi chờ hết năm thì sẽ không đủ tư cách.

- Trưởng ban Triệu, tôi biết chuyện này đã động sẽ liên quan tới rất nhiều người, ai chẳng có quan hệ, không ai là kẻ ngu cả, ai lại không quan tâm đến tiền đồ của chính mình. Đảng quản cán bộ là điều không thể thay đổi, Đảng ủy đưa ra quyết sách, chính quyền chấp hành là quy củ. Quyết sách là gì, đương nhiên kể cả quyết định về phân công.

- Hôm nay tôi uống hơi nhiều nên miệng nói nhiều, ngài đừng nghe vào. Chuyện trên đời này tự có người trong thiên hạ quản. Ha ha, tôi say rồi…

Triệu Quốc Đống có chút buồn cười. Khương Toàn Thuận này thật đúng là thú vị, uống vài chén vào là nói nhiều, không nhịn được. Chẳng qua hắn khá thích lão Khương này.

Người này nghe nói từng làm phó bí thư Huyện ủy đúng là không dễ dàng, có lẽ cũng có sở trường.

Triệu Quốc Đống cũng không có tâm tư gì khác, chẳng qua ngồi nói chuyện với một người từng làm ở huyện, thị, lại làm ở Tỉnh ủy vài năm sẽ nhận được vài tin tức hiếm thấy, ít nhất là không ít chuyện ở Tỉnh ủy, Ủy ban Điền Nam.

Khương Toàn Thuận có lẽ cũng không trông cậy vào khả năng gì vì thế nói chuyện khá thẳng, gì cũng dám nói. Đây là điều làm Triệu Quốc Đống thấy hứng thú.

Triệu Quốc Đống về đến phòng đã hơn 10h. Khương Toàn Thuận được vợ vừa đỡ vào giường vừa mắng.

Triệu Quốc Đống nằm trên giường mà mãi không ngủ được.

Phương án điều chỉnh nhân sự coi như đã có nhưng lựa chọn cụ thể vẫn còn tranh luận. Bên Đào Hòa Khiêm đã ý thức được một ít vấn đề nên bắt đầu chủ động ra trận. Ở Ban Tổ chức cán bộ trung ương cũng đã có người gọi điện cho Thái Chánh Dương tìm hiểu tình hình, có vẻ như không quá đồng ý việc Điền Nam có điều chỉnh nhân sự trên quy mô như vậy vào lúc này. Nhưng đây là quyền lực của Tỉnh ủy Điền Nam, cùng lắm chỉ có thể nói bóng gió nên chú ý không ảnh hưởng đến ổn định và công việc mà thôi.

Triệu Quốc Đống cũng đã dành thời gian chạy xong hai thị xã còn lại ở Điền trung. Triệu Quốc Đống đã đề nghị với Thái Chánh Dương là chia đợt điều chỉnh nhân sự này làm hai giai đoạn. Mấy thị xã khu vực điền tây, đông, trung nơi thành thục sẽ tiến hành, chưa được có thể để lại cùng điều chỉnh cùng với mấy nơi còn lại trong tỉnh. Thái Chánh Dương đồng ý với ý kiến của hắn, đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ mới hai người biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lộng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook